Sống Lời Chúa Hôm Nay
22/12 Biết ơn Chúa để ngợi khen Ngài
- Viết bởi Lc 1,46-56
22/12/2016 - THỨ NĂM TUẦN 4 MV
Lc 1,46-56
BIẾT ƠN CHÚA ĐỂ NGỢI KHEN NGÀI
Bà Ma-ri-a nói: “Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, thần trí tôi hớn hở vui mừng vì Thiên Chúa, Đấng cứu độ tôi. Phận nữ tỳ hèn mọn, Người đoái thương nhìn tới.” (Lc 1,46-48)
Suy niệm: Cuộc gặp gỡ giữa Đức Ma-ri-a và bà Ê-li-sa-bét là cuộc gặp gỡ của hai người biết ơn Chúa bằng việc lên tiếng ngợi khen Ngài. Khi được bà Ê-li-sa-bét chúc mừng, Đức Ma-ri-a đã dâng lời ngợi khen Thiên Chúa: ngợi khen Ngài đoái thương nhìn tới “phận nữ tỳ hèn mọn”; ngợi khen Chúa với tấm lòng khiêm nhường vì Ngài đã làm cho mình những điều cao cả. Đức Ma-ri-a không chỉ tạ ơn và ngợi khen cho riêng mình; Mẹ còn nhận ra lòng thương xót Chúa trải dài “từ đời nọ đến đời kia” từ khởi đầu nơi các tổ phụ và cho cả con cháu đến muôn đời. Khi đặt mình trong mối tương quan “liên vị” đó, Mẹ càng nhận ra lòng thương xót của Thiên Chúa thật vô biên và chương trình cứu của thật khôn ngoan khôn dò thấu. Ai biết đặt mình trong mối tương quan “liên vị” như thế, người ấy sẽ cất lời ngợi khen không ngừng, dù đời họ gặp nhiều niềm vui hay lắm nỗi buồn.
Mời Bạn: Khắp nơi đang tưng bừng chuẩn bị mừng Đại lễ Giáng Sinh. Nhưng ít người sống tâm tình ngợi khen qua sự kiện trọng đại này. Liệu bạn có vinh dự thuộc về “số ít” này không?
Sống Lời Chúa: Nhớ đến những anh chị em đang đau khổ vì thiên tai hay vì áp bức bất công, tôi hy sinh vài món chi tiêu để chia sẻ với đồng bào mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Ki-tô, Chúa đã làm người để trở nên một người trong chúng con. Xin cho chúng con trở nên người của Chúa, để cái nhìn của chúng con được khoáng đạt hơn, hầu có thể ngợi khen Chúa không ngừng. Amen.
21/12 Phúc trùng lai
- Viết bởi Lc 1,39-45
21/12/2016 - THỨ TƯ TUẦN 4 MV
Lc 1,39-45
PHÚC TRÙNG LAI
“Em được chúc phúc hơn mọi người phụ nữ, và người con em đang cưu mang cũng được chúc phúc.” (Lc 1,42)
Suy niệm: Người đời thường nói “phúc bất trùng lai,” nghĩa là phúc không đến hai lần. Nhưng điều đó lại xảy ra đối với Đức Mẹ: Mẹ vừa được thiên sứ kính chào là người “đầy ơn phúc”, mà người con Mẹ đang cưu mang cách lạ lùng cũng “được chúc phúc” vì người con đó chính là Con Thiên Chúa, nguồn phúc lành cho Mẹ và cho cả nhân loại. “Phúc trùng lai” ấy xuất phát từ việc Mẹ đã dám tin vào quyền năng và tình thương của Thiên Chúa. Tin rằng Ngài đầy quyền năng “không có gì là không thể làm được,” và tin Ngài yêu thương nhân loại đến nỗi ban tặng chính Con Một Ngài. Trên bình diện tự nhiên, mầu nhiệm nhập thể là điều không tưởng, nhưng trong niềm tin, mầu nhiệm đó đã và đang trở thành nguồn an ủi và hạnh phúc cho nhân loại đến muôn đời. Khi cử hành mầu nhiệm Giáng Sinh, chúng ta cũng được như Mẹ, được hưởng “phúc trùng lai” mà Chúa dành cho những ai biết đón nhận Lời Ngài qua lời dạy của Chúa Giê-su.
Mời Bạn: Mẹ Ma-ri-a thực hạnh phúc vì Mẹ đã “tin rằng lời Chúa phán với Mẹ sẽ được thực hiện.” Bạn có cảm thấy mình được hạnh phúc vì tin vào Chúa không? Quả thật, đạo Chúa chính là con đường giúp bạn dẫn bạn đến hạnh phúc đích thực và viên mãn khi bạn đặt trọn niềm tin vào Chúa và sống theo Lời Ngài truyền dạy.
Sống Lời Chúa: Bạn hãy rà soát lại mình để tìm thấy cái “được” của bạn khi làm người Ki-tô hữu.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con luôn vững tin vào công trình Chúa đã làm trong lịch sử để đem lại hạnh phúc thật sự cho chúng con. Amen.
20/12 Gọi dạ bảo vâng
- Viết bởi Lc 1,26-38
20/12/2016 - THỨ BA TUẦN 4 MV
Lc 1,26-38
GỌI DẠ, BẢO VÂNG
Bà Ma-ri-a nói với sứ thần: “Vâng, tôi đây là nữ tỳ của Chúa, xin Người thực hiện cho tôi như lời sứ thần nói.” (Lc 1,38)
Suy niệm: Mặc dù nhân quyền vốn là đề tài được bàn luận hằng ngày và ai vi phạm quyền này thì dễ bị người khác lên án, nhưng cứ coi mình có quyền này, quyền nọ mà bỏ qua việc vâng lời sẽ là một tai hoạ khôn lường. Cuộc sống xã hội chỉ vận hành được khi người ta cùng chấp nhận tuân thủ mệnh lệnh của một người trọng tài chung đứng bên trên tất cả. Vị trọng tài mà mọi người đều phải vâng lời đó là lương tâm, lề luật, lẽ phải, bề trên, và trên hết là chính Thiên Chúa vì mọi quyền bính trên đời này đều xuất phát từ Ngài. Vâng lời không phải là lệ thuộc, càng không phải là sự hạ nhục. Vâng lời không là nô lệ mà là cách thế giải phóng cho thứ tự do chủ nghĩa hàm hồ, và nếu lạm dụng tự do ấy sẽ gây nên nhiều chuyện trớ trêu trong xã hội và Giáo Hội.
Mời Bạn: Chuẩn bị mừng lễ Chúa giáng sinh, mời bạn chiêm ngắm “Đấng vâng lời Chúa Cha cho đến chết và chết trên thập giá”, và cũng chiêm ngắm Đức Ma-ri-a, “Đấng có phúc hơn mọi người nữ” vì đã tin và nói lời “Xin vâng”. Bạn kiểm điểm lại cuộc sống xem mình đã phản ứng, hành động ra sao khi được kêu gọi vâng lời.
Chia sẻ: Vì sao sự vâng lời – đặc biệt sự vâng lời của Đức Ma-ri-a, và của Chúa Giê-su – không làm phẩm giá bị hạ thấp mà trái lại được nâng cao ?
Sống Lời Chúa: Tập mau mắn nghe theo lời khuyên dạy của những người có trách nhiệm hướng dẫn bạn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết noi gương Mẹ Ma-ri-a: mau nghe và chóng làm theo Lời Chúa dạy bảo mỗi ngày khi con nghe đọc Sách Thánh.
19/12 Đừng sợ
- Viết bởi Lc 1,5-25
19/12/2016 - THỨ HAI TUẦN 4 MV
Lc 1,5-25
ĐỪNG SỢ!
Này ông Da-ca-ri-a, đừng sợ vì Thiên Chúa đã nhận lời ông cầu xin.” (Lc 1,13)
Suy niệm: Ông Da-ca-ri-a cầu xin và Chúa đã nhậm lời. Thế nhưng khi Ngài hứa ban cho ông một người con trai theo lòng ước nguyện thì ông lại hoang mang, sợ hãi và đòi Chúa cho một dấu lạ. “Dựa vào đâu mà tôi biết được các điều ấy vì tôi đã già...”. Hoá ra, giữa lời cầu và niềm tin là một khoảng cách xa vời vợi: con người có thể cầu nguyện nhưng chưa hẳn đã hoàn toàn để cho Thiên Chúa hoạch định chương trình của Ngài. Điệp khúc “Đừng sợ” xuất hiện 365 lần trong Kinh Thánh và hầu hết để gửi cho những người được coi là công chính, một lần nữa như gởi đến cho mỗi người chúng ta trong Mùa Vọng này.
Mời Bạn: Giữa biển đời trần gian, những phong ba bão tố của thất bại, mất mát, bệnh tật, thù oán và ghen tương... lắm phen làm cho bạn hoảng sợ, bạn có tìm đến Chúa để cầu nguyện và nội tâm của bạn đã thật sự được giải toả để ký thác hoàn toàn vào tình yêu Chúa chưa? Hay những lý luận và phân tích tự nhiên đã cản trở niềm tin của bạn? Cha Teilhard de Chardin ví đức tin như một cú nhảy: Tin là nhảy tới lao vào khoảng không mà biết rằng đó không phải là khỏang không hun hút bất tận, nhưng chắc chắn trong khoảng không ấy sẽ có bàn tay Thiên Chúa đón đỡ lấy mình!
Chia sẻ: Hiện tại, điều gì đang làm bạn sợ hãi? Chỉ trong niềm tin bất tận vào quyền năng Chúa, bạn mới được giải thoát. Hãy dành ít phút thinh lặng trong ngày để gặp gỡ Chúa.
Sống Lời Chúa: Năng tâm niệm: “Đối với Thiên Chúa, mọi sự đều có thể.”
Cầu nguyện: Lạy Chúa, chỉ trong Chúa con mới có BÌNH AN. Xin cho con ĐỨC TIN cứng cáp qua những cọ sát đau thương của phận người. Amen.
18/12 Truyền tin cho Giuse
- Viết bởi Mt 1,18-24
18/12/2016 - CHÚA NHẬT TUẦN 4 MV – A
Mt 1,18-24
TRUYỀN TIN CHO GIU-SE
“Này ông Giu-se là con cháu Đa-vít, đừng ngại đón bà Ma-ri-a vợ ông về, vì Người Con bà cưu mang là do quyền năng Chúa Thánh Thần.” (Mt 1,20)
Suy niệm: Theo thánh sử Mát-thêu, Thiên Chúa thông truyền ý muốn của Ngài cho thánh cả Giu-se qua những giấc mộng: báo tin Ma-ri-a thụ thai cách huyền nhiệm, lệnh lên đường ngay trong đêm sang Ai cập, và cả chuyến hồi hương về Na-gia-rét. Trong mọi trường hợp, thánh Giu-se vâng lời cách mau mắn, vô điều kiện trong đức tin, không cần những phép lạ ngoạn mục, những cuộc hiện ra phi thường. Cũng như Đức Ma-ri-a nhận ra được ý định của Thiên Chúa trong lúc cầu nguyện, thánh Giu-se Giu-se nhận thức rõ ràng sự can thiệp của Thiên Chúa ngay cả trong giấc ngủ. Phải có một cuộc sống hết sức thân mật với Thiên Chúa mới có thể sẵn sàng nhận ra chấp nhận để Thiên Chúa hướng dẫn, sắp đặt cuộc đời mình theo thánh ý Người.
Mời Bạn: Thiên Chúa vẫn tiếp tục mời gọi bạn qua những biến cố bất ngờ xảy đến trong đời bạn. Bạn thắc mắc, chất vấn, kêu trách, chống đối Chúa, hay là bạn khiêm tốn vâng phục thánh ý Người?
Chia sẻ: Bạn hãy chia sẻ một kinh nghiệm về một cuộc viếng thăm của Thiên Chúa trong đời bạn qua một lời nói, một dấu chỉ, và ngay cả một giấc mơ.
Sống Lời Chúa: Thinh lặng, cầu nguyện, sống thân mật với Chúa để có thể nhận ra thánh ý Ngài qua mọi biến cố to nhỏ của đời sống.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin dạy con biết sống thinh lặng, khiêm tốn, phó thác vào Chúa như thánh cả Giu-se để chúng con cũng có thể nhận ra và mau mắn thực hành thánh ý Chúa.
17/12 Được mời gọi để nên Thánh
- Viết bởi Mt 1,1-17
17/12/2016 - THỨ BẢY TUẦN 3 MV
Mt 1,1-17
ĐƯỢC MỜI GỌI ĐỂ NÊN THÁNH
“Gia-cóp sinh ông Giu-se, chồng của bà Ma-ri-a, bà là mẹ Đức Giê-su.” (Mt 1,16)
Suy niệm: Giống như bên Á Đông, người Do Thái cũng có quan niệm “trọng nam, khinh nữ”. Vì thế, trong gia phả của họ, chỉ có tên người nam, người nữ không được nhắc đến. Vậy mà trong bản gia phả của Đức Giê-su, thánh Mát-thêu nhắc đến năm người nữ: bốn người của Cựu Ước và một của Tân Ước. Điều đáng nói là bốn người nữ kia đều có vấn đề: Ta-ma loạn luân, Ra-kháp là gái điếm, Rút là người ngoại giáo, còn vợ ông U-ri-gi-a, ngoại tình. Phải chăng tác giả có ý cho thấy Đức Giê-su đã nhập sâu vào gia đình nhân loại, một nhân loại với những điều tốt đẹp, nhưng cũng lắm chuyện ô trọc? Bốn người nữ bất toàn ấy càng làm nổi bật người thứ năm: Đức Ma-ri-a, người nữ vẹn toàn, vì ngài là mẹ Đấng Cứu Thế. Đấng Cứu Thế làm người để đem lại ơn cứu độ cho cả nhân loại, không còn phân biệt nam nữ, giàu nghèo, tốt xấu… vì ai ai cũng được mời gọi để nên thánh trong ơn cứu độ.
Mời Bạn: Làm quen với một quan điểm của C. Morrison: “Hội Thánh là một hội gồm các tội nhân. Đó là hội duy nhất trên thế giới mà tiêu chuẩn hội viên chỉ dựa vào một phẩm chất là ứng viên không xứng đáng với tiêu chuẩn hội viên này”. Biết như vậy, không phải để bạn ỷ lại, hay nản lòng, nhưng là nỗ lực hơn, để sống xứng đáng tư cách thành viên Hội Thánh.
Sống Lời Chúa: Ý thức thân phận bất xứng của mình, để có thái độ tri ân với Chúa, khiêm tốn với mình, và bao dung hơn với tha nhân.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã chọn gọi chúng con là môn đệ Chúa, là thành phần của Hội Thánh. Xin giúp chúng con cố gắng mỗi ngày để xứng đáng hơn với tư cách cao cả ấy.
16/12 Ngọn đèn Đức Tin
- Viết bởi Ga 5,33-36
16/12/2016 - THỨ SÁU TUẦN 3 MV
Ga 5,33-36
NGỌN ĐÈN ĐỨC TIN
Khi ấy Chúa Giê-su nói với những người Do Thái rằng: “Chính các ông đã cử người đến gặp ông Gio-an và ông ấy đã làm chứng cho sự thật.” (Ga 5,33)
Suy niệm: Vào những đêm trăng, nhất là đêm rằm, ánh trăng lúc dịu dàng, lúc tỏ hiện vằng vặc, thật đẹp. Nhưng trăng không tự phát sáng, nó chỉ tiếp nhận ánh sáng từ mặt trời và phản chiếu ánh sáng đó lên trái đất. Gio-an đang rao giảng, nhưng ông ý thức rõ mình chỉ là người dọn đường cho Đấng Mê-si-a đến, là người làm chứng cho sự thật, là người phản chiếu Ánh Sáng thật từ Đức Ki-tô mà thôi.
Mời Bạn: Khi lãnh nhận bí tích rửa tội, chúng ta nhận lấy ngọn nến sáng tượng trưng đức tin được thắp sáng từ Đức Ki-tô, Đấng Phục Sinh. Chúng ta có sứ mạng làm cho ngọn nến đó chiếu sáng mãi để làm chứng nhân cho Ngài.
Chia sẻ: Những tai hoạ từ thiên nhiên cũng như do con người như chiến tranh, khủng bố, huỷ hoại môi trường khiến cho không ít người lâm vào cảnh khốn cùng, chết chóc. Bạn có thể làm gì cho những anh chị em gặp cơn hoạn nạn đó để bạn có thể toả chiếu ánh sáng của Đức Ki-tô qua hoạt động bác ái của mình?
Sống Lời Chúa: Noi gương Gio-an Tẩy giả, trong những ngày còn lại của Mùa Vọng, tôi quyết làm chứng cho sự thật, cho sự sáng bằng việc bớt chi tiêu những khoản không cần thiết và chia sẻ cho những người nghèo khổ, neo đơn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, sống và làm chứng cho Chúa là sứ mạng của người ki-tô hữu. Xin Chúa ban ơn trợ giúp chúng con toàn sứ mạng ấy. Xin Chúa gia tăng sức mạnh và lòng can đảm để chúng con có thể vượt qua được chính bản thân mình cũng như những trở ngại bên ngoài, ngõ hầu ngọn đèn đức tin của chúng con luôn toả sáng. Amen.
15/12 Còn hơn cả Ngôn sứ
- Viết bởi Lc 7,24.26
15/12/2016 - THỨ NĂM TUẦN 3 MV
Lc 7,24-30
CÒN HƠN CẢ NGÔN SỨ!
“Anh em đi xem gì trong hoang địa?… Một ngôn sứ chăng? Đúng thế đó; mà tôi nói cho anh em biết: đây còn hơn cả ngôn sứ nữa.” (Lc 7,24.26)
Suy niệm: Gio-an Tẩy giả làm gì mà được Đức Ki-tô nói là “còn hơn cả ngôn sứ nữa”? Trong thời Cựu Ước, có rất nhiều ngôn sứ. Các ngài thực thi sứ vụ vào những thời điểm nguy kịch nhất trong lịch sử Dân Chúa, nói Lời của Chúa để nhắc nhớ họ thực hiện giao ước và cũng báo trước Đấng Cứu Thế sẽ đến để thiết lập giao ước mới. Gio-an Tẩy giả còn hơn thế: bởi vì chẳng những ngài là Ê-li-a xuất hiện để báo tin “Đấng phải đến” đã đến, mà hơn thế nữa ngài còn làm phép rửa cho Đức Ki-tô và giới thiệu đích danh: “Đây Chiên Thiên Chúa, Đấng gánh tội trần gian”; ngài là bản lề chuyển tiếp từ Cựu Ước sang Tân Ước. Chúng ta còn nhớ những lời rao giảng của Chúa Giê-su cũng bắt đầu từ sứ điệp mà Gio-an Tẩy giả loan báo: “Anh em hãy sám hối, vì Nước Trời đã đến gần” (so sánh Mt 3,2 và Mt 4,17).
Bạn ơi! Khi bạn lãnh nhận bí tích rửa tội, Đức Ki-tô cũng trao cho bạn sứ vụ ngôn sứ đó. Và mỗi khi bạn ôm ấp Chúa Giê-su Thánh Thể trong lòng bạn, bạn được sai đi để loan báo cho mọi người, qua đời sống chứng nhân của bạn, rằng: “Nước Thiên Chúa đã đến rồi trong lòng thế giới, trong lòng tôi”. Hơn cả một ngôn sứ, bạn đang tham dự vào sứ vụ cứu thế của Đức Ki-tô.
Chia sẻ: Nhóm của bạn cùng thực hiện một việc làm chứng cho Đức Ki-tô.
Sống Lời Chúa: Dành ít phút tâm sự với Chúa Giê-su Thánh Thể đặc biệt sau khi rước lễ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, qua bí tích Rửa Tội, Chúa trao cho con sứ vụ làm ngôn sứ. Xin cho con trung thành làm chứng nhân của Chúa.
14/12 Còn phải đợi ai khác?
- Viết bởi Nguyen Minh Thang
14/12/2016 - THỨ TƯ TUẦN 3 MV
Th. Gio-an Thánh Giá, linh mục, tiến sĩ HT
Lc 7,19-23
“CÒN PHẢI ĐỢI AI KHÁC”?
Khi đến gặp Đức Giê-su, hai người ấy nói: “Ông Gio-an Tẩy Giả sai chúng tôi đến hỏi Thầy: Thầy có thật là Đấng phải đến không, hay là chúng tôi còn phải đợi ai khác?”(Lc 7,20)
Suy niệm: Câu trả lời của Chúa Giê-su thật rõ ràng và dứt khoát: “…Về thuật lại cho ông Gio-an những điều mắt thấy tai nghe…, và phúc thay người nào không vấp ngã vì tôi” (c.22-23). Chúa Giê-su rao giảng Tin Mừng Nước Thiên Chúa không chỉ bằng lời nói, nhưng còn bằng chính cuộc sống và hoạt động cụ thể của Ngài. Lời nói và hành động của Chúa Giê-su chứng thực Ngài là Đấng phải đến mà các tiên tri đã loan báo. Hội Thánh, qua lời của Chân phước giáo hoàng Phao-lô VI, nhắc nhở ta: “Ngày nay người ta không thích nghe các thầy dạy, mà chỉ muốn nghe các chứng nhân, và nếu người ta có nghe các thầy dạy, là vì các thầy dạy ấy, trước đó, đã là những chứng nhân.”
Mời Bạn: Bản chất của Hội Thánh là loan báo Tin Mừng. Tất cả mọi Ki-tô hũu, bất kể già trẻ lớn bé, đều có bổn phận này. Tin Mừng của Chúa đã được truyền giảng vào quê hương ta gần 500 năm, nhưng kết quả thật khiêm tốn: vỏn vẹn 7,8 triệu người Công giáo trên tổng số 94 triệu dân! Phải chăng vì bạn và tôi, những người Ki-tô hữu, chưa thực thi sứ mạng loan báo này? Hay phải chăng chúng ta mới chỉ là “thầy dạy” mà chưa phải là “chứng nhân”?
Sống Lời Chúa: Xét mình kỹ lưỡng về “những điều thiếu sót”: Tôi chưa là chứng nhân, phải chăng vì tôi còn tránh né không làm những việc tốt và những việc bổn phận tôi phải làm?
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, xin ban thêm đức tin trong hành động, để chúng con luôn là chứng nhân, và không còn chờ đợi ai hay cái gì khác ngoài Chúa.
13/12 Làm người biết nghĩ
- Viết bởi Mt 21,28-32
13/12/2016 - THỨ BA TUẦN 3 MV
Th. Lu-xi-a, trinh nữ, tử đạo
Mt 21,28-32
LÀM NGƯỜI BIẾT NGHĨ
“Trong hai người con đó, ai đã thi hành ý muốn của người cha? Họ trả lời: ‘Người thứ nhất’.” (Mt 21,31)
Suy niệm: Khi bảo hai người con làm vườn nho cho mình, người cha trong dụ ngôn không hẳn bắt con cái phục vụ cho mình. Quả thật, ông chỉ cần kêu mướn thợ đến làm công rồi trả lương cho họ là xong. “Chuyên nghiệp” hơn và có thể ít tốn kém hơn, ít phiền toái hơn! Nhưng ông lại muốn dành cho hai cậu con trai cơ hội để thể hiện trách nhiệm, và hơn nữa, lòng hiếu thảo của con cái đối với cha mình. Nhanh nhảu hứa làm nhưng rồi không làm như người con thứ hai, đó là biểu hiện của “người không biết nghĩ” vô cảm với cha, vô trách nhiệm với công việc trong nhà cha mình. Người con thứ nhất thoạt đầu hẳn đã phụ lòng ông cách nặng nề vì lời từ chối thẳng thừng như tát nước vào mặt cha. Nhưng bù lại, anh đã kịp sửa chữa sai lầm ban đầu bằng hành động hối lỗi của mình. Anh là “người biết nghĩ.”
Mời Bạn: “Làm người biết nghĩ” chính là “thi hành ý muốn” của Thiên Chúa là Cha mình: Không như cậu con trai bất tuân, thất hứa, trái lại, biết thao thức, có trách nhiệm với công việc trong Hội Thánh là nhà của Cha mình. Có trách nhiệm với nhà Cha thì không thể vô cảm, thờ ơ trước những nhu cầu bức thiết của anh chị em mình nhất là những người đau khổ, bé mọn, dễ bị tổn thương, bị loại trừ, bị quên lãng.
Sống Lời Chúa: “Làm người biết nghĩ” là mỗi ngày dành ít phút hồi tâm xét mình: có biết lắng nghe, sửa lỗi, có tinh thần trách nhiệm, có vui tươi khiêm tốn phục vụ xây dựng cộng đoàn không?
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, là Con Chí Ái của Chúa Cha. Xin giúp chúng con noi gương Chúa luôn nhiệt tâm lo việc nhà Chúa cũng là Cha chúng con.