Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
ĐTC bổ nhiệm hai phụ nữ cho Cơ quan Thông tin Tài chính và Thư viện Vatican
Như vậy, sau bổ nhiệm đầu tiên (15/01/2020) nữ tiến sĩ Francesca Di Giovanni làm Thứ trưởng ngoại giao Tòa Thánh phụ trách về các quan hệ đa phương, nay Đức Thánh Cha tiếp tục bổ nhiệm hai phụ nữ vào hai vị trí quan trọng khác của Vatican.
Nữ tiến sĩ Antonella Sciarrone Alibrandi
Bà Antonella Sciarrone Alibrandi tốt nghiệp chuyên ngành luật năm 1987. Bà từng là giảng viên Luật Kinh tế của Khoa khoa học Ngân hàng Tài Chính và Bảo hiểm Công giáo, thành viên của Luật sư đoàn Milan, chủ tịch Hiệp hội các giảng viên Luật Kinh tế và thành viên của Liên minh các Luật gia Công giáo. Nữ tiến sĩ được Bộ Đại học và Nghiên cứu và Liên minh châu Âu tài trợ cho các nghiên cứu trong các lĩnh vực: điều hành thị trường châu Âu, thương mại công bằng và liên đới như một mô hình hợp tác quốc tế mới. Trước khi được Đức Thánh Cha bổ nhiệm bà là Phó Hiệu trưởng trường Đại học Công giáo Thánh Tâm.
Trong một cuộc phỏng vấn gần đây của tạp chí San Paolo Credere, bà Sciarrone Alibrandi cho biết bà được lớn lên trong môi trường giáo xứ và tham gia các hoạt động tông đồ, nhờ đó bà có được những trải nghiệm về Giáo hội. Tiếp đến, trong môi trường đại học với chuyên ngành nghiên cứu về luật kinh tế tài chính đã giúp bà có cái nhìn thực tế về chuyên ngành này. Theo bà, chuyên ngành này không phải luôn luôn là một ngành khoa học của những con số nhưng là một thế giới thực tế của các công tay và do đó là “những người lao động bằng xương bằng thịt”.
Vào năm 2010, Đức Nguyên Giáo hoàng Biển Đức XVI đã thành lập Cơ quan Thông tin Tài chính. Cơ quan này giám sát tài chính và tìm cách ngăn chặn, chống rửa tiền hoặc tài trợ cho khủng bố. Vào năm 2013 Đức Thánh Cha Phanxicô đã củng cố thêm thực thể này của Vatican, qua việc cơ quan này trở thành thành viên của Tập đoàn Egmont, một mạng lưới các đơn vị tình báo tài chính ở cấp độ toàn cầu. Hiện Cơ quan đang tập hợp các tổ chức thông tin tài chính của 152 quốc gia và các cơ quan pháp lý khác, để chia sẻ các quy tắc, cộng tác, thực hành và trao đổi thông tin quốc tế.
Nữ tiến sĩ Raffaella Vincenti
Bổ nhiệm thứ hai liên quan đến Thư viện Vatican. Nữ tiến sĩ Raffaella Vincenti trước đây là Tổng thư ký của Thư viện Vatican, nay được Đức Thánh Cha bổ nhiệm làm người đứng đầu tổ chức này.
Thư viện Vatican ra đời cách đây 50 năm như một “tủ sách” của các Giáo hoàng gồm các tài liệu liên quan đến việc quản trị và các hoạt động mục vụ của các Giáo Hoàng và các tổ chức của Tòa thánh. Mục đích của Thư viện là bảo tồn những cuốn sách và bản thảo, các hoạt động của các Đức Giáo Hoàng và các tổ chức của Tòa thánh, và chuyển giao chúng qua các thế kỷ.
Ngay từ đầu được thành lập, Thư viện Vatican đã mở cửa cho các học giả nghiên cứu. Thư viện hiện đang lưu giữ hơn 80 ngàn bản viết tay tạo thành hạt nhân cho các phát triển tiếp theo của các bộ sưu tập đã được in, hơn một triệu rưỡi tập, trong đó gần 9 ngàn tài liệu được thực hiện vào thế kỷ XV và hơn 100 ngàn bộ sưu tập khác. Thư viện luôn sẵn sàng phục vụ cho các nhu cầu của Tòa thánh và của các chuyên gia trên khắp thế giới. Để tạo điều kiện cho các học giả, trong những năm gần đây đã kỹ thuật số hóa các tài liệu cổ.
Với các bổ nhiệm mới này, Đức Thánh Cha đã thể hiện quyết tâm được ngài bày tỏ trong Thánh lễ 01/01/2019. Theo đó, Đức Thánh Cha đã có ý định năm nay, 2020 là một năm quan trọng cho việc mở ra của Giáo hội đối với nữ giới, cụ thể trong việc trao các trách nhiệm: Phụ nữ “phải tham gia hoàn toàn vào các quá trình ra quyết định”, bởi vì theo Đức Thánh cha “khi phụ nữ có thể đóng góp hồng ân của họ, thế giới có thể được hiệp nhất và bình an hơn” (Tổng hợp)
Ngọc Yến - Vatican News
ĐTC Phanxicô: Cầu nguyện và liên đới với người nghèo là hai điều không tách biệt nhau
Cầu nguyện và liên đới với người nghèo là hai điều không tách biệt nhau
Sách Huấn ca dạy chúng ta cách hành động dưới ánh sáng của mối quan hệ mật thiết với Thiên Chúa nhưng không quên quan tâm đến con người. Đức Thánh Cha nói: “Cầu nguyện với Thiên Chúa và liên đới với người nghèo và người đau khổ không thể tách rời nhau.” Người nghèo giúp chúng ta chào đón Chúa Kitô vì Người hiện diện nơi người nghèo. Điều này đặt ra câu hỏi với chúng ta: “Làm thế nào chúng ta có thể giúp loại bỏ hoặc ít nhất là làm giảm bớt sự thiệt thòi và đau khổ của họ? Làm thế nào chúng ta có thể giúp họ trong nhu cầu tâm linh của họ?” Giáo hội phải đi đầu, luôn luôn và ở mọi nơi, trong việc bảo vệ và chia sẻ với họ. Giáo hội chắc chắn không có giải pháp toàn diện để đề nghị, nhưng nhờ ân sủng của Chúa Kitô, Giáo hội có thể đưa ra chứng tá và cử chỉ bác ái của mình.
Cơn lốc dửng dưng thờ ơ và các thánh ở “nhà bên cạnh”
Đức Thánh Cha nhận thấy sự thờ ơ vô cảm đang gia tăng. Chỉ khi điều gì đó xảy ra, mắt chúng ta mới mở ra và nhận ra điều tốt của những người xung quanh.
Trong thế giới mà sự ác dường như thống trị, dường như là các tin tức chính, thì vẫn còn những hành động tôn trọng và quảng đại, truyền cảm hứng cho chúng ta. Ngài nói đến những bàn tay đưa ra, dấu hiệu của sự gần gũi, liên đới và tình yêu. Bàn tay của các bác sĩ, y tá, tình nguyện viên, linh mục, vv, tiếp tục đưa ra và đại dịch không thể ngăn cản họ.
Tình huynh đệ và liên đới
Đại dịch cho chúng ta thấy mình mỏng manh và cần tình huynh đệ liên đới. Vì thế, Đức Thánh Cha “mời gọi trách nhiệm và sự dấn thân của những người nam nữ, những người là thành phần của gia đình nhân loại của chúng ta. Chủ đề của Sứ điệp khuyến khích chúng ta vác đỡ gánh nặng của những người yếu đuối nhất.” Và sách Huấn ca đề nghị những cách cụ thể như: Đừng ngoảnh mặt với người đang than khóc; đừng ngại thăm nom người đau yếu.
Mục tiêu cuối cùng của chúng ta là tình yêu
Cuối cùng, Đức Thánh Cha nhắc lại lời sách Huấn ca: “Trong mọi lời ăn tiếng nói, hãy nghĩ đến đời con chung cuộc thế nào” (Hc 7,36). Nó vừa là lời nhắc nhở quan tâm đến người nghèo, vừa là lời mời gọi hướng đến mục tiêu của mọi hành động, là tình yêu. Tình yêu này là tình yêu chia sẻ, cống hiến và phục vụ, được nảy sinh từ nhận thức rằng chúng ta được yêu thương trước và được đánh thức để yêu thương. (CSR_4472_2020)
Hồng Thủy - Vatican News
Toàn văn Sứ điệp của ĐTC nhân Ngày Thế giới Người nghèo lần thứ IV
SỨ ĐIỆP CỦA ĐỨC THÁNH CHA
NHÂN NGÀY THẾ GIỚI NGƯỜI NGHÈO LẦN THỨ IV
CHÚA NHẬT XXXIII THƯỜNG NIÊN
15/11/2020
“Hãy rộng tay cứu giúp người nghèo khó.” (x. Hc 7,32)
“Hãy rộng tay cứu giúp người nghèo khó” (x. Hc 7,32). Sự khôn ngoan lâu đời đã đề xuất những lời này như một quy tắc thánh thiêng để thực hành trong cuộc sống. Ngày nay những lời này vẫn còn hợp thời hơn bao giờ hết. Chúng giúp chúng ta chú tâm vào những gì là thiết yếu và vượt qua những rào cản của sự thờ ơ. Sự nghèo khổ luôn xuất hiện dưới nhiều hình thức, và kêu gọi chú ý đến từng tình huống cụ thể. Trong tất cả những điều này, chúng ta có cơ hội gặp gỡ Chúa Giêsu, Đấng đã tỏ cho biết Người hiện diện nơi những người thấp bé nhất trong số các anh chị em của Người (x. Mt 25,40).
1. Chúng ta hãy cầm lấy cuốn sách Huấn Ca trong Cựu Ước, trong đó chúng ta tìm thấy những lời của một nhà hiền triết sống khoảng hai trăm năm trước Chúa Kitô. Ông tìm kiếm sự khôn ngoan giúp cho con người có khả năng hiểu tốt và sâu sắc hơn về các vấn đề của cuộc sống. Ông đã làm điều này vào thời điểm khi dân Israel gặp thử thách nghiêm trọng, vào thời kỳ đau khổ, đau buồn và nghèo đói do sự thống trị của các thế lực ngoại bang. Là một người có đức tin mạnh mẽ, được đâm rễ sâu từ các truyền thống của các bậc tiền bối, suy nghĩ đầu tiên của ông là chạy đến với Chúa và cầu xin Người ban cho ơn khôn ngoan. Chúa đã không từ chối giúp đỡ ông.
Từ những trang đầu tiên của cuốn sách, tác giả trình bày lời khuyên của mình về nhiều tình huống cụ thể trong cuộc sống, một trong số đó là sự nghèo khổ. Ông khẳng định rằng ngay cả khi gặp khó khăn, chúng ta phải tiếp tục tin tưởng vào Chúa: “Đừng bấn loạn khi con gặp khốn khổ. Hãy bám lấy Người chứ đừng lìa bỏ, để cuối đời, con được cất nhắc lên. Mọi chuyện xảy đến cho con, con hãy chấp nhận, và trải qua bao thăng trầm, con hãy cứ kiên nhẫn. Vì vàng phải được tôi luyện trong lửa, còn những người sáng giá thì phải được thử trong lò ô nhục. Hãy tin vào Người, thì Người sẽ nâng đỡ con. Đường con đi, hãy giữ cho ngay thẳng và trông cậy vào Người. Hỡi ai kính sợ Đức Chúa,hãy trông đợi lòng lân tuất của Người, đừng lìa xa Người kẻo ngã. (2,2-7)
2. Hết trang này sang trang khác, chúng ta khám phá ra một bản tóm tắt lời khuyên quý giá về cách hành động dưới ánh sáng của mối quan hệ mật thiết với Thiên Chúa, Đấng Sáng tạo và yêu thương công trình sáng tạo, Đấng công bình và quan phòng cho tất cả con cái của mình. Tuy nhiên, việc không ngừng đề cập đến Thiên Chúa này không có nghĩa là không quan tâm cụ thể đến nhân loại. Trái lại, cả hai khía cạnh được kết nối chặt chẽ.
Điều này được thể hiện rõ ràng qua đoạn sach mà chủ đề của Sứ điệp năm nay được trích dẫn (x. 7,29-36). Cầu nguyện với Thiên Chúa và liên đới với người nghèo và người đau khổ không thể tách rời nhau. Để thực hiện một hành vi thờ phượng được Thiên Chúa chấp nhận, chúng ta phải nhận ra rằng mỗi người, ngay cả những người nghèo nhất và bị coi thường, đều được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa. Phúc lành của Thiên Chúa đến từ nhận thức này; nó được ban nhờ sự quảng đại của chúng ta đối với người nghèo. Thời gian dành cho cầu nguyện không bao giờ có thể trở thành cái cớ để phớt lờ người lân cận nghèo khổ. Trong thực tế điều ngược lại rất đúng: phúc lành của Thiên Chúa ban xuống trên chúng ta và việc cầu nguyện đạt được mục tiêu khi đi kèm với việc phục vụ người nghèo.
3. Giáo huấn cổ xưa này cũng thật hợp thời với chúng ta! Thật vậy, lời của Thiên Chúa vượt qua không gian và thời gian, tôn giáo và văn hóa. Sự quảng đại trong việc giúp đỡ những người yếu đuối, an ủi những người đau khổ, xoa dịu đau khổ và phục hồi phẩm giá cho những người bị tước mất phẩm giá, là điều kiện cho một cuộc sống tràn đầy của con người. Quyết định chăm sóc người nghèo, vì nhiều nhu cầu khác nhau của họ, không thể bị lệ thuộc bởi thời gian rảnh rỗi hoặc bởi lợi ích riêng tư, hoặc bởi các dự án xã hội hoặc mục vụ vô hồn, không thích ứng với thực tế. Sức mạnh của ân sủng của Thiên Chúa không thể bị kìm hãm bởi khuynh hướng ích kỷ luôn đặt bản thân lên hàng đầu.
Luôn đặt quan tâm vào người nghèo là điều khó khăn, nhưng việc chúng ta định hướng đúng đắn cho cuộc sống cá nhân và cuộc sống của xã hội thì cần thiết hơn bao giờ hết. Đó không phải là vấn đề của những lời nói tốt đẹp nhưng là một cam kết cụ thể được truyền cảm hứng từ đức ái của Thiên Chúa. Mỗi năm, vào Ngày Thế giới Người nghèo, tôi nhắc lại sự thật cơ bản này trong đời sống của Giáo hội, vì người nghèo đang và sẽ luôn ở bên chúng ta để giúp chúng ta chào đón sự hiện diện của Chúa Kitô vào cuộc sống hàng ngày của chúng ta (x. Ga 12,8 ).
4. Việc gặp gỡ người nghèo và những người khốn khổ không ngừng thách thức chúng ta và buộc chúng ta phải suy nghĩ. Làm thế nào chúng ta có thể giúp loại bỏ hoặc ít nhất là làm giảm bớt sự thiệt thòi và đau khổ của họ? Làm thế nào chúng ta có thể giúp họ trong nhu cầu tâm linh của họ? Cộng đồng Kitô giáo được kêu gọi tham gia vào loại chia sẻ này và nhận ra rằng việc này không thể được ủy thác cho người khác. Để giúp đỡ người nghèo, chính chúng ta cần phải sống kinh nghiệm về nghèo khó theo Tin Mừng. Chúng ta không thể cảm thấy bình an, thoải mái khi bất kỳ thành viên nào trong gia đình nhân loại bị bỏ lại phía sau và trong bóng tối. Mọi nơi và mọi lúc, Dân Chúa phải đáp lại tiếng khóc thầm lặng của rất nhiều người nghèo, các phụ nữ và trẻ em nghèo, bằng nỗ lực mang lại cho họ tiếng nói, để bảo vệ và hỗ trợ họ khi đối mặt với sự giả hình và rất nhiều lời hứa không được thực hiện, và mời họ chia sẻ vào đời sống của cộng đồng.
Giáo hội chắc chắn không có giải pháp toàn diện để đề nghị, nhưng nhờ ân sủng của Chúa Kitô, Giáo hội có thể đưa ra chứng tá và cử chỉ bác ái của mình. Giáo hội cũng cảm thấy buộc phải lên tiếng thay cho những người thiếu nhu cầu cơ bản của cuộc sống. Nhắc nhở mọi người về giá trị to lớn của lợi ích chung là một dấn thân sống còn của các Kitô hữu; nó được thể hiện trong nỗ lực không lãng quên bất cứ người nào trong số những người mà nhân phẩm bị xúc phạm trong các nhu cầu cơ bản.
5. Khả năng đưa tay cứu giúp của chúng ta cho thấy chúng ta có một khả năng bẩm sinh để hành động theo những cách mang lại ý nghĩa cho cuộc sống. Chúng ta nhìn thấy bao nhiêu bàn tay đưa ra mỗi ngày! Đáng buồn thay, ngày càng có nhiều trường hợp mà tốc độ điên cuồng của cuộc sống khiến chúng ta rơi vào một cơn lốc thờ ơ, đến mức chúng ta không còn biết cách nhận ra những điều tốt đẹp được thực hiện cách âm thầm mỗi ngày và với sự quảng đại tuyệt vời xung quanh chúng ta. Chỉ khi điều gì đó xảy ra làm đảo lộn cuộc sống của chúng ta, đôi mắt của chúng ta mới có khả năng nhìn thấy sự tốt lành của các vị thánh “ở nhà bên cạnh”, của “những người sống ở giữa chúng ta, họ phản chiếu sự hiện diện của Thiên Chúa” (Gaudete et Exsultate, 7), nhưng không phô trương. Các tin xấu lấp đầy các trang báo, trang web và màn hình tivi, đến mức sự ác dường như thống trị. Nhưng không phải như thế. Chắc chắn rằng cuộc sống bị bao bọc bởi sự ác và bạo lực, lạm dụng và tham nhũng, nhưng nó cũng được đan xen với những hành động tôn trọng và quảng đại; những điều này không chỉ bù đắp cho sự ác, mà còn truyền cảm hứng cho chúng ta bước thêm một bước và lấp đầy trái tim với hy vọng.
6. Một bàn tay được đưa ra là một dấu hiệu; một dấu hiệu ngay lập tức nói lên sự gần gũi, liên đới và tình yêu. Trong những tháng này, khi cả thế giới là con mồi của một loại virus mang đến nỗi đau và cái chết, tuyệt vọng và hoang mang, chúng ta đã thấy bao nhiêu bàn tay đưa ra! Bàn tay đưa ra của các bác sĩ, người quan tâm đến từng bệnh nhân và cố gắng tìm ra phương pháp chữa trị phù hợp. Bàn tay đưa ra của những y tá, những người làm thêm giờ, hàng giờ liền để chăm sóc người bệnh. Bàn tay đưa ra của các quản trị viên, những người đưa ra cách thức để cứu nhiều người nhất có thể. Bàn tay đưa ra của các dược sĩ, những người liều bản thân để đáp ứng nhu cầu khẩn thiết của mọi người. Bàn tay đưa ra của các linh mục, những người với trái tim đau khổ khi họ ban phước lành. Bàn tay đưa ra của những tình nguyện viên giúp đỡ những người sống trên đường phố và những người có nhà cửa nhưng không có gì để ăn. Bàn tay đưa ra của những người nam nữ, những người tiếp tục làm việc để cung cấp các dịch vụ thiết yếu và an ninh. Chúng ta có thể tiếp tục nói về rất nhiều bàn tay đưa ra khác, tất cả chúng tạo thành một danh sách tuyệt vời của các hành động tốt. Những bàn tay đó đã bất chấp sự lây lan và sợ hãi để đưa ra sự hỗ trợ và an ủi.
7. Đại dịch này đến bất ngờ khi chúng ta không chuẩn bị, gây ra cảm giác hoang mang và bất lực mạnh mẽ. Tuy nhiên, các bàn tay không bao giờ ngừng đến với người nghèo. Điều này làm cho tất cả chúng ta nhận thức hơn về sự hiện diện của người nghèo ở giữa chúng ta và nhu cầu được giúp đỡ của họ. Các tổ chức bác ái, các công việc của lòng thương xót, không thể ngẫu hứng. Cần tổ chức và đào tạo không ngừng, dựa trên việc nhận ra nhu cầu của chính chúng ta là cần một bàn tay đưa ra.
Kinh nghiệm hiện tại đã thách thức nhiều giả định của chúng ta. Chúng ta cảm thấy nghèo hơn và kém tự chủ hơn vì chúng ta đã nhận ra những giới hạn của mình và sự hạn chế của tự do của chúng ta. Việc mất việc làm và cơ hội để gần gũi với những người thân yêu và những người quen biết thường gặp của chúng ta đã đột ngột mở mắt chúng ta trước những chân trời mà từ lâu chúng ta đã cho là điều hiển nhiên. Câu hỏi về các nguồn lực tinh thần và vật chất của chúng ta được đặt ra và chúng ta thấy mình đang trải qua nỗi sợ hãi. Trong sự im lặng của ngôi nhà của chúng ta, chúng ta đã khám phá lại tầm quan trọng của sự đơn giản và luôn để ý những điều thiết yếu. Chúng ta nhận ra rằng chúng ta cần một ý nghĩa mới về tình huynh đệ mới biết bao nhiêu, để giúp đỡ và quý trọng lẫn nhau. Bây giờ là thời điểm tốt để khôi phục lại niềm tin rằng chúng ta cần nhau, rằng chúng ta có trách nhiệm chung với những người khác và thế giới. Chúng ta đã có đủ sự vô đạo đức và sự nhạo báng về đạo đức, lòng tốt, đức tin và sự trung thực. Khi nền tảng của đời sống xã hội bị xói mòn, những gì xảy ra là những cuộc chiến vì những xung đột lợi ích, những hình thức bạo lực và tàn bạo mới, và những trở ngại cho sự phát triển của một nền văn hóa thực sự chăm sóc cho môi trường (Laudato Si', 229). Nói một cách dễ hiểu, bao lâu chúng ta chưa ý thức lại trách nhiệm của mình đối với người lân cận và đối với mỗi người, các cuộc khủng hoảng kinh tế, tài chính và chính trị nghiêm trọng sẽ vẫn tiếp tục.
8. Do đó, chủ đề của năm nay – “Hãy rộng tay cứu giúp người nghèo” – mời gọi trách nhiệm và sự dấn thân của những người nam nữ, những người là thành phần của gia đình nhân loại của chúng ta. Nó khuyến khích chúng ta vác đỡ gánh nặng của những người yếu đuối nhất, theo lời của thánh Phaolô: “Hãy lấy đức mến mà phục vụ lẫn nhau. Vì tất cả Lề Luật được nên trọn trong điều răn duy nhất này là: Ngươi phải yêu người thân cận như chính mình... Anh em hãy vác đỡ gánh nặng cho nhau, và như thế là chu toàn lề luật của Chúa Kitô (Gl 5,13-14; 6,2). Thánh tông đồ dạy rằng sự tự do được ban nhờ sự chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu Kitô khiến chúng ta có trách nhiệm cá nhân trong việc phục vụ người khác, đặc biệt là những người yếu đuối nhất. Đây không phải là một lựa chọn, mà là một dấu hiệu của tính xác thực của đức tin mà chúng ta tuyên xưng.
Một lần nữa, sách Huấn ca có thể giúp chúng ta. Nó đề nghị những cách cụ thể để hỗ trợ những người dễ bị tổn thương nhất và nó sử dụng những hình ảnh đánh động. Đầu tiên, nó yêu cầu chúng ta cảm thông với những người đang đau buồn: “Đừng ngoảnh mặt không nhìn những ai đang than khóc (7,34). Thời gian đại dịch buộc chúng ta sống trong tình trạng cô lập nghiêm ngặt, thậm chí không thể nhìn thấy và an ủi bạn bè và người quen đau buồn về sự mất mát những người thân yêu của họ. Tác giả sách thánh cũng nói: “Đừng ngại thăm nom người đau yếu” (7,35). Chúng ta đã không thể gần gũi với những người đau khổ, đồng thời chúng ta đã nhận thức rõ hơn về sự mong manh của sự sống của chính chúng ta. Lời Chúa không cho phép tự mãn; nó liên tục thúc đẩy chúng ta thực hiện những hành động của tình yêu.
9. Đồng thời, mệnh lệnh: “Hãy rộng tay giúp đỡ người nghèo” thách thức thái độ của những người thích giữ tay trong túi và không bị lay chuyển bởi những tình cảnh nghèo khó mà họ thường đồng lõa. Sự thờ ơ và yếm thế là lương thực hàng ngày của họ. Thật là một sự khác biệt so với đôi tay quảng đại mà chúng ta đã mô tả! Nếu họ đưa tay ra, là để chạm vào bàn phím máy vi tính để chuyển các khoản tiền từ bên này thế giới sang phía bên kia, và bảo đảm sự giàu có của một số ít người ưu tú và sự nghèo đói khủng khiếp của hàng triệu người và sự hủy hoại của toàn thể các quốc gia. Một số bàn tay được đưa ra để tích lũy tiền bằng cách bán vũ khí mà những người khác, bao gồm cả những đứa trẻ, sử dụng để gieo rắc cái chết và nghèo đói. Những bàn tay khác đưa ra để giải quyết những cái chết trong những con hẻm tối để làm giàu và sống xa hoa và dư thừa hoặc để lặng lẽ chuyển hối lộ để tìm lợi ích nhanh chóng và tham nhũng. Còn có những người khác, bằng cách trưng ra một sự tôn trọng giả tạo, họ đặt ra những luật lệ mà chính họ không tuân theo.
Giữa tất cả các hoàn cảnh này, “những người bị loại trừ vẫn đang chờ đợi. Để duy trì một lối sống loại trừ người khác, hoặc để duy trì sự nhiệt tình cho lý tưởng ích kỷ đó, một sự toàn cầu hóa thờ ơ đã phát triển. Nếu như không nhận thức được điều đó, chúng ta sẽ đi đến chỗ không có khả năng cảm thấy thương cảm trước sự phẫn nộ của người nghèo, không có khả năng khóc vì nỗi đau của người khác và không cảm thấy cần phải giúp đỡ họ, như thể tất cả điều này là trách nhiệm của người khác chứ không phải của chính chúng ta ( Evangelii Gaudium, 54). Chúng ta không thể hạnh phúc cho đến khi những đôi tay gieo cái chết được biến thành công cụ của công lý và hòa bình cho toàn thế giới.
10. “Trong mọi lời ăn tiếng nói, hãy nghĩ đến đời con chung cuộc thế nào” (Hc 7,36). Đây là những từ cuối cùng của chương này của sách Huấn ca. Chúng có thể được hiểu theo hai cách. Trước tiên, cuộc sống của chúng ta sớm hay muộn cũng sẽ kết thúc. Ghi nhớ số phận chung của chúng ta có thể giúp dẫn đến một cuộc sống quan tâm đến những người nghèo hơn chúng ta hoặc không có những cơ hội như chúng ta. Thứ hai, cũng có một kết thúc hoặc mục tiêu mà mỗi chúng ta đang hướng đến. Và điều này có nghĩa là cuộc sống của chúng ta là một dự án và một quá trình. Mục tiêu của mọi hành động của chúng ta chỉ có thể là tình yêu. Đây là mục tiêu cuối cùng của hành trình của chúng ta và không có gì có thể làm chúng ta không chú tâm đến nó. Tình yêu này là tình yêu chia sẻ, cống hiến và phục vụ, được nảy sinh từ nhận thức rằng chúng ta được yêu thương trước và được thức tỉnh để yêu thương. Chúng ta thấy điều này trong cách trẻ em đón nhận nụ cười của người mẹ và cảm thấy được yêu thương, chỉ đơn giản bằng cách sống. Một nụ cười mà chúng ta có thể chia sẻ với người nghèo cũng là nguồn tình yêu và cách lan truyền tình yêu. Tiếp đến, một bàn tay đưa ra có thể luôn được phong phú thêm bởi nụ cười của những người đưa ra sự giúp đỡ, âm thầm và không khoe khoang, nhưng chỉ được truyền cảm hứng từ niềm vui sống như một môn đệ của Chúa Kitô.
Trong hành trình gặp gỡ hàng ngày với người nghèo này, Mẹ Thiên Chúa luôn ở bên chúng ta. Hơn ai hết, Mẹ là Mẹ của Người Nghèo. Đức Trinh Nữ Maria biết rõ những khó khăn và đau khổ của những ngườ bị gạt ngoài lề, vì chính Mẹ đã sinh ra Con Thiên Chúa trong một chuồng thú vật. Do mối đe dọa của vua Hêrôđê, Mẹ đã trốn sang một quốc gia khác cùng với thánh Giuse, người phối ngẫu của Mẹ, và với Hài Nhi Giêsu. Trong nhiều năm, Thánh Gia sống như những người tị nạn. Xin cho lời chúng ta cầu nguyện với Mẹ Maria, Mẹ của Người Nghèo, hợp nhất những người này, những đứa con yêu dấu của Mẹ, với tất cả những người phục vụ họ nhân Danh Chúa Kitô. Và xin cho lời cầu nguyện đó làm cho những bàn tay đưa ra trở thành một vòng tay của tình huynh đệ được chia sẻ và tái khám phá.
Roma, đền thờ thánh Gioan Laterano, ngày 13/06/2020
Lễ nhớ thánh Antôn thành Padua.
(Bản dịch của Hồng Thủy - Vatican News)
ĐTC bày tỏ tình liên đới với người dân Brazil đang chịu thảm trạng đại dịch
Theo thông tin từ Đức cha Orlando trong một cuộc phỏng vấn với đài truyền hình Aparecida, Đức Thánh Cha đã bày tỏ tình liên đới và tình cảm của ngài với người dân Brazil, đặc biệt là trong thời điểm khó khăn của đại dịch Covid-19.
Trong vòng tay của Đức Maria Aparecida
Trong lúc trò chuyện, Đức Thánh Cha nói ngài đang theo dõi tin tức của đất nước và cầu nguyện cho tất cả người dân Brazil. Đức cha Orlando bày tỏ: “Chúng tôi đã nhận được món quà tuyệt vời này trong dịp lễ Mình Máu Chúa Kitô từ Đức Thánh Cha. Ngài nhờ tôi chuyển lời cầu nguyện đến người dân Brazil và đề nghị tất cả người dân Brazil phó thác nương ẩn nơi Đức Mẹ Aparecida”.
Can đảm và hy vọng
Trong cuộc điện đàm, Đức Thánh Cha cũng đã nhắc đến Thánh Giuseppe Anchieta, tu sĩ Dòng Tên, được Đức Thánh Cha phong thánh năm 2014 và lễ nhớ ngày 09/6.
Cuối cùng, Đức Thánh Cha chào tạm biệt Đức Tổng Giám mục Aparecida và khích lệ người dân Brazil: “Hãy can đảm và vững tin, chúng ta là những người có đức tin”. Trước khi kết thúc, Đức Thánh Cha không quên chúc lành cho mọi người và xin các tín hữu cầu nguyện cho ngài. Đức cha Orlando giải thích về hành động này của Đức Thánh Cha: “Đức Thánh cha đã làm cho chúng tôi cảm nhận được con tim ngài đang ở gần và đập cùng một nhịp với chúng tôi, đồng hành như một người cha”.
Kể từ khi đại dịch đến Brazil, đây không phải là lần đầu tiên Đức Thánh Cha gọi điện thoại đến đất nước này. Ngày 25/4, ngài gọi cho Đức cha Leonardo Steiner, Tổng Giám mục Manaus; và ngày 09/5, cho Đức Hồng y Odilo Pedro Scherer, Tổng Giám mục San Paolo. Trong cả hai cuộc điện thoại trên, Đức Thánh cha bày tỏ tình liên đới và gần gũi của ngài với người dân Brazil đang phải gánh chịu thảm trạng của đại dịch. (CSR_4498_2020)
Ngọc Yến - Vatican News
Tòa Thánh Vatican tạm dừng chương trình của một Giáo phận ở Đức trước kế hoạch sát nhập 800 giáo xứ thành 35 giáo xứ lớn
Đức Giám Mục Stephan Ackermann của Trier đã gặp những nhân viên đứng đầu hai Thánh bộ Giáo sĩ và Giáo dục tại Rome ngày 5 tháng 6 để thảo luận về kế hoạch của giáo phận muốn tái cấu trúc hàng trăm giáo xứ thành 35 giáo xứ.
Ngày 6 tháng 6, giáo phận xác nhận đã có cuộc gặp đã diễn ra giữa Đức cha Ackermann và các giới chức của giáo phận với hai vị chủ tịch hai thánh bộ Giáo sĩ và Giáo dục đó là Đức Hồng Y Beniamino Stella và Đức Tổng Giám Mục Filippo Iannone. Phiên họp đã diễn ra trong bầu khí cởi mở và kết quả của buổi họp này đã được đài CN Đức loan báo hôm thứ Ba (9/6/2020) cho hay chương trình của giáo phận chưa được thực hiện được!
Chương trình tái cấu trúc lại giáo phận đã được thảo luận trong giáo phận vào tháng 10 năm ngoái, sau một chương trình học hỏi kéo dài ba năm nhằm giải quyết việc số người tham dự thánh lễ giảm thiểu, vấn nạn thiếu ơn gọi và những thách đố khác mà Giáo hội tại Đức đang phải đối diện.
Sau khi Đức cha Ackermann công bố thành quả của cuộc học hỏi và tham chiếu của giáo phận (2013-2016), thì một số đông tín hữu, bao gồm cả một số linh mục đã lên tiếng về những lo âu của họ lên Tòa thánh ở Rome.
Chương trình sáp nhập 887 giáo xư thành 35 giáo xứ lớn, sẽ được điều hành bởi các nhóm mục vụ gồm giáo sĩ và giáo dân. Theo kế hoạch đó một số giáo dân quan tâm tới "việc truyền giảng Lời Chúa có thể do các tình nguyện viên / giáo dân thực hiện sẽ làm mất đi sứ vụ của chức linh mục." Mối quan tâm khác là khi tập trung các giáo xứ lại có nghĩa là nhiều giáo dân phải hành trình đến cả 50 dặm (khoảng 100 cây số) nếu muốn tham dự thánh lễ!
Sau cuộc họp tại Rome tuần trước, giáo phận đã đưa ra một tuyên bố: "trong cuộc hội đàm đó, Đức Cha Giáo phận đã trình bày hết những thách đố mà giáo phận Trier đang phải đối diện. Đặc biệt số tín hữu đi nhà thờ bị sút giảm, tình trạng lạm dụng tính dục nơi một số giáo sĩ và sự thiếu hụt các linh mục…
Đức Cha Ackermann sẽ tiếp tục làm việc với các thành viên của giáo phận để đề ra một kế hoạch mới cho ba năm tới nhằm áp dụng và đáp ứng các mối quan tâm của Rome đề ra...
Truyền hình trực tiếp Lễ Mình và Máu Chúa Kitô do ĐTC Phanxicô cử hành
Cũng theo thông cáo, do vẫn còn phải tuân giữ các biện pháp ngăn chặn đại dịch, nên chỉ có khoảng 50 tín hữu tham dự Thánh lễ. Vào cuối Thánh lễ sẽ có đặt Mình Thánh để chầu và phép lành Thánh Thể như trong các Thánh lễ tại Nhà nguyện Thánh Marta được truyền hình trực tiếp từ ngày 09/03 đến 17/05 vừa qua, trong thời gian Ý và các quốc gia khác không thể cử hành Thánh lễ có giáo dân tham dự.
Các nơi cử hành trong những năm gần đây
Năm ngoái (2019), lễ Mình và Máu Chúa Kitô do Đức Thánh Cha chủ sự được cử hành tại sân trước nhà thờ Đức Bà An Ủi; sau đó có rước kiệu Thánh Thể qua các đường phố. Năm 2018, Đức Thánh Cha đã cử hành long trọng Lễ Mình và Máu Chúa Kitô tại giáo xứ Thánh Monica ở Ostia. Từ năm 2013 đến 2017, Đức Thánh Cha chủ sự Thánh lễ tại Đền thờ Thánh Gioan Latêranô, và tiếp theo sau là rước kiệu Thánh Thể đến Đền thờ Đức Bà Cả.
Nguồn gốc lễ Mình và Máu Chúa Kitô
Nguồn gốc của lễ Mình và Máu Chúa Kitô bắt nguồn từ thế kỷ XIII. Vào năm 1215, trước việc nhiều người khẳng định sự hiện diện chỉ mang tính biểu tượng và Chúa Kitô không hiện diện thực sự trong Thánh Thể, Công đồng Latêranô IV (1215) đã khẳng định sự thật về “biến đổi bản thể” (Transustanziazione) và tiếp theo Công đồng Trento năm 1551 đã xác nhận dứt khoát một lần về điều này. Tại Bỉ, sau những trải nghiệm thần bí của Thánh Juliana de Cornillon, vào năm 1247, lễ kính Mình và Máu Chúa Kitô được thiết lập trong giáo phận Liège. Một vài năm sau, năm 1263, một linh mục người Boemia đến Bolsena, Ý để hành hương, khi dâng Thánh lễ vị linh mục này nghi ngờ về sự hiện diện thực sự của Chúa Giêsu trong Thánh Thể. Đến phần truyền phép, một phép lạ đã xảy ra: một vài giọt máu chảy ra từ Bánh Thánh. Sau sự kiện này, vào năm 1264, Đức Giáo hoàng Urban IV đã quyết định đưa lễ kính Mình Máu Thánh Chúa vào trong Phụng vụ của toàn Giáo hội.
Lễ Mình Máu Thánh Chúa - Đừng như thói quen
Những khoảng không gian trống và thời gian chậm lại, phải chăng là một trong những món quà mà không ai ngờ và cũng chẳng ai muốn trong suốt mấy tháng vừa qua. Phải công nhận rằng cơn đại dịch Covid-19 đã và đang làm xáo trộn mọi nếp sống cũng như thói quen sinh hoạt hằng ngày của mọi người khắp nơi trên thế giới. Thay vì mỗi ngày đến trường, các em học sinh, sinh viên một mình khép mình vào những căn phòng riêng, thu mình vào Zoom hay Teams để được thụ huấn hay tiếp nhận sự dạy dỗ. Thay vì hằng ngày lái xe tới chỗ làm, chúng ta phải cách ly với bạn bè, hàng xóm và cộng đoàn, tách biệt với những sinh hoạt bên ngoài. Thay vì đến nhà thờ mỗi Chúa Nhật, chúng ta lại tụ họp cầu nguyện và bẻ bánh với nhau, cảm nhận Mình và Máu Thánh Chúa cách thiêng liêng trong những Thánh Lễ trực tuyến. Người người đều cảm nhận mùa xuân 2020 âm thầm qua khung cửa sổ. Tuy nhiên, cũng chính những sự xáo trộn đó lại ép, lại lôi kéo, hay cũng có thể nói, mời gọi chúng ta thoát ra khỏi những thói quen, giúp chúng ta suy tư, kiểm chứng và nhìn lại những giá trị đời sống đức tin và cách hành xử của những người mang danh là Kitô hữu.
Hôm nay Chúa Nhật Lễ Mình và Máu Thánh Chúa, cũng trong không gian của thánh lễ này, chúng ta dành ra một khoảng trống và thêm chút thời gian để suy niệm những bài Kinh Thánh, để nhìn ra Nhiệm Thể Chúa Kitô hôm nay một cách rõ ràng hơn, và cũng để thấy ta cần và yêu mến nhau không như một thói quen.
Hơn lúc nào hết có lẽ trong hoàn cảnh hiện tại, chúng ta cảm nghiệm được một cách gần gũi hơn những dòng chữ của Thánh Phaolô nhắn nhủ tín hữu Côrintô, “chúng ta tuy nhiều người nhưng cũng chỉ là một thân thể.” Như thói quen, điều đầu tiên cả thế giới đổ dồn công sức vào là đi tìm ra được nguyên nhân và nguồn gốc của Covid-19 cũng như cách thức mà con virus này lây nhiễm. Nhưng tiếc thay, một số người lại lợi dụng những thông tin đó để đổ lỗi, trốn tránh trách nhiệm, và lên án lẫn nhau trên diễn đàn thế giới. Dừng lại một chút, kiểm chứng lại nguyên nhân của nạn đại dịch Covid này, chúng ta mới nhận ra mình thật cần nhau. Như một đốm lửa gây nên cháy rừng, nghĩ cho cùng nạn dịch Covid đang làm cả thế giới đảo điên cũng là hậu quả của những hành động thiếu trách nhiệm của một vài cá nhân có lẽ đã coi thường vai trò trách nhiệm của mình. Một bữa ăn thôi, một món nhậu mà ăn nhằm gì hay có hại gì tới ai chứ? Thật là những suy nghĩ sai lầm nghiêm trọng. Kinh nghiệm trước mắt, một người hồ đồ cả thế giới điêu đứng vì thật ra chúng ta tuy nhiều nhưng đều thuộc vào cùng một thân thể. Nếu nghĩ được như vậy và nhận ra được hậu quả trước mắt như thế, thì xin đừng như thói quen, hãy kiểm chứng lại lối sống, hành động thiếu suy nghĩ của mình, từ chuyện tưởng chừng như rất nhỏ như xả rác không đúng nơi quy định, xài đồ phung phí không biết tái chế (recycle), tới những trách nhiệm xã hội lớn hơn như đăng tải bừa bãi trên mạng xã hội, tham nhũng hay trốn thuế, khai gian tiền chính phủ, v.v... Tuy là những chi thể rất nhỏ, nhưng hết mọi người chúng ta đều thuộc về một thân thể và rất cần nhau. Vì thế hãy ý thức rằng những việc chúng ta làm cho dù nhỏ đến đâu, cũng đều ảnh hưởng lẫn nhau.
Đối diện với những ràng buộc và giới hạn vì ảnh hưởng của Covid-19, chúng không được tới nhà thờ tham dự thánh lễ, thông dự phần mình vào mầu nhiệm Ngôi Hai Cứu Chuộc một cách trực tiếp. Có lẽ điều chúng ta nhớ nhất chính là cái không gian sống động khi bánh và rượu trở nên Mình và Máu Thánh Đức Kitô qua lời truyền phép của vị chủ tế. Đặc biệt hơn nữa, chúng ta khao khát được rước Mình và Máu Thánh Chúa vào tâm hồn, để trở nên một với Người. Tuy nhiên, khi chẳng được rước thật Mình và Máu Thánh Chúa, chúng ta lại tiếp tục xin “Chúa ngự vào lòng con cách thiêng liêng.” Phải chăng, trong không gian không như thói quen của thánh lễ trực tuyến, chúng ta dừng lại một chút để nhìn ra rõ ràng hơn sự tinh tế siêu việt của mầu nhiệm Nhập Thể, mầu nhiệm Ngôi Hai Thiên Chúa ngự và ở cùng mỗi người trong bất kỳ hoàn cảnh nào.
Phải chăng lúc trước, như thói quen, chúng ta rời nhà để đi đến nhà thờ tham dự thánh lễ. Còn bây giờ, qua thánh lễ trực tuyến, nhà thờ được hiện diện ngay giữa phòng khách, phòng ăn của mỗi gia đình. Và như thế, trong cái không gian không như thói quen hôm nay, nghi thức sám hối đầu lễ và nghi thức chúc bình an cho nhau trước khi rước lễ, không còn là những câu kinh thông thường hay cái bắt tay hời hợt với những người chúng ta mới gặp, mà là cử chỉ chân tình với chính những người thân yêu đang đứng hay ngồi ngay bên cạnh chúng ta. Phải chăng lúc trước, như một thói quen, khi đi lên rước Mình Thánh Chúa, dù ít hay nhiều, dù muốn dù không, chúng ta cũng hay bị chia trí, tệ hơn nữa, là phân biệt, dèm pha rồi xét đoán “người được rước lễ” và “người không được rước lễ,” “người lên rước lễ” và “người không lên rước lễ.”
Còn giờ đây, rước lễ thiêng liêng trong thánh lễ, không như thói quen, cho chúng ta thấy nỗi khát khao “như nước hoà chung với rượu” của tất cả mọi người đang tham dự mong mỏi cùng được “thông phần vào bản tính của Đấng đã làm người như chúng ta.” Phải chăng lúc trước, như một thói quen, chúng ta hướng lòng tập trung vào những nghi thức diễn ra trên bàn thờ. Trong thánh lễ trực tuyến trên Zoom, không như thói quen, chúng ta thật sự phải để ý kỹ càng hơn người chúng ta muốn thấy, tiếng chúng ta muốn nghe hay vẫn còn những anh chị em ẩn mình sau những khung hình hay sau một cái nút bấm không hiển thị trên bàn phím. Dừng lại một chút, qua những vắng mặt của người anh chị em này, chúng ta thấu cảm được Nhiệm Thể Đức Kitô ngày hôm nay vẫn còn mang trên mình những vết thương cần được chữa lành và cảm thông.
Trong hoàn cảnh Covid hiện tại, trong cái không gian và thời gian hoàn toàn mới lạ không như thói quen này, câu hát mở đầu xin đổi lại thành câu cầu nguyện, mời gọi mọi người sống yêu mến chân tình hơn. “Lạy Chúa! Xin giúp con tham dự Thánh Lễ trực tiếp hay trực tuyến chậm lại một chút – thêm một khoảng trống, thêm một phút nữa – để chiêm ngắm Mình Máu Thánh Chúa đang ngự vào lòng con cách trực tiếp hay cách thiêng liêng. Và như thế, con có thể nhìn rõ Nhiệm Thể Đức Kitô nơi tất cả những người anh chị em con, để con biết con cần Chúa, cần nhau và yêu thuơng nhau nhiều hơn.”
Đức Thánh cha kêu gọi chống nạn bóc lột lao động trẻ em
Image by billy cedeno from Pixabay
11/06/2020
Đức Thánh cha Phanxicô tái lên tiếng chống nạn bóc lột lao động trẻ em và kêu gọi các tổ chức hãy hết sức bảo vệ các trẻ vị thành niên.
- Trần Đức Anh, O.P.
Ngỏ lời với các tín hữu vào cuối buổi tiếp kiến trực tuyến, sáng thứ Tư, mùng 10/6/2020 vừa qua, tại dinh Tông Tòa, Đức Thánh cha nói: “Thứ sáu tới đây, 12/6, là Ngày Thế giới chống nạn bóc lột lao động trẻ vị thành niên, một hiện tượng tước đoạt tuổi thơ của các em bé nam nữ, và làm thương tổn sự phát triển toàn diện của các em. Trong tình trạng khẩn trương y tế hiện nay, tại nhiều nước, có đông đảo các trẻ em và thiếu niên bị bó buộc phải làm những công việc không hợp với tuổi của các em, để giúp đỡ gia đình trong những hoàn cảnh cực kỳ nghèo túng. Trong nhiều trường hợp, đó là những hình thức nô lệ và loại trừ, với những hậu quả đau thương về thể lý và tâm lý.”
“Tôi kêu gọi các tổ chức hãy cố gắng hết sức để bảo vệ các trẻ vị thành niên, lấp đầy những thiếu thốn về kinh tế và xã hội, gây ra tình trạng lệch lạc mà các em bị vướng vào. Các trẻ em là tương lai của gia đình nhân loại: tất cả chúng ta có nghĩa vụ giúp các em được tăng trưởng, được sức khỏe và thanh thản”.
Theo tổ chức Nhi đồng quốc tế, Unicef, trên thế giới hiện có hơn 150 triệu trẻ em phải làm những công việc nguy hiểm đến sức khỏe tâm thần và thể lý các em.
Theo tổ chức Lao động quốc tế, trên thế giới có 75 triệu trẻ em được sử dụng trong những công việc nguy hiểm, như trong các hầm mỏ, tiếp xúc với những chất hóa học và thuốc sát trùng, hoặc những máy móc nguy hiểm. Tổ chức quốc tế này đặc biệt nói tới các trẻ em làm việc trong các hầm mỏ ở Campuchia, trong các đồn điền trẻ ở Zimbabwe miền Nam Phi châu, hoặc các hãng chế vòng kiềng bằng thủy tinh ở Ấn Độ. Nhiều trẻ em khác làm nghề bới rác trên các đường phố tại các thành phố lớn ở Á châu, Mỹ Latinh và Phi châu.
(Sala Stampa 10-6-2020; Unicef.it)
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Sơ Martha Pelloni và trận chiến vì phẩm giá phụ nữ
Thánh Têrêsa Avila thường lặp lại những lời này với các chị em: “Một nữ tu buồn là một nữ tu đáng buồn”. Lưu tâm đến những lời cảnh báo của nhà cải cách Cát Minh với gia đình tu viện, sơ Martha Pelloni luôn cố gắng mỉm cười. Điều này không phải tự nhiên sơ có được, nhưng là kết quả của một cuộc đấu tranh nội tâm mỗi ngày chống lại sự cam chịu, chán nản, đau khổ, cảm giác bất lực; những cảm xúc mà chỉ những ai chọn ở với những nô lệ của thế kỷ XXI mới có được.
Ngọc Yến - Vatican News
Hiện nay, sơ Martha đang sống ở tu viện Santos Lugares, thuộc tỉnh Buenos Aires. Sơ kể lại công việc tông đồ của sơ trong cuộc chiến dành lại nhân phẩm cho phụ nữ như sau:
Nói chung, các phụ nữ thường rất trẻ, chỉ ở độ tuổi thanh thiếu niên. Họ là những người đã bị mua bán, sử dụng và vứt bỏ bên lề đường dưới ánh sáng mặt trời. Đó là hậu quả của đường dây liên kết giữa quyền lực chính trị và sức mạnh kinh tế. Thảm trạng này xảy ra khắp mọi nơi: nạn buôn người là một trường hợp khẩn cấp toàn cầu.
Dành hết tâm huyết cho giáo dục
Tại thành phố San Fernando del Valle de Catamarca của Argentina, cách Buenos Aires gần 1000 km, vào năm 1976, sơ Martha, nữ tu Dòng Nữ Cát Minh Truyền Giáo, ở tuổi 35 như gặp được một bệ phóng cho hoạt động tông đồ khi làm việc với Đức cha lberto Devoto, người bảo vệ nhân quyền lịch sử. Đối với sơ, đây là một trải nghiệm quan trọng, sơ dành hết tâm huyết cho việc giảng dạy và đào tạo.
Không sợ bóng đêm tội ác
Năm 1990, khi đó sơ Martha là hiệu trưởng trường Cát Minh và Thánh Giuse. Khi gần cuối năm học, María Soledad Morale, một trong các sinh viên tốt nghiệp bị bắt cóc, tra tấn và sát hại. Ngày 10/11, một số công nhân thấy xác cô bị biến dạng trên đường ở ngoại ô thành phố. Hai ngày sau cô sẽ tròn 18 tuổi. Ngay từ đầu cảnh sát đã làm tất cả những gì có thể để che giấu tội ác và bảo đảm “những đứa con của quyền lực” không bị trừng phạt. Họ là con cháu của giới thượng lưu địa phương, những vị chúa tể của bóng đêm, những ông chủ của thành phố và sự sống của các thiếu nữ, đặc biệt các thiếu nữ nghèo; những người yêu thích đèn đỏ, rượu, ma túy và các cô gái. María Soledad không phải là nạn nhân đầu tiên và cũng không phải là người cuối cùng. Cả trường đang chờ câu trả lời. Sơ Martha nói: “Đối với tôi, đây như là một lời mời gọi mới của Thiên Chúa. Một lần nữa tôi đáp lời thưa xin vâng. Cùng với các gia đình, những người bạn, các đồng nghiệp, chúng tôi quyết định xé bức màn im lặng, ngay cả khi cái giá phải trả là phải đối phó với các đặc vụ, cảnh sát, thẩm phán. Nó không kết thúc ở đó. Câu chuyện của María Soledad buộc tôi phải lưu ý đến thực tế mà cho đến lúc đó tôi chưa thấy. Tôi không thể tránh xa trước tiếng kêu cứu của họ. María Soledad là một điểm không thể quay trở lại của tôi”.
Ở tuổi 79 vẫn tiếp tục cuộc chiến
Năm nay ở tuổi 79, nhân danh Tin Mừng, sơ Martha tiếp tục cuộc chiến cho phẩm giá phụ nữ. Sơ cộng tác với “Infancia robada-Tuổi thơ bị đánh cắp”, một mạng lưới được hình thành từ 35 diễn đàn rải rác khắp đất nước, đi đầu trong việc nâng cao cao nhận thức và tố cáo các vụ buôn bán nô lệ. Nữ tu “nữ quyền” khẳng định: “Hoạt động của chúng tôi là chống lại việc buôn bán đánh cắp quyền con người. Đây là một bổn phận của Kitô hữu, phải chống lại thảm trạng này. Tin Mừng yêu cầu đấu tranh chống lại tất cả những gì phỉ báng con người, được tạo dựng theo hình ảnh Thiên Chúa. Như Đức Thánh Cha Phanxicô đã mời gọi tôi trong một tin nhắn cách đây hai năm. Đức Thánh Cha khuyến khích tôi ‘hãy tiếp tục gây ồn ào’. Tôi hiểu ngài muốn tôi không dừng lại việc dấn thân này. Tôi biết Đức Thánh Cha từ khi ngài còn là Tổng Giám mục Buenos Aires, và ngài rất quan tâm đến hình thức nô lệ mới này. Tôi rất yêu mến Đức Thánh Cha”.
Kiên trì theo đuổi tìm sự thật
Sơ Martha cho biết, thời gian đó, Đức Tổng Giám mục Bergoglio rất gần gũi đồng hành với sơ trong những lúc khó khăn do bị hiểu lầm, đe dọa, buộc tội. Vào đầu những năm 2000, tại Goya thuộc tỉnh Corrientes sơ đã khám phá một đường dây mua bán trẻ em bất hợp pháp. Sơ kể lại sự việc bắt đầu như sau: “Nhiều thiếu nữ giúp việc nhà trong các gia đình đến gặp tôi và thú nhận rằng họ thường xuyên bị các ông chủ lạm dụng. Một số người đã mang thai và phải bỏ con nếu không muốn mất việc. Ngay lúc đó, tôi đã nghi ngờ rằng đằng sau các câu chuyện này có hoạt động kinh doanh mờ ám. Phải mất 6 năm tìm kiếm, cuối cùng qua một thiếu nữ tôi đã có bằng chứng. Người này đã trao con cho một cặp vợ chồng người Đức, nhưng đã hối hận và đến thú nhận với tôi tất cả. Thì ra, một chính trị gia địa phương và chồng bà hành nghề luật sư đã tổ chức các vụ buôn bán trẻ em cho người nước ngoài”.
Năm 2008, tại Lavalle gần Goya, vị nữ tu “bướng bỉnh” đã nói thẳng với cảnh sát trưởng: “Tất cả nhờ vào sự can đảm của Estelita. Trong một năm thiếu nữ 15 tuổi này bị bắt cóc hai lần, bị hãm hiếp và ép làm gái mãi dâm trong nhiều ngày và sau đó bị những cảnh sát đã tra tấn đưa trở về nhà. Cuối cùng, cô không thể chịu được và tiết lộ tên những người kẻ đã tra tấn cô. Từ những vụ hãm hiếp cô đã có một bé trai sinh vào lễ Giáng Sinh. Vì thế, bé được đặt tên là Giêsu. Giêsu vừa xong trung học và gọi tôi bằng bà”.
Không để mình gặp rắc rối từ thất bại
Cũng nhờ sự dấn thân của sơ Martha và mạng lưới Infancia robada, chính phủ Argentina đã phê duyệt các biện pháp quan trọng chống buôn bán, bạo lực giới, lạm dụng trẻ em. Tuy vậy, các hình thức nô lệ vẫn còn tiếp tục gia tăng cùng với các tổ chức mafia, được những kẻ tham nhũng hậu thuẫn vẫn là sự bận tâm của sơ Martha. Tuy nhiên, sơ Martha vẫn không mất nụ cười tin tưởng nói: “Tôi đã học được từ Thánh Têrêsa, Thánh nữ là nguồn cảm hứng cho tôi, một người nữ có những cảm xúc mạnh mẽ, một người luôn đấu tranh. Nhà thần bí Avila đã học được cách không để cho mình gặp rắc rối từ những thất bại; bởi vì theo Thánh nữ để thấy được hoa trái, cần phải có thời gian. Thời gian thuộc về Thiên Chúa. Con người chỉ được ban cho nhiệm vụ gieo hạt. Kiên nhẫn có được tất cả”.
Nguồn: Vaticannews tiếng Việt
“Thánh Thể ban sự sống”: Tín hữu Ba Lan rước Thánh Thể giữa đại dịch
Hôm thứ Năm 11/06, lễ Mình Máu Chúa Kitô, các tín hữu Ba Lan đã tham gia các cuộc rước kiệu Thánh Thể truyền thống trên khắp nước này trong khi các biện pháp ngăn ngừa việc lây lan virus corona được áp dụng nghiêm ngặt.
Hồng Thủy - Vatican News
Các tín hữu đeo khẩu trang đi rước trên đường phố để cử hành lễ trọng kính Mình Máu Chúa Kitô.
Vào sáng sớm, các em gái mới được rước lễ lần đầu tung các cánh hoa hồng trước mặt nhật Thánh Thể được một linh mục rước đi.
Không có Thánh Thể chúng ta sẽ chết về phần linh hồn
Giảng trong một Thánh lễ tại nhà thờ chính tòa Poznan, Đức tổng giám mục Stanislaw Gadecki lưu ý rằng khẩu hiệu của chương trình mục vụ năm nay của Ba Lan là “Thánh Thể ban sự sống”. Đức tổng giám mục Chủ tịch Hội đồng giám mục Ba Lan nói rằng việc không được tham dự Thánh lễ vì đại dịch có thể giúp chúng ta nhận ra rằng không có Thánh Thể chúng ta sẽ chết, theo nghĩa thiêng liêng. “Có lẽ, như một kết quả của đại dịch, khẩu hiệu mục vụ năm nay của chúng ta sẽ không còn là một khẩu hiệu đạo đức, nhưng sẽ trở thành một nhiệm vụ mà trái tim chúng ta sẽ xác định.”
Ba Lan có gần 38 triệu dân, trong đó 93% là người Công giáo. Cho đến ngày 11/06, nước này ghi nhận hơn 28.000 ca nhiễm virus corona và hơn 1.200 người chết vì virus.
Ngày 09/06, Đức cha Gadecki đã kêu gọi tuân theo các biện pháp an toàn sức khỏe khi tham dự các cuộc rước kiệu Thánh Thể. Ngài kêu gọi mang khẩu trang che miệng và mũi và giữ khoảng cách một mét với nhau. Ngài nói: “Chúng ta hãy cố gắng để cử hành các mầu nhiệm đức tin của chúng ta cách xứng đáng và an toàn trong tinh thần trách nhiệm đối với chính mình và người khác.” (CNA 11/06/2020)
Nguồn: Vaticannews tiếng Việt