Sống Lời Chúa Hôm Nay
24/10 Cho nhiều đòi lại nhiều
- Viết bởi Lc 12,39-48
24/10/2018 – THỨ TƯ TUẦN 29 TN
Th. An-tôn Ma-ri-a Cla-rét, giám mục
Lc 12,39-48
CHO NHIỀU, ĐÒI LẠI NHIỀU
“Hễ ai được cho nhiều thì sẽ bị đòi nhiều, và ai được giao phó nhiều thì sẽ bị đòi nhiều hơn.” (Lc 12,48)
Suy niệm: Tại Paralympic 2008 Bắc Kinh, thế giới sững sờ ngưỡng mộ tay bơi 22 tuổi Christopher Tronco Sanchez, người Mexicô, “kình ngư kỳ lạ nhất thế giới” không có tay, chỉ còn một chân, tranh giải bơi tự do 100m! Sanchez đã từng sở hữu 130 huy chương các loại về bơi lội. Tại Paralympic này cũng như tại khắp nơi trên thế giới, biết bao nhiêu anh chị em khuyết tật đã không đầu hàng số phận. Hoàn cảnh khó khăn, khả năng ít ỏi, họ đã nỗ lực vươn lên, sống vui, sống hữu ích cho đời. Có ít mà họ đã làm ra được nhiều, hơn cả những người có nhiều hơn họ. Được hay không những tấm huy chương, họ đều là những anh hùng khuyết tật, tấm gương sáng cho chúng ta soi chung. Lời Chúa dạy chúng ta: Không có gì ta đang có mà ta đã không lãnh nhận. Chúng ta chỉ là người quản gia những khả năng tinh thần vật chất Chúa ban cho. Ngài đòi hỏi chúng ta phát triển tỷ lệ thuận với những gì Ngài đã ban tặng: được giao phó nhiều thì cũng được đòi hỏi nhiều hơn.
Mời Bạn: Đôi khi chúng ta phàn nàn về những thiếu thốn của mình. Nhưng hãy nhìn lại những gì mình có và tự hỏi chúng ta đã phát huy hết các tiềm năng có sẵn của mình chưa? Hay lại phung phí, làm hư hỏng những khả năng ấy? Phá hại môi trường, nhậu nhẹt, cờ bạc, ma tuý và bao tệ nạn khác đều là không quản lý tốt ân huệ của Chúa.
Sống Lời Chúa: Quyết tâm sửa chữa khuyết điểm mình mắc phải.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, con xin tạ ơn Chúa vì biết bao ân huệ Chúa ban xuống cho con. Xin cho con biết phát triển những khả năng Chúa ban và dùng chúng để phục vụ tha nhân.
23/10 Một tình yêu thức tỉnh
- Viết bởi Lc 12,35-38
23/10/2018 – THỨ BA TUẦN 29 TN
Th. Gio-an Ca-pét-ra-nô, linh mục
Lc 12,35-38
MỘT TÌNH YÊU THỨC TỈNH
“Khi chủ về mà thấy những đầy tớ ấy đang tỉnh thức, thì thật phúc cho họ.” (Lc 12,37)
Suy niệm: Các công nhân làm việc nơi công cộng thường mặc áo có gắn phản quang, để người khác biết rằng họ đang lao động mà cẩn thận hơn. Cũng vậy, ở xứ Palestina ngày xưa, thắt lưng gọn gàng là dấu chỉ tư thế của người đang lao động, của người thức tỉnh, sẵn sàng, đang hăng say làm việc. Chủ đích của người đầy tớ trong bài Tin Mừng là đón đợi chủ về. Người chủ đi dự tiệc cưới, sẽ về bất cứ lúc nào, nên người đầy tớ trung tín luôn sẵn sàng, không lơ là hay mê ngủ, phòng khi chủ về là mở cửa ngay đón chủ. Một tình yêu sâu sắc cũng luôn có được yếu tố thức tỉnh ấy. Người đang yêu luôn tinh tế, nhạy bén trước mọi nhu cầu của người yêu, đón được ý người yêu, sẵn sàng phục vụ với tất cả quả tim yêu thương của mình.
Mời Bạn: Cuộc sống đời thường với những lo toan về công ăn việc làm, giao tế; với nhịp điệu đều đều của ăn uống, ngủ nghỉ, lao động, thư giãn, thú vui… làm bạn dễ mê ngủ, tưởng rằng đời mình chỉ có thế, quên mất cứu cánh tối hậu của đời mình. Cần thức tỉnh để biết rằng chủ đích đời mình là đón chờ người chủ là Chúa, thức tỉnh để “ý Cha thể hiện dưới đất cũng như trên trời.”
Sống Lời Chúa: Sống Lời Chúa, siêng năng rước Thánh Thể, cầu nguyện và thi hành giáo huấn của Hội Thánh, là phương thế tốt nhất giúp luôn tỉnh thức trong yêu thương.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, cảm tạ Chúa đã cho con hiểu được cùng đích đời người. Xin ban cho con đức tin-cậy-mến mạnh mẽ, luôn có được sự tỉnh thức của tình yêu, hầu sẵn sàng phục vụ Chúa và anh chị em cách chân tình và tận tâm. Amen.
22/10 Làm giàu trước mặt Chúa
- Viết bởi Lc 12,13-21
22/10/2018 – THỨ HAI TUẦN 29 TN
Th. Gio-an Phao-lô II, giáo hoàng
Lc 12,13-21
LÀM GIÀU TRƯỚC MẶT CHÚA
“Kẻ nào lo thu tích của cải cho mình, mà không lo làm giàu trước mặt Thiên Chúa, thì số phận cũng như thế đó.” (Lc 12,21)
Suy niệm: “Ta chỉ giàu có nhờ những gì cho đi, và chỉ nghèo do những gì ta từ chối” (Triết gia R. Emerson). Trong từ điển của ông phú hộ trong câu chuyện Tin Mừng không có từ “cho đi”. Ông từ chối Chúa và người lân cận, vì lo chất thóc lúa cho đầy kho lẫm, cũng như đầy “kho” ăn uống vui chơi, hưởng thụ cho mình. Không lạ gì ông trở nên nghèo nàn trước mặt Chúa. Hẳn ông đã quên bài học cơ bản này: làm giàu trước mặt Chúa bằng cách cho đi chứ không phải qua việc tích trữ; bằng cách hướng về Chúa và người khác, chứ không phải chỉ qui về mình. Coi chừng giữ mình khỏi mọi thứ tham lam là điều ai trong ta, giàu hay nghèo, phải ghi nhớ mỗi ngày.
Mời Bạn: “Satan nay khôn hơn ngày xưa, cám dỗ ta làm giàu thay vì cứ mãi nghèo” (Thi sĩ A. Pope). Làm giàu, khởi nghiệp, thành đạt… đó là những từ ngữ lôi cuốn rất nhiều người Việt hôm nay. Làm giàu không có gì xấu, chỉ xấu khi bạn mải mê, tìm mọi cách trở nên giàu có, tăng vài con số về của cải, mà không làm giàu trước mặt Thiên Chúa. Làm giàu trước mặt Chúa qua việc lắng nghe, thực thi Lời Chúa, vâng giữ điều răn, nhất là điều răn mến Chúa yêu người.
Sống Lời Chúa: Tôi tập làm giàu trước mặt Chúa bằng cách chia sẻ thời gian, sự quan tâm, lòng yêu mến, hoặc của cải vật chất… cho những người lân cận lâu nay tôi không quan tâm.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, cảm tạ Chúa đã cảnh báo con về nguy cơ của tiền bạc vật chất. Xin giúp con biết giữ mình khỏi mọi thứ tham lam, là cám dỗ rất lớn trong xã hội tiêu thụ. Xin giúp con làm giàu trước mặt Chúa. Amen.
21/10 Truyền giáo là phục vụ
- Viết bởi Mc 10,44-45
21/10/2018 – CHÚA NHẬT TUẦN 29 TN – B
KHÁNH NHẬT TRUYỀN GIÁO Mc 10,35-45
TRUYỀN GIÁO LÀ PHỤC VỤ
“Ai muốn làm đầu anh em thì phải làm đầy tớ mọi người… Con Người đến hiến mạng sống làm giá chuộc muôn người.” (Mc 10,44-45)
Suy niệm: Truyền giáo là phục vụ, trước tiên là phục vụ Tin Mừng của Chúa Giê-su, thứ đến là phục vụ đối tượng Tin Mừng gửi đến, là con người. Tin Mừng của Chúa đòi hỏi người rao giảng phải trung tín, lương thiện, không được cắt xén cho hợp với thị hiếu của người nghe, bởi Tin Mừng có nhiều điều “khó nghe,” đòi hỏi sự hoán cải, là điều gây dị ứng với con người. Con người là đối tượng được chăm sóc bằng Lời và việc phục vụ của người rao giảng. Như thế, người rao giảng không nghĩ mình đến từ một nơi khác, hay đứng trên ai cả, nhưng là đồng hành, nếu không muốn nói là trở nên “đầy tớ” của họ. Tính thân thiện, khiêm tốn, nhiệt thành như Chúa dạy, bảo đảm cho sự thành công của sứ vụ. Đó là điều các đức giáo hoàng gọi là “chứng nhân của Tin Mừng.”
Mời Bạn: Việc Chúa Giê-su rửa chân cho môn đệ trong bữa Tiệc ly khiến Phê-rô sững sờ, song đó chính là bài học rất ý nghĩa minh chứng cụ thể cho lời rao giảng của Ngài. Là môn đệ Chúa, bạn phải làm gì thể hiện điều mình nghe, biết, và nói về đạo Chúa cho người khác?
Sống Lời Chúa: Làm người đầy tớ, người phục vụ, chính là chọn đúng chỗ đứng của mình. Môn đệ không hơn thầy, hãy nhìn Thầy Giê-su mà biết được chỗ đứng người môn đệ phải chọn lựa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con được góp phần nhỏ bé của mình vào sứ mạng loan báo Tin Mừng, trong tâm thế của một người môn đệ ham thích phục vụ kẻ khác hơn là chỉ biết nói suông. Amen.
20/10 Bệnh liệt kháng tâm linh
- Viết bởi Lc 12,8-12
20/10/2018 – THỨ BẢY TUẦN 28 TN
Lc 12,8-12
BỆNH LIỆT KHÁNG TÂM LINH
“Thầy nói cho anh em biết : …Ai chối Thầy trước mặt thiên hạ, thì cũng sẽ bị chối trước mặt các thiên thần của Thiên Chúa. Bất cứ ai nói phạm đến Con Người thì còn được tha; nhưng ai nói phạm đến Thánh Thần, thì sẽ chẳng được tha.” (Lc 12,9-10)
Suy niệm: Một bộ phận của cơ thể, một khả năng của con người nếu để lâu ngày không sử dụng, sẽ teo lại vào bị đào thải. Mặt khác, nếu trong một thời gian dài, nó phải tiếp xúc với những chất độc, nó sẽ dần mất đi sức đề kháng và bị nhiễm độc mà không hay biết. Phần tâm linh của con người cũng tương tự như thế. Người ta cũng có thể mất đi khả năng nhận thức Thiên Chúa nếu như trong suốt cuộc đời này họ nhắm mắt tâm hồn, đóng cửa lòng mình trước Thiên Chúa. Mặt khác, ai thường xuyên đắm chìm trong tội, người ấy cũng mất đi khả năng nhận ra mình có tội, và do đó cũng không còn khả năng sám hối để được ơn tha thứ. Đó chính là những triệu chứng của căn bệnh nghiêm trọng của thời đại: bệnh liệt kháng tâm linh.
Sống Lời Chúa: Để phòng chống bệnh liệt kháng tâm linh, xin đề nghị một “đơn thuốc”: 1/ làm thật tốt những việc có tính làm chứng: làm dấu thánh giá trang nghiêm sốt sắng, y phục đoan trang, tề chỉnh khi đi nhà thờ, loại bỏ ảnh hưởng khiêu dâm, bạo lực ra khỏi nhà bạn…; 2/ luôn luôn kiểm điểm đời sống cách nghiêm túc để tạo sức đề kháng mạnh đối với tội lỗi.
Chia sẻ: Làm thế nào nâng cao ý thức về công bằng, khiết tịnh, nhân ái trong cộng đoàn của bạn?
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin giữ gìn con luôn nhạy bén trước những đòi hỏi của Lời Chúa để con dùng đời sống làm chứng cho Chúa ở giữa thế gian. Amen.
19/10 Coi chừng Virus "Đạo đức giả"
- Viết bởi Lc 12,1-7
19/10/2018 – THỨ SÁU TUẦN 28 TN
Th. Gio-an Brê-bớp, I-sa-ác Giô-gơ, linh mục, tử đạo
Lc 12,1-7
COI CHỪNG VI-RÚT “ĐẠO ĐỨC GIẢ”
“Anh em phải coi chừng men Pha-ri-sêu, tức là thói đạo đức giả. Không có gì che giấu mà sẽ không bị lộ ra, không có gì bí mật mà người ta sẽ không biết.” (Lc 12,1-2)
Suy niệm: Chúa dạy ta phải coi chừng men Pha-ri-sêu, nghĩa là men đạo đức giả. Thứ men này rất nhỏ bé, được ví như một thứ vi-rút cực hiếm và cực lạ, khó có thuốc chữa trị. Vì sao? Vì những thứ giả khác như bằng cấp giả, thuốc giả, hàng hóa giả là sự vật có thể bị soi xét nhận diện, còn đạo đức giả ở trong tâm hồn và được ngụy trang khéo léo bằng những hình thức bên ngoài che giấu nhữngï bất chính bên trong tâm hồn rất khó phát hiện, nhằm đánh lừa người khác. ĐTC Phanxicô cho rằng, thứ vi-rút đạo đức giả này tựa như con rắn, cứ trườn bò luồn lách, không rõ ràng minh bạch, từ lừa dối này sang lừa dối khác qua lời đường mật và dáng mạo bên ngoài. Thứ vi-rút đạo đức giả này vừa tàn phá nhân cách của mọi người, kể cả Ki-tô hữu, vừa lây nhiễm rất nhanh sang nhiều người. Tuy nhiên, như vị lương y thần linh, Chúa Giê-su khuyên nhủ ta tránh xa thứ “men pha-ri-sêu” đó, ngăn ngừa lây nhiễm thứ vi-rút đạo đức giả đó, bằng cách tin tưởng và đối diện với Chúa hằng ngày.
Mời Bạn: đối diện với Chúa hằng ngày trong buổi xét mình mỗi khi đêm về để nhìn thấy tình trạng tâm hồn của mình; tin tưởng vào Chúa để Chúa chữa trị thứ vi-rút cực hiếm đó bằng lòng thương xót của Ngài. Việc xét mình hằng ngày còn quen thuộc với bạn không? Thiếu xét mình hằng ngày e rằng ta đang bị nhiễm nặng vi-rút đạo đức giả rồi đó, vì cứ ngỡ mình thập toàn.
Sống Lời Chúa: Từ tháng Mân Côi này, quyết tâm xét mình vào mỗi tối trong buổi cầu nguyện chung hoặc riêng
Cầu nguyện: Đọc kinh Ăn Năn Tội.
18/10 Lệnh lên đường
- Viết bởi Lc 10,3-5
18/10/2018 – THỨ NĂM TUẦN 28 TN
Th. Lu-ca, tác giả sách Tin Mừng Lc 10,1-9
LỆNH LÊN ĐƯỜNG
“Anh em hãy ra đi. Này Thầy sai anh em đi như chiên con đi vào giữa bầy sói. Đừng mang theo tiền, bao bị, giày dép. Cũng đừng chào hỏi ai dọc đường. Vào bất cứ nhà nào, trước tiên hãy nói: “Bình an cho nhà này!” (Lc 10,3-5)
Suy niệm: Những chỉ thị của Đức Ki-tô phát lệnh lên đường cho các môn đệ đòi hỏi họ phải dám can đảm cắt đứt mọi thứ ràng buộc có thể làm cản trở bước chân người rao giảng Tin Mừng: – dứt bỏ quyến luyến đối với của cải: “đừng mang theo tiền, bao bị, giày dép”; – cắt đứt những mối quan hệ ràng buộc khiến người tông đồ trở nên trì trệ, nặng nề: “đừng chào hỏi ai dọc đường”; – dám liều mất cả sự an toàn bản thân để một mình đối mặt với những chống đối, và cả nguy hiểm nữa “như con chiên đi vào giữa bầy sói”. Đức Hồng Y Ph.Xav. Nguyễn Văn Thuận viết: “Dù là xích vàng, nếu bạn còn bị xiềng xích, bạn không thể lên đường được.”
Mời Bạn: Đã bao nhiêu lần bạn nghe lệnh lên đường này, nhưng đã mấy lần bạn thực sự lên đường? Mời bạn kiểm điểm bạn còn quyến luyến quá đối với cái gì khiến nó trở nên cồng kềnh đối với bạn và vì thế bạn không thể an bình tâm hồn, nói chi đến việc đem bình an đến cho người khác.
Chia sẻ: Đâu là thứ hành trang cồng kềnh còn tồn đọng trong đời sống của bạn khiến bạn không thể thực hiện lệnh lên đường của Chúa?
Sống Lời Chúa: Làm những hy sinh nho nhỏ: nhẫn nại trước những điều trái ý người thân gây ra, chấp nhận cách vui vẻ những sự cố thiếu tiện nghi trong cuộc sống…, để thực tập làm tông đồ.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin cho con biết luôn sẵn sàng hy sinh từ bỏ, để con cũng sẵn sàng đáp lại lệnh lên đường của Chúa gửi đến cho con mỗi ngày.
17/10 Bên ngoài và bên trong
- Viết bởi Lc 11,42-46
17/10/2018 – THỨ TƯ TUẦN 28 TN
Th. I-nha-xi-ô An-ti-ô-ki-a, giám mục, tử đạo
Lc 11,42-46
BÊN NGOÀI VÀ BÊN TRONG
“Các ngươi nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương và đủ thứ rau cỏ mà xao lãng lẽ công bình và lòng yêu mến Thiên Chúa. Phải làm các điều này và không được bỏ các điều kia.” (Lc 11,42)
Suy niệm: Có người nói: “Trời cho những cái bên ngoài, để che những cái sơ sài bên trong.” Những thứ bên ngoài lắm khi được chú ý một cách thật tỉ mỉ nhưng thực chất chỉ nhằm che giấu thực trạng tồi tàn trống rỗng nội tâm. Tình trạng đó xảy ra trong đủ mọi lãnh vực từ việc quan hệ giao tiếp giữa người với nhau cho đến việc thờ phượng Thiên Chúa. Ngược lại có người phản ứng lại thái độ đó bằng cách phủ nhận mọi hình thức biểu dương bên ngoài, họ cho rằng chỉ cần giữ “đạo tại tâm” và không cần bất cứ hình thức thể hiện nào khác. Chúa Giê-su dạy chúng ta một đường lối trung dung: “Phải làm các điều này mà không được bỏ các điều kia.” Hãy bắt đầu sống “công bình và nhân ái” và rồi việc bên ngoài như “nộp thuế thập phân về bạc hà, vân hương và đủ thứ rau cỏ” sẽ là một trong những cách thể hiện “lẽ công bình và lòng nhân ái” đó.
Mời Bạn: Kiểm điểm xem mình có rơi vào trường hợp của người chỉ chu toàn những việc đạo đức bên ngoài nhưng lại thường xuyên lỗi sự công bằng và sống thiếu bác ái với tha nhân không?
Chia sẻ: Có khi nào cộng đoàn của tôi làm các việc đạo đức và từ thiện nhưng lại vô tình lỗi công bằng hoặc thiếu bác ái cách tập thể với người khác không?
Sống Lời Chúa: Khi xét mình, bạn chú ý xét kỹ hơn các tội vi phạm đến đức công bằng và đức bác ái.
Cầu nguyện: Lạy Chúa, xin hoán cải tâm hồn còn ích kỷ nhỏ nhen của chúng con, để chúng con thực sự sống công bằng và bác ái như lời chúng con hằng tuyên xưng. Amen.
16/10 Tôi Pha-ri-sêu
- Viết bởi Lc 11,37-41
16/10/18 – THỨ BA TUẦN 28 TN
Th. Ma-ga-ri-ta, trinh nữ
Lc 11,37-41
TÔI, PHA-RI-SÊU
Có một ông Pha-ri-sêu mời Chúa Giê-su đến nhà dùng bữa. Tới nơi, Người liền vào bàn ăn. Thấy vậy, ông Pha-ri-sêu lấy làm lạ vì trước tiên Người không rửa tay trước khi ăn. (Lc 11,37-38)
Suy niệm: Nghi thức thanh tẩy như rửa tay trước khi ăn, đối với những người Pha-ri-sêu thật quan trọng. William Barclay mô tả những qui định về việc rửa tay này thật tỉ mỉ: phải dùng một thứ nước dành riêng cho nghi thức này, phải đổ nước từ đầu ngón tay cho tới cổ tay, phải dùng tay này nắm lại kỳ cọ lòng bàn tay kia, sau đó lại đổ nước, lần này từ cổ tay đến đầu ngón tay. Nếu sai sót một chi tiết nào đều là có tội. Ông Pha-ri-sêu này “lấy làm lạ” vì Chúa Giê-su không rửa tay, bởi ông coi điều phụ tuỳ như điều chính yếu, coi hình thức bên ngoài thay thế tâm hồn bên trong.
Mời Bạn: Lắm khi, chúng ta tuân giữ lề luật chẳng khác gì ông Pha-ri-sêu này. Có một cái gì đó rất “Pha-ri-sêu” ở trong chúng ta. Chúng ta làm một việc gì đó được coi là đạo đức, như lần chuỗi, đi lễ, rước lễ chẳng hạn, và chúng ta dò xét người khác thấy họ không làm việc đó hoặc làm không giống mình. Thế là ta vội qui kết người đó là tội lỗi hay ít là không đạo đức bằng chúng ta. Như thế không phải là có một ông Pha-ri-sêu đang “ngự” trong lòng mình đó sao?
Chia sẻ: Bạn có thấy thái độ của mình khi phê phán chỉ trích người khác trái ngược hẳn với thái độ của bạn khi bị người khác chê bai chỉ trích không?
Sống Lời Chúa: Thay vì soi mói, bới lông tìm vết nơi lời nói, việc làm của người khác, bạn hãy biết nhận ra những điều tốt, ưu điểm nơi người khác và thành thật khen ngợi họ.
Cầu nguyện: Xin Chúa triệt hạ tận gốc rễ tính kiêu căng, khoe khoang và hám danh đang ẩn núp trong tâm hồn con.
15/10 Lời mời gọi sám hối
- Viết bởi Lc 11,29-32
15/10/2018 – THỨ HAI TUẦN 28 TN
Th. Tê-rê-xa Giê-su, tiến sĩ Hội Thánh
Lc 11,29-32
LỜI MỜI GỌI SÁM HỐI
“Trong cuộc phán xét, dân thành Ni-ni-vê sẽ trỗi dậy cùng với thế hệ này và sẽ kết án họ, vì xưa dân ấy đã sám hối khi nghe ông Giô-na rao giảng; mà đây thì còn hơn ông Giô-na nữa.” (Lc 11,32)
Suy niệm: Trong các tôn giáo, sám hối không phải là một ý tưởng xa lạ. Đặc biệt, Phật giáo dạy phải sám hối nhằm loại bỏ những nghiệp căn để trở thành người tốt ở kiếp này và cả kiếp sau. Chúa Giê-su Ki-tô, Đấng sáng lập Ki-tô giáo, cũng khởi đầu công cuộc rao giảng bằng lời mời gọi sám hối: “Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng” (Mc 1,15). Lời mời gọi sám hối của Đức Ki-tô mang tính cách đòi buộc và khẩn thiết như một mệnh lệnh. Là mệnh lệnh, trước hết, vì thế giá của Đức Ki-tô, người truyền lệnh, “còn lớn hơn ông Gio-na nữa.” Thứ đến là vì Chúa Giê-su kêu gọi sám hối không chỉ để tu dưỡng bản thân để trở nên người tốt, mà mục đích tối hậu của mệnh lệnh ấy là để chúng ta được trở nên một với Đức Ki-tô và được hưởng hạnh phúc với Ngài.
Mời Bạn: Trong Phụng Vụ của Giáo Hội không thiếu những lời kêu gọi sám hối. Ngoài bí tích Hoà Giải, mỗi thánh lễ đều bắt đầu bằng nghi thức sám hối. Mùa Vọng, mùa Chay là thời gian mời gọi con người hoán cải để chuẩn bị tâm hồn cử hành những mầu nhiệm trọng đại. Phụng Vụ Lời Chúa trong những tuần lễ cuối của Năm Phụng Vụ mời gọi các tín hữu ăn năn sám hối để hướng về ngày cánh chung. Qua đó, bạn thấy, sám hối cần thiết cho đời sống thiêng liêng là dường nào!
Sống Lời Chúa: Kiểm điểm đời sống mỗi ngày và xin ơn biết hoán cải.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giê-su, Chúa không ngừng kêu gọi chúng con hoán cải trở về với Chúa. Xin giúp chúng con hoán cải mỗi ngày. Amen.