Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Lễ hội Ơn gọi Truyền giáo đầu tiên của Dòng Thánh Vinh Sơn Phaolô
Trong số các sáng kiến của Lễ hội có phần trình bày bản ghi âm cuộc phỏng vấn với Đức Hồng y Luis Tagle, Tổng trưởng Bộ Loan báo Tin Mừng cho các Dân tộc về chủ đề “Tân Phúc âm hóa và những thách đố đối với Hội dòng Truyền giáo”. Bài phỏng vấn do cha Tomaž Mavrič, Bề trên Tổng quyền của Dòng Truyền giáo thực hiện, trong lần viếng thăm của Đức Hồng y đến Hội dòng vào tháng 6 vừa qua.
Ngày hội Ơn gọi Truyền giáo cũng nhằm mục đích khuyến khích sự quan tâm của những người chịu trách nhiệm về mục vụ ơn gọi và các nhóm vì một Văn hóa ơn gọi. Mọi người cùng xem xét một quá trình đào tạo có thể xảy ra đối với những người chịu trách nhiệm về mục vụ ơn gọi tại các tỉnh, khu vực và các sứ vụ quốc tế, và dự định khởi động chiến dịch 1% - 2020 và các sứ vụ ad gentes như một lựa chọn để làm phong phú thêm đặc tính truyền giáo trong mục vụ ơn gọi của Hội dòng. Cha Mavrič giải thích rằng qua chiến dịch này, Hội dòng sẽ cố gắng “khuyến khích các tu sĩ xem xét thừa tác vụ trong các sứ vụ ad gentes” và suy tư về tinh thần truyền giáo của chính Hội dòng.
Cha nói thêm: “Chiến dịch 1% nhằm mục đích chuẩn bị 30 tu sĩ cho sứ vụ ad gentes. Trong suốt tháng 9, chúng tôi sẽ khai triển chủ đề ‘Ơn gọi của chúng ta không phải chỉ là đến một giáo xứ, một giáo phận, nhưng trên khắp thế giới’. Tôi hy vọng những lời này của Thánh Vinh Sơn sẽ giúp chúng tôi hồi sinh ơn gọi truyền giáo nền tảng của chúng tôi, trong viễn cảnh phổ quát và quốc tế.” (CSR_6268_2020)
Ngọc Yến - Vatican News
Gần 500 linh mục Brazil nhiễm Covid-19
Brazil có khoảng 170 triệu tín hữu Công giáo, với 27.500 linh mục, trong đó có 18.200 linh mục triều và 9.300 linh mục dòng. Theo cha José Adelson da Silva Rodrigues, Chủ tịch Ủy ban, con số các linh mục nhiễm virus được báo cáo trên đây chỉ là những trường hợp liên quan đến các linh mục triều vì số các linh mục dòng nhiễm virus vẫn chưa được biết. Cha nói: “Chắc chắn là tình hình còn xấu hơn nhiều nếu con số các linh mục của các dòng bị nhiễm bệnh được thêm vào.”
Công việc của giáo xứ chưa bao giờ dừng lại dù trong đại dịch
Với 3,7 triệu trường hợp dương tính và 118.000 người chết, Brazil đã trở thành tâm chấn của đại dịch ở châu Mỹ Latinh. Bất chấp việc Giáo hội áp dụng các biện pháp phòng ngừa nghiêm ngặt, về lâu về dài, các giáo sĩ Brazil không thể không bị nhiễm bệnh. Cha Rodrigues chia sẻ: “Trong nhiều tháng, chúng tôi đã không cử hành Thánh lễ và nhiều hoạt động bị gián đoạn. Nhưng công việc của giáo xứ chưa bao giờ dừng lại, và đại dịch buộc chúng tôi phải tăng cường các hoạt động trợ giúp xã hội. Nhiều người tìm chúng tôi để bày tỏ tâm sự của họ và chúng tôi không thể từ chối họ.” “Chúng tôi có trách nhiệm lớn với dân của chúng tôi. Do đó chúng tôi rất dễ bị nhiễm.”
Các linh mục không thể lẫn tránh công việc
Sự lây lan trong cộng đồng lớn trong nước khiến hầu hết các linh mục không thể biết họ đã bị nhiễm bệnh như thế nào. Đó là trường hợp của cha Mauricio Fornaciari, người có kết quả xét nghiệm dương tính với Covid-19 vào đầu tháng Bảy. Cha chia sẻ: “Tôi đã đeo khẩu trang, sử dụng nước rửa tay cả ngày, cử hành Thánh lễ với số người tham dự được giảm bớt. Tôi đã không còn đến thăm người bệnh. Tôi không biết mình đã bị nhiễm bệnh như thế nào.”
Cha Rodrigues cho biết Ủy ban linh mục toàn quốc không ngừng nhắc nhở các linh mục phòng ngừa, “nhưng thực tế là các linh mục không bao giờ ngừng làm việc. Chúng tôi không thể trốn tránh như thể thế giới đang ngừng chuyển động.” (Crux 31/08/2020)
Hồng Thủy - Vatican News
Đức tổng giám mục Paglia: Các chính trị gia Công giáo không thể bảo vệ hay cổ võ phá thai
Đức tổng giám mục Paglia nói: “Giáo hội rất rõ ràng về vấn đề này. Đó là câu trả lời từ sách giáo lý. Đó là một sai lầm lớn khi cổ võ luật pháp về phá thai và an tử.” Trong bài phát biểu của mình, ngài trình bày về thông điệp Tin Mừng sự sống của thánh Gioan Phaolô II ban hành năm 1995, nói rằng các chính trị gia Công giáo “phải ngừng cổ võ luật chống lại sự sống” của thai nhi. “Không có nghi ngờ nào về điều đó.”
Chủ tịch Hàn lâm viện Tòa Thánh về Sự sống nói rằng các nhà lãnh đạo chính trị nên cố gắng cải thiện “luật pháp tồi tệ và tội lỗi” và nói thêm rằng “các chính trị gia, cả những Ki-tô hữu và các chính trị gia khác, phải nghe giá trị của việc hỗ trợ và giúp đỡ sự sống của tất cả mọi người, và đặc biệt là những người mong manh nhất”.
Giáo hội quan tâm đến ơn cứu độ của tội nhân
Khi được hỏi về khả năng các chính trị gia ủng hộ luật phá thai sẽ bị phạt, Đức tổng giám mục Paglia nói rằng những nhân vật đó “chắc chắn là sai lầm”, và nói thêm rằng trong khi “chúng ta quan tâm đến việc lên án tội lỗi” thì trọng tâm của Giáo hội phải là “sự cứu rỗi của tội nhân”. “Giáo hội có trách nhiệm cao cả để các thành viên của mình, trước hết, hoán cải theo Tin Mừng sự sống, theo vẻ đẹp của cuộc sống. Điều quan trọng là chúng ta phải tránh những việc làm bẩn thỉu của sự chết và thực hiện những công việc cao đẹp của sự sống.”
Đức tổng giám mục Paglia đưa ra những bình luận trên trong bối cảnh một số nước ở châu Mỹ Latinh đang tranh luận gay gắt về triển vọng bảo vệ hợp pháp việc phá thai và giữa những tranh luận gay gắt về phá thai trong bối cảnh bầu cử tổng thống tại Hoa Kỳ.
Hồng Thủy - Vatican News
Giáo hội Indonesia tổ chức Ngày Giới trẻ trực tuyến
Năng lực sáng tạo không dừng lại do đại dịch
Ngày Giới trẻ được bắt đầu với Thánh lễ do Đức cha Pius Riana Prapdi, Giám mục Giáo phận Ketapang và đồng thời là Chủ tịch Ủy ban Giám mục về Giới trẻ chủ tế. Giảng trong Thánh lễ, Đức cha Pius Riana Prapdi nói: “Thiên Chúa luôn tìm cách để yêu thương người trẻ. Trí tưởng tượng và năng lực sáng tạo của người trẻ không dừng lại vì đại dịch Covid-19, bởi vì tinh thần phục vụ của người trẻ đối với Giáo hội và quốc gia vẫn sống động. Vì thế, ước muốn chia sẻ niềm vui và nguồn cảm hứng của họ là không thể ngăn cản”.
Được mời gọi sống cách khôn ngoan
Trích dẫn chủ đề của Ngày hội, Đức cha Prapdi nhấn mạnh tuổi trẻ được mời gọi lựa chọn cuộc sống cách khôn ngoan, bén rễ trong Đức Kitô, để trổ hoa và kết trái. Giám mục Ketapang giải thích: “Bén rễ trong Đức Kitô có nghĩa là cuộc sống của chúng ta đến từ Đức Kitô. Trổ hoa trong Đức Kitô có nghĩa là nhận thức được tiềm năng phát triển và những thách đố của chúng ta. Kết trái trong Đức Kitô có nghĩa là chúng ta có con tim biết ơn, có khả năng yêu thương người khác”.
Thành công của Ngày hội: Đối thoại liên tục
Cha Antonius Haryanto, Tổng Thư ký của Ủy ban Giám mục về Giới trẻ bày tỏ sự hài lòng về sự kiện này: “Tôi đã mơ ước một cuộc gặp gỡ có thể đáp ứng mong muốn của những người trẻ đến với nhau và có thể là một dịp để truyền đạt giáo lý cho họ. Và ngay cả khi với hình thức trực tuyến, Ngày Giới Trẻ đã cho thấy sự thành công, với sự đối thoại liên tục giữa những người trẻ, các linh mục và một số chuyên gia, kể cả một số nhà tâm lý học”.
Cha bày tỏ: “Tôi hy vọng những người trẻ có thể trở thành những nhân tố chính của xã hội, bởi vì ngay cả khi các hoạt động của họ hiện đang rất hạn chế do đại dịch, họ vẫn có thể là những nhà lãnh đạo có tầm nhìn xa, nghĩa là những người có thể giúp xã hội nhìn về phía trước và dạy những người bạn của họ làm điều gì đó có ích cho người khác”. (CSR_6267_2020)
Ngọc Yến - Vatican News
Chống nạn buôn người bằng cách tăng cường quan hệ đối tác và hợp tác
Nạn nhân của nạn buôn người là thành phần bị bỏ rơi nhất
Trong vai trò là Quan sát viên Thường trực của Tòa Thánh cạnh Tổ chức An ninh và Hợp tác châu Âu gọi tắt là OSCE, Đức ông Urbańczyk nhấn mạnh rằng, đối với Tòa Thánh, nạn nhân của nạn buôn người là một vấn đề đặc biệt quan trọng vì họ là những người “bị bỏ rơi và bị mất nhân phẩm nhất trên thế giới hiện nay”. Buôn người “là một vết thương khủng khiếp, một bệnh dịch ác nghiệt, một vết thương mở trên thân thể của xã hội đương đại”.
Thiếu hiểu biết về nạn buôn người
Đại diện Tòa Thánh tiếp tục bằng cách lặp lại những lời của Đức Thánh Cha Phanxicô thường nói: Nạn buôn người biến con người thành “hàng hóa để mua bán và khai thác theo những cách khác nhau và không thể tưởng tượng được”. Hơn nữa, ngày nay, nhiều người còn thiếu hiểu biết về bản chất của vấn đề được cho là “gai góc và đáng xấu hổ”. Đức ông Urbańczyk nhắc lại: “Trên thế giới có hơn 40 triệu nạn nhân bị buôn bán hoặc bóc lột, trong đó một phần tư dưới 18 tuổi, và nếu 20 nạn nhân bị bóc lột tình dục thì có một nạn nhân dưới 8 tuổi”.
Ảnh hưởng của đại dịch
Vị đại diện Tòa Thánh cảnh báo chính đại dịch Covid-19 đã làm thay đổi hình thức buôn người, nghĩa là những người phạm tội ác này đang tăng cường sử dụng các phương tiện truyền thông và lôi kéo trực tuyến. Đại dịch còn cho thấy rõ sự bất bình đẳng hệ thống về kinh tế và xã hội, dẫn nhiều người đến nguy cơ trở thành nạn nhân của nạn buôn người.
Kêu gọi các quốc gia
Vì thế các quốc gia phải gia tăng các quan hệ đối tác và hợp tác. Bởi vì thiếu sự hợp tác giữa các quốc gia thường làm cho các chính sách và các chương trình cho mục đích này không hiệu quả. Đức ông tái xác nhận: “Ở điểm này, tôi hy vọng các quốc gia sẽ chia sẻ thông tin liên quan về nạn buôn người và phát triển các phản ứng chung. Cần có sự hợp tác lớn hơn, cũng như cung cấp hỗ trợ cho các quốc gia có các tuyến đường buôn người đi qua”.
Đức ông kết luận: “Để đạt hiệu quả, sự hợp tác và phối hợp cũng cần có sự tham gia của xã hội dân sự, các tổ chức tôn giáo và các vị lãnh đạo tôn giáo, cũng như các lĩnh vực kinh tế và truyền thông. (CSR_6278_2020)
Ngọc Yến - Vatican News
Caritas Quốc tế: Đại dịch là lời kêu gọi tôn trọng ngôi nhà chung
Caritas Quốc tế viết trong một lưu ý: “Đây là một dịp quan trọng để cử hành sự phong phú đức tin Kitô, được thể hiện trong việc bảo vệ ngôi nhà chung của chúng ta và để canh tân con tim và tâm trí, phục hồi tương quan của chúng ta với Thiên Chúa”.
Ý thức một nhân loại chung
Sau đó, nhìn vào những khó khăn do đại dịch mà mọi người đang phải trải qua trên khắp thế giới, Caritas Quốc tế lưu ý rằng: “Tình trạng khó khăn này làm cho chúng ta ý thức về một nhân loại chung và về tất cả các mối liên hệ giữa các chiều kích chính trị, kinh tế, xã hội, văn hóa và tinh thần. Chúng ta nhận thấy nhiều hệ thống xã hội bất công đã tạo ra mảnh đất màu mỡ cho sự lây lan của dịch bệnh. Chúng ta ý thức cuộc sống của chúng ta mong manh như thế nào. Và chúng ta dễ bị tổn thương như thế nào trước sự lây lan của loại virus này”. Từ điểm này, Caritas Quốc tế hy vọng về “các hình thức liên đới mới” để ứng phó với tình trạng khẩn cấp về sức khỏe với “đại dịch tình yêu”, như Đức Hồng y Luis Antonio Tagle, chủ tịch Caritas Quốc tế đã khẳng định.
Tương quan với môi trường không thể tách rời tương quan với người khác và với Chúa
Tổ chức Bác ái viết tiếp: “Là Kitô hữu, mối tương quan của chúng ta với môi trường không thể tách rời với mối liên hệ với người khác và với Chúa và vì điều này, Covid-19 phải là lời kêu gọi tôn trọng ngôi nhà chung của chúng ta. Thật không may, hiện nay, các cộng đoàn địa phương là nạn nhân đầu tiên của việc thiếu bảo vệ Thụ tạo. Vì thế, họ đang yêu cầu chúng ta thực hiện các hành động có mục tiêu và khẩn cấp, đặc biệt liên quan đến an ninh lương thực, tiếp cận nước và bảo vệ hệ sinh thái”.
Phát triển con người toàn diện chỉ có thể được thúc đẩy qua: sự bền vững của các hệ thống sinh thái, kinh tế, xã hội và chính trị; nâng cao nhận thức và phát triển khả năng của mỗi người về tri thức, ý chí, tự do và trách nhiệm, nếu không chúng ta không thể mong đợi mọi người cảm thấy có trách nhiệm với thế giới mà họ đang sống; sự khởi đầu của những lối sống mới công bằng và bền vững; và cuối cùng là việc áp dụng các chính sách can đảm để giữ gìn môi trường.
Caritas Quốc tế kết thúc với lời kêu gọi “cầu nguyện và hành động để xây dựng một cộng đoàn liên đới và tình thương”.
Ngày Thế giới Cầu nguyện cho việc Chăm sóc Thụ tạo được Đức Thánh Cha Phanxicô thành lập vào năm 2015. Có đặc tính đại kết, vì vậy, ngày này được cử hành cùng với Giáo hội Chính thống, đánh dấu sự khởi đầu của Thời gian của Thụ tạo kéo dài từ ngày 1/9 đến ngày 4/10, lễ Thánh Phanxicô Assisi, thời gian được các Kitô hữu khắp nơi trên thế giới dành để cầu nguyện và hành động để chăm sóc công trình sáng tạo. (CSR_6274_2020)
Ngọc Yến - Vatican News
ĐHY Parolin nhấn mạnh “sự hòa hợp tinh thần” giữa ĐTC Phanxicô và Đức Biển Đức XVI
Cuốn sách dày 272 trang được xuất bản bằng tiếng Ý bởi nhà xuất bản Rizzoli là một tập hợp các bài giáo lý của Giáo hoàng. Sách đặt những lời giáo huấn của Đức Thánh Cha Phanxicô và Đức Biển Đức XVI cạnh nhau về hơn 10 chủ đề khác nhau, bao gồm đức tin, sự thánh thiện và hôn nhân.
Đức Hồng y Parolin viết trong lời giới thiệu: “Trong trường hợp của Đức Biển Đức XVI và Đức Thánh Cha Phanxicô, tính liên tục tự nhiên của huấn quyền giáo hoàng có một đặc điểm độc đáo: sự hiện diện của một vị nguyên giáo hoàng trong lời cầu nguyện bên cạnh người kế vị ngài.”
Sự đồng điệu về tinh thần và sự đa dạng trong phong cách truyền thông của hai vị giáo hoàng
Đức Hồng y Quốc vụ khanh nhấn mạnh cả “sự đồng điệu về tinh thần của hai vị giáo hoàng và sự đa dạng trong phong cách truyền thông của các ngài”. Đức Hồng y nói: “Cuốn sách này là một dấu hiệu lâu dài về sự gần gũi thân mật và sâu sắc này, cùng trình bày cả tiếng nói của Đức Biển Đức XVI và Đức Thánh Cha Phanxicô về các vấn đề quan trọng.”
Trong lời giới thiệu, Đức Hồng y Parolin nhắc lại rằng bài phát biểu kết thúc của Đức Thánh Cha Phanxicô tại Thượng hội đồng năm 2015 về Gia đình bao gồm các trích dẫn của Đức Phaolô VI, Đức Gioan Phaolô II và Đức Biển Đức. Đối với Đức Hồng y, điều này là một ví dụ cho thấy “tính liên tục của huấn quyền giáo hoàng là con đường được tiếp nối và thực hiện bởi Đức Thánh Cha Phanxicô, người trong những thời khắc trang trọng nhất của triều đại giáo hoàng của mình, luôn nhắc đến gương của các vị tiền nhiệm”.
“Tình cảm sống động” giữa hai vị Giáo hoàng
Đức Hồng y trích lời Đức Biển Đức XVI nói với Đức Phanxicô vào ngày 28 tháng 6 năm 2016 để miêu tả “tình cảm sống động” giữa hai vị Giáo hoàng: “Lòng tốt của ngài, rõ ràng ngay từ thời điểm ngài được bầu chọn, đã không ngừng gây ấn tượng với tôi, và nâng đỡ đời sống nội tâm của con rất nhiều. Vườn Vatican, ngay cả với tất cả vẻ đẹp của chúng, không phải là ngôi nhà thực sự của con: ngôi nhà thực sự của con là lòng tốt của ngài.” (CNA 01/09/2020)
Hồng Thủy - Vatican News
ĐTC cầu nguyện cho cha Bachi, linh mục “tử đạo vì người nghèo” ở Argentina
Trong thư gửi cho Đức cha Gustavo Carrara, Giám mục Phụ tá Tổng Giáo phận Buenos Aires và là người đang chăm sóc mục vụ tại khu vực cách ly dành cho người bị nhiễm virus corona, Đức Thánh Cha viết: “Tôi cầu nguyện cho cha Bachi, cho sứ vụ Giám mục của Đức cha, cho các tín hữu và cho tất cả các linh mục trong thành phố. Xin Chúa chúc lành cho Đức cha và xin Đức Maria gìn giữ Đức cha”.
Trước đây, cha Bachi từng phục vụ tại giáo xứ Thánh Rocco González và ở khu ổ chuột Almafuerte của giáo phận San Justo. Do phục vụ người nghèo cha Bachi bị nhiễm virus corona trong 3 tháng qua và đã không qua khỏi.
Gần gũi với các linh mục phục vụ người nghèo
Tháng trước, Đức Thánh Cha cũng đã gửi một sứ điệp video đến các linh mục Argentina, trong đó ngài đặc biệt nhắc đến cha Bachi đang làm việc tại các thị trấn và khu phố bình dân, cách riêng tại các khu ổ chuột nơi có nhiều người bị nhiễm đại dịch. Đức Thánh Cha nói ngài biết các linh mục đang gặp khó khăn, vì thế ngài bày tỏ sự gần gũi bằng lời cầu nguyện và đồng thời khuyên các tín hữu tạ ơn Chúa vì chứng tá của các linh mục đang dấn thân phục vụ.
Cuộc đời của cha Bachi
Cha Bachi sinh năm 1968 tại Villarrica, Paraguay, là con trai của một người thợ đóng giày và một người giúp việc. Năm 1971 gia đình cha chuyển đến Villa Palito Argentina. Cha vào chủng viện và được thụ phong linh mục năm 1997. Hai năm sau, cha được giao chăm sóc giáo xứ mà theo cha đó là khu phố yêu quý của cha. Cha đã chia sẻ cuộc sống với người dân cho đến cùng và được mọi người gọi là “vị tử đạo của người nghèo”. Ngay cả sau khi bị nhiễm Covid-19, cha Bachi đã tuyên bố rằng cha muốn tiếp tục “chơi một trận đấu”, nghĩa là đồng hành với mọi người trong thời điểm đặc biệt, không ở lại trong “sự tiện nghi” của ngôi nhà.
Ngọc Yến - Vatican News
ĐTC Phanxicô: Liên đới là con đường hướng tới một thế giới hậu đại dịch
Sáng thứ Tư ngày 2 tháng 9, Đức Thánh Cha đã có buổi tiếp kiến chung đầu tiên có giáo dân tham dự sau 6 tháng chỉ tiến hành trực tuyến do đại dịch virus corona. Buổi tiếp kiến chung cuối cùng có giáo dân tham dự là vào ngày 26 tháng 2. Sau đó từ ngày 11 tháng 3, các buổi tiếp kiến chung của Đức Thánh Cha được diễn ra trực tuyến tại Thư viện Dinh Tông tòa và không có sự hiện diện của giáo dân.
Đây cũng là lần đầu tiên buổi tiếp kiến chung được tổ chức tại sân Damaso, nằm giữa các tòa nhà của Dinh Tông Tòa, nơi có căn hộ của Đức Thánh Cha cũng như căn hộ của Đức Hồng y Quốc vụ khanh và hai Đức tổng giám mục Phụ tá Quốc vụ khanh Ngoại trưởng Tòa Thánh, và tòa nhà Phủ Quốc vụ khanh. Có khoảng 500 người đã tham dự buổi tiếp kiến này.
Đức Thánh Cha đi xe hơi đến sân Damaso khoảng 10 phút trước khi buổi tiếp kiến bắt đầu. Ngài đi vòng quanh sân, dừng lại trò chuyện với nhiều tín hữu, trong đó có một em bé bị gãy tay, các nữ tu cao tuổi dòng Tiểu muội; ngài trao đổi chiếc mũ trắng với một linh mục; ngài hôn, cầu nguyện và làm phép lá cờ Li-băng được một linh mục mang theo. Tất cả mọi người đều thể hiện sự hân hoan vui mừng được gặp thấy Đức Thánh Cha sau những ngày phải theo dõi trực tuyến. Chính Đức Thánh Cha cũng rất vui và đã nói khi mở đầu bài giáo lý: “Sau nhiều tháng chúng ta tiếp tục lại cuộc gặp gỡ của chúng ta, trực diện chứ không trên màn hình. Thật là tuyệt vời!”
Trong bài giáo lý, Đức Thánh Cha nhắc rằng khi suy tư về đại dịch hiện nay, chúng ta thấy rằng chúng ta liên kết chặt chẽ với nhau, phụ thuộc vào nhau bởi vì chúng ta được Thiên Chúa tạo dựng và chia sẻ ngôi nhà chung. Chúng ta chỉ có thể thoát khỏi đại dịch mạnh mẽ hơn nếu chúng ta cùng nhau hành động. Ngài kêu gọi mọi người kết hợp tình liên đới đích thực với đức tin để chữa lành các tệ nạn xã hội trong thế giới hậu đại dịch. Đức Thánh Cha nói:
Từ phụ thuộc lẫn nhau trở thành lệ thuộc
Đại dịch hiện nay đã làm nổi bật sự phụ thuộc lẫn nhau của chúng ta: tất cả chúng ta đều liên kết với nhau, người này với người kia, cả xấu lẫn tốt. Vì vậy, để thoát khỏi cuộc khủng hoảng này tốt hơn, chúng ta phải cùng nhau thực hiện; cùng nhau chứ không một mình; chúng ta không thể làm một mình. Tất cả chúng ta phải liên đới với nhau. Đây là từ ngữ mà hôm nay tôi muốn nhấn mạnh: đó là liên đới.
Là một gia đình nhân loại, chúng ta có cùng chung nguồn gốc từ Thiên Chúa; chúng ta sống trong một ngôi nhà chung, hành tinh-ngôi vườn, trái đất mà Thiên Chúa đã đặt chúng ta vào đó; và chúng ta có một đích đến chung trong Đức Ki-tô. Nhưng khi chúng ta quên tất cả những điều này, sự phụ thuộc lẫn nhau của chúng ta trở thành sự lệ thuộc của một số người vào những người khác, chúng ta đánh mất sự hài hòa của việc phụ thuộc lẫn nhau và liên đới và chúng ta trở thành lệ thuộc – lệ thuộc vào một số người, vào những người khác, làm gia tăng sự bất bình đẳng và việc gạt ra bên lề xã hội; cấu trúc xã hội suy yếu và môi trường bị suy thoái.
“Ngôi làng toàn cầu”
Do đó, nguyên tắc liên đới hiện nay cần thiết hơn bao giờ hết, như thánh Gioan Phaolô II đã dạy (x. TĐ. Những quan tâm về xã hội, 38-40). Trong một thế giới liên kết, chúng ta cảm nghiệm được đâu ý nghĩa của việc sống trong cùng một “ngôi làng toàn cầu”; thành ngữ này thật hay đúng không? Thế giới to lớn không phải là điều gì khác hơn là một ngôi làng toàn cầu, bởi vì tất cả nối kết với nhau, tuy nhiên, không phải lúc nào chúng ta cũng biến sự phụ thuộc lẫn nhau này thành sự liên đới. Có một con đường dài giữa sự phụ thuộc lẫn nhau và tình. Ngược lại, tính ích kỷ - cá nhân, quốc gia và của các nhóm quyền lực - và sự cứng nhắc về ý thức hệ bồi bổ cho "các cấu trúc tội lỗi" (ibid., 36).
Liên đới không chỉ là giúp đỡ nhưng còn là công lý
Đức Thánh Cha nhìn nhận rằng từ ngữ “liên đới” đã bị hao mòn đôi chút và đôi khi bị hiểu sai, nhưng nó ám chỉ nhiều hơn là một vài hành động quảng đại hiếm hoi. Nhiều hơn thế! Nó đòi hỏi phải tạo ra một tâm thức mới; một tâm thức mới nghĩ về khía cạnh cộng đồng, về ưu tiên cuộc sống của mọi người hơn là sự chiếm đoạt của cải của một số người ”(Tông huấn Tin Mừng sự sống, 188). ). Điều này nghĩa là liên đới. Đó không chỉ là vấn đề giúp đỡ người khác – thật tốt khi làm điều này; nhưng còn hơn thế nữa –: đó là vấn đề về công lý (x. Giáo lý của Giáo hội Công giáo, 1938-1940). Để sự phụ thuộc lẫn nhau có tính liên đới và có kết quả, nó cần đâm rễ sâu trong con người và trong tự nhiên được Thiên Chúa tạo dựng, cần sự tôn trọng các khuôn mặt và trái đất.
Tháp Babel: muốn đạt mục tiêu bằng cách không quan tâm đến người khác
Đức Thánh Cha suy tư về tường thuật tháp Babel: Ngay từ đầu, Kinh Thánh đã cảnh báo chúng ta. Chúng ta hãy nghĩ về câu chuyện tháp Babel (x. St 11,1-9); nó mô tả điều xảy ra khi chúng ta cố gắng lên đến trời – nghĩa là mục tiêu của chúng ta – bằng cách bỏ qua mối liên hệ với con người, với tạo vật và với Đấng Tạo Hóa. Đó là một cách nói. Điều này xảy ra mỗi khi một người muốn leo lên, leo lên mà không quan tâm đến người khác. Chúng ta hãy nghĩ đến ngọn tháp. Chúng ta xây dựng các tòa tháp và các tòa nhà chọc trời, nhưng chúng ta phá hủy cộng đồng. Chúng ta liên kết các dinh thự và ngôn ngữ, nhưng lại làm cho sự phong phú văn hóa bị mất đi. Chúng ta muốn trở thành chủ nhân của Trái đất, nhưng chúng ta hủy hoại sự đa dạng sinh học và cân bằng sinh thái. Tôi đã nói với anh chị em trong một buổi tiếp kiến khác về những ngư dân ở San Benedetto del Tronto. Họ đã đến đây năm nay và họ nói với tôi: "Chúng con đã loại bỏ 24 tấn rác thải từ biển, một nửa trong số đó là nhựa". Nhưng anh chị em hãy nghĩ xem! Họ có kinh nghiệm đánh bắt cá - vâng - nhưng họ cũng thu rác thải và đưa chúng ra ngoài để làm sạch biển. Điều này đang hủy hoại trái đất, không có sự liên đới với trái đất vốn là một món quà và sự cân bằng sinh thái.
“Hội chứng tháp Babel”
Tôi nhớ một câu chuyện thời trung cổ mô tả “hội chứng tháp Babel”, nghĩa là khi không có sự liên đới. Câu chuyện thời trung cổ kể rằng, trong quá trình xây dựng tháp, khi một người đàn ông ngã xuống và chết, không ai nói gì. Cùng lắm người ta nói: “Tội nghiệp, ông ta trượt chân và ngã.” Ngược lại, nếu một viên gạch rơi xuống, mọi người sẽ phàn nàn. Nếu ai đó sai lỗi thì sẽ bị phạt! Vì sao? Bởi vì một viên gạch tốn tiền để làm, để chuẩn bị, để nung, vv.. Phải mất thời gian và công sức để làm ra những viên gạch. Một viên gạch đáng giá hơn mạng người. Mỗi người chúng ta hãy nghĩ về những điều xảy ra ngày nay. Thật không may, ngày nay, một điều gì đó tương tự cũng có thể xảy ra. Một phần của thị trường tài chính suy giảm – chúng ta thấy điều này trên báo chí những ngày này – và tin này được đưa tin trên tất cả các hãng tin. Hàng ngàn người đang chết vì đói, vì đau khổ nhưng không ai nói về họ.
Lễ Ngũ Tuần là câu trả lời và phản đề của câu chuyện tháp Babel
Lễ Ngũ tuần hoàn toàn trái ngược với câu chuyện tháp Babel (x. Cv 2,1-3). Đức Thánh Cha nói: Chúa Thánh Thần, xuống từ trời như gió và lửa, bao trùm cộng đoàn đang đóng kín trong nhà Tiệc Ly, đổ tràn sức mạnh của Thiên Chúa, thúc đẩy họ đi ra và loan báo về Chúa Giê-su Ki-tô cho tất cả mọi người. Chúa Thánh Thần tạo ra sự hiệp nhất trong đa dạng, kiến tạo sự hài hòa. Trong câu chuyện tháp Babel không có sự hòa hợp; ở đó có sự phát triển để thu lợi. Ở đó chỉ có công cụ đơn thuần, hay chỉ là "lực lượng lao động", nhưng ở đây, trong biến cố lễ Ngũ tuần, mỗi người chúng ta là một công cụ, nhưng là công cụ cộng đồng, tham gia với toàn thể con người mình vào việc xây dựng cộng đồng. Thánh Phanxicô Assisi biết rõ điều này, và được Chúa Thánh Thần soi sáng, ngài đã gọi tất cả mọi người, thực sự là tất cả các tạo vật, là anh, chị, em (x. LS, 11; x. SAN BONAVENTURA, Legenda maior, VIII, 6: FF 1145).
Sự đa dạng liên đới chữa lành các hệ thống bất công
Với Lễ Hiện Xuống, Thiên Chúa đến hiện diện và khơi dậy đức tin của cộng đoàn hiệp nhất trong sự đa dạng và liên đới. Sự đa dạng và liên đới được hiệp nhất trong sự hòa hợp, đây là con đường. Một sự đa dạng liên đới sở hữu những "kháng thể" để sự đơn nhất của mỗi người - vốn là một món quà, duy nhất và không thể lặp lại - không mắc bệnh chủ nghĩa cá nhân, ích kỷ. Sự đa dạng liên đới cũng sở hữu các kháng thể để hàn gắn các cấu trúc và quy trình xã hội đã bị suy thoái thành các hệ thống bất công và áp bức, đã trở thành các hệ thống áp bức (x. Tóm tắ Học thuyết Xã hội của Giáo hội, 192). Vì vậy, ngày nay, liên đới là con đường để hướng tới một thế giới hậu đại dịch, hướng tới việc chữa lành các căn bệnh xã hội và liên cá nhân của chúng ta. Không có con đường khác. Hoặc chúng ta bước tiếp trên con đường kiên đới hay sự việc sẽ tệ hơn. Tôi muốn nhắc lại: chúng ta không thể thoát khỏi khủng hoảng mà vẫn như cũ. Đại dịch là một cuộc khủng hoảng. Chúng ta sẽ ra khỏi đại dịch tốt hơn hoặc tệ hơn. Chúng ta phải chọn. Và liên đới chính là con đường để thoát khỏi đại dịch tốt hơn, không phải với sự thay đổi bên ngoài, với một lớp sơn như thế này và mọi thứ đều ổn.
Biến chuyển tình yêu của Thiên Chúa vào nền văn hóa toàn cầu hóa
Cuối cùng Đức Thánh Cha khuyến khích: Giữa khủng hoảng, một sự liên đới được hướng dẫn bởi đức tin cho phép chúng ta biến chuyển tình yêu của Thiên Chúa vào nền văn hóa toàn cầu hóa của chúng ta, không phải bằng cách xây dựng những ngọn tháp hay bức tường ngăn cách rồi sụp đổ, nhưng bằng cách kết nối các cộng đồng và hỗ trợ các quá trình phát triển thực sự nhân bản và vững chắc. Tình liên đới sẽ giúp ích cho điều này. Tôi đưa ra một câu hỏi: tôi có nghĩ đến các nhu cầu của tha nhân không? Mỗi người hãy trả lời trong tâm lòng mình.
Giữa những khủng hoảng và bão táp, Chúa đặt câu hỏi cho chúng ta và mời gọi chúng ta thức tỉnh và kích hoạt sự liên đới có thể mang lại sự vững chắc, sự nâng đỡ và ý nghĩa cho những giờ phút này khi mọi thứ dường như bị đắm chìm. Ước gì sự sáng tạo của Chúa Thánh Thần khuyến khích chúng ta tạo ra những hình thức mới của lòng hiếu khách trong gia đình, của tình huynh đệ phong phú và của tình liên đới phổ quát.
Hồng Thủy - Vatican News
SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA nhân Ngày Thế giới Cầu nguyện cho việc Chăm sóc thiên nhiên
“Các ngươi sẽ công bố năm thứ năm mươi là năm thánh và sẽ tuyên cáo trong xứ lệnh ân xá cho mọi người sống tại đó. Đối với (các) ngươi, đó là thời kỳ toàn xá” (Lv 25,10)
Anh chị em thân mến,
Mỗi năm, đặc biệt là từ khi Thông điệp Laudato Si’ được ban hành (LS, 24/05/2015), ngày đầu tiên của tháng 9 được gia đình nhân loại cử hành như Ngày Thế giới Cầu nguyện cho việc Chăm sóc Công trình Sáng tạo và khởi đầu của Thời gian của Thụ tạo, được kết thúc vào ngày lễ thánh Phanxicô Assisi, 04/10. Trong thời gian này, các Ki-tô hữu trên toàn thế giới canh tân đức tin vào Thiên Chúa của công trình sáng tạo và hiệp nhau trong cầu nguyện và hành động cho việc chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta.
Tôi rất vui mừng vì chủ đề được gia đình đại kết chọn cho dịp cử hành Thời gian của Thụ tạo năm 2020 là Năm Thánh cho Trái đất, chính xác trong năm này, năm đánh dấu kỷ niệm lần thứ 50 Ngày Trái đất.
Trong Kinh Thánh, Năm Thánh là thời gian thánh thiêng để ghi nhớ, trở về, nghỉ ngơi, phục hồi và vui mừng.
1. Thời gian ghi nhớ
Trước hết chúng ta được mời gọi ghi nhớ rằng số phận chung cuộc của thụ tạo là đi vào “ngày Sa-bát” vĩnh cửu của Thiên Chúa. Đó là cuộc hành trình diễn ra trong thời gian, kéo dài theo nhịp điệu bảy ngày trong tuần, chu kỳ bảy năm, và Đại Năm Thánh diễn ra vào cuối của bảy năm Sa-bát.
Năm Thánh cũng là một thời gian ân sủng để ghi nhớ ơn gọi nguyên thủy của thụ tạo là tồn tại và phát triển như một cộng đồng tình yêu. Chúng ta chỉ tồn tại thông qua các mối quan hệ: với Thiên Chúa là Đấng Tạo Hóa, với các anh chị em như thành viên của một gia đình chung và với tất cả các thụ tạo trong ngôi nhà chung của chúng ta. “Mọi thứ đều có liên quan, và tất cả loài người chúng ta hiệp nhất như anh chị em trong một cuộc hành hương tuyệt vời, được gắn kết bởi tình yêu Thiên Chúa dành cho mỗi thụ tạo của Người; tình yêu đó cũng liên kết chúng ta trong tình cảm yêu thương với anh mặt trời, chị mặt trăng, anh sông và mẹ đất.” (LS, 92)
Tiếp đến, Năm Thánh là thời gian ghi nhớ, trong đó chúng ta trân trọng ký ức về sự hiện hữu liên quan hệ của chúng ta. Chúng ta cần không ngừng ghi nhớ rằng “mọi thứ đều liên kết với nhau, và sự quan tâm thực sự đến cuộc sống của chúng ta và các mối quan hệ của chúng ta với thiên nhiên không thể tách rời khỏi tình huynh đệ, công bằng và trung thành với người khác.” (LS, 70).
2. Thời gian trở về
Năm Thánh là thời gian để ăn năn trở về. Chúng ta đã phá vỡ các mối quan hệ của chúng ta với Đấng Tạo Hóa, với đồng loại và với phần còn lại của công trình sáng tạo. Chúng ta cần hàn gắn những mối quan hệ bị tổn thương, điều cần thiết hỗ trợ chúng ta và toàn bộ cấu trúc cuộc sống.
Năm Thánh là thời gian để trở về với Thiên Chúa, Đấng Tạo Hóa kính yêu của chúng ta. Chúng ta không thể sống hòa hợp với tạo vật nếu chúng ta không hòa bình với Đấng Tạo hóa, Đấng là nguồn gốc và khởi nguyên của vạn vật. Như Đức Giáo hoàng Biển Đức đã nhận xét, “việc tiêu thụ tàn bạo công trình sáng tạo bắt đầu từ nơi thiếu vắng Thiên Chúa, nơi vật chất trở thành vật chất của riêng chúng ta, nơi bản thân chúng ta là thước đo tối thượng, nơi mọi thứ chỉ đơn giản là tài sản của chúng ta” (Gặp gỡ các linh mục, phó tế và chủng sinh của giáo phận Bolzano-Bressanone, 06/08/2008)
Thời gian Năm Thánh một lần nữa kêu gọi chúng ta nghĩ đến anh em đồng loại của chúng ta, đặc biệt là những người nghèo và những người dễ bị tổn thương nhất. Chúng ta được yêu cầu phải điều chỉnh lại kế hoạch sáng tạo nguyên thủy và đầy yêu thương của Thiên Chúa như một di sản chung, một bữa tiệc mà tất cả anh chị em của chúng ta cùng chia sẻ trong tinh thần hòa đồng, không cạnh tranh nhưng trong tình thân ái vui vẻ, hỗ trợ và bảo vệ lẫn nhau. Năm Thánh là thời gian để giải phóng những người bị áp bức và tất cả những người bị xiềng xích trong các gông cùm của nhiều hình thức nô lệ hiện đại, bao gồm nạn buôn người và lao động trẻ em.
Một lần nữa chúng ta cũng cần lắng nghe chính đất đai mà Kinh thánh gọi là adamah, đất mà từ đó con người, A-đam, đã được tạo dựng. Ngày nay, chúng ta nghe thấy tiếng nói của thụ tạo khuyến cáo chúng ta hãy trở về đúng vị trí của mình theo trật tự được tạo thành cách tự nhiên - hãy nhớ rằng chúng ta là một phần của mạng lưới sự sống liên kết này, không phải là chủ nhân của nó. Sự đa dạng sinh học bị phân tán, thảm họa khí hậu xoắn ốc, và tác động bất công của đại dịch hiện nay đối với người nghèo và người dễ bị tổn thương: tất cả những điều này là một lời cảnh tỉnh khi đối mặt với lòng tham và tiêu dùng vô độ của chúng ta.
Đặc biệt trong Thời gian của Thụ tạo này, chớ gì chúng ta chú ý đến các nhịp điệu của thế giới được tạo thành này. Vì thế giới được dựng nên để thông truyền vinh quang của Thiên Chúa, để giúp chúng ta khám phá trong vẻ đẹp của nó ông Chủ của tất cả, và trở về với Người (xem SAINT BONAVENTURE, Trong II Sent., I, 2, 2, q. 1 , kết luận; Breviloquium, II, 5.11). Vì vậy, trái đất mà chúng ta được tạo ra là một nơi cầu nguyện và suy niệm. “Chúng ta hãy đánh thức óc thẩm mỹ và chiêm niệm được Chúa ban cho” (Amazon yêu quý, 56). Khả năng tự hỏi và suy gẫm là điều mà chúng ta có thể học hỏi đặc biệt từ những anh chị em bản địa của chúng ta, những người sống hòa hợp với đất và nhiều hình thức sống của nó.
3. Thời gian nghỉ ngơi
Theo sự khôn ngoan, Thiên Chúa dành riêng năm Sa-bát để đất đai và cư dân của nó được nghỉ ngơi và được đổi mới. Tuy nhiên, ngày nay, cách sống của chúng ta đang đẩy hành tinh này vượt quá giới hạn của nó. Nhu cầu tăng trưởng liên tục của và chu kỳ sản xuất và tiêu dùng vô tận của chúng ta đang làm thế giới tự nhiên bị kiệt quệ. Rừng bị rửa trôi, lớp đất mặt bị xói mòn, đồng ruộng bạc màu, sa mạc lan rộng, biển bị axit hóa và các cơn bão gia tăng. Thụ tạo đang rên rỉ!
Trong Năm Thánh, dân Chúa được mời nghỉ ngơi, ngưng công việc thường ngày của họ và để cho đất được lành lại và trái đất tự hồi phục, khi các cá nhân tiêu thụ ít hơn bình thường. Ngày nay, chúng ta cần tìm ra những cách sống công bằng và bền vững có thể mang lại cho Trái đất sự nghỉ ngơi mà nó cần, những cách đáp ứng đủ nhu cầu của mọi người, mà không phá hủy các hệ sinh thái nuôi dưỡng chúng ta.
Ở một khía cạnh nào đó, đại dịch hiện nay đã khiến chúng ta tái khám phá lối sống đơn giản và bền vững. Khủng hoảng, theo một nghĩa nào đó, đã cho chúng ta một cơ hội để phát triển những cách sống mới. Chúng ta đã có thể thấy trái đất có thể phục hồi như thế nào nếu chúng ta để cho nó nghỉ ngơi: không khí trở nên sạch hơn, nước trong hơn và động vật đã quay trở lại nhiều nơi mà chúng đã biến mất trước đây. Đại dịch đã đưa chúng ta đến ngã ba đường. Chúng ta phải sử dụng thời điểm quyết định này để chấm dứt các mục tiêu và hoạt động quá mức và phá hoại của mình, đồng thời nuôi dưỡng các giá trị, các kết nối và các hoạt động mang lại sự sống. Chúng ta phải kiểm tra thói quen sử dụng năng lượng, tiêu thụ, vận chuyển và chế độ ăn uống. Chúng ta phải loại bỏ những khía cạnh dư thừa và phá hoại của nền kinh tế của chúng ta, và nuôi dưỡng những phương thức mang lại sự sống để buôn bán, sản xuất và vận chuyển hàng hóa.
4. Thời gian phục hồi
Năm Thánh là thời gian để khôi phục sự hài hòa ban đầu của tạo vật và hàn gắn các mối quan hệ căng thẳng giữa con người với nhau.
Nó mời gọi chúng ta thiết lập lại các mối quan hệ xã hội bình đẳng, trả lại cho mỗi người sự tự do và thiện ích của họ và tha thứ cho nhau. Chúng ta không nên quên cuộc khai thác lịch sử của miền Nam bán cầu đã tạo ra một món nợ sinh thái to lớn, chủ yếu là do nạn cướp bóc tài nguyên và sử dụng quá nhiều không gian môi trường chung để xử lý chất thải. Đây là thời gian để phục hồi công lý. Trong bối cảnh này, tôi nhắc lại lời kêu gọi xóa nợ của các quốc gia dễ bị tổn thương nhất, nhìn nhận những tác động nghiêm trọng của các cuộc khủng hoảng y tế, xã hội và kinh tế mà họ phải đối mặt do hậu quả của Covid-19. Chúng ta cũng cần đảm bảo rằng các gói khôi phục đang được phát triển và triển khai ở cấp độ toàn cầu, khu vực và quốc gia phải là các gói tái tạo. Chính sách, luật pháp và đầu tư phải được tập trung vào lợi ích chung và đảm bảo rằng các mục tiêu xã hội và môi trường toàn cầu được đáp ứng.
Chúng ta cũng cần khôi phục lại đất đai. Phục hồi khí hậu là vô cùng quan trọng, vì chúng ta đang ở trong tình trạng khẩn cấp về khí hậu. Chúng ta sắp hết thời gian, như con cái và những người trẻ của chúng ta đã nhắc nhở chúng ta. Chúng ta cần làm mọi thứ trong khả năng của mình để hạn chế sự gia tăng nhiệt độ trung bình toàn cầu dưới ngưỡng 1,5 °C đã được quy định trong Thỏa thuận Khí hậu ở Paris, vì vượt ra ngoài điều đó sẽ gây ra thảm họa, đặc biệt là đối với các cộng đồng nghèo trên thế giới. Chúng ta cần bảo vệ sự liên đới trong và giữa các thế hệ vào thời điểm quan trọng này. Để chuẩn bị cho Hội nghị thượng đỉnh quan trọng về khí hậu (COP 26) tại Glasgow, Vương quốc Anh, tôi mời tất cả các quốc gia hãy có các mục tiêu quốc gia đầy tham vọng hơn để giảm lượng khí thải.
Việc phục hồi sự đa dạng sinh học cũng vô cùng quan trọng trong bối cảnh các chủng loại biến mất cách chưa từng thấy trước đó và sự suy thoái của các hệ sinh thái. Chúng ta cần ủng hộ lời kêu gọi của Liên hợp quốc để bảo vệ 30% trái đất là môi trường sống được bảo vệ vào năm 2030 để ngăn chặn tốc độ đánh mất sự đa dạng sinh học đáng báo động. Tôi kêu gọi cộng đồng quốc tế làm việc cùng nhau để đảm bảo rằng Hội nghị thượng đỉnh về đa dạng sinh học (COP 15) tại Côn Minh, Trung Quốc, trở thành một bước ngoặt trong việc khôi phục trái đất trở thành ngôi nhà của sự sống dồi dào, như ý muốn của Đấng Tạo hóa.
Chúng ta phải phục hồi theo công lý, đảm bảo rằng những người đã sống trên mảnh đất này qua nhiều thế hệ có thể hoàn toàn giành lại quyền kiểm soát việc sử dụng nó. Các cộng đồng bản địa phải được bảo vệ khỏi các công ty, đặc biệt là các công ty đa quốc gia, qua việc khai thác triệt để nhiên liệu hóa thạch, khoáng sản, gỗ và các sản phẩm nông nghiệp, “họ làm ở các nước kém phát triển những điều mà họ không thể làm ở nước của họ” (LS, 51). Hành vi sai trái của các công ty này là một “phiên bản mới của chủ nghĩa thực dân” (thánh Gioan Phaolô II, Diễn văn nói với Hàn lâm viện Tòa Thánh về Khoa học Xã hội, ngày 27 tháng 4 năm 2001, được trích dẫn trong Amazon yêu quý, 14), một hành vi bóc lột một cách đáng xấu hổ các quốc gia và cộng đồng nghèo hơn đang tuyệt vọng tìm kiếm sự phát triển kinh tế . Chúng ta cần tăng cường luật pháp quốc gia và quốc tế để điều chỉnh hoạt động của các công ty khai thác và đảm bảo quyền tiếp cận công lý cho những người bị ảnh hưởng.
5. Thời gian hân hoan
Theo truyền thống Kinh thánh, Năm Thánh là một cơ hội vui mừng, được khai mạc bằng tiếng kèn vang dội khắp trái đất. Chúng ta biết rằng những tiếng kêu của trái đất và của những người nghèo ngày càng trở nên lớn hơn và đau đớn hơn trong những năm gần đây. Đồng thời, chúng ta cũng chứng kiến cách Chúa Thánh Thần đang soi sáng cho các cá nhân và cộng đồng trên khắp thế giới đến với nhau để tái dựng lại ngôi nhà chung của chúng ta và bảo vệ những người dễ bị tổn thương nhất ở giữa chúng ta. Chúng ta nhận thấy ngày càng có nhiều người ở tầng lớp thấp và từ các vùng ngoại vi được mời gọi và đang quảng đại hoạt động cho việc bảo vệ đất đai và người nghèo. Chúng ta vui mừng nhìn thấy giới trẻ và các cộng đồng, đặc biệt là cộng đồng bản địa, đang đi đầu trong việc ứng phó với khủng hoảng sinh thái. Họ đang kêu gọi một Năm Thánh cho trái đất và một khởi đầu mới, ý thức rằng “mọi thứ có thể thay đổi” (LS, 13).
Chúng ta cũng vui mừng thấy Năm kỷ niệm đặc biệt của Laudato Si ’đang truyền cảm hứng cho nhiều sáng kiến ở cấp địa phương và toàn cầu về việc chăm sóc ngôi nhà chung của chúng ta và người nghèo. Năm nay cần dẫn đến các kế hoạch hành động dài hạn để thực hành hệ sinh thái toàn diện trong các gia đình, giáo xứ và giáo phận, các dòng tu, trường học và đại học, các cơ sở chăm sóc sức khỏe, kinh doanh và nông nghiệp của chúng ta, và nhiều cơ sở khác nữa.
Chúng ta cũng vui mừng vì các cộng đồng đức tin đang xích lại gần nhau để tạo ra một thế giới công bằng, hòa bình và bền vững hơn. Chúng ta đặc biệt vui mừng vì Thời gian của Thụ tạo đang trở thành một sáng kiến thực sự mang tính đại kết. Chúng ta hãy tiếp tục phát triển trong nhận thức rằng tất cả chúng ta đều sống trong một ngôi nhà chung với tư cách là các thành viên của một gia đình duy nhất.
Tất cả chúng ta hãy vui mừng vì Đấng Tạo Hóa kính yêu của chúng ta nâng đỡ những nỗ lực khiêm tốn của chúng ta để chăm sóc trái đất, nơi cũng là nhà của Thiên Chúa, nơi Lời Người “đã mặc lấy xác phàm và sống giữa chúng ta” (Ga 1,14) và nơi không ngừng được đổi mới nhờ sự tuôn đổ Thần Khí.
“Lạy Chúa, xin sai Thánh Linh Chúa đến và đổi mới mặt địa cầu” (x. Tv 104,30).
Roma, đền thờ thánh Gioan Laterano, 01/09/2020
PHANXICÔ