Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tích cực xây dựng vương quốc Sự thật và Yêu thương
HIỆP SỐNG TIN MỪNG CN 34 TN B- ĐỨC GIÊ-SU KI-TÔ VUA VŨ TRỤ (Đn 7,13-14; Kh 1,5-8; Ga 18,33b-37)
- HỌC LỜI CHÚA
- TIN MỪNG: Ga 18,33-37
(33) Ông Phi-la-tô trở vào dinh, cho gọi Đức Giê-su và nói với Người: “Ông có phải là Vua dân Do thái không?” (34) Đức Giê-su đáp: “Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về Tôi?”. (35) Ông Phi-la-tô trả lời: “Tôi là người Do thái sao? Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. ông đã làm gì?” (36) Đức Giê-su trả lời: “Nước tôi không thuộc về thế gian này. nếu nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho dân Do thái. Nhưng nay Nước tôi không thuộc chốn này”. (37) Ông Phi-la-tô liền hỏi: “Vậy ông là Vua sao?” Đức Giê-su đáp: “Chính ngài nói rằng tôi là Vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian vì điều này: Đó là để làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi”.
- Ý CHÍNH: Trước tòa án của quan Tổng Trấn Phi-la-tô, Đức Giê-su đã cho ông biết về Vương Quốc của Người. Vương Quốc ấy thiêng liêng và không thuộc về thế gian, không có quân đội và không biên giới. Đức Giê-su cũng khẳng định Người là Vua, nhưng là vị Vua Thiên Sai, đến để làm chứng cho sự thật. Thần dân của Người là những ai sẵn sàng tin theo sự thật của Người.
- CHÚ THÍCH:
- C 33-34: + Ông Phi-la-tô trở vào dinh, cho gọi Đức Giê-su: Đức Giê-su đã bị dân quân Đền thờ bắt tại vườn Cây Dầu vào đêm ngày thứ Năm sau bữa tiệc ly Vượt Qua mừng trước một ngày. Sau khi bị bắt Đức Giê-su đã bị tòa án tôn giáo xét xử và bị thượng tế Cai-pha kết án tử hình(x Ga 18,19-24). Tuy nhiên vì các đầu mục Do thái đã bị người Rô-ma truất quyền kết án tử hình (x. Ga 18,31), nên sáng hôm sau, họ đã giải Đức Giê-su đến dinh quan Phi-la-tô để yêu cầu ông này kết án tử hình cho Đức Giê-su. Họ đứng ngòai sân chứ không vào trong nhà để tránh bị ô uế theo Luật Mô-sê, vì ai vi phạm sẽ không được ăn mừng lễ Vượt Qua (x Ga 18,28b). Quan Phi-la-tô đã phải ra ngòai hành lang để gặp họ. Sau khi biết rõ ý họ muốn, Phi-la-tô đã vào trong phòng và thẩm vấn Đức Giê-su + “Ông có phải là Vua dân Do thái không?”: Người Do thái đã tố cáo Đức Giê-su tội phạm về chính trị là xưng mình là Vua dân Do thái, để yêu cầu quan Phi-la-tô qui tội phản loạn và kết án tử hình cho Người. Do đó Phi-la-tô đã tra vấn Người về vấn đề này. + “Ngài tự ý nói điều ấy, hay những người khác đã nói với ngài về tôi?”: Đức Giê-su không trực tiếp trả lời câu hỏi của Phi-la-tô, nhưng Người gợi ý để ông tự xét xem lời tố cáo đó có cơ sở không hay chỉ là vu cáo bịa đặt?
- C 35: + Tôi là người Do thái sao?: Phi-la-tô cho biết ông không quan tâm đến vấn đề tôn giáo, vì ông không phải là người Do thái! + Chính dân của ông và các thượng tế đã nộp ông cho tôi. ông đã làm gì?: Phi-la-tô cho biết dân chúng và các đầu mục Do thái đã tố cáo như thế để đòi ông xét xử. Ông hỏi Đức Giê-su đã làm gì đến nỗi bị họ tố cáo như vậy?
- C 36: + “Nước tôi không thuộc về thế gian này”: Đức Giê-su không chối điều họ tố cáo, nhưng Người xác định mình không phải một ông vua trần tục. Vì Nước của Người không thuộc về thế gian này. + “nếu Nước tôi thuộc về thế gian này, thuộc hạ của tôi đã chiến đấu không để tôi bị nộp cho dân Do thái”: Lời này cho thấy sự khác biệt giữa vương quốc thế gian và Vương Quốc của Thiên Chúa. Khác về tinh thần cai trị (x. Mt 20,24-28), về hiến pháp (x. Mt 5,1-12), về điều kiện gia nhập (x. Mt 7,21), về sự vững bền (x. Mt 25,46), về tương quan giữa vua với dân (x Ga 13,12-15).
- C 37: + “Vậy ông là vua ư?”: Đặt câu hỏi này, Phi-la-tô chỉ tò mò muốn biết thêm về chức vị vua thiêng liêng trong Nước Trời của Đức Giê-su, chứ ông không nghĩ Người là một ông vua trần tục. Phi-la-tô biết rõ Đức Giê-su không làm loạn, vì Người không có quân đội để tự vệ khi bị người Do thái vây bắt. + “Chính ngài nói: tôi là vua”: Đức Giê-su xác nhận Người là Vua. nhưng là Vua Tình Yêu, Vua Mục Tử: Người hiểu biết từng con chiên (x. Ga 10,14), nuôi dưỡng đàn chiên (x. Ga 10,3), đi tìm chiên lạc (x. Ga 10,16), bảo vệ đàn chiên và sẵn sàng hy sinh tính mạng cho đàn chiên (x. Ga 10,11.15). Tóm lại, Người đến “để cho chiên được sống và sống dồi dào” (x. Ga 10,10). + “Tôi đã đến thế gian là để làm chứng cho sự thật”: Sứ mệnh của Đức Giê-su là đến để làm chứng cho sự thật. ** làm chứng theo tiếng Hy Lạp nghĩa là tử đạo. Đức Giê-su làm chứng cho sự thật bằng việc đổ máu ra vì yêu nhân loại đến cùng ** Sự thật không chỉ là không gian dối, nhưng còn là Tin Mừng Nước Trời mà Người loan báo. Sự Thật ấy cũng là mầu nhiệm tình yêu của Thiên Chúa, đã được biểu lộ qua cuộc đời, lời rao giảng và nhất là qua biến cố Tử nạn và Phục sinh của Người. + Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi”: Đức Giê-su đến không những để cứu độ dân Do thái được Thiên Chúa ưu tuyển, mà Người còn đến cứu mọi dân nước tin vào Tin Mừng của Người và gia nhập vào Nước Trời là Hội Thánh hôm nay và là Thiên Đàng mai sau.
- CÂU HỎI:
1) Tại sao các đầu mục Do Thái lại giải Đức Giê-su đến tòa án của quan Phi-la-tô?
2) Tại sao người Do thái không vào trong nhà, khiến quan Phi-la-tô phải ra ngòai hành lang để tiếp họ đứng dưới sân?
3) Đức Giê-su cho Phi-la-tô biết Nước Trời do Người thiết lập có những đặc tính nào khác với nước thế gian?
4) Khi hỏi Đức Giê-su: “Ông là Vua ư?”, Phi-la-tô có tin những lời các đầu mục Do thái đã tố cáo Đức Giê-su không?
5) Đức Giê-su nhận mình là Vua nhưng chức vị này có những phẩm chất nào?
6) Đức Giê-su đến để “Làm chứng cho Sự Thật” là sự thật nào và làm chứng bằng cách nào?
7) Ngòai dân Do thái ra, Đức Giê-su còn đến cứu độ những ai?
- SỐNG LỜI CHÚA
- LỜI CHÚA: “ Ông Phi-la-tô liền hỏi: “Vậy ông là vua sao?” Đức Giê-su đáp: “Chính ngài nói rằng tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đã đến thế gian nhằm mục đích này: làm chứng cho sự thật. Ai đứng về phía sự thật thì nghe tiếng tôi.” (Ga 18,37):
- CÂU CHUYỆN:
1) THẺ CĂN CƯỚC TRONG VƯƠNG QUỐC TÌNH YÊU CỦA VUA GIÊ-SU:
Ngày 11/11/1951 trong một bài diễn từ, Đức Thánh Cha Pi-ô 12 đã kể lại một giai thoại. Có một phụ nữ kia rất đạo đức, nhưng sức khỏe quá yếu. Cô ta bị chứng sưng màng phổi và rất khó thở. Lâu lâu căn bệnh tái phát làm cô rất đau đớn. Nhưng cuối cùng cô cũng lập gia đình, mang thai và chờ ngày sinh nở. Bất hạnh bất ngờ ập đến. Căn bệnh năm xưa tái phát trầm trọng. Các bác sĩ đề nghị phải hủy bỏ bào thai để cứu tính mạng cho bà mẹ. Người chồng cũng đồng ý như thế. Nhưng mẹ bào thai sau khi cầu nguyện nhiều ngày đã kiên quyết từ chối đề nghị của bác sĩ. Cô nói trong nước mắt: “Tôi không thể giết con tôi. Con tôi phải sống, cho dù tính mạng tôi có ra sao đi nữa”. Cô ta chấp nhận tình huống xấu nhất có thể xảy ra và phó thác hoàn toàn cho Chúa quan phòng. Cuối cùng cô đã sinh được một bé gái kháu khỉnh, nhưng sau đó sức khỏe của cô ngày càng suy kiệt. Hai tháng sau, người phụ nữ đã tắt thở, trên tay vẫn ôm chặt đứa con mới sinh mà cô rất thương mến.
Hơn hai mươi năm trôi qua, người ta thấy một nữ tu trẻ rất xinh đẹp đang ân cần chăm sóc cho các cháu bé mô côi trong một trại tế bần. Vòng tay thân thương và cặp mắt long lanh của vị nữ tu sáng rực lên nét yêu thương mà chị đã được di truyền từ chính bà mẹ thân thương của mình. Đó là người mẹ trẻ năm xưa đã chấp nhận hy sinh tính mạng để cho con được sống. Người mẹ can đảm này đã được Đức Thánh Cha Gio-an Phao-lô II tôn phong lên bậc Chân Phước, bởi vì bà đã thực sự đi vào Vương quốc tình yêu tiếp bước theo chân Đức Giê-su. Thánh Giáo Hoàng Gio-an Phao-lô 2 đã nói: “Một đất nước nào, một chế độ nào cho phép con người sát hại lẫn nhau, thì đất nước đó, chế độ đó đang đi tới chỗ bị hủy diệt”. Đó là một đất nước đi ngược lại hiến pháp của Vương quốc Giê-su. Sống trong Vương quốc này, Đức Thánh Cha mời gọi các tín hữu chúng ta phải sống thep một nền văn minh mới, là ‘nền văn minh của tình thương’. Mẹ Tê-rê-sa Can-quýt-ta cũng đã từng nói: “Một người mẹ nhẫn tâm giết chết con của mình, thì không còn một thứ tội ác nào mà họ không dám làm”. Biết bao tội ác nhan nhản đang xảy ra trong xã hội hôm nay vì người ta đang dần đánh mất thẻ ID (identity card) để chứng minh mình là công dân của Nước Trời.
2) ĐỨC GIÊ-SU LÀ VUA TRÊN CÁC VUA, LÀ CHÚA TRÊN CÁC CHÚA:
Lịch sử nước Anh có câu chuyện về một ông vua có lòng khiêm nhường và đạo đức tên là KÊ-NẮT Đệ Tam (CANUT III). Là vua của một cường quốc, nên chung quanh ông ta lúc nào cũng có những nịnh thần tâng bốc. Một hôm, trong một buổi triều yết, các nịnh thần đã nịnh nhà vua như sau: “Muôn tâu thánh thượng! Thánh thượng là vua trên hết các vua, là chúa trên hết các chúa. Thánh thượng có toàn quyền cả trên đất liền cũng như ngòai biển cả bao la !”
Nghe vậy, nhà vua muốn dạy cho quần thần một bài học, nên đã mời tất cả quan chức triều đình cùng đi du lịch đến một bãi biển dành riêng cho hoàng gia. Khi mọi người đều theo sau nhà vua xuống bãi tắm sóng vỗ rì rào, nhà vua liền đứng trước biển khơi tuyên bố: “Hỡi biển cả kia. Nhiều người nói ta là vua trên hết các vua, là chúa trên hết các chúa, có quyền trên đất liền và biển khơi. Vậy hỡi biển cả hãy nghe đây: Ta truyền cho sóng biển không được tràn tới nữa!”. Nhưng dù nhà vua đã ra lệnh, mà nước biển vẫn cứ từng đợt thi nhau đổ tới tấp lên bãi cát làm ướt cả áo cẩm bào của nhà vua cùng quần áo các quan chức triều đình! Sau đó nhà vua dẫn quần thần đến một nhà nguyện gần đó. Vua quì gối trước tượng Thánh giá Chúa Giê-su, lấy ra chiếc vương miện bằng vàng đội lên đầu Chúa và cầu nguyện như sau: “Lạy Chúa Giê-su. Chỉ có Chúa mới là “Vua trên hết các vua”, là “Chúa trên hết các chúa”. Chỉ có Chúa mới “có quyền trên cả đất liền cùng biển khơi” Con chúc tụng ngợi khen Danh Chúa. AL-LÊ-LU-IA!”.
3) MỘT ÔNG VUA BỊ MẮC TỨ CHỨNG NAN Y:
Có một ông Vua nọ bị dân gán cho một căn bệnh hiểm nghèo, đó là “Tứ chứng nan y” gồm: Mù, què, câm, điếc.
Một hôm, một người vào cung xin được yết kiến đức Vua. Vua hỏi:
- Nhà ngươi gặp Ta có chuyện gì?
- Tâu bệ hạ - người đó thưa lại- thảo dân nghe có người nói bệ hạ đang bị một căn bệnh hiểm nghèo thuộc loại “Tứ chứng nan y” nên hạ thần vào thăm để xem có thể giúp được gì cho bệ hạ không.
Nghe thế, đức vua đùng đùng nổi giận quát to:
- Kẻ nào dám bịa đặt bảo ta bị bệnh? Chân tay mắt mũi ta đang lành lặn thế này mà dám bảo ta đang bị mù, què, câm, điếc hay sao?
Người kia liền tâu:
- Thảo dân chỉ nghe thiên hạ đồn như vậy thôi. Hôm nay gặp bệ hạ thảo dân mới biết sự thật. Nhưng xét lại, thì thấy tin đồn ấy cũng chẳng sai.
Nhà vua chặn lời nói:
- Vậy ngươi hãy chỉ cho ta xem ta bị bệnh như thế nào!
- Tâu bệ hạ, thứ nhất dân kêu kiện nhiều mà bệ hạ không trả lời, không chịu giải quyết, nên bọn họ tưởng bệ hạ bị bệnh câm. Thứ hai, giặc ngoại bang đang dòm ngó muốn xâm chiếm đất nước, mọi người dân đều hoang mang lo sợ, yêu cầu bệ hạ cấp thời tìm cách chống giặc mà bệ hạ không mảy may quan tâm, nên họ tưởng là bệ hạ bị bệnh điếc. Thứ ba, cuộc sống của bệ hạ ăn sung mặc sướng, còn dân chúng lại chịu cảnh đói khổ cùng cực. Họ thấy bệ hạ không để ý đến họ, nên tưởng bệ hạ bị bệnh đui. Và cuối cùng, do không thấy bệ hạ rời khỏi cung điện ra ngoài vi hành, mà ngày đêm chỉ biết ăn chơi với các cung phi mỹ nữ, nên họ tưởng bệ hạ bị bệnh què!
Nói chung các ông vua trên trần gian đều bị mù què câm điếc như vậy, kể cả ông vua nổi tiếng là khôn ngoan tột đỉnh trong thánh kinh là vua Salômôn cũng thế. Vua đã có đến 700 bà vợ chính thức và 300 thê thiếp! Chỉ có ông vua duy nhất hoàn hảo là vua Mục Tử Giê-su, là vua trong nước của Sự Thật, của Sự Sống, của Yêu Thương và Hạnh Phúc viên mãn.
4) TÌNH YÊU - PHƯƠNG THẾ HỮU HIỆU GIÚP CHỮA LÀNH VÀ THĂNG TIẾN:
Có một cậu bé kia tự cho mình là người bất hạnh nhất trên đời. Bạn bè đánh giá cậu là kẻ nhát gan, nét mặt lúc nào cũng lộ vẻ bối rối sợ hãi. Chân đi tập tễnh và miệng thở phì phò giống như người đang kéo bễ lò rèn vậy. Trong lớp học, mỗi khi bị cô giáo kêu đứng dậy trả bài, thì chân cậu lại run rẩy đứng không vững, cặp môi liên tục mấp máy và trả lời ấp úng, Cuối cùng cậu đành xấu hổ ngồi xuống với số điểm thấp. Giả như cậu có khuôn mặt đẹp, thì có thể cũng gây được thiện cảm phần nào của người khác. Nhưng cậu lại mang bộ mặt xấu xí vì bị chứng răng hô.
Bố cậu bé muốn giúp cậu lấy lại tinh thần nên đã sang bên nhà hàng xóm xin một ít hạt giống của nhiều loại hoa để mang về trồng trong thửa vườn ở mặt tiền ngôi nhà. Ông giao cho các con, mỗi đứa một loại hạt giống và một cái chậu để trồng. Ông hứa sau ba tháng chậu nào nở hoa đẹp nhất, thì người trồng hoa sẽ được thưởng một món quà có giá trị. Cậu bé nói trên cũng muốn lãnh phần thưởng của cha. Nhưng khi thấy các anh chị ai nấy đều lo chăm lo săn sóc chậu hoa của mình, thì cậu ta lại suy nghĩ tiêu cực là mong cho chậu hoa của mình bị tàn úa. Vì thế, cậu chỉ tưới nước qua loa chứ không chăm sóc kỹ chậu hoa như các anh chị.
Một tháng sau, khi có dịp ra vườn quan sát hoa, cậu bé vô cùng ngạc nhiên khi thấy chậu hoa của cậu không những không bị héo úa, mà còn mọc thêm một số nhánh mới nở bông rực rỡ. So với chậu hoa của các anh chị, chậu hoa của cậu tràn đầy sức sống. Cậu cứ thắc mắc tại sao lại có kết quả tốt như vậy đang khi cậu ít quan tâm. Ba tháng sau, ông bố chấm thi đã cho chậu hoa của cậu được hạng nhất và cậu đã được cha thưởng món quà cậu ưa thích. Ông bố cũng không quên động viên cậu như sau: “Cứ xem chậu hoa của con trồng thì chắc sau này con sẽ thành một nhà thực vật học xuất sắc”.
Từ đó trở đi, cậu bé đã dần lấy lại tự tin và cảm thấy yêu đời hơn. Vào một buổi tối, cậu trằn trọc mãi không sao ngủ được. Nhìn ra ngoài sân cậu thấy ánh trăng vằng vặc trên cao, cậu nhớ lại lời của thầy dạy môn sinh vật: “Cây trồng luôn phát triển vào lúc ban đêm”. Cậu nghĩ: Tại sao ta lại không ra ngoài vườn để xem lý do tại sao chậu hoa của ta hôm nay phát triển thế nào nhỉ? Rồi cậu bước xuống khỏi giường đi ra ngoài xem vườn hoa ở phía trước ngôi nhà. Cậu thật bất ngờ khi thấy cha cậu đang xách nước tưới cho chậu hoa của cậu và cậu đã hiểu ra mọi sự. Thì ra, chính cha cậu đêm đêm đã âm thầm chăm sóc bón phân tưới nước cho chậu hoa của cậu khi mọi người đang ngủ. Cậu quay về phòng gục mặt xuống gối, mặc cho dòng nước mắt chảy đầm đìa trên mặt vì cậu đã nhận biết tình thương bao la của cha đã chăm sóc và động viên an ủi cậu trong thời gian qua.
Thấm thoát sau mấy chục năm, cậu bé với đôi chân tập tễnh ngày nào tuy không trở thành một nhà thực vật học nổi danh đúng theo ước nguyện của cha, nhưng cậu đã trở thành vị tổng thống lừng danh của nước Mỹ. Đó chính là tổng thống FRANKLIN ROOSEVELT.
- THẢO LUẬN:
1) Mỗi tín hữu chúng ta cần làm gì để Chúa Giê-su trở thành ông Vua của gia đình mình?
2) Chúng ta cần làm gì để trở thành công dân có thẻ căn cước của Vương Quốc Tình Yêu của Vua Giê-su ?
- SUY NIỆM:
Ngày nay quân chủ hầu như đã trở nên xa lạ đối với nhân loại. Trên thế giới hiện nay chỉ còn một ít nước Âu Á như: Anh quốc, Tây Ban Nha, Bỉ, Hòa Lan, Thụy Điển, Nhật Bản, Thái Lan, Cam-pu-chia… vẫn duy trì chiếc ghế của vua chúa hay nữ hoàng, nhưng chỉ mang tính tượng trưng theo truyền thống chứ không có thực quyền. Thay vào đó, chế độ dân chủ đã được hầu hết các quốc gia áp dụng. Con người càng văn minh lại càng muốn được bình đẳng và không muốn bị kẻ khác đè đầu cưỡi cổ mình. Như vậy Hội Thánh mừng lễ Chúa Ki-tô làm Vua liệu có gây ra dị ứng nơi tâm thức của con người ngày nay, đặc biệt nơi giới trẻ hay không? Đức Giê-su có thực sự là Vua của chúng ta không và ta phải làm gì để trở thành công dân của Nước Trời của Vua Giê-su sau này?
1) SỨ MẠNG CỦA VUA GIÊ-SU LÀ LÀM CHỨNG CHO SỰ THẬT:
Qua bài Tin mừng hôm nay, Phi-la-tô đã đặt ra nhiều câu hỏi về điều mà các đầu mục dân Do thái đang tố cáo : “Ông có phải là Vua dân Do thái không?”. Người trả lời rằng: “Chính ông nói tôi là vua. Tôi đã sinh ra và đến thế gian nhằm mục đích này là: làm chứng cho Sự Thật. Ai đứng về Sự Thật thì nghe tiếng tôi”. Qua đó, Đức Giê-su đã khẳng định Người chính là Vua, và Người được Chúa Cha sai đến thế gian để thiết lập một Vương quốc Sự Thật. Phi-la-tô không hiểu lời Người nói nên hỏi lại: “Sự Thật là gì?”. Sở dĩ ông không hiểu sự thật vì ông không phải thần dân của Vương Quốc do Người thiết lập (x. Ga 18, 33-38).
2) ĐỨC GIÊ-SU LÀ ĐƯỜNG ĐÃN ĐẾN VƯƠNG QUỐC SỰ THẬT VÀ SỰ SỐNG:
Tin mừng Gio-an đã nói khá nhiều về Vương quốc Sự Thật mà chính Đức Giê-su sẽ khai mào: Khi nói chuyện với người phụ nữ Sa-ma-ri bên bờ giếng Gia-cóp, Đức Giê-su đã vén mở một phần về Vương quốc Sự thật ấy như sau: “ Thiên Chúa là Thần khí và những kẻ thờ phượng Ngài phải thờ phượng trong Thần Khí và Sự Thật” (Ga 4, 24). Cũng vậy trong bữa tiệc ly từ giã các môn đệ, Đức Giê-su đã khẳng định: “Thầy là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” (Ga 14, 6). Người đến để cho thần dân của Người “được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10). Người cũng cho Phi-la-tô biết về Nước Trời: “Nước tôi không thuộc thế gian này” (c 36). Tuy nhiên, chính Phi-la-tô sau đó đã cho treo một tấm bảng gắn trên đầu cây Thập giá với hàng chữ: “Giê-su Na-gia-rét, Vua dân Do thái”. Qua đó ông đã chính thức công bố sự thật này là: Đức Giê-su là Vua dân Do Thái.
3) CHIA SẺ PHỤC VỤ LÀ ĐIỀU KIỆN GIA NHẬP VƯƠNG QUỐC TÌNH YÊU:
- Vua Giê-su đã đảo lộn mọi bậc thang giá trị của Nước Trời khi dạy: “Ai muốn làm lớn nhất thì phải trở nên người bé nhất” noi gương Người, Đấng “đến không để được phục vụ nhưng để phục vụ và hiến ban sự sống cho nhiều người” (Mc 10,45).
- Vương quốc mà Chúa Giê-su thiết lập là Vương quốc của Tình Yêu, và chỉ những ai thực thi yêu thương mới đủ điều kiện gia nhập vào trong Nước ấy. Đến ngày phán xét Người sẽ nói với những kẻ thực thi tình thương chia sẻ như sau: “Nào những kẻ Cha Ta chúc phúc, hãy đến thừa hưởng Vương Quốc dọn sẵn cho các ngươi ngay từ thuở tạo thiên lập địa. Vì xưa Ta đói, các ngươi đã cho ăn; Ta khát, các ngươi đã cho uống; Ta là khách lạ, các ngươi đã tiếp rước; Ta trần truồng, các ngươi đã cho mặc; Ta đau yếu, các ngươi đã thăm nom; Ta ngồi tù, các ngươi đã đến thăm” (Mt 25,34-36). “Ta bảo thật các ngươi: mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy” (Mt 25,40).
- Trong bữa tiệc ly, Đức Giê-su đã cho biết tình yêu đích thực là sẵn sàng hy sinh mạng sống của mình: “Không có tình yêu nào cao quý cho bằng mối tình của người hiến ban mạng sống cho bạn hữu” (Ga 15, 13). Tình yêu còn là thái độ khiêm hạ phục vụ tha nhân, noi gương Đức Giê-su quì gối rửa chân cho môn đệ và sau đó đã dạy họ bài học yêu thương phục vụ lẫn nhau: “Nếu Thầy là Chúa, là Thầy mà còn rửa chân cho anh em, thì anh em cũng phải rửa chân cho nhau” (Ga 13, 14). Đức Giê-su cũng đề ra Hiến Pháp của Nước Trời hay Tám Mối Phúc Thật, trong đó, Người cho biết điều kiện để gia nhập vào Nước Trời là: Phải có lối sống khiêm hạ siêu thoát, ứng xử hiền hòa, chấp nhận đau khổ bệnh tật, ước ao nên trọn lành, có lòng thương xót, có tâm hồn thanh sạch, ăn ở thuận hòa, sẵn sàng chịu bách hại vì đức tin...
4) TÍCH CỰC XÂY DỰNG VƯƠNG QUỐC SỰ THẬT VÀ YÊU THƯƠNG:
Ki-tô hữu là những người đã chọn bước theo chân Đức Giê-su trên con đường của Ngài, là làm chứng cho sự thật. Trong hoàn cảnh xã hội hiện nay, sự giả dối ngày càng chiếm ưu thế trong giao tiếp xã hội.Các tín hữu chúng ta cần tích cực làm chứng cho sự thật để góp phần xây dựng Vương Quốc Sự Thật và yêu thương của Vua Giê-su ngày một phát triển như sau:
- Có lẽ chưa bao giờ sự tha hóa trong cung cách làm ăn của người Việt nam chúng ta lại xuống cấp như hiện nay. Vì mưu sinh, muốn làm giàu mau lẹ mà người ta đã dùng mọi thủ đoạn, đã bỏ qua tiếng lương tâm cáo trách để đi buôn hàng gian hàng giả, gây nguy hại cho sức khỏe của đồng bào. Khi ra đường dễ bị té xe dẫn đến tử vong do cán phải đinh của bọn “đinh tặc” rải. Rồi khi vá xe lại bị bọn sửa xe đồng bọn “chặt chém”. Khi đổ xăng thì không chỉ bị thiệt hại về số lượng mà có thể còn mua phải loại xăng “dỏm” gây nổ hoặc cháy xe. Ra chợ thì mua phải thực phẩm nhiễm thuốc rầy độc hại: Nhiều người đã chết vì uống nhầm rượu “dỏm” hay chị em phụ nữ mặc nịt áo có chứa chất gây bệnh ung thư... Vì thế, mỗi tín hữu chúng ta cần sống đúng sự thật, theo sự mách bảo của Chúa Thánh Thần qua tiếng lương tâm, để đẩy lùi sự gian dối ra khỏi gia đình, học đường và các giao tiếp xã hội.
chúng ta phải biết dùng lời nói chân thật, khiêm tốn và khoan dung nhân hậu để đem lại sự an vui thuận hòa, để yêu thương và tha thứ, để bênh vực và che chở, để quan tâm nâng đỡ và khích lệ, đồng thời sẵn sàng chấp nhận người khác trổi vượt hơn mình… thì tâm hồn chúng ta mới thực sự được bình an. Hãy năng hát Kinh Hòa Bình của thánh Phan-xi-cô, rồi quyết tâm thực hành để nên chứng nhân Tình Thương của Chúa Ki-tô trước mặt người đời.
- NGUYỆN CẦU
LẠY CHÚA GIÊ-SU: Xin giúp chúng con biết noi gương Chúa là Vua của Sự Thật. Xin cho chúng con biết yêu Sự Thật và luôn nói thật, nhưng cũng biết khôn ngoan để không nói ra những sự thật gây thiệt hại cho người vô tội. Xin cho chúng con tránh những lời dối trá lọc lừa.
Trong giao tiếp xã hội, xin cho chúng con tránh thái độ đạo đức giả như các người Pha-ri-sêu và kinh sư xưa đã bị Chúa nặng lời quở trách (x. Mt 23,13-36).
Trong quan hệ làm ăn buôn bán, xin giúp chúng con luôn buôn ngay bán thật, không nói rước nói thách, không làm hàng gian hàng giả, không cư xử bất công lường gạt những người nhẹ dạ cả tin.
Xin Chúa giúp chúng con luôn trung thực trong lời nói việc làm, để xứng đáng là công dân Nước Trời của Vua Giê-su, Đấng “là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống” (Ga 14,6). Xin cho chúng con trở thành khí cụ bình an của Chúa để đưa được nhiều người về làm con Thiên Chúa trong đại gia đình Hội Thánh.
- X) HIỆP CÙNG MẸ MA-RI-A.- Đ) XIN CHÚA NHẬM LỜI CHÚNG CON.
LM ĐAN VINH - HHTM
Đức Phanxicô thực sự không muốn một Giáo hội nghèo
international.la-croix.com, Robert Mickens, 2021-11-13
Đức Phanxicô trong một buổi tiếp kiến
“Tôi mong muốn một Giáo hội nghèo cho người nghèo!”
Ai có thể quên khi Đức Phanxicô nói lên câu kinh ngạc này vào tháng 3 năm 2013, chỉ ba ngày sau khi ngài được bầu chọn làm giáo hoàng?”
Và không nghi ngờ gì, trong suốt 8 năm rưỡi vừa qua, người đã chọn đặt tên mình theo tên người nghèo Poverello – người nghèo Assisi – đã làm được nhiều điều hơn bất kỳ người tiền nhiệm nào gần đây của ngài trên ghế Thánh Phêrô, để bảo vệ phẩm giá, quyền lợi và nhu cầu cho người nghèo trên thế giới và để họ có tiếng nói trong Giáo hội.
Ngài đã làm điều này một cách mẫu mực qua lời nói nhưng quan trọng hơn là qua việc làm của ngài.
Thứ sáu tuần này, ngài đã đến Assisi, quê hương danh tiếng của Thánh Phanxicô ở Umbria để khai mạc Ngày Thế giới Người nghèo thứ Năm, ngày kỷ niệm hàng năm mà ngài đã thiết lập cho Giáo hội hoàn vũ năm 2016, vào cuối Năm Lòng Thương Xót.
Từ đó, người công giáo toàn cầu có ngày chúa nhật thứ 3 thường niên dành cho người nghèo. Đây là một sáng kiến quan trọng cần được bén rễ sâu trong các cộng đoàn thờ phượng và tông đồ của chúng ta.
Lựa chọn tiên quyết cho người nghèo
Cố linh mục Pedro Arrupe, bề trên Tổng quyền Dòng Tên là người đầu tiên thúc giục Giáo hội có một “lựa chọn ưu tiên cho người nghèo.”
Đó là năm 1968, cả trước khi Đức Phanxicô chịu chức linh mục. Trong khi Giáo hội nói chung, kể cả Vatican đều chấp nhận điều này như một khẩu hiệu, thì Đức Phanxicô lại không chấp nhận đây chỉ là khẩu hiệu, ngài thực hiện nó.
Đó là dấu ấn cho trọn sứ vụ linh mục và giám mục của ngài, kể cả bây giờ là giám mục giáo phận Rôma.
Nhưng còn niềm khao khát một Giáo hội nghèo, một thể chế, một cộng đoàn đức tin cũng trở nên nghèo của ngài thì sao?
Cho đến nay, mong muốn này mới chỉ là khẩu hiệu. Đức Phanxicô đã chưa làm gì để biến thành hiện thực. Và hầu hết người công giáo sẽ chống nếu ngài muốn thử làm.
Sách Thánh dùng từ anawim trong tiếng do thái để mô tả người nghèo, người khiêm nhường, người bị áp bức. Học giả Đa Minh người Anh Simon Tugwell (The Beatitudes, London Năm 1980) viết: “Những người anawim là những người ngoài lề, không có quyền lực xã hội, chính trị, kinh tế, những người không thể làm chủ hoàn cảnh của mình, những người không thể giật dây.”
Đó hầu như không phải đặc điểm của triều giáo hoàng, của Vatican hay của Giáo hội công giáo la-mã nói chung.
Giáo hội – ở nhiều cấp độ khác nhau và ở trong mọi cấu trúc – đều có ảnh hưởng. Có khả năng tiếp xúc, có quyền lực. Đó là yếu tố thiết yếu cho sự phong phú của Giáo hội trên thế giới.
Người nghèo và cộng đồng đức tin nghèo không làm được.
Một “Giáo hội nghèo” sẽ như thế nào?
Một Giáo hội thiếu quyền lực xã hội
Quyền lực xã hội là “khả năng thiết lập các tiêu chuẩn, tạo ra các chuẩn mực và các giá trị được xem là hợp pháp và đáng mong muốn, mà không cần dùng đến sự ép buộc hoặc thanh toán”, theo nhà khoa học chính trị người Hà Lan Peter van Ham (Quyền lực xã hội trong Chính trị Quốc tế, New York 2010).
Nhưng Tòa thánh đã sử dụng biện pháp cưỡng chế (đe dọa trừng phạt đời đời) và chi tiền (nhiều vụ bê bối khác nhau của Ngân hàng Vatican được biết đến và chưa được biết đến) để tăng cường quyền lực xã hội của mình.
Chúng ta có thể tranh luận – như các sách Phúc âm đã làm! – trên thực tế, Giáo hội sẽ tăng quyền lực xã hội của mình theo cách đáng tin cậy và trung thực hơn nhiều nếu Giáo hội quyết định từ bỏ nó.
Như kinh cầu nguyện của Thánh Phanxicô đã tóm tắt một trong những nghịch lý lớn của kitô giáo (và tất cả các tôn giáo chân chính), “Vì chính khi hiến thân là khi được nhận lãnh, chính khi thứ tha là khi được tha thứ, chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời.” Người thanh niên giàu có trong Tin Mừng buồn bã ra đi và đau khổ sâu lắng khi Chúa Giêsu nói, trước khi làm môn đệ của Ngài thì phải bán tất cả những gì anh có và chia cho người nghèo.
Chúa Giêsu cũng đồng ý rằng đây là lời huấn dạy khó khăn và ít người chấp nhận. Chính vì thế mà Thánh Phanxicô Assisi và Mẹ Têrêxa Calcutta mới là những người trong số ít đã làm một cách đáng tin cậy nhất.
Nhưng, Vatican (và Giáo hội thể chế nói chung), đã không cố gắng làm.
Thay vào đó, Vatican thấy quá dễ dàng và có lợi rất nhiều khi dựa vào quyền lực đã củng cố qua nhiều thế kỷ.
Một Giáo hội thiếu quyền lực chính trị
Tòa thánh tỏ ra không quan tâm chút nào đến việc từ bỏ quyền tiếp cận với các cường quốc trên thế giới.
Ngay cả Đức Phanxicô cũng lập luận, việc tiếp cận với những người có thể làm thay đổi sự việc giúp cho Giáo hội có cơ hội tuyệt vời để bênh vực người nghèo, những người bị loại ra khỏi một quyền lực như vậy.
Điều đó có thể đúng, nhưng không theo bước chân Chúa Giêsu, Đấng nói với chúng ta, người đầu tiên sẽ là người cuối cùng. Tuy nhiên, chúng ta lại không thực sự tin vào điều này.
Tin Mừng thách thức chúng ta quá sức về mặt này, ngay cả với một giáo hoàng cố gắng nắm bắt và truyền đạt Tin Mừng một cách thuần khiết nhất.
Trong một Giáo hội không có quyền lực chính trị, sẽ không có Tòa thánh – ít nhất là không có Tòa thánh có địa vị như một pháp nhân quốc tế phi Nhà nước (về mặt kỹ thuật).
Một Giáo hội nghèo về chính trị sẽ không có các sứ quán giáo hoàng ở tất cả các thủ đô lớn và các tổ chức quốc tế, chẳng hạn như ở Liên hợp quốc. Và, tương tự như vậy, không có quốc gia nào trên thế giới cử đại sứ đến một tổ chức phi chính phủ, đó là điều mà Tòa thánh sẽ trở thành.
Hồng y Dòng Tên Carlo Maria Martini đã từng lưu ý, bộ máy ngoại giao của Vatican đã trở nên “cồng kềnh” và đang “chiếm quá nhiều năng lực của Giáo hội”.
Trong một phỏng vấn năm 2009 với nhật báo Rôma La Repubblica, ngài nói: “Nhiệm vụ của Giáo hội là làm chứng cho Lời Chúa. Mọi thứ khác chỉ là thứ yếu.”
Một Giáo hội thiếu quyền lực kinh tế
Đánh giá về những gì ngài đã nói và làm cho đến nay, Đức Phanxicô sẽ có thể vui vì ngài đã có thể giúp Giáo hội – đặc biệt là Vatican – cai nghiện cho sự khao khát sức mạnh kinh tế, thậm chí là còn mong muốn đơn giản về mặt kinh tế.
Trong năm đầu tiên triều giáo hoàng, ngài đã lặp lại nhiều lần, Thánh Phêrô chưa bao giờ có tài khoản ngân hàng.
Và giáo hoàng sẽ có thể đóng cửa Ngân hàng Vatican (Viện nghiên cứu các hoạt động của tôn giáo-IOR) nếu ngài có thể làm được mà không sợ phải hy sinh mạng sống mình và những cải cách lớn hơn nữa mà ngài đang cố gắng mang lại trong Giáo hội.
Chủ quyền lãnh thổ Quốc gia Thành phố Vatican hiện đang hưởng, vốn là một thành phần thiết yếu để bảo vệ quyền lực kinh tế của giáo hoàng, cũng sẽ bị khó khăn.
Đơn giản và nghèo không phải là cùng một chuyện
Đức Phanxicô đã làm nhiều người vui, nhưng cũng làm nhiều người giận, khi ngài chọn lối sống giản dị đến mức gần như chế giễu lối sống và các căn hộ hoàng gia của các vị tiền nhiệm gần đây của ngài.
Nhưng lối sống của ngài không thể nghèo. Nó được đánh dấu bằng sự đơn giản, đó không phải là một điều xấu. Thật ra là đầy cảm hứng.
Nhưng giáo hoàng có một quyền lực thể chế mà ngài không dám từ bỏ. Từ chối một quyền lực như vậy cho người nghèo, và có lẽ đó là một Giáo hội nghèo.
Nhiều nhà lãnh đạo tinh thần rất tốt và thánh thiện – kể cả giáo hoàng hiện nay của chúng ta – rao giảng người tín hữu kitô phải sống buông bỏ, nhưng họ không buông bỏ. Nhưng giống như hầu hết chúng ta, họ cũng sợ phải buông bỏ.
Điều này không quan trọng. Vì đến một lúc nào đó, và không phải do ý riêng của mình, Giáo hội sẽ có thể thấy quyền lực xã hội, chính trị và kinh tế của mình mất đi. Trên thực tế, nó đã bắt đầu xảy ra.
Dù giáo hoàng Phanxicô có quyết định làm gì, đây là điểm mấu chốt: cho đến cuối cùng khi Giáo hội la mã từ bỏ – hoặc bị tước bỏ – những gì còn lại cho sự tiếp cận vào của cải và quyền lực, thì đó sẽ không phải là một Giáo hội nghèo.
Và sẽ không phải là một Giáo hội ngôn sứ. Cũng sẽ không là Giáo hội Tin Mừng. Và cuối cùng, sẽ không là một Giáo hội đáng tin cậy.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
Nguồn: phanxico.vn
Đức Phanxicô xin người nghèo tha thứ cho sự dửng dưng của một số tín hữu kitô
Chiều chúa nhật lúc 3 giờ chiều, Ngày Thế Giới Người nghèo, hiệp hội Fratello sẽ tổ chức buổi cầu nguyện với sự tham dự của Đức Phanxicô qua một thông điệp trên video.
Đức Phanxicô ôm một người làm chứng ngày thứ sáu 12 tháng 11 khi ngài đến Assisi để gặp 500 người nghèo. AFP
vaticannews.va, Cyprien Viet – Vatican, 2021-11-14
Từ Lộ Đức đến New York, từ thành phố Marseille, Ajaccio, Abidjan, Bangui, Kinshasa, Beirut và cả Jerusalem, hàng ngàn người anh em nghèo tụ tập, kết nối qua internet trong khoảnh khắc thân tình của tình huynh đệ, và từ đó tạo “sợi dây thân hữu thiêng liêng của hiệp thông, tình huynh đệ và niềm vui chung quanh việc chào đón người nghèo vào trọng tâm của Giáo hội”, Hiệp hội Fratello là gốc rễ của Ngày Thế giới Người nghèo, từ nay có mặt trong nhiều giáo phận trên thế giới. Với những hạn chế do dịch bệnh, các thánh lễ, các bữa ăn, các buổi trình diễn, các buổi thảo luận và làm chứng sẽ tổ chức tùy theo hoàn cảnh của từng nước.
Trong thông điệp phát trên video, Đức Phanxicô “chào mừng những người bạn từ khắp nơi trên thế giới”, kết hợp với nhau qua mạng lưới kỹ thuật số, nhưng trên hết là qua sợi dây liên kết thiêng liêng. “Tôi hạnh phúc biết bao được ở với anh chị em trong ngày hôm nay! Tôi cảm thấy rất gần với anh chị em; tôi muốn nhắc với anh chị em, Chúa yêu thương chúng ta, Chúa yêu anh chị em biết chừng nào!”
Một quan tâm đến mọi hình thức nghèo khó
Trong dịp này, ngài nhắc lại, không thể chỉ xem nghèo đói qua thiếu thốn vật chất, thiếu thốn phương tiện kinh tế: “Nhiều người trong số anh chị em phải chịu cảnh tù tội, sống trong khu ổ chuột, trên giường bệnh, trong những khu dân cư nghèo nhất, bị bỏ rơi, bị cô lập, đôi khi còn chịu cảnh chiến tranh mà anh chị em không muốn nhưng bị áp đặt. Một số anh chị em hôm nay không còn gì, không biết tối nay ăn gì, ngủ ở đâu. Nhưng có những người khác dường như có tất cả, nhưng lại chịu cảnh cô đơn, đau khổ, trầm cảm, nghiện ngập.”
Đức Phanxicô, người rất kính mến Đức Mẹ, ngài xin Đức Mẹ: “Giờ đây, tôi xin Mẹ Maria, Đấng đón nhận Chúa Thánh Thần, xin Mẹ cho chúng ta một chút bình an lúc này, để bảo vệ chúng ta dưới lớp áo dịu dàng của Mẹ.”
Chúa Kitô trước hết đến với người nghèo
Ngài giải thích: “Có thể từ ‘nghèo‘ làm cho một số người bị sốc. Nhưng khi nhìn anh chị em, tôi muốn nói lên với anh chị em, Giáo hội có Tin mừng: Chúa Giêsu cần anh chị em để cứu thế giới. Ngài đến cho chúng ta, những người nghèo, những người nhỏ bé, bệnh tật, những người bị tổn thương trong cuộc sống, những người bị cay đắng, Ngài đến để lấp đầy chúng ta bằng tình yêu của Ngài. Nếu chúng ta nhận ra mình là người nghèo, chúng ta nhận ra sự thiếu thốn, thì Chúa có thể đến trong sự thiếu thốn này.”
Nhận ra sự nghèo khó của mình quả thực là điều kiện đầu tiên của cứu rỗi, như Phúc âm đã chép: “Con lạc đà chui qua lỗ kim còn dễ hơn người giàu vào nước thiên đàng”. Người nghèo là “kho tàng của Giáo hội”, như Chúa Giêsu đã nói: “Mỗi lần các ngươi làm như thế cho một trong những anh em bé nhỏ nhất của Ta đây, là các ngươi đã làm cho chính Ta vậy”. Và “Ai tiếp đón một em nhỏ như em này vì danh Thầy, là tiếp đón chính Thầy.”
Đức Phanxicô nói thêm: “Phúc thay cho người nghèo! Đó là phúc thật đầu tiên. Trở nên khó nghèo trong lòng, là lời mời triệt để tước bỏ những gì chúng ta có, hoặc những gì chúng ta nghĩ mình có, trút bỏ tội lỗi để Chúa đến và lấp đầy chúng ta bằng tình yêu của Ngài”.
Cầu xin sự tha thứ và kêu gọi yêu thương
Ngài nói lên những lời nhói lòng nhân danh Giáo Hội: “Nhân danh tất cả tín hữu đã làm tổn thương, đã dửng dưng, đã sỉ nhục anh chị em, tôi xin anh chị em tha thứ. Mỗi chúng ta đều là đền thờ của Chúa, anh chị em là đền thờ của Chúa, là kho tàng của Giáo hội. Chỗ của anh chị em không phải ở bên ngoài nhà thờ, nhưng ở trọng tâm Giáo hội. Anh chị em biết, anh chị em là người được Chúa yêu mến. Có những vị thánh ẩn giấu giữa anh chị em.”
“Tôi xin anh chị em ngày càng yêu mến Chúa Giêsu, kính thờ Ngài, Đấng trở nên nghèo khó trong Bí tích Thánh Thể, xin anh chị em cầu nguyện với Ngài. Xin anh chị em để cho Ngài một chỗ thoải mái, chỗ đầu tiên trong tâm hồn để Ngài sinh ra trong tâm hồn anh chị em. Anh chị em hãy là nhân chứng cho tình yêu của Ngài cho thế giới. Anh chị em thân mến, mỗi ngày tôi đều cầu nguyện cho anh chị em, phần tôi, tôi trông cậy vào lời cầu nguyện của anh chị em. Tôi yêu quý anh chị em rất nhiều. Tôi xin chúc lành cho anh chị em.”
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
Bài đọc thêm: Ở Assisi, nước mắt của người nghèo là nước mắt của niềm vui
Nguồn: phanxico.vn
Các Giám mục Cuba ủng hộ quyền tự do ngôn luận
Trong một tuyên bố được đưa ra vào cuối Hội nghị toàn thể hôm 11/11, các Giám mục viết: “Vì địa vị là người và là con Thiên Chúa, là một công dân tự do, mỗi người xứng đáng được tôn trọng và nhìn nhận phẩm giá. Mọi người dân Cuba có quyền tự do và được tôn trọng bày tỏ, cũng như chia sẻ ý kiến, suy nghĩ hoặc niềm tin cá nhân”.
Các vị mục tử than phiền về sự gia tăng bầu khí căng thẳng và đối đầu không lành mạnh, điều không mang lại ích lợi cho mọi người. Các Giám mục viết: “Bất kỳ hành động bạo lực nào dù thể xác, lời nói hay tâm lý, đều làm tổn thương tâm hồn của người dân Cuba một cách nghiêm trọng và càng gây ra nhiều đau thương, đau buồn cho các gia đình. Một tâm hồn bị tổn thương không thể xây dựng một tương lai hy vọng. Bạo lực trái với ý Thiên Chúa, như Chúa Giêsu đã nói: ‘Phúc cho cho ai xây dựng hoà bình vì họ sẽ được gọi là con Thiên Chúa’”.
Theo các Giám mục, việc tham gia của người dân Cuba vào các dự án quốc gia là một vấn đề cấp bách. Để người dân không bị gạt ra bên lề những dự án này, cần phải thực hiện các cơ chế, làm sao họ không sợ bị đe dọa và trả thù. Trước những thực tế khắc nghiệt đang lấn át rất nhiều người, làm sao để tiếng nói của mọi người, đặc biệt những người nghèo và những người dễ bị tổn thương được lắng nghe. Các Giám mục kêu gọi “mọi người đừng tiếc nỗ lực để mở đường cho sự hiểu biết, hòa giải và hòa bình.”
Hướng đến chính quyền, các Giám mục viết: “Nhiều gia đình Cuba và chính Giáo hội sẽ rất biết ơn, và căng thẳng xã hội sẽ giảm bớt nhiều nếu có một cử chỉ khoan dung dành cho những người hiện vẫn còn bị bắt vì các sự kiện mùa hè năm ngoái”.
Hôm 04/11, Những Người Bảo vệ Tù nhân, một tổ chức phi chính phủ của Tây Ban Nha, cung cấp dịch vụ bảo vệ nhân quyền hợp pháp, cho biết chính quyền Cuba đã giam giữ 683 tù nhân chính trị trong 12 tháng qua.
Các cuộc biểu tình diễn ra trên khắp Cuba từ ngày 11-12/7. Những người biểu tình viện dẫn những lo ngại về lạm phát, tình trạng thiếu lương thực và thuốc men, và đại dịch Covid-19. Một số người biểu tình đã bị đánh đập, và hàng ngàn người bị bắt.
Lịch trình Tông du của ĐTC Phanxicô đến đảo Sýp và Hy Lạp
TÔNG DU CỦA ĐTC PHANXICÔ
ĐẾN SÝP VÀ HY LẠP
2-6/12/2021
Thứ Năm ngày 2 tháng 12 năm 2021 ROMA - LARNACA - NICOSIA |
||
11:00 |
Khởi hành từ Sân bay quốc tế Roma/Fiumicino để bay đến Larnaca |
|
15:00 |
Đáp xuống Sân bay quốc tế Larnaca |
|
15:00 |
CHÀO ĐÓN CHÍNH THỨC tại Sân bay quốc tế Larnaca |
|
16:00 |
GẶP GỠ LINH MỤC, TU SĨ NAM NỮ, PHÓ TẾ, GIÁO LÝ VIÊN, CÁC HIỆP HỘI VÀ PHONG TRÀO GIÁO HỘI CỦA SÝP tại Nhà thờ chính toà Maronite Đức Mẹ Ban Ơn ở Nicosia |
Diễn văn của ĐTC |
17:15 |
NGHI THỨC TIẾP ĐÓN tại Dinh Tổng thống ở Nicosia |
|
17:30 |
THĂM HỮU NGHỊ TỔNG THỐNG CỘNG HOÀ SÝP tại Phòng hội riêng của Dinh Tổng Thống ở Nicosia |
|
18:00 |
GẶP GỠ CHÍNH QUYỀN, XÃ HỘI DÂN SỰ VÀ NGOẠI GIAO ĐOÀN tại “Hội trường Nghi lễ” của Dinh Tổng thống ở Nicosia |
Diễn văn của ĐTC |
|
|
|
Thứ Sáu ngày 3 tháng 12 năm 2021 NICOSIA |
||
08:30 |
THĂM HỮU NGHỊ ĐỨC CHRYSOSTOMOS II, TỔNG GIÁM MỤC CHÍNH THỐNG SÝP tại Toà Giám mục Chính thống Sýp ở Nicosia |
|
09:00 |
GẶP GỠ THƯỢNG HỘI ĐỒNG tại Nhà thờ Chính toà Chính thống giáo ở Nicosia |
Diễn văn của ĐTC |
10:00 |
THÁNH LỄ tại “Sân vận động GSP” ở Nicosia |
Bài giảng của ĐTC |
16:00 |
CẦU NGUYỆN ĐẠI KẾT VỚI NHỮNG NGƯỜI DI CƯ tại Nhà thờ giáo xứ Thánh Giá ở Nicosia |
Diễn văn của ĐTC |
|
|
|
Thứ Bảy ngày 4 tháng 12 năm 2021 NICOSIA - LARNACA - ATENE |
||
09:10 |
NGHI THỨC CHÀO BIỆT tại Sân bay quốc tế Larnaca |
|
09:30 |
Khởi hành bằng máy bay đến Athen |
|
11:10 |
Đến Sân bay quốc tế Athen |
|
11:10 |
CHÀO ĐÓN CHÍNH THỨC tại Sân bay quốc tế Athen |
|
12:00 |
NGHI THỨC TIẾP ĐÓN tại Dinh Tổng thống ở Athen |
|
12:15 |
THĂM HỮU NGHỊ TỔNG THỐNG CỘNG HOÀ HY LẠP tại Phòng hội riêng của Dinh Tổng thống ở Athen |
|
12:30 |
GẶP GỠ THỦ TƯỚNG tại Dinh Tổng thống ở Athen |
|
12:45 |
GẶP GỠ CHÍNH QUYỀN, XÃ HỘI DÂN SỰ VÀ NGOẠI GIAO ĐOÀN tại Dinh Tổng thống ở Athen |
Diễn văn của ĐTC |
16:00 |
THĂM HỮU NGHỊ ĐỨC JERONYMOS II, TỔNG GIÁM MỤC ATHEN VÀ TOÀN HY LẠP tại Toà Giám mục Chính thống Hy Lạp ở Athen |
|
16:30 |
GẶP GỠ CỦA ĐỨC JERONYMOS II VÀ ĐTC PHANXICÔ VỚI ĐOÀN TUỲ TÙNG HAI PHÍA tại “Phòng Ngai Toà” của Toà Giám mục Chính thống Hy Lạp ở Athen |
Diễn văn của ĐTC
|
17:15 |
GẶP GỠ CÁC GIÁM MỤC, LINH MỤC, TU SĨ NAM NỮ, CHỦNG SINH VÀ GIÁO LÝ VIÊN tại Nhà thờ Chính toà thánh Dionigi ở Athen |
Diễn văn của ĐTC
|
18:45 |
GẶP RIÊNG CÁC TU SĨ DÒNG TÊN tại Toà Sứ thần ở Athen |
|
|
|
|
Chúa Nhật ngày 5 tháng 12 năm 2021 ATHEN - MYTILENE (LESVOS) – ATHEN |
||
09:15 |
Khởi hành bằng máy bay đến Mytilene |
|
10:10 |
Đến Sân bay Mytilene |
|
10:45 |
THĂM NHỮNG NGƯỜI TỊ NẠN ở “Trung tâm Tiếp nhận và Định danh” ở Mytilene |
Diễn văn của ĐTC |
12:15 |
Khởi hành bằng máy bay đến Athen |
|
13:10 |
Đến Sân bay quốc tế Athen |
|
16:45 |
THÁNH LỄ tại “Thính phòng Megaron” của Athen |
Bài giảng của ĐTC |
19:00 |
THĂM HỮU NGHỊ CỦA ĐỨC JERONYMOS II VỚI ĐỨC THÁNH CHA tại Toà Sứ thần ở Athen |
|
|
|
|
Thứ Hai ngày 6 tháng 12 năm 2021 ATHEN - ROMA |
||
08:15 |
VIẾNG THĂM CỦA CHỦ TỊCH QUỐC HỘI tại Toà Sứ thần ở Athen |
|
09:45 |
GẶP GỠ GIỚI TRẺ tại Trường thánh Dionigi của Các Nữ tu Orsoline ở Maroussi, Athene |
Diễn văn của ĐTC |
11:15 |
NGHI THỨC CHÀO BIỆT tại Sân bay quốc tế Athen để bay về Roma |
|
11:30 |
Khởi hành bằng máy báy về Roma |
|
12:35 |
Đến Sân bay quốc tế Roma/Ciampino |
|
Nguồn: Vatican News
Người bị cách ly tại Áo vẫn được đi dự lễ
Tại Áo, những người bị cách ly vì không chịu chích vắcxin ngừa Coronavirus vẫn được tự do hành đạo.
Từ thứ Hai, 15 tháng Mười Một, bắt đầu có hiệu lực qui luật của chính phủ Áo, theo đó những người không chịu chích ngừa chống Covid-19 bị cách ly tại gia, và chỉ được phép đi làm, đi bác sĩ, mua thực phẩm hoặc tập thể thao. Ai vi phạm lệnh cấm sẽ bị phạt 500 Euro. Cho đến nay, chỉ có 65% dân Áo được chích hai liều vắcxin.
Chiều Chúa nhật 14 tháng Mười Một, Ủy ban đặc biệt của Quốc hội Áo định thêm rằng việc cách ly này không cản trở quyền tự do hành đạo của đương sự.
Trong cuộc phỏng vấn dành cho hãng tin Công giáo Áo, Kathpress, Đức cha Peter Schipka, Tổng thư ký Hội đồng Giám mục Áo, cho biết như trên và nói thêm rằng các tín hữu bị cách ly vì lý do vừa nói, vẫn được đi tham dự thánh lễ và lãnh nhận các bí tích. Tôi hy vọng rằng những tín hữu ấy, nhất là trong thời kỳ này, sẽ cảm nghiệm được sự củng cố và hy vọng trong đức tin. Các thánh đường vẫn mở cửa để các tín hữu đến cầu nguyện riêng hoặc lãnh nhận các buổi lễ”.
Trong khóa họp toàn thể kết thúc hôm 11 tháng Mười Một vừa qua, Hội đồng Giám mục Áo gia tăng các biện pháp phòng ngừa đứng trước tình trạng tái gia tăng lan lây Covid-19. Các tín hữu phải mang khẩu trang và giữ khoảng cách an toàn.
Áo là nước đầu tiên tại Áo ban hành qui luật, những người không chịu chích ngừa Covid-19 bị cách ly tại gia và không được tự do đi lại như những người khác.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức gặp bốn người được giải Ratzinger
Hôm 13 tháng Mười Một vừa qua, bốn giáo sư được giải thưởng Ratzinger, sau khi được Đức Thánh cha Phanxicô trao giải, đã đến viếng thăm Đức nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI – Ratzinger, tại Đan viện Mẹ Giáo hội ở nội thành Vatican.
Đứng đầu là bà giáo sư Hanna-Barbara Gerl-Falkovitz, 76 tuổi (1945) người Đức, giáo sư Ludger Schwienhorst-Schoenberger, 64 tuổi (1957) người Đức, tiếp đến là hai vị đã được giải năm ngoái là Jean-Luc Marion người Pháp và Tracey Rowland người Úc. Cùng đi với bốn giáo sư có cha Federico Lombardi, Chủ tịch Ngân Quỹ Ratzinger - Biển Đức XVI. Trong cuộc gặp gỡ dài một tiếng này cũng có Đức Tổng giám mục Georg Gänswein, Bí thư riêng của Đức nguyên Giáo hoàng.
Mỗi học giả đã trình bày cho Đức Biển Đức XVI công trình nghiên cứu của mình. Cuộc gặp gỡ kết thúc với kinh Kính Mừng và phép lành của Đức nguyên Giáo hoàng. Ngài tặng cho mỗi người một mề đai và một xâu chuỗi Mân côi.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Hội đồng Tòa Thánh hiệp nhất Kitô nhóm khóa họp trực tuyến
Vì đại dịch, Hội đồng Tòa Thánh hiệp nhất các tín hữu Kitô đã nhóm khóa họp toàn thể trong hai ngày 10 và 11 tháng Mười Một vừa qua, dưới dạng trực tuyến.
Tham dự khóa họp, dưới quyền chủ tọa của Đức Hồng y Chủ tịch Kurt Koch, có khoảng 27 hồng y và giám mục thành viên và hàng chục vụ cố vấn của Hội đồng.
Ngày 10 tháng Mười Một được dành cho vấn đề những hậu quả của Covid-19 trên các quan hệ đại kết. Đi từ một cuộc điều tra về vấn đề này nơi tất cả các Hội đồng Giám mục và Hội đồng của các Giáo hội Công giáo Đông phương, Hội đồng Tòa Thánh hiệp nhất các tín hữu Kitô đã soạn một tổng hợp các câu trả lời, nêu bật những thách đố chính về đại kết do đại dịch đề ra. Dựa trên văn kiện này, các hồng y, giám mục thành viên của Hội đồng đã chia sẻ kinh nghiệm của Giáo hội địa phương.
Phiên họp ngày 11 tháng Mười Một được dành cho vấn đề quyền tối thượng và công nghị tính trong các cuộc đối thoại thần học trong đó có tham dự của Giáo hội Công giáo.
Đi từ một tổng hợp do Hội đồng Tòa Thánh Hiệp nhất đã soạn, nhân dịp kỷ niệm 25 năm Thông điệp “Ut unum sint” về Hiệp nhất, các thành viên và cố vấn đã thảo luận về đề tài này với mục đích đóng góp vào tiến trình hiện nay chuẩn bị Thượng Hội đồng Giám mục thế giới kỳ thứ XVI, vào năm 2023 ở Roma về công nghị tính, hay sự đồng hành trong Giáo hội.
Đức Hồng y Chủ tịch đã cám ơn các tham dự viên về những suy tư, góp phần làm cho bản tổng hợp vừa nói được phong phú.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Đức Thánh cha kêu gọi tinh thần trách nhiệm sau COP26
Đức Thánh cha Phanxicô kêu gọi tinh thần trách nhiệm của các giới chức chính quyền và kinh tế sau Hội nghị thượng định COP26 về sự thay đổi khí hậu tại Glasgow xứ Ecosse.
Hội nghị mới kết thúc hôm thứ Bảy, ngày 13 tháng Mười Một, sau hai tuần lễ nhóm họp với sự tham dự của các phái đoàn 197 quốc gia, với hiệp ước nhắm làm sao giới hạn sự gia tăng khí hậu trái đất vào mức độ 1,5 độ C. Có lãnh tụ, như Thủ tướng Anh chào mừng kết quả hội nghị, nhưng ông Tổng thư ký Guterres phê bình vì hiệp ước không bãi bỏ việc sử dụng than đá do lời yêu cầu vào phút chót của Ấn Độ. Nhiều tổ chức khác, đặc biệt liên minh các tổ chức Công giáo chống đói và trợ giúp phát triển, gọi tắt là CIDSE mạnh mẽ phê bình Hiệp ước Glasgow về khí hậu và nêu bật những thiếu sót.
Trong thông cáo, công bố ngày 14 tháng Mười Một, tổ chức Cidse nói rằng nếu chỉ nhìn nhận sự cần thiết phải giới hạn sự hâm nóng trái đất ở mức 1 độ rưỡi thì không đủ. Ngoài ra, tổ chức này nói rằng không có một sự liên đới đích thực với các nước nghèo bị thương tổn nặng nề vì sự thay đổi khí hậu. Từ lâu các nước công nghệ dự tính cung cấp mỗi năm 100 tỷ Mỹ kim để giúp các nước nghèo thích ứng với các biện pháp chống thay đổi khí hậu, nhưng mục tiêu này chưa bao giờ đạt tới. Tại Glasgow, người ta chỉ hứa tăng gấp đôi tài trợ hiện nay từ 20 lên 40 tỷ Mỹ kim, vào năm 2025.
Trong bối cảnh trên đây, trong buổi đọc kinh Truyền tin, trưa Chúa nhật 14 tháng Mười Một vừa qua, Đức Thánh cha nói rằng:
“Tiếng kêu của người nghèo, hiệp với tiếng kêu của Trái đất, đã vang dội trong những ngày qua tại Hội nghị Thượng đỉnh của Liên Hiệp Quốc, về sự thay đổi khí hậu COP26 ở Glasgow. Tôi khuyến khích những người có trách nhiệm chính trị và kinh tế hãy hành động tức khắc trong can đảm và sáng suốt; đồng thời tôi mới gọi tất cả những người thiện chí hãy thực thi tinh thần công dân tích cực để chăm sóc can nhà chung. Với mục đích đó, hôm nay, Ngày Thế giới Người nghèo, bắt đầu nhận ghi danh tham dự diễn đàn Laudato sì, thăng tiến một nền sinh thái toàn diện”.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Đức Thánh cha chủ sự thánh lễ Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ V
Lúc 10 giờ sáng, Chúa nhật 14 tháng Mười Một, Đức Thánh cha Phanxicô đã chủ sự thánh lễ, tại Đền thờ thánh Phêrô, nhân dịp Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ V, với chủ đề: “Người nghèo các con luôn có với các con” (Mc 14,7).
Đồng tế với Đức Thánh cha, có 16 hồng y, giám mục và gần 100 linh mục, trước sự tham dự của hơn 3.000 người, trong đó có khoảng 2.000 người nghèo cùng với những người thiện nguyện.
Bài giảng của Đức Thánh cha
Trong bài giảng, Đức Thánh cha nhắc đến những tình thế đen tối và đau khổ của nhiều người trong thế giới ngày nay, nhưng ngài nhấn mạnh đến những tia sáng hy vọng và mời gọi các tín hữu góp phần xây dựng hy vọng.
Dựa vào những hình ảnh Chúa Giêsu dùng trong bài Tin mừng (Mc 13,24-25) của Chúa nhật thứ XXXIII thường niên năm B, như mặt trời sẽ tối sầm, mặt trăng không còn chiếu sáng, các ngôi sao băng và quyền lực của bầu trời bị đảo lộn, nhưng ít lâu sau đó, Chúa mở cho chúng ta niềm hy vọng: chính trong lúc đen tối hoàn toàn ấy, Con Người sẽ đến (v.26), và trong hiện tại, ta đã có thể chiêm ngắm những dấu hiệu Chúa đến... Từ những hình ảnh đó, Đức Thánh cha mời gọi mọi người đọc lịch sử và nhận ra hai khía cạnh: đau khổ ngày nay và hy vọng ngày mai.
Đau khổ ngày nay
Đức Thánh cha nói: “Chúng ta đang ở trong một lịch sử mang đậm những buồn sầu, bạo lực, đau khổ và bất công, trong khi chờ đợi một sự giải thoát dường như không bao giờ đến. Nhất là khi những người nghèo, những người mong manh, yếu đuối nhất trong số các nạn nhân bị thương tổn, bị đè nén, và đôi khi đè bẹp. Ngày Thế giới Người nghèo chúng ta đang cử hành đòi chúng ta đừng ngoảnh mặt đi nơi khác, đừng sợ nhìn thẳng vào đau khổ của những người yếu nhất, đối với họ, Tin mừng ngày hôm nay rất thời sự: mặt trời trong cuộc sống của họ thường bị che tối vì cô đơn, mặt trăng của họ tắt lịm. Tất cả những điều ấy là vì nghèo đói mà họ thường phải chịu, nạn nhân của bất công và chênh lệch trong một xã hội gạt bỏ, tiến nhanh mà không nhìn thấy họ và bỏ mặc họ cho số phận không chút tiếc thương.
Niềm hy vọng ngày mai
“Nhưng đàng khác, có khía cạnh thứ hai, là niềm hy vọng ngày mai. Chúa Giêsu muốn mở cho chúng ta một niềm hy vọng, cứu chúng ta khỏi lo âu và sợ hãi trước đau khổ của thế giới. Vì thế, Chúa khẳng định rằng chính trong lúc mặt trời tối sầm và mọi sự dường như sụp đổ, Chúa trở nên gần gũi. Trong tiếng kêu của lịch sử đau thương chúng ta trải qua, có một tương lai hy vọng bắt đầu manh nha. Hy vọng ngày mai nở tươi trong đau khổ của hôm nay. Đúng vậy, ơn cứu độ của Thiên Chúa không phải chỉ là một lời hứa mai hậu, nhưng đã tăng trưởng trong lịch sử bị tổn thương của chúng ta, nó tiến qua những áp bức và bất công của thế giới”.
Nuôi dưỡng hy vọng
Trong bối cảnh đó, Đức Thánh cha nhấn mạnh rằng: “các Kitô hữu chúng ta được kêu gọi hãy nuôi dưỡng hy vọng bằng cách chữa lành đau khổ ngày nay. Thực vậy, hy vọng nảy sinh từ Tin mừng không hệ tại thụ động chờ đợi cho một ngày mai, trong đó mọi sự sẽ diễn ra tốt đẹp hơn, nhưng là làm cho lời hứa cứu độ của Thiên Chúa trở nên cụ thể, ngày hôm nay, mỗi ngày. Quả thế, niềm hy vọng Kitô không phải là sự lạc quan của người hy vọng những sự việc thay đổi và trong khi đó họ tiếp tục sống như thường, nhưng là mỗi ngày xây dựng bằng những cử chỉ cụ thể Nước tình thương, công lý và tình huynh đệ mà Chúa Giêsu đã khởi sự. Chúng ta được kêu gọi trở thành những người xây dựng hy vọng không biết mệt mỏi giữa những đổ vỡ hằng ngày; trở thành ánh sáng trong khi mặt trời trở nên u tối; thành những chứng nhân về lòng cảm thương trong khi quanh chúng ta có sự lơ đãng, trở thành những người chăm chú hiện diện trong sự dửng dưng của nhiều người”.
Đức Thánh cha nhắc lại lời một vị giám mục gần gũi người nghèo, Đức Cố giám mục Tonino Bello, thường nói: “Chúng ta không thể chỉ giới hạn vào sự hy vọng, chúng ta còn phải tổ chức sự hy vọng”. Nếu niềm hy vọng của chúng ta không được diễn ra qua những chọn lựa và những cử chỉ cụ thể quan tâm, công bằng, liên đới, chăm sóc căn nhà chung, thì những đau khổ của người nghèo sẽ không thể được thoa dịu, nền kinh tế gạt bỏ buộc họ phải sống ngoài lề sẽ không được cải biến, những mong đợi của họ sẽ không được triển nở. Đặc biệt các tín hữu Kitô chúng ta có nhiệm vụ “tổ chức hy vọng”, biểu lộ nó qua đời sống cụ thể hằng ngày, trong các tương quan giữa con người với nhau, trong sự dấn thân xã hội và chính trị”.
Tiến triển trong dịu dàng, thanh lọc ô nhiễm
Đức Thánh cha dùng hình ảnh những lá cây vả Chúa Giêsu dùng trong Tin mừng: chúng âm thầm lớn lên, báo hiệu mùa hè đến gần. Những lá cây ấy xuất hiện khi cành cây trở nên mềm dịu (Mc 13,28) và ngài nói: “Anh chị em thân mến, lời làm cho hy vọng nảy sinh trên thế giới, thoa dịu đau khổ của người nghèo, đó là sự dịu dàng. Chúng ta có nhiệm vụ vượt thắng sự khép kín, sự cứng nhắc trong nội tâm, cám dỗ chỉ lo cho những công việc của mình, để trở nên dịu dàng, mềm lòng trước những thảm trạng của thế giới, để cảm thông đau khổ. Như những lá cây, chúng ta được kêu gọi hút sự ô nhiễm bao quanh, và biến nó thành điều tốt: nói về những vấn đề, tranh biện, tỏ ra bất mãn chẳng ích gì, ai cũng biết làm như thế; cần bắt chước những lá cây, ít được để ý đến, nhưng mỗi ngày chúng biến không khí ô nhiễm thành không khí trong sạch. Chúa Giêsu muốn chúng ta “là những người biến cải thành điều thiện”: là những người ở giữa bầu không khí nặng nề mà mọi người hít thở, đáp lại sự ác bằng sự thiện (xc Rm 12,21).
Trong những năm đầu trước đại dịch, sau thánh lễ, khoảng 1.500 người nghèo được mời ở lại dùng bữa trưa, tại khu vực Đại thính đường Phaolô VI ở nội thành Vatican, nhưng lần này vì đại dịch vẫn còn phần nào nên những người nghèo tham dự được trao tặng các túi đựng đồ ăn trưa, trong đó có cả phần đồ ăn nóng.
Thánh lễ kéo dài hơn một giờ đồng hồ. Đức Thánh cha còn dừng lại chào thăm các anh chị em nghèo, khuyết tật ngồi trên xe lăn.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu