Sống Lời Chúa Hôm Nay
05/06 Trả lại công bằng cho Chúa
- Viết bởi Mc 12,13-17
05/06/2018 – THỨ BA TUẦN 9 TN
Th. Bô-ni-phát, giám mục, tử đạo
Mc 12,13-17
TRẢ LẠI CÔNG BẰNG CHO CHÚA
Đức Giê-su bảo họ: “Của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.” (Mc 12,17)
Suy niệm: Là công dân một nước, người tín hữu phải chu toàn nghĩa vụ của người công dân; còn nghĩa vụ đối với Thiên Chúa thuộc bình diện khác và có tính tuyệt đối. Lập trường của Chúa Giê-su thật rõ ràng và dứt khoát: của Xê-da, trả về Xê-da; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa. Ngài yêu mến quê hương, nhưng Ngài không hề kêu gọi nổi dậy chống lại Phi-la-tô, Hê-rô-đê, hay Xê-da. Vì: “Nước Ngài không thuộc về thế gian này” (Ga 18,36). Tuy nhiên, Ngài đòi hỏi- và có quyền đòi hỏi như thế, vì Ngài là Con Thiên Chúa, là Thiên Chúa- phải trả lại sự công bằng cho Thiên Chúa, là “Vua muôn vua, Chúa các chúa”. Ngài phải được tôn thờ, tôn trọng và suy phục như Ngài là, như là Thiên Chúa, chủ tể muôn loài muôn vật.
Mời Bạn: Thế giới và con người hôm nay đang ngày càng “cướp ngôi, cướp quyền và cướp công” của Thiên Chúa. Họ làm như vậy để “xóa tên” Ngài và tôn vinh chính họ “lên ngôi” – là Thượng Đế cho riêng mình. “Cướp ngôi” khi chúng ta tự phong mình là Ông Chủ của tất cả, khi “hạ bệ” Thiên Chúa và thần thánh khỏi mọi bàn thờ. “Cướp quyền” khi chúng ta tự cho mình hủy diệt sự sống, như phá thai, nạo thai…, nhân danh một thứ tự do vô luân, vô đạo. “Cướp công” khi chúng ta tự mãn: “bàn tay ta làm nên tất cả, có sức người, sỏi đá cũng thành cơm”. Không! ngàn lần không! Không có Chúa, ta chẳng làm được gì!
Sống Lời Chúa: Từ nay, đọc kinh TIN KÍNH sốt sắng hơn.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin đừng để con quá mải mê việc đời mà quên mất Chúa; đừng vì lợi lộc, địa vị mà bôi nhọ hoặc chối bỏ danh Ki-tô hữu. Amen.
04/06 Niềm vui ngày mùa
- Viết bởi Mc 12,1-12
04/06/2018 – THỨ HAI TUẦN 9 TN
Mc 12,1-12
NIỀM VUI NGÀY MÙA
“Đến mùa ông sai một đầy tớ đến gặp các tá điền để thu hoa lợi vườn nho mà họ phải nộp.” (Mc 12,2)
Suy niệm: Thông thường ngày mùa đối với nhà nông là ngày vui, nhất là trong những năm được mùa. Đó là ngày thu hoạch thành quả lao động, ngày hoàn công, trả vốn, không còn lo đói khát thiếu thốn. Tiếng cười vui, lời ca hát tưng bừng rộn rã khắp thôn làng. Thế nhưng, trong dụ ngôn của Chúa Giê-su, ngày mùa trở thành ngày đen tối khi các tá điền âm mưu chiếm đoạt vườn nho của chủ. Họ đã giết các tôi tớ và cả người con ông chủ vườn sai đến với họ trong ngày đó. Chúa Giê-su dùng hình ảnh này ám chí thái độ lạm quyền của giới lãnh đạo Do Thái. Thay vì dẫn dắt dân sống theo giao ước của Chúa, họ lại đưa dân theo những tập tục lề lối của họ. Họ lèo lái dân Chúa cho những mục tiêu cá nhân của họ chứ không để dân thuộc về Chúa và đi theo Chúa.
Mời Bạn: Cộng đoàn giáo xứ, giáo phận là vườn nho của Chúa trong ngày mùa vì ở đó tràn ngập niềm vui ơn cứu độ và tình yêu của Chúa. Để được như vậy mọi người cùng ý thức sống như là đoàn dân của Chúa, thuộc về Chúa, để Lời Chúa hướng dẫn đời sống. Mỗi người biết dùng ơn Chúa ban cho để phục vụ người khác, lắng nghe lời dạy dỗ của chủ chăn với tấm lòng đơn sơ khiêm tốn.
Sống Lời Chúa: Trong đoàn thể, giáo xứ, tôi tránh thái độ độc đoán chuyên quyền, làm theo ý riêng nhưng biết đón nhận ý kiến xây dựng của người khác, và chung tay trong công việc chung.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con trở nên một người thợ chăm chỉ trong vườn nho Hội Thánh Chúa, giúp cho nhiều người tiếp nhận nguồn ơn thánh Chúa và và được sống trong niềm vui ơn cứu độ. Amen.
03/06 Lương thực cho muôn người
- Viết bởi Mc 14,12-16.22-26
03/06/2018 – CHÚA NHẬT TUẦN 9 TN – B
Mình Máu Thánh Chúa Ki-tô
Mc 14,12-16.22-26
LƯƠNG THỰC CHO MUÔN NGƯỜI
Cũng đang trong bữa ăn, Đức Giê-su cầm lấy bánh, dâng lời chúc tụng, rồi bẻ ra, trao cho các ông và nói: “Anh em hãy cầm lấy, đây là Mình Thầy.” (Mc 14,22)
Suy niệm: Chúa Giê-su thiết lập bí tích Thánh Thể ngay trong những giờ phút cam go nhất cuộc đời của Ngài. Ngài biết mình sắp phải chết; Ngài cũng biết các môn đệ của Ngài, người thì chối Thầy, người thì phản bội, những người khác thì bỏ trốn. Ngài cũng biết Ngài đến trong thế gian là để chịu chết và nhờ đó đền bù tội lỗi cho muôn người. Nhưng tình yêu vô biên của Thiên Chúa không dừng lại ở đó. Ngài đã yêu thương thì “yêu thương đến cùng” (Ga 13,1). Thân thể Ngài được hiến dâng làm hy tế trên thập giá thì đồng thời Ngài cũng muốn Thịt Máu Ngài trở thành lương thực để chúng ta “được sống và sống dồi dào” (Ga 10,10). Việc Ngài cầm lấy bánh và nói: “Này là Mình Thầy” và cầm lấy chén rượu nho và nói: “Này là Chén Máu Thầy” chính là để thể hiện tình yêu lớn lao nhất của người dám “hy sinh tính mạng vì bạn hữu mình” (Ga 15,13).
Mời Bạn: Chúa Giê-su muốn bạn kết hợp với Ngài để bạn cũng trở thành tấm bánh bẻ ra cho muôn người. Bánh đây là chính cuộc đời mỗi người sẵn sàng hy sinh mạng sống, hy sinh thời gian, hy sinh tiền bạc và bản thân để chia sẻ cho người khác. Chúa Giê-su đã nên lương thực cho mỗi người thì chính tôi, tôi cũng phải trở nên bánh cho anh em.
Sống Lời Chúa: Mỗi khi tham dự thánh lễ, tôi dâng lên những việc hy sinh và phục vụ của tôi kết hợp với Chúa Ki-tô để trở thành tấm bánh cho anh chị em được sống dồi dào.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su là lương thực nuôi dưỡng chúng con. Xin cho chúng con luôn kết hợp với Chúa để trở nên tấm bánh cho anh chị em mình.
02/06 Xoá bỏ đố kỵ ghen tương
- Viết bởi Mc 11,27-33
02/06/2018 – THỨ BẢY TUẦN THÁNH TUẦN 8 TN
Th. Mác-xen-li-nô và Phê-rô, tử đạo
Mc 11,27-33
XOÁ BỎ ĐỐ KỴ GHEN TƯƠNG
Các thượng tế, kinh sư và các kỳ mục đến cùng Đức Giê-su và hỏi: “Ông lấy quyền nào mà làm các điều ấy, hay ai đã cho ông quyền làm các điều ấy?” (Mc 11,27b-28)
Suy niệm: Khi đuổi những người buôn bán trong đền thờ Chúa Giê-su đã đẩy sự đối đầu căng thẳng giữa Ngài và giới chức lãnh đạo Do Thái lên đến đỉnh điểm. Để bảo vệ sự thánh thiêng của đền thờ là “nhà Cha của Ngài và là nhà cầu nguyện” (Mc 11,17; Ga 2,16) Chúa Giê-su chấp nhận đụng độ đến lợi ích và quyền hành của họ cách trực tiếp và công khai. “Quyền” và “Lợi” bị đụng chạm nên họ sinh đố kỵ, ghen tương. Và vì thế, họ không thể liên đới chia sẻ tình yêu thương giữa người với người, chưa nói chi đặt trọn niềm tin cậy nơi Chúa Ki-tô, và nhận ra Ngài là Con Thiên Chúa, là vị cứu tinh của nhân loại đã đến trần gian.
Mời Bạn: Phải loại bỏ lòng ham hố “quyền” và “lợi” thì mới có thể xoá bỏ lòng đố kỵ ghen tương. Đó là bước đầu tiên thiết yếu để mở lòng ra đón nhận Lời Chúa và đặt niềm tin tưởng phó thác nơi Ngài và hết lòng yêu mến và cảm thông, chia sẻ với tha nhân.
Chia sẻ: Bạn có kinh nghiệm nào về tác hại của sự đố kỵ và tính ghen tương trong tương quan với anh chị em và trong việc sống đạo của mình.
Sống Lời Chúa: Mỗi người tín hữu phải biết vận dụng và sống tốt ba nhân đức Tin, Cậy, Mến như là những phương cách để giúp người tín hữu chúng ta sống trọn vẹn trong tương quan với Thiên Chúa và hài hòa với anh chị em đồng loại của mình.
Cầu nguyện: Lạy Chúa xin ban ơn trợ giúp để chúng con biết yêu mến thờ phượng Chúa trọn vẹn và yêu thương anh em hết lòng. Amen.
01/06 Bi đát cây vả không có trái
- Viết bởi Mc 11,11-26
01/06/2018 – THỨ SÁU ĐẦU THÁNG TUẦN 8 TN
Th. Giút-ti-nô, tử đạo
Mc 11,11-26
BI ĐÁT CÂY VẢ KHÔNG CÓ TRÁI
Chúa Giê-su rủa cây vả: “Muôn đời sẽ chẳng còn ai ăn trái của mày nữa.” (Mc 11,14)
Suy niệm: Phúc Âm theo thánh Mác-cô nói rõ: “bấy giờ không phải là mùa vả”, mặt khác, quyền năng như Đức Giê-su, Đấng có thể biến đá thành bánh để ăn (x. Mt 4,3), nhưng đã từ chối làm phép lạ chỉ để giải quyết nhu cầu cá nhân của mình, thì việc Ngài rủa chết cây vả không phải vì nó không có trái để Ngài ăn cho đỡ đói, mà là muốn nói lên ý nghĩa biểu trưng của một dụ ngôn. Trong bối cảnh Chúa Giê-su long trọng vào thành Giê-ru-sa-lem với tư cách của Đấng Mê-si-a, “Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa” (Mc 11,9), mà dân Ít-ra-en – dân tộc của Giao ước – lại lỡ hẹn “không nhận biết giờ họ được Thiên Chúa viếng thăm,” Ngài đã than khóc vì thấy trước những tai ương sẽ đổ xuống trên họ (x. Lc 29,44). Số phận dân tộc được Chúa tuyển chọn cũng bi đát như cây vả trái mùa không còn khả năng sinh hoa trái, và mãi mãi không ai có thể hưởng nhờ hoa trái cứu độ từ nơi họ.
Mời Bạn: Tiên tri Ê-dê-ki-en ví những cây ăn trái mọc hai bên bờ dòng sông chảy từ Đền Thờ một năm mười hai tháng đều đơm hoa kết trái, trái cây dùng làm lương thực, lá cây dùng làm thuốc (Ed 47,12). Cũng vậy, những ai kết hợp với Chúa như cành nho gắn liền với cây nho sẽ trổ sinh hoa trái đồi dào, còn “cành nào không sinh hoa trái sẽ bị chặt đi” (Ga 15,2).
Sống Lời Chúa: Bạn được kết hợp với Chúa Ki-tô qua bí tích Thánh Tẩy, mời bạn năng lãnh nhận Mình Thánh Chúa để sinh nhiều hoa trái thiêng liêng.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giúp con luôn sinh nhiều hoa trái thiêng liêng là những việc lành (x. Cl 10,1) nhờ luôn kết hợp với Chúa là nguồn sống của con.
31/05 Thăm viếng như Đức Maria
- Viết bởi Lc 1,39-56
31/05/2018 – THỨ NĂM TUẦN 8 TN
Đức Ma-ri-a thăm viếng bà Ê-li-sa-bét
Lc 1,39-56
THĂM VIẾNG NHƯ ĐỨC MA-RI-A
“Em thật có phúc, vì đã tin rằng Chúa sẽ thực hiện những gì Người đã nói với em.” (Lc 1,45)
Suy niệm: “Bước chân của người khách thăm nhà như thuốc men, chữa trị người đau ốm” (Ngạn ngữ Phi Châu). Bước chân của Đức Ma-ri-a đem niềm vui lớn lao còn hơn cả thuốc men cho bà chị họ Ê-li-sa-bét, khiến bà phải vui sướng thốt lên: “Bởi đâu tôi được Mẹ Thiên Chúa đến viếng thăm?” Còn thai nhi Giê-su tuy trong thai mẫu chưa chào đời, nhưng đã có thể đem lại ơn huệ lớn lao là tẩy xóa thai nhi Gio-an khỏi tội nguyên tổ. Nhờ đó, đôi chân của thai nhi Gio-an chưa chạm đất, nhưng cũng nhảy mừng trong dạ mẹ khi được gặp Đấng Cứu Thế qua lời chào thăm của Thân Mẫu Người. Ta cảm nhận niềm vui thanh thoát, siêu nhiên của bầu khí thăm viếng, để rồi khám phá ra rằng chỉ có niềm vui thanh thoát ấy mới lưu lại sâu xa trong tâm hồn, cũng như sẽ tồn tại mãi mãi.
Mời Bạn: Chiêm ngắm khung cảnh thăm viếng, đặc biệt việc thai nhi Gio-an nhảy mừng khi được Con Thiên Chúa nhập thể làm người viếng thăm. Để rồi tôi tự vấn lương tâm: Tại sao tôi được vinh dự rước Chúa Giê-su Thánh Thể mỗi ngày, nhưng chưa cảm nhận được niềm vui lớn lao lớn lao như vậy?
Sống Lời Chúa: Noi gương Đức Mẹ, tôi siêng năng đi thăm viếng người đau ốm, khuyết tật, già yếu, neo đơn, đau khổ để có thể đem niềm vui Tin Mừng cho họ.
Cầu nguyện: Lạy Mẹ Ma-ri-a, con chiêm ngắm những bước chân vội vã của Mẹ trên hành trình thăm viếng. Con nhận ra tình thương lớn lao qua những bước chân vội vã ấy. Xin cho con biết noi gương Mẹ, quyết tâm đi ra khỏi nhà, dành thời gian nhiều hơn cho những người anh em bé mọn, đem niềm vui Chúa đến với gia đình người khác.
30/05 Đến để phục vụ
- Viết bởi Mc 10,32-45
30/05/2018 – THỨ TƯ TUẦN 8 TN
Mc 10,32-45
ĐẾN ĐỂ PHỤC VỤ
“Ai muốn làm lớn giữa anh em thì phải làm người phục vụ anh em; ai muốn làm đầu thì phải làm đầy tớ mọi người. Vì Con Người đến không phải để được người ta phục vụ, nhưng là để phục vụ, và hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người.” (Mc 10,43-45)
Suy niệm: Sau lần thứ ba loan báo về cuộc khổ nạn sắp chịu, Chúa Giê-su cùng các môn đệ tiến về Giê-ru-sa-lem. Thế mà, trong khung cảnh đó, các môn đệ lại tưởng rằng sắp tới lúc được hưởng vinh hoa phú quí. Gia-cô-bê và Gio-an “tranh thủ” đến gặp Chúa Giê-su để xin được ngồi bên hữu bên tả trong vinh quang của Chúa. Các môn đệ khác cũng “tham-sân-si” chẳng kém gì hai người con ông Giê-bê-đê kia. Bằng chứng là các ông cũng tức giận trước “hai tên phá bĩnh” này. Đối lại thái độ đó, Đức Giê-su dạy các ông lối hành xử của Ngài: Muốn làm lớn thì phải làm tôi tớ. Và Ngài không đến để bắt người khác phục vụ, nhưng để phục vụ mọi người. Khi chọn con đường cứu chuộc bằng thập giá, Chúa Giê-su đã muốn sống tinh thần phục vụ.
Mời Bạn: Chúa Giê-su đã định nghĩa lại “làm lớn” nghĩa là “phục vụ”. Phục vụ không phải là những mỹ từ để hô hào, quảng cáo mà phải là cuộc sống thực: là “rửa chân cho nhau”, là “chịu đóng đinh thập giá”; có thế mới cứu độ được thế giới. Vậy bạn hãy trả lời cho Chúa: “Con có uống nổi chén đắng mà Thầy sắp uống đây không?”
Chia sẻ: Làm gì để việc phục vụ của bạn trở thành cuộc sống thực chứ không chỉ là những mỹ từ?
Sống Lời Chúa: Làm một việc phục vụ cụ thể, khiêm tốn cho một ai đó đang sống gần bạn.
Cầu nguyện: Hát “Kinh Hoà Bình” hoặc “Bài Ca Phục Vụ”.
29/05 Từ bỏ, ngược đãi, sự sống đời đời
- Viết bởi Mc 10,28-31
29/05/2018 – THỨ BA TUẦN 8 TN
Mc 10,28-31
TỪ BỎ + BỊ NGƯỢC ĐÃI
= SỰ SỐNG ĐỜI ĐỜI
“Thầy bảo thật anh em: Chẳng có ai bỏ nhà cửa (…) vì Thầy và vì Tin Mừng mà ngay bây giờ, ở đời này, lại không nhận được nhà cửa (…) gấp trăm cùng với sự ngược đãi, và sự sống vĩnh cửu ở đời sau.” (Mc 10,29-30)
Suy niệm: Các môn đệ đi theo Đức Ki-tô đã khá lâu, càng ngày càng thấy lộ diện những khổ nạn và thập giá, mà vinh quang cùng lợi lộc mà các ông mong mỏi vẫn chưa thấy đâu; Phê-rô thay mặt anh em thắc mắc liệu họ sẽ được gì. Chúa Giê-su xác quyết rằng họ sẽ được gấp trăm so với những gì đã từ bỏ. Thế nhưng, Chúa muốn họ đừng ảo tưởng. Trái lại Ngài cho biết trước tiên họ sẽ nhận được sự ngược đãi rồi mới đạt được sự sống vĩnh cửu ở đời sau.
Mời Bạn: Con người hôm nay với não trạng thực dụng, họ “thương mại hóa” cả nhưng việc thiêng liêng linh thánh: Con hy sinh điều này, làm việc đạo đức nọ, đổi lại Chúa phải bù cho con cái kia ngay lúc này, chứ chờ đến mai sau thì lâu quá! Bạn nhớ phép tính cộng ở tựa đề bài suy niệm hôm nay: từ bỏ + bị ngược đãi = sự sống đời đời mà thánh hóa bản thân và gia đình mình để chúng ta không đánh mất phần thưởng Chúa đã dành sẵn cho chúng ta.
Chia sẻ: Tâm trạng của bạn thế nào khi bạn phải từ bỏ một điều gì đó để sống theo thánh ý Chúa?
Sống Lời Chúa: Những “ngược đãi” bạn gặp trong cuộc đời này là gì? Bạn đón nhận chúng theo tinh thần của Chúa Ki-tô chịu đóng đinh để bạn xứng đáng nhận sự sống vĩnh cửu mai ngày.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa đã đón nhận sự ngược đãi đến nỗi chết trên thánh giá để cứu nhân loại. Xin cho chúng con biết bắt chước Chúa để cùng được phục sinh với Ngài. Amen.
28/05 Điều quan trọng nhất
- Viết bởi Mc 10,17-27
28/05/2018 – THỨ HAI TUẦN 8 TN
Mc 10,17-27
ĐIỀU QUAN TRỌNG NHẤT
“Tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp?”… “Anh chỉ còn thiếu một điều là hãy đi bán những gì anh có mà cho người nghèo… Rồi hãy đến theo Tôi.” (Mc 10,17.21)
Suy niệm: Trong cuộc sống, có thể chúng ta đã làm nhiều điều lớn lao, bàn luận nhiều vấn đề hóc búa nhưng có lẽ chúng ta bỏ quên một điều đơn sơ mà lại rất quan trọng trong đời sống đó là vấn đề mà chàng thanh niên giàu có đến hỏi Chúa Giê-su: “Tôi phải làm gì để được sự sống đời đời?” Sự sống đời đời phải là thao thức của tất cả chúng ta, vì thế câu trả lời của Chúa Giê-su cho chàng thanh niên giàu có cũng là câu trả lời cho mỗi chúng ta, những người muốn dấn thân trọn vẹn cho Chúa. Như vậy để được sống đời đời chắc chắn không những chỉ “tuân giữ các giới răn” mà thôi, mà còn phải dám dứt bỏ mọi ràng buộc với những của cải trần thế này để sẵn sàng đáp lại những đòi hỏi triệt để của Tin Mừng.
Mời Bạn: Như người thanh niên giàu có, có lúc bạn cũng muốn vươn lên, muốn tiến bộ hơn, muốn sống trọn vẹn cho Thiên Chúa bằng cách tự hỏi “tôi phải làm gì để được sự sống đời đời làm gia nghiệp.” Người thanh niên trước khi hỏi đã sống một cuộc sống tốt lành. Phần bạn đã sống được như thế chưa? Vì khi ước muốn được hoàn hảo hơn, người thanh niên phần nào đã có một cơ sở vững vàng để vươn lên tốt hơn. Đây là một nền tảng quan trọng. Chỉ tiếc rằng người thanh niên chưa hiểu đúng về lý tưởng trọn vẹn của Thiên Chúa và anh ta buông xuôi thất vọng.
Sống Lời Chúa: Quyết tâm sống tốt là cơ sở căn bản để được sự sống đời đời.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con luôn ý thức điều quan trọng nhất của cuộc sống là phần thưởng đời sau.
27/05 Chúa Ba Ngôi
- Viết bởi Mt 28,16-20
27/05/2018 – CHÚA NHẬT TUẦN 8 TN – B
CHÚA BA NGÔI
Mt 28,16-20
ĐI RA VÙNG NGOẠI BIÊN
“Thầy đã được trao toàn quyền trên trời dưới đất. Vậy anh em hãy đi và làm cho muôn dân trở thành môn đệ…”(Mt 28,19)
Suy niệm: Ngay từ buổi đầu, các môn đệ đã ý thức phải đi ra mới có thể làm chứng cho Tin Mừng cứu độ được. Nhờ sự nhiệt thành ấy, Lời Chúa được lan rộng đến cùng bờ cõi trái đất. Ngày hôm nay, việc đi ra ấy vẫn luôn là vấn đề thời sự, một mệnh lệnh còn cấp thiết với ta hơn bao giờ hết. Quanh quẩn trong nội bộ giáo xứ, theo phương cách mục vụ bảo tồn con số giáo dân không thích hợp với lời dạy của vị Cha Chung, Đức Thánh Cha Phanxicô. Hơn nữa, các phương tiện di chuyển và truyền thông hiện đại như chắp thêm cánh, nối thêm chân cho bước đi ra của người môn đệ. Trong cuộc hành trình như vô tận này, người môn đệ không đơn độc vì “Này đây, Thầy ở cùng anh em mọi ngày cho đến tận thế.” Có Chúa Giê-su Phục Sinh đồng hành, chúng ta có gì phải sợ hãi, trái lại vững tin mà bước tới.
Mời Bạn: Mệnh lệnh “hãy đi” của Chúa Ki-tô tạo nên một thách đố không nhỏ cho toàn thể giáo dân, giáo sĩ Việt Nam hôm nay. Đi đâu và đi ra như thế nào khi chung quanh lang sói vây bủa, nội bộ chưa vững mạnh? Nói gì khi mọi cách thế truyền thông có thể bị hiểu sai? Tuy nhiên, vấn đề quan trọng là hồn tông đồ của bạn, của tôi còn sống động hay không?
Sống Lời Chúa: Noi gương Thánh Phao-lô, Tông đồ dân ngoại, tôi tự nhủ: “Ơn Ta đủ cho con” (2 Cr 12,9), để rồi tôi hăng hái loan báo Tin Mừng, vì không có gì mà Chúa không làm được!
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con được góp phần nhỏ bé nỗ lực của con, để sẻ chia trách nhiệm truyền giáo của Chúa và của Giáo Hội hôm qua, hôm nay và mãi về sau. Amen.