Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
ĐHY Pietro Parolin than phiền cộng đồng quốc tế
ROMA. ĐHY Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, than phiền cộng đồng quốc tế có phần dửng dưng đối với các cuộc xung đột tại Siria, Irak và Ucraina.
Trong cuộc phỏng vấn dành cho giới báo chí hôm 11-3-2015 ở Roma, ĐHY Parolin nói: ”Rất tiếc là người ta quen với những tình trạng xung đột ấy, đúng vậy, tôi tin là có sự dửng dưng phần nào, cả cuộc xung đột ở Siria tiếp tục tàn hại nhưng không còn thu hút sự chú ý như đã có thể lúc ban đầu. Và đó là nguy hiểm lớn nhất: người ta quên lãng các cuộc chiến tranh và những tình trạng xung đột ấy ngày càng trở nên khó chữa trị và chúng tiếp tục gây ra nhiều đau khổ lớn lao. Cần tiếp tục quan tâm và cảnh giác, đề ra những sáng kiến có thể giúp giải quyết, mặc dù nhiều sáng kiến không đạt tới những mục tiêu ta nhắm tới”.
ĐHY Quốc vụ khanh Tòa Thánh cũng phê bình tình trạng sa lầy trong việc cải tổ LHQ và nói rằng: ”Cho đến nay người ta chỉ ghi nhận bối cảnh thế giới đã thay đổi và không có những tác nhân như trước đây, nhưng người ta vẫn chưa tìm được giải pháp hoặc không quyết định và không chấp nhận các giải pháp cải tổ LHQ; chúng tôi tiếp tục nhấn mạnh về điểm này mỗi khi có thể. Nhưng dầu sao LHQ vẫn là một phương tiện có giá trị để đương đầu với các cuộc khủng hoảng, chúng tôi vẫn luôn nói và tin điều đó, nhưng cần có một LHQ được canh tân đối với thực tại mới chúng ta đang gặp phải”.
Trả lời câu hỏi về tương quan giữa Tòa Thánh và Trung Quốc, ĐHY Parolin nhìn nhận ”có những tiếp xúc đang tiến hành và có ý muốn đối thoại, một cuộc đối thoại có những nhịp độ và thời gian, và chúng tôi hy vọng nó có thể mang lại vài kết quả. Nhưng tôi muốn nói rằng về những điều mà báo chí đăng tải, không có gì mới mẻ đáng kể. Có ý muốn đối thoại và có vài tiếp xúc, và chúng tôi hy vọng nó có thể được cụ thể hóa một cách rõ ràng và có tổ chức hơn”.
ĐHY Parolin đã trả lời câu hỏi của giới báo chí bên lề buổi thuyết trình của ngài tại Đại học Giáo Hoàng Gregoriana ở Roma về đề tài ”Hòa bình: hồng ân của Thiên Chúa, trách nhiệm của con người, sự dấn thân của các tín hữu Kitô”.
Trong bài thuyết trình, ĐHY nói đến vai trò của các vị Tòa Sứ Thần Tòa Thánh và hoạt động ngoại giao của các vị Giáo Hoàng, đặc biệt trong thời đại tân thời. Ngài cũng nhấn mạnh đến sự dấn thân của Tòa Thánh trong việc bảo vệ các tín hữu Kitô, tuy rằng ”sự bảo vệ này phải được thi hành đối với những nạn nhân của các cuộc xung đột, trước khi để ý đến họ thuộc một cộng đồng tôn giáo nào”. Tòa Thánh dấn thân 'củng cố công pháp quốc tế về nhân đạo' trong những tình trạng xung đột.
ĐHY Parolin minh xác rằng việc sử dụng võ lực phải được coi như giải pháp cuối cùng, và càng ngày càng cần phải hoạt động để ”phòng ngừa chiến tranh” qua những phương thế như thương thuyết, đối thoại, điều đình. Trong bối cảnh này, ĐHY cầu mong trong tiến trình cải tổ giáo triều Roma, cần thiết lập một văn phòng về sự trung gian của Đức Giáo Hoàng, như một phương tiện có thể đặc biệt hữu ích trong các cuộc thương thảo quốc tế” (Vat. Ins. 11-3-2015)
Phúc trình chi thu lạc quyên giúp Thánh Địa
VATICAN. Trong năm 2014, hơn 7 triệu rưỡi Mỹ kim đã được dùng để trợ giúp các hoạt động của Giáo Hội Công Giáo tại Thánh Địa và giúp người tị nạn Siria và Irak.
Theo thông cáo do Bộ các Giáo Hội Công Giáo Đông Phương, công bố hôm 10-3-2015, trong số ngân khoản do các giáo phận trên thế giới lạc quyên trong Ngày Thứ Sáu Tuần Thánh năm 2014, có 2,5 triệu mỹ kim được dùng để cứu trợ cấp thời cho dân chúng tại Irak và Siria, hơn 2 triệu 600 ngàn mỹ kim được dành để hỗ trợ nền giáo dục Công Giáo các cấp và 2 triệu 400 ngàn mỹ kim khác được dùng để tài trợ các dự án nhỏ, kể cả việc hỗ trợ Hội đồng các vị Bản quyền Công Giáo tại Thánh Địa.
Bộ các Giáo Hội Công Giáo Đông phương đã công bố danh sách các dự án được tài trợ nhân dịp phổ biến thư gửi các GM giáo phận trên thế giới mời gọi các vị cho tổ chức các cuộc lạc quyên theo ý ĐTC để giúp Thánh Địa.65% ngân khoản quyên góp được Bộ trao cho Dòng Phanxicô tại Thánh Địa là đơn vị của dòng đặc trách hầu hết các nơi thánh liên hệ tới cuộc đời Chúa Giêsu và săn sóc mục vụ cho các tín hữu trong vùng, đảm trách các trường Công Giáo, các tổ chức bác ái, đào tạo LM và tu sĩ.
35% ngân khoản còn lại được sử dụng để tài trợ các dự án được Bộ Đông phương chọn tại các nơi khác ở Thánh Địa, đạo Cipro, Siria, Liban, Ai Cập, Ethiopia, Eritrea, Thổ Nhĩ Kỳ, Iran và Irak.Không đồng nào được dùng để giúp Trung ương dòng Phanxicô đang bị thiếu hụt ngân sách. Một tu sĩ Phanxicô ở Thánh Địa cho biết sau khi nhận được số tiền lạc quyên từ các giáo phận, Bộ các Giáo Hội Công Giáo Đông phương gửi thẳng tiền cho Dòng Phanxicô tại Thánh Địa để chi cho các dự án được chấp thuận.
Trung ương dòng Phanxicô không liên hệ gì tới tiến trình này.Trong số các dự án được chấp thuận cho Thánh Địa có việc trợ giúp các tín hữu Kitô thiểu số trong vùng, bảo trì các địa điểm khảo cổ và Đền thánh Kitô, cũng như tạo cơ hội cho các tín hữu hành hương kính viếng các nơi này như Vườn Giệtsimani, Đền thờ Mộ Thánh, nhà Tiệc Ly, Vương cung thánh đường Truyền Tin ở Nazareth, khu khảo cổ ở Magdala, Capharnaum, Núi Tabor, Cana, Núi Nebo bên Giordani, trợ giúp học bổng cho 295 sinh viên đại học, mua dụng cụ cho 10 xưởng tiểu thủ công, tu bổ một số nhà ở của các gia đình nghèo nhất ở cổ thành Jerusalem, Beit Hanina, Bethlehem.. (CNS 10-3-2015)
Lm. Jos. Trần Đức Anh OP
Đức Thánh Cha tiếp kiến các Giám Mục Hàn Quốc và Mông Cổ
VATICAN. ĐTC Phanxicô mời gọi các GM Hàn Quốc giúp các tín hữu gặp gỡ và làm chứng cho Chúa Kitô, đồng thời tăng cường việc mục vụ giới trẻ.
Trên đây là nội dung bài huấn dụ ngài trao cho 27 GM Hàn quốc và Đức GM Wenceslao Padilla của Mông Cổ, trong cuộc gặp gỡ sáng 12-3-2015, nhân dịp các vị về Roma hành hương, viếng mộ hai thánh Tông Đồ và thăm Tòa Thánh.Sau khi nhắc lại tấm gương của các Chân phước tử đạo Hàn quốc mà ngài tôn phong trong cuộc viếng thăm hồi tháng 8 năm 2014, ĐTC mời gọi các GM cùng với các LM, tu sĩ nam nữ và thủ lãnh giáo dân trong các giáo phận thuộc quyền, hãy ”làm sao để các giáo xứ, trường học và trung tâm tông đồ là những nơi gặp gỡ đích thực: gặp gỡ với Chúa, Đấng dạy chúng ta cách yêu thương và mở mắt để chúng ta nhìn nhận phẩm giá của mỗi người, và gặp gỡ nhau, nhất là những người nghèo, người già, người bị bỏ quên giữa chúng ta. Khi chúng ta gặp Chúa Giêsu và cảm nghiệm lòng từ bi của Chúa đối với chúng ta, thì chúng ta càng trở nên những chứng nhân có sức thuyết phục về quyền năng cứu độ của Chúa; chúng ta càng sẵn sàng chia sẻ tình yêu của chúng ta đối với Chúa và những hồng ân Chúa ban cho chúng ta..”
Cũng trong bài huấn dụ, ĐTC nhìn nhận những cố gắng của các GM Hàn Quốc nhắm giúp người trẻ tham gia nhiều hơn vào cuộc sống và sinh hoạt của các giáo xứ, giáo phận. Ngài đặc biệt nhấn mạnh đến tầm quan trọng của việc làm gương cho người trẻ và khẳng định rằng ”Mặc dù chúng ta rao giảng chính Chúa Kitô chứ không phải chúng ta, chúng ta vẫn được kêu gọi trở nên mẫu gương cho Dân Chúa (Xc 1 Pr 5,3), để lôi kéo dân đến cùng Chúa. Người trẻ sẽ rất mau lẹ nhắc nhở chúng ta và Giáo Hội nếu cuộc sống của chúng ta không phản ánh niềm tin của chúng ta. Sự thẳng thắn của họ về vấn đề này có thể trợ giúp chúng ta, cũng như khi chúng ta tìm cách giúp các tín hữu biểu lộ niềm tin trong cuộc sống hằng ngày của họ”.
Trong ý hướng trên đây, ĐTC kêu gọi các GM luôn nghĩ đến người trẻ khi suy tư về đời sống giáo phận và khi đề ra hoặc duyệt lại các chương trình mục vụ. Ngài viết: ”Anh em hãy coi giới trẻ như những người đối tác trong việc xây dựng một Giáo Hội thánh thiện, có tinh thần thừa sai và khiêm tốn hơn, một Giáo Hội yêu mến và phụng sự Chúa bằng cách phục vụ người nghèo, người cô đơn, người yếu đau và bị ở ngoài lề” (SD 12-3-2015)
Lm. Jos. Trần Đức Anh OP
Đức Phanxicô, người từ tận cùng thế giới, nói với người ở tận cùng thế giới
Chính vì thế, câu hỏi khai mào buổi phỏng vấn là về định nghĩa của ngoại vi: “Đức Thánh Cha nghĩ tới điều gì và nghĩ tới ai khi ngài nói tới các khu ngoại vi? Phải chăng nghĩ tới chúng con, những người của khu ổ chuột?” Cha Di Paola của tờ báo trên hỏi như vậy. Ngài trả lời:
“Khi nói tới khu ngoại vi, tôi có ý nói tới các khu ở bên lề” và do đó, tới tất cả các khu vực nằm xa ‘trung tâm’, nơi chúng ta thường đi lại và kiểm soát. Sự thật là “thực tại được thấy rõ từ khu ngoại vi hơn là từ trung tâm”. Đức Phanxicô quả quyết như thế. “kể cả thực tại của một con người, một ngoại vi hiện sinh, hay thực tại tư duy của họ. Cha có thể có tư tưởng được sắp xếp đàng hoàng, nhưng khi chạm trán với một ai đó không suy nghĩ như cha, thế nào cha cũng phải tìm đủ lý do để bênh vực tư tưởng của cha. Cuộc tranh luận đã khởi diễn, và nét ngoại vi trong tư tưởng người khác này đã làm cha ra phong phú hơn”.
Giới trẻ và những quốc gia bị ma túy nô dịch
Tuy nhiên, ngoại vi không hẳn chỉ là một vấn đề của tâm trí, nó còn là cái khung đầy thử thách đè nặng lên giới trẻ đang khốn khổ, quay cuồng trong những chiếc bẫy như ma túy, cuộc tấn công hàng đầu nhắm vào người trẻ ở các khu ổ chuột. Cha Di Paola hỏi: “Làm thế nào, chúng con tự bảo vệ được mình?”. Đức Phanxicô nhận định: “đúng thế, ma túy đang tiến tới, nó không chịu dừng lại. Có những quốc gia hiện đang là nô lệ cho ma túy. Nhưng điều làm tôi lo ngại hơn hết là chủ nghĩa hãnh tiến (triumphalism) của những người buôn bán ma túy. Những người này đang hát ca chiến thắng, họ cảm thấy họ đã chiến thắng, họ đã vinh thắng. Và đó là một thực tại. Có những quốc gia, hay khu vực, trong đó, mọi sự đều qui phục ma túy”. Kể cả Á Căn Đình, nơi, trong 25 năm qua, đã chuyển từ trạng thái quá cảnh của ma tuý sang trạng thái tiêu dùng và có lẽ cả sản xuất ra nó nữa.
Nên cho giới trẻ những điều gì? “Tình âu yếm và tự do, nhưng trên hết…
Luôn nghĩ tới giới trẻ, Cha Di Paola hỏi Đức Thánh Cha điều gì quan trọng nhất cần đem lại cho con cái mình. Đức Phanxicô không do dự, trả lời ngay: “Được thuộc về tổ ấm”. Và việc này diễn ra “trong yêu thương, âu yếm, dành thì giờ cho chúng, nắm tay chúng, đồng hành với chúng, chơi với chúng, cho chúng những gì chúng cần để lớn lên”. Và trên hết, dành cho chúng “không gian để chúng tự phát biểu chúng ra”. Ngài bảo: “không chơi với con cái mình, là tước đoạt khỏi chúng chiều kích nhưng không (gratuitous). Không để chúng phát biểu điều chúng cảm nhận, giúp chúng cơ hội lý luận cả với mình và cảm thấy tự do, là không để chúng trưởng thành”.
... cho chúng đức tin”
Tuy nhiên, hơn bất cứ điều gì khác, điều tối cần là cho giới trẻ đức tin. Đức Phanxicô cho hay: “điều làm tôi đau đớn rất nhiều là gặp một em nhỏ mà đến làm dấu thánh giá, em cũng không biết làm. Điều này có nghĩa: các em nhỏ đã không được ban cho điều quan trọng nhất mà một người cha hay một người mẹ có thể ban cho em”. Hiện có rất nhiều trẻ em trong trạng huống này, bị cuộc sống thử thách, vai chính của nhiều câu truyện đầy khó khăn và đau khổ lớn lao. Ấy thế nhưng, theo Đức Phanxicô, luôn luôn có khả thể đổi thay: “Mọi người đều có thể thay đổi. Mọi người, cả những người bị thử thách hơn hết. Tôi biết một số người từng buông xuôi, vứt bỏ cuộc đời mình, nhưng nay đã kết hôn và có gia đình”.
Tất cả chúng ta đều lem luốc, nhưng Thiên Chúa không mệt mỏi tha thứ
Việc con người chúng ta là “hình ảnh Thiên Chúa” không phải chỉ là cái nhìn lạc quan, nhưng còn là điều chắc chắn. Và Thiên Chúa “không khinh miệt hình ảnh của Người, nhưng Người cứu vớt nó, Người luôn tìm ra cách phục hồi nó khi nó bị lu mờ”. Ngài nói thêm: “tôi thích nhắc lại điều này: Là con cái Thiên Chúa nhưng tất cả chúng ta đều lem luốc, ta mắc lầm lỗi ở mọi lúc, ta phạm tội, nhưng khi ta xin tha thứ, Người luôn tha thứ cho ta”. Do đó mà có điệp khúc này “Thiên Chúa không mệt mỏi tha thứ; chính chúng ta, những người nghĩ mình biết điều này điều nọ, mới mệt mỏi xin tha thứ”.
Liên hệ với Chúa Giêsu, giữa cảnh thăng trầm
Tuy nhiên, muốn luôn có sự chắc chắn như trên, ta phải có đức tin. Đức Phanxicô dạy rằng: trong đức tin cũng như trong khi liên hệ với Thiên Chúa, ta biết rằng: “có những lúc thăng có những lúc trầm. Có những lúc, ta ý thức được sự hiện diện của Thiên Chúa, nhưng có những lúc, ta quên khuấy mất Người”. Thành thử Thánh Kinh nói rằng “đời người là một cuộc chiến đấu. Cho nên điều cần là canh chừng nhưng đừng chủ bại hay bi quan”. Và vì “đức tin không phải là một cảm quan: đôi khi Chúa ban cho ta ơn cảm nhận được nó, nhưng đức tin không phải chỉ có thế”.
Đức Phanxicô nhấn mạnh rằng: “Đức tin là mối liên hệ của tôi với Chúa Giêsu Kitô, tôi tin rằng Người đã cứu vớt tôi”. Cho nên, “hãy bắt đầu tìm ra những giây phút trong đời trong đó cha rất tệ, cha mất hút, và nhận ra Chúa Kitô đã cứu vớt cha ra sao. Giữ vững điều này, đó chính là cội rễ của đức tin của cha”.
Và hãy mang theo Tin Mừng!
Theo Đức Phanxicô, khi buồn sầu hoặc có những vấn đề làm lu mờ các ký ức trên, thì phương thuốc là “luôn mang theo một cuốn Thánh Kinh nhỏ ở trong túi. Hãy mang theo nó tại nhà. Nó là Lời Thiên Chúa. Đức tin được nuôi dưỡng từ đó. Dù sao, đức tin cũng là một hồng ân; nó không phải là một thái độ tâm lý. Nếu được ban cho một quà tặng, chắc cha phải nhận, có đúng không? Thành thử, cha hãy nhận hồng ân Tin Mừng, và đọc hồng ân này. Đọc nó và lắng nghe Lời Thiên Chúa”.
“Tôi là một kẻ tội lỗi giống bất cứ kẻ tội lỗi nào khác”
Vẫn trong tâm thức “thiêng liêng”, Cha Di Paola đặt một câu hỏi khác: “Làm thế nào ta có thể sống một cách hữu ích?”. Ai dám trả lời một cách thành thực như Đức Phanxicô: “vậy chứ, tôi từng sống một cách vô dụng, không phải sao? Có những lúc, đời chẳng có chi là thâm hậu và phong phú cả. Tôi là một kẻ tội lỗi giống bất cứ kẻ tội lỗi nào khác. Ngoại trừ điều này: Chúa giúp tôi làm những điều có thể trông thấy. Nhưng biết bao lần có những người làm điều tốt, rất tốt là đàng khác, mà nào có ai thấy”.
Dù sao, Đức Phanxicô cho biết “tính thâm hậu không trực tiếp tỷ lệ thuận với điều người ta thấy. Tính thâm hậu được sống trong nội tâm. Nó sống nhờ chính đức tin nuôi dưỡng”. Bằng cách nào? “bằng cách làm những việc sinh ích, những việc do tình yêu nhằm ích lợi của người ta. Có lẽ tội xấu nhất phạm tới tình yêu là tội không biết tới ai. Có những người yêu cha, mà cha lại từ khước họ, cha lại coi họ như người dưng không quen biết. Những người này yêu thương cha mà cha lại từ khước họ”.
Và vì “Đấng yêu thương chúng ta hơn cả là Thiên Chúa” nên “từ khước Thiên Chúa là một trong những tội xấu hơn cả”. Tuy nhiên, Đức Phanxicô làm ta an tâm khi chỉ ra rằng đây chính là tội của Thánh Phêrô: chối bỏ Chúa Giêsu Kitô, nhưng Người vẫn cho ngài làm Giáo Hoàng. “Thành thử, tôi biết nói sao đây? Nói chi được! Vậy thì, tiến bước!”.
Lắng nghe người khác, cả những người không đồng ý với ta
Cha Di Paola hỏi đùa Đức Phanxicô: “Đức Thánh Cha có những người không đồng ý với ngài ở chung quanh không, đồng ý về việc ngài làm và điều ngài nói?”. Đức Phanxicô, không do dự, trả lời ngay “chắc chắn là có”. “Đức Thánh Cha xử sự với họ ra sao?” Câu trả lời rất đơn giản và đúng lúc: “Lắng nghe người ta chưa bao giờ mang họa lại cho tôi. Mỗi lần lắng nghe họ, đều là một điều tốt đối với tôi. Những lúc tôi không lắng nghe họ là lúc sự việc chẳng xuôi thuận chút nào. Vì dù không nhất trí với họ, họ vẫn luôn, vâng, luôn luôn, đem đến cho cha một điều gì đó hay đặt cha vào một tình huống buộc cha phải suy nghĩ lại các chủ trương của cha. Và điều này làm cha phong phú”.
Các mối liên hệ ảo tạo nên “bảo tàng viện của giới trẻ"
Đối thoại, lắng nghe sẽ làm chúng ta ra phong phú. Dĩ nhiên, đối thoại và lắng nghe là đời thực, nhưng đi ngược lại phong thái thời nay vốn đẩy giới trẻ vào những mối liên hệ ảo khiến họ quên khuấy cả thế giới thực. Mối nguy là tạo nên “bảo tàng viện của giới trẻ”, cái gì cũng biết. Tuy nhiên, tính sinh ích ở trên đời “không đi qua việc tích lũy hiểu biết” mà đúng hơn nó đi “qua việc thay đổi tính đúng đắn của cuộc hiện sinh nơi ta”. Đức Phanxicô cho hay: “Cha có thể yêu một con người, nhưng nếu cha không chịu bắt tay họ, không chịu ôm hôn họ, thì đâu phải là yêu thương gì. Nếu yêu thương một ai đó đến độ muốn được kết hôn với họ, nghĩa là, nếu muốn trao ban hoàn toàn con người của mình, nhưng lại không ôm hôn họ, không cho họ một nụ hôn, thì đâu phải là yêu thương thực sự”.
Cho nên, các thanh niên thiếu nữ đừng bị mắc lừa. Đức Giáo Hoàng quả quyết “tình yêu ảo không hề hiện hữu. Có lời tỏ tình ảo, nhưng tình yêu thực cần có tiếp xúc thể lý, cụ thể”. Do đó, đừng trở thành “bảo tàng viện của giới trẻ” chỉ biết mọi sự một cách ảo; thay vào đó, hãy là những người trẻ biết cảm nhận và nói một cách hoà điệu cả ba thứ ngôn ngữ của đầu, của tim và của bàn tay.
Các cuộc bầu cử tại Á Căn Đình: “Ước mong mọi sự trong sạch, trung thực và trong sáng”
Cuối cuộc phỏng vấn, Đức Phanxicô đưa ra ba khuyến cáo cho các nhà cai trị Á Căn Đình nhân cuộc bầu cử tổng thống vào tháng Mười này. Thứ nhất, “họ đề xuất những cương lĩnh rõ ràng”, cụ thể và được suy nghĩ cẩn thận. Thứ hai, “trung thực khi trình bầy các chủ trương”. Thứ ba, “một chiến dịch tranh cử thuộc loại không tiền bạc” nghĩa là không phải là thành quả của tài trợ hay chơi trò lời lãi để rồi sau đó đòi tính sổ.
Tông du Á Căn Đình: “đầu năm 2016”
Sau đó, Đức Phanxicô xác nhận tin tức do người cộng tác với ngài là Đức Cha Kartcher loan tải về cuộc tông du Á Căn Đình trong tương lai. Ngài cho biết: “Vào đầu năm 2016, nhưng chưa có gì chắc chắn. Còn phải kiếm chỗ giữa các cuộc tông du tới các quốc gia khác”.
Tấn công tôi? Tôi hy vọng sẽ không đau đớn, tôi rất nhát…”
Việc kết thúc cuộc phỏng vấn kể là sáng chói. “Chúng con nghe tin trên truyền hình khiến chúng con lo lắng và sợ hãi; đó là những kẻ cuồng tín muốn giết Đức Thánh Cha. Đức Thánh Cha không sợ chứ?” Cha Di Paola hỏi thế. Đức Phanxicô giải thích “Cha thấy đấy, đời tôi vốn ở trong tay Chúa. Tôi vốn thưa với Người: Chúa săn sóc con. Tuy nhiên, nếu ý Chúa muốn con chết hay để họ làm gì con, con xin Chúa một ơn thôi: là nó đừng làm con đau đớn. Vì con rất nhát gan khi đụng tới cái đau thể xác”.
ISIS dù thiệt hại về quân sự vẫn giam giữ hơn 220 kitô hữu Assyria
VRNs ( 12.03.2015) -Sài Gòn- Có nguồn tin chưa xác định chính thức cho rằng các nhà thờ Hồi giáo Arab Sunni làng Bab Alfarai đã kêu gọi mọi người tham gia ” vụ giết hại nhiều kẻ ngoại đạo.” Điều đó đã không xảy ra cho đến nay.
Câu chuyện đang lan nhanh, báo cáo rằng ISIS đã phóng thích tất cả hơn 220 Kitô hữu Assyria bị bắt hồi cuối tháng trước là không đúng sự thật. Trong thực tế, ISIS đã bắt đầu lại một chiến dịch quân sự trên lãnh thổ chịu ảnh hưởng , vẫn tiếp tục đặt nhiều Kitô hữu Assyria vào tình thế bị đe dọa. Nhưng lực lượng ISIS đang đối diện với sự chống đối đáng kể.
Từ căn cứ ở Dohuk, Iraq, Archimandrite Emanuel Youkhana, vị Giám chức thuộc GH Đông phương Assyria, những người tiếp xúc điện thoại thường xuyên với cộng đồng Assyria khổng lồ này ở miền bắc Syria, báo cáo hôm 09.03 rằng: cuối tuần vào ngày 07 và 08.03, các cuộc công kích chuyên sâu của Mỹ đã được đưa ra, cùng với pha phản công của máy bay chiến đấu người Kurd và Assyrian. Kết quả là cuộc bao vây ISIS của ba ngôi làng đã bị phá vỡ.
Tuy nhiên các báo cáo trước đó cho rằng: 15 Kitô hữu có thể đã bị giết chết trong cuộc chiến với ISIS tặc đang mâu thuẫn.
Gíam mục Antoine Audo, S. Aleppo cho biết: “Tôi đã liên lạc với đại diện của người Cande ở Al Hassake, cha Nidala. Cha ấy đã nói với tôi rằng các báo cáo về các Kitô hữu bị giết là không đúng sự thật.
Tìm kiếm nơi ẩn trú ở Hassake, các Kitô hữu Assyrian
Có một báo cáp chưa xác nhận rằng các nhà thờ Hồi giáo Suuni Arab làng Bab Alfaraj đã kêu gọi mọi người tham gia ” vụ giết hại nhiều kẻ ngoại đạo” tại núi Abdul Aziz, nhưng cho đến nay đã không xảy ra.
Một số báo cáo: ISIS đã phóng thích cho 19 người bị bắt, sau khi nộp tiền chuộc.
Không có những gia đình còn xót lại trong 35 ngôi làng các Kitô hữu Assyria, tất cả các dân làng còn lại đã chạy trốn đến bây giờ họ tới Hassake hay Qamishli. Số lượng gia đình di tản này đứng ở con số 800 gia đình ở Hassake và 175 ở Qamishli. Con số này còn có thể lên tới 1200 gia đình.
Ngài nói với hội viện trợ GH về nhu cầu: ” Nói cách khác ISIS đã bị đánh bại và bị đuổi ra khỏi phía Bắc của sông Khabour” Tuy nhiên, ngài nói thêm đã không có tin tức gì mới về approx. Những người Assyrian bị bắt giữ vẫn là do tổ chức của ISIS.
Thành công trên chiến trường cho phép chính quyền người Kurd ở hai bên biên giới Iraq và Syria vận chuyển hàng cứu trợ cho các cộng đồng Assyrian di dời, hỗ trợ được thực hiện nhờ tổ chức bác ái Công giáo ở Đức, Thụy Sĩ và Lebanon.
Archimandrite Youkhana phản ánh về hoàn cảnh của người Assyria :
” Ông nội của họ sống sót sau nạn diệt chủng năm 1915 gây ra do người Ottoman ở Anatolia. Những người sống sót chạy trốn đến Dohuk, ngày nay ở Iraq, nơi đây trở thành đất nước của mình vào 1932.
Một năm sau, vào ngày 06-07.1933 một vụ thảm sát mới và diệt chủng người Kitô hữu Assyria đầu tiên ở Iraq diễn ra ở Semele. Thật trùng hợp, ISIS mất kiểm soát tại đồng bằng Nineveh vào ngày 06 và 07.2014!
Những người cha của Assyria bị tấn công ngày nay là những người sống sót sau vụ thảm sát vào năm 1933 đã trốn sang Syria để bắt đầu một cuộc sống mới tại khu vực Khabour.
Ngày nay, một thế kỷ sau cuộc diệt chủng đầu tiên và lần thứ hai sau 80 năm, thế hệ hiện nay đang phải đối diện với một vụ thảm sát có khả năng là vụ thứ ba. Ba vụ thảm sát của những người trong cùng một thế kỷ, thế là đủ rồi!”
Pv.VRNs
Ngày 23 tháng 5 lễ phong chân phước cho Oscar Romero
Cựu Tổng Giám mục San Salvador Oscar Romero sẽ được phong chân phước vào ngày 23 tháng 5 tại quê nhà El Salvador. Đức Cha Vincenzo Paglia là thỉnh nguyện viên cho Đức Tổng Giám mục Romero, và ông tuyên bố ngày tháng trong chuyến thăm gần đây của ngài tới nước này.
Đức Thánh Cha Phanxicô tuyên bố rằng Romero là một vị tử đạo vào tháng 2, mở đường cho việc phong chân phước chính thức của ngài.
Sinh năm 1917, Romero đã trở thành linh mục vào năm 1942. Ngài được bổ nhiệm làm Tổng giám mục vào năm 1977. El Salvador đã bị xé nát bởi cuộc nội chiến vào thời điểm đó.
Đức Ông Delgado Acevedo, nguyên thư ký cho Đức Ông. Romero:
“Ngài chỉ là một giám mục bình thường của một giáo phận trong ba năm, nhưng vì bạo lực xảy ra trong nước, ít công việc được thực hiện.”
Thật vậy, đó là thời gian nguy hiểm là một nhà lãnh đạo trong Giáo Hội. Vị Giám mục 62 tuổi bị sát hại vào 24 tháng 3 năm 1980 sau khi ông hoàn thành bài giảng tại San Salvador.
Đức Ông Acevedo:
“Với những bài giảng chủ nhật của mình, ngài đã đề cập đến thực tế về những gì đã xảy ra ở các quốc gia trong tuần đó và chia sẻ ánh sáng của Tin Mừng. Bài giảng của ngài đôi khi kéo dài đến hai giờ đồng hồ. Và mọi người vui vẻ lắng nghe.”
Ngài được kỷ niệm rộng rãi trên khắp châu Mỹ Latin, đặc biệt là ở El Salvador.
Phong chân phước là bước cuối cùng trước khi phong thánh. Sau ngày 23 tháng 5, thỉnh nguyện viên phải chứng minh một phép lạ xảy ra qua lời cầu bầu của Romero để ngài để được phong thánh.
Jos. Tú Nạc, NMS
Nguon: Congiao.org
Sứ mệnh và ơn gọi của ngưởi già
Sứ mệnh và ơn gọi của người già là cầu nguyện cho Giáo Hội, cho toàn thế giới và khuyên nhủ, khích lệ và nâng đỡ các thế hệ trẻ. Các ông bà nội ngoại làm thành một “ca đoàn” thường xuyên của một đền thánh tinh thần vĩ đại, nơi lời cầu nguyện khẩn nài và tiếng hát chúc tụng nâng đỡ cộng đoàn làm việc và tranh đấu trong cánh đồng cuộc sống.
ĐTC Phanxicô đã nói như trên với hơn 18.000 tín hữu và du khách hành hương tham dự buổi tiếp kiến chung sáng thứ tư hôm qua tại quảng trường thánh Phêrô.
Trong bài huấn dụ ĐTC đã suy tư về giá trị và vai trò quan trọng của ngưởi già trong gia đình. ĐTC nói ngài làm điều này bằng cách tự đồng hóa mình với người già, vì ngài cũng thuộc lứa tuổi này. Nhắc lại kỷ niệm chuyến công du tại Philippines ĐTC cho biết dân chúng đã gọi ngài là “ông nội Phanxicô”.
Điều đầu tiên cần nhấn mạnh đó là có đúng là xã hội hướng tới chỗ gạt bỏ chúng ta thật, nhưng Chúa chắc chắn không gạt bỏ người già. ĐTC giải thích như sau:
Chúa mời gọi chúng ta theo Ngài trong mọi lứa tuổi cuộc sống và cả tuổi già cũng chứa đựng một ơn thánh và một sứ mệnh, một on gọi đích thật của Chúa. Chưa phải là lúc kéo chèo lên thuyền để nghỉ ngơi. Giai đoạn này của cuộc sống khác với các giai đoạn đi trước, chắc chắn rồi, nhưng chúng ta cũng phải “sáng tạo nó một chút”, bởi vì các xã hội của chúng ta không sẵn sàng trên bình diện tinh thần và luân lý để trao ban cho tuổi già giá trị tràn đầy của nó. Thật thế, xưa kia có thời giờ cho chính mình không là điều bình thường. Nhưng ngày nay nó lại càng không bình thường hơn nữa. Cả nền tu đức kitô cũng đã hơi ngạc nhiên, và đây là việc đề ra các đường nét của một nền tu đức người già. Nhưng cám ơn Chúa không thiếu các chứng tá của các thánh nam thánh nữ!
ĐTC nói tiếp trong bài huấn dụ: Tôi đã rất bị đánh động bởi “Ngày quốc tế người già” chúng ta đã cử hành tại quảng trường thánh Phêrô này hồi năm ngoái: tôi đã lắng nghe lịch sử của các người già tiêu hao cuộc sống vì người khác. Đây là một suy tư cần tiếp tục trong môi trường giáo hội cũng như dân sự. Phúc Âm cống hiến cho chúng ta một hình ảnh rất đẹp, cảm động và khích lệ. Đó là hình ảnh của ông Simeon và bà Anna, được nhắc tới trong Phúc Âm thời thơ ấu của Chúa Giêsu do thánh Luca biên soạn. Hai vị chắc chắn là người cao niên, cụ Simeon và bà Anna là người đã 84 tuổi. Phúc Âm nói rằng đã từ nhiều năm họ đợi chờ Chúa đến mỗi ngày, với lòng trung thành lớn lao. Họ đã muốn trông thấy Ngài ngày hôm đó, tiếp nhận các dấu chỉ, trực giác được lúc khởi đầu. Có lẽ họ cũng đã hơi cam chịu phải chết trước: tuy nhiên sự chờ đợi lâu dài tiếp tục chiếm hữu suốt cuộc đời họ, họ đã không có dấn thân nào khác quan trọng hơn. Và thế là khi Maria và Giuse đến Đền Thờ để chu toàn các đòi buộc của Luật Lệ, ông Simeon và bà Anna được Thánh Thần linh hứng, hăng hái tiến lên (x. Lc 2,27). Sức nặng của tuổi đời và sự chờ đợi biến mất trong chốc lát. Họ nhận ra Con Trẻ và khám phá ra một năng lực mới, cho một nhiệm vụ mới: là cảm tạ và làm chứng cho Dấu Chỉ đó của Thiên Chúa. Ông Simeon đã ứng khẩu một thánh thi rất hay đẹp diễn tả niềm vui (x. Lc 2,29-32) và bà Anna đã trở thành người đầu tiên rao giảng về Chúa Giêsu: “Bà nói về Con Trẻ với tất cả nhũng ai trông đọi ơn cứu rỗi của Giêrusalem” (Lc 2,38).
Các ông bà nội ngoại thân mến, các người già thân mến, chúng ta hãy bước theo hai cụ già ngoại thường này! Chúng ta cũng hãy trở thành các thi sĩ của lời cầu nguyện một chút: hãy ưa thích tìm các lời của chúng ta, chúng ta hãy lấy lại những gì mà Lời Chúa đạy chúng ta. Thật là một ơn trọng đại cho Giáo Hội lời cầu nguyện của các ông bà nội ngoại! Một tiêm chích lớn của sự khôn ngoan cả cho toàn xã hội loài người nữa; nhất là cho xã hội quá chộn rộn với công ăn việc làm, quá bận bịu, quá lo ra. Nhưng phải có ai đó hát ca chúc tụng các dấu chỉ của Thiên Chúa cho các xã hội ấy! Chúng ta hãy coi Đức Thánh Cha Biển Đức XVI đã lựa chọn sống quãng đời còn lại trong cầu nguyện và trong việc lắng nghe Thiên Chúa! Một tín hữu lớn thuộc truyền thống chính thống thế kỷ trước là Olivier Clément đã nói: “Một nền văn minh nơi người ta không cầu nguyện nữa là một nền văn minh nơi tuổi già không còn ý nghĩa. Và đây là điều kinh khủng, trước hết chúng ta cần các người già cầu nguyện, bởi vì tuổi già được ban cho chúng ta là cho việc đó”.
Đề cập đến những gì người già có thể làm ĐTC nói:
Chúng ta có thể cảm tạ Chúa vì các ơn lành đã nhận lãnh và làm đầy sự trống rỗng của sự vô ơn bao quanh. Chúng ta có thể cầu bầu cho các chờ mong của các thế hệ mới và trao ban phẩm giá cho ký ức và các hy sinh của các thế hệ đã qua. Chúng ta có thể nhắc nhớ cho người trẻ tham vọng biết rằng một cuộc sống không tình yêu thương là một cuộc sống khô cằn. Chúng ta có thể nói với những người trẻ sợ hãi rằng có thể chiến thắng nỗi lo lắng cho tương lai. Chúng ta có thể dậy cho người trẻ quá si mê chính mình rằng có nhiều niềm vui trong việc cho đi hơn là nhận lãnh. Các ông bà nội ngoại làm thành một ca đoàn thường xuyên của một đền thánh tinh thần lớn lao, nơi lòi cầu nguyện khẩn nài và tiếng hát chúc tụng nâng đỡ cộng đoàn làm việc và chiến đấu trong cánh đồng cuộc sống.
Sau cùng lời cầu nguyện liên lỉ thanh tẩy con tim. Lời chúc tụng và khẩn nài lên Thiên Chúa ngăn ngừa sự chai cứng của con tim trong oán hận và ích kỷ. Thật xấu xa biết bao thái độ trơ trẽn của một người già đã đánh mất đi ý thức về chứng tá của mình, khinh rẻ giới trẻ và không thông truyền sự khôn ngoan của cuộc sống! Trái lại đẹp đẽ biết bao sự khích lệ mà người già thành công thông truyền cho người trẻ đang đi tìm ý nghĩa đức tin và cuộc sống! Đó thật là sứ mệnh của các ông bà nội ngoại, ơn gọi của người già. Các lời nói của ông bà nội ngoại có cái gì đặc biệt đối với người trẻ. Và họ biết điều ấy. Các lời mà bà nội tôi viết cho tôi trong ngày thụ phong linh mục của tôi, tôi vẫn còn luôn luôn đem theo trong sách thần vụ.
Tôi mong ước biết bao nhiêu một Giáo Hội thách đố nền văn hóa gạt bỏ với niềm vui tràn bờ của một vòng tay ôm giữa người trẻ và người già.
ĐTC đã chào nhiều nhóm khác nhau. Chào các đoàn hành hương nói tiếng Pháp đặc biệt là các giáo chức giáo phận Nanterre, ĐTC mời gọi họ tiếp đón các người già đề nhận được từ họ chứng tá sự khôn ngoan cần thiết cho các thế hệ trẻ.
Ngài cũng chào các đoàn hành hương nói tiếng Anh đến từ các nước Đan Mạch, Na Uy, Thụy Điển, Indonesia, Hồng Kông, Canada và Hoa Kỳ, đặc biệt các Giám Mục Nam Hàn về Roma viếng mộ hai thánh Tông Đồ và thăm Tòa Thánh. ĐTC nói ngài vẫn còn nhớ chuyến viếng thăm Nam Hàn hồi tháng 8 năm ngoái.
Với các đoàn hành hương nói tiếng Đức ĐTC chào đặc biệt nhóm Thanh Sinh Công và khích lệ mọi người thắng vượt nền văn hóa gạt bỏ làm sao để cho người già và người trẻ tái gặp gỡ nhau trong niềm vui.
Chào các nhóm đến từ Tây Ban Nha, Puerto Rico, Argentina và Mêhicô ĐTC nói ngài rất ước ao Giáo Hội thắng vượt được nền văn hóa gạt bỏ và thăng tiến sự gặp gỡ giữa các thế hệ khác nhau.
Với các nhóm hành hương Ba Lan ngài đặc biệt chào các học sinh trường trung học Starachowic cùng cha mẹ hành hương Roma nhân kỷ niệm 10 năm Đức Gioan Phaolô II qua đời. ĐTC nhắn nhủ họ duy trì ký ức và các giáo huấn của thánh nhân, trung thành với Thiên Chúa và quê hương Ba Lan, cũng như truyền thống tôn trọng của cha ông quý mến người già.
Trong các nhóm Italia ngài chào các nữ tu dòng Chúa Thánh Thần, các Nữ tử Thánh Phaolô và người trẻ thuộc phong trào Tổ Ấm.
ĐTC cầu chúc Mùa Chay là thời gian thuận tiện giúp dấn thân xây dựng một xã hội có chiều kích nhân bản hơn, trong đó có chỗ cho mọi người nhất là người già, bệnh nhân, người nghèo và yếu đuối.
Chào các bạn trẻ, người đau yếu và các đôi tân hôn ĐTC nhắc cho mọi người nhớ trong tháng này Giáo Hội kỷ niệm 500 ngày thánh nữ Terexa Avila sinh ra. Ngài cầu mong sức mạnh tinh thần của thánh nữ kích thích người trẻ tươi vui làm chứng cho đức tin; sự tin tưởng của thánh nữ nơi Chúa Cứu Thế trợ giúp người đau yếu trong những lúc khổ đau: và nhiệt huyết tông đồ của thánh nữ mời gọi các đôi tân hôn đặt để Chúa Kitô vào trung tâm gia đình.
Buổi tiếp kiến đã kết thúc với Kinh Lậy Cha và phép lành toà thánh ĐTC ban cho mọi người.
Linh Tiến Khải
Nguồn: Radio Vatican
„Hãy là những cánh tay, những bàn tay, những bàn chân, tinh thần và trái tim của Giáo Hội đi ra ngoài“
Roma, ngày 10.03.2015 (Zenit.org) - „Hãy là những cánh tay, những bàn tay, những bàn chân, tinh thần và trái tim của Giáo Hội „đi ra ngoài“: đó là sứ mệnh mà Đức Thánh Cha Phanxicô trao phó cho các phần tử của phong trào „Hiệp Thông và Giải Phóng“ (CL), được mời gọi „phục vụ Chúa Giêsu trong mọi người sống ngoài lề xã hội, bị bỏ rơi, mất đức tin, cảm thấy chán nản vì Giáo Hội, đang bị giam hãm trong sự ích kỷ bản thân“.
Đức Thánh Cha đã gặp gỡ 80.000 hội viên của phong trào nhân dịp mừng kỷ niệm 60 năm thành lập phong trào „Hiệp Thông và Giải Phóng“ (CL) và mừng lễ giỗ đệ nhất thập chu niên ngày qua đời của vị sáng lập là Đức ông Luigi Giusani (1922-2005) vào thứ bẩy mùng 7.3.2015 tại quảng trường Thánh Pherô.
Lm. Stephano Bùi Thượng Lưu
ĐTC: muốn được tha thứ phải biết thứ tha
VRNs (10.03.2015) -Sài Gòn- theo news.va- Để được Thiên Chúa tha thứ, chúng ta phải thực hành lời kinh “Lạy Cha”: chúng ta phải ăn năn chân thành trước những tội lỗi của mình, vì biết rằng Thiên Chúa luôn tha thứ, và phải sẵn sàng tha thứ cho người khác. Đây là ý chính của Đức Thánh Cha Phanxicô trong bài giảng lễ tại nhà nguyện Santa Marta vào hôm qua 10.03.
Tập trung vào bài Tin Mừng theo Thánh Matthêu (x.18,21-35) nói đến việc Chúa Giêsu khuyên các môn đệ tha thứ “bảy mươi lần bảy”, tức là tha thứ luôn luôn và không có giới hạn, Đức Thánh Cha nhắc đến mối liên hệ chẽ giữa việc Chúa tha thứ tội lỗi cho ta và việc ta tha thứ cho người khác.
Bài đọc I trong Cựu Ước trích từ sách Daniel, nói về lời khẩn cầu của Azariah lên lòng nhân từ của Thiên Chúa, mà ông là đại diện cho dân, nhìn nhận mình có tội và xin ơn tha thứ vì đã từ bỏ con đường của Chúa. Azariah không cầu xin Chúa chỉ đơn thuần để bào chữa, hoặc xin lỗi, bỏ qua những lỗi lầm, nhưng xin Chúa hãy tha tội cho họ:
“Xin tha tội không giống như cách nói đơn giản, ‘cho tôi xin lỗi. Tôi đã làm điều sai lầm? Xin lỗi, tôi đã làm sai! Nhưng, ‘tôi đã phạm tội! ‘ – Đó là sự khác biệt. Tội không phải đơn giản chỉ là một sai lầm. Tội là thờ các loại ngẫu tượng như: kiêu căng, phù du, tiền bạc, tự tôn. Có nhiều ngẫu tượng ta tôn thờ và vì thế Azariah không xin lỗi, ông nài xin tha thứ tội lỗi”.
Xin tha tội phải bằng tất cả lòng chân thành đến những người mà chúng ta đã làm tổn thương. Nhắc lại câu chuyện trong Tin Mừng, ĐTC nói một người được ông chủ tha cho món nợ rất lớn nhưng đã không quảng đại như thế cho đồng bạn của mình. Đức Thánh Cha giải thích rằng điều kiện để được tha thứ mà Chúa Giêsu dạy chúng ta trong Kinh Lạy Cha là:
“Xin tha nợ cho chúng con như chúng con cũng tha cho kẻ mắc nợ với chúng con.’ Nếu tôi không thể tha thứ thì tôi sẽ không được Chúa thứ tha. ‘Nhưng thưa cha con muốn đi xưng tội…Và con sẽ làm gì trước khi con đi xưng tội? Vâng, con xét mình. Sau đó, con cầu xin Chúa tha thứ và hứa sẽ không tái phạm. Sau đó đến với linh mục? Đúng! Nhưng trước đó con quên một điều quan trọng này: con có tha thứ cho những người đã làm tổn thương con không”?
Tóm lại, Đức Thánh Cha Phanxicô nói rằng muốn được Thiên Chúa thứ tha chúng ta buộc phải tha thứ cho người khác:
“Đó là những gì Chúa Giêsu dạy chúng ta về sự tha thứ: trước hết xin tha thứ không phải chỉ là một lời xin lỗi đơn giản, nhưng nhìn nhận mình có tội, tội tôn thờ ngẫu tượng; điều thứ hai, Thiên Chúa luôn tha thứ nhưng Ngài đòi buộc tôi cũng phải tha thứ cho người khác. Nếu tôi không tha thứ, trong một nghĩa nào đó, tôi đã đóng cửa cho sự tha thứ của Thiên Chúa. “Xin tha nợ cho chúng con con như chúng con tha nợ cho kẻ khác”.
Hoàng Minh, VRNs
Nhật bản mừng 150 năm cộng đồng các „Kitô hữu chui“ vẫn tồn tại sau cơn bách hại
Roma, 9.3.2015 (Zenit.org) – Các Kitô hữu Nhật Bản đã tồn tại được trong 250 năm bị bách hại „nhờ vào ơn của Bí tích Thánh Tẩy của họ“, ĐTC Phanxicô đã đặc biệt ghi nhận trong thư gửi cho Giáo Hội Công giáo Nhật Bản.
Từ ngày 14 đến ngày 17.3.2015, Giáo hội Công Giáo tại Nhật Bản, đặc biệt tại thành phố Nagasaki, sẽ mừng kỷ niệm 150 năm cộng đồng „Kitô hữu chui“ vẫn còn tồn tại sau cơn bách hại. ĐHY Orlando Quevedo, O.M.I., tổng giám mục giáo phận Cotobato (Phi Luật Tân) là đặc sứ của Đức Thánh Cha Phanxicô, sẽ chủ tọa thánh lễ mừng kỷ niệm đáng ghi nhớ này. ĐHY đặc sứ mang theo một lá thư đặc biệt của ĐTC bằng tiếng Latinh nhân dịp đại lễ kỷ niệm này.
ĐTC gửi phép lành Tòa Thánh đặc biệt cho tất cả các tín hữu tại Nhật Bản. Ngài mời gọi mọi tín hữu mừng kính biến cố này và kính nhớ nhiều vị tử đạo đã bảo toàn „đức tin sống động“ vì sự sống còn của Giáo Hội Công Giáo tại Nhật bản.
ĐTC nhắc nhớ rằng cộng đồng Kitô hữu Nhật Bản „đã trải qua một cuộc bách hại lâu dài vào đầu thế kỷ XVII. Các phần tử của hàng giáo sĩ bị trục xuất và hàng ngàn các tín hữu đã bị thảm sát. Không còn một linh mục nào được ở lại Nhật Bản, tất cả đã bị trục xuất!“
Cộng đồng tín hữu thời đó đã rơi vào tình trạng bất hợp pháp, phải chấp nhận sống „chui“ „để bảo tồn đức tin và cầu nguyện một cách âm thầm lén lút“. ĐTC nhắc lại rằng: „Khi một đứa con chào đời, chính cha mẹ đã rửa tội cho con của mình, bởi vì tất cả các tín hữu đều có thể ban bí tích Thánh Tẩy trong những hoàn cảnh đặc biệt“.
Cuộc bách hại kéo dài nhiều thập niên đã khiến cho nhiều vị tử đạo: 26 tín hữu bị giết chết tại Nagasaki, cộng với 188 tín hữu khác chịu tử đạo từ năm 1603 đến 1639. Các vị tử đạo đó gồm các phụ nữ, trẻ em, và nhiều gia đình. Nhưng cộng đồng Kitô hữu vẫn tồn tại sau cơn bách hại.
ĐTC ghi nhận trong thư của Ngài: Vào năm 1865, chính quyền Nhật Bản thời đó đã cho phép các nhà truyền giáo ngoại quốc được trở lại xứ Nhật, họ đã tìm thấy một cộng đồng tín hữu hàng chục ngàn giáo dân: „Họ đã sống còn nhờ ơn của Bí Tích Thánh Tẩy“.
ĐTC lên tiếng ca ngợi trong thư: „Thật là một điều lớn lao: Dân Thiên Chúa đã trao truyền đức tin, rửa tội cho con cái và nhờ đó cộng đồng vẫn phát triển...Và họ đã ra công bảo tồn một tinh thần cộng đồng sâu xa, dầu là trong tình trạng sống đạo „chui“ nhờ ơn bí tích Thánh Tẩy biến họ trở thành một thân thể trong Chúa Kitô: Họ là các tín hữu bị cô lập và trốn tránh, nhưng họ vẫn mãi luôn là phần tử của Dân Thiên Chúa, phần tử của Hội thánh“.
ĐTC Phanxicô đã tán dương „tấm gương“ lịch sử của cộng đồng Kitô hữu tại Nhật Bản và kêu gọi tín hữu khắp nơi ghi nhớ và học hỏi bài học của lịch sử này.
Lm. Stephanô Bùi Thượng Lưu