Tin nổi bật
Người vô gia cư Roma cầu nguyện cho những người chết trên đường phố
Người vô gia cư Roma tụ họp cầu nguyện cho những người chết trên đường phố
Roma – Hàng trăm người vô gia cư và tình nguyện viên đã tụ họp nhau trong Vương cung thánh đường Đức Maria ở khu vực Trastevere của Roma hôm Chúa Nhật 02/02 để cầu nguyện cho những người đã chết trên các đường phố Roma.
Một ngọn nến được đặt trước bức ảnh Chúa Kitô thương xót cho mỗi người qua đời và tên của họ được xướng lên trong buổi cầu nguyện.
6 người vô gia cư đã chết ở Roma trong mùa đông này
Cộng đoàn Công giáo thánh Egidio đã tổ chức buổi tưởng niệm và một bữa ăn trưa cho tất cả các tham dự viên. Theo cộng đoàn thánh Egidio, 6 người vô gia cư đã chết ở Roma trong mùa đông này. Cộng đoàn thánh Egidio cũng cầu nguyện cho những người vô gia cư đã chết trong những năm gần đây.
Cộng đồng thánh Egidio bắt đầu tổ chức lễ tưởng niệm sau khi bà Modesta Valenti, một phụ nữ đã chết trước nhà ga xe lửa Termini của Roma vào ngày 31/01/1983 sau khi xe cứu thương từ chối đưa bà đến bệnh viện. Sau đó, mỗi năm, phong trào giáo dân Công giáo này tụ họp cầu nguyện cho những người vô gia cư chết trên đường phố.
Các bữa ăn, nơi ngủ đêm và phòng khám bệnh cho người vô gia cư ở Roma
Theo báo La Repubblica của Ý, có khoảng 8000 người vô gia cư sống tại Roma; khoảng một nửa số này được cư trú và chăm sóc bởi các tổ chức bác ái. Trong suốt năm, cộng đồng thánh Egidio giúp những người vô gia cư ở Roma các bữa ăn, nơi ngủ đêm và các phòng khám bệnh.
Cộng đồng thánh Egidio cũng tổ chức các buổi tưởng niệm những người vô gia cư chết trên đường phố tại 5 thành phố khác của Ý, trong đó có Genoa và Torino. (CNA 03/02/2020)
Hồng Thủy - Vatican
Video em Rayce ru em Tripp làm cả thế giới cảm động
positivr.fr, Axel Leclercq, 2020-01-10
Cô Nicole Powell 29 tuổi, ở Cabot, bang Arkansas, Mỹ. Cô là mẹ của hai em Rayce và Tripp, cô đăng video cảnh em Rayce 6 tuổi ngồi ru em Tripp 6 tuần tuổi của mình bị hội chứng lang-đơn-đao làm cả thế giới cảm động.
Rayce hát bài hát 10,000 giờ của ca sĩ nổi tiếng Justin Beiber, và đây là điệp khúc: “Anh sẽ để hàng chục ngàn giờ và hàng chục ngàn giờ hơn nữa, nếu thời gian cho phép để anh hiểu quả tim hiền dịu của em. Có thể anh sẽ không bao giờ làm được, nhưng anh sẽ cố gắng. Dù đó là mười ngàn giờ hay suốt cả cuộc đời anh, anh sẽ yêu em mãi”. Bà mẹ cho biết: “Đó là cách em Rayce dệt mối quan hệ với em mình. Em Rayce hát bài hát này cho em mình hoài, em tin chắc bài hát này là nói về hai anh em của em”.
Cô Nicole có 5 người con, Jayce, 9 tuổi, Rayce, 6 tuổi, Grayce, 2 tuổi và Reese, 1 tuổi. Cả nhà vào thăm em Tripp mỗi ngày. Cô cho biết: “Tôi thật sự rất vui vì chuyện này có thể giúp cho những ai có cùng hoàn cảnh và cũng là điều khích lệ tích cực cho hội chứng lang-đơn-đao 21”.
Em Tripp sinh ngày 21 tháng 11-2019. Những tuần lễ đầu tiên, em ở phòng săn sóc đặc biệt, hội chứng lang-đơn-đao không làm em Rayce sợ, ngược lại là đàng khác. Ngày 24 tháng 12 em Tripp được về nhà.
Ngày 30 tháng 12 sau khi đăng video xong, cô Nicole vui vẻ đi ngủ khi thấy có 10 lượt chia sẻ. Cô không ngờ những gì sẽ xảy ra trong những ngày sau đó, video đã có 50 000 lượt chia sẻ và 2,6 triệu người xem. Vì sao một video ngắn với chỉ 25 hình ảnh đã được xem nhiều như vậy, vì nó cho thấy tình anh em thật đặc biệt.
Trong video này, em Rayce bồng em Tripp trong tay và hát cho em nghe. Cô Nicole đặt tựa cho video là “Rayce đã liên kết với Tripp như thế.”
Cô Nicole cho biết, mới đầu cô rất sợ khi biết con mình bị hội chứng lang-đơn-đao, vì cô không biết gì về hội chuong này và cũng không quen ai có con bị lang-đơn-đao. Nỗi sợ lớn nhất của cô là tương lai của con.
Cô cho biết khi nhìn hai anh em Rayce và Tripp luôn cười với nhau, cô nghĩ : “Tôi có bốn đứa con khác, chúng thương nhau, tôi muốn chúng cũng yêu thương Tripp như chúng đã yêu thương nhau. Tôi giải thích cho các con hiểu, tôi không biết gì nhiều về bệnh này, nhưng tôi sẽ nói cho chúng những gì tôi biết. Tôi chỉ nói, em Tripp sẽ khác biệt, nhưng em luôn là em của các con. Tình yêu không biết nhiễm sắc thể là gì. Và Rayce đã nói: ‘Có phải tất cả chúng ta đều khác nhau đó sao?’. Tôi rất tự hào về các con của tôi. Rayce rất thích hát. Rayce nói về bài hát: ‘Đây là bài hát của con và em con. Rayce không biết đây là bài hát của một người đàn ông và đàn bà. Em dứt khoát nói đây là bài hát của hai anh em”.
“Anh sẽ để hàng chục ngàn giờ và hàng chục ngàn giờ hơn nữa, nếu thời gian cho phép để anh hiểu quả tim hiền dịu của em. Có thể anh sẽ không bao giờ làm được, nhưng anh sẽ cố gắng. Dù đó là mười ngàn giờ hay suốt cả cuộc đời anh, anh sẽ yêu em mãi”.
Marta An Nguyễn dịch
Nguồn: phanxico.vn
Video em Rayce ru em Tripp làm cả thế giới cảm động
https://videos.dailymail.co.uk/video/mol/2020/01/10/6049342022585698225/640x360_MP4_6049342022585698225.mp4?_=1
Các biện pháp hành chính mới cho các nhóm tôn giáo tại Trung Quốc: tất cả đều phải lệ thuộc Đảng Cộng sản
Các biện pháp mới sẽ được thực hiện bắt đầu từ ngày 1 tháng 2 năm 2020. Các hoạt động, các cuộc hội họp, các chương trình của các cộng đồng tôn giáo đều phải có sự chấp thuận của Văn phòng Tôn giáo. Các tổ chức tôn giáo phải “truyền bá các nguyên tắc và chính sách của Đảng Cộng sản Trung Quốc” bằng cách giáo dục “nhân viên tôn giáo và công dân tôn giáo ủng hộ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc”.
Kể từ ngày 1 tháng 2 năm 2020, các biện pháp hành chính mới sẽ được áp dụng cho các nhóm tôn giáo Trung Quốc. Theo một thông tin từ Tân Hoa Xã, được công bố hôm 30/12/2019, chính quyền Trung Quốc đã hoàn thành “Quy định về các vấn đề tôn giáo” được sửa đổi hai năm trước và sẽ bắt đầu có hiệu lực thi hành vào ngày 1 tháng 2 năm 2018.
Văn bản về “Các biện pháp hành chính cho các nhóm tôn giáo”, do Tân Hoa Xã xuất bản, bao gồm sáu chương và 41 điều liên quan đến tổ chức, các chức năng, các văn phòng, việc giám sát, các kế hoạch làm việc và việc quản lý kinh tế của các cộng đồng và các nhóm tôn giáo ở cấp quốc gia và cấp địa phương. Mọi khía cạnh trong cuộc sống của các cộng đồng tôn giáo – từ giáo lý, các cuộc hội họp, cho đến các dự án hàng năm và hàng ngày – đều phải được sự chấp thuận của ban tôn giáo của chính phủ.
Ngoài việc kiểm soát rộng rãi mọi hoạt động của cộng đồng, các biện pháp mới còn đòi hỏi các thành viên tôn giáo phải hỗ trợ, thúc đẩy và tác động để tất cả mọi thành viên của cộng đồng tôn giáo của họ đều đặt mình dưới sự lãnh đạo toàn diện của Đảng Cộng sản Trung Quốc.
Điều 5 của bản quy định tuyên bố rằng “các tổ chức tôn giáo phải tuân thủ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc, tuân thủ hiến pháp, luật pháp, quy định, pháp lệnh và chính sách, tuân thủ nguyên tắc độc lập và tự trị, tuân thủ các chỉ thị về tôn giáo Trung Quốc, thực hiện các giá trị của chủ nghĩa xã hội…”.
Điều 17 thậm chí còn yêu cầu nhiều hơn: “Các tổ chức tôn giáo phải truyền bá các nguyên tắc và chính sách của Đảng Cộng sản Trung Quốc, cũng như luật pháp quốc gia, các quy định, các quy tắc…cho các nhân viên tôn giáo và công dân tôn giáo, giáo dục các nhân viên tôn giáo và công dân tôn giáo ủng hộ sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Trung Quốc, ủng hộ hệ thống xã hội chủ nghĩa, tuân thủ và đi theo con đường chủ nghĩa xã hội mang bản sắc Trung Quốc … “.
Một linh mục Công giáo Trung Quốc nhận xét: “Trong thực tế, tôn giáo của bạn không còn quan trọng nữa, dù bạn theo Phật giáo hay Lão giáo, Hồi giáo hay Kitô giáo: tôn giáo duy nhất được phép là tin vào Đảng Cộng sản Trung Quốc”.
Thanh Tâm (theo Wang Zhicheng – AsiaNews)
Tomasito, thiên thần nhỏ muốn được an nghỉ cạnh Đức Giáo hoàng
Là một cậu bé như những đứa trẻ khác, Tomasito đến trường, vui chơi cùng với các bạn đồng trang lứa. Những người biết Tomasito đều nhận xét đó là một thiếu niên vui tính, hiền lành và đáng yêu với mọi người. Tomasito có tấm lòng rộng rãi, quảng đại và tốt lành. Cậu say mê học hỏi tìm hiểu. Cậu đam mê những điều mới mẻ, chưa từng nghe thấy, chưa từng biết tới. Tuy ở độ tuổi ăn chưa no lo chưa tới, nhưng Tomasito đã biết cảm nghiệm cách trưởng thành nét xinh đẹp và quý giá của sự sống. Cậu đang hướng tới một tương lai hấp dẫn nhưng thình lình lại bị cắt đứt bất ngờ. Tomasito bị ung thư.
Tomasito chấp nhận sự thật dù rằng hành trình thập giá mà cậu trải qua sẽ thật là đáng sợ. Bệnh tật không thể chiến thắng niềm vui sống của cậu bé Tomasito. Cậu tận dụng tối đa thời gian được ban cho mình. Cậu nghĩ đến việc không làm cho đau khổ của mình trở thành gánh nặng của người khác. Sự kiên cường của cậu lớn lên cùng với nỗi đau. Sức mạnh ý chí của cậu gần như là không thể tin được. Tomasito không ngừng hoạt động và nghĩ đến tương lai. Và tương lai của Tomasito dựa vào một trụ cột rất vững chắc: đó là niềm tin vào Chúa, mặc dù cậu không được cha mẹ giáo dục theo ý nghĩa này.
Tomasito cũng gây ấn tượng vì cậu là người lo lắng cho mọi người xung quanh, gia đình và bạn bè. Đức Thánh Cha Phanxicô khẳng định rằng đó là lý do tại sao "đây là một chứng tá hết sức đẹp. Thái độ của cậu, lòng đạo đức của cậu, đã khiến cha mẹ cậu hoán cải; sau này họ đã kết hôn trong nhà thờ. Tomasito đã thực hiện một phép lạ.”
Bệnh ung thư phát triển nhanh chóng. Cha mẹ của Tomasito hỏi cậu: “Con còn điều gì muốn làm hay muốn có không?” Ao ước cuối cùng của Tomasito không phải là một chuyến đi, hay một tấm ảnh, hay một ngày ở bên cạnh thần tượng bóng đá hay phim ảnh của cậu bé. Trước khi qua đời, cậu bé không muốn gì cả. Cậu bé chỉ có một ước mơ thật lớn khi mà cậu không còn trên cõi đời này nữa. Bởi vì từ hai năm nay. Tomasito đã biết rằng hành trình dương thế của mình sắp chấm dứt. Và Tomasito đã quyết định ngay lập tức, không nghi ngại: “Con chỉ muốn một điều: được chôn gần Đức Giáo hoàng Phanxicô ở Vatican.”
Đức Giáo hoàng Phanxicô là một huyền thoại đối với Tomasito. Cậu đã được gặp ngài một vài lần. Cậu có lòng yêu mến đặc biệt dành cho vị giám mục mà cậu biết là gần gũi với dân chúng, trên hết là những người đau khổ. Ngài là điểm tham chiếu mà ngay cả đến hơi thở cuối cùng cậu vẫn không rời bỏ.
Tomasito chỉ mới 11 tuổi nhưng có một đức tin mãnh liệt; đối với cậu bé chết là sự chuyển đổi sang một thứ gì đó lớn hơn và vô tận. Và khi cái chết gõ cửa vào năm 2013, Tomasito mở cửa đón nó với sự thanh thản mà chỉ những người tốt lành mới có.
“Con muốn được chôn ở gần Đức Giáo hoàng Phanxicô!”. Đó là điều Tomasito xin, một cách cương quyết dẫu cho sức lực đang dần dần rời bỏ cậu bé. Và mong ước của cậu đã được hoàn thành. Từ năm 2015, Tomasito đã được an táng tại nghĩa trang Teutnico, chỉ cách nhà trọ thành Marta, nơi cư trú của Đức Giáo hoàng Phanxicô vài bước chân.
Câu hỏi không có câu trả lời mà văn hào người Nga Dostoievskij đặt ra: “Tại sao các trẻ em lại chịu đau khổ”, cũng thường làm cho Đức Giáo hoàng đau khổ. Và ngài cũng đã có cảm giác đau khổ này khi hay biết về bệnh tình của cậu bé Tomasito.
Yêu cầu của Tomasito đến với Đức Bergoglio khi đó đã trở thành Giáo hoàng. Ngài kể lại cách xúc động: "Điều duy nhất cậu bé muốn là ở gần tôi. Được chôn tại Vatican. Tomasito đã được hỏa táng và mẹ cậu bé đã mang tro cốt đến đây. Và tôi đã yêu cầu tất cả các giấy phép cần thiết. Sau khi có được phép, tôi đã chôn cậu bé trong nghĩa trang Teutonic.”
Ngày nay, chiếc hộp nhỏ với tro cốt của Tomasito đang nằm ở nơi cậu bé muốn. Mẹ cậu bé đã đến thăm cậu: khi bà sinh một đứa con trai khác, bà đã đưa đến đây thăm anh trai. Dì của cậu bé, người đã nói với cậu bé rất nhiều về Jorge Mario Bergoglio, đã hai lần vượt đại dương để ở bên cháu trai của mình một chút thời gian. Tomasito đã đạt được ước mơ lớn nhất của mình. Và vĩnh cửu. Và Đức Giáo hoàng Phanxicô có một thiên thần nhỏ, mạnh mẽ và can đảm bảo vệ ngài.
Hồng Thủy - Vatican
Radio Tâm Ca #2 - Lặng để Lắng - Khi sinh viên nói...
Radio Tâm Ca - Kể và hát về tình Chúa, tình người
Mời các bạn lắng nghe và chia sẻ những nỗi niềm tâm sự, những rung cảm nội tâm trong đời sống của mình.
Hãy để chúng tôi nói giúp bạn qua âm nhạc. Chúng tôi rất mong nhận được những phản hồi và chia sẻ của các bạn.
Xin liên lạc với chúng tôi qua địa chỉ email:
Hoặc nhắn tin cho chúng tôi qua trang facebook chính thức của Vatican News - Tiếng Việt: https://www.facebook.com/vaticannews.vi/
Trần Đỉnh, SJ - Vatican News
Linh mục Georges Ansos 94 tuổi qua đời trong áo lễ
la-croix.com, Clémence Houdaille, 2019-11-29
Cái chết của Linh mục Georges Ansos 94 tuổi khi ngài trên đường đem Mình Thánh Chúa đến cho người bệnh đã tạo xúc động mạnh trong lòng giáo dân. Tang lễ của ngài được cử hành ngày thứ sáu 29 tháng 11 lúc 15 giờ tại nhà thờ chính tòa Auch, tỉnh Gers.
Ngài dâng thánh lễ chúa nhật 24 tháng 11 ở nhà thờ Saint-Jean-Poutge (Gers), sau khi ăn sáng ở gia đình người bạn, ngài mang Mình Thánh Chúa đến cho các người bệnh ở cách đó khoảng mười lăm cây số.
Trên đường đi, ngài đi lầm đường vào một ngõ cụt ở một vùng mà ngài biết nằm lòng, ngài bị sa lầy khi cố gắng quay xe lại, ngài để xe lại và gắn một tin nhắn dưới quạt nước để giải thích sự việc. Ngày thứ hai 25 tháng 11, một nữ nhân viên đưa thư thấy xác của ngài trong một cái hố cách xe của ngài 150 mét. Cái chết của cha Ansos đã làm giáo dân tỉnh Gers rất xúc động, ngài vừa mừng sinh 94 ngày 25 tháng 10 vừa qua.
“Ngài rửa tội cho con cái những người ngài dạy giáo lý trước đây!”Linh mục André Maigné, cựu linh mục tổng đại diện giáo phận Auch nói với báo La Croix: “Ngài nổi tiếng trong giáo phận, tính tình khí khái và giọng nói đặc biệt vùng Gascon làm ai cũng chú ý! Tất cả đều biết ngài, ngài rửa tội cho con cái những người ngài dạy giáo lý trước đây!”, linh mục Maigné và linh mục Ansos cùng sống ở nhà giáo phận.
Linh mục Ansos chịu chức năm 1950, trong sốt 30 năm liền ngài làm cha xứ vùng Aquitaine và Narbonnaise. Ngài có quan hệ với cộng đoàn tin lành địa phương, tổ chức các trại hè, ra mắt một tờ báo được nhiều người đọc và theo cha Maigné thì đôi khi rất thẳng thắn.
“Luôn quan tâm đến người khác”
Năm 2000, Linh mục Ansos trở thành “linh mục cộng tác viên” và về nhà giáo phận Auch ở. Nhưng ngài không nghỉ hưu, mỗi chúa nhật, ngài lái xe đi dâng thánh lễ để thay thế các cha xứ.
Ngài nói với với giám mục của ngài: “Khi nào bác sĩ nói tôi ngừng, tôi sẽ ngừng.” Đức Giám mục Maurice Gardès nói trên đài Radio Présence: “Ngài luôn quan tâm đến người khác và có một đức tin không lay chuyển, ngài rất gắn bó với mọi người.”
Tuy nhiên cách đây một thời gian, ngài nói với giám mục của mình: “Cuối năm nay tôi sẽ xếp vali”, và ngài qua đời ngày 24 tháng 11 vừa qua khi đi phục vụ giáo dân.
Đức Giám mục Gardès nói tiếp: “Giấc mơ của ngài là được chết trên bàn thờ. Và đúng vậy, ngài qua đời sau khi vừa dâng thánh lễ. Cho đến cùng, ngài muốn phục vụ Chúa.” Đức Giám mục cho biết, chính ngài rất ngạc nhiên trước sự trung thành này, luôn dấn thân để đáp trả tiếng gọi của Chúa, luôn phục vụ đến cùng.
“Nhiều linh mục Pháp giống linh mục Ansos”
Một người gốc vùng Mauvezin viết trên báo “Dépêche du Midi”: “Dù tuổi cao, ngài luôn năng động và lạc quan, luôn sẵn sàng phục vụ người khác, (…) Ngài qua đời như ngài mong muốn, trên con đường vùng Gascogne quê hương ngài.”
Tấm gương phục vụ của linh mục Ansos đã vượt tường thành ngôi làng Aquitaine, linh mục Pierre Amar, giáo phận Versailles viết trên tài khoản Twitter: “Rất nhiều linh mục ở Pháp giống như linh mục Ansos. Dù là tín hữu hay không, khó mà không xúc động trước hình ảnh luôn sẵn sàng phục vụ, khiêm nhường và trung thành đến cùng này!”
Tang lễ của linh mục Georges Ansos được Tổng Giám mục Maurice Gardès cử hành lúc 15 giờ ngày thứ sáu 29 tháng 11 – 2019 tại nhà thờ chính tòa Auch. Theo ước nguyện của ngài, ngài sẽ được chôn ở giáo xứ Mauvezin thân yêu của ngài trong khuôn đất của người nghèo khó, “giữa những người qua đời không gia đình của bệnh viện Mauvezin.”
Marta An Nguyễn dịch
Nguồn: phanxico.vn
Nhóm diễn vở nhạc kịch “Bernadette Lộ Đức” hát trước Đức Phanxicô
Nữ ca sĩ Eyma Scharen gặp Đức Phanxicô trong buổi tiếp kiến chung tại quảng trường Thánh Phêrô sáng thứ tư 27 tháng 11-2019.
fr.aleteia.org, Claire Guigou vàCaroline Becker, 2019-11-27
Nhóm diễn vở nhạc kịch “Bernadette Lộ Đức” rất xúc động sau khi hát trước Đức Phanxicô
Trong buổi tiếp kiến chung ngày 27 tháng 11-2019, các diễn viên chính của vở nhạc kịch “Bernadette Lộ Đức” đã hát bài hát chính của vở trước Đức Phanxicô. Vở nhạc kịch kể lại đời sống của Thánh Bernadette đã được diễn ở Lộ Đức trong suốt mùa hè năm nay.
Tại Rôma trong tuần lễ cổ động cho vở nhạc kịch, một nhóm của vở “Bernadette Lộ Đức” đã dự buổi tiếp kiến chung sáng hôm nay. Hai nhà sản xuất vở nhạc kịch Roberto Ciurleo và Éléonore de Galard cùng với các diễn viên chính đã được đứng gần nơi Đức Phanxicô đi qua.
Vào cuối buổi tiếp kiến, Đức Phanxicô đến chào họ. Cô Eyma Scharen diễn viên đóng vai Bernadette đã tặng Đức Phanxicô quyển chương trình vở diễn và đã nói với ngài vài câu tiếng Pháp. Cô cho biết: “Ngài thật đáng quý, ngài lắng nghe, tôi tặng ngài chương trình vở diễn, quyển album và một lọ nước Lộ Đức.” Cô khôi hài nói: “Tôi quá căng thẳng trong suốt buổi tiếp kiến nhưng khi ngài đến gần thì tôi lại muốn rút lui. Đó là khoảnh khắc duy nhất.” Và trước khi ngài quay gót, cô mời ngài đến Lộ Đức và cô đã bắt nhịp cùng với các ca sĩ khác có mặt hát bài hát chính “Lạy Mẹ!” của vở nhạc kịch và ngài chăm chú nghe. Sau khúc hát, ngài nói bằng tiếng Pháp: “Thật là hay!” và ngài ban phép lành cho nhóm.
Nhà sản xuất Roberto Ciurleo không giấu được cảm xúc: “Thật khó để tìm ra chữ nói lên cuộc gặp làm chúng tôi xúc động này. Đây là một niềm vui lớn lao. Trong khi hát bài “Lạy Mẹ!”, tôi nghĩ ngài đã hiểu câu chuyện chúng tôi đang muốn kể. Ngài nhắm mắt lại, chúng tôi thấy ngài rất cảm động. Đây là giây phút ngoài thời gian.” Về phần mình, ông Éléonore de Galard, người đồng sản xuất vở nhạc kịch cho biết: “Tôi vẫn còn xúc động và vẫn như còn ở trên mây.” Diễn viên hài danh tiếng Gad Elmaleh, người hỗ trợ tài chánh cho vở diễn cũng có mặt trong buổi tiếp kiến. Ông kín đáo không lộ diện trước ống kính, nhưng ông chia sẻ niềm vui được gặp giáo hoàng trên trang các trang mang xã hội, đặc biệt trên trang Instagram ông đăng hình ca sĩ Eyma với Giáo hoàng, ông viết: “Rất hãnh diện với Eyma cùng toàn nhóm.”
Nhạc sĩ Grégoire, người viết toàn bộ nhạc cho vở nhạc kịch cũng có mặt trong buổi gặp khó quên này, ông cho biết: “Đây là khoảnh khắc lơ lửng diễn ra theo cách đẹp nhất”, ông rất cảm động với hình ảnh của các “cô gái trẻ” như Bernadette hay Têrêxa Lisiơ, những người biết làm chứng cho đức tin của họ mà “không có gì là chiêu dụ”. Ông nói thêm: “Tôi không muốn áp đặt điều gì cho bất cứ ai, nhưng những giáo xứ tôi thấy thì không thể tưởng tượng được, những người hoài nghi sau khi xem buổi diễn, họ đều được thuyết phục”.
Buổi trình diễn trước Đức Giáo hoàng được Đức Giám mục Antoine Hérouard đại diện tông tòa ở Đền thánh Lộ Đức giúp. Trong buổi gặp Đức Phanxicô vào tháng 8 vừa qua, ngài đã nói với Đức Phanxicô về vở nhạc kịch này. Tại Pháp đã có hơn 70000 người xem và vở diễn sẽ được diễn ở nước ngoài sang năm.
Marta An Nguyễn dịch
Nguồn: phanxico.vn
Tờ Asahi Shimbun tiết lộ: Trước khi ĐTC đến, Nhật tung lực lượng tìm cậu bé cõng em
Nhật báo Asahi Shimbun tiết lộ rằng các quan chức Nhật đã tung ra một lực lượng rất lớn để tìm cậu bé cõng em trong bức ảnh do Đức Thánh Cha ký tên và truyền cho các phương tiện truyền thông của Tòa Thánh công bố.
Ước mong của chính phủ Nhật là tìm cho được cậu bé ấy và dẫn đến diện kiến Đức Thánh Cha trong cuộc gặp gỡ của ngài với chính phủ Nhật và ngoại giao đoàn tại Tokyo vào hôm thứ Hai 25 tháng 11 tại lâu đài Kantei.
Vì không thể tìm được, cho nên trong cuộc gặp gỡ tại lâu đài Kantei, bức ảnh của cậu bé đã được phóng lên trên một màn ảnh TV rất lớn và rất đẹp. Trong cuộc gặp gỡ chiều thứ Hai, thủ tướng Nhật Bản là ông Abe Shinzō đã chào mừng Đức Thánh Cha và nói rằng việc ngài công bố bức ảnh này là một nghĩa cử cao đẹp chiếm trọn cảm tình của người Nhật. Ông cũng tiết lộ với Đức Thánh Cha rằng chính phủ Nhật muốn dành một sự ngạc nhiên cho Đức Thánh Cha nên đã âm thầm tìm kiếm cậu bé. Nhưng đáng tiếc là đến nay vẫn chưa tìm ra.
Tưởng cũng nên nhắc lại là cuối năm 2017, Đức Thánh Cha đã ký tên vào một tấm ảnh rất bi đát và truyền cho Vatican media công bố.
Bức ảnh cho thấy một cậu bé Nhật Bản đang cõng em trai của mình trên lưng. Đứa em đã chết, và cậu bé đang đứng xếp hàng chờ đợi trước một lò hoả thiêu.
Bức ảnh được chụp bởi nhiếp ảnh gia người Mỹ Joseph Roger O'Donnell sau khi một quả bom nguyên tử rơi vào Nagasaki vào ngày 9 tháng 8 năm 1945.
Đức Thánh Cha Phanxicô viết thêm một nhận xét ngắn gọn: “il frutto della guera” (hoa trái của chiến tranh), tiếp theo là chữ ký của ngài.
Những dòng chữ bên dưới là tiếng Tây Ban Nha nghĩa là:
“Đứa bé trai đang xếp hàng tại một lò hoả thiêu cõng đứa em mình đã chết. Ảnh của nhiếp ảnh gia người Mỹ Joseph Roger O'Donnell sau vụ nổ bom nguyên tử ở Nagasaki. Cảm giác buồn bã của cậu bé thể hiện nơi đôi môi căng mọng và rướm máu.”
Bức ảnh có tựa đề “Cậu bé đứng bên lò thiêu,” đã trở thành một trong những hình ảnh mạnh mẽ nhất về tội ác chiến tranh.
Nhật báo Asahi Shimbun tiết lộ thêm rằng ông Masanori Muraoka, một người Công Giáo, năm nay 85 tuổi ở Nagasaki, nghĩ rằng ông ta biết cậu bé ấy. Nếu cậu bé ấy còn sống, cậu ta cũng trạc tuổi ông Muraoka.
Muraoka đã ở một địa điểm cách trung tâm vụ nổ nguyên tử khoảng 1.6 km vào ngày hè định mệnh đó. Anh trú ẩn trên ngọn đồi gần một trường học. Ở đó, anh nhìn thấy cậu bé.
“Tôi thấy cậu ta cõng theo một đứa trẻ trên lưng, y hệt như cậu bé trong hình.” Muraoka nhớ lại rằng “Khi ánh mắt chúng tôi gặp nhau, cậu ấy đi về phía tôi.”
Muraoka hỏi thăm cậu bé, và được trả lời rằng “Tôi đang đi tìm mẹ tôi,” và sau đó bỏ đi.
Muraoka nhớ anh và cậu bé đã chơi với nhau nhiều lần trong sân trường của ngôi trường mà hai người cùng theo học vào thời điểm đó.
Muraoka tin rằng họ bằng tuổi nhau, khoảng 10 tuổi. “Cậu bé có thể là một học sinh chuyển trường, từ một nơi khác đến,” Muraoka nói. Nhưng ông không thể nhớ tên của cậu bé.
Giáo Hội Công Giáo tại Nhật cũng âm thầm tìm người trong hình từ tháng 8 năm 2018. Do đó, từ năm ngoái, ông Muraoka đã được Đức Tổng Giám Mục Joseph Mitsuaki Takami mời vào nhóm tìm kiếm cậu bé này.
Từ đó ông bắt đầu tìm kiếm cậu bé, đến thăm khu vực mà ông nhìn thấy cậu bé sau vụ đánh bom.
Từng chút một, ông đã mở rộng phạm vi tìm kiếm, đi ra cả bên ngoài Nagasaki và cố gắng tập hợp các manh mối dựa trên ký ức của những người mà ông phỏng vấn.
Nhưng tiếc rằng đến nay, ông Muraoka vẫn chưa tìm thấy dấu vết của cậu bé.
O'Donnell, nhiếp ảnh gia người Mỹ, là người chụp bức ảnh này, có thể hỗ trợ được, nhưng ông đã qua đời năm 2007.
Trong một cuốn sách về những bức ảnh của mình, O'Donnell, lúc đó đóng quân ở Nagasaki sau khi chiến tranh kết thúc, đã mô tả cậu bé khoảng 10 tuổi và đứa trẻ trên lưng chưa đến 2 tuổi. Nhưng ông lại không nhắc đến vị trí đã chụp ảnh và các thông tin cụ thể khác.
Tetsuo Ohara, 72 tuổi, người chỉnh sửa cuốn sách, đã nói về bức ảnh vào ngày 16 tháng 11 tại một bài giảng ở Fukuoka.
“Chứng kiến cảnh tàn bạo và bi thương này, O'Donnell có một niềm tin mạnh mẽ rằng chiến tranh không bao giờ nên xảy ra một lần nữa. Tôi chắc chắn rằng ông muốn truyền đạt rằng vụ đánh bom nguyên tử ở Nagasaki không bao giờ có thể lặp lại ở bất cứ nơi nào trên thế giới.”
Sei Matsuda, 64 tuổi, người đứng đầu nhóm tìm kiếm của chính phủ Nhật, tự hỏi tại sao bí ẩn xung quanh bức tranh của O'Donnell vẫn chưa được giải đáp.
“Khuôn mặt của cậu bé đứng ở lò hỏa táng được chụp rất rõ ràng. Tuy nhiên, chúng ta không biết cậu ấy là ai thì thật là không bình thường.”
Núi và trang trại có thể nhìn thấy đằng sau cậu bé trong bức ảnh. Đường dây điện bị cháy nám được nhìn thấy rải rác trên mặt đất.
“Có rất nhiều cây xanh,” Yoshitoshi Fukahori, 90 tuổi, một tình nguyện viên trong nhóm tìm kiếm nhận xét.
Dựa trên các đầu mối này, ông nói, “Tôi nghĩ chắc chắn rằng vị trí chụp hình không ở gần trung tâm vụ nổ.”
Tuổi thọ của người Nhật khá cao cho nên ít người tin rằng cậu bé có thể đã chết. Vì thế, tờ Asahi Shimbun tiết lộ các nhóm tìm kiếm của chính phủ và Giáo Hội vẫn chưa bỏ cuộc. Và bây giờ họ công bố rộng rãi trên các phương tiện truyền thông với hy vọng người trong ảnh tiến ra. Nếu tìm được cậu, họ sẽ đưa cậu sang Rôma diện kiến Đức Thánh Cha. Người Nhật không chịu bỏ cuộc dễ dàng.
Đặng Tự Do
Source:THE ASAHI SHIMBUN
Thánh ca Tiếng Việt cất lên giữa Tokyo
Đức Thánh Cha ‘gõ cửa’ Nhật Bản
Vatican News Tiếng Việt: Nhật Bản vẫn được cho là một nước “đóng cửa” với dòng người di cư đang diễn ra trên thế giới. Sự “đóng cửa” này xuất phát từ nguyên nhân nào thưa cha?
Có nhiều nguyên nhân để nói về sự “đóng cửa” của nước Nhật đối với thế giới bên ngoài.
Trước hết đó là lý do địa lý. Nước Nhật bị tách biệt khỏi thế giới bên ngoài, bị bao phủ xung quanh bởi biển. Vậy nên, nước Nhật vốn tự bản chất ít có tương tác với thế giới bên ngoài.
Kế đến là lý do chính trị. Do nhiều mâu thuẫn, hoài nghi nên nước Nhật đã duy trì chính sách “bế quan toả cảng” một thời gian dài cho đến thời Minh Trị. Có thể nói đây là 2 nguyên nhân dẫn đến việc nước Nhật dường như đi bên lề những chuyển biến của thế giới, đặc biệt vấn đề đón nhận người di cư.
Tuy nhiên thời gian gần đây có rất nhiều tổ chức xã hội ở Nhật đang kêu gọi chính phủ mở rộng cửa hơn để tiếp nhận những người di cư do chiến tranh, xung đột hay mâu thuẫn chính trị.
Vatican News: Theo nhiều bài viết thì có một cộng đồng Việt Nam khá đông đang sinh sống tại Nhật Bản. Vậy, sự hội nhập của tín hữu Công giáo Việt Nam vào Giáo hội địa phương như thế nào?
Theo thông kê gần đây nhất, người Việt ở Nhật đã lên tới con số 370.000, chỉ đứng sau Trung Quốc và Hàn Quốc. Người Việt ở Nhật bao gồm nhiều thành phần người di dân của những năm 80, gần đây là du học sinh, tu nghiệp sinh, kỹ sư.
Nhìn chung tiếng Nhật là rào cản lớn nhất trong việc hội nhập vào xã hội Nhật. Tiếng Nhật là một trong nhưng thứ tiếng khó học nhất trên thế giới.
Phong tục tập quán của Nhật cũng khá khác biệt so với những nước châu Á xung quanh nên việc hội nhập tương đối khó. Người Nhật yêu chuộng sự ngăn nắp, rõ ràng trong công việc và các tương quan.
Tuy nhiên, nói như thế không phải là không thể hội nhập vào xã hội Nhật. Những người đến Nhật từ những năm 80 đã hội nhập vào văn hoá Nhật rất tốt. Nhìn chung, người Nhật có thiện cảm nhiều đối với Việt Nam.
Những năm gần đây do số lượng người Việt đến Nhật quá đông và các công ty, trường học đưa người sang Nhật nhưng chưa trang bị cẩn thận kiến thức cơ bản dẫn đến những khó khăn trong việc hội nhập văn hoá và đời sống ở Nhật. Điều đặc biệt là người Nhật rất không thích sự ồn ào. Người Việt Nam thì khá thoải mái về vấn đề này nên đôi khi làm họ mất thiện cảm phần nào.
Gần đây, người Việt Nam đến Nhật với tư cách là sinh viên, thực tập sinh, kỹ sư… Điều này mang lại bộ mặt mới cho xã hội Nhật nhưng cũng là một thách đố. Làm sao để giúp các bạn trẻ này thật sự tìm được tương lai của mình ở Nhật là câu hỏi lớn dành cho xã hội cũng như Giáo hội Nhật. Nhiều nhóm xã hội, thiện nguyện của nhà nước, chùa và nhà thờ cũng hình thành để giúp các bạn trẻ Việt Nam ở Nhật hội nhập tốt hơn và thành công hơn.
Giáo Hội Nhật cũng dần mở ra hơn với di dân, đặc biệt người Việt Nam. Các thánh lễ Chúa Nhật nhiều nơi được cử hành với nhiều ngôn ngữ. Tiếng Việt cũng được đưa vào phụng vụ như bài đọc tiếng Việt trong thánh lễ, các lời cầu nguyện…
Vatican News: Trong chuyến viếng thăm tại Nhật, Đức Thánh Cha đề cập đến vấn đề “đón nhận người nhập cư” ra sao? Những lời chia sẻ của ĐTC có tác động như thế nào?
ĐTC luôn chủ trương đón nhận người di cư. Tuy nhiên, về phía xã hội Nhật mặc dù có những tiến bộ nhưng vẫn còn dè dặt. Đức Thánh Cha cũng đã đề cập đến vấn đề mở cửa đón nhận mọi người đặc biệt người nghèo, người di dân… Hy vọng thông điệp của Ngài sẽ giúp nước Nhật thay đổi nhiều hơn về mảng này.
Thánh ca Tiếng Việt được cất lên
Vatican News: Trong Thánh lễ do ĐTC chủ tế, cộng đoàn Công giáo Việt cũng đóng góp bài hát “Tán tụng Hồng ân”. Cha có thể chia sẻ sự tham gia của cộng đoàn người Việt trong chuyến viếng thăm lần này?
Ban tổ chức đề nghị tôi tìm 5 bạn trẻ Việt Nam để đại diện đi đón ĐTC tại toà Khâm sứ ngày 23/11, một người đọc lời nguyện và họ muốn mình hát một bài lúc hiệp lễ. Đề nghị này đến cũng khá bất ngờ.
Có một số lớn những người Việt đang sinh sống ở Nhật tham dự thánh lễ của ĐGH tại Nagasaki và Tokyo. Cũng có các phái đoàn từ Việt Nam sang với số lượng khiêm tốn hơn ở Thái Lan. Tuy nhiên, tất cả những ai hiện diện trong thánh lễ ở Tokyo Dome vừa qua đều xúc động khi nghe tiếng Việt vang lên trong thánh lễ. Đó là sự ưu ái của giáo hội Nhật dành cho người Việt.
Trong quá khứ, cộng đoàn Việt Nam ở Nhật chịu nhiều thiệt thòi hơn các cộng đoàn khác như Philippines, Tây Ba Nha, Brazil… Hiện nay Dòng Tên Nhật Bản có trung tâm dành cho người nói tiếng Tây Ban Nha, người Philippines, người Đức, người Trung Quốc nhưng chưa có trung tâm dành cho người Việt.
Tuy nhiên, những năm gần đây với sự tăng trưởng số người Việt đến Nhật Bản, Giáo hội Nhật bắt đầu quan tâm hơn đến chúng ta. Dòng Tên Nhật Bản cũng bắt đầu nghĩ đến chuyện đẩy mạnh hơn hoạt động dành cho di dân, đặc biệt cho người Việt Nam.
Chúng ta cám ơn Giáo hội Nhật vì những nỗ lực của họ trong việc cố gắng đồng hành về thiêng liêng với giáo dân Việt Nam tại Nhật. Đồng thời tôi thiết nghĩ người Công giáo Việt Nam tại Nhật đang được mời gọi để làm chứng cho Chúa ngang qua đời sống của mình trong môi trường vốn đang bị thế tục hoá của Nhật.
Chúng con xin chân thành cảm ơn cha!
An Duyên - CTV Vatican News
Người già: thành phần dễ bị gạt ra bên lề trong đời sống xã hội hiện đại
Trong xã hội hiện đại, tính dễ tổn thương này của người già càng lớn hơn nữa, vì những chuyển động và thay đổi diễn ra nhanh chóng ở mọi khía cạnh trong đời sống xã hội. Khi một hệ thống chuyển động mạnh, sẽ có những thành phần nhất định bị ‘văng ra ngoài’, mà thành phần dễ thấy nhất là người già. Để tìm hiểu mức độ bị ‘gạt ra rìa’ đó, chúng ta có thể suy xét đến những vấn đề sau liên quan đến người già trong thời đại hôm nay, nhất là trong xã hội Việt Nam:
Điều đầu tiên là người già và người trẻ khó hiểu được suy nghĩ của nhau. Tỉ như, mấy cô cậu học trò có thể ngạc nhiên khi thấy người ông của mình phải bỏ ra hàng giờ đồng hồ cặm cụi viết thư tay và gửi bưu điện, thay vì chỉ cần ngồi trước máy tính gõ vài phút là xong; và ngược lại, các ông bà lớn tuổi cũng không hình dung được lý do tại sao người ta lại làm những chương trình trên tivi kiểu ‘Hôn nhau để hẹn hò’ (Date & Kiss) cho giới trẻ xem, hay họ cũng không tưởng tượng được làm sao mà bọn trẻ có thể đọc, hiểu và nhắn tin cho nhau những thứ ký hiệu chẳng phải là con chữ bình thường. Tất nhiên, thời đại nào cũng có vấn đề về cách biệt suy nghĩ giữa già và trẻ. Tuy nhiên, trong thời đại hôm nay, khoảng cách của sự khác biệt này ngày càng lớn hơn. Lý do là, ngoài những nguyên nhân khá ‘tự nhiên’ như đã có từ trước giờ, hiện còn có nguyên nhân từ lối sống công nghệ của người trẻ, trong đó mọi thứ diễn ra và thay đổi rất nhanh, trong khi người già không đủ mức độ nhạy bén và năng động để có thể tiếp cận và thích ứng với lối sống này.
Thứ nữa, cơ cấu của gia đình trẻ cũng đang thay đổi: hiện nay, hình thức gia đình tam hoặc tứ đại đồng đường không còn tồn tại nhiều, mà thay vào đó là gia đình hạt nhân. Hơn nữa, số con trong các gia đình đang ngày càng giảm mạnh hơn so với các thế hệ trước. Sự thu hẹp quy mô và cấu trúc gia đình sẽ ảnh hưởng đến tất cả mọi thành phần trong gia đình, nhưng người già là đối tượng chịu tác động cách đặc biệt. Trong cơ cấu này, người già không còn vai trò ‘nền tảng định hướng’ của gia đình như trong truyền thống nữa.
Thêm vào đó, lối sống hiện đại đang chi phối sự gắn kết giữa người trẻ và người già. Nhịp sống ‘công nghiệp hoá’ khiến người trẻ dành chủ yếu thời gian và sức lực cho công việc. Tất cả những gì tích cực và ‘chất lượng’ nhất đã được giành cho công sở rồi; vì vậy, năng lượng tiêu cực thường phát ra trong thời gian ở nhà của họ. Bên cạnh công việc, rất nhiều thứ khác cũng đang chi phối tâm trí con người hiện đại, khiến họ trở về nhà trong tâm trạng mỏi mệt và căng thẳng. Vì vậy, rất nhiều người không còn khả năng quan tâm và đối xử nhẹ nhàng với những người trong gia đình, nhất là với người già – những người dễ gây khó chịu vì nếp sống cũ của họ.
Cuối cùng, những quan niệm mới về lối sống gia đình, nhất là trong thời đại ‘hội nhập văn hoá’, đang khiến cho khoảng cách giữa thế hệ gia đình trẻ và người già ngày một xa cách hơn. Ví dụ, nếu như trước kia, việc nuôi dạy một đứa trẻ là công việc chung dành cho mọi người trong gia đình, trong đó, đóng góp của ông bà được xem như một phần đặc biệt, thì ngày nay, nhiều ông bà không còn được trao cơ hội này nữa. Thậm chí, có người còn không được phép tiếp xúc, chăm sóc con cái, cháu chắt. Lý do là vì quan điểm giáo dục của cha mẹ trẻ rất khác biệt với ông bà. Điều này đặc biệt nghiêm trọng với trường hợp những người già ở miền quê và con cháu sống ở thành thị. Trước kia, các gia đình trẻ thường hay đưa con cái về sống với ông bà ở quê trong các dịp hè hoặc lễ lạc, để cho bọn trẻ được hoà mình vào bầu khí thôn dã và được ông bà nuôi dạy. Nhưng hiện nay, một phần vì tụi nhỏ phải học như chính khoá trong Hè, một phần vì bố mẹ cũng không muốn con tiếp xúc với lối giáo dục xưa cũ của ông bà, nên chẳng mấy ai làm như trước. Kết quả là tương quan giữa ông bà với gia đình trẻ, đặc biệt là với cháu chắt, ngày càng bị tách biệt.
Nói thế không phải để lên án người trẻ nói chung và các gia đình trẻ nói riêng, vì những thay đổi đó diễn ra theo chuyển động chung của cả xã hội, của thời đại. Có những thay đổi dường như tất yếu phải diễn ra, ngoài ý muốn chủ quan của cá nhân; hơn nữa, không hẳn tất cả những thay đổi đó đều mang tính tiêu cực. Vì vậy, người già không thể đòi hỏi người trẻ đáp ứng hết mọi mong muốn chủ quan của mình. Tuy nhiên, phía người trẻ phải ý thức về những khác biệt và thay đổi; và phải tìm cách hội nhất hết mức có thể những giá trị căn bản vào những biến chuyển đó, để những người lớn tuổi – những người xứng đáng được nhận sự tôn trọng và chú tâm của xã hội – không bị gạt bên lề. Trong nỗ lực này, có hai nhu cầu chính đáng sau của người già cần được để ý:
Thứ nhất là nhu cầu tiếp xúc với con cháu. Theo lẽ thường, ước mong bảo toàn sự sống là điều ăn sâu nơi tâm thức con người. Chính qua con cái, cha mẹ thấy cái chết của mình còn để lại một cánh cửa mở, và cuộc sống của mình được nối tiếp. Vì vậy, đối với các bậc cha mẹ, nhìn thấy con cháu chính là nhìn thấy sự nối dài của mình, là ‘di sản để dành’ của bản thân. Theo nghĩa đó, niềm hạnh phúc hàng đầu của người già là được chứng kiến sự trưởng thành và phát triển của con cháu mình, và có cơ hội chăm sóc, đụng chạm vào tiến trình phát triển đó. Do vậy, cách báo hiếu đẹp nhất của người trẻ là hãy để cho các bậc ông bà, cha mẹ có nhiều cơ hội gặp gỡ, tiếp xúc và chăm sóc mình, nhất là đối với các cháu nhỏ. Đó là niềm an ủi lớn lao của họ, nhất là trong giai đoạn tuổi già, vốn là thời gian dễ bị tổn thương về tâm lý.
Thứ hai, hãy để người già có cơ hội làm việc, nếu sức khoẻ thể lý và tâm lý của họ còn cho phép. Có lẽ một trong những sầu khổ lớn nhất của con người là cảm giác thấy mình vô dụng. Cách này hay cách khác, con người luôn muốn mình có sự hữu ích, có những đóng góp nào đó, và được người khác công nhận những công trạng đó. Khi không còn cảm nhận được sự có ích của mình, người ta thấy mình chẳng có nhiều lý do để tồn tại nữa. Sự trống trải này chính là thứ khủng hoảng mà người già dễ gặp phải nhất. Vì vậy, nhiều người già dễ bị suy sụp sức khoẻ một thời gian rất ngắn sau khi bị cho nghỉ hưu. Rất tiếc là nhiều người trẻ lại không ý thức về nguy cơ này. Hơn nữa, vì những lý do rất tốt lành, rằng những người già cần được nghỉ ngơi hoàn toàn, nên họ cắt hết tất cả mọi công việc của cha mẹ lớn tuổi nói riêng và của người già nói chung. Họ không ngờ rằng mình đang góp phần lớn vào khủng hoảng của cha mẹ mình. Vì vậy, người trẻ hãy cố gắng tạo những không gian và cơ hội nhất định cho người già được đóng góp công sức, tuỳ theo hoàn cảnh và điều kiện sức khoẻ của họ.
Trong Lời Tựa cho quyển sách Chia Sẻ Sự Khôn Ngoan của Thời Đại, Đức Giáo Hoàng nhấn mạnh rằng sự khôn ngoan, kinh nghiệm và hiểu biết của người già chính là những đóng góp trụ cột cho xã hội; và người trẻ cần phải bén rễ sâu vào trong truyền thống khôn ngoan của cha ông bằng cách thắt chặt mối tương quan với người già. Rõ ràng, từ phạm vi cá nhân cho tới tầm mức xã hội, chúng ta không thể triển nở trong hiện tại, cũng như không thể tìm được phương hướng cho tương lai, nếu chúng ta bị cắt đứt khỏi nguồn cội cua mình. Hơn nữa, như Kinh Thánh diễn tả, tuổi già là biểu tượng cho Vĩnh Cửu: Thiên Chúa – Đấng Vĩnh Cửu – đã hiện ra với Daniel dưới hình dáng một vị kỳ lão (Đn 7,9); hay sách Khải Huyền nhắc đến 24 vị kỳ lão - biểu trưng cho triều đình của Thiên Chúa – hằng ca hát ngợi khen vinh quang Ngài đến muôn đời (Kh 4,4; 5,14).[1] Theo nghĩa đó, hướng về người già cũng là hướng về mầu nhiệm của cuộc sống và mầu nhiệm Nước Trời. Vì thế, lời dạy sau đây của Tông huấn Christus vivit thật quan trọng, nhất là trong thời đại hôm nay:
Người trẻ và người già cùng nhau bén rễ sâu trong hiện tại, để từ đó, thăm lại quá khứ và hướng đến tương lai. Thăm lại quá khứ để học từ lịch sử và chữa lành những vết thương đôi khi ảnh hưởng đến chúng ta. Hướng đến tương lai để nuôi dưỡng lòng nhiệt thành, làm cho những giấc mơ nảy mầm, hồi sinh những lời tiên tri, khiến hy vọng nở hoa. Bằng cách này, cùng nhau, chúng ta có thể học hỏi lẫn nhau, sưởi ấm tâm hồn nhau, gây hứng khởi cho tâm trí nhau bằng ánh sáng Tin Mừng và ban cho đôi tay chúng ta sức mạnh mới.[2]
Khắc Bá, SJ - CTV Vatican News
[1] X. Điển ngữ thần học Kinh Thánh, mục tự Tuổi già.
[2] Christus vivit, s. 199.
- Nửa đêm cơn lũ kinh hoàng tràn vào Vương Cung Thánh Đường Venice. Trở tay không kịp. Thiệt hại nặng
- Đức Giám mục Địa phận Hồng Kông: ‘Sự thật và công lý cho nam sinh viên đã thiệt mạng trong các cuộc đụng độ’
- Mẫu gương tha thứ của Bà Phan Thị Kim Phúc, «Em bé Napalm» năm xưa
- Khoảnh khắc tình cảm xúc động “gặp gỡ” giữa Đức Phanxicô và em gái María Elena
- Một Giám mục Mỹ hiến tủy cứu sống một bà mẹ
- Chúng ta hãy sửa chữa Giáo hội: Suy nghĩ của các bạn trẻ nhất
- Vụ cướp nhà thờ kinh hoàng nhất từ cổ chí kim vừa diễn ra tại Pháp
- Linh mục Việt Nam tại Anh Quốc đang giúp xác định các thi thể cuả nạn nhân trên chiếc xe tải ở Essex
- Một số nhận định về cố Tổng Thống Ngô Đình Diệm
- Gương chính trực của Tổng Thống Công Giáo Nam Hàn