Tin Cộng Đoàn
Tin Cộng Đoàn
- Viết bởi Nguyễn Quốc Lân
Bên cạnh các bạn trẻ, các bà mẹ Công Giáo và giáo dân từ Giáo Xứ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam tại Seattle đã đôn đã chuẩn bị đồ ăn sáng và nước uống để chăm sóc các bạn trẻ đến từ khắp nơi. Bắt đầu từ ngày hôm qua, Nhà Thờ Giáo Xứ đã tràn ngập các bạn trẻ đến từ các nơi để tá túc qua đêm và còn được cho ăn “all you can eat”, hát karaoke và ngũ tràn lan trong “sleeping bags” tại khắp mọi nơi trong phòng khách và hội trường của giáo xứ. Có cô chú còn đưa các bạn trẻ về nhà tắm rửa và trở lại hội trường nhà xứ để ngũ. Ông bà Chủ Tịch Nguyễn Kiên còn được con cái mời khéo đi ngũ chỗ khác để có chỗ cho các bạn trẻ ngủ thoải mái hơn tại nhà của ông bà.
Ban Tổ Chức đã tiếp đón hơn 1,800 bạn trẻ và hơn 150 tu sĩ nam nữ đến từ khắp nơi đến tham dự cuộc hội ngộ thật ý nghĩa này. Từ những ngày đầu lo sợ các bạn trẻ không tham dự đủ để “huề vốn” chi phí tổ chức, ngày hôm nay Ban Tổ Chức đang lo lắng hội trường với khoảng 2,400 chỗ ngồi có thể chật. Biến đổi khí hậu nóng bất thường vào cuối tuần này tại thành phố nỗi tiếng mưa nhiều và ẩm ướt đã buộc BTC đã chạy đua với thời gian để trang bị hệ thống máy lạnh (air conditioner) tại ngôi trường Đại Học Pacific Lutheran Univerisity nơi mà trong lịch sử 125 năm qua họ không cần trang bị. Có lẽ Tuổi trẻ Việt Nam “hot” quá, đã mang lại hơi ấm tình thương cho hàng ngàn bạn trẻ đến từ mọi chân trời nơi hải ngoại.
Cũng giống như các kỳ đại hội trước đây tại Miền Nam California, nghi lễ khai mạc đã được tổ chức một cách long trọng và hoành tráng. Đức Tổng Giám Mục Peter Sartain được dự trù Chủ Tế Thánh Lễ Khai Mạc, nhưng vào giờ chót Ngài phải vào bệnh viện mỗ khẩn cấp nhưng Ngài cũng không quên gởi một đoạn video clip đến để chào mừng các bạn trẻ. Trong lời chào mừng gởi qua video clip, Đức TGM cũng nhắc đến gương sống đạo là một nhân chứng của đức tin của Cố Đức Hồng Y Nguyễn Văn Thuận, nhất là trong lúc khó khăn nhất khi Ngài bị giam cầm trong lao tù Cộng Sản.
Trong nghi lễ khai mạc còn có cuộc biểu diễn đặc sắc của Đoàn Biểu Diễn Trống Truyền Thống của Giới Trẻ Lasan từ San Jose giúp các bạn trẻ cảm nghiệm được niềm hãnh diện về văn hóa Việt Nam trong cuộc sống đầy khó khăn tại Hoa Kỳ và tiếng trống như đôn thúc các bạn tiến lên và hãnh diện là người trẻ Công Giáo Việt Nam.
Sau nghi lễ khai mạc là bắt đầu các chuỗi hội thảo với các chủ đề gây nhiều tò mò nhưng quen thuộc với giới trẻ như LOL – What’s Love Got to Do With It? (Mắc Mớ gì Đến Tình Yêu?), SOS – Help Me, Please? (Xin Làm Ơn Giúp Tôi), Decoding the Vietnamese American Heritage for Our Children (Bật Mí Di Sản Người Mỹ Gốc Việt Cho Con Em Chúng Ta) hay Celebrating Our Vietnamese American Catholic Identity (Ngợi Ca Căn Cước Người Công Giáo Mỹ Gốc Việt”
Sau chương trình hội thảo là chương trình thi thố tài năng (We Got Talents) và Ngắm Mình Thánh Chúa và lúc 9:30 tối trước khi các bạn được thưởng thức món cháo gà vào đêm khuya cũng do các bà mẹ Công Giáo phục vụ. Chương Trình ngày thứ sau được đặt trọng tâm vào chủ đề Through Him (Qua Ngài), ngày thứ bảy là With Him (Với Ngài), ngày Chúa Nhật là In Him (Trong Ngài).
Chương Trình Đại Hội sẽ tiếp tục vào ngày thứ bảy và Chúa Nhật và sẽ kết thúc với Thánh Lễ Bế Mạc và Nghi Thức Sai Đi sẽ bắt đầu vào lúc 1 giờ chiều ngày Chúa Nhật.
Khai mạc Đại Hội:
Hơn 1800 bạn trẻ Việt Nam từ khắp nơi trên Hoa Kỳ và một số từ Âu Châu và Canada đang tề tựu về Seattle để tham dự Đại Hội Giới Trẻ Kỳ 5 được tổ chức vào ba ngày cuối tuần Lễ Độc Lập, 3 đến 5 tháng 7, tại Đại Học PLU trong khu vực Tacoma. Đây là một trong những cuộc tập trung giới trẻ Việt Nam đông nhất tại hải ngoại. Với nhiều bạn trẻ, đây là chuyến đi lần đầu tiên không cùng với gia đình.
Theo báo cáo của Ban Tổ Chức, nhiều địa phương đã gởi phái đoàn rất đông bạn trẻ đến tham dự, ví dụ như 350 từ Nam California, 250 từ Bắc California, 30 từ Las Vegas hay Canada, và dĩ nhiên hơn 1,000 bạn trẻ từ các khu vực địa phương như Seattle, Tacoma, Portland, Oregon, v..v.. Từ Quận Cam, các bạn trẻ thuộc Sinh Viên Công Giáo và Cộng Đoàn St. Barbara đã tổ chức đi xe bus và có ghé thăm các danh lam thắng cảnh dọc theo đường đi và đường về.
Chủ đề của kỳ đại hội nay là “Tựa Vào Ngài – In Christ Alone” để phản ảnh đức tính tin tưởng và phó thác nơi người Công Giáo, đặc biệt là các bạn trẻ. Trong suốt 3 ngày đại hội, các bạn sẽ làm quen, trao đổi và học hỏi kinh nghiệm sống đức tin của người trẻ Công Giáo Việt Nam tại Hoa Kỳ. Chương trình hội thảo sẽ gồm có 30 lớp với nhiều đề tài khác nhau dưới sự hướng dẫn của hơn 20 diễn giả, hầu hết gồm những tên tuổi nổi tiếng và nhiều kinh nghiệm hướng dẫn giới trẻ trên toàn Hoa Kỳ.
Ngoài ra các bạn trẻ còn có cơ hội tham gia các chương trình tâm linh như Taiser, văn nghệ và các thánh lễ cầu nguyện. Nghi lễ khai mạc sẽ bắt đầu vào lúc 1 giờ chiều ngày thứ sáu. Vào tối thứ bảy, một chương trình văn nghệ thi đua tài năng sẽ do các bạn trẻ từ khắp nơi biểu diễn. Đoàn Biểu Diễn Trống Truyền Thống Lasan từ San Jose cũng sẽ tham dự biểu diễn trong nhiều nghi lễ trong suốt đại hội. Thánh lễ bế mạc sẽ bắt đầu vào lúc 1 giờ vào chiều Chúa Nhật.
- Viết bởi Lm Augustinô Nguyễn Văn Dụ
Đức TGM Huế Phanxicô Xavie đã đến chủ tế Thánh lễ Tạ ơn mừng 40 năm linh mục của Cha Gioan Baotixita. Cùng đồng tế trong Thánh lễ này, có sự hiện diện đông đảo của các linh mục trong giáo phận. Sau Thánh lễ, cha Gioan Baotixita đã khoản đãi một bữa tiệc không những chỉ mừng Lễ Bổn mạng và 40 năm linh mục của Ngài, mà còn để mừng hai Tân Linh mục và các Tân Khấn sinh trong giáo xứ nữa.
Tối đến mới bắt đầu những ngày Đại Hội thường niên của Gia Đình Thanh Sinh Việt Nam. Khởi đầu, cha Tổng Linh hướng Gioan Baotixita giới thiệu các đoàn Thanh Sinh Công của giáo xứ và các gia đình Thanh Sinh đến từ mọi miền đất nước như: Sài Gòn, Long Xuyên, Đà Lạt, Long Thành, Bình Thái, Phan Thiết, Hàm Tân, Mường Mán và đông nhất là sự hiện diện của Gia đình Thanh Sinh Huế.
Ngày hôm sau, một ngày học tập với chủ đề: "Ra đi dưới ánh sáng Lời Chúa". Buổi sáng, sau bài thuyết trình của cha Tổng Linh hướng, cha Augustinô Nguyễn Văn Dụ đã trình bày về ơn gọi và sứ mạng của gia đình trong Giáo Hội và trong thế giới hôm nay, chủ đề của Thượng Hội Đồng Giám Mục vào tháng 10 sắp tới. Sau đó, cha Stanislas Nguyễn Đức Vệ đã cùng hiện diện và có đôi lời với anh chị em tham dự viên, trong tư cách là cựu linh hướng của Đà Lạt và Huế. Buổi chiều, Đại Hội đã chia ra 6 nhóm để hội thảo và đúc kết. Tối đến, các gia đình phúc trình sinh hoạt của mình trong năm qua và quyết định tổ chức Đại Hội cho năm tới tại Đà Lạt.
Qua ngày thứ ba, anh chị em đã hành hương đến Đức Mẹ La Vang và tham dự Thánh lễ Tạ ơn tại đây. Thánh lễ do cha Tổng Linh hướng Gioan Baotixita chủ tế và cha Augustinô chia sẻ. Sau đó, đoàn trực chỉ đến viếng đền hai thánh tử đạo tại Nhan Biều và sau đó đi biển Cửa Việt để nghỉ ngơi và tắm biển, đồng thời một số anh chị em cũng đi tham quan cầu Hiền Lương.
Buổi tối, vào lúc 19g00, trước tiền đường Nhà thờ Trí Bưu, có buổi giao lưu văn nghệ với nhau, đông đảo đoàn thể trong Giáo xứ Trí Bưu với nhiều tiết mục biểu diễn xen kẻ với các tiết mục của Gia đình Thanh Sinh mọi miền. Mở đầu với ca khúc tạ ơn do cha Tổng Linh hướng trình diễn, tiếp đến các tiết mục đặc sắc khác, đặc biệt tiết mục của các em thanh sinh Trí Bưu với hoạt cảnh truyền giáo tại Đàng Trong thật ý nghĩa. Tiếp đến, các bài hát và điệu vũ vui nhộn của các em cũng như những tiếng hát của các bác, các chú cô lớn tuổi đã giúp cho đêm giao lưu văn nghệ có được sự hiệp thông với niềm vui của cha tổng linh hướng, nhân dịp mừng kỷ niệm 40 năm linh mục và thất tuần của Ngài. Đêm văn nghệ kết thúc vào lúc 22 giờ với lời kinh Hoà Bình hát chung của cả cộng đoàn.
Ngày cuối, sau Thánh lễ tạ ơn và bữa ăn sáng, mọi người chia tay cha Tổng Linh hướng Gioan Baotixita, một số anh chị em Gia Đình Thanh Sinh đi tham quan Động Thiên Đường, trong khi hai xe khác trở về Huế để từ đó trở về nguyên quán mình. Những ai đi tham quan Động Thiên Đường thì có người đã cảm nghiệm được rằng dù đây là thiên đường trần gian, nhưng cũng đã phải trải qua nhiều hy sinh, vất vả và lao nhọc mới đến được cùng đích. Và sau khi thấy được kỳ công của Đấng Tạo Hoá qua các tác phẩm tuyệt vời của Ngài, thì như các Tông Đồ ngày xưa đã nhìn thấy vinh quang của Chúa trên Núi Tabor rồi cũng phải xuống núi, trở về cuộc sống bình thường với ơn gọi và sứ mạng của mình.
Tạ ơn Chúa đã ban cho thời tiết mát mẻ trong những ngày đại hội, cám ơn Cha Tổng Linh hướng cùng với Giáo xứ Trí Bưu đã tận tình tiếp đón và chăm sóc chu đáo, nhất là Ban ẩm thực đã chuẩn bị những bữa ăn ngon. Chúng con cũng không quên cám ơn Cha Giám đốc Đại Chủng Viện Huế đã cho chúng con tá túc trong những đêm lưu lại ở Huế. Nguyện xin Thiên Chúa trả công vô cùng cho những người "đã làm ơn làm phước cho chúng con".
Lm Augustinô Nguyễn Văn Dụ
Nguồn: TGP Huế
- Viết bởi Bài: Tiến Hương & Ảnh: Đình Thuỷ
WGPSG -- “Giới Doanh nhân Công giáo và công việc Bác ái – Xã hội” là chủ đề tọa đàm trong buổi sinh hoạt của Giới Doanh nhân Công giáo (DNCG) vào sáng Chúa nhật 28/06/2015, tại Trung tâm Mục vụ TGP TP.HCM.
Tham dự có cha linh hướng Đaminh Nguyễn Đình Tân, và khoảng 40 DNCG.
Như thường lệ hằng tháng, từ 8g30 – 9g00: Gia đình DNCG dành giây phút đầu cho buổi gặp gỡ thân mật, thăm hỏi nhau quanh “bàn cafe buổi sáng”.
Sinh hoạt
Đến 9g15, bắt đầu chương trình sinh hoạt: Gồm có 2 phần, phần đầu tọa đàm với chủ đề: “Giới Doanh nhân Công giáo và Công việc Bác ái – Xã hội”; phần sau, báo cáo kết quả chương trình “Thắp sáng lửa yêu thương lần thứ VI-2015”.
Phần tọa đàm
Ông Lê Thanh Liêm – phụ trách Công tác bác ái - phát biểu: “Một trong những mục đích của GĐDNCG là giúp nhau cùng sống đạo – Mến Chúa, yêu người. Mến Chúa thể hiện qua việc cùng nhau tham dự Thánh lễ hằng tháng, qua các buổi tĩnh tâm. Yêu người thể hiện qua việc bác ái – xã hội”.
Với nguồn quỹ có được thông qua Chương trình gây quỹ Bác ái – Xã hội “Thắp sáng lửa yêu thương”, Giới DNCG sử dụng vào đúng mục đích đề ra: Thông qua Caritas TGP giúp đỡ người nghèo; thông qua Ban Mục vụ Giới trẻ trao quỹ học bổng Tôma Thiện; Đóng góp theo khả năng cho quỹ của Ủy ban Loan báo Tin Mừng TGP SG.
Câu hỏi được đưa ra cho tất cả thành viên suy nghĩ: Thực hiện công việc Bác ái – Xã hội thế nào? Làm sao cho có hiệu quả?
Ông Đặng Văn Tưởng đã đề nghị dự án “Quán cơm sinh viên 5000 đồng”. Caritas TGP đang mời gọi tiếp tay đóng góp giúp cho từ 200 – 300 suất ăn/ngày cho sinh viên nghèo có bữa ăn đủ chất dinh dưỡng và an toàn vệ sinh thực phẩm.
Cuộc họp trở nên sôi nổi khi có nhiều người tâm huyết đóng góp ý kiến cho công việc bác ái – xã hội.
Cha linh hướng đã nêu ra một số kinh nghiệm và cho những góp ý: Thực hiện về loan báo Tin Mừng gián tiếp và trực tiếp. Gián tiếp là thông qua Caritas TGP; qua các việc làm bác ái... Cha nhấn mạnh đến trực tiếp đó là trợ giúp cho các “Giáo điểm truyền giáo”.
Sau các ý kiến đóng góp của Bà Đỗ Thị Nguyệt cùng các ông Nguyễn Thái, Cao Tiến Vị và Phạm Công Tuyến, cuối cùng DNCG đã quyết định đón nhận góp ý của cha linh hướng, đồng thời chọn các dự án: “Quán cơm sinh viên 5000 đồng”; tập trung học bổng cho khoảng 30 sinh viên nghèo, hiếu học. Điểm cần chú ý trong khi làm công việc bác ái xã hội là “Tạo hiệu ứng xã hội”.
Chương trình “Thắp sáng lửa yêu thương”
Ông Nguyễn Thái cho biết: “Thắp sáng lửa yêu thương lần thứ VI-2015” tổ chức vào ngày 29/05/2015 vừa qua, gặt hái kết quả rất tốt đẹp. Có 370 người tham dự, đặc biệt có sự hiện diện của Đức Tổng Giám mục Phaolô Bùi Văn Đọc và rất nhiều nhà hảo tâm.
“Trải qua 6 năm tổ chức chương trình gây quỹ bác ái – xã hội, cho thấy chương trình có ý nghĩa này ngày càng tạo được niềm tin, tạo hiệu ứng tốt đẹp nơi các nhà hảo tâm. Xin cảm ơn những người có tấm lòng quảng đại, đã đóng góp hiện vật, hiện kim, công sức cho việc làm ý nghĩa này”, ông Lê Văn Sơn đã nói.
Buổi sinh hoạt sôi nổi đã kéo dài thời gian hơn dự kiến đã kết thúc lúc 11g10.
Thánh lễ
Thánh lễ Chúa nhật XIII Thường Niên do cha linh hướng Đaminh chủ sự. Đồng tế có cha cựu giám tỉnh Dòng Đaminh, Giuse Nguyễn Cao Luật.
Mở đầu Thánh lễ, cha linh hướng dâng lên Chúa những sinh hoạt của Giới DNCG, những anh em trong Giới đã qua đời. Trong bài Tin Mừng nói đến lòng tin của ông trưởng hội đường, của người phụ nữ bị băng huyết, ngài nhắc nhở mọi người cũng xem lại Đức tin của mình.
Sau công bố Tin Mừng, cha Giuse đã giảng: Bài đọc I và Bài Tin Mừng cho thấy Thiên Chúa có quyền trên sự sống và sự chết.
Thiên Chúa tạo ra sự sống: Chúa đã chữa lành người phụ nữ bị băng huyết đã 12 năm, cho em bé 12 tuổi sống lại. Ở đoạn Tin Mừng khác, Chúa cũng đã cho Lazarô sống lại.
Đám đông chen lấn, nhưng Chúa Giêsu nhận thấy một năng lực nơi mình phát ra khi người phụ nữ chạm vào mình. Chúa Giêsu lên tiếng trước đám đông vì muốn đưa ra mẫu gương về lòng tin của người phụ nữ. Phép lạ được Chúa ban nhờ sự gặp gỡ giữa người phụ nữ và Chúa Giêsu. Sự kết nối giữa con người với Thiên Chúa để trao đổi, tâm sự và để được ơn ban. Trong niềm tin, mỗi người cũng hãy gặp gỡ Thiên Chúa theo cách riêng tư của mình, để được Ngài cảm thông, chăm sóc. Chúng ta có Đức tin của Hội Thánh, chúng ta cần củng cố thêm Đức tin của mình.
Thật trùng hợp giữa Lời Chúa trong Bài đọc II (2C8,7.9.13-15) với ý nghĩa của buổi tọa đàm hôm nay, đó là Đức Giêsu Kitô “vốn giàu sang phú quý, nhưng đã tự ý trở nên nghò khó vì anh em, để lấy cái nghèo của mình mà làm cho anh em trở nên giàu có”. Chúng ta có được gì cũng từ Thiên Chúa ban, vậy đáp lại Lời Chúa, quảng đại giúp đỡ những người nghèo khó, những người đang lâm cảnh túng thiếu, như thế “Kẻ được nhiều thì không dư, mà người được ít thì không thiếu”.
Thánh lễ kết thúc lúc 11g40 với bài hát “Xin vâng”.
Cuối cùng, ông Phanxicô Xaviê Nguyễn Thái thay mặt GĐDNCG cảm ơn quý cha, mọi người, và cách riêng ca đoàn Piô X đã dâng tiếng hát sốt sắng, tạo sự ấm cúng trong Thánh lễ.
Nguồn: TGP SàiGòn
- Viết bởi Bài & Ảnh: Martin Lê Hoàng Vũ
WGPSG -- Trong hai thứ Bảy và Chúa nhật 27 & 28.06.2015, các em thiếu nhi trong Đoàn Thiếu nhi Thánh Thể giáo xứ Phú Bình, hạt Phú Thọ, TGP Sài Gòn đã tham dự trại hè với chủ đề “Em học với Chúa Giêsu - sống Hy sinh”.
Trại hè diễn ra trong khuôn viên nhà thờ giáo xứ Phú Bình được khai mạc vào lúc 6g30 sáng ngày thứ Bảy. Sau nghi thức chào cờ, cha Giuse Nguyễn Văn Niệm - chánh xứ Phú Bình và cũng là cha tuyên úy phong trào TNTT xứ đoàn Têrêsa Phú Bình - tuyên bố khai mạc. Hiện diện trong buổi khai mạc còn có Sr. Maria Đỗ Thị Thu Thanh - trại trưởng, ông Chủ tịch HĐMVGX Phú Bình, anh trại phó Vinhsơn Tôma Ngô Huy Vinh. Đối tượng tham dự trại là các em thiếu nhi từ ngành Ấu trở lên được chia thành các đội.
Trong câu chuyện dưới cờ buổi khai mạc, cha nói về ý nghĩa của hai ngày trại. Đây là dịp cho các em trở về với thiên nhiên, sống tình bạn bè thân thiết, biết giúp đỡ nhau cùng thăng tiến mọi mặt. Vì thiên nhiên ngày nay bị con người tàn phá nặng nề, bầu khí quyển bị ô nhiễm bởi những chất hóa học, khí thải máy móc nhiên liệu, các chất hóa học, hiệu ứng nhà kính… tất cả làm cho thiên nhiên đang chết dần chết mòn, và khí hậu càng ngày càng khắc nghiệt. Hơn nữa, thiếu nhi ngày nay cũng thiếu một sân chơi lành mạnh, trong sạch. Trong khuôn viên nhà thờ Phú Bình với hai ngay tới, qua các trò chơi sa mạc, vận động chạy nhảy, các em được vui đùa thỏa thích, nhưng cũng phải tuân những kỹ luật trại, giúp các em rèn luyện nhân cách và tập cho mình những thói quen tốt như: không xả rác bừa bãi, biết giữ gìn vệ sinh chung, tôn trọng người khác. Nhờ các ngày trại, các em sống hòa mình với thiên nhiên, cùng nhau cảm nghiệm được hồng ân Chúa, từ một bầu trời trong xanh, đến khí thở, cây xanh ngọn cỏ và cảnh đẹp thiên nhiên, đó là sự chăm sóc yêu thương của Chúa dành cho mỗi người chúng ta. Chúng ta phải học biết để gìn giữ bảo vệ thiên nhiên và môi trường sống chung quanh.
Lúc 19 giờ tối cùng ngày, lửa trại bừng sáng, các em trình diễn những vở kịch, những vũ điệu nói đến những sự hy sinh của con người để cộng tác vào kế hoạch của Thiên Chúa. Con người sống hy sinh chia sẻ vật chất và tinh thần cho nhau, sống cho và vì người khác. Câu chuyện người đàn bà góa dâng cúng 1 đồng xu nhỏ bé là biểu dương cho sự hy sinh gởi gắm sứ điệp về sự tốt lành quảng đại của Thiên Chúa.
Hai ngày trại thiếu nhi Phú Bình được kết thúc vào lúc 16 ngày 28.06.2015. Cha chánh xứ và soeur trại trưởng phát thưởng cho những đội đạt kết quả tốt, chuyên cần, có kỷ thuật, sống tinh thần đồng đội.
Tạ ơn Chúa đã ban cho thiếu nhi Phú Bình hai ngày trại tốt đẹp, dù bầu trời chiều ngày đầu tiên của kỳ trại mây kéo đến đen ngòm tưởng chừng có mưa lớn, nhưng Chúa lại không cho mưa tới, làm cho buổi đốt lửa trại diễn ra tốt đẹp, để các em mang lửa về tim với tâm nguyện mỗi thiếu nhi sống xứng đáng là con cái Chúa, một người Kitô hữu trẻ, trở nên ánh sáng cho cuộc đời, làm bừng sáng lên ngọn lửa của yêu thương và hy sinh phục vụ.
Nguồn: TGP SàiGòn
- Viết bởi Nguyễn Ngọc Duy Hân
Hôm nay là Thứ Sáu, 12 tháng 6 năm 2015, tôi đã về tới Toronto - Canada bình an và đang ngồi viết một chút suy tư về chuyến hành hương vừa qua tại các nước Âu Châu. Sở dĩ tôi phải xác định rõ thời gian và không gian hiện tại là vì trong gần 3 tuần lễ qua, không ngày nào là chúng tôi không phải hỏi nhau: Hôm nay thứ mấy, mấy tây, bây giờ là mấy giờ, bên Toronto là mấy giờ, mình đang ở đâu, ngày mai sẽ đi đâu ... Chúng tôi lơ mơ như ở trên cung trăng, lúc nào cũng vội vã sắp xếp hành lý, hối hả đi, tất bật mua sắm, nói cười liên tục và cũng đọc kinh cầu nguyện liên lỉ. Mới đây thôi mà tôi đã quên bớt mình đi đâu, chỗ nào ra sao rồi, nếu không ghi lại những tâm tình, nơi chốn vừa đi qua có lẽ tôi sẽ quên hết. Như các Cha hướng dẫn thường xuyên nhắc nhở, chúng ta đang đi hành hương cầu nguyện, đi du lịch chỉ là phụ thêm, nên bài chia sẻ này không chú trọng nhiều vào các danh lam thắng cảnh - hơn nữa tôi không giỏi về địa lý - mà chỉ xin viết một chút kỷ niệm về những điều tai nghe mắt thấy trong chuyến đi vừa qua.
Nhóm chúng tôi gồm 41 người do hai Linh Mục tại Toronto là Cha Giuse Trần Tập và Cha Giuse Phạm Hồng Chương hướng dẫn đã đi thăm viếng một số địa điểm và đền thánh tại Rome, Vatican, Đức Mẹ Lộ Đức, Đức Mẹ Fatima và nhiều đền thờ, thánh tích ở các nước Ý, Bồ Đào Nha, Tây Ban Nha, Pháp, Monaco ... Riêng hai vợ chồng chúng tôi ít khi đi du lịch. Sau lần tới Do Thái thăm Đất Thánh Giêrusalem - nơi Chúa Giêsu sinh ra và chịu đóng đinh trên cây Thánh Giá - vào năm 2008, đây là lần thứ hai chúng tôi được đi hành hương xa, nên các địa điểm này đều mới mẻ lạ lẫm với chúng tôi. Cảm giác yêu thương cùng với tâm tình tạ ơn đã làm chúng tôi lâng lâng như đang trên đường về miền Đất Hứa.
Rời Toronto ngày 26 tháng 5, 2015 chúng tôi đi máy bay tới nước Ý. Ý Đại Lợi mà tôi biết tới ngày xưa là những mẫu chuyện trong cuốn Tâm Hồn Cao Thượng do Hà Mai Anh dịch của nhà văn Ý Edmondo De Amicis, dạy chúng tôi về tình gia đình, nghĩa thầy trò, tinh thần yêu nước mà tới bây giờ nhiều chuyện tôi vẫn còn nhớ. Hôm nay tôi mới thật sự được đặt chân trên đất nước này, vùng đất của những huyền thoại, của vẻ đẹp kiến trúc, văn hóa vang danh một thời. Địa điểm đầu tiên chúng tôi đến viếng là đền Thánh Phêrô.
Năm 1626 - sau 120 năm xây dựng - đền thờ mới được khánh thành với 187 mét chiều dài và 45 m chiều cao với sức chứa trên 60 ngàn người. Đền Thánh Phêrô là nơi có nhiều tác phẩm nghệ thuật như của Michelangelo di Lodovico Buonarroti Simoni, Bernini và Giotto... Đền Thánh cũng là nơi những ngôi mộ đẹp đẽ của các nhân vật Vatican quan trọng, từ Thánh Phêrô cho tới Đức Giáo Hoàng Gioan Phaolô II được chôn cất. Tiếc là chúng tôi không ở Roma vào thứ Tư, nên không được tham dự Thánh lễ do Đức Giáo Hoàng Phanxicô cử hành. Nghe nói các cặp mới lấy nhau, có thể mặc đồ cưới và mang theo giấy chứng minh để được chính Đức Giáo Hoàng ban phép lành Hôn Nhân trong thứ Tư hàng tuần. Hơn ba mươi năm trước chúng tôi không biết vụ này, hơn nữa cũng chưa có tiền đi Roma, nên không có cơ hội được nhận phép lành đặc biệt này! Từ Roma, chỉ một bước chân là đã sang lãnh thổ Vatican - quốc gia bé nhỏ nhất thế giới. Được biết Vatican sử dụng đồng Euro nhưng cũng phát hành đồng tiền xu riêng được giới sưu tầm ưa chuộng. Ở Vatican giá xăng thấp hơn ở Ý 30% do không bị đánh thuế, tuy nhiên chỉ bán cho cư dân hoặc người có giấy phép làm việc tại Tòa Thánh. Đường xe lửa Vatican nối với Roma dài chỉ 852 mét. Ngân hàng Vatican có tên Istituto per le Opere di Religione, là nơi duy nhất trên thế giới có máy ATM rút tiền dùng tiếng Latin.
Điều thú vị là quảng trường Thánh Phêrô có hình dáng một lỗ khóa nếu nhìn từ trên cao, thiết kế này bắt nguồn từ Kinh Thánh về việc Chúa Giêsu trao chìa khóa nước Trời cho Thánh Phêrô. Chúng tôi cũng thấy thật có phúc khi được đứng trước Cánh Cửa Thánh (Holy Door) chỉ được mở 25 năm một lần vào dịp Năm Thánh Jubilee, hoặc những Năm Thánh đặc biệt. Cùng với đoàn người đông đảo từ khắp thế giới đến thăm đền Thánh, lòng chúng tôi rộn ràng với câu hát: "Lạy Chúa, chúng con về từ bốn phương trời, cùng với lớp sóng người hành hương về nhà Chúa ..."
Sau đó chúng tôi được hướng dẫn tới Vương cung Thánh đường Đức Bà Cả, tức là Santa Maria Maggiore.
Theo truyền thuyết, Mẹ Maria đã hiện ra với Đức Giáo Hoàng Liberius và truyền cho ngài xây một đền thờ kính Đức Mẹ tại nơi này. Nhà thờ cũng được biết tới với sự kiện đặc biệt vào ngày mùa hè nóng nực đã có tuyết từ trời cao đổ xuống, nên còn được gọi là Đền thờ kính Đức Mẹ Xuống Tuyết.
Trong nhà thờ có những khung hình vuông bằng vàng rực rỡ. Đây là quà của vua và hoàng hậu Tây Ban Nha mang từ châu Mỹ Latin về tặng cho Đức Giáo Hoàng Alexander VI. Trên các cây cột chính chung quanh đền thờ có 36 bức tranh dát kiểu Mosaic rất công phu làm từ thế kỷ thứ V, diễn tả đời sống của tổ phụ Môisen, Abraham, Isaac và Giacóp.
Tháng 7, 2013 Đức Giáo Hoàng Phanxicô đã đến viếng Santa Maria Maggiore này để cầu nguyện cho chuyến tông du ngày Giới Trẻ Thế Giới tại Ba Tây.
Chúng tôi cũng được tận mắt xem bức hình Santa Maria ad Praesepe - Đức Mẹ Hang Đá - mà khung hình là mảnh gỗ của chiếc máng cỏ Chúa Giêsu nằm lúc sinh ra ở Belem, được giữ gìn như di tích vật thánh. Cũng có bức tranh với khung gỗ lấy từ bàn tiệc ly nơi Chúa Giêsu ăn bữa tối cuối cùng với các môn đệ.
Nhóm chúng tôi ăn mặc rất chỉnh tề để dự lễ và viếng đền thờ, riêng các du khách nếu trang phục hở hang, quần áo in hình ảnh thiếu trang nhã hay đeo quá nhiều vòng vàng diêm dúa có thể bị từ chối cho vào đền Thánh.
Roma là thành phố có nhiều đài phun nước nổi tiếng thế giới, như Trevi Fountain, nằm ngay ngã ba của ba con đường, nên có tên Trevi.
Một điều tiếc nữa là nhóm chúng tôi không được tham quan Sistine Chapel, nơi có những bức tranh trang trí trên trần nhà nổi tiếng của Michelanglo như bức Creation, cũng như những hình ảnh đặc biệt trong Kinh Thánh khác.
Rời khỏi Tòa Thánh Vatican sau thánh lễ riêng của nhóm hành hương với bài giảng đầy ý nghĩa, chúng tôi tới Colosseum. Đấu trường này được xây dựng khoảng năm 70 sau Công nguyên dưới thời hoàng đế Vespasian, được sử dụng cho các cuộc giao đấu, trình diễn đẫm máu và man rợ, với sức chứa lên đến 50 ngàn khán giả. Nhiều vị thánh Tử Đạo cũng từng bị xử tử cách đau đớn cho đức tin tại nơi đây. Tôi bỗng xấu hổ vì mình quá yếu đức tin, quá sợ hãi chịu thử thách roi đòn. Cũng may Chúa biết tôi yếu đuối nên không cho tôi vác thánh giá nặng. Dù ngày nay bị hư hại nhiều, Colosseum vẫn được xem là một trong những cấu trúc La Mã cổ xưa và độc đáo còn sót lại. Hằng năm vào thứ Sáu Tuần Thánh, Đức Giáo Hoàng vẫn có cuộc diễn hành cầm đuốc đến Colosseum. Đặc biệt các tòa nhà khu vực Roma đều mang màu vàng ố, vì bị bụi cát từ châu Phi thổi qua bao bọc.
Thật vui chúng tôi gặp lại Linh Mục Giuse Nguyễn Cao Phong đang học thêm tại Roma. Cha Phong là em họ của anh Duy, Cha đã qua Toronto đồng tế lễ cưới cho con trai chúng tôi năm ngoái. Cha Phong dắt chúng tôi đi bộ thăm Termini, tức là trạm xe điện ngầm & xe buýt tại Ý với kỹ thuật tân tiến. Hôm sau chúng tôi lại được gặp Cha Phêrô Nguyễn Văn Khải dòng Chúa Cứu Thế, Cha đang theo học chương trình Tiến sĩ tại Roma từ 5 năm nay. Cha và chúng tôi đã làm việc với nhau trong các buổi nói chuyện về tình hình tại quê nhà. Chúng tôi cũng có dịp góp tay vào việc tổ chức giúp các tù nhân lương tâm và ủng hộ các phong trào Dân chủ tại Việt Nam, nên rất thân thiết. Buổi tối Cha đưa một số anh chị em trong nhóm đi thăm phố cổ của Ý, nơi kiến trúc thật đẹp với các gian hàng chưng bày quần áo, giày dép rất mắc tiền, có lẽ chỉ người rất giàu mới mua nổi. Về lại khách sạn, Cha và hai chúng tôi hầu như không ngủ. Mặc dù khá mệt và mắt cứ ríu lại, chúng tôi vẫn ngồi với nhau đến hơn 2 giờ sáng, trao đổi, tâm sự hết việc nọ đến việc kia. Chúng tôi cũng được Cha hướng dẫn các việc cụ thể nên làm để góp phần cho việc chung. Nghe Cha tâm sự, thấu hiểu nỗi lòng và các khó khăn của đất nước & Giáo Hội qua cái nhìn của ngài, chúng tôi thương mến và kính phục Cha hơn bao giờ. Ước gì đất nước có thêm nhiều vị Ngôn sứ có tài đức và tấm lòng như cha Khải.
Chúng tôi cũng được đến viếng Hang Toại Đạo (Catacombs) tại Roma - chứng tích của đức tin - khi người theo Chúa thời hoàng đế Néro (khoảng năm 54-68) bị cấm đạo. Họ phải chui xuống các hang dùng để chôn người chết này để sống và lén lút đọc kinh cầu nguyện, dâng Lễ ... Ban đêm, họ bò về nhà tìm cách sinh nhai, sáng sớm lại chui xuống hang. May mắn là thời đó tại Roma có luật nghĩa trang bất khả xâm phạm, lính tráng không được phép xuống lục soát dù nghi ngờ nên những tín hữu này đã thoát cảnh bắt bớ giam cầm. Có nhiều hang toại đạo nhưng cái mà chúng tôi xem dài khoảng 20 cây số và sâu tới 15 mét với nhiều tầng. Thật ra sống chui rúc dưới các hang này (có người trong nhóm bảo giống như địa đạo Củ Chi) thì cực khổ có khác gì bị bắt giam. Nhưng cái khác là họ được cùng nhau cầu nguyện, cử hành các bí tích, dạy cho con cái sống đạo. Thật đáng kính phục, ngưỡng mộ biết bao nhiêu, trong khi chính tôi được tự do, nhiều điều kiện ưu đãi nhưng biếng lười đọc kinh xem lễ, thiếu bổn phận dạy dỗ con cái, nói chi đến việc dám hy sinh cho Đức Tin và Chân Lý.
Cũng tại Roma, nhờ cha Quốc bạn của Sơ Hải giúp đỡ, đoàn chúng tôi lại may mắn được thăm viếng mộ của Đức Cố Hồng Y Phanxicô Xaviê Nguyễn Văn Thuận. Riêng tôi đã được diện kiến và nghe Đức Cố Hồng Y giảng dạy tại Đại Hội Thánh Mẫu dòng Đồng Công Missouri vào Năm Thánh 2000. Ngoài sự nhân từ, giỏi giang và các chức vụ quan trọng trong Giáo Hội mà Ngài đã đảm đương khi còn sống, tôi còn ngưỡng mộ ngài hơn nữa về tấm lòng yêu tổ quốc Việt Nam. Tôi nhớ câu Đức Cố Hồng Y viết trong cuốn Đường Hy Vọng, dặn mọi người sống và hành động như cử chỉ lúc được chụp hình. Quả thế, mấy ngày nay chúng tôi luôn xôn xao chụp hình cho nhau, trước khi chụp thì vuốt ve quần áo cho thẳng thớm, tươi cười tạo dáng đẹp. Hằng ngày nếu lúc nào mình cũng vui vẻ, có chuẩn bị thì tấm hình mình trong lòng mọi người sẽ đẹp biết bao nhiêu. Mười năm sau khi được an táng tại nghĩa trang Verano, di hài Đức Hồng Y đã được cải táng về nhà thờ hiệu tòa của ngài, tức là nhà thờ Đức Mẹ Scala, ở trung tâm Roma vào năm 2012. Nhà thờ Piazza della Scala tọa lạc tại khu Trastevere, được khởi công xây cất từ năm 1593 và hoàn tất vào năm 1610 cũng rất hùng vĩ uy nghiêm. Xác ngài được đặt dưới bàn thờ thánh Đa Minh và thánh nữ Catarina, là bàn thờ thứ hai ở bên phải vừa khi bước vào thánh đường. Đoàn chúng tôi sốt sắng đọc kinh cầu nguyện. Khi cùng hát bài "Lạy Mẹ xin yên ủi chúng con", nước mắt tôi bỗng tuôn trào. Xin Mẹ Maria, xin Đức Cố Hồng Y cầu nguyện và phù hộ cho quê hương Việt Nam đau khổ của chúng con.
Thứ Sáu 29 tháng 5 đoàn hành hương chúng tôi được đưa tới thành phố Florence của Ý.
Theo bình chọn của báo Du Lịch, Florence đứng đầu trong danh sách những nơi nên thăm viếng, còn thủ đô Roma chỉ đứng hàng thứ tư, nên chúng tôi rất nôn nóng được đến nơi. Ngày trước, sau khi thống nhất, Florence đã trở thành kinh đô của Ý trong sáu năm từ 1865 đến 1871. Đến năm 1872, thủ đô mới được chuyển về thành phố Roma.
Lòng tôi chùng xuống khi được thăm đền thờ Thánh Phanxicô Assisi. Ngài sinh ra trong gia đình rất giàu có và đáng lẽ được thừa kế một gia tài lớn, nhưng đã từ bỏ tất cả để hy sinh và tận hiến cho người nghèo, kể cả bị cha ruột mình giận dữ từ bỏ. Thánh Phanxicô cũng đã từng bị coi là điên rồ khi rao giảng lời Chúa, từng trộn hồ làm việc vất vả góp phần xây dựng nhà nguyện, và rất yêu thương thú vật cây cỏ. Chuyện kể có lần Thánh Phanxicô đang rao giảng cho dân chúng, thì bị một đàn chim ồn ào hót vang làm át mất tiếng của ngài, Thánh Phanxicô ra lệnh cho đàn chim im lặng, thì lập tức đàn chim im tiếng. Ngày nay khi tạc tượng Thánh Phanxicô, người ta thường làm có hình ảnh chim chóc, thú vật bên cạnh là vì thế. Thánh Phanxicô đã bị mù và bệnh nặng rồi qua đời năm 44 tuổi. Trước đó 2 năm ngài đã được Chúa cho in 5 Dấu Thánh trên thân thể ngài. Bài hát Kinh Hòa Bình và dòng tu Phanxicô Khó Khăn sẽ mãi tồn tại trong Hội Thánh và trong lòng mỗi người Công Giáo. Xét lại, nếu không vì bị bắt và cầm tù, không bị bạo bệnh khi còn trẻ, có lẽ Thánh Phanxicô đã không có được những trải nghiệm làm thay đổi cuộc đời mình và nên Thánh như thế. Bản thân tôi trước những khó khăn, thử thách của cuộc đời, tôi đã suy nghĩ và chống chỏi ra sao, hay chỉ than thân trách phận và chịu thua hoàn cảnh?
Tiếp theo chúng tôi được ghé thăm đền thờ Thánh Nữ Clara thành Assisi. Nữ thánh sinh năm 1194 và mất năm 1253, đã lập nên Dòng Chị Em Hèn Mọn (Order of Poor Ladies). Dòng sống nghèo khó, luôn đi chân đất, không bao giờ ăn thịt, luôn thinh lặng để cầu nguyện và làm việc giúp đỡ người nghèo. Có lần khi đội quân hung hãn tiến vào đánh thành Assisi, Clara đã thiết tha quỳ xuống nài xin và Chúa đã đặc biệt nhậm lời cho quân giặc tự động rời bỏ thành.
Thánh nữ Clara làm bề trên hội dòng được 40 năm, tính cả 29 năm bệnh tật vẫn cố gắng phục vụ vì danh Chúa.
Nơi đây cũng là quê hương của Linh Mục Gildo Dominici - một người Ý với trái tim Việt Nam - vị ân nhân đã giúp rất nhiều đồng bào tị nạn tại các trại Indonesia, Thái Lan. Khi còn ở Galang, anh Duy là "con cưng" của Cha Dominici vì là đoàn trưởng Đoàn Thanh Niên Công Giáo, còn tôi thì giúp Cha bảo quản Thư Viện và góp tay trong Báo Quán Tự Do, tờ báo của dân tị nạn thời đó. Nhớ đến Cha chúng tôi bùi ngùi khôn xiết, biết làm sao học được tinh thần phục vụ hy sinh không bờ bến như Cha Dominici.
Ngày hôm sau chúng tôi đi thăm cầu Ponte Vecchio, bắc ngang con sông Arno êm đềm. Đây là cây cầu được xây thời Trung cổ, nổi bật với các cửa hàng xây dọc theo cầu. Ngày xưa các cửa tiệm này bán thịt nhưng hiện nay hầu hết bán nữ trang, hàng nghệ thuật và quà lưu niệm. Cầu không cho xe cộ đi qua mà chỉ có người đi bộ. Cầu được xây từ thời La Mã năm 996 với mục đích nối giữa hội trường thành phố Palazzo Vecchio và Palazzo Pitti. Trong hành lang Vasari ở bên cầu có chân dung của các họa sĩ hàng đầu nước Ý và châu Âu. Ngoài ra, điểm thu hút du khách cũng là những ổ khóa Tình Yêu. Các cặp tình nhân đến từ nhiều quốc gia móc ổ khóa ghi tên hai người vào cầu, khóa lại rồi ném chìa khóa xuống sông với niềm tin rằng tình yêu sẽ được vĩnh cửu. Người đi đến đây một mình cũng không chịu mất phần, họ chuẩn bị một cái khóa viết tên người mình thầm yêu trộm nhớ, với hy vọng ngày nào đó mối tình đơn phương sẽ được đáp ứng và nên duyên. Chính quyền Ý cũng rất nhức đầu với trò chơi này, phải thường xuyên cho người tới cắt bỏ các ổ khóa cũng như sẽ phạt 50 Euro nếu bị bắt quả tang đang thề ước bằng ổ khóa.
Sau đó chúng tôi đến viếng Thánh đường Santa Maria de Fiore, từng được xem là nhà thờ lớn nhất, và ngày nay được sắp thứ tư trên thế giới, xây dựng với phần lớn là đá cẩm thạch màu hồng, màu trắng và màu xanh lá cây - 3 màu chính của lá cờ Ý. Nhà thờ có chiều cao 40 mét, ngang 40 mét, mái vòm ngói đỏ có chiều cao 91 mét. Thánh đường được khởi công xây dựng từ năm 1296, phải tới 140 năm sau mới hoàn thành. Người thời ấy đã sử dụng khoảng 4 triệu viên gạch nhưng không cần hệ thống chống đỡ xi măng cốt sắt. Trên đỉnh là một quả cầu bằng đồng đỏ mạ vàng, trên cao là cây Thánh Giá. Đến nay dù nhiều kiến trúc sư đã ra công nghiên cứu nhưng vẫn không hiểu làm sao người xưa lại hoàn thành được kiệt tác này.
Nhà thờ có 44 ô cửa sổ làm bằng kiếng trang trí công phu với hình ảnh các vị thánh trong Cựu Ước và Tân Ước, trong khi các cửa sổ tròn gần mái vòm và cửa bên trong thánh đường lại miêu tả về Chúa Giêsu và Đức Mẹ Maria. Nhờ những tấm kiếng này mà thánh đường nhận được rất nhiều ánh nắng từ bên ngoài.
Với đường kính 45 mét, mái vòm của nhà thờ là mái vòm xây bằng gạch lớn nhất thế giới. Trên trần là một bức họa khổng lồ khoảng 4.000 m². Năm 1359 tháp chuông Campanile với 12 quả chuông được hoàn thiện. Nghĩ thật lạ, rất nhiều nhà thờ phải mất hơn 100 năm mới xây xong, tức là người khởi đầu không hề thấy được thành quả việc mình làm, nhưng các đền thờ vẫn hiên ngang xuất hiện làm chứng cho niềm tin, cho sự lớn mạnh của Giáo Hội. Biết bao hy sinh của nhiều thế hệ khác nhau, bao nhiêu tiền của xương máu mới có được thành quả để lại cho thế nhân. Tôi vốn ngại khó, chỉ còn biết cúi đầu mang ơn và cảm phục những “hoa màu của ruộng đất và lao công của con người”. Tôi cũng thấm thía nếu muốn có một công trình hay đẹp, mình cần phải dám nghĩ dám làm, có kế hoạch kỹ lưỡng, chịu cực mất thì giờ tiền của thì mới có được cái gì để lại cho đời. Riêng đền thờ tâm hồn của tôi thì sao? Tôi có quan tâm vun quén để tâm hồn mình xứng đáng là đền thờ Chúa không?
Vui nhất là tại đây, chúng tôi tình cờ gặp các tu sĩ trong phái đoàn đi từ Việt Nam đến thăm nhà thờ, một vài thầy này lại đang ở Roma tu học và quen với các Linh Mục người thân của chúng tôi, cũng như có Cha đã từng tới nhà thờ Toronto dâng thánh lễ. Quả là thế giới rất nhỏ bé. Trong tiếng thánh ca và những hồi chuông ngân vang, trong niềm vui gặp đồng hương, chúng tôi như đang lạc vào thế giới đầy yêu thương và thánh thiện của Chúa.
Tiếp đến chúng tôi viếng thăm nhà thờ Santa Croce có nghĩa là Thánh Giá, nhà thờ này còn được coi là Đền Thờ Vinh Quang Nước Ý (Temple of the Italian Glorie), liên quan đến nhiều nhân vật nổi tiếng đã được chôn cất ở đây như Michelangelo, Galileo, Rossini và Machiavelli ...
Vào Chúa Nhật 31 tháng 5, chúng tôi rời Ý để tới Nice, nơi được mệnh danh là The Queen of French Riviera thuộc nước Pháp, rồi thăm xưởng chế tạo nước hoa ở Eze. Thật là công phu và tốn kém để tạo nên các loại nước hoa thơm tho này. Trung bình muốn có 1 ký dầu thơm phải tốn khoảng 3 tấn rưỡi bông hoa với quá trình chưng cất phức tạp. Người làm việc phải nghỉ ngơi nhiều vì nếu suốt ngày ngửi hoa, lỗ mũi sẽ không nhạy bén chính xác nữa. Hầu hết các thợ chính trong khâu cuối cùng là đàn ông, có lẽ các bà nấu nướng ngửi mùi thức ăn cả ngày mũi bị điếc rồi chăng?!
Đoàn tiếp tục đến thăm quốc gia nhỏ thứ hai trên thế giới là Monaco - nằm trong nước Pháp và nổi tiếng với bãi biển và các sòng bài, có lâu đài Hoàng gia Royal Palace. Hướng dẫn viên du lịch chỉ cho chúng tôi chỗ đứng để nhìn thấy cả 3 nước giáp ranh với nhau là Monaco, Pháp và Ý.
Đây là xứ giàu có, đất đai nhà cửa rất mắc. Người dân Monaco có tuổi thọ trung bình cao nhất thế giới, khoảng 90 tuổi, và là nước có tỷ lệ thất nghiệp thấp nhất. Người dân Monaco không được đánh bạc tại quốc gia này, mà chỉ dành quyền "đốt tiền" cho khách du lịch! Sòng bài nổi tiếng Grand Casino de Monte Carlo được xây dựng năm 1858 và rất thành công, nhờ thế nên chính phủ Monaco có thu nhập dồi dào để miễn thuế cho người dân. Năm 1974, một vị thái tử Ả Rập chỉ trong một ván bài đã thua mất 5 triệu mỹ kim. Chúng tôi cũng cố gắng len lỏi vào đám đông du khách để xem cho được cảnh các người lính thay đổi phiên gác. Họ mặc quân phục trắng bồng súng đi với các nghi thức hoàng gia khá cầu kỳ, nhưng một anh trong nhóm bảo còn thua xa các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa khi xưa đi diễn hành.
Chúng tôi tiếp tục thăm thành phố pháo đài Carcassonne nằm ở bờ phải của sông Aude nước Pháp. Với một bức tường thành chu vi khoảng 3 km gồm 52 tháp canh, bên trong có một lâu đài và nhà thờ cổ, Carcassonne là một trong những thành phố pháo đài nguyên vẹn nhất còn tồn tại ở châu Âu, được UNESCO công nhận là di sản thế giới. Du khách đến đây có thể đi xe ngựa kéo với những con ngựa to lớn thật đẹp. Phần vì không có nhiều giờ (nói nghe cho sang cho oách!), phần thì tiền xe ngựa cũng mắc, nên chúng tôi chỉ ngắm và nghe tiếng vó ngựa vỗ đều trên đường mà cũng thấy vui.
Sau đó đoàn chúng tôi được xe bus tiếp tục đưa tới Lộ Đức - Lourdes, thăm nơi Đức Mẹ hiện ra với bà Thánh Bernadette, là một trong những ước nguyện của chúng tôi trong chuyến hành hương này.
Thành phố Lourdes nằm cạnh dãy núi Pyrenees là nơi hành hương của người Công Giáo lớn nhất nước Pháp, cũng có thể nói lớn nhất nhì thế giới. Mỗi năm có hơn 7 triệu lượt người hành hương, trong đó có khoảng 70 ngàn người đau yếu đến xin Đức Mẹ chữa bệnh.
Vào năm 1858, khi Bernadette Soubirous còn là một bé gái 14 tuổi, cô đã gặp một "bà đẹp" ở hang núi Massabielle trong khi đang đi nhặt củi với em gái và một người bạn. Bà đẹp đây chính là Đức Mẹ và Mẹ đã hiện ra nhiều lần với Bernadette. Bernadette về sau đã được phong thánh và nhiều người đã được chữa bệnh tại suối nước Lộ Đức. Tước hiệu "Đức Mẹ Vô Nhiễm Nguyên Tội" cũng được xác nhận. Thật cảm động khi được tắm nước suối Lộ Đức, cùng với hơn 10 ngàn người thắp nến đọc kinh Mân Côi, rước kiệu Đức Mẹ. Được biết có những ngày đặc biệt, đoàn hành hương lên tới 50, 60 ngàn người. Chiều tới, chúng tôi thấy các em trẻ làm việc thiện nguyện vui vẻ đẩy không biết bao nhiêu xe lăn, giúp đỡ người già yếu tham dự cuộc rước này. Nhìn những người bệnh hoạn, đau khổ tới nương nhờ Đức Mẹ trợ giúp thật xúc động rơi nước mắt. Có khi tôi thấy mình sao vất vả, nhiều lo toan, gánh nặng, nhưng khi thấy các em bé bệnh tật bất thường được cha mẹ dẫn tới gặp Đức Mẹ, các người đau bệnh kinh niên hàng ngày chịu biết bao đau đớn từ thể xác tới tinh thần, tôi lại thấy mình quá may mắn - dù nhiều tội lỗi. Tại đây biết bao thiện nguyện viên đã hằng ngày phục vụ liên tục. Tôi đã được giúp đỡ, được phục vụ rất nhiều trong suốt cuộc đời, không biết làm sao để trả lại và chia sẻ nỗi đau với người khác. Xin Mẹ như dòng suối mát gội rửa con, cho được sạch trong và tràn đầy lòng nhiệt thành như những gương sáng con đã nhận được.
Sáng hôm sau đoàn hành hương chúng tôi được suy ngắm 14 chặng đàng Thánh Giá trên ngọn đồi thật đẹp. Những bức tượng màu đồng to lớn điêu khắc tinh vi giúp tôi hình dung và hiểu được nỗi đau khổ của Chúa Giêsu và Mẹ Maria trên con đường tử nạn Chúa đã đi qua.
Tại đây chúng tôi tìm được nhà hàng Việt Nam, nhỏ thôi nhưng ăn cũng khá với các món thuần túy như phở, gỏi cuốn ... Rời Lộ Đức mà lòng tôi rưng rưng xúc cảm.
Thứ Năm, 4 tháng 6, chúng tôi lên đường sang Madrid là thủ đô cũng là thành phố lớn nhất của Tây Ban Nha. Đại hội Giới trẻ Thế giới 2011 đã được tổ chức tại đây, với khoảng 1 triệu rưỡi người tham dự do Đức Giáo Hoàng Biển Đức 16 chủ trì. Chúng tôi được nhìn ngắm Puerta del Sol (tiếng Tây Ban Nha nghĩa là Cổng Mặt Trời) là một trong những nơi nổi tiếng và tấp nập nhất tại Madrid. Đây là trung tâm, cây số zero của mạng lưới giao thông Tây Ban Nha. Gần trung tâm là bức tượng Vua Carlos III, người đã xây dựng nhiều công trình của thành phố.
Quảng trường này cũng có chiếc đồng hồ nổi tiếng Plaza de España và tượng đài kỷ niệm nhà thơ, nhà soạn kịch và tiểu thuyết gia Miguel de Cervantes Saavedra. Đài được xây từ 1925 đến 1957, tức là sau 32 năm mới xong. Saavedra (1547 – 1616) được biết đến nhiều nhất với cuốn Don Quixote de la Mancha, được coi là tiểu thuyết hiện đại đầu tiên của Châu Âu bằng tiếng Tây Ban Nha. Nhân vật Don Quixote mang tính đa diện của con người, bên cạnh tánh gàn dở là tình thương yêu đồng loại, trân quý tự do và ghét thói rởm đời của giới quý tộc đương thời. Tôi có đọc cuốn này khi còn ở Việt Nam, nhưng thú thật là không mấy gì thích.
Nhìn các vòi phun nước lớn lấp lánh ánh đèn màu vào buổi tối, rồi bức tượng Saavedra đưa mắt nhìn xuống các nhân vật của mình là Don Quixote và cận vệ Sancho Panza được đúc bằng đồng dưới chân tượng đài, tôi thật cảm phục cho những tư tưởng, những công trình đầy sáng tạo và ý nghĩa.
Buổi tối khi đi dạo trên phố, tôi gặp nhiều người bán hàng rong trên vỉa hè, không khác gì bên Việt Nam. Họ cũng sợ bị cảnh sát đuổi bắt nên bày hàng trên một miếng bạt lớn, có cột sẵn giây ở bốn góc, khi cần là quơ tóm hàng hóa bỏ chạy ngay. Chúng tôi thích thú xem nhiều người hóa trang đặc biệt, đứng lơ lửng giữa trời hoặc ngồi trên ống tre để du khách chụp hình kiếm tiền. Cũng có người biểu diễn đàn bằng những ly thủy tinh chứa nước, âm điệu rất du dương, hoặc những thợ vẽ dùng ống sơn tô màu các bức tranh rất đẹp và nhanh. Thỉnh thoảng lại có những bức tượng rất đẹp nhưng là do người thật hóa trang. Trời nóng mà họ phải mặc quần áo dày, đeo mặt nạ hoặc sơn phết lên mặt thật là tội nghiệp. Phần thì tôi cũng thích được chụp hình, phần cũng thương người kiếm tiền bằng cách này nên tôi hăng hái ủng hộ họ. Đến khi mệt quá không cười toe toét nổi để chụp hình nữa, tôi chạy lại định bỏ vài đồng trước bức tượng người lính mới biết đây là tượng thật!
Người giàu cũng nhiều, nhưng người nghèo thì nhiều hơn - khắp nơi trên thế giới ở đâu cũng có, tôi tiếc là mình quá yếu hèn, không dư giả nên không giúp được ai bao nhiêu. Mới đầu không hiểu anh Duy, tôi trách anh sao cứ mua lung tung không thể ăn, không xách về nổi, sau tôi mới hiểu anh cũng như mọi người, mua vì ủng hộ, tội nghiệp người bán hàng nhiều hơn. Nói về chuyện xấu như nạn móc túi, ăn mày thì ở Châu Âu này cũng có, nhưng chắc chắn ít hơn xứ Cộng Sản Việt Nam nhiều. Chúng tôi phải nhắc nhau cẩn thận vì được biết có nhiều tay móc túi lấy tiền rất thiện nghệ nơi đây. Bạn tôi kể chị mủi lòng định cho một bà ăn xin chút tiền, thì thấy điện thoại di động của bà ăn mày reo vang. Ăn xin mà có cell phone, kể cũng là chuyện không tin nhưng có thật. Chúng tôi cũng được thưởng thức món thịt xông khói đặc biệt tại Tây Ban Nha này. Các cửa tiệm treo đầy những đùi bò, đùi heo to tướng trên trần nhà, khi mua người bán dùng dao lạng từng miếng thật mỏng rất tài tình.
Thứ Bảy, 6 tháng 6, chúng tôi cùng đi thăm thành Avila, quê hương của Thánh Nữ Theresa thành Avila and Thánh Gioan Thánh Giá.
Thánh Gioan Thánh Giá (1542 - 1591) là một tu sĩ trong Dòng Cát Minh (còn gọi là Dòng Camêlô) - nhân vật lớn trong cuộc cải cách Công Giáo. Ngài hợp tác với Thánh Theresa thành Avila phát triển đổi mới nhà dòng và viết rất nhiều sách nghiên cứu.
Thánh Nữ Theresa Avila sinh năm 1515, mất năm 1582 là một nhà thần học nổi tiếng người Tây Ban Nha. Bà cống hiến cả đời mình với cuộc sống chiêm niệm và lời cầu nguyện. Bà viết những tác phẩm như: Con đường đi đến toàn thiện, Lâu đài nội tâm, Quyển sách của những nền tảng... Bốn mươi năm sau khi qua đời, Ngài chính thức được Đức Giáo Hoàng Gregory XV phong Thánh. Năm 1970, Ngài được Đức Giáo Hoàng Phaolô VI nâng lên hàng Tiến Sĩ Hội Thánh. Phụ nữ ngày xưa mà thông minh tài ba như vậy, thật đáng khâm phục.
Xe bus lại xuyên qua nhiều đường hầm giữa các rặng núi để đưa chúng tôi lên đồi thăm thánh đường Our Lady of the Pillar Tây Ban Nha. Nhà thờ được xây dựng với những gốc cột vuông thật to chưa từng thấy, hèn chi có tên Pillar nghĩa là trụ cột. Bàn thờ và hình ảnh mạ vàng khắp nơi thật quý giá, đặc biệt có mặt nhật để thờ phượng Mình Thánh Chúa thật lớn, chạm trổ công phu chưa từng thấy.
Đến Tây Ban Nha mà không ghé xem nơi tổ chức đấu bò kể cũng là điều thiếu sót, nên các Cha cho chúng tôi ghé thăm vận động trường đấu bò khá lớn, tuy không có giờ mua vé xem đấu thật. Được biết muốn chiến thắng con bò hung hãn, người đấu phải nhắm đâm vào giữa trán của con bò, tức là điểm yếu của nó. Các bà chúng tôi lên tiếng ngay, quý ông nếu muốn chinh phục phụ nữ cần phải biết yếu điểm của các bà, đó là sự ngọt ngào yêu thương, nếu không thì đừng thắc mắc tại sao chúng tôi hay nổi quạu, luôn có ngày Phụ Nữ Khùng Lên, ý quên Phụ Nữ Vùng Lên!
Xe chúng tôi tiến về nơi Đức Mẹ Fatima tại Bồ Đào Nha vào Chúa Nhật, 7 tháng 6. Nước Bồ thường được người Việt biết tới nhờ các đội đá banh nổi tiếng, cũng là nơi sản xuất nút chai bằng gỗ bấc hoặc cuộc cách mạng lật đổ chế độ độc tài năm 1974 gọi là cách mạng Hoa Cẩm Chướng (Carnation Revolution). Sẵn nhắc về hoa tôi xin mở ngoặc là trên các đoạn đường, chúng tôi đã thấy rất nhiều cội hoa vàng rất đẹp, có lẽ Phạm Thiên Thư đã đến đây nên mới có thi hứng sáng tác bài thơ Động Hoa Vàng. Rồi tới hoa giấy, hoa dâm bụt, hoa hướng dương, hoa poppy hay dùng trong ngày Chiến Sĩ Trận Vong đỏ rực cánh đồng, kể cả những con đường trồng toàn dạ lý hương thơm ngát và rất nên thơ. Công nhận không có cái áo nào của vua Salomon có thể đẹp hơn những bông hoa ngoài đồng đúng như câu nói trong Kinh Thánh.
Trở lại chuyện tại làng quê Fatima, Đức Mẹ đã hiện ra 6 lần với 3 em bé chăn cừu là Lucia dos Santos, Francisco Marto và Jacinta Marto vào năm 1917.
Ngày 13 tháng 10, 1917, trước đám đông khoảng 70 ngàn người - kể cả nhiều phóng viên - Đức Mẹ đã xuất hiện trên cây sồi loan báo thế chiến thứ nhất sẽ sớm chấm dứt và yêu cầu mọi người hãy mau sám hối, lần hạt Mân Côi.
Đám đông đã thấy mặt trời nhảy múa, tung ra các chùm tia sáng nhiều màu, rồi mặt trời dường như xuống thấp gần trái đất khiến đám đông sợ hãi. Việc lạ xảy ra trong 10 phút, một số người ở cách đó mấy dặm cũng thấy được hiện tượng này.
Sau đó một điêu khắc gia nổi tiếng người Bồ với sự hướng dẫn của chị Lucia, đã tạc tượng Mẹ Fatima bằng gỗ cây sồi cao 1.2 mét, mặc áo dài trắng, tay đeo tràng hạt, giữa ngực có trái tim với vòng gai bao quanh. Ðức Thánh Cha Gioan 23 đã làm phép tượng này tại Vatican, rồi gửi đi thăm viếng an ủi các bệnh nhân trên khắp thế giới. Khi tôi khoảng 6, 7 tuổi tượng đã thánh du về tới Tây Ninh. Tôi được mặc áo dài trắng, đội khăn voan dài tung hoa cho Đức Mẹ. Tôi nhớ rõ lúc ấy ba má tôi rất vui mừng được cung nghinh tượng Mẹ, và thoa son bôi phấn cho tôi để tham gia đội thiếu nhi tung hoa. Lần đầu tiên trong đời được đội voan, tôi thích lắm tưởng tượng như mình đang có tóc dài, vì hồi bé tôi bị cắt tóc ngắn bum-bê. Tôi có xin má cho mình để tóc dài giống mấy chị, nhưng má bảo ở dơ, đầu có chí không được! Con bạn kế bên cười bảo miệng tôi thoa son đỏ choét giống bà Năm ăn trầu. Lúc đó tôi tức lắm cho là nó ghen tị nên mới nói thế, bây giờ già rồi nhớ lại mới công nhận nó nói đúng! Nay tôi được quỳ dưới chân Mẹ, ngay trước bàn thờ nơi Mẹ đã hiện ra, ước mơ của tôi đã thành sự thật. Nhóm chúng tôi được cử hành thánh lễ ngay nơi Mẹ hiện ra bằng tiếng Việt, bài hát "Năm xưa trên cây sồi, làng Fatima xa xôi..." được hát lại nhưng với cảm nghiệm mới. Mẹ ơi! Làng Fatima xa xôi vạn dặm thật, nhưng chúng con đã được về đây thăm Mẹ, nguyện xin Mẹ ban ơn cho gia đình và thế giới của chúng con. Con xin dâng mẹ "hành trang con mang theo đầy đau buồn của thế giới, đầy khổ đau của dân nghèo..." Tôi vốn mẫn cảm hay thương vay khóc mướn, buồn dùm cho những khổ đau nghịch cảnh của người khác.
Buổi tối chúng tôi lại được thắp nến rước kiệu Đức Mẹ cùng với bao người khắp các nơi, thật là hạnh phúc chan hòa.
Nhờ kinh nghiệm của những chuyến hành hương trước, Cha Tập và Cha Chương đã giúp chúng tôi đến thăm được nhà thờ Phép Lạ Thánh Thể tại làng Santarem nước Bồ Đào Nha. Cho đến bây giờ, Mình Thánh Chúa vẫn còn dấu máu và nhà thờ Thánh Stêphanô được đổi tên là “Nhà Thờ Phép Lạ Thánh Thể.” Ở đây người phụ trách nhà thờ không cho chụp hình, nhưng không biết anh Duy nói gì mà ông ta cho chụp vài tấm, miễn đừng dùng đèn flash. Xem ra luật lệ gì cũng có thể có luật trừ. Sẵn đây tôi cũng kể cho vui, khi ăn tối ở khách sạn, chẳng hiểu anh Duy tán như thế nào mà cô bồi bàn tóc vàng sợi nhỏ đã mang cho anh và cha Tập mỗi người thêm một miếng pizza hảo hạng. Sau hỏi lại mới biết anh Duy ăn món pizza thấy ngon nhưng ít quá, nên gọi cô bồi bàn lại, trước là khen cô dễ thương, kế đến là khen món pizza ngon tuyệt, thế là cô tự động mời dùng thêm, anh Duy bèn nói ok và xin hai miếng cho anh và Cha Tập. Công nhận nói ngọt cũng có thể là phép lạ hóa bánh ra nhiều được!
Đúng ra Fatima là nơi cuối cùng trong chương trình hành hương, nhưng chúng tôi lại được sắp xếp trở lại nước Pháp thêm một ngày nữa để thăm Paris, để viếng Nhà Thờ Đức Bà Notre Dame và thắng cảnh của kinh đô ánh sáng này. Cái giá phải trả là sau khi đi kiệu Đức Mẹ Fatima về lúc 11 giờ đêm, chúng tôi chỉ được ngủ đến 1 giờ 30 sáng, ra xe bus lúc 2 giờ để được chở đến phi trường vì máy bay cất cánh đi sang Pháp lúc 6 giờ sáng. Kết quả là Cha Tập và hầu hết anh chị em đã thức luôn để chờ đi nên ai nấy trông phờ phạc tả tơi như dân tỵ nạn, nhưng có hề chi, lên máy bay là quân ta quay ra ngủ vùi để lấy sức lặn lội tiếp khi đến Paris. Tuy mệt nhưng cũng đáng "đồng tiền bát gạo", vì đi Âu Châu mà không thăm được Paris thì quả là một thiếu sót lớn.
Nhà Thờ Đức Bà Paris được xây cất trong gần 200 năm, từ 1163 đến 1350, ngay tại trung tâm đảo l’Ile de la Cite, bên cạnh dòng sông Seine thơ mộng. Đây là điểm trung tâm của thành Phố Paris và của cả nước Pháp, còn được gọi là “Cây số Zero”, nghĩa là mọi khoảng cách đến các vị trí địa lý khác ở Pháp đều được tính từ đây. Nhà Thờ Đức Bà được thiết kế theo kiến trúc Gothic. Đến thăm nhà thờ, du khách sẽ có dịp chiêm ngưỡng những tác phẩm nghệ thuật cả về hội hoạ, điêu khắc ... nổi tiếng của nước Pháp, cũng như có dịp thả hồn trong phong cảnh nên thơ, yên bình bao quanh nhà thờ. Nhà thờ dài 130 m, rộng gần 50 m, có hai tháp cao gần 70 mét. Nếu leo lên tháp nhà thờ, ta sẽ được chiêm ngưỡng toàn cảnh Paris tráng lệ cũng như được đến gần với những ống dẫn nước hình các loài động vật. Tôi đã đọc cuốn Thằng Gù Nhà Thờ Đức Bà của Victor Hugo, rồi hôm nay lại được đến viếng nhà thờ, thật là thỏa nguyện. Tôi ái mộ Victor Hugo lắm, được biết khi ông chết nước Pháp cả triệu người đã đứng chật các đường phố Paris để tham dự đám tang của ông. Tác giả của "Những Kẻ Khốn Nạn" đã chết trong vinh quang, không khốn khổ chút nào. Chúng tôi hớn hở thay phiên nhau đặt chân lên chỗ điểm "Zero", vì người hướng dẫn bảo làm thế sẽ có cơ hội trở lại thăm Paris lần nữa.
Rời Nhà Thờ Đức Bà, chúng tôi đi bộ đến khu công viên Luxembourg, nằm tại Quận 6 của thành phố. Với diện tích gần 23 hecta, Luxembourg là nơi hẹn hò, gặp gỡ và dạo chơi lý tưởng của nhiều người. Được xây dựng từ năm 1612 theo lệnh của hoàng hậu Marie de Médicis, trong vườn có cung điện Luxembourg, ngày nay là trụ sở Thượng nghị viện Pháp, cũng có nhiều tượng đài và vài công trình khác. Vườn Luxembourg còn có tên gọi vui là Luco. Trong tác phẩm Ba chàng lính ngự lâm của Alexandre Dumas, D'Artagnan (Đạt Ta Nhan) đã hẹn đấu kiếm với Athos, Porthos và Aramis tại vườn này. Trong thơ nhạc Việt Nam thì rất nhiều bút mực nói về Paris, tiếc là thời giờ eo hẹp nên tôi không có dịp "ngồi quen ghế đá trong vườn Lục-xâm" như thơ Cung Trầm Tưởng, cũng như không được ghé thăm "Ga Lyon đèn vàng", không được đi nhiều nơi để xem "Paris có gì lạ", nhưng điệu nhạc "Mùa Thu Paris", "Paris có gì lạ không em" ... vẫn vang vang trong tâm tưởng. Đi ngang các quán cà-phê Pháp trên vỉa hè, tôi cũng nhớ đến các anh chị của mình. Ngày ấy còn ở Việt Nam họ hay kể chuyện đã được ăn ở nhà hàng Pháp Brodard trên đường Catinat, Sàigòn. Ôi Sàigòn hoa lệ khi xưa, ôi những kỷ niệm thanh bình xưa cũ biết bao giờ tìm lại được.
Tiếp tới chúng tôi thăm tháp Eiffel. Ngọn tháp này cao 300 mét và đã tồn tại 120 năm. Mới đầu rất nhiều người chê và chống đối, nhưng tháp Eiffel nay đã trở thành điểm du lịch không thể bỏ qua. Tháp có hai nhà hàng Altitude 95 (tầng một) và Le Jules Verne (tầng hai), ngồi trên nhà hàng bạn có thể nhìn xa 40 dặm khắp Paris. Nếu mua vé leo lên tầng cao, bạn còn có thể nhìn xa hơn nữa. Khi tới tháp Eiffel vào buổi tối, bạn có thể chụp hình ngọn tháp này lung linh trong ánh đèn màu. Một anh bạn trong đoàn là kỹ sư công chánh, nên đã giải thích các nguyên tắc về kiến trúc của tháp được xây dựng. Trong mùa hè, tháp sẽ cao hơn trong mùa đông khoảng 15 cm vì sắt co giãn theo nhiệt độ.
Sau đó chúng tôi dạo bước trên đại lộ Champs-Elysees. Đại lộ nổi tiếng này dài 2.2 km. Trên con đường này, chúng tôi được thấy Khải Hoàn Môn (Arc de Triomphe) và quảng trường Concorde.
Khải Hoàn Môn là công trình do Napoléon cho xây dựng vào năm 1806 để vinh danh quân đội, đến 1836 mới xong. Đây là địa điểm tổ chức các lễ hội, ăn mừng các chiến thắng thể thao ...
Nằm ngay bên bờ sông Seine, Place de la Concorde là công trình kiến trúc để mừng vua Louis XV hồi phục sau cơn bạo bệnh, được khánh thành năm 1763. Thảm kịch đầu tiên xảy ra vào năm 1770 khi một quả pháo hoa rơi xuống đã làm 133 người chết. Trong thời kỳ Cách Mạng Pháp, quảng trường đã trở thành một sân khấu đẫm máu khi máy chém được đặt tại đây. Và cũng chính nơi đây vua Louis XVI, hoàng hậu Marie Antoinette, công tước vùng Orléans Louis Philippe II, nữ bá tước Barry cùng nhiều tùy tùng bị xử tử.
Đi ngang một hí viện, chúng tôi bỗng nhớ tới quái kiệt Trần Văn Trạch. Năm 1960, ông sang Pháp và thường xuyên hát tại nhà hàng La Table du Mandarin, Paris. Ông được an táng tại ngoại ô Paris. Tôi rất thích nhạc và chuyện kể của Trần Văn Trạch, tuy là vui nhưng tiềm ẩn cái buồn và triết 1ý thấm thía bên trong.
Thật không gì sung sướng hơn được ăn bánh sừng trâu, bánh tarte nhân táo, bánh mì Pháp hay bánh macaron chính hiệu, uống ly cà-phê hay rượu vang đỏ và nhớ về ... Việt Nam. Bánh mì baguette Pháp ngon nhưng với chúng tôi vẫn thua xa bánh mì Việt Nam ngày xưa, vừa xốp vừa dòn với lớp bơ thoa trên mặt bóng láng, nhất là được ăn trong không khí gia đình đầm ấm ...
Tại Paris, tôi lại được niềm vui gặp lại gia đình bạn cũ, anh Ngọ và 2 con trai đã lặn lội đường xa tới khách sạn thăm và tặng chúng tôi những chai xì-dầu Maggi Pháp chính hiệu để đem về Canada làm quà cho gia đình và bạn bè. Chúng tôi cũng gặp được thầy Vĩnh là em họ anh Duy đang tu học tại đây, và cũng nhận được quà là những chai rượu vang của Pháp. Một anh trong giáo xứ Paris không quen biết với cả nhóm, nhưng thấy Cha Chương gọi phôn vào nhà xứ Đức Ông Vinh hỏi thăm đã tình nguyện làm "Tour Guide" để dắt chúng tôi đi chơi cho biết thêm về kinh đô nước Pháp. Thật là cảm động vì thấy mình được thương yêu quá sức.
Cần phải mở ngoặc là tại Âu Châu, người dân có thói quen nghỉ trưa, nên nhiều khi chúng tôi bị khựng không mua vé vào cửa được hay thậm chí nhà vệ sinh bị đóng cửa. Trong khi người anh hùng xả thân cứu nước, chúng tôi lại luôn bận rộn sắp hàng trả tiền để xả nước cứu thân! Anh bạn tôi mỗi khi tìm thấy nhà vệ sinh thì vui vẻ reo lên "Chân lý đây rồi!". Thêm một chuyện tức cười là ở Paris có các nhà vệ sinh công cộng không phải trả tiền rất hi-tech, nhưng hiện đại thì hại điện, có bác vào rồi không biết cách bấm các nút điện tử cho cửa mở ra, tưởng bị nhốt luôn trong đó rồi. Còn tôi thì càng quê mùa hơn, tại khách sạn Madrid tôi bị các vòi hoa sen trong phòng tắm làm cho hết hồn, năm sáu vòi đủ kiểu thi nhau phun nước nóng, vặn lung tung một hồi mới pha được nước mát để tắm, xém chút phải "la làng". Âu Châu cũng khác Bắc Mỹ ở chỗ dưới đất thỉnh thoảng có mìn nổ chậm, tức là chủ nhân các chú khuyển không bị luật bắt làm sạch "tàn dư" của chó. Tính ra thì chúng tôi cũng khá "căng thẳng" trong suốt thời gian hành hương. Trên thì coi chừng bị móc túi cướp giật, dưới đất phải cẩn thận kẻo đạp mìn, đôi mắt thì luôn nhìn ngang tìm người chung quanh nếu không sẽ đi lạc. Có mấy đền thờ hoặc danh lam thắng cảnh nhóm chúng tôi đã đi qua nhưng tôi chỉ nhớ lơ mơ chẳng rõ đã đi đâu! Chúng tôi cũng phải luôn nhắc nhở nhau không nói chuyện lớn quá trước các nhóm khác, ăn uống cho lịch sự, dù là buffet bao ăn thoải mái nhưng chỉ nên lấy vừa đủ kẻo phí, muốn cắt ổ bánh mì dài phải có khăn bao tay sạch sẽ, nhớ cho tiền tip rộng rãi kẻo người ta nghĩ xấu về người Việt. Gớm, chúng tôi sĩ diện thế đấy mà vẫn còn lo, nên dặn hờ nhau nếu lỡ làm gì sai thỉ bảo mình là ... China, Trung Cộng! Đây chỉ là câu nói đùa nhưng tôi thấm thía lắm, ước gì người Việt mình luôn ý thức, sống tốt đẹp và tự trọng để đi đâu cũng được người ta quý mến, để có thể hãnh diện là người Việt Nam, không buồn như tâm trạng của Đức Tổng Giám Mục Ngô Quang Kiệt khi cầm hộ chiếu ra nước ngoài.
Sáng hôm sau, Thứ Tư, 10 tháng 6, chúng tôi chia nhau ra từng nhóm nhỏ đáp shuttle bus từ khách sạn ra phi trường Paris để lên máy bay trở về Toronto, chấm dứt cuộc hành hương và du ngoạn trong niềm vui lẫn luyến tiếc. Chúng tôi trở về nhà với công việc hằng ngày, với các hóa đơn phải trả, nhưng tâm tình tạ ơn và niềm hân hoan như vẫn còn đâu đây. Trước khi đi, tôi cũng hơi ớn vì vốn biếng lười đọc kinh, nghĩ tới mười mấy ngày liền phải đi nhà thờ, cầu nguyện thuờng xuyên cũng phát sợ. Nhưng đi rồi mới thấy thật là hạnh phúc được có thì giờ để cầu nguyện, để suy tư về các việc thánh thiện đạo đức. Trước khi đi tôi ráng tìm hiểu xem ai quen sẽ đi trong nhóm, vì sợ gặp người lạ khó giao tiếp, nhưng ngược lại bây giờ tôi có bạn mới, có thể học hỏi thêm và may mắn thay mọi người đều rất hòa đồng, chăm sóc giúp đỡ nhau như trong một nhà. Tình bác ái yêu thương thể hiện thật rõ ràng bằng việc làm. Mới đầu khi thấy cứ phải chờ đợi nhau, phải xếp hàng đi vệ sinh tôi cũng hơi tiếc thì giờ, nghĩ nếu tổ chức đi riêng sẽ như ý hơn, nhưng ngay sau đó tôi đã thực sự vui vì có dịp trao đổi kinh nghiệm với người khác, hỏi chuyện gia đình hay có cơ hội giải thích, giúp đỡ người lớn tuổi yếu ớt hơn. Càng lớn tuổi tôi càng hiểu mình nên cho hơn là nhận. Suốt các đoạn đường trên xe bus, chúng tôi thay phiên nhau kể chuyện vui, hát, hò, chia sẻ các cảm nghiệm về đức Tin thật là cảm động và thấm thía.
41 người với hoàn cảnh, tuổi tác tâm tình khác nhau, nhưng đã hòa nhịp con tim trong niềm vui về thăm đền thờ của Cha chung.
Tôi thật lòng cảm ơn 2 Cha, Sơ Hải, tất cả các cô bác, anh chị em trong nhóm, đặc biệt anh chị Toàn & Việt không là người Công Giáo mà vẫn vui vẻ tham dự. Thỉnh thoảng tôi và anh Duy cũng có đi Chùa dự tang lễ khi bạn bè có người thân qua đời, nhưng nếu có người rủ đi hành hương các chùa chiền, chắc là tôi sẽ không đi. Thế mới cảm phục tinh thần cởi mở hòa đồng của anh chị. Tôi cũng cảm ơn anh Duy đã sắp xếp công việc để cùng đi và cảm ơn các con đã quan tâm tới chuyến đi của bố mẹ. Chúng luôn nhắc chúng tôi nếm đủ các món ngon vật lạ của từng nước. Thú thật các nhà hàng, món ăn chúng tôi thử qua không mấy gì ngon như tưởng tượng. Có lẽ vì mệt, vì không trả nhiều tiền để tới các nhà hàng sang trọng nhưng riêng tôi vẫn rất vui và mặc dù chê không ngon nhưng vẫn lên ký! Cảm ơn quý thân hữu, anh chị em trong nhà thờ đã quan tâm, cầu nguyện cho chuyến đi được tốt đẹp. Cảm ơn những điều được nghe được thấy để hiểu biết thêm về thế giới, để củng cố đức Tin và biết mình nhỏ nhoi yếu đuối để khiêm nhường hơn. Cha Tập, Cha Chương cùng Sơ Hải thật dễ thương, kiên nhẫn và chiều chúng tôi hết mình, hòa đồng thân thiện như người bạn thân. Chúng tôi không chỉ đi hành hương cầu nguyện, mà còn được du lịch vui cười thoải mái, đạo và đời hòa hợp hết sức tuyệt vời.
Cuối cùng là tạ ơn Chúa và Mẹ Maria đã gìn giữ chúng con trong suốt chuyến đi được luôn an lành, ban cho chúng con lương thực xác hồn đầy đủ, và dẫn dắt chúng con trên mọi bước đường để chuyến đi được tràn đầy ơn phúc, vui tươi, tình bạn và là kỷ niệm đẹp để nhớ mãi trong đời.
Nguyễn Ngọc Duy Hân
- Viết bởi Jos. Ký Nguyễn
Trong những ngày 17, 18, 19 tháng 6 vừa qua, tại ba căn nhà nghỉ mát trên bờ sông San Jacincto, vùng Highlands, bang Texas, cách thành phố Houston về hướng Đông khoảng 30 phút lái xe, Đại Hội Đồng Hương và Thân Hữu Giáo phận Thái Bình đã diễn ra trong bầu khí thật thân thương và tràn đầy niềm vui của những người có chung một chí hướng là ước muốn nối lại tình thân hữu của những ngày xa xưa yêu dấu, chia sẻ kinh nghiệm sống trên miền đất mới, và trao đổi những ưu tư khắc khoải của lớp người thuộc thế hệ thứ nhất sống xa quê hương và muốn làm những gì có thể, để gởi gấm lại cho thế hệ mai sau, cũng như có thể làm đươc gì cho quê hương, cách riêng cho Giáo phận Thái bình, nơi mà từ đó họ đã được sinh ra và lớn lên, thân xác và tinh thần.
Xem Hình
Buổi sáng ngày thứ Tư 17/6, ngày khai mạc Đại hội, gần đến giờ phải rời nhà để đi đến địa điểm họp mặt rồi, thế mà bầu trời vẫn âm u, những vầng mây đen nặng trĩu hơi nước vẫn chưa chịu theo cơn bão Bill bay lên hương bắc, mà cứ luẩn quẩn vùng trời Houston, làm cho thầy Trưởng Ban Tổ Chức chạy đôn đáo đi tìm một nơi khác phòng hờ. Mãi đến gần trưa, được các gia chủ của những căn nhà nghỉ mát gọi điện thoại cho biết. vùng Highlands khô ráo và bắt đầu có nắng lên rồi. Thế là thầy trưởng BTC vội vã gọi cho các cộng sự viên lên đường tới địa điểm. Sau mấy tiếng đồng hồ chuẩn bị các phòng ốc, phòng ngủ, phòng sinh hoạt, phòng dâng Thánh Lễ, phòng ăn, phòng nấu ăn, đến 4 giờ chiều, Ban Tổ Chức bắt tay vào việc tiếp đón tham dự viên.
Trong thành phần tham dự, ngoài những người trong BTC là thầy Phó Tế Nguyễn Kim Khánh, ÔB Nguyễn Ngọc Châu Lang, ÔB Nguyễn Kim Cương, về phía linh mục, chúng tôi thấy có Cha Đỗ Thanh Hà, đến từ Nam California, Cha Phan Trọng Hanh, từ Kansas City, Cha Trần Đình Nhi, từ Virginia, Cha Phan Đức Đổng, từ Biloxi, Cha Nguyễn Quang Thụy, từ Sealy TX, Cha Phạm Văn Tuynh, từ Houston; về phía cựu chủng sinh chúng tôi thấy có ÔB Phạm Công Ruy, ÔB Nguyễn Văn Ký, Ô Nguyễn Kim Đồng, Ô Nguyễn Thành Minh, ÔB Lê Thuận, ÔB Nguyễn Văn Hóa, ÔB Đặng Văn Hiến, ÔB Nguyễn Văn Khái, từ Florida và một số giáo dân như ÔB Vượng, Ông Đặng, Bà Yến, Bà Phấn, Ông Thiện, Ông Viễn, và một số người khác tôi không nhớ tên. Tổng cộng trên dưới 30 tham dự viên.
Đại Hội được long trọng khai mạc bằng Thánh Lễ kính thánh Giuse xin Ngài bảo trợ cho Đại Hội, mang lại thành quả tốt đẹp, và cho mọi thành phần trong đại gia đình đồng hương Giáo Phận Thái Bình và thân hữu được nên như một, luôn hiệp nhất với nhau, sống thánh thiện và yêu thương nhau.
- Sau bữa tối với món đặc sản "Baby Lobster" nhắm với Cabernet Sauvignon là phần giới thiệu chủ đề của Đại hội. Mở đầu, thày Trưởng BTC đọc và chiếu video tài liệu "Chỉ Nam Truyền Giáo GP/Thái Bình" vể "Canh Tân Truyền Giáo, Tân Phúc Âm Hóa – Tái Phúc Âm Hóa" của Đức Cha Peter Nguyễn Văn Đệ gởi Đại Hội. Khi đọc tài liệu này, thày Trưởng BTC nhấn mạnh đến khía cạnh mời gọi mọi người tham dự hãy ý thức mạnh mẽ sứ mệnh truyền giáo của mình. Bởi truyền giáo chính là căn tính của người theo Chúa Kito, vì đây không chỉ là lời trăn trối song còn là lệnh truyền của Chúa Kito cho các môn đệ trước khi Người từ giã họ mà về trời: -"Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất. Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ, làm phép rửa cho họ nhân danh Chúa Cha, Chúa Con và Chúa Thánh Thần, dạy bảo họ tuân giữ mọi điều Thầy đã truyền cho anh em. Và đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế" (Mt 28,18-20).
-"Anh em hãy đi khắp tứ phương thiên hạ, loan báo Tin Mừng cho mọi loài thọ tạo. Ai tin và chịu phép rửa, thì được cứu độ" (Mc 16,15-16).
Kế đến, thày Trưởng BTC giới thiệu cha Trần Đình Nhi trình bầy đề tài "Truyền Giáo và Tân Truyền Giáo". Trong phần trình bầy, cha Trần Đình Nhi làm nổi bật ba chiều kích của Tân Truyền Giáo:
. Truyền giáo trong sứ vụ thông thường của Giáo Hội.
. Truyền giáo đến với muôn dân "Missio ad gentes", cho những người chưa biết Đức Kito.
. Truyền giáo cho những người đã được rửa tội nhưng không sống đạo.
Phần giới thiệu chủ đề của Đại Hội chấm dứt cũng khá muộn, mọi người ai nấy về phòng nghỉ ngơi sau khi đã cùng nhau sốt sắng đọc kinh chiều theo giờ phụng vụ.
Bước sang ngày thứ hai của Đại Hội, ngày 18/6, "Ngày Kết Tình Thân", sau giờ Kinh Sáng và bữa điểm tâm, mọi người lên xe để chuẩn bị cuộc du ngoạn thăm San Jacinto Monument và San Jacinto Battleground State Historic Site để quan sát một vùng trời đẹp của giòng sông San jacinto, với nhũng bồn chưa dầu vĩ đại.
San Jacinto Monument là đài kỷ niệm chiến thắng quân Mễ Tây Cơ của quân đội Cách Mạng Texas do tướng Sam Houston chỉ huy. Chiến thắng này đã khai sinh ra Cộng Hòa Texas để rồi trở thành tiểu bang của Hiệp Chủng Quốc.
San Jacinto Monument được xây dựng năm 1936, ngay tại địa điểm trận chiến xẩy ra đúng một trăm năm trước đó.
San Jacinto Monument cũng là một đài tưởng niệm biến cố chiến tranh cao nhất thế giới với chieu cao 570 Ft (173m), 15ft cao hơn cả đài tưởng niệm Washington tại Washington D.C.
Rời San Jacinto Monument, mọi người đến tham quan môt chiến hạm của quân đội Hoa Kỳ đậu ở phía bên kia bờ sông. Chiến hạm này đã tham gia hai trận thế chiến I và II và đã về nghỉ tại đây từ năm 1949. Nhìn các võ khí trang bị trên ba tầng của chiến hạm, những khẩu đại liện, đại pháo, phòng không to khủng khiếp, ai ai cũng thấy được sự hùng mạnh của quân đội Hoa Kỳ không chỉ bây giờ mà ngay cả hàng trăm năm trước đây.
Sau cơm trưa, mọi người lên xe tiến về thành phố Houston, vào viện bảo tàng khoa học "Houston Science Museum" xem phim "Fate of the Maya" – cuốn phim nói về số phận của dân tộc Maya. Một dân tộc cổ xưa có nền văn minh khá sớm, nhưng đã biến mất trên thế giới không rõ lý do.
Tới khoảng 5 giờ chiều, mọi người đã trở về "Căn nhà bờ sông", địa điểm họp Đại Hội. Để chuẩn bị tinh thần cho phần chính của Đại Hội, mọi người cùng tham dự Thánh lễ và chọn Thánh Têrêsa Hài Đồng Giêsu là bổn mạng, một vị Thánh luôn hết lòng hy sinh cho công cuộc truyền giáo, và hiến dâng đời mình làm của lễ hy sinh dâng lên Thiên Chúa.
Sau Thánh Lễ, là bữa cơm chiều, rồi đến phần quan trọng của Đại Hội, đó là mục
"Trình bày nhu cầu hình thành một tổ chức để duy trì sinh hoạt định kỳ hàng năm, biểu quyết và chọn lựa Ban Điều Hợp" như chương trình đã đề ra.
Trước khi để mọi người bàn thảo về việc cần hình thành một cơ chế để duy trì mối liên hệ mọi thành phần trong cộng đồng người Việt Nam sống ở hải ngoại gốc Giáo phận Thái Bình và Thân Hữu, thày Khánh đã trình bầy chi tiết kế hoạch truyền giáo của Giáo Phận Thái Bình do Đức Giám Mục Giáo Phận phát động, từ việc Ngài muốn thành lập Hội Truyền giáo trong toàn Giáo phận, mà tất cả mọi tín hữu đều được kêu mời tham gia, từ giám mục, linh mục, tu sĩ, chủng sinh, giáo dân, người lớn, trẻ em, cho đến việc đào tạo nhân sự truyền giáo, phương thế truyền giáo, v.v...
Sau khi nghe thầy Khánh trình bầy, mọi người đã tích cực đóng góp ý kiến về việc thành lập một tổ chức để tiếp tay với Giáo Phận và yểm trợ chương trình truyền giáo của Giáo Phận. Sau cùng, tất cả các thành viên tham dự Đại Hội đã đồng thuận hình thành một BanVận Động thành lập Hội Ái Hữu Đồng Hương và Thân Hữu Giáo phận Thái Bình và đề cử Linh Mục Thomas Đỗ Thanh Hà là Trưởng Ban, Linh mục Joseph Phan Trọng Hanh, Phụ Tá Trưởng Ban, thầy Phó Tế Michael Nguyễn Kim Khánh, Điều Hợp Viên, Ông Nguyễn Ngọc Châu Lang, Thư Ký.
Trong lúc ông Châu Lang đọc biên bản Đại Hội, thì tiếng chuông điện thoại của thầy Khánh reo vang. Đầu giây bên kia, Đức Cha Peter Nguyễn Văn Đệ nhờ thầy Khánh chuyển lời chào mừng của Ngài tới Đại Hội. Nhân dịp hiếm có này, thầy Khánh đã trực tiếp tường trình với Đức Cha về Đại Hội và giới thiệu Cha Đỗ Thanh Hà với Đức Cha. Đức Cha đã hân hoan chào hỏi Cha Trưởng Ban Vận Động thành lập Hội Ái Hữu Đồng Hương và Thân Hữu Giáo Phận Thái Bình Hải Ngoại, và qua lời thỉnh cầu, Đức Cha, qua điện thoại, đã ban phép lành mọi người tham dự Đại Hội. Đức Cha cũng nhờ thầy Khánh chuyển lời mời tới đồng hương và thân hữu Giáo phận về tham dự ngày Kỷ niệm 80 năm thiết lập Giáo phận Thái Bình và cũng là dịp Khánh thành Nhà Chung Giáo Phận vào ngày 31/12/2015 -1/1/2016.
2. Kết thúc buổi họp tối hôm nay, thầy Khánh cho biết nhân dịp Khánh thành Nhà Chung Giáo phận và Kỷ niệm 80 năm thiết lập Giáo phận Thái Bình, Đoàn Y Tế Thiên Nguyện Houston sẽ về làm công tác y tế cho đồng bào nghèo tại Thái Bình và một hai nơi khác sẽ thông báo sau. Đồng thời ngay sau chuyến công tác, sẽ có một cuộc hành hương đến viếng những nơi: Linh Địa Lavang Quảng Trị, Núi Đức Mẹ Tapao Phan Thiết, Mộ cha Trương Bửu Diệp Cà Mâu và... Ngày khởi hành từ Houston 28/12/2015 và ngày trở lại Mỹ tùy mỗi người. Quý vị Bác Sỹ, Nha Sỹ, Dược Sỹ, Y Tá, muốn tham gia phái đoàn Y Tế Thiện Nguyện, xin liên lạc với Thầy Michael Khánh, điện thoại 713 319 8606
Cha Đỗ Thanh Hà kêu gọi quảng bá rộng rãi kết quả Đại Hội tới Đồng Hương và Thân Hữu. Đồng thời Ngài cũng kêu gọi các hội Ái Hữu Giáo phận Thái Bình tại các địa phương như Orange County, San Jose, Seatle, Houston, New Orleans, Florida, Washington, DC, Chicago cùng góp ý để soạn thảo "Dự thảo Nội quy/Điều lệ Hội Ái Hữu Đồng Hương và Thân Hữu Giáo phận Thái Bình" để sớm có Đại Hội bầu Ban Chấp hành chính thức.
Và cũng để tiện việc thông tin, ngoài hệ thống điện thư, cũng cần có một tờ Thông Tin Liên Lạc để mọi người có thề tiếp tay phổ biến rộng rãi.
Phiên họp đã chấm dứt bằng những lời Thánh vịnh của giờ Kinh Chiều ngày Thứ Năm sau Chúa Nhật thứ 11 mùa thường niên.
Tiếp sang ngày 19/6/2015 và cũng là ngày cuối cùng của 3 ngày Đại Hội, ngày được sai đi.
Ngay từ khi trời còn tờ mờ sáng, nhiều người đã thức dậy đi bộ trên bải cát trắng của bờ sông San Jacinto thơ mộng, hít thở không khi trong lành của vùng thôn quê ngoại ô thành phố. Một số người khác lại kiên nhẫn đứng chờ mặt trời đang từ từ ngoi lên khỏi rặng cây dầy đặc phía bên kia bờ sông, để thu vào ống kính buổi bình minh nơi thôn giã. Thình lình tiếng chuông báo hiệu đến giờ đọc kinh sáng, mọi người mau mắn tụ họp tại phòng sinh hoạt để đọc kinh nhật tụng. Sau đó là bữa điểm tâm.
Tới 10 giờ, phiên họp khoáng đại bắt đầu. Nội dung chính của phiên họp này chì là để công bố lại kết quả của phiên họp tối hôm qua, vì có thêm một ít người không tham dự được. Kế đến là Thánh Lễ Bế Mạc kính các Thánh Tử Đạo Viêt Nam. Lời nguyện chung trong Thánh Lễ là xin cho mọi thành phần Dân Chúa trong Giáo Hội Việt Nam, cách riêng những thành viên của Đại gia đình Đồng Hương Giáo phận Thái Bình và Thân hữu được luôn trung thành và bền đỗ sống đức tin mà các bậc tổ tiên đã nêu gương, và can đảm thi hành sứ mạng làm chứng cho Chúa Giêsu Kitô Phục Sinh, giữa muôn vàn thử thách của xã hội hôm nay.
Dưới đây là số điện thoại của Ban Vận Động:
Cha Đỗ Thanh Hà, 714-661-0503
Cha Phan Trọng Hanh 816-916-0894
Thầy Phó tế Nguyễn Kim Khánh 713-319-8606
Joseph Ký Nguyễn tường trình:
- Viết bởi Giuse Nguyễn Tùng Lâm
Ngày 24 tháng 6 là ngày lễ Thánh Gioan Tẩy Giả, quan thầy của tỉnh bang Québec, cũng được xem như ngày Quốc Khánh nên được người dân ở đây tổ chức rất trọng thể, họ đốt pháo hoa, diễn hành, tổ chức các buổi ca nhạc ngoài trời với các nghệ sĩ lớn trên thế giới về trình diễn.
Ngày này cũng là ngày lễ bổn mạng của cha Quản nhiệm giáo xứ, Đinh Thanh Sơn, nên năm nào vào ngày này giáo xứ chúng tôi cũng tổ chức mừng “hai lễ” vào một.
Người dân Québec thì mừng đúng ngày 24-6, còn chúng tôi thì mừng vào ngày chúa nhật trước ngày 24. Vậy năm nay chúng tôi mừng vào ngày chúa nhật 21-6-2015. Sau Thánh lễ giáo dân xuống hội trường liên hoan, ăn uống gặp gỡ nói chuyện với nhau.
Cộng đồng chúng tôi tổ chức liên hoan ăn uống đã quá quen, như bộ máy đã ăn khớp, đã được vào dầu mỡ, cứ thế bộ máy bon bon chạy, người nào việc đó, vào bếp không thấy bầu khí sôi sục, nhưng đến đúng giờ thì đồ ăn thức uống như có đũa thần được bày biện gọn gàng sạch sẽ trên bàn, nửa giờ sau khi tiệc kết thúc, mọi chuyện đâu vào đó như chưa có gì xảy ra!
Dĩ nhiên ở trong bếp thì quý bà luôn là nhân vật chính, tôi không thể nhắc hết tên các chị vì thế nào cũng sót, tuần này thì các chị này, tuần sau thì các chị khác, nhưng có một nhân vật nam trong các nhân vật nam ở bếp tôi phải nhắc ở đây, đó là anh Nhân. Anh luôn đội mũ, mang găng, mặc tạp dề vậy nên quý vị thấy hình nào có người đội mũ bảo vệ mái tóc thì đó chính là anh Nhân. Tôi hỏi vì sao lúc nào cũng thấy anh ở đây, anh trả lời: “Không có tôi ở đây làm sao được chị, dầu sôi lửa bỏng thế kia giao cho các bà một mình sao được. Điện chập, cống kẹt, sàn ướt, nồi niêu nặng… phải có tôi chứ chị!” Tôi khen anh theo đúng luật lệ nhà hàng lúc nào cũng đội mũ, đeo găng, mặc tạp dề làm việc, anh nói: “Tôi là gác dan đây mà chị, nếu có ban kiểm tra đến thì các bà sẽ chạy hết, chỉ có một mình tôi hợp lệ tiếp họ. Ôi chị ơi, các bà đẹp là trên hết, hư tóc hôi tóc không sao, nhưng đội mũ để không còn thấy mái tóc đẹp là không được! Mặc tạp dề cũng vậy, che chiếc áo dài tha thướt sao được, nhưng găng thì các chị mang vì phải bảo vệ bàn tay ngọc…” Thật thì tôi khen cũng dư, ban ẩm thực của cộng đồng chúng tôi là số một!
Lễ xong thì mọi người kéo nhau xuống hội trường ăn uống. Anh Thịnh trong ban Quản trị Hội đồng Giáo xứ thay mặt cộng đồng có lời mừng và cám ơn cha, anh nhắc đến đức tính nhẫn nhục của cha, anh càng nhắc tôi càng nhớ câu “phụ mẫu bái tử” của người xưa. Không “bái tử” thì con cái bỏ mình hết. Ôi, có phải một trong các đức tính của bậc cha mẹ là phải kiên nhẫn “bái tử”, bái cho đến người con cuối cùng, bái và lót thảm cho đến khi nó về lại với mình!
Đặc biệt trong buổi lễ mừng hôm nay của chúng tôi có Dân biểu Quốc hội Alexandre Boulerice quận Rosemont, La Petite Prairie đến tham dự. Ông có vài lời nói với cộng đồng chúng tôi: “Hôm nay tôi được vinh dự và rất xúc động được dự một Thánh lễ ấm cúng và sốt sắng của quý vị. Đây cũng là một dịp tôi nhớ lại những giá trị cổ truyền của chúng tôi và cũng là những giá trị của Kitô giáo. Tôi nhớ lại câu Chúa Giêsu đã dạy: “Sự gì con làm cho người bé nhỏ nhất trong các con là con đã làm cho Ta,” và đó cũng là tôn chỉ của Đảng Tân Dân Chủ chúng tôi. Chúng tôi mong ước được phục vụ quý vị và thay mặt các đồng nghiệp trong văn phòng chúng tôi, tôi xin cám ơn quý vị.”
Phần văn nghệ trong buổi lễ hôm nay do các anh chị trong Ca đoàn Đức Mẹ Hằng Cứu Giúp phụ trách, các chị trong ca đoàn đều mặc áo dài nên đã làm cho buổi lễ càng thêm long trọng. Đặc biệt hôm nay cha quản nhiệm mặc áo chùng thâm nên đã là người mẫu đứng chụp hình với những ai chưa từng thấy chiếc áo dòng này!
Montréal 21 tháng 6-2015
Giuse Nguyễn Tùng Lâm
Nguồn: phanxico.vn
- Viết bởi Trần Văn Cảnh
Chúa Nhật XI thường niên, ngày 14.06.2015, một đại hội bình thường đã lấy một quyết định quan trọng ngoại thường. Đây là một Đại Hội Mục Vụ bình thường lần thứ 62, vì đã theo một chương trình bình thường như bao nhiêu ĐHMV bình thường khác vào tháng 06 hằng năm. Chương trình Đại Hội xoay quanh 08 điểm :
1. Hát kinh Cầu xin Chúa Thánh Thần, đọc Lời Chúa
2. Công bố chương trình
3. Diễn văn khai mạc và tường trình về cơ sở mới tại Noisy Le Grand của Đức Ông Giuse Mai Đức Vinh
4. Tường trình của bà Trần Thị Kim Chi, Chủ Tịch Hội Đồng Mục Vụ về sinh hoạt mục vụ 6 tháng vừa qua
5. Tường trình kết quả Hai Ngày Thân Hữu Giáo Xứ (Kermesse), 24-25/05/2015, do Chị Nguyễn Thị Ngọc Hằng, Ủy Viên Tài Chánh
6. Tường trình sinh hoạt mục vụ trong năm qua của quí vị Đại Diện các địa điểm mục vụ : 1- Seine-Saint-Denis / Ô Nguyễn Trung Ánh ; 2- Antony / Ô Charles Hồng ; 3- Cergy-Pontoise / Đại diện vắng mặt ; 4- Ermont / Ô Nguyễn Minh Dương ; 5- Villiers–Le-Bel /Ô Many Hùng ; Marne–La-Vallée / Chị Trần Thị Phước.
7. Trao đổi và quyết định.
8. Kết thúc hát Kinh Hòa Bình.
Một quyết định quan trọng ngoại thường đã được cả Đại Hội chấp thuận. Đó là quyết định tiếp tục tiến hành Dự Án Cơ Sở Giáo Xứ, đã được cưu mang từ hơn một năm nay, sau khi đã nghe tường trình của Đức Ông Giám Đốc Giuse Mai Đức Vinh và nhiếu chia sẻ trao đổi của các thành viên Hội Đồng Mục Vụ.
I. Dự án đã cưu mang từ hơn một năm
Trình bày tại ĐHMV 62
Chúa Nhật 14. 06. 215
Kính thưa Đại Hội,
Trước tiên tôi chân thành gửi đến mỗi người hiện diện trong Đại Hội chiều nay lời chào hiệp nhất và can tràng. Nguyện xin Thánh Tâm Chúa Giêsu chúc lành đặc biệt cho Đại Hội chiều nay, để mỗi người hiện diện nhất trí và can đảm mở ra một trang sử mới cho cơ sở của Giáo Xứ Việt Nam Vùng Paris. Thời giờ không cho phép trở lại những trang lịch sử của cơ sở Raspail, Boissonade và Epnettes. Tôi xin bắt đầu ngay về ‘Dự án cơ sở tương lai’ mà chúng ta đã cưu mang từ hơn một năm nay. Đi thẳng vào vấn đề, tôi xin đề cập đến bốn điểm sau đây :
1. Những dấu hiệu không lành, hay những lý do xui khiến chúng ta nghĩ đến một cơ sở mới.
2. Diễn tiến dự án, tức là những hoạt động thực thi dự án trong năm qua (6.2014-6.2015), từ đầu cho đến việc quyết định mua cơ sở tại Noisy.
3. Số tiền khẩn trương cần phải có để bù thêm vào số tiền Giáo Xứ hiện có, để mua cơ sở Noisy.
4. Thể thức vận động để có đủ số tiền mua cơ sở Noisy.
Kính thưa Đại Hội,
Bản văn bốn điểm này đã được đọc trước, góp ý và chấp nhận bởi Ban Giám Đốc trong buổi hội chiều thứ năm, 04.06.2015, bởi Ban Tài Chánh, Chúa Nhật 07.06.15, và bởi Ban Thường Vụ sáng Chúa Nhật hôm nay, 14.06.2015, trước khi trình bày với Đại Hội Mục Vụ thứ 62, chiều nay, Chúa Nhật 14.06.2015. Sau đây là chi tiết của từng điểm :
I. Những dấu hiệu không lành :
1 Đầu tháng 04. 2014, ông Alain Fauquet ngỏ ý muốn ‘xin’ lại ‘phòng làm báo’ để cho các Hội Đoàn thuê.
2 Ngày 20.06.2014 cha Vinh được mời lên toà TGM gặp cha Bruno Fontalis, tổng đại diện, tại tòa TGM. Ngài gợi ý : theo nhu cầu của nhiều hội đoàn, ngài muốn Giáo Xứ VN nhường lại một số phòng để cho các hội đoàn thuê để sinh hoạt, mà trước tiên là ‘phòng của ông canh nhà trước đây (ancien gardien). Tôi trả lời :
* Phòng làm báo, cũng gọi là phòng ở của gia đình canh nhà trước kia (appartement de l’ancien gardien), không thể nào được vì là bàn giấy của 4 thày Phó Tế Vĩnh Viễn và phòng làm việc của một nữ tu.
* Giáo xứ chỉ có thể nhường hai phòng ở lầu hầm số hai, nhưng với hai điều kiện : Chỉ đến sinh hoạt trong 5 ngày (thứ hai- đến thứ sáu). Thứ bảy và Chúa Nhật phải dành cho các em học giáo lý.
* Giáo Xứ chia sẻ hai phòng với danh nghĩa sinh hoạt mục vụ, chứ không cho thuê.
3 Ngày 23.10.2014 cha Vinh gặp đức ông Xavier Rambaud trình bày mọi sự việc đã xẩy ra và hỏi cho biết ‘đề nghị của cha B. Fontalis là sáng kiến địa phương hay chương trình của TGP ? – Ngài cho biết đó là sáng kiến địa phương…
4 Ngày 21.11.2014 họp tại nhà xứ St Joseph (cha Vinh, cha Sinh, cha B. Fontalis, cha Sờ St Joseph, ông André Benoit, ông Alain Fauquet, ông Pierre). Mục đích buổi hội cũng là muốn lấy lại phòng làm việc của các Thày Phó Tế và của chị Liên… Cha Vinh giữ vững lập trường như đã trình bày với cha Bruno Fontalis trước kia…
5 Kể từ tháng 01.2015, bà thị trưởng Paris ra luật ‘đậu xe ngày thứ bảy phải trả tiền’ … một phiền hà lớn cho ‘các phụ huynh đưa con em đến học giáo lý’.
6 Ngày 24.03.2015 : thư cảnh cáo của Syndic về vụ nướng thịt (barbecue).
7 Ngày 22.04.2015: thư cảnh cáo nghiêm khắc của ông Philippe Cuverville, Quản Lý TGP Paris liên quan đến việc ‘làm bếp, ống khói, đặc biệt việc đậu xe trong sân’..
8 Ngày 04.05.2015 : Tôi đã trả lời thư ông quản lý Philippe Cuverville.
Những dấu hiệu trên đây cho thấy không có hy vọng renouveler commodat d’utilisation gratuite hiện nay. Nếu có renouveler, chắc chắn sẽ có với những điều kiện khác như ‘thu hẹp phòng ốc’, ‘trả tiền thuê rẻ’ … Chúng ta cần nghĩ trước, lợi dụng thời điểm kinh tế xuống, giá nhà còn hạ… Nếu để chừng ba, bốn năm nữa e rằng mọi sự sẽ khó khăn hơn và không kịp xoay xở…
II. Diễn tiến dự án.
1. 17.05.2014 : Đề nghị của giáo sư Trần Văn Cảnh (tiếng Việt, tiếng Pháp) về dự án 10 năm cho CƠ SỞ GIÁO XỨ.
2. 22.05.2014 : trình bày trong Ban Giám Đốc. Những vấn đề được đặt ra : 1) Giáo xứ có còn là ‘Giáo Xứ VN/P’? – Thực tế ‘là GIÁO XỨ VÙNG PARIS’ rồi. Vả trong viễn tượng ‘mở rộng Paris’ của chính phủ, thì cơ sở mới sẽ nằm trong ‘Paris agrandi’. 2) Toà Tổng Giám Mục Paris có bằng lòng cho mình ra đi khỏi Paris không? - Sẽ hỏi trên Tòa Giám Mục. 3) Những điều kiện cơ bản để tìm cơ sở mới: - 1) Ở trong vùng sẽ thuộc về ‘Paris mở rộng’. - 2) Dân chúng có thể tới (metro, RER, đường xe hơi) dễ dàng. – 3) Có chỗ đậu xe – 4) Nhà đủ phòng ốc sinh hoạt, phòng ở… .
3. 14.01.2015 : Sau ba nơi đã đi thăm dò (Pierrefitte, Ivry, Villepinte) thì ngừng lại nơi thăm dò thứ 4 là Noisy-Le-Grand : Một ngôi nhà vừa là kho hàng vừa là bàn giấy và có thể ở : nhà có lầu trệt rộng 800m2, lầu một cũng rộng 800m2, lầu hai rộng 400m2, có sẵn 32 chỗ đậu xe, đi bộ từ RER ‘Noisy Monde-Est chừng 15’, xe hơi ‘sortie’ từ A4 chừng 5’, nằm trong Paris mở rộng. Giá chủ đặt ra là 2.590.000e. Nhóm người đi xem lần đầu tiên vào ngày 14.01.2015.
4. 27.01.2015: Cha Vinh gặp ĐÔ Xavier Rambaud, đệ nộp bản dự án bằng tiếng Pháp, và tài liệu cơ sở Noisy. Kết quả: Việc Giáo Xứ đi ra khỏi Paris không có vấn đề, vấn đề mà chính ĐHY Vingt-Trois lo ngại là vấn đề tài chánh’.
5. 31.01.2015: Hội chung Ban Giám Đốc, Ban Thường Vụ, Ban Cố Vấn và một số các Đại Diện. Cha Vinh trình bày dự án … Mọi người hồ hởi… và chấp nhận tiến hành… cha Vinh đề nghị sẽ lập hai tiểu ban: Ban Tài Chánh và Ban Kỹ Thuật.
6. 19.02.2015: Mgr X.Rambaud báo tin đã nộp hồ sơ cơ sở Noisy cho ban Bất Động Sản của TGP’, và họ sẽ cho hai người chuyên về ‘bất động sản’ đi thăm cơ sở Noisy.
7. 20.02.2015 : mời họp Ban Tài Chánh vào Chúa Nhật 01.03.2015 gồm cha Mai Đức Vinh thày Phạm Bá Nha, Chị Trần Kim Chi (vắng mặt), ông Nguyễn Anh Hải (vm), ông Nguyễn Văn Thơm, ông Trần Văn Cảnh, bà Tạ Thanh Minh (vm), ông Lê Đình Thông, anh Lương Thành Trung, anh Nguyễn Đình Chiểu, anh Atoine, ông Nguyễn An Nhơn (vm). Ban Tài Chánh nhất trí đề nghị : - 1) cần đi theo hai giai đoạn, giai đoạn 1 ‘phải đủ tiền để mua’ (1.900.000e – 2.100.000e), giai đoạn 2: ‘cần đủ tiền để trang bị’ (400-800.000e), - 2) Anh Lương Thành Trung được ủy nhiệm : liên lạc với agent để biết giá bán Appartement; và trả giá đầu tiên về cơ sở Noisy : ‘1.900.000e’. -3) Cha Vinh cần xin Tòa TGM phép bán appartement và giấy cho phép quyên tiền giáo dân …
8. 18.03.2015, thứ tư hai ông Caquineau và Dussourd đi thăm cơ sở Noisy le Grand với quý cha Vinh, Sinh, thày Nha, chị Liên, bà Minh, bà Đĩnh, quý ông Cảnh, Trung, Sơn, Đĩnh, Hải. Hai ông ước giá từ 1.900.000 -2.000.000e, lưu ý lầu ba không vững, xem chừng sơn quét sạch che dấu những chỗ nứt nẻ…
9. 23.04.2015, chủ nhà không nhận giá 1.900.000e, Giáo Xứ lại đưa ra giá 2.100.000e ttc
10. 18.05.2015, chủ nhà từ chối và đưa ra giá mới là 2.200.000e net vendeur.
11. 21.05.2015, cha Vinh gặp ĐÔ Xavier Rambaud : - 1) Trình bày tình hình nhà Noisy với giá 2.200.000e net vendeur. – 2) Xin một giấy phép để quyên tiền giáo dân. ĐÔ đồng ý và cấp ngay. 3) Xin phép bán Appartement. – 4) Cho ngài biết chiều 21.05.2015 sẽ đi gặp ông Edouardo Rihan Cypel, Dân Biểu thuộc đảng xã hội, vùng 77. – 5) cũng ngỏ ý sau này sẽ xin Toà TGM/P giới thiệu với ông Maire-député (PS) Noisy Le Grand và với cả Đức Giám Mục giáo phận St Denis.
12. 21.05.2015, nhờ ông Lê Mạnh giới thiệu và dẫn anh Lương Thành Trung và cha Mai Đức Vinh đến gặp ông Edouardo Rihan Cypel, Dân Biểu vùng 77, tại Mairie Torcy. Ông hứa sẽ hết sức nói giúp với ông Maire-Député Noisy Le Grand.
13. 24.05.2015, 14g00-15g30 hội Ban Tài Chánh (cha Vinh, thày Nha, thày Sơn, bà Kim Chi, bà Minh, các ông Minh, Thông, Chiểu, Hải, Trung – hai ông Cảnh, Nhơn vắng mặt). Anh Trung trình bày những diễn tiến của cơ sở Noisy, cha Vinh trình bày buổi gặp gỡ ĐÔ Rambaud. Toàn ban trao đổi ý kiến sôi nổi. Sau cùng nhất trí về ba điểm sau đây :
* Phải can đảm mua cơ sở Noisy.
* Anh Trung đã đưa ra với chủ nhà giá mới 2.200.000e (trong đó gồm giá nhà và ‘l’honoraire d’agence’ là giá mà Ban Tài Chánh đã được phiên họp 24.05.2015 chấp thuận. Chủ nhà hứa sẽ trả lời trước 14.06.2015. (Đây là giá thứ 3. Giá 1 : 1.900.000e – Giá 2 : 2.100.000e).
* Quyết định chung của BTC : Nếu đến ngày 14.06.2015 mà chủ nhà không quyết định, thì Giáo Xứ có thể sẽ trả lời rằng giá 2.200.000e đã hết giá trị, và có thể đưa ra một giá khác. Hoặc Giáo Xứ quyết định đi tìm một địa điểm khác.
* Vấn đề tài chánh : Hiện giáo xứ có 1.700.000e nhưng phải để lại 500.000e cho quỹ điều hành trong năm. Nghĩa là chỉ rút ra 1.200.000e để mua cơ sở, và 400.000e tiền bán căn hộ ở trên. Vị chi : Nếu mua cơ sở với giá 2.200.000e, thì chúng ta mới có 1.600.000e, và như vậy còn cần 600.000e. Ngoài ra còn phải có 200.000e để trả tiền notaire. Tóm lại là chúng ta cần có 800.000e. Câu hỏi đặt ra là làm sao để có 800.000e ?
III. Làm sao để có 800.000e ? Tôi xin thưa :
Nếu chúng ta can đảm mua, chúng ta phải can đảm mở chiến dịch khẩn trương, xin mọi gia đình trong xứ can đảm và rộng lượng đóng góp. Tôi đề nghị : ngay từ bây giờ chúng ta bắt đầu ba chiến dịch : ‘Quyên mỗi gia đình’ và ‘Xin một số gia đình giúp đặc biệt’.
1. ‘Quyên mỗi gia đình’ : Tôi ước lượng Giáo Xứ có 500 gia đình, chúng ta xin mỗi gia đình góp cho mỗi tháng 100e trong vòng một năm, tức 12 tháng, từ 7.2015 đến 7.2016.
2. ‘Xin một số gia đình giúp đặc biệt’ : xin những gia đình có khả năng ‘giúp cho Giáo Xứ 1.000e hay hơn tùy hỷ, để có đủ tiền mua ngay sau khi ký Promesse de vente.
3. ‘Tìm các gia đình ân nhân’ : Nếu ai biết một gia đình nào, Công Giáo hay không Công Giáo, có khả năng và sẵn lòng, xin cho tôi biết và dẫn tôi đến xin trực tiếp.
4. Ngoài ra Giáo Xứ sẵn sàng đón nhận những sáng kiến đóng góp không theo những đề nghị trên đây.
IV. Thể thức vận động :
1. Trước tiên phải nhờ đến các Phụ Huynh có nhiều bạn trẻ đi làm có lương khá (2.000 hay hơn) : Xin các Phụ Huynh động viên các bạn trẻ, khích lệ các bạn trẻ tích cực giúp giáo xứ, vì cơ sở là của thế hệ của các bạn… và cắt nghĩa cho các bạn trẻ biết ‘quyền lợi được bớt 66% tiền thuế trên số tiền các bạn giúp. Thí dụ các bạn giúp 1.000e, các bạn được bớt 660e, thực tế, các bạn chỉ mất 340e thôi.
2. Thứ đến phải cậy nhờ đặc biệt Ban Đại Diện của mỗi Cộng Đoàn và mỗi Hội Đoàn. Chúng tôi sẽ trao về cho mỗi Ban Đại Diện một cuốn sổ để các Đại Diện vận động trực tiếp, nếu có thể, cố đi đến từng gia đình xin họ giúp Giáo Xứ. Không kể những gia đình mà quý Đại Diện đã có địa chỉ, mà chắc chắn còn nhiều gia đình khác chưa có địa chỉ. Mỗi tháng xin Ban Đại Diện nộp số tiền quyên được cho ‘Ban Kế Toán’ để vào sổ chính thức, gửi ‘Phiếu Ghi Ơn’ đến mỗi gia đình, và gửi những chèques xin trừ thuế lên Tòa Tổng Giám Mục, và Tòa TGM sẽ gửi giấy trực tiếp cho các gia đình có ghi địa chỉ trên tấm chèque.
3. Vì tính cách khẩn trương của thời gian cấp bách, chúng ta cần mau có số tiền 800.000e để trả sau 6 tháng ký ‘promesse de vente’, nên tôi nghĩ chúng ta phải vận động xin càng được nhiều càng tốt, những gia đình tương đối khả quan giúp ngay cho Giáo Xứ 1.000e hay hơn. Chúng ta phải vận động khéo léo với những gia đình quen thân ...
4. Tôi nghĩ chúng ta phải có một ‘Ban Kế Toán’ cho chiến dịch này. Ban này có ba nhiệm vụ : - 1) Nhận tiền và vào sổ sách đầy đủ và cẩn thận, - 2) Gửi Phiếu Ghi Ơn đến mỗi gia đình – 3) Gửi chèque xin trừ thuế lên Tòa TGM. 4) Phải hết sức cẩn thận và trong sáng trong việc làm sổ sách.
5. Cũng vì tầm quan trọng và khẩn trương của vụ việc, nếu ai biết gia đình nào ‘giàu của giàu lòng’ giúp đặc biệt, như ân nhân của Giáo Xứ, xin cho tôi biết và tôi sẽ đến tận nhà xin họ giúp Giáo Xứ.
6. Sau quyết định của Đại Hội Mục Vụ, Ban Thường Vụ các Vị Đại Diện có nhiệm vụ hợp tác với cha Giám Đốc và các Cha Tuyên Úy, tổ chức việc vận động quyên góp. Cụ thể :
* Cha Giám Đốc trao cho mỗi Vị Đại Diện một cuốn ‘SỔ VÀNG’ (Livre d’or). Xin các cha Tuyên Úy và các vị Đại Diện sẽ cắt nghĩa và vận động quyên góp.
* Mỗi người hay mỗi gia đình góp giúp đều được ghi vào sổ và sau một hay hai tháng phải nộp về Ban Kế Toán (Sơ Nguyễn Thị Kim Thoa và bà Trần Thị Kim Chi).
* Ban Kế Toán có bổn phận phải ghi vào máy vi tính, làm thư cám ơn, bỏ tiền vào tài khoản (compte) của Giáo Xứ trên Tòa Tổng Giám Mục, và xin Tòa Giám Mục cấp giấy miễn thuế cho những người muốn.
* Ai muốn được giấy miễn thuế, phải cho bằng ngân phiếu mang tên mình và đề ‘à l’ordre Mission Catholique Vietnamienne, ADP’.
* Tháng 09.2015, sẽ có buổi hội để ‘kiểm tra lại việc làm’ và ‘khởi sự đợt hai’.
Kính thưa Đại Hội,
Sau cùng tôi nghĩ rằng ba điều kiện cần thiết để thực thi thành công dự án mua cơ sở này : - 1) Cầu nguyện, nếu là việc vừa ý Chúa, Chúa sẽ giúp. – 2) Nhất trí từ ban Giám Đốc đến Hội Đồng Mục Vụ và Giáo dân - 3) Can đảm tự lực tự cường, và rộng rãi góp tài chánh của cả Cộng Đoàn…
Xin Thánh Tâm Chúa Giêsu hiệp nhất chúng ta và ban cho chúng ta can đảm thực thi dự án cụ thể và cơ bản này. Xin kính chào Đại Hội.
Paris, ngày 14.06.2015
Lm Giuse Mai Đức Vinh
II. Những vấn nạn, chia sẻ, trao đổi của các thành viên HĐMVvề Dự Án Cơ Sở mới cho Giáo Xứ
Theo lời đề nghị của Ô Nguyễn Anh Hải, Phó Chủ Tịch và điều hành viên Đại Hội, 15 thành viên HĐMV đã lần lượt đặt câu hỏi, hay chia sẻ về những vấn đề liên quan đến Dự Án Cơ Sở mới của Giáo Xứ :
1. Chị Phước, Ban Đại Diện Marne–La-Vallée : Cái Dự án của mình chưa có hình dáng rõ rệt về sự ở, sự đi, về những nhu cầu phòng ốc cần thiết, về những lý do mua cơ sở mới, về thời gian thực hiện. Với những thể thức bình thường, Thị Xã sẽ làm thông báo xin ý kiến công cộng, mình có chắc được phép mua và ở được không ?
ĐÔ trả lời : Nhiều lý do khiến mình phải tính đến dự án cơ sở mới : 1- Mình thấy những dấu hiệu không lành ; 2- Cơ sở cũ hiện nay gặp vấn đề lớn là không có chỗ đậu xe ; 3- Chính yếu nhất là mình muốn bảo vệ và duy trì sự hiện hữu của Giáo Xứ Việt Nam Paris ; 4- Các bậc tiền nhân đã thành lập và để lại Giáo Xứ cho ta, ta có cái nợ phải để lại Giáo xứ cho các thế hệ trẻ tương lai.
Dự án mình dự tính là 10 năm. Cơ sở Noisy này nếu mua được, thì từ khi ký giao hứa mua, đến khi trả tiền kéo dài khoảng 1 năm. Cũng một thời gian tương tự cho việc sửa sang. Nếu mình mua được cơ sở mới, mình nên đi sớm. Ở đây, hiện nay mỗi năm phí tổn tiêu dùng khoảng 65 000€. Dĩ nhiên, mình chỉ dám mua khi chắc chắn có giấy phép cho đổi sinh hoạt hiện nay của cơ sở là kinh tế sang sinh hoạt văn hóa tôn giáo.
2. Anh Hoàng, Hội Yểm trợ Ơn gọi : xin đặt hai câu hỏi : 1- Đức Ông có đã chọn một người phụ tá để tiếp tục thay Đức Ông khi cần thiết chưa ? 2- Các lễ Chúa Nhật vào 11g30 càng ngày càng vắng người tham dự. Trong tương lai, liệu sẽ còn có người đến Giáo Xứ nữa không, liệu cơ sở có sẽ cần thiết nữa không ?
ĐÔ trả lời : Như tôi vừa nói, dự án cơ sở mới này, chính yếu là cho các thế hệ trẻ thứ 2, thứ 3. Số các em đến học giáo lý càng ngày càng đông. Chính vì nghĩ đến các em mà chúng ta nghĩ đến việc mua cơ sở mới, để họ có nhà Chúa mà đến với Chúa. Dự án này là dự án cho tương lai con cháu chúng ta.
Dự án này là dự án chung của Giáo Xứ và được Giáo Phận Paris chấp thuận. Chính vì vậy mà mỗi quyết định lớn đều có sự tham khảo và đồng ý của Ban Giám Đốc, Ban Thường Vụ, Hội Đồng Mục Vụ, và Tòa Giám Mục. Nó không phải là dự án cá nhân của cha Vinh. Khi đi, cha Vinh không mang dự án đi với mình, nhưng dự án ở lại với Giáo Xứ.
3. Ô Tốt, Ban tự nguyện khuôn viên cơ sở : xin chia sẻ 2 điều : 1- Chiến dịch « Quyên các gia đình » xin mỗi gia đình đóng góp 100€/tháng, trong vòng 1 năm, theo tôi là quá khiêm tốn. Phải tăng lên từ 1000€ đến 2000€ ; 2- Nhân cách của người điều khiển chương trình rất là quan trọng. Việc thực hiện đự án phải tiến nhanh, nếu không sẽ không thành công. Thứ bảy hôm qua, tôi có dịp gặp nhiều bạn trẽ sau thánh lễ thêm sức cho thiếu niên, họ nói với tôi là sẵn sàng đóng góp giúp quỹ cơ sở Giáo Xứ.
Đại hội vỗ tay, đồng tình ủng hộ.
4. Chị Trung, Ban Thư Viện, Ủy Viên Giáo Lý : Xin đề nghị thêm 3 thể thức quyên góp : 1- thay vì xin mỗi gia đình góp cho mỗi tháng là 100€, ta có thể xin mỗi gia đình « Hứa cho » (promesse de don) bao nhiêu, rồi sẽ đưa theo lời hứa ; 2- Vì có thể xin được giảm thế 66% trên số tiền cho Giáo Xứ, ta có thể góp 100€ và xin các con cái chúng ta góp 50€. Như vậy mỗi gia đình sẽ có thể tăng số góp lên 150€, 200€,… ;3- Ngoài ra, ta cũng có thể xin các đồng nghiệp hay bạn bè góp giúp Giáo Xứ.
ĐÔ trả lời : Đây là một ý tưởng hay.
5. Anh Chiểu, Thân Hữu Taxi, Phó Chủ Tịch Liên Ngành Liên Đới Nghề Nghiệp : Xin dứt khoát giúp Giáo Xứ toàn thể một số tiền, trong 4 năm. Thí dụ một gia đình có bố mẹ đi làm và 2 con lớn đi làm. Bố mẹ đóng 1000€. Hai con góp mỗi đứa 500€. Tổng cộng, năm 1, toàn gia đình đóng 2000€. Năm 2 được bớt thuế 66% trên tổng số 2000€ đã giúp GX sẽ là 2000 x 0,66 = 1320€. Năm 2, gia đình đóng 1320€, sẽ được bớt thuế 871€. Năm 3, gia đình đóng góp 871€, sẽ được giảm thuế 574€. Năm 4 gia đình đóng góp 574€. Như vậy sau 4 năm chỉ từ 2000€, gia đình này đã bắt chính phủ giúp thêm 2766€, là tiền giảm thuế liên tục trong 4 năm, và tổng cổng, Giáo Xứ sẽ được một khoản tiền hơn gấp đôi là 4766€.
Đại hội vỗ tay ủng hộ ý kiến.
6. Anh Charles Hồng, Đại diện Antony : Đề nghị làm một « thủ bản chỉ dẫn », cắt nghĩa rõ ràng cách đóng góp làm sao.
ĐÔ trả lời : Việc này đã bắt đầu với Bản Dự án được phổ biến và phân phát hôm nay.
7. Ông Dương, Chủ tịch Phong trào Cursillo và trong Ban Đại Diện Ermont : Việc xây dựng cơ sở, làm nhà Chúa, là việc đẹp lòng Chúa. Rất đáng làm. Chúng ta quyên góp nơi 500 gia đình Giáo Xứ. Đó mới chỉ là trong vùng Paris. Đề nghị chúng ta phải nới rộng ra với các Cộng Đoàn Công Giáo Việt Nam tại Pháp, và tổ chức những chương trình gây quỹ xây dựng cơ sở Giáo Xứ.
ĐÔ trả lời : Chúng ta chỉ có thể xin các Cộng Đoàn Công Giáo Việt Nam khác, khi có phép của các cha tuyên úy liên hệ. Tôi sẽ đệ trình vấn đề lên Ban Tuyên Úy.
8. Anh Huynh, Đạo Binh Đức Mẹ Légio Mariae : Giáo xứ đưa ra một chiến dịch để quyên mỗi gia đình góp 100€ mỗi tháng, trong một năm, từ tháng 07.2015 đến tháng 07.2016. Trong Giáo Xứ chúng ta, những gia đình khá giả, có thể đóng 100€, 1000€, hay hơn nữa, không có vấn đề. Nhưng cũng có những gia đình không khá giả, đóng 100€ mỗi tháng cũng là chuyện khó khăn. Riêng với các hội viên Légio Mariae, con sẽ kêu gọi họ, theo khả năng của mình, ủng hộ công việc tốt đẹp này của Giáo Xứ.
ĐÔ trả lời : Ban Tài Chánh đã nghĩ đến những gia đình có khó khăn và đưa ra đề nghị « tùy sáng kiến ».
9. Anh Hùng, Ca đoàn Triều Dâng : Cháu ủng hộ chương trình cơ sở này của Giáo Xứ.
Đại Hội vỗ tay ủng hộ ý kiến.
10. Một bạn trẻ : Cháu không phải là Công Giáo. Em cháu trở lại Công Giáo. Cháu tôn trọng sự quyết định của nó. Cháu xin hết mình ủng hộ dự án cơ sở này của Giáo Xứ Việt Nam Paris. Cháu mong sao các Cộng Đoàn Việt Nam của mình, Công Giáo hay không Công Giáo, đều có thể sinh tồn và phát triển.
Đại Hội vỗ tay ủng hộ ý kiến.
11. Chị Phước, Ban Đại Diện Marne–La-Vallée : Con xin lỗi đại hội vì không biết đủ về dự án cơ sở, mà đã đặt ra câu hỏi lúc đầu. Nhưng con đồng ý với một đề nghị là xin làm một bản trình bày và đồ hình dự án.
Đại Hội vỗ tay ủng hộ ý kiến.
12. Anh Hùng, Thân Hữu Taxi : Xin gợi 3 ý tưởng : 1- Con rất vui mừng hôm nay đến họp mà được biết rằng GX đang dự tính mua cơ sở. Con đề nghị Đức Ông nên công bố nhiều lần tin vui này để mọi người trong GX được biết. Con nghĩ rằng, nếu họ biết, thì quyên góp 800.000€ không phải là việc khó. 2- Đức Ông đề nghị cầu nguyện. Nhưng xin nói rõ hơn, cầu nguyện làm sao, như thế nào. Thí dụ đọc một kinh Lậy Cha. 3- Riêng con, mỗi tháng con sẽ mua 1 tờ Loto, và nếu trúng, thì con nguyện hứa sẽ dâng hết cả cho GX.
Đại Hội vỗ tay ủng hộ ý kiến.
13. Anh Trung, Đại Diện Ban LĐNN Doanh Thương, Ban Tài Chánh : Tình cờ trong một câu truyện, con có cho Đức Ông biết rằng con biết một người làm thương mại bán nhà (agent commercial immobilier), đang bán một căn nhà đáp ứng những điều kiện mà Đức Ông đã đưa ra cho cơ sở giáo xứ : 1- Trong vùng Paris mở rộng ; 2- Dân chúng có thể tới dễ dàng bằng những phương tiện di chuyển công cộng ; 3- Có chỗ đậu xe ; 4- Có đủ những phòng ốc mà Giáo Xứ cần cho các sinh hoạt của mình. Dự án của Đức Ông là 10 năm. Nhưng nếu may mắn mà mình tìm ra được, thì phải làm luôn. Chúng ta đã tìm được cơ sở này từ 6 tháng nay, đã mất nhiều giờ đi thăm, ước tính, trả giá. Vậy xin mọi người đồng hành với Đức Ông, cho công việc được tiến hành mau lẹ.
Đại Hội vỗ tay ủng hộ ý kiến.
14. Anh Chiểu, Phó Chủ Tịch Liên Ngành LĐNN, Ban Tài Chánh : Nhất định đứng lại ở giá 2.200.000€, hay có thể tăng thêm ? Qua những lần đi thăm cơ sở Noisy–Le-Grand, những người đi thăm đã thấy rằng 1- Ở vùng này, có nhiều giáo dân dễ dàng tụ về cơ sở này ; 2- Cộng Đoàn Marne–La-Vallée sẽ là cộng đoàn chính của cơ sở Giáo Xứ tương lai ; 3- Dẫu cơ sở này sẽ đổi việc xử dụng, từ thương mại, kinh tế sang văn hóa, tôn giáo. 4- Số người Công Giáo Việt Nam chiếm khoảng 30% dân số ở đây. Chúng ta có nhiều hy vọng xin được « Giấy Phép xây dựng » (Permis de construction).
Với những sự kiện trên, con nghĩ rằng, nếu cần nhích giá lên một chút, mình cũng phải can đảm quyết định.
Đại Hội vỗ tay ủng hộ ý kiến.
15. Gs Cảnh, Ban Cố Vấn HĐMV : Xin nhắc lại những điểm nền tảng của dự án :
a) Lý do nào thúc đẩy chúng ta phải thiết kế dự án cơ sở mới ? 1- Giao ước xử dụng miễn phí cơ sở Epinettes mà TGM Paris dành cho GXVN sẽ có thể được tái hạn vào năm 2028, chứ không đương nhiên, và sẽ có thể được tái hạn với những điều kiện mới, chứ không với những điều kiện hiện tại. 2- Những rủi ro này sẽ càng nhiều hơn cho tương lai, khi hiện tại đang có những dấu hiệu không lành. 3- Tinh thần tự lập, tự cường đòi chúng ta phải nghĩ đến việc làm chủ cơ sở sinh hoạt của mình.
b) Mục tiêu nào lôi cuốn chúng ta thiết kế dự án cơ sở mới ? Câu trả lời vắn gọn là « cho tương lai giới trẻ ». Bản thống kê những số liệu thực tế về sinh hoạt thiêng liêng cho thấy rõ sự tăng trưởng của số các thiếu nhi đến học giáo lý tại GXVN Paris. Trung bình đến học giáo lý mỗi tuần trong những năm 1980 có 113 em ; những năm 1990 có 190 em ; những năm 2000 có 272 em ; và những năm 2010 có 309 em. Lễ Chúa Nhật dành cho người lớn tuổi, càng ngày càng ít, vì nhiều người ra đi. Nhưng lễ thiếu nhi vào chiều thứ bảy càng ngày càng đông. Những thế hệ trước đã thành lập giáo xứ và để lại cho chúng ta. Chúng ta cũng phải tiếp tục duy trì và phát triển giáo xứ mà để lại cho con cháu chúng ta.
c) Ai là chủ dự án ? Đức Ông Giuse Mai Đức Vinh, vì là giám đốc, có nhiệm vụ điều hành dự án. Nhưng dự án không là của Đức Ông, mà là của tất cả Cộng Đoàn Giáo Xứ Việt Nam Paris. Nếu ra đi, Đức Ông sẽ không mang theo được dự án. Nhưng dự án vẫn ở lại với giáo xứ, theo sự điều hành của vị tân giám đốc và sự tham gia của mọi thành phần giáo xứ. Cách quyết định và tổ chức công việc cho thấy rõ như vậy. Trong mỗi việc và giai đoạn quan trọng, Cha Giám Đốc đều tham vấn Ban Giám Đốc, Ban Thường Vụ, Hội Đồng Mục Vụ, Tòa Giám Mục, rồi mới lấy quyết định và thực hiện.
d) Nguồn tài chánh lấy từ đâu ra ? Năm 1983, Ban Thường Vụ tiên khởi của Giáo Xứ đã đưa ra đề nghị « thành lập quĩ xây dựng cơ sở ». Số tiền thâu được không đủ để mua được đất, xây được nhà thờ. Nhưng đã cho phép Giáo Xứ tiến lên bậc độc lập tài chánh vào năm 2003, mà không cần nhờ đến sụ tài trợ của TGM nữa. Trong tất cả những việc đã làm từ ngày thành lập vào năm 1947, dẫu được sự giúp đỡ đến từ nhiều nơi, Giáo xứ Việt Nam Paris luôn luôn tựa vào ơn Chúa và chính yếu dùng nguồn lực của mình. Trong dự án cơ sở hiện tại cũng vậy. Trước hết, nguồn tài chánh phải đến từ các thành phần trong Giáo Xứ đóng góp. Nhưng chúng ta vui mừng đón nhận lòng hảo tâm tự nguyện của các đồng đạo và đồng hương Việt Nam, đến từ nước Pháp hay các nơi khác.
Đại Hội vỗ tay ủng hộ ý kiến.
Ông Nguyễn Anh Hải đã tóm kết những chia sẻ vừa được Đức Ông và 15 vị tham dự Đại Hội chia sẻ. Ông hỏi Đại Hội có quyết định chấp thuận « Dự Án Cơ Sở » mà Đức Ông Giám Đốc Giuse Mai Đức Vinh đã trình bày không ? Cả Đại Hội đã nhất tâm nói lên lời « chấp thuận » tiến hành dự án cơ sở.
Ông Hải mời từng Đại Diện các Địa Điểm và Đơn Vị Mục Vụ lên nhận « Sổ Vàng » từ tay Đức Ông Giám Đốc.
Và Đại Hội đã kết thúc với bài ca Kinh Hòa Bình.
Paris, ngày 14 tháng 06 năm 2015
Trần Văn Cảnh
- Viết bởi Marta An Nguyễn
Montréal - Số là sau 40 năm người Việt di dân đến đất Québec, sau hơn 30 năm thành lập Cộng đồng Công giáo Việt Nam vùng Montréal, cộng đồng chúng tôi ngày càng lớn mạnh, cơ sở cũ không còn đủ chỗ cho các sinh hoạt của cộng đồng, vì thế Tòa Tổng giám mục địa phận Montréal cho cộng đồng chúng tôi thuê một ngôi nhà thờ rộng rãi khang trang hơn. Nhận một ngôi nhà thờ mới nhưng đã cũ từ 84 năm nay là cả một hy sinh lớn vì phải bỏ không biết bao nhiêu công sức để tu bổ, sửa chữa. Nhưng trước nhu cầu thờ phượng, sinh hoạt của các hội đoàn, của giáo dân thì những người đi trước phải dấn thân cho con cháu thế hệ đi sau.
Trong buổi lễ chúa nhật 21 tháng 6, cha quản nhiệm Đinh Thanh Sơn loan báo Thánh lễ sáng thứ hai 22-6 thay vì làm ở nhà thờ cũ, cha sẽ dâng Thánh lễ ở nhà thờ mới, luôn tiện sau Thánh lễ mời anh chị em ở lại phụ một tay dọn dẹp nhà thờ mới.
Thế là sáng hôm nay, trời Montréal gió hiu hiu nhẹ, chúng tôi đi lễ và ở lại... nhỗ cỏ, quét các bậc cấp!
Trùng hợp với cảnh dọn nhà, bài đọc hôm nay là đoạn 1-9 của chương 12 sách Sáng Thế: "Yavê phán với Abram: 'Hãy đi khỏi xứ sở ngươi, khỏi quê quán ngươi, khỏi nhà cha ngươi, đến đất Ta sẽ chỉ cho ngươi. Ta sẽ cho ngươi thành một dân lớn, Ta sẽ chúc lành cho ngươi, và Ta sẽ cho danh ngươi nên lớn lao, ngươi sẽ là một mối chúc lành.'"
Đoạn sách Sáng Thế này làm cho chúng tôi vững tâm, có ai bỏ xứ sở, quê quán ra đi mà nghèo hơn trước đâu! Tuy thế, nhìn ngôi nhà thờ thì cũng sợ thật, đụng đến đâu là việc đến đó nhưng nghĩ lại, bước đường nào đã dẫn mình đến đất Canada này, nếu đã chẳng qua bao nhiêu gian truân thì làm sao có ngày nay! Nên chúng tôi chỉ có thể đi từng bước một, không dám nghĩ đến bước thứ hai của ngày mai! Từng bước một, đi từ từ nhưng đi xa.
Khi mà các nhà thờ khắp nơi gần như dần dần đổi chủ thì chúng tôi mong, ngôi nhà thờ của chúng tôi sẽ là nơi chúng tôi sống đức tin xứng đáng mang tên Đặc xứ Các Thánh Tử Đạo Việt Nam.
Tên "Các Thánh Tử đạo Việt Nam" nghe như thuộc một thời nào xa xưa nhưng như Đức Phanxicô vẫn thường hay nhắc nhở, trong lịch sử chưa bao giờ có nhiều Kitô hữu bị tử đạo nhiều cho bằng ở thế kỷ này, còn nhiều hơn là thời đầu tiên của Kitô giáo. Điều này làm cho chúng tôi nhớ, mình là con cháu của các vị anh hùng, đã can đảm giữ vững đức tin, nhờ đó mình mới có được đức tin ngày nay. Và từ thế hệ này, thế hệ của những di dân đi trước sẽ để lại hạt giống đức tin cho các thế hệ đi sau ở nước ngoài.
Sau Thánh lễ, cha con chúng tôi ra tay làm sạch bậc cấp nhà thờ. Các bạn xem hình sẽ thấy "lực lượng hùng hậu" của thế hệ đi trước, những người rất gần đất xa trời nhưng họ không mất hy vọng, họ tha thiết để lại điều quý giá nhất trong cuộc đời của họ cho con cháu: Đức tin vào Chúa Giêsu Kitô!
Có dịp là Đức Phanxicô than phiền, xã hội này là xã hội vứt bỏ những gì không còn mang lợi ích, vứt người già, với người bệnh, vứt người di dân... nhưng người già là di sản quý báu, là minh triết của xã hội; người bệnh là người buộc chúng ta phải nhìn lại ý nghĩa cuộc đời, đặt lại các giá trị ưu tiên của cuộc sống và người di dân buộc chúng ta có tinh thần tương trợ nhau, vì chính mình cũng là người di dân, đã không còn ở xứ sở của mình vì nhiều lý do.
Và chúng tôi, những người già, người bệnh, người di dân và lẽ dĩ nhiên cả người khỏe mạnh đang làm công việc nhỗ cỏ, đang làm sạch bậc cấp để đón con em chúng tôi vào căn nhà chung mới, nơi chúng tôi được thờ phượng, được tôn vinh Chúa vì được thờ phượng, được tôn vinh Chúa là hạnh phúc của chúng tôi, một hạnh phúc chúng tôi duy trì cho một xã hội đã không còn biết lấy tiêu chuẩn nào để có hạnh phúc!
Xin mời quý vị xem album hình gia đình giáo xứ chúng tôi xăng tay áo nhỗ cỏ, làm sạch bậc cấp để đón tiếp thế hệ con em của chúng tôi và xin quý vị giúp lời cầu nguyện cho chúng tôi.
Chúng tôi xin hết lòng cám ơn.
Montréal 22 tháng 6-2015
Marta An Nguyễn
Nguồn: Http.//phanxico.vn//
- Viết bởi Vân Sơn
GNsP (19.06.2015) – Texas, USA – Năm 2005, chính quyền thành phố Houston, tiểu bang Texas (Hoa Kỳ) đã quyết định vinh danh người Mỹ gốc Việt và lấy tên của 18 danh nhân Việt Nam như Lê Lợi, Nguyễn Huệ, Hai Bà Trưng, Trần Hưng Đạo ... để đặt tên cho các con đường nằm trong khu downtown Houston, bên cạnh những tên đường của người bản xứ. Sắp tới đây, thành Phố Houston lại chuẩn bị có các bảng tên đường tiếng Việt khác tại vùng Southwest Houston TX.
Ngày 09/5/2015 tại văn phòng Dân biểu Hubert Võ, các đại diện cộng đồng người Việt tại Houston và vùng phụ cận đã thành lập Uỷ Ban Thực Hiện Bảng Tên Đường Việt Nam (UBTĐVN) để tiến hành việc gây quỹ gắn bảng tên đường bằng tiếng Việt Nam trong vùng Southwest Houston.
Việc gắn bảng tên Việt Nam đã được chính quyền địa phương cho phép thực hiện trên 12 đoạn đường gồm:
– 2 đoạn đường Bellaire Blvd. (mang tên Saigon) và Beechnut (mang tên Tự Do) chạy từ Beltway 8 đến Eldridge Pkwy.
– 10 đoạn đường từ Bellaire Blvd. chạy đến Beechnut là:
* Beltway 8 (mang tên Quốc Hận 30-4)
* Turtlewood Dr. (mang tên Ngụy Văn Thà)
* Wilcrest (mang tên Chiến Sĩ Vô Danh QLVNCH)
* Boone (mang tên Lê Văn Hưng)
* Belle Park (mang tên Hồ Ngọc Cẩn)
* S. Kirwood (mang tên Nguyễn Khoa Nam)
* Cook (mang tên Lê Nguyên Vỹ)
* Dairy Ashford (mang tên Phạm Văn Phú)
* Synott (mang tên Nguyễn Văn Long)
* Eldridge (mang tên Trần Văn Hai)
http://www.tinmungchonguoingheo.com/wp-content/uploads/2015/06/15061710.jpg
Trong 12 tên đoạn đường Việt Nam được gắn, có 8 đoạn đường mang tên 8 sĩ quan quân đội, cảnh sát cấp tướng, tá của VNCH đã vị quốc vong thân hoặc tuẫn tiết vào ngày 30/4/1975, đó là:
Trung tá Ngụy Văn Thà (1943 – 1974), Thuyền trưởng Hộ tống hạm Nhựt Tảo HQ10 của VNCH: 10 giờ 22 phút sáng ngày 19 tháng 1 năm 1974, trận giao chiến giữa lực lượng Hải quân VNCH và Hải quân Trung cộng nổ ra tại quần đảo Hoàng Sa. Phía Trung cộng có hai chiến hạm 389 và 396 đồng loạt tấn công soái hạm VNCH là Tuần dương hạm Lý Thường Kiệt HQ16. HQ10 lập tức can thiệp, bắn trúng đài chỉ huy của tàu 389 và làm cháy phòng máy khiến bị hư hại nặng nề, không thể điều khiển được nữa. Các tàu Trung cộng phản pháo HQ10. Hộ tống hạm Nhựt Tảo bị bắn trúng tháp pháo và buồng điều khiển, làm thuyền trưởng và thuyền phó bị thương nặng, tàu bị hư hại nặng, Thuyền trưởng Ngụy Văn Thà ra lệnh cho thủy thủ đoàn dùng bè đào thoát, một số pháo thủ và ông tiếp tục ở lại bắn nổ tung hầm máy tàu 396. Đến 11 giờ 49 phút, các chiến hạm của VNCH rút khỏi vùng giao chiến, hai chiến hạm Trung cộng là 281 và 282 tiến vào tập trung hỏa lực bắn HQ10. Hộ tống hạm Nhựt Tảo chìm cùng Thuyền trưởng Ngụy Văn Thà và một số thủy thủ ở vị trí cách 2,5 hải lý về hướng nam đá Hải Sâm, vào lúc 14 giờ 52 phút ngày 19 tháng 1 năm 1974.
Trung tá Cảnh Sát Quốc Gia VNCH Nguyễn Văn Long (1919 – 1975), Chánh sở tư pháp Bộ Chỉ Huy Cảnh Sát Quốc Gia khu Một: Ngày 30/4/75, khi quân Việt cộng khởi sự tiến vào trung tâm Saigon, trong số những vị tướng, tá VNCH tuẫn tiết có Trung tá Nguyễn Văn Long. 12 giờ trưa ngày 30/4/75 Trung tá Long đi đến công viên trước Hạ Viện, ông vẫn mặc đồng phục sĩ quan cảnh sát, ngồi trên ghế đá, trầm ngâm hút thuốc, đưa mắt nhìn khắp nơi xung quanh, thỉnh thoảng đưa tay ôm lấy đầu.
Bất chợt, ông đứng dậy, chậm rãi bước đến chân tượng đài Thủy Quân Lục Chiến, Trung tá Long đứng thẳng, ngẩng mặt, thản nhiên rút súng ngắn kê vào thái dương bóp cò. Tiếng đạn nổ trùm lấp tiếng hoan hô cộng sản. Trung tá Long đã dùng cây súng tùy thân bắn vào đầu tự sát ngay trung tâm thành phố Sài Gòn. Việt cộng để mặc ông nằm gối đầu trên vũng máu. Phóng viên truyền hình Pháp có mặt ngay sau đó ghi lại hình ảnh này. Dân chúng đứng mặc niệm Trung tá Long, nước mắt đầm đìa.
Đại tá Hồ Ngọc Cẩn (1938 – 1975), Tỉnh trưởng kiêm Tiểu khu trưởng Chương Thiện VNCH: Ông bất chấp lệnh đầu hàng của Dương Văn Minh ngày 30/4/75, tiếp tục chỉ huy binh sĩ chiến đấu suốt bốn ngày. Trong suốt thời gian này cờ VNCH vẫn tung bay khắp tỉnh Chương Thiện. Ngày 04/5/75 ông bị bắt vì không thể duy trì chiến đấu đơn độc lâu dài.
Việt cộng đem ông xử bắn tại sân vận động Cần Thơ. Trước khi chết Đại tá Cẩn dõng dạc: "Nếu tôi thắng trong cuộc chiến, tôi sẽ không kết án các anh như các anh kết án tôi. Tôi cũng không làm nhục các anh như các anh làm nhục tôi. Tôi cũng không hỏi các anh câu mà các anh hỏi tôi. Tôi chiến đấu cho tự do của người dân. Tôi có công mà không có tội. Không ai có quyền kết tội tôi. Lịch sử sẽ phê phán, xét đoán các anh là giặc đỏ hay tôi là ngụy. Các anh muốn giết tôi, cứ giết đi. Đừng bịt mắt. Đả đảo cộng sản. Việt Nam muôn năm".
Chuẩn tướng Lê Nguyên Vỹ (1933 – 1975), Tư Lệnh Sư đoàn 5 Bộ Binh VNCH: Khi nghe Dương Văn Minh tuyên bố đầu hàng, Trong bữa cơm trưa ông ưu tư nói với các sĩ quan tham mưu: "Lệnh trên đã ban thì phải thi hành. Hơn nữa con em người ta giao cho mình, không lẽ đem nướng vào giờ thứ 25? Đối với các anh em thì tuỳ ý quyết định". Sau đó ông đi vào trailer nơi làm phòng riêng của Tư lệnh. Ít phút sau hai tiếng nổ khô khan vọng ra, mọi người chạy vào, thấy Tướng Vỹ đã dùng khẩu súng ngắn của ông để tự sát. Vết đạn xuyên từ phía dưới cằm lên đầu. Các sĩ quan hiện diện kính cẩn nghiêng mình, không cầm được nước mắt. Lúc đó là 12 giờ 30 phút ngày 30/4/75.
Chuẩn tướng Trần Văn Hai (1925 – 1975), Tư lệnh Sư đoàn 7 Bộ binh VNCH: Sau khi nhận được lệnh đầu hàng của Dương Văn Minh, vị Tư Lệnh đã triệu tập tất cả sĩ quan và ông đã ngỏ lời cám ơn, chào từ giã các sĩ quan thuộc cấp của mình, ông ra lịnh cho tất cả mọi người trở về gia đình thu xếp, ông nói: "Vận nước đã đến hồi như vậy, không thể làm gì hơn được. Là quân nhân chúng ta phải tuyệt đối chấp hành lịnh thượng cấp". Tối ngày 30/4/75, mọi người phát hiện, trong văn phòng Tư Lệnh tại căn cứ Đồng Tâm, Tướng Hai ngồi gục đầu mê man bất tỉnh tại bàn làm việc, trên bàn có một ly rượu lớn đã cạn. Các sĩ quan thân cận còn ở lại chở ông xuống bệnh xá sư đoàn cấp cứu, nhưng vì thuốc độc đã ngấm vào máu khá lâu, viên Tư Lệnh không qua được cơn nguy kịch.
Chuẩn tướng Lê Văn Hưng (1933 – 1975), Tư Lệnh phó Quân Đoàn IV & Quân Khu 4 Chiến thuật VNCH: Ngày 30 tháng 4 năm 1975, khi được tin Dương Văn Minh ra lệnh đầu hàng, tại Quân đoàn IV ông rất đau buồn. Với tinh thần bất khuất không chịu đào thoát hoặc đầu hàng địch. Theo gương tiền nhân bảo toàn khí tiết. Sau khi gặp mặt thuộc cấp dặn dò, tâm tình và vĩnh biệt gia đình. Ông đã tuẫn tiết tại tư dinh trong trại Lê Lợi, Cần Thơ, ông dùng súng lục bắn vào tim tự sát vào lúc 20 giờ 45. Trước khi nhận lãnh trách nhiệm trước lịch sử và dân tộc để vĩnh biệt, ông đã nói: "Tôi bằng lòng chọn cái chết. Tướng mà không giữ được Nước, không bảo vệ được thành, thì phải chết theo thành".
Thiếu Tướng Nguyễn Khoa Nam (1927 – 1975), Tư lệnh Quân đoàn IV và Quân khu 4 VNCH: 10 giờ 30 phút sáng 30/4/75 Tướng Nam họp với các sĩ quan trực thuộc, ông nói: "Các anh em đều biết đất nước chúng ta đang rẽ vào khúc quanh quan trọng nhất lịch sử. Chúng ta là quân nhân thì phải tuyệt đối tuân lệnh chính phủ. Vậy tôi để các anh trở về đơn vị, tuỳ tiện sắp xếp công việc để bàn giao cho họ (cs) Về phần tôi, mặc dù có sẵn trực thăng, nhưng tôi sẽ không đi đâu hết". Vào lúc 6 giờ 30 phút rạng sáng ngày 01/5/75, ông ngồi trên chiếc ghế bành, trong phòng làm việc, mặc quân phục đại lễ màu trắng, với đầy đủ huân chương. Ông dùng tay mặt cầm khẩu súng colt 45 bắn vào màng tang bên phải, máu thẫm đầy quân phục.
Thiếu tướng Phạm Văn Phú (1929-1975) là Tư lệnh Quân đoàn II Vùng II Chiến thuật VNCH: Tháng 3/1975, quân đội VNCH ở Tây Nguyên thất thủ, Tướng Phạm Văn Phú bị triệu về Sàigòn. Giữa tháng 4/1975, Tướng Phú lâm bệnh, vào điều trị tại Tổng Y Viện Cộng Hòa. Ngày 29 tháng 4 năm 1975, Tướng Phạm Văn Phú tự sát bằng cách uống một liều thuốc cực mạnh, được gia đình đưa vào bệnh viện Grall cấp cứu, nhưng Tướng Phú mê man cho đến trưa ngày 30/4/1975, ông tỉnh lại được giây lát cất giọng yếu ớt hỏi vợ ngồi bên giường bệnh xem tình hình đến đâu. Nghe tin Dương Văn Minh ra lệnh quân đội bỏ súng đầu hàng và Việt cộng đã vào trung tâm Sài Gòn, ông nhắm mắt ra đi vĩnh viễn.
Ngày 25/5/2015 Văn phòng Dân Biểu Hubert Võ, Nghị viên Richard Nguyễn và UBTĐVN gửi thư vận động cộng đồng tham gia yểm trợ cho kế hoạch gắn bảng tên đường bằng tiếng Việt, trong đó nhấn mạnh: "... Chúng tôi tin tưởng rằng bây giờ là thời điểm để cộng đồng người Việt Nam chúng ta được công nhận như những sắc dân khác. Chúng tôi chân thành cảm ơn các cơ quan chính quyền địa phương đã giúp đỡ để hoàn thành kế hoạch này, chúng tôi cũng đặc biệt cảm ơn The International Menagement District đã quyết định công nhận sự đa dạng của cộng đồng chúng ta, đồng thời cảm ơn Uỷ Ban Thực Hiện Bảng Tên Đường Việt Nam với các vị đồng Chủ tịch là ông Trương Văn Túc và bác sĩ Alvin Nguyễn đã tích cực hoạt động để biến kế hoạch này thành hiện thực.
Rất nhiều cơ sở thương mại Việt Nam đang hoạt động trên những con đường này, và các cơ sở thương mại cùng những gia đình điều hành là nền tảng vững chắc của cộng đồng người Việt Nam, đã đóng góp rất nhiều cho sự hồi sinh của khu vực. Vì thế, bây giờ là lúc chúng ta phải vinh danh sự thành công và đóng góp của cộng đồng người Mỹ gốc Việt,... chứng tỏ cho mọi người dân trong thành phố niềm hãnh diện của cộng đồng người Việt Nam..."
Ngày 14/6/2015 UBTĐVN tổ chức đêm gây quỹ cho việc gắn bảng tên đường bằng chữ Việt Nam, hàng trăm cư dân gốc Việt đã đến tham dự, ngoài ra còn có sự hiện diện của nhiều thân hào, nhân sĩ, cựu quân nhân VNCH. Các vị dân cử là Dân biểu, Nghị viên cũng có mặt để vinh danh các cá nhân đã có nhiều đóng góp gây quỹ trong việc gắn bảng tên đường Việt Nam. Buổi lễ diễn ra trong không khí xúc động, khi UBTĐVN vinh danh 8 vị sĩ quan anh hùng của VNCH nói trên đã hy sinh, tuẫn tiết vì tổ quốc.
Kết quả buổi gây quỹ đã khá thành công nhờ vào sự đóng góp tích cực của nhiều người dân trong khu vực, như vậy các bảng tên đường Việt Nam sẽ được treo lên trong thời gian sớm nhất tại vùng Southwest Houston, nơi có rất đông người Mỹ gốc Việt sinh sống và làm việc của tiểu bang Texas.
Best regards to everyone!
Vanson
(Theo Nhìn ra bốn phương)
- Tông Đồ Fatima Việt Nam Hải Ngoại
- Thánh lễ tạ ơn mừng 40 năm Linh mục của Cha Paul Văn Chi tại Sydney
- Buổi lễ đại kết cầu nguyện cho các nạn nhân vượt biển từ Phi châu sang âu châu đã bị chết đuối trên biển cả vùng Địa trung hải
- Thiếu Nhi Thánh Thể TGP Sydney mừng kính Bổn Mạng
- Hành trình ''Hát lên Mừng Chúa'' vào tháng 10 năm 2015 tại Christ King Cathedral Nam Cali
- ĐC Phêrô giảng thuyết trong ĐH Thánh Thể Atlanta 2015
- Hành hương Đức Mẹ Asebakken , Đan Mạch
- Nhân dịp kỷ niệm 40 năm Linh mục: ''Từ dạo ấy''
- Mời tham dự Lễ Tạ Ơn 40 năm Linh mục của Nhạc sĩ Văn Chi
- Giáo Xứ Việt Nam Paris long trọng cử hành Lễ Chúa Ba Ngôi và dâng hoa kính Đức Mẹ