Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Đức giám mục tại Kiev: Chưa có điều kiện để Đức Thánh cha viếng thăm Ucraina
“Thật là một niềm vui đặc biệt nếu được đón tiếp Đức Thánh cha tại Kiev, Ucraina. Nhưng hiện thời tôi thấy không có những điều kiện cho cuộc viếng thăm của ngài”.
Trên đây là lời tuyên bố của Đức cha Vitaliy Krivitsky, 50 tuổi, dòng Don Bosco, từ 5 năm nay làm Giám mục giáo phận Kiev-Zhytomyr, trong cuộc phỏng vấn dành cho báo Công giáo Tương lai (Avvenire), số ra ngày 17 tháng Sáu vừa qua, tại Ý. Giáo phận này có tám triệu dân cư nhưng chỉ có 200.000 tín hữu Công giáo Latinh mà Đức cha Vitaliy là chủ chăn.
Trong cuộc phỏng vấn, Đức cha không những kể lại chiến tranh Ucraina nhìn từ thủ đô Kiev, những vụ dội bom, pháo kích, các nạn nhân hoặc lãnh thổ bị xâm chiếm, mà còn là cả một “bầu không khi oán hận, làm ô nhiễm tâm hồn con người. Ngài nói: “Tôi nhận thấy điều đó trong các cuộc nói chuyện, đối thoại, và thậm chí cả trong tòa giải tội nữa. Trong tư cách là mục tử, thật không dễ đồng hành với người dân trong khi họ còn phải chịu những sức ép của cuộc chiến, những đau khổ hoặc chia rẽ đau thương và dư luận quần chúng. Có một ước muốn báo thù không những nơi những người còn ở lại đây, nhưng cả nơi những người đã chạy ra nước ngoài. Khẩn cầu Thiên Chúa hòa bình có nghĩa là cầu xin Chúa ra tay chặn đứng xung đột, chữa lành những vết thương của tâm trí, do một thảm trạng như hiện nay gây ra”.
Đức cha Vitaliy nói: “Nơi nhiều người, người ta có cảm tưởng rằng Mascơva muốn chiếm đoạt trọn Ucraina hoặc thậm chí đi tới chỗ hủy diệt hoàn toàn đất nước này. Chính ý thức hệ đế quốc điều khiển hoạt động của Điện Kremli”.
Đức cha cũng xác tín rằng Tòa Thánh có thể giữ một vai trò quan trọng trong việc làm trung gian giữa Ucraina và Nga. Những cuộc thương thuyết cần có những “người hòa giải” và Đức Thánh cha là người hòa giải, mặc dù có những người không còn coi ngài là người đứng trên hai phe. Đức cha Vitaliy nói: Tôi chắc chắn rằng Đức Giáo hoàng và toàn thể ngành ngoại giao Tòa Thánh đang gieo vãi để có một môi trường đối thoại làm tiền đề cho việc mở ra những cuộc thương thuyết”.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVANguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Kinh Truyền tin với Đức Thánh cha: Trong bí tích Thánh Thể, chúng ta tìm được sự sống Chúa Giêsu ban cho chúng ta
Trưa Chúa nhật 19 tháng Sáu năm 2022, Đức Thánh cha Phanxicô đã chủ sự buổi đọc kinh Truyền tin với hơn 5.000 tín hữu, tại Quảng trường thánh Phêrô.
Huấn dụ của Đức Thánh cha
Trước khi đọc kinh, Đức Thánh cha đã diễn giải ý nghĩa bài Tin mừng theo thánh Luca (9,11b-17) về phép lạ Chúa hóa bánh ra nhiều để nuôi đám đông dân chúng, hình bóng bí tích Thánh Thể Chúa sẽ thành lập trong bữa Tiệc ly.
Mở đầu bài huấn dụ, Đức Thánh cha nói: Anh chị em thân mến, chào anh chị em!
Tại Ý và nhiều nước khác, hôm nay là lễ trọng kính Mình Máu Thánh Chúa. Thánh Thể, được thiết lập trong bữa Tiệc ly, như điểm tới của một tiến trình dài, mà Chúa Giêsu đã nói trước qua một số dấu hiệu, nhất là việc hóa bánh ra nhiều, được thuật lại trong phụng vụ hôm nay (Lc 9,11b-17). Chúa Giêsu chăm sóc đám đông dân chúng đi theo Ngài để lắng nghe lời Ngài và được giải thoát khỏi nhiều sự ác. Chúa làm phép chúc lành năm chiếc bánh và hai con cá, bẻ ra, và các tông đồ phân phát, và “tất cả mọi người đều ăn no nê” (Lc 9,17). Trong Thánh Thể, mỗi người có thể cảm nghiệm sự quan tâm yêu thương và cụ thể của Chúa. Ai lãnh nhận Mình và Máu Chúa Chúa Kitô với lòng tin thì không những ăn nhưng còn được no đầy. Ăn và được no đầy: đó là hai nhu cầu thiết yếu được mãn nguyện trong Thánh Thể.
Mọi người ăn
Ăn. “Tất cả mọi người ăn”, như thánh Luca đã viết. Lúc chiều đến, các môn đệ xin Chúa Giêsu giải tán đám đông, để họ có thể đi tìm lương thực. Nhưng Thầy cũng muốn chu cấp điều này: ai nghe Ngài thì cũng muốn được ăn. Tuy nhiên, phép lạ bánh và cá không xảy một cách ngoạn mục, nhưng hầu như một cách kín đáo, như tại tiệc cưới Cana: bánh gia tăng khi đi từ tay này sang tay khác. Trong khi ăn, đám đông nhận thấy Chúa Giêsu chăm lo mọi sự. Đó chính là Chúa hiện diện trong Thánh Thể: Ngài kêu gọi chúng ta trở thành công dân Nước Trời, nhưng trong khi đó Ngài để ý hành trình chúng ta phải đi ở trần thế này. Nếu tôi có ít bánh trong giỏ, Chúa biết và Ngài quan tâm đến điều đó.
Quan tâm của Chúa
Đôi khi có nguy cơ đóng khung Thánh Thể trong một chiều kích mơ hồ, tuy là sáng ngời và được xông hương thơm, nhưng xa cách những khó khăn của đời sống thường nhật. Trong thực tế, Chúa quan tâm đến tất cả các nhu cầu của chúng ta, đi từ những nhu cầu cơ bản nhất. Và Chúa muốn nêu gương cho các môn đệ, và nói: “Chính các con hãy cho họ ăn đi” (v.13). Sự thờ lạy Thánh Thể của chúng ta tìm được sự kiểm chứng khi chúng ta săn sóc tha nhân, như Chúa Giêsu đang làm: quanh chúng ta có những người đói ăn, và đói cả sự đồng hành, sự an ủi, tình bạn, tâm tình vui vẻ, sự chú ý. Điều này chúng ta thấy trong Bánh Thánh Thể: sự quan tâm của Chúa Giêsu đối với những nhu cầu của chúng ta, và lời Chúa mời gọi cũng hãy làm như vậy đối với người bên cạnh. Cần ăn và cho người khác ăn.
Mọi người được no đầy
Nhưng ngoài việc ăn, không thể thiếu sự no đầy. Đám đông được no đầy vì lương thực dồi dào, và cũng nhờ sự vui vẻ và kinh ngạc vì đã nhận được từ Chúa Giêsu! Chắc chắn chúng ta cần ăn uống, nhưng cũng cần được no thỏa, nghĩa là biết rằng lương thực được ban cho chúng ta vì tình thương. Trong Mình và Máu Chúa Giêsu chúng ta tìm được sự hiện diện của Chúa, sự sống được ban cho mỗi người chúng ta. Chúa không những trợ giúp chúng ta để tiến bước, nhưng còn ban chính bản thân Ngài cho chúng ta: Ngài trở thành bạn đồng hành của chúng ta, đi vào cuộc sống, viếng thăm những cô đơn, tái ban cho chúng ta ý nghĩa và sự hăng hái. Điều này làm cho chúng ta được thỏa mãn, ban cho chúng ta “nhiều hơn những điều chúng ta tìm kiếm, đó là sự hiện diện của Chúa! Vì với hơi ấm sự hiện diện của Chúa, cuộc sống chúng ta thay đổi: không có Chúa thì cuộc sống thực sự u ám. Khi thờ lạy Mình và Máu Chúa Kitô, chúng ta thành tâm cầu xin Chúa: “Lạy Chúa, xin ban cho con lương thực hằng ngày để tiến bước, và làm cho con được no đầy sự hiện diện của Chúa!”
Rồi Đức Thánh cha kết thúc với lời nguyện: Xin Đức Trinh Nữ Maria dạy chúng con thờ lạy Chúa Giêsu hằng sống trong Thánh Thể và chia sẻ Chúa với các anh chị em chúng con.
Chào thăm và kêu gọi
Sau khi đọc kinh và ban phép lành Tòa Thánh, Đức Thánh cha nhắc đến lễ phong chân phước, sáng thứ Bảy, ngày 18 tháng Sáu tại Sevilla, Tây Ban Nha cho hai mươi bảy vị tử đạo thuộc gia đình Dòng Đa Minh, trong thời nội chiến tại nước này, trong đó có hai mươi lăm linh mục, tu sinh, tập sinh và trợ sĩ tại thành phố Almagro và Almería, một giáo dân Dòng Ba Đa Minh, vốn là một ký giả nổi tiếng, là Fructuoso Pèrez Márquez, chủ nhiệm báo Công giáo “La Independencia”, Độc Lập, tử đạo năm 52 tuổi, cũng tại Almería, sau cùng là một nữ tu Đa Minh tại thành Huéscar.
Đức Thánh cha cũng lưu ý mọi người về thảm trạng dân chúng tại Myanmar, nạn nhân của cuộc nội chiến giữa quân đội chính phủ và các dân quân ở các bang. Các nạn nhân đang chờ đợi được cứu trợ nhân đạo, vì họ bị đói và bị bách hại. Ngài kêu gọi tôn trọng các cộng đoàn tôn giáo và các quyền con người.
Tiếp đến, Đức Thánh cha cũng nhắc nhở rằng thứ Ba 21 tháng Sáu này, tại Roma sẽ bắt đầu cuộc gặp gỡ kỳ X các gia đình Công giáo thế giới. Cuộc gặp gỡ này sẽ được tất cả các giáo phận trên thế giới theo dõi, với các bài giáo lý về hôn nhân và gia đình.
Ngài không quên nhắc đến nhân dân Ucraina tiếp tục chịu đau khổ và kêu gọi mỗi người hãy tự hỏi: ngày hôm nay tôi có thể làm gì cho nhân dân Ucraina?
Sau cùng, Đức Thánh cha chào thăm các đoàn tín hữu hành hương đến từ giáo phận ở Ý và từ nhiều quốc gia.
Đức Thánh cha chúc mọi người một Chúa nhật an lành, đồng thời xin họ đừng quên cầu nguyện cho ngài.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Sứ điệp của Đức Thánh Cha cho Ngày thế giới người nghèo lần thứ VI
Đức Thánh Cha dùng bữa trưa với người nghèo
SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA CHO NGÀY THẾ GIỚI NGƯỜI NGHÈO LẦN THỨ VI
Vatican News (19.6.2022) - Ngày Thế giới Người nghèo lần VI được cử hành vào ngày 13/11/2022. Sứ điệp của Đức Thánh Cha cho Ngày này có tựa đề: “Chúa Giêsu Kitô đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em" (xem 2 Cr 8,9), được chia thành 10 đoạn, và được Đức Thánh Cha ký vào ngày 13/6/2022.
Sứ điệp của Đức Thánh Cha
cho Ngày thế giới người nghèo lần thứ VI
Ngày 13 tháng 11 năm 2022
Chúa Giêsu Kitô đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em (x. 2Cr 8, 9)
- “Chúa Giêsu Kitô […] đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em” (x. 2Cr 8, 9). Với những lời này, tông đồ Phaolô nói với các tín hữu đầu tiên của Côrintô để đặt nền tảng cho sự dấn thân liên đới của họ với những anh chị em túng thiếu. Ngày Thế giới Người nghèonăm nay trở lại như một sự khích lệ tốt lành giúp chúng ta suy ngẫm về lối sống của mình và về nhiều hình thức đói nghèo của thời điểm hiện tại.
Vài tháng trước, thế giới thoát ra khỏi cơn bão của đại dịch, với những dấu hiệu phục hồi kinh tế giúp nâng dậy hàng triệu người nghèo khổ vì mất việc làm. Nó mở ra một chặng đường thanh thản, dù không quên nỗi đau mất đi người thân, cho phép chúng ta có thể cuối cùng cũng được trở lại với những tương quan liên vị trực tiếp, gặp gỡ nhau mà không bị ràng buộc hay hạn chế. Và bây giờ, một thảm họa mới đã xuất hiện, đưa thế giới đến một viễn cảnh khác.
Chiến tranh ở Ucraina được thêm vào các cuộc chiến tranh khu vực mà trong những năm gần đây đã gây nên biết bao chết chóc và tàn phá. Nhưng ở đây bức tranh thể hiện phức tạp hơn do có sự can thiệp trực tiếp của một “siêu cường”, với ý định áp đặt ý chí của mình chống lại nguyên tắc tự quyết của các dân tộc. Những cảnh bi thương lặp đi lặp lại và một lần nữa lời hăm doạ lẫn nhau của một số quyền lực lấn át tiếng nói của nhân loại đang kêu gọi hòa bình.
- Sự vô nghĩa của chiến tranh tạo ra biết bao nhiêu người nghèo! Rảo nhìn ở bất cứ nơi đâu, người ta đều thấy bạo lực ảnh hưởng thế nào đến những người không có khả năng tự vệ và yếu đuối nhất. Việc phát lưu hàng ngàn người, đặc biệt là trẻ em trai cũng như gái, để làm mất căn cội của họ và áp đặt cho họ một căn tính khác. Lời của tác giả Thánh Vịnh trước sự tàn phá của thành Giêrusalem và sự lưu đày của những người trẻ Do Thái, lặp lại hôm nay: Bên bờ sông Babylon, ta ra ngồi nức nở mà tưởng nhớ Xion; / trên những cành dương liễu, ta tạm gác cây đàn. / Bọn lính canh đòi ta hát xướng, / lũ cướp này mời gượng vui lên: / ‘Hát đi, hát thử đi xem / Xion nhạc thánh điệu quen một bài!’/ Bài ca kính CHÚA TRỜI, làm sao ta hát nổi / nơi đất khách quê người?” (137,1-4).
Hàng triệu phụ nữ, trẻ em và người già, bất chấp nguy hiểm của bom đạn, buộc phải chạy tị nạn ở các nước láng giềng để hy vọng cứu được mạng sống. Còn những người ở lại tại các khu vực xung đột thì hằng ngày sống trong nỗi sợ hãi và thiếu lương thực, nước uống, chăm sóc y tế và trên tất cả là tình cảm. Trong những tình cảnh này, lý trí bị che khuất và những người phải gánh chịu hậu quả là rất nhiều dân thường, những người được thêm vào số những người nghèo, vốn đã rất nhiều. Làm thế nào để đưa ra một phản ứng thỏa đáng để mang lại sự nâng đỡ và bình an cho rất nhiều người bị kẹt giữa tình cảnh bất ổn và bấp bênh?
- Trong bối cảnh mâu thuẫn này, chúng ta sẽ cử hành Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ VI. Chúng ta được mời gọi suy tư về lời thánh tông đồ Phaolô kêu gọi hãy chăm chú nhìn vào Chúa Giê-su, Đấng “vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghèo khó vì anh em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có” (2Cr 8, 9). Trong chuyến viếng thăm Giêrusalem, Phaolô đã gặp Phêrô, Giacôbê và Gioan, những người đã xin ngài đừng quên những người nghèo. Thực tế, cộng đoàn Giêrusalem đang gặp khó khăn nghiêm trọng do nạn đói hoành hành trên đất nước này. Và ngay lập tức thánh Tông đồ đã quan tâm đến việc tổ chức một cuộc lạc quyên lớn để giúp đỡ những người nghèo. Các Kitô hữu ở Côrintô đã tỏ ra rất nhạy bén và sẵn sàng. Theo yêu cầu của Phaolô, mỗi đầu tuần họ quyên góp những gì tiết kiệm được và tất cả đều rất quảng đại.
Kể từ khi đó, mỗi Chúa Nhật, khi cử hành Thánh Thể, chúng ta thực hiện cùng một cử chỉ, đóng góp phần của mình để cộng đoàn có thể cung cấp cho những nhu cầu của những người nghèo nhất. Đó là một dấu chỉ mà các Kitô hữu luôn thực hiện với niềm vui và tinh thần trách nhiệm, để không anh chị em nào thiếu thốn những gì cần thiết. Điều này đã được chứng thực bởi lời tường thuật của thánh Giustinô, vào thế kỷ thứ hai, khi mô tả với hoàng đế Antoniô Piô về cử hành Chúa Nhật của các Kitô hữu: “Vào Chúa Nhật, tất cả chúng tôi quy tụ lại với nhau, cư dân thành thị cũng như thôn quê, đọc những ghi nhớ của các Tông đồ và các tác phẩm của các ngôn sứ trong khoảng thời gian cho phép. […] Sau đó, Thánh Thể được bẻ ra và phân phát cho mỗi người, và nhờ các phó tế gởi đến những người vắng mặt. Những người giàu có, nếu họ muốn, họ đóng góp một cách tự do tuỳ theo ý muốn, và những gì thu được được gởi cho vị chủ toạ, người sẽ giúp đỡ những trẻ mồ côi, các bà góa, và những người cơ cực vì bệnh tật hoặc vì những nguyên nhân khác, những tù nhân, những người ngoại quốc đang ở giữa chúng tôi: nói tóm lại, bất cứ ai cần đều được chăm sóc” (Lời biện hộ đầu tiên, LXVII, 1-6).
- Trở lại cộng đoàn Côrintô, sau lòng nhiệt thành ban đầu, sự dấn thân của họ bắt đầu giảm dần và sáng kiến được thánh Tông đồ đề xuất bị mất sự hồ hởi. Đây là lý do thôi thúc Phaolô viết cách nồng nàn, khởi động lại việc lạc quyên, “để như anh em đã hăng hái quyết định thế nào, thì cũng tuỳ khả năng mà hoàn thành như vậy” (2Cr 8,11).
Vào lúc này, tôi nghĩ đến sự sẵn lòng trong những năm gần đây, các dân tộc đã mở rộng cánh cửa chào đón hàng triệu người tị nạn từ các cuộc chiến tranh ở Trung Đông, Trung Phi và bây giờ là ở Ucraina. Các gia đình đã mở cửa nhà của họ để dành chỗ cho các gia đình khác, và các cộng đoàn đã quảng đại chào đón nhiều phụ nữ và trẻ em để cung cấp cho họ phẩm giá xứng đáng. Tuy nhiên, cuộc xung đột càng kéo dài thì hậu quả của nó càng trở nên tồi tệ hơn. Các dân tộc chào đón ngày càng thấy khó khăn trong việc tiếp tục trợ giúp; gia đình và cộng đoàn bắt đầu cảm thấy sức nặng của một tình huống vượt quá mức khẩn cấp. Đây là lúc không đầu hàng nhưng khởi động lại động lực ban đầu. Những gì chúng ta đã bắt đầu cần phải được hoàn thành với cùng trách nhiệm.
- Thật vậy, tình liên đới nằm ở chỗ: chia sẻ cái chút ít mình có với những người không có gì, để không ai phải đau khổ. Cảm thức cộng đoàn và sự hiệp thông như một lối sống càng lớn, thì tình liên đới càng phát triển. Mặt khác, cần phải nhận thấy rằng có những quốc gia, trong những thập kỷ gần đây, mức độ phúc lợi của nhiều gia đình đã tăng lên đáng kể, họ có được một tình trạng sống an toàn. Đây là kết quả tích cực của sáng kiến cá nhân và luật pháp, vốn hỗ trợ tăng trưởng kinh tế kết hợp với sự khuyến khích cụ thể cho các chính sách về gia đình và trách nhiệm xã hội. Phúc lợi về sự an toàn và ổn định giờ đây có thể được chia sẻ với những người bị buộc phải rời bỏ nhà cửa và đất nước của họ để tìm kiếm sự an toàn và tồn tại. Với tư cách là thành viên của xã hội dân sự, chúng ta tiếp tục kêu gọi các giá trị của tự do, trách nhiệm, huynh đệ và liên đới. Với tư cách là Kitô hữu, chúng ta luôn tìm thấy nơi đức tin, đức cậy và đức mến nền tảng hiện hữu và hoạt động của chúng ta.
- Điều thú vị cần lưu ý là thánh Tông đồ không muốn bắt ép các Kitô hữu phải làm việc bác ái. Thật vậy, ngài viết: “Tôi nói thế không phải để ra lệnh cho anh em đâu” (2Cr 8,8); đúng hơn, ngài muốn “kiểm chứng sự chân thành” về tình yêu của họ trong việc quan tâm và lo lắng cho người nghèo (xem sđd.). Mục đích lời kêu gọi của thánh Phaolô chắc chắn là sự cần thiết của việc giúp đỡ cụ thể, tuy nhiên ý hướng của ngài còn đi xa hơn. Ngài mời gọi thực hiện việc lạc quyên vì đó là dấu chỉ của tình yêu như chính Chúa Giêsu đã làm. Nói tóm lại, lòng quảng đại đối với người nghèo có động lực mạnh mẽ nhất nơi gương mẫu của Con Thiên Chúa, Đấng muốn tự làm cho mình trở nên nghèo khó.
Thật vậy, thánh Tông đồ không ngại khẳng định rằng sự lựa chọn của Chúa Kitô, “sự tự huỷ” của Người, là một “ân sủng”, đúng hơn, là “ân sủng của Chúa Giêsu Kitô, Chúa chúng ta” (2Cr 8, 9), và chỉ bằng cách chào đón nó, chúng ta mới có thể biểu lộ đức tin của mình một cách cụ thể và nhất quán. Giáo huấn của toàn bộ Tân Ước có sự thống nhất xung quanh chủ đề này, điều này cũng được phản ánh trong lời của tông đồ Giacôbê: “Anh em hãy đem Lời ấy ra thực hành, chứ đừng nghe suông mà lừa dối chính mình. Thật vậy, ai lắng nghe Lời Chúa mà không thực hành, thì giống như người soi gương thấy khuôn mặt tự nhiên của mình. Người ấy soi gương rồi đi, và quên ngay không nhớ mặt mình thế nào. Ai thiết tha và trung thành tuân giữ luật trọn hảo – luật mang lại tự do-, ai thi hành luật Chúa chứ không nghe qua rồi bỏ, thì sẽ tìm được hạnh phúc trong mọi việc mình làm.” (Gc 1,22-25)
- Trước người nghèo thì không cần hùng biện, mà là xắn tay áo lên và thực hành đức tin bằng sự dấn thân trực tiếp, không thể ủy thác cho ai khác. Tuy nhiên, đôi khi, một hình thức uể oải có thể chiếm ưu thế, dẫn đến những cách hành xử không nhất quán, chẳng hạn như thờ ơ với người nghèo. Cũng có thể xảy ra rằng một số Kitô hữu, do quá gắn bó với tiền của, sa lầy vào việc sử dụng sai trái tài sản và của cải. Đây là những tình huống thể hiện một đức tin yếu ớt và một niềm hy vọng uể oải và thiển cận.
Chúng ta biết rằng vấn đề không nằm ở bản thân tiền bạc, vì nó là một phần của cuộc sống hàng ngày và các mối quan hệ xã hội của con người. Điều chúng ta cần nghĩ đến, đúng hơn là giá trị mà tiền mang lại cho chúng ta: nó không thể trở thành tuyệt đối, như thể nó là mục đích chính. Sự gắn bó như vậy ngăn cản cái nhìn thực tế vào cuộc sống hàng ngày và làm mờ đi khả năng nhìn thấy, không cho chúng ta nhìn thấy nhu cầu của người khác. Không gì nguy hại đối với một Kitô hữu và một cộng đoàn cho bằng việc bị mê hoặc bởi thần tượng của cải, điều dẫn đến kết cục là sự trói buộc vào một viễn tượng cuộc sống phù du và sa ngã.
Do đó, đây không phải là một vấn đề về việc đến với người nghèo bằng “não trạng trợ cấp”, như thường xảy ra; ngược lại, cần dấn thân để không một ai thiếu thốn những điều thiết yếu. Điều hữu ích không phải là duy hành động, mà là sự quan tâm chân thành và quảng đại cho phép chúng ta đến với một người nghèo như đến với một người anh em, người đang chìa tay ra, để tôi được cứu thoát khỏi vòng xoáy mà tôi bị rơi vào. Vì vậy, “không ai được nói mình không thể gần gũi người nghèo vì nếp sống của mình đòi hỏi phải chú ý tới những lãnh vực khác. Đây là một lời bao biện thường nghe thấy trong các giới học thuật, doanh nghiệp hay chuyên môn, thậm chí cả trong giới giáo sĩ. […] không một ai trong chúng ta được miễn khỏi sự quan tâm tới người nghèo và công bằng xã hội.” (Tông huấn Evangelii gaudium, 201). Điều cấp bách là phải tìm ra những cách thức mới có thể vượt lên trên khuôn khổ của những chính sách xã hội được xem như "một chính sách vì người nghèo, nhưng không bao giờ là chính sách với người nghèo và của người nghèo, lại càng không nằm trong dự án liên kết mọi người” (Thông điệp Fratelli tutti, 169). Thay vào đó, chúng ta cần bắt chước thái độ của thánh Tông đồ khi có thể viết cho tín hữu Côrintô: “vấn đề không phải là bắt anh em sống eo hẹp, để người khác bớt nghèo khổ. Điều cần thiết là phải có sự đồng đều” (2Cr 8,13).
- Có một nghịch lý khó chấp nhận đối với người nay cũng như xưa, vì nó ngược với lối nghĩ của con người, đó là: có một cái nghèo làm chúng ta giàu. Nhắc lại “ân sủng” của Chúa Giêsu Kitô, thánh Phaolô muốn xác nhận lại điều mà chính ngài đã rao giảng, đó là của cải đích thực không nằm ở việc tích lũy “kho tàng dưới đất, nơi mối mọt làm hư hoại và kẻ trộm đột nhập và đánh cắp” (Mt 6, 19 ), nhưng đúng hơn, là nơi tình yêu thương nhau, khiến chúng ta mang gánh nặng cho nhau để không ai bị bỏ rơi hoặc loại trừ. Kinh nghiệm về sự yếu đuối và hạn chế mà chúng ta đã sống trong những năm gần đây, và bây giờ là thảm kịch của một cuộc chiến với những hậu quả toàn cầu, phải dạy cho chúng ta một điều gì đó mang tính quyết định: chúng ta không ở trên trái đất này để tồn tại, nhưng để mọi người được sống một cách xứng đáng và hạnh phúc. Sứ điệp của Chúa Giêsu chỉ cho chúng ta con đường và làm cho chúng ta khám phá thấy rằng có cái nghèo hạ nhục và giết chết, nhưng cũng có cái nghèo khác, của Người, giải thoát và làm cho chúng ta hạnh phúc.
Cái nghèo giết chết thì khốn cùng, là con cái của sự bất công, bóc lột, bạo lực và phân phối tài nguyên không công bằng. Đó là sự nghèo đói tuyệt vọng, không có tương lai, bởi vì nó bị áp đặt bởi văn hóa vứt bỏ không mang lại triển vọng hoặc lối thoát. Nó là sự khốn cùng, trong khi buộc người ta vào tình trạng nghèo khổ cùng cực, cũng ảnh hưởng đến chiều kích thiêng liêng, mà thường dễ bị bỏ qua, nhưng không vì thế mà nó không tồn tại hay không được tính đến. Khi luật duy nhất là phép tính lợi nhuận vào cuối ngày, thì không gì có thể giữ chúng ta khỏi nhìn thấy người khác chỉ đơn giản là những đối tượng bị bóc lột: những người khác chỉ là phương tiện. Không còn nữa tiền lương phải lẽ, giờ làm việc thích hợp, và các hình thức nô lệ mới được tạo ra, những người không còn chọn lựa nào khác phải chấp nhận sự bất công độc hại này để lượm lặt những điều tối thiểu cho cuộc sống.
Ngược lại, cái nghèo làm chúng ta tự do là cái nghèo có được từ kết quả của một quyết định trách nhiệm để gỡ bỏ gánh nặng quá sức và tập trung vào những điều thiết yếu. Thật vậy, chúng ta có thể dễ dàng nhận ra cảm giác không hài lòng mà nhiều người trải nghiệm, bởi vì họ cảm thấy một điều gì đó rất quan trọng đang thiếu trong cuộc sống của họ và đi tìm kiếm nó như một sự lang thang không mục đích. Trong ước muốn tìm kiếm điều gì đó có thể làm thỏa lòng, họ cần hướng tới những người nhỏ bé, yếu thế, nghèo khó để cuối cùng có thể hiểu được họ thực sự cần gì. Gặp gỡ những người nghèo cho phép chúng ta chấm dứt những lo lắng và sợ hãi trống rỗng, để đi đến điều gì thực sự quan trọng trong cuộc sống, là kho báu không ai có thể cướp được khỏi chúng ta: tình yêu đích thực và nhưng không. Thật vậy, người nghèo, trước khi là đối tượng của sự bố thí của chúng ta, họ là những con người, những người giúp chúng ta tự do khỏi những ràng buộc của lo âu và hời hợt.
Thánh Gioan Kim Khẩu, một giáo phụ và tiến sĩ Hội thánh, trong những bài viết tố cáo mạnh mẽ lối hành xử của các Kitô hữu đối với những người nghèo nhất, đã viết: “Nếu bạn không thể tin rằng nghèo khó có thể làm cho bạn giàu, thì hãy nghĩ đến Chúa của bạn và hãy thôi nghi ngờ điều này. Nếu Người không nghèo, thì bạn sẽ không thể giàu; điều này thật lạ lùng, rằng cái nghèo lại trở nên nguồn của sự giàu có dồi dào. Những điều thánh Phaolô muốn nói về “sự giàu có” là sự hiểu biết về đạo đức, sự thanh tẩy khỏi tội lỗi, sự công chính, sự thánh hoá và hàng ngàn điều tốt lành khác đã được ban cho chúng ta bây giờ và mãi mãi. Chúng ta có được tất cả những điều này là nhờ vào sự nghèo khó ”(Bài giảng về Thư thứ hai gửi tín hữu Côrintô 17,1).
- Những lời của thánh Tông đồ được chọn cho chủ đề Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ VInày trình bày một nghịch lý lớn của đời sống đức tin: sự nghèo khó của Chúa Kitô làm cho chúng ta trở nên giàu có. Nếu thánh Phaolô có thể đưa ra giáo huấn này - và Giáo hội đã loan truyền và làm chứng qua nhiều thế kỷ - thì đó là bởi vì Thiên Chúa, nơi Con của Người, Chúa Giê-su, đã chọn và đi con đường này. Bởi vì Đức Kitô đã tự làm cho mình trở nên nghèo khó vì chúng ta, nên cuộc sống của chính chúng ta sẽ được chiếu sáng và biến đổi, và nhận được một giá trị mà thế giới không thể hiểu được và không thể ban tặng. Kho tàng của Chúa Giêsu là tình yêu của Người, không loại trừ ai và tìm kiếm mọi người, nhất là những người bị gạt ra ngoài lề xã hội và thiếu thốn những gì cần thiết. Vì yêu, Người trút bỏ vinh quang và mặc lấy thân phận con người. Vì yêu, Người trở nên một người tôi tớ, vâng phục đến nỗi bằng lòng chịu chết, chết trên cây thập tự (x. Pl 2, 6-8). Vì yêu, Người đã trở nên “bánh ban sự sống” (Ga 6,35), để không ai thiếu thốn những gì thiết yếu và có thể tìm thấy lương thực nuôi dưỡng cho sự sống đời đời. Điều này thật khó chấp nhận đối với các môn đệ của Chúa Giêsu (x Ga 6,60), và cũng vậy trong thời đại chúng ta; nhưng lời của Chúa Giêsu thì rõ ràng: Nếu chúng ta muốn sự sống chiến thắng sự chết, nhân phẩm được cứu khỏi bất công, thì chúng ta cần bước đi con đường của Chúa Giêsu nghèo khó, chia sẻ cuộc sống vì tình yêu, bẻ tấm bánh cuộc đời hằng ngày với anh chị em rốt hết, những người thiếu thốn những gì thiết yếu. Đây là cách tạo nên sự bình đẳng, giải phóng người nghèo khỏi sự khốn cùng và người giàu khỏi sự phù phiếm, giải phóng cả hai khỏi sự tuyệt vọng.
- Ngày 15 tháng 5 vừa qua, tôi đã phong thánh cho Anh Charles de Foucauld, một người được sinh ra giàu có, đã từ bỏ mọi sự để theo Chúa Giê-su và trở nên nghèo khó, trở nên người anh em của tất cả mọi người. Cuộc sống ẩn tu của ngài, trước tiên ở Nagiarét và sau đó là sa mạc Sahara, là cuộc sống thinh lặng, cầu nguyện và chia sẻ, một chứng tá mẫu mực về sự nghèo khó Kitô giáo. Sẽ rất tốt cho chúng ta khi suy gẫm những lời này của ngài: “Chúng ta đừng khinh thường người nghèo, những người bé mọn, những người làm công; họ không chỉ là anh chị em của chúng ta trong Chúa, mà còn là những người noi gương Chúa Giêsu cách hoàn hảo nhất trong đời sống bên ngoài của Người. Họ đại diện một cách hoàn hảo cho Chúa Giê-su, Người Thợ Nagiarét. Họ là con đầu lòng trong số những người được chọn, là người đầu tiên được gọi đến bên nôi của Đấng Cứu Thế. Họ là bạn đồng hành thường xuyên của Chúa Giêsu, từ khi Người được sinh hạ cho đến cái chết của Người […]. Chúng ta hãy tôn vinh họ, chúng ta hãy tôn vinh nơi họ hình ảnh của Chúa Giêsu và cha mẹ thánh của Người […]. Chúng ta hãy tự nhận lấy [thân phận] mà Người đã tự nhận lấy […]. Hỡi anh chị em của người nghèo, bạn đồng hành của người nghèo, chúng ta đừng bao giờ ngừng là người nghèo trong mọi sự; chúng ta hãy trở nên nghèo nhất trong những người nghèo như Chúa Giêsu, và giống như Người, chúng ta yêu người nghèo và để họ bao bọc chúng ta”(Chú giải Tin Mừng Luca , Suy niệm 263). Đối với Anh Charles, đây không chỉ là những lời nói, mà còn là một phong cách sống cụ thể, khiến Anh chia sẻ với Chúa Giê-su chính món quà sự sống.
Ước gì Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ VI này trở thành một cơ hội của ân sủng, giúp cá nhân và cộng đoàn kiểm thảo lương tâm và tự hỏi xem sự nghèo khó của Chúa Giêsu Kitô có phải là người bạn đồng hành trung thành của chúng ta trong cuộc sống hay không.
Roma, Đền thờ thánh Gioan Laterano, ngày 13 tháng 6 năm 2022, Lễ nhớ thánh Antôn Padova.
Phanxicô
Nguồn: vaticannews.va/vi
Đức Phanxicô nhiệt tình mong muốn cho những người ly dị tái hôn được tháp tùng
la-croix.com, Xavier LeNorman, 2022-06-15
Vài ngày trước Đại hội Gia đình Thế giới lần thứ 10, tổ chức tại Rôma, một lần nữa, Đức Phanxicô bày tỏ mối quan tâm của ngài với những người đã ly hôn và tái hôn. VINCENZO PINTO / AFP
Vatican sẽ sớm đưa ra “các phương pháp mục vụ cụ thể và các tiến trình đồng hành” cho những người ly dị tái hôn. Trong một văn kiện được Tòa Thánh công bố ngày thứ tư 15 tháng 6, Đức Phanxicô thiết tha mong muốn điều này sẽ sớm được thực hiện.
Vài ngày trước Đại hội Gia đình Thế giới lần thứ 10, được tổ chức tại Rôma, một lần nữa, Đức Thánh Cha Phanxicô bày tỏ mối quan tâm của ngài với những người đã ly hôn và tái hôn. Trong lời mở đầu tài liệu dành cho việc đồng hành hôn nhân của Giáo hội và được Vatican công bố ngày thứ tư 15 tháng 6, đưa ra những định hướng “cụ thể” cho việc chăm sóc mục vụ của những người có hợp đồng hôn nhân dân sự mới dù đã có hôn nhân tôn giáo.
Đức Phanxicô nói: “Tôi tha thiết hy vọng tài liệu đầu tiên này sẽ tiếp theo một tài liệu khác càng sớm càng tốt, để đưa ra các phương pháp mục vụ cụ thể và các tiến trình đồng hành dành riêng cho các cặp vợ chồng mà hôn nhân đã bị đổ vỡ, bây giờ họ sống trong một kết hiệp mới hoặc tái hôn về mặt dân sự.”
Một ứng dụng của tông huấn Niềm vui của Tình yêu, Amoris laetitia
Nói cách khác, ngài hứa hẹn một phương pháp thực tế để áp dụng một trong những điểm được bình luận nhiều nhất trong tông huấn Amoris laetitia năm 2016 sau hai Thượng hội đồng về gia đình. Nói về những người trong hoàn cảnh này, ngài xin họ hoà nhập hơn vào cộng động kitô. Việc này thông qua “đồng hành mục vụ và sự giúp đỡ của Giáo hội”, trong một số trường hợp, nó cũng có thể là sự trợ giúp nhờ các bí tích.
Sự làm rõ mới nhất này đã làm nảy sinh nhiều bình luận và một số môi trường cho rằng đây là những gì đi về lại học thuyết công giáo về tính bất khả phân ly của hôn nhân.
Nếu Đức Phanxicô chưa bao giờ trực tiếp trả lời những câu hỏi này, thì ngài đã trao thẩm quyền của “huấn quyền đích thực” trong lần ngài trao đổi với các giám mục Argentina, trong đó ngài diễn giải về tông huấn Amoris laetitia. Đặc biệt ngài nhấn mạnh về tầm quan trọng của sự phân định và khả năng tiếp cận các bí tích “kín đáo” đối với các cặp ly hôn đã tái hôn trong một số trường hợp nhất định.
“Giáo hội muốn gần gũi với các cặp vợ chồng này”
Trong văn bản được công bố ngày thứ tư 15 tháng 6, Đức Phanxicô không nói rõ liệu câu hỏi hóc búa này có được giải quyết trong tài liệu mà ngài kêu gọi hay không. Dù sao thì đây là bằng chứng để các cặp vợ chồng này “không cảm thấy họ bị bỏ rơi và có thể tìm thấy trong cộng đồng nơi chốn để có thể được giao tiếp trong tình huynh đệ, được giúp đỡ để phân định và tham gia”. Ngài nhấn mạnh: “Thực tế, Giáo hội muốn ở gần các cặp vợ chồng này và đi cùng họ.”
Sự đảm bảo này của Đức Phanxicô ở trong phần mở đầu của một đề xuất về “các hành trình cụ thể cho cuộc sống hôn nhân”, do giáo xứ chuẩn bị cho giáo dân, gia đình và cuộc sống vào cuối năm Amoris laetitia. Đối với ngài, điều cần thiết là phải thấy khoảng cách giữa “nhiều năm” Giáo hội dành để đào tạo cho các ứng viên chức linh mục và “chỉ vài tuần” dành cho các cặp vợ chồng đang dấn thân vào một “sứ mệnh cao cả như sứ mệnh gia đình”.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
Nguồn: phanxico.vn
Đức Phanxicô chỉnh lại Con đường Thượng hội đồng Đức
fr.aleteia.org, Cyprien Viet, 2022-06-14
Tổng giám mục Georg Bätzing, Chủ tịch Hội đồng Giám mục Đức. Sebastian Gollnow / dpa Picture-Alliance qua AFP
Trong buổi nói chuyện với các giám đốc tạp chí Dòng Tên được công bố ngày thứ ba 14 tháng 6, Đức Phanxicô lo lắng về những lệch lạc của đường lối thượng hội đồng Đức và cảnh báo nguy cơ làm phai đi bản sắc công giáo so với tin lành.
Kể từ cuộc bỏ phiếu của một số động thái ủng hộ việc phong chức phụ nữ và công nhận các kết hiệp đồng tính ngày 5 tháng 2 vừa qua trong cuộc họp toàn thể được tổ chức tại Frankfurt, Con đường của Thượng hội đồng Đức đã đặt ra nhiều chất vấn.
Trong cuộc trao đổi với các giám đốc tạp chí Dòng Tên, giáo hoàng không tránh né vấn đề. Ngài giải thích, ngài đã nói chuyện với tổng giám mục Georg Bätzing, chủ tịch Hội đồng Giám mục Đức, “đã có một Giáo hội tin lành rất tốt ở Đức, không cần phải có “hai”. Theo ngài, vấn đề ở Đức nảy sinh “khi con đường thượng hội đồng đến từ giới tinh hoa trí thức và thần học và bị ảnh hưởng nhiều bởi các áp lực bên ngoài”.
Lay chuyển giữa Rôma và Đức
Những tháng vừa qua đã có những biến động nghiêm trọng giữa Rôma và Đức, đặc biệt khi hồng y Marx đặt vấn đề về Giáo lý của Giáo hội công giáo. Trong một phỏng vấn được công bố vào tháng 3, hồng y Reinhard Marx, tổng giám mục giáo phận Munich tuyên bố giáo huấn của Giáo hội về đồng tính “không có tác dụng”, thậm chí “nó còn cho phép nghi ngờ”. Một sự tương đối hóa đặt vấn đề về quyền tự do của Giáo hội khi đối diện với những “ý thức hệ thực dân hóa” thường bị Đức Phanxicô tố cáo.
Khuynh hướng tự do này không phải là mới và chuyến tông du cuối cùng của một giáo hoàng đến Đức cũng đã được đánh dấu bằng những cuộc tranh luận này. Trong một bài phát biểu quan trọng ngày 25 tháng 9 năm 2011 tại Fribourg-en-Brisgau, trước những người công giáo dấn thân vào Giáo hội và trong xã hội, Đức Bênêđíctô đã cảnh báo về cám dỗ của một “Giáo hội hài lòng với chính mình, ở trong thế giới này, đó là tự đủ và thích ứng với các tiêu chuẩn của thế giới”. Ngài ngầm đặt vấn đề về tình trạng thuế của Giáo hội công giáo Đức, với khoản thu nhập theo luật định rất cao, có thể cản trở quyền tự do chính trị của nó.
Ở trong sự hiệp thông với Giáo hội
Một trong những vấn đề cơ bản khác là tính thống nhất về mặt giáo lý của Giáo hội công giáo ở Đức so với các nước khác, chẳng hạn với nước láng giềng Ba Lan, vốn gắn bó nhiều hơn với khuôn khổ của gia đình truyền thống.
Giám mục Stanislaw Gadecki, chủ tịch Hội đồng Giám mục Ba Lan đã được Tòa thánh Vatican chúc mừng một cách kín đáo sau khi viết thư cho người đồng cấp Đức về sự dè dặt của ngài với hướng đi của Con đường Thượng hội đồng Đức. Ngài viết trong lá thư công khai tháng hai vừa qua: “Chúng ta không được khuất phục trước sức ép của thế giới hoặc phục tùng mô hình của nền văn hóa thống trị, vì điều này có thể dẫn đến băng hoại về đạo đức và tinh thần.”
Nguy cơ “làm nghèo đi nội dung đức tin của chúng ta”
Đầu tháng 3, các giám mục của Scandinavia cũng đã lên tiếng tố cáo các đề xuất của Đức có nguy cơ “làm nghèo đi nội dung đức tin của chúng ta”. Trong những lãnh thổ được đánh dấu bởi chủ nghĩa tự do luân lý này, Giáo hội công giáo biết mình nhỏ bé nhưng được xem là một “thiểu số sáng tạo”.
Trong cuộc thảo luận với các giám đốc tạp chí Dòng Tên, giáo hoàng bày tỏ sự ngưỡng mộ của ngài với hồng y Thụy Điển Anders Arborelius, cựu tín hữu tin lành và trở thành giám mục công giáo của Stockholm từ năm 1998. Một điểm đáng kinh ngạc được nhìn thấy từ Rôma: kể từ năm 2009, người đồng cấp của Giáo hội Luther của ngài là một phụ nữ đồng tính, sống với một nữ linh mục của Giáo hội liên kết với Nhà nước, họ hoàn toàn thích nghi với tinh thần của thời đại và luật pháp dân sự.
Đối diện với những khác biệt này trong lối sống, hồng y Arborelius thường xuyên đảm trách đối thoại đại kết và có một bản sắc công giáo hướng về người nghèo và người nước ngoài, nhưng vẫn kiên định trên bình diện đạo đức.
Một bản sắc công giáo sống trọn vẹn, không thù hận đối với các giáo phái khác, nhưng không nhầm lẫn về giới tính: đây là con đường dường như giáo hoàng muốn đề xuất, và việc tiếp tục hành trình hiệp hành được thực hiện ở cấp độ thế giới sẽ giúp đặt nền tảng và sửa chữa những chuyện thái quá trong các đề xuất của Đức.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
Nguồn: phanxico.vn
Các giám mục Hoa Kỳ ca ngợi nỗ lực của các nghị sĩ trong việc giải quyết bạo lực súng đạn
Ngày 12/6/2022, 20 nghị sĩ tuyên bố họ đã đạt được thỏa thuận về một gói các biện pháp an ninh và liên quan đến súng, tập trung vào việc ngăn chặn các vụ xả súng trong tương lai, tương tự như vụ ở Uvalde, Texas, nơi một tay súng 18 tuổi đã bắn chết 19 học sinh tiểu học và hai giáo viên hôm 24/5/2022.
Đáp lại tuyên bố của các nghị sĩ, Đức Tổng Giám mục Paul S. Coakley của Oklahoma City nói: "Tôi biết ơn sâu sắc về việc các thành viên của Quốc hội đã tiến hành các cuộc đàm phán lưỡng đảng để giải quyết nạn bạo lực súng đạn ở quốc gia chúng ta." "Tôi khuyến khích Quốc hội tiếp tục những nỗ lực quan trọng này, điều sẽ giúp xây dựng văn hóa sự sống. Nó đòi buộc Quốc hội phải thông qua luật bảo vệ mới cho người dân Mỹ."
Dự luật "cờ đỏ"
Các nghị sĩ đề xuất tài trợ để khuyến khích các bang thông qua và thực hiện điều được gọi là luật "cờ đỏ" để tước súng khỏi những người có khả năng gây nguy hiểm; tài trợ cho các nguồn lực về an ninh trường học và sức khỏe tâm thần; mở rộng kiểm tra lý lịch đối với việc mua súng cho những người từ 18 đến 21 tuổi; và phạt những người mua vũ khí giúp cho những người không có quyền sở hữu vũ khí.
Đức Tổng Giám mục Coakley nhận định rằng "sự sẵn sàng tham gia đối thoại và dấn thân vì lợi ích chung" của các nghị sĩ minh họa "kiểu chính trị tốt hơn" mà Đức Thánh Cha Phanxicô ủng hộ trong thông điệp Fratelli Tutti: "Khi lợi ích của người khác bị đe dọa, ý định tốt thôi chưa đủ. Các nỗ lực cụ thể phải được thực hiện để mang lại bất cứ điều gì họ và các quốc gia của họ cần cho sự phát triển."
Lời kêu gọi của Hội đồng giám mục Hoa Kỳ
Hội đồng giám mục Hoa Kỳ đã liên tục kêu gọi các luật để giải quyết bạo lực súng đạn. Trong một bài thuyết trình trong đại hội mùa thu của các giám mục Hoa Kỳ vào ngày 11/11/2019, có tiêu đề: "Những phản ứng đối với nạn bạo lực súng đạn", Đức cha Frank J. Dewane của giáo phận Venice, bang Florida, khi đó là chủ tịch ủy ban chính sách đối nội, nêu rõ sự ủng hộ của các giám mục đối với lệnh cấm vũ khí tấn công, kiểm tra lý lịch tất cả và dự luật liên bang về buôn bán súng. Ngài cho biết các giám mục cũng ủng hộ các quy định về bán súng ngắn, các biện pháp can thiệp cải thiện sức khỏe tâm thần, các biện pháp an toàn và "đánh giá trung thực về những hình ảnh và kinh nghiệm bạo lực trong xã hội của chúng ta." (CNS 15/06/2022)
Hồng Thủy - Vatican News
Đức Thánh cha tiếp phái đoàn Phật giáo Thái Lan
Đức Thánh cha Phanxicô cầu mong cuộc đối thoại thân hữu và sự cộng tác giữa Giáo hội Công giáo và Phật giáo Thái Lan được củng cố thêm và tăng cường.
Ngài bày tỏ lập trường trên đây, trong buổi tiếp kiến sáng 17 tháng Sáu năm 2022, dành cho Phái đoàn từ Thái Lan đến thăm Vatican, gồm 33 tăng sĩ trổi vượt thuộc các Tông phái Tiểu Thừa và Đại Thừa, cùng với 60 Phật tử và nhiều đại diện của Giáo hội Công giáo Thái Lan. Mục đích viếng thăm của Phái đoàn là để kỷ niệm 50 năm cuộc gặp gỡ giữa Hòa thượng Tăng Thống Somdej Phra Wannarat, vị Giáo chủ thứ 17 của Phật giáo Thái Lan, với thánh Giáo hoàng Phaolô VI, ngày 05 tháng Sáu năm 1972.
Đức Thánh cha nói: “Tôi nồng nhiệt cám ơn Hòa thượng tối cao Somdej Phra Sri Ariyavongsagatanana IX, và cũng là Thủ lãnh Tăng Già Thái Lan, vì đã gửi Hòa thượng Somdej Phra MahaTheerajarn và phái đoàn Phật giáo đến Vatican để canh tân các mối liên hệ thân hữu và cộng tác giữa hai bên.”
Đức Thánh cha tái bày tỏ tâm tình của Đức Giáo hoàng Phaolô VI, khi gặp phái đoàn Phật giáo Thái Lan cách đây 50 năm, nói lên sự quí trọng đối với kho tàng tâm linh, luân lý và xã hội văn hóa trong truyền thống Phật giáo Thái Lan. Ngài cũng nhắc đến sự đối thoại thân hữu và cộng tác chặt chẽ giữa Công giáo và Phật giáo Thái trong 50 năm qua, và ngài nhắc đến sự tiếp đón và các vị lãnh đạo Phật giáo Thái đã dành cho ngài trong cuộc viếng thăm tại Thái, từ ngày 20 đến ngày 23 tháng Mười Một năm 2019.
Đức Thánh cha nói: “Sự đối thoại và cộng tác chặt chẽ với nhau là điều càng cần thiết ngày nay. Rất tiếc là từ nhiều nơi chúng ta nghe tiếng kêu của nhân loại đang bị thương và của Trái Đất bị xâu xé. Đức Phật và Chúa Giêsu đã hiểu cần phải vượt thắng sự ích kỷ gây ra xung đột và bạo lực. Pháp cú kinh tóm tắt thế này các giáo huấn của Đức Phật: “Hãy tránh ác, vun trồng thiện và thanh tẩy tâm trí - đó là giáo huấn của Đức Phật” (Dammapada 183). Còn Chúa Giêsu dạy các môn đệ: “Thầy ban cho các con một giới răn mới: các con hãy yêu thương nhau. Như Thầy yêu thương các con, các con cũng hãy yêu mến nhau như vậy” (Ga 13,34). Nghĩa vụ của chúng ta ngày nay là hướng dẫn các tín hữu của chúng ta có một cảm thức sinh động hơn về chân lý, theo đó tất cả chúng ta đều là anh chị em với nhau”.
Sau cùng, Đức Thánh cha cầu chúc phái đoàn Thái Lan những ngày lưu lại Roma tốt đẹp và ngài cũng nồng nhiệt chúc mừng buổi thuyết trình vào ban chiều cùng ngày tại Đại học Giáo hoàng Urbaniana, về đề tài “Tình thân hữu giữa các tín đồ Phật giáo và Kitô giáo để tiến đến nền văn hóa gặp gỡ”.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Các giám mục Myanmar lo âu vì số phận các thường dân
Các giám mục Myanmar hết sức lo âu về số phận các thường dân tại nước này, trong cuộc nội chiến giữa quân đội chính phủ và dân quân tại nhiều bang, nơi có các sắc dân khác nhau.
Các giám mục bày tỏ lập trường trên đây, trong khóa họp toàn thể mới kết thúc hôm ngày 10 tháng Sáu vừa qua.
Trong khi chiến tranh tại Ucraina thu hút sự chú ý của toàn thế giới, thì các cuộc xung đột và đàn áp của quân đội chính quy Myanmar vẫn tiếp diễn, làm cho hàng ngàn thường dân phải bỏ gia cư đi lánh nạn, và hàng triệu người bị nạn đói đe dọa.
Trong khóa họp, từ ngày 07 đến ngày 10 tháng Sáu tại thành phố thủ đô Yangon, dưới quyền của tọa của Đức Hồng y Chủ tịch Charles Bo, dòng Don Bosco, Tổng giám mục giáo phận Yangon sở tại, Hội đồng Giám mục Myanmar đặc biệt bàn về tình trạng chiến tranh. Trong thông cáo chung kết, các giám mục khẳng định rằng: “Phẩm giá con người và quyền sống của họ không bao giờ được phép vi phạm. Chúng tôi mạnh mẽ kêu gọi tôn trọng sự sống và tính chất thánh thiêng của các nơi thờ phượng, các nhà thương và trường học”.
Theo thống kê của các tổ chức phi chính phủ, được hãng tin Fides của Bộ Truyền giáo truyền đi, đã có hơn 1.929 thường dân Myanmar bị giết, 11.000 người bị bắt từ sau cuộc đảo chánh của giới quân phiệt tại nước này, ngày 01 tháng Hai năm 2021, lật đổ chính phủ dân chủ hợp pháp.
Cao ủy tị nạn Liên Hiệp Quốc đã kiểm kê được hơn 800.000 người tản cư trong nội địa Myanmar. Phúc trình mới đây của Liên Hiệp Quốc cũng tố giác những vụ tra tấn trẻ em do giới quân phiệt. Hơn 100 trẻ em bị các quân nhân hành hạ và ngược đãi, từ sau cuộc đảo chánh. Tập đoàn quân phiệt giam giữ hơn 1.400 trẻ em, và hiện nay có 61 em bị giữ làm con tin, 400 em đã bị giết. Gần 300.000 trẻ em phải lưu vong và gần 8 triệu em hiện thời không được cắp sách đến trường.
Mặt khác, quân đội Myanmar tiếp tục tấn công các nhà thờ và các tổ chức của Giáo hội. Hàng chục nhà thờ, kể cả Công giáo, đã bị phá hủy vì các cuộc oanh kích của quân đội Myanmar, tại bang Kayah và Chin, trong khi đó hàng ngàn người, trong đó có cả các Kitô hữu đã phải tị nạn sang Ấn Độ láng giềng.
Theo hãng tin Công giáo Ucanews, ít nhất 450 nhà đã bị quân đội đốt trong các làng Công giáo kỳ cựu ở Chan Thar và Chaung Yoe, thuộc miền Sagaing, trong các tháng gần đây.
Trong thông cáo, các giám mục Myanmar cũng lưu ý về tình trạng lo âu và thiếu an ninh mà dân chúng phải chịu, đặc biệt những người già, người khuyết tật, trẻ em, phụ nữ và bệnh nhân phải rời bỏ nơi họ sinh sống vì những xung đột chính trị trong vùng.
Các giám mục không quên cám ơn “các linh mục, phó tế, nữ tu, giáo lý viên và những người thiện nguyện, vì vẫn cố gắng giúp đỡ các thường dân tị nạn đến những nơi an toàn hơn”, đồng thời các vị khuyến khích tiếp tục cung cấp trợ giúp nhân đạo cho những người tị nạn và những người gặp khó khăn, không phân biệt tín ngưỡng và chủng tộc.
Sau cùng, Hội đồng Giám mục Myanmar tái khẳng định sự dấn thân cho công lý, hòa bình và hòa giải và kêu gọi tất cả các phe hãy tạo điều kiện dễ dàng cho các phẩm vật cứu trợ nhân đạo được đưa tới cho các nạn nhân, đồng thời kêu gọi tất cả các giáo phận xây dựng hòa bình tại đất nước bằng tất cả các phương thế có thể, cũng như cầu nguyện liên lỉ do sự hòa giải và hòa bình tại Myanmar.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Tổ chức Trợ giúp Giáo hội đau khổ lạc quyên kỷ lục
Tổ chức bác ái Công giáo Trợ giúp Giáo hội đau khổ đã lạc quyên kỷ lục trong tài khóa năm ngoái, với hơn 133 triệu Euro, tức là tăng thêm 10 triệu 700.000 Euro so với năm 2020 trước đó, để giúp đỡ các tín hữu Kitô bị bách hại hoặc ở trong tình trạng khó khăn.
Nguyên tại Thụy sĩ, tổ chức này đã quyên được hơn 8 triệu 500.000 Euro. Lòng quảng đại của các ân nhân của tổ chức này tại 23 quốc gia trong năm ngoái, giúp đạt mức kỷ lục trên đây, trong đó có 105 triệu 900.000 để tài trợ các chương trình cứu trợ.
Trong thông cáo, công bố hôm 14 tháng Sáu vừa qua, tổ chức Trợ giúp Giáo hội đau khổ đặc biệt cám ơn các ân nhân, nhân danh các anh chị em bị bách hại. Chủ tịch tổ chức này, ông Thomas Heine-Geldern và nói rằng: “Chúng tôi xác tín rằng Thiên Chúa sẽ bù đắp xứng đáng cho anh chị em”.
Trong số 105 triệu 900.000 Euro, có 92,8 triệu tức là 87,6% được dùng để tài trợ gần 5.300 dự án tại 132 nước trên thế giới, trong đó Giáo hội bị bách hại hoặc ở trong cảnh nghèo tột cùng. 13 triệu 100.000 Euro, tức là 12,4% được dành để tài trợ sứ mạng thông tin, bênh vực các Giáo hội đang đau khổ và hỗ trợ việc cầu nguyện.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Các giám mục Âu châu kêu gọi Hội đồng Âu châu thi hành tiến trình mở rộng liên hiệp đáng tin cậy
Ủy ban Giám mục Liên hiệp Âu châu, gọi tắt là COMECE, kêu gọi Hội đồng Âu châu tái gia tăng nỗ lực để đạt tới hòa bình tại Ucraina và thực hiện một tiến trình mở rộng Liên hiệp Âu châu một cách đáng tin.
Trong thông cáo, công bố hôm 17 tháng Sáu vừa qua, nhân dịp Hội đồng Âu châu sắp nhóm họp trong hai ngày, 23 và 24 tháng Sáu tới đây, Đức cha Rimantas Norvila, người Lituani, Chủ tịch ngoại vụ của Ủy ban COMECE, kêu gọi Liên hiệp Âu châu đừng ngưng những cố gắng để tại tới sự chấm dứt chiến tranh, với một nước Ucraina tự do, an ninh và độc lập trong biên giới được quốc tế nhìn nhận.
Thông cáo khẳng định rằng “Sự tấn kích bất công của Nga chống Ucraina không những gây ra đau khổ kinh khủng cho đất nước và dân nước này, nhưng còn làm rúng động trật tự an ninh thế giới”. Theo Ủy ban COMECE, thực tại mới này phải thúc đẩy Liên hiệp Âu châu và cộng đồng quốc tế hướng mọi cố gắng của mình và việc xây dựng một công trình mới về hòa bình tại Âu châu và trên thế giới.”
Ngoài việc đề ra một chiến dịch hòa bình toàn diện của Liên hiệp Âu châu, Ủy ban COMECE cũng khuyến khích các nước thành viên dấn thân và cộng tác vào vấn đề an ninh, bằng cách phát triển các phương thế tự vệ thích hợp, đảm bảo sự kiểm soát công cộng nghiêm ngặt, phù hợp với các nguyên tắc tương ứng, tôn trọng các quyền con người, công pháp quốc tế và các tiêu chuẩn luân lý đạo đức.
Khóa họp sắp tới của Hội đồng Âu châu sẽ thảo luận về việc nhận các nước thành viên mới của Liên hiệp đã làm đơn xin gia nhập, nhân dịp này, Ủy ban COMECE kêu gọi canh tân và thực thi tiến trình nới rộng Liên hiệp một cách đáng tin, kể cả việc bắt đầu thương thuyết với Albani, Bắc Macedonia và cấp qui chế ứng viên cho Ucraina.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu