Sống Lời Chúa Hôm Nay
- Viết bởi Lc 15,3-7
03/06/2016 - THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 9 TN
Thánh Tâm Chúa Giê-su
Lc 15,3-7
NIỀM VUI TÌM ĐƯỢC CHIÊN LẠC
"Trên trời cũng thế, ai nấy sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối, hơn là vì chín mươi chín người công chính không cần phải sám hối ăn năn." (Lc 15,7)
Suy niệm: Thường tình chúng ta nghĩ rằng hễ là người tốt thì không giao du với những kẻ xấu. Con cái mà chơi với bạn xấu thì cha mẹ sẽ lo lắng. "Gần mực thì đen, gần đèn thì sáng" mà! Chúng ta chia xã hội làm hai loại người – người tốt và người xấu – và chúng ta cẩn thận tránh người xấu, chỉ giao du với người tốt thôi, để cho được 'bằng an vô sự'. Đức Giê-su thì có một cung cách hành động khác. Dụ ngôn về 'người chủ bỏ lại 99 con chiên để đi tìm một con chiên lạc' được Đức Giê-su kể trong bối cảnh những người Pha-ri-sêu bực tức vì Người hay lui tới với những kẻ tội lỗi. Và cái lý của Đức Giê-su là: "trên trời sẽ vui mừng vì một người tội lỗi ăn năn sám hối." Thì ra, Đức Giê-su không phân biệt giữa 'người tốt' và 'người xấu'. Người ghét tội, nhưng Người yêu thương tội nhân, và yêu đến cùng, yêu không tính toán thiệt hơn, để sẵn sàng bỏ lại 99 con chiên mà đi tìm cho bằng được con chiên bị lạc.
Mời Bạn: Cảm nhận mình được yêu thương và được tìm kiếm bởi Chúa. Mỗi chúng ta, không trừ ai, đều là tội nhân. Và chính vì là tội nhân nên chúng ta có cải khả năng tuyệt vời là trao tặng niềm vui cho cả thiên đàng. Bằng cách nào? Rất đơn giản: chúng ta sám hối và quay về với Chúa, mặc lấy con người mới, sống tinh thần mới.
Chia sẻ: Chúa đi tìm từng con chiên lạc; còn chúng ta, nhiều khi chỉ quanh quẩn với sự 'thánh thiện' của mình. Chúa có hài lòng không? Tại sao?
Sống Lời Chúa: Mỗi ngày có những giây phút xét mình để chân thành sám hối và tặng cho Chúa niềm vui.
Cầu nguyện: Đọc kinh Ăn Năn Tội.
- Viết bởi Mc 12,28b-34
02/06/2016 - THỨ NĂM ĐẦU THÁNG TUẦN 9 TN
Th. Mác-se-li-nô và Phê-rô, tử đạo
Mc 12,28b-34
ĐẠO CHÚA LÀ ĐẠO YÊU THƯƠNG
"Yêu mến Thiên Chúa hết lòng, hết trí khôn, hết sức lực và yêu người thân cận như chính mình." (Mc 12,33)
Suy niệm: Câu hỏi của vị kinh sư về điều răn trọng nhất nghe có vẻ hấp dẫn. Và Đức Giê-su đã trả lời bằng cách chỉ ra chính cốt lõi Lề Luật mà Thiên Chúa đã ban cho dân Ít-ra-en. Yêu thương là điều răn đứng đầu của đạo cũ và là điều răn duy nhất của đạo mới. Nhìn vào Giáo Hội của Đức Giê-su hôm nay người ta dễ có ấn tượng về một tổ chức thật cồng kềnh, phức tạp với bao nhiêu là cơ cấu, qui chế, luật lệ...; nhưng chính đạo của Đức Giêsu thì rất đơn sơ và rõ rệt: đạo đó là YÊU THƯƠNG! Và dĩ nhiên, mọi sự trong Giáo Hội phải được định hướng để phục vụ cho đạo Yêu Thương này. Yêu thương bao giờ cũng cần một tấm lòng. Nhưng lắm khi ta cảm thấy lòng mình thờ ơ, lạnh lẽo, không đủ 'lửa' để yêu thương; đó là lúc chúng ta thất bại, và Giáo Hội cũng đang thất bại nơi chúng ta.
Mời Bạn: Thất bại duy nhất đáng kể trong đời người Ki-tô hữu là không thể yêu thương (Cha Flor McCarthy). Khi yêu thương chúng ta là hình ảnh Thiên Chúa rõ nét và sáng ngời nhất. Khổ nỗi, ngay cả những khi ta cảm thấy mình đang yêu thương thì cũng rất thường là ta đang yêu thương một cách thiên vị: chỉ yêu những người yêu mình, những người xinh đẹp, hiền lành, dễ thương... Còn những người xa lạ, nghèo khó, cau có, lạnh lùng với ta thì... khó quá, ta không yêu thương được! Đây cũng không phải là tình yêu Kitô giáo chính hiệu (x. Mt 5,46-47).
Sống Lời Chúa: Bày tỏ cử chỉ thân ái với người mà bạn đang ác cảm nhất.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin biến đổi tâm hồn con, để con biết yêu người như Chúa yêu. Amen.
- Viết bởi Mc 12,18-27
01/06/2016 - THỨ TƯ ĐẦU THÁNG TUẦN 9 TN
Th. Giút-ti-nô, tử đạo
Mc 12,18-27
CHO ĐỜI SAU HƯỞNG PHÚC
"Ta là Thiên Chúa của Áp-ra-ham, Thiên Chúa của I-xa-ác, và Thiên Chúa của Gia-cóp. Người không phải là Thiên Chúa của kẻ chết, nhưng là Thiên Chúa của kẻ sống." (Mc 12, 26-27)
Suy niệm: Nhóm Xa-đốc chủ trương không có sự sống lại, đã vận dụng hiểu biết của họ về Cựu Ước để vẽ ra một trường hợp hóc búa hòng cài Chúa Giê-su vào thế bí: Làm sao mà một người đàn bà lại có thể là vợ của cả bảy người chồng được?! Nan đề không có đáp án đó chứng tỏ không thể có sự sống lại và sự sống đời sau được. Thế nhưng Chúa Giê-su đã dùng chính những bản văn Cựu Ước để bác bỏ lập luận của họ và chứng minh rằng Thiên Chúa của các tổ phụ của họ là "Thiên Chúa của kẻ sống" và cuộc sống đời sau không còn cảnh dựng vợ gả chồng vì người ta lúc ấy giống như các thiên thần.
Mời Bạn: Như người Xa-đốc xưa, nhiều người hôm nay sống như thể không có đời sau. Đó cũng là lý do sự dữ và tội ác gia tăng, bởi một khi không tin vào Thiên Chúa và vào đời sau, người ta có thể phạm bất cứ tội ác nào. Lời Chúa mời gọi chúng ta học hiểu Thánh Kinh để nhận biết Thiên Chúa cùng với Đưc Ki-tô là Đấng được sai đến chính là "Thiên Chúa của kẻ sống", và những ai tin vào Ngài cũng được sự sống. Đức Ki-tô phục sinh bảo đảm rằng cho những ai tin vào Ngài cũng sẽ được sống lại như Ngài; sự chết không còn quyền gì trên họ vì sau cái chết ở đời này Chúa Ki-tô sẽ ban lại cho họ sự sống đời đời.
Sống Lời Chúa: Xác tín rằng mọi việc tôi làm với niềm tin vào Đấng Phục Sinh có giá trị đưa tôi đến sự sống đời đời trong Đức Ki-tô.
Cầu nguyện: Lạy Thánh Tâm Chúa Giê-su, xin cho con ngày càng kính mến Chúa và luôn tìm làm đẹp lòng Chúa.
- Viết bởi Lc 1,39-56
31/05/2016 - THỨ BA TUẦN 9 TN
Đức Ma-ri-a thăm viếng bà Ê-li-sa-bét
Lc 1,39-56
HAI CUỘC SỐNG, MỘT SỨ MẠNG
Bà Ê-li-sa-bét nói: "Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ... Bởi đâu tôi được Thân Mẫu Chúa tôi đến với tôi thế này?"... Đức Ma-ri-a nói: "...Từ nay hết mọi đời sẽ khen tôi diễm phúc." (Lc 1,42.43.48)
Suy niệm: Đức Ma-ri-a và bà Ê-li-sa-bét, hai người hai cảnh sống, nhưng mỗi người trong vai trò của mình đều đóng góp các tuyệt hảo vào công cuộc loan báo Tin Mừng. Nhờ lời ca ngợi của thánh nữ Ê-li-sa-bét, chúng ta biết được rằng cái thai trong lòng Đức Ma-ri-a dù là mới chỉ được ít ngày đã thực sự là một con người và là Con Thiên Chúa, và người đang cưu mang xứng danh là "Thân Mẫu của Chúa". Còn Đức Ma-ri-a thì dùng lời chào để chứng thực mọi lời của bà chị họ, lời chào có sức chuyển thông ơn cứu độ từ người con mình là Thiên Chúa nhập thể đến người con của bà chị mình.
Mời Bạn: Bạn nhớ chuyến viếng thăm đầy tình bác ái của Đức Ma-ri-a và thái độ đón tiếp đầy trân trọng của bà Ê-li-sa-bét là những phương thế mà các ngài dùng để loan báo Tin Mừng và chuyển thông ơn cứu độ. Chúng ta cũng thế, phải bắt đầu công việc loan báo Tin Mừng bằng việc chia sẻ cho nhau một cuộc sống thấm đậm tình người.
Chia sẻ: Từ cuộc gặp gỡ của Đức Ma-ri-a với bà Ê-li-sa-bét, bạn có thể rút ra được điều gì để áp dụng vào các mối quan hệ giao tiếp của chúng ta trong xã hội?
Sống Lời Chúa: Hôm nay, bạn đến thăm một người nào đó trong cộng đoàn mà lâu nay bị bạn lãng quên nhiều nhất.
Cầu nguyện: Mẹ Ma-ri-a ơi, xin Mẹ dạy con biết sống bác ái với tha nhân, để nhờ đời sống bác ái, Chúa Giê-su con Mẹ được biết đến nhiều hơn và được yêu mến nhiều hơn.
- Viết bởi Mc 12,1-12
30/05/2016 - THỨ HAI TUẦN 9 TN
Mc 12,1-12
LÀ THỤ TẠO CỦA THIÊN CHÚA
"Ông sẽ tiêu diệt tá điền rồi giao vườn nho cho người khác." (Mc 12,9)
Suy niệm: Những sai phạm trong việc quản lý tài sản nhà nước (sử dụng sai mục đích, chiếm dụng của công, lãng phí, thất thoát, đầu tư không hiệu quả,...) đang là một bất công nhức nhối cho xã hội. Qua dụ ngôn hôm nay, Chúa Giê-su "nhắm" đến những người thay quyền Chúa coi sóc thế giới này và những tài nguyên của nó - cách riêng, những người ở vị trí lãnh đạo; họ chỉ là người quản lý mà lại hành xử như những chủ nhân ông, phủ nhận chủ quyền của Thiên Chúa và đồng thời chà đạp lên mọi chuẩn mực đạo đức và đang tâm xúc phạm đến anh em đồng loại. Chúa Giê-su cảnh báo những con người như thế sẽ bị Ngài phế bỏ.
Mời Bạn: Đức Thánh Cha Bê-nê-đi-tô XVI trong cuốn 'Đức Giê-su Na-da-rét' chỉ rõ rằng sự phát triển 'chỉ dựa thuần túy trên nguyên tắc kỹ thuật vật chất không những loại bỏ Thiên Chúa nhưng còn đẩy con người lìa xa Thiên Chúa do sự kiêu ngạo về sự hiểu biết của mình.' Khi sùng thượng vật chất và tôn mình lên làm chủ hoàn toàn sự sống, con người lấy chính mình làm chuẩn mực đạo đức. Đây chính là nguồn gốc của những sai lầm và hỗn loạn trong đời sống cá nhân, gia đình và xã hội.
Chia sẻ về một vấn nạn cụ thể: Tình trạng ngừa thai, phá thai lan tràn trong xã hội xúc phạm thế nào đến chủ quyền của Thiên Chúa trên sự sống?
Sống Lời Chúa: Tôi tâm niệm rằng: Tôi chỉ là quản lý chứ không phải là người nắm quyền trên sự sống.
Cầu nguyện: Lạy Cha là Đấng Tạo Thành, xin cho chúng con luôn biết sống đạo làm con theo gương Chúa Giê-su và biết lấy Lời Ngài làm ánh sáng soi đường trên trần gian.
- Viết bởi Lc 9,11b-17
29/05/2016 - CHÚA NHẬT TUẦN 9 TN – C
Mình Máu Thánh Chúa Ki-tô
Lc 9,11b-17
NHU CẦU SỐ MỘT
Chúa Giê-su cầm lấy năm cái bánh và hai con cá, ngước mắt lên trời, dâng lời chúc tụng, bẻ ra và trao cho các môn đệ... (Lc 9,16)
Suy niệm: Những người sống sót sau nạn đói năm Ất Dậu 1945 không thể nào xoá nổi ký ức kinh hoàng về cái đói; họ cảm nghiệm sâu đến tận xương tuỷ nhu cầu ăn uống liên quan thiết yếu tới bản năng sống còn của con người nó mãnh liệt như thế nào. Đám đông dân chúng theo Chúa đây hầu như quên cơn đói cồn cào của bao tử vì một cơn đói khác còn mãnh liệt hơn: đói Lời Chúa. Đáp lại, Chúa hoá bánh ra nhiều như món khai vị cho cơn đói thể xác, để rồi Ngài sẽ tiếp tục dọn lên món chính là Mình và Máu Thánh Ngài để làm no thoả cơn đói thiêng liêng. Trong bữa Tiệc Ly, Ngài cũng sẽ "cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, bẻ ra, trao cho các môn đệ", và lần sau này Ngài sẽ nói thêm: "Này là Mình Thầy".
Mời Bạn: Có khi vì quá nghèo đói, người ta bạ gì ăn nấy cốt đánh lừa bao tử. Ngược lại, có khi chỉ vì "no cơm rửng mỡ", thay vì ăn những thứ bổ dưỡng cần thiết cho sự sống còn, người ta tìm đến với những thứ thức ăn độc hại. Trong đời sống thiêng liêng cũng có thể xảy ra tình trạng y như vậy. Bạn có thấy mình và anh chị em mình đang "bị" ăn hoặc cố tình ăn những thức ăn độc hại cho linh hồn không?
Chia sẻ: Thực ra, ngày nay, nhân loại đang đói những cơn đói nào?
Sống Lời Chúa: Lời Chúa và Thánh Thể chính là lương thực thiêng liêng không thể thiếu được cho linh hồn bạn. Xin mời bạn đến thuởng thức lương thực này tại bàn tiệc thánh lễ mỗi ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết say mê Lời Chúa và Thánh Thể và làm cho linh hồn con được no thoả.
- Viết bởi Mc 11,27-33
28/05/2016 - THỨ BẢY TUẦN 8 TN
Mc 11,27-33
ĐỐI THOẠI TRONG CHÂN LY
"Ông lấy quyền gì mà làm điều đó?" (Mc 11,28)
Suy niệm: Trong tập thơ "Truyện Ngụ Ngôn" của La Fontaine (+1695) có kể câu chuyện "đối thoại" giữa con chó sói và con cừu non. Hai con lời qua tiếng lại, nhưng dù nói gì đi nữa, kết cuộc con chó sói cũng "có lý" để ăn thịt con cừu non. Câu thơ mở đầu cũng là lời đúc kết thật chua chát: "Lý kẻ mạnh bao giờ cũng thắng." Tin Mừng hôm nay thuật lại các thượng tế, kinh sư và kỳ mục đã mở đầu cuộc "đối thoại" bằng lời chất vấn: "Ông lấy quyền gì mà làm điều đó?" Họ chất vấn về việc Chúa đuổi những người buôn bán ra khỏi đền thờ. Dường như Chúa "thiếu thiện chí đối thoại" khi Ngài không chịu trả lời họ nếu họ không trả lời vấn nạn của Ngài trước đã: "Phép rửa của Gio-an do Thiên Chúa hay do người ta?" Trả lời cho câu hỏi này là điều kiện dẫn đến câu trả lời kia. Những người Do Thái biết điều đó nên họ mới thực sự là thiếu thiện chí khi họ lập kế hoãn binh, lảng tránh câu trả lời của chân lý bằng cách trả lời "không biết". Sự thiếu thiện chí ấy, một ngày kia sẽ lộ diện thành một thứ "lý kẻ mạnh": thượng tế Cai-pha sẽ xé áo mình, nhân danh Thiên Chúa để kết án tử hình Đức Giê-su.
Mời Bạn: Để đối thoại chẳng những phải tôn trọng người đối thoại mà còn phải tôn trọng chân lý, tôn trọng Đấng là Chân Lý. Có chăng trong cộng đoàn chúng ta những sự căng thẳng, xào xáo, đổ vỡ? Đó là dấu chúng ta đang thiếu tôn trọng nhau, thiếu tôn trọng chân lý.
Sống Lời Chúa: Loại bỏ những lời nói, cử chỉ nóng giận, khiếm nhã và thể hiện tinh thần tôn trọng, lắng nghe đối với mọi người nhất là những người nhỏ bé, yếu đuối.
Cầu nguyện: Hát "Kinh Hoà Bình".
- Viết bởi Mc 11,11-26
27/05/2016 - THỨ SÁU TUẦN 7 TN
Th. Âu-tinh, giám mục Can-tơ-bơ-ri
Mc 11,11-26
TẠI SAO TÌM TRÁI NGHỊCH MÙA?
"Đức Giê-su cảm thấy đói,... Người thấy cây vả tốt lá... Người đến tìm trái nhưng chẳng thấy vì không phải là mùa vả." (Mc 11,12-13)
Suy niệm: Tại sao khi không tìm thấy trái vả, vì không phải là mùa ra trái, Chúa Giê-su lại nặng lời với cây vả: "Muôn đời sẽ chẳng còn ai ăn trái của mày nữa!" Phải chăng Chúa đòi hỏi một điều phi lý, phản tự nhiên? – Thật khó cho ta lý giải điều này. Chỉ có thể mạo muội liên kết với lời Chúa khen Na-tha-na-en (Ga 1,47-48) thì cây vả là hình ảnh tượng trưng cho người công chính. Mà công chính, cũng như mọi nhân đức, chỉ được coi là nhân đức khi đó là một tình trạng thường xuyên, bền vững, lúc thuận lợi cũng như khi gặp khó khăn, chứ không phải một hành vi hoặc thái độ riêng lẻ, ngẫu hứng, theo thời vụ. Nói cách khác, Chúa đòi hỏi ta phải luôn sẵn sàng khi Ngài đến ngay lúc ta không ngờ; một sự trì hoãn, chậm trễ sẽ làm lỡ cả chuyến tàu định mệnh của cuộc đời ta.
Mời Bạn: Nhìn lại những lần chúng ta lỡ hẹn với Chúa hay với tha nhân. Có những lúc Chúa muốn chúng ta nhận ra thánh ý Ngài qua những nghịch cảnh, qua những yêu cầu xem ra phi lý của bề trên. Có những lúc Chúa mời gọi chúng ta đáp ứng những nhu cầu cấp thiết của anh chị em, như đáp ứng nhu cầu xin bánh của người bạn lúc nửa đêm. Cảm giác của bạn trong những lúc đó là gì? Tức giận? Phản kháng? Hay bạn đón nhận đáp ứng với sự nhẫn nại và bao dung?
Sống Lời Chúa: Vui vẻ đón nhận những sự trái ý, khó chịu khi vâng phục bề trên hay khi phục vụ tha nhân.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con luôn biết sẵn sàng dấn thân cho Chúa mỗi khi Chúa cần đến con.
- Viết bởi Mc 10,46-52
26/05/2016 - THỨ NĂM TUẦN 8 TN
Th. Phi-líp-phê Nê-ri, linh mục
Mc 10,46-52
XIN THƯƠNG XÓT CON
Vừa nghe nói đó là Đức Giê-su Na-da-rét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng: "Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi!"... Người nói: "Anh hãy đi. Lòng tin của anh đã cứu anh." (Mc 10,47.52)
Suy niệm: Lạ lùng thay! Chàng trai đang bị khiếm thị đôi mắt thể lý nhưng anh lại sáng đôi mắt tâm linh: Vừa nghe nói là Đức Giê-su đó, anh đã biết và nhận ra Ngài là con vua Đa-vít. Với đôi mắt tâm linh sáng như thế, anh nhận thức được hai điều: - sự khốn cùng của thân phận mù loà mà anh khao khát được thoát ra; - Đức Giê-su là Đấng Mê-si-a đầy quyền năng và lòng thương xót có thể làm cho anh điều đó. Cho nên, dù bị người ta quát nạt, anh vẫn kêu to lên như một lời tuyên xưng lòng tin vào Đức Giê-su và cầu xin lòng thương xót của Ngài. Vì lòng tin đó, Chúa Giê-su đã chữa lành anh. Việc chữa lành nào cũng mở đầu cho một lời mời gọi làm môn đệ. Với cặp mắt sáng, anh đã nhìn thấy Chúa, thấy Chúa trong mọi người, và trong chính con người của anh. Và đáp lại, anh đã "đi theo Chúa trên con đường Chúa đi."
Còn bạn thì sao? Cặp mắt đức tin của bạn có sáng để nhận ra Chúa và thánh ý Ngài trong cuộc sống không? Khi đời bạn trôi đi êm ả, bạn dễ dàng tuyên xưng đức tin vào Chúa. Nhưng khi gặp đau khổ thử thách, đôi mắt đức tin của bạn có bị mù loà chẳng nhìn ra Chúa là Đấng thương xót để kêu xin, không nhận ra ý Ngài để thi hành không?
Sống Lời Chúa: Mỗi khi gặp khó khăn, hãy thưa: "Lạy Chúa Giê-su, xin dủ lòng thương xót con."
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin mở cho con đôi mắt, để con thấy Chúa trong mọi người, thấy Chúa trong cuộc đời, và thấy Ngài, trong chính cuộc đời con.
- Viết bởi Mc 10,32-45
25/05/2016 - THỨ TƯ TUẦN 8 TN
Th. Bê-đa Khả kính, linh mục, tiến sĩ HT
Mc 10,32-45
ĐẾN ĐỂ PHỤC VỤ
"Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người. Vì Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ, và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người." (Mc 10,43-45)
Suy niệm: Chúa Giê-su cùng các môn đệ tiến về Giê-ru-sa-lem khi Ngài loan báo lần thứ ba cho các môn đệ về cuộc khổ nạn Ngài sắp chịu. Thế mà, trong bối cảnh đó, các môn đệ lại tưởng rằng sắp tới lúc họ được hưởng vinh hoa phú quý. Gia-cô-bê và Gio-an "tranh thủ" đến gặp Chúa Giê-su để xin được ngồi bên hữu bên tả trong vinh quang của Chúa. Các môn đệ khác cũng "tham-sân-si" chẳng kém gì hai người con ông Giê-bê-đê kia. Bằng chứng là các ông cũng tức giận trước "hai tên phá bĩnh" này. Trước thái độ đó của các môn đệ, Đức Giê-su dạy các ông lối hành xử của Ngài: Muốn làm lớn thì phải làm tôi tớ. Và Ngài không đến để bắt người khác phục vụ, nhưng để phục vụ mọi người. Khi chọn con đường cứu chuộc bằng thập giá, Chúa Giê-su đã muốn sống tinh thần phục vụ.
Mời Bạn: Phục vụ không phải là những mỹ từ để hô hào, quảng cáo mà phải thực hiện bằng việc thật trong cuộc sống thật: là "rửa chân cho nhau", là "chịu đóng đinh thập giá"; có thế mới cứu độ được thế giới. Vậy bạn hãy trả lời cho Chúa: "Con có uống nổi chén đắng mà Thầy sắp uống đây không?"
Chia sẻ: Làm gì để việc phục vụ của bạn trở thành cuộc sống thực chứ không chỉ là những mỹ từ?
Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ cụ thể, khiêm tốn cho một ai đó đang sống gần bạn.
Cầu nguyện: Hát "Kinh Hoà Bình" hoặc "Bài Ca Phục Vụ".
