Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
ĐTC Phanxicô kêu gọi cầu nguyện cho các nạn nhân của vụ lở đất tại Colombia
ĐTC Phanxicô kêu gọi cầu nguyện cho các nạn nhân trong thảm kịch lở đất xảy ra tại Colombia, gây ra biết bao tang thương cho những người thân cũng như các tình nguyện viên liên quan đến các hoạt động giải cứu đang diễn ra tại đây.
Theo báo cáo của ông James Blears, con số sau cùng đối với các nạn nhân thiệt mạng có thể vượt quá con số 300 nạn nhân, với hơn 400 người bị thương.
Thành phố Mocoa, thuộc khu vực Tây Nam thành phố Putumayo tại Colombia, đã bị tàn phá bởi một biển bùn lầy và các tảng đá sau trận mưa lớn đã khiến cho một con sông bị vỡ bờ và sau đó, khối lượng bùn lầy khổng lồ đã nhấn chìm nhiều cư dân sinh sống quanh đây.
Hội Chữ thập đỏ, các lực lượng vũ trang cùng với các tổ chức chuyên môn khác đã cật lực suốt cả ngày kể từ khi thảm họa xảy ra hôm thứ Bảy vừa qua.
Tổng thống Colombia, ông Juan Manuel Santos – người đang thị sát khu vực bị ảnh hưởng – đã tuyên bố tình trạng khẩn cấp. Một đợt vận chuyển hàng không lớn đang diễn ra, vì các nguồn điện và nước đều đã bị cắt. Thực phẩm, nước, thuốc men và nơi trú ẩn là những thứ cần thiết cũng như các áo phao cứu hộ để cung cấp tới người dân, những người đã mất tất cả mọi thứ, kể cả những người thân yêu nhất, đặc biệt là trẻ em.
Quy mô cũng như mức độ tàn phá thực sự có thể được nhìn thấy trên không khi toàn bộ khu vực hiện đang bị bao trùm bởi một lớp bùn lầy trong vô cùng thảm hại.
ĐTC Phanxicô – đang thực hiện chuyến viếng thăm Giáo phận Carpi –cho biết Ngài vô cùng đau buồn và hứa sẽ cầu nguyện cho các nạn nhân, cũng như những người thân đang đau buồn vì cái chết của những người thân yêu của mình, đồng thời, ĐTC Phanxicô cũng ngỏ lời cảm ơn và khuyến khích những người tham gia một cách tích cực vào hoạt động cứu hộ.
Minh Tuệ (theo Radio Vatican)
Nguồn: dcctvn.org
Đức Giáo Hoàng kêu gọi các Kitô hữu ngừng phán xét và hãy biết tha thứ tội lỗi quá khứ
Các nghiên cứu quan trọng về Matin Luther có thể giúp hàn gắn mối quan hệ giữa Công giáo và Tin lành, nêu bật những điểm đúng đắn của cuộc Cải cách Kháng Cách và chỉ ra những sai lầm cũng như tội lỗi đã dẫn đến sự chia rẽ trong Giáo hội, Đức Giáo hoàng Phanxicô nói.
“Hôm nay, trong vai trò là những Kitô hữu, tất cả chúng ta được mời gọi bỏ lại phía sau hết thảy những định kiến đối với đức tin mà người khác thể hiện theo các cách thức và ngôn ngữ khác biệt, nhằm mang lại sự tha thứ cho những tội lỗi gây ra bởi những người đi trước chúng ta và cùng nhau đón nhận từ Thiên Chúa món quà của sự hòa giải và hiệp thông,” ngài nói.
Đức Thánh Cha vào ngày 31 tháng 3 đã tuyên bố như vậy trước 150 người đang tham dự vào một hội nghị quốc tế được tổ chức bởi Ủy ban Giáo hoàng về Khoa học Lịch sử. Cuộc hội nghị, diễn ra từ ngày 29 – 31 tháng 3, đã bàn luận về chủ đề “Luther: 500 năm sau. Một cuộc xem xét lại Cuộc cải cách Kháng Cách Lutheran trong bối cảnh lịch sử Giáo hội”.
Đức Thánh Cha nói với các tham dự viên rằng khi nghe về “sáng kiến đáng mừng này”, ngài đã nghĩ ngay rằng đây là một lời tri ân đến Thiên Chúa và là “một điều đáng ngạc nhiên, vì cách đây không lâu thì việc tổ chức một hội nghị như thế này thậm chí còn không thể tưởng tượng được”.
“Người Công giáo và các tín hữu Lutheran đã cùng nhau thảo luận về Luther ở một cuộc gặp được tổ chức bởi văn phòng Tòa Thánh – thực sự, chúng ta đang được hưởng những hoa trái từ các hoạt động của Chúa Thánh Thần, đấng vượt qua mọi trở ngại và biến những xung đột thành những cơ hội phát triển trong sự hiệp thông,” ngài nói.
Đức Giáo hoàng Phanxicô nói rằng ngài rất vui vì sự kiện kỉ niệm 500 cuộc cải cách đã tạo cơ hội cho chúng ta cùng nhau tìm hiểu về các sự kiện trong quá khứ.
“Các nghiên cứu quan trọng về học thuyết Luther và những phê bình của ông đối với giáo hội cũng như triều đại Giáo hoàng ở thời đó chắc chắn đã góp phần trong việc vượt qua bầu không khí nghi ngờ và cạnh tranh lẫn nhau giữa Công giáo và Tin Lành,” ngài nói.
“Một nghiên cứu kỹ lưỡng và khắc khe, không định kiến hay mang tính chất luận chiến sẽ cho phép các Giáo hội đối thoại, nhận thức và gặt hái được những điểm tích cực và chính đáng của cuộc Cải cách Kháng Cách. Đồng thời, nó cũng giúp tránh xa những sai sót, cực đoan và thất bại cũng như giúp nhìn nhận các tội lỗi đã dẫn đến sự chia rẽ,” Đức Giáo hoàng nói.
Dù cho quá khứ là không thể thay đổi được, ngài nói, thì 50 năm đối thoại cũng có thể trở nên “một sự thanh lọc ký ức”. Điều này có thể giúp thay đổi cách mà chúng ta nhìn nhận về lịch sử và “không một dấu tích hận thù nào về các vết thương trong quá khứ có thể làm sai lệch quan điểm của chúng ta về nhau”.
Huỳnh Thanh Phi (theo CNS)
Nguồn: dcctvn.org
Chính quyền Liêu Ninh-Trung Hoa lúng túng, một linh mục bị giam hàng tháng mà chưa kết án được
Bắc Kinh (AsiaNews / EDA) - Trong hệ thống luật pháp Trung cộng, toà án thường tuyên án rất nhanh sau khi người bị buộc tội ra toà. Nhưng trường hợp của một linh mục Công Giáo ớ Liêu Ninh, Cha Phí Kế Sinh, đã bị toà án nhân dân buộc tội "lạm dụng quỹ" vào ngày 21 tháng 3 năm ngoái, hiện vẫn chưa 'được' tuyên án. Chứng tỏ rằng chính quyền địa phương đang bối rối, tiến thoái lưỡng nan.
Vào ngày 21 tháng 3, cha Phí Kế Sinh, một linh mục thuộc giáo phận Trầm Dương, đã bị tòa án nhân dân quận Cái Châu, thương cảng Đinh Khẩu, tỉnh Liêu Ninh xử kín. Công an đã bố trí bên ngoài tòa án không cho người ngoài vào; chỉ có Luật sư và bốn nhân chứng được phép vào phòng xử, trong khi đó hàng chục người Công Giáo đã tụ tập bên ngoài để cầu nguyện và hát thánh ca.
Một nguồn tin giấu tên của Nhà thờ Liêu Ninh nói với UCA News: "Chúng tôi được thông báo rằng bản án đã kết thúc ngày 23 tháng 3, nhưng tòa án đã hoãn công bố trong hai tuần, mà không có lời giải thích nào thêm."
Các thẩm phán công nhận Cha Phí Kế Sinh vô tội
Người Công Giáo tại địa phương cho rằng sự chậm trễ việc công bố bản án chứng tỏ rằng chính quyền địa phương đã rất bối rối về việc xét xử cha Phí Kế Sinh. "Tôi nghĩ các thẩm phán biết rằng cha Phí Kế Sinh vô tội, nhưng toà án muốn lên án Ngài. Bởi vì có nhiều người Công Giáo trên toàn quốc đang theo sát vụ này, nhà chức trách đã rất lúng túng chưa muốn công khai bản án" .
Cha Phí Kế Sinh, 40 tuổi, là một trong những linh mục trẻ tuổi của Giáo Hội Trung cộng. Ngài quan tâm đến việc công bố Tin Mừng cho xã hội Trung Hoa. Ngài được thụ phong linh mục bởi Giáo Hội "chính thức" vào năm 2000 và phục vụ cho giáo phận Trầm Dương. Rồi sau đó nhà chức trách đã sát nhập giáo phận Trầm Dương với các giáo phận gần đó để thành lập ra "Giáo phận Liêu Ninh".
Vị linh mục Mãn tộc này, lấy cảm hứng từ sự năng động của các mục sư Tin Lành và của các phong trào đặc sủng Công Giáo, đã vạch ra một hướng đi cho niềm tin Kitô giáo. Với tiêu đề "Các lớp học Tông đồ", ngài khởi xướng các khóa học vào năm 2007 và đã thành công với những dân cư ở vùng đông bắc Trung hoa, từ những thành phần bị bỏ rơi vì không bắt kịp sự tăng trưởng kinh tế, cho đến những thành phần đã thích nghi với các điều kiện mới của kinh tế và xã hội.
"Các lớp học Tông đồ" đã lan rộng tới khắp các tỉnh thành lân cận Liêu Ninh, Cát Lâm và Hắc Long Giang cũng như các vùng khác.
Bị chính quyền đặt vào “tầm ngắm”
Sự thành công của "lớp học các Tông đồ" đã không thoát khỏi sự dòm ngó của chính quyền, công an bắt đầu theo dõi Cha Phí Kế Sinh một cách chặt chẽ. Vào tháng 11 năm 2015, Cha bị nhà cầm quyền tạm giam. Tháng 6 năm 2016, Cha và bốn người láng giềng đã bị cảnh sát “giam giữ một cách bí mật” trong một tháng. Nhà cầm quyền cáo buộc Cha đã thi hành chức vụ linh mục ngoài ranh giới của giáo phận mà không có phép. Vào ngày 18 tháng 10, cha Phí Kế Sinh đến Phú Thuận, một thành phố gần Trầm Dương để viếng thăm một dòng nữ tu, và tại đây Cha lại bị công an bắt giam.
Sau khi biết Cha Phí Kế Sinh bị bắt, giáo phận Trầm Dương đã nhờ một luật sư biện hô cho Ngài. "Nhờ có luật sư, chúng tôi biết rằng Cha Phí Kế Sinh đã bị truy tố vì tội ăn cắp một khoản tiền từ viện an dưỡng”. Cha Đổng Hồng Xương, linh mục tổng đại diện của Trầm Dương cho biết. Ngài nói tiếp: “ Theo tôi, lý do thật sự Cha Phí Kế Sinh bị bắt là vì sự thành công của " lớp học Tông đồ", một sáng kiến mà chính quyền cho là việc làm của những "tổ chức bất hợp pháp"
Trên các mạng lưới xã hội, những người Công Giáo tại Trung hoa đang lưu hành một văn kiện dài ba mươi trang giải thích theo quan điểm của họ lý do thực sự về việc trì hoãn kết án Cha Phí Kế Sinh. Văn kiện này chắc chắn là do các thành viên của “các lớp học Tông đồ” viết.
Họ giải thích việc bắt giam Cha Phí Kế Sinh là do ông Hàn Vĩ Hưng, nguyên phó giám đốc của viện an dưỡng. Tài liệu cho biết Cha Phí Kế Sinh đã điều hành thông suốt viện an dưỡng này. Cha nghi ngờ ông Hàn Vĩ Hưng tham nhũng nên cho ông ta thôi việc vào tháng 5 năm 2016. Để trả thù, ông ta tố cáo Cha Phí Kế Sinh ở Ủy Ban Tôn giáo tại điạ phương về " hoạt động giảng dạy bất hợp pháp ", nhưng các cơ quan chức năng chưa trả lời tố cáo này. Sau đó ông ta đưa vụ việc lên cấp cao hơn.
Vào tháng 6 năm 2016, chính quyền bắt đầu điều tra cha Phí Kế Sinh và các “lớp học các Tông Đồ” . Trong thời gian đó, các thành viên của “các lớp học Tông Đồ” đã chuyển một két tiền của Cha Phí Kế Sinh từ nhà dưỡng lão đến giáo phận Trầm Dương. Theo Cha Phí Kế Sinh, Ngài đã xử dụng 10.000 NDT (1.300 USD) để thanh toán chi phí cho chương trình truyền giáo. Công an đã căn cứ vào việc xử dụng tiền này để buộc tội Cha Phí Kế Sinh là tham ô, nhưng điều này hoàn toàn trái ngược với thực tế vì két tiền và những thứ bên trong đó thực sự thuộc về Cha Phí Kế Sinh, và ngài không thể bị buộc tội là ăn cắp tiền của chính mình.
Theo một số người Công Giáo địa phương, rất có thể các nhà chức trách Trung cộng đang cố gắng đàn áp “các lớp học Tông Đồ”, chính quyền đã sợ hãi trước sự hoạt động truyền giáo tích cực của họ.
Một lý do khác, cũng có thể là cha Phí Kế Sinh là nạn nhân cuả một số linh mục thù địch, không muốn các hoạt động của ” lớp học Tông Đồ” trong địa hạt của họ.
Đức Thánh Cha viếng thăm giáo phận Carpi, bắc Italia
CARPI. ĐTC viếng thăm giáo phận Carpi từng bị động đất và mời gọi các tín hữu đừng để sầu muộn thất bại đè bẹp, trái lại tín thác và hy vọng nơi Chúa và trỗi dậy, như Ngài đã cho ông Lazzaro sống lại.
Bối cảnh
1 tuần sau chuyến viếng thăm ”lịch sử” tại tổng giáo phận Milano, giáo phận lớn nhất ở Âu Châu, Chúa Nhật 2-4-2017, ĐTC Phanxicô đã đến viếng thăm một giáo phận nhỏ bé chỉ bằng 1 phần 45 so với Milano, đó là giáo phận Carpi, thuộc miền Emilia Romagna. Đây là chuyến viếng thăm thứ 16 của ngài tại Italia kể từ khi làm Giáo Hoàng cách đây 4 năm.
Giáo phận Carpi chỉ có 117 ngàn tín hữu Công Giáo, 39 giáo xứ với 60 LM. Cách đây gần 5 năm, tức là năm 2012, miền này bị động đất nặng làm cho 30 người chết, nhiều nhà cửa, thánh đường bị tàn phá. Hồi đó ĐGH Biển Đức 16 cũng đã viếng thăm giáo phận này và nay ĐTC Phanxicô đến đây để khích lệ niềm hy vọng của các tín hữu và dân chúng.
Đức Cha Francesco Cavina, GM giáo phận Carpi cho biết: ý thức do tầm mức quá bé nhỏ của giáo phận, ngài không hề nghĩ đến việc mời ĐTC đến viếng thăm. Nhưng cách đây ít lâu, chính ĐTC gọi điện và mời ngài về Roma để gặp. Đức Cha kể lại với đài Vatican:
”Trong câu chuyện dài, đến một lúc ĐTC mỉm cười nói: 'Tôi đã quyết định đến thăm giáo phận Carpi của Đức Cha trước lễ Phục sinh!”. May mắn lúc đó tôi ngồi trên ghế, nếu không thì tôi đã té xỉu rồi!. Hết ngạc nhiên, tôi chỉ còn biết cám ơn ĐTC, vì chắc chắn trong cuộc viếng thăm ngài sẽ có dịp thấy tận mắt sự phục hồi nơi lãnh thổ chúng tôi sau trận động đất, đặc biệt là việc mở lại nhà thờ chính tòa hôm 25-3 vừa qua, đúng 1 tuần lễ trước khi ĐTC đến Carpi.
Đức Cha Cavina giải thích thêm rằng: ”Công trình tái thiết trong 5 năm qua rất lớn, và ngày nay tất cả các công ăn việc làm được phục hồi. Trận động đất là làm chúng tôi mất 42 ngàn chỗ làm. Ngày nay, chỉ còn rất ít gia đình còn phải ở nơi tạm thời. Dầu sao việc tái thiết nhà cửa kể như chấm dứt. Điều còn phải làm là một số di tích lịch sử ở phía bắc giáo phận chúng tôi, nơi một số làng. Vì thế chính tôi đã xin ĐTC đến thăm Mirandola, có 24 ngàn dân cư vào ban chiều, để ngài thấy Nhà thờ Đức Mẹ lên trời ở đây còn bị hư hại, chưa sử dụng được.”
Thánh Lễ
Trong cuộc viếng thăm, ĐTC đã cử hành thánh lễ lúc 10 giờ rưỡi tại Quảng trường Tử Đạo, rồi cuối lễ ngài làm phép 3 viên đá đầu tiên để xây thánh đường mới của giáo xứ thánh Agata, nhà tĩnh tâm thánh Antôn ở Mercadello, và trung tâm bác ái của giáo phận Carpi. Sau đây là chi tiết các hoạt động của ĐTC.
Lúc quá 8 giờ sáng, ĐTC đã dùng trực thăng để bay từ Vatican đến Carpi, cách đó 346 cây số đường chim bay về hướng bắc. Thành phố này chỉ có 71 ngàn dân cư.
Đến nơi lúc 9 giờ rưỡi, ĐTC đã được giáo quyền và chính quyền địa phương tiếp đón tại sân thể thao và ngài đi xe mui trần tiến về địa điểm hành lễ là nhà thờ chính tòa giáo phận Carpi mới được tái thánh hiến sau trận động đất.
Quảng trường dài trước Thánh Đường đông chật các tín hữu, khoảng 40 ngàn người. Trời có mây nhưng may mắn không mưa. Cạnh lễ đài được dựng trên thềm nhà thờ, có hàng trăm linh mục đồng tế thuộc giáo phận Carpi và những giáo phận phụ cận. Đồng tế với ĐTC cũng có các giám mục thuộc miền Emilia Romagna.
Bài giảng thánh lễ
Trong bài giảng thánh lễ, ĐTC đã quảng diễn bài Tin Mừng theo thánh Gioan thuật lại phép lạ Chúa Giêsu cho ông Lazzaro đã chết 4 ngày được sống lại và rút ra những bài học hy vọng tin tưởng cho các tín hữu ở trong hoàn cảnh đau thương và tuyệt vọng. Ngài nói:
”Chúng ta nhận xét rằng giữa cảnh thất vọng đau buồn chung vì cái chết của Lazzaro, Chúa Giêsu không để cho mình bị buồn sầu chế ngự. Tuy cũng đau buồn, nhưng Ngài yêu cầu mọi người hãy tin tưởng vững vàng; Chúa không khép mình trong than khóc, nhưng Ngài cảm động và lên đường tiến về ngôi mộ. Ngài không để khung cảnh cảm xúc cam chịu chung quanh thu hút Ngài, nhưng tin tưởng cầu nguyện và thưa rằng: ”Lạy Cha, con cảm tạ Cha” (v.41). Thế là trong mầu nhiệm đau khổ, mà tư tưởng và tiến bộ đụng phải như những con ruồi đụng phải tấm kiếng, Chúa Giêsu nêu gương về cách phải cư xử thế nào: đó là không trốn chạy đau khổ là điều thuộc về cuộc sống này, không để mình bị bi quan cầm tù.
Chung quanh ngôi mộ ấy, xảy ra một cuộc gặp gỡ - đụng độ lớn. Một đàng có một sự thất vọng lớn, sự bấp bênh trong đời sống luân lý của chúng ta, phải trải qua lo lắng vì cái chết, thường cảm thấy thất bại, tăm tối nội tâm dường như không thể vượt qua nổi. Linh hồn chúng ta được dựng nên để sống, chịu đau khổ khi cảm thấy rằng sự khao khát vĩnh cửu của mình bị một sự ác xưa kia và tăm tối đè bẹp. Một đàng có sự thất bại của ngôi mộ. Nhưng đàng khác có hy vọng chiến thắng sự chết và sự ác, và có một danh xưng đó là Chúa Giêsu. Chúa không mang lại một chút an sinh hoặc một liều thuốc nào có làm cho cuộc sống chúng ta được kéo dài, nhưng Ngài tuyên bố: ”Tôi là sự sống lại và là sự sống; ai tin tôi, thì dù có chết cũng sẽ sống” (v.25).
Từ những suy tư trên đây, ĐTC nói:
”Anh chị em thân mến, cả chúng ta cũng được mời gọi quyết định xem mình đứng về phía nào. Ta có thể đứng về phía ngôi mộ hoặc đứng về phía Chúa Giêsu. Có người tiếp tục bị kẹt trong những đổ vỡ của cuộc sống, và có những người, như anh chị em, nhờ ơn Chúa giúp, đang gạt qua đổ vỡ và tái thiết trong niềm hy vọng kiên nhẫn.
”Đứng trước những câu hỏi lớn: ”Tại sao” của cuộc sống, chúng ta có hai con đường: hoặc là đứng nhìn những ngôi mộ quá khứ và hiện tại với thái độ tư lự hoài tưởng, hoặc để cho Chúa Giêsu đến gần những ngôi mộ của chúng ta. Đúng vậy, vì mỗi người chúng ta đã có một ngôi mộ nhỏ, một vùng chết chóc trong tâm hồn: một vết thương, một thiệt hại đã chịu hoặc đã làm, một sự oán hận không ngừng, một sự hối hận tái xuất hiện, một tội lỗi không vượt qua được. Ngày hôm nay, chúng ta hãy nhận ra những ngôi mộ của chúng ta và mời Chúa Giêsu tiến vào đó. Thật là điều lạ lùng: chúng ta thường thích ở lại một mình trong những hang động tối tăm của chúng ta, thay vì mời Chúa Giêsu đi vào; chúng ta bị cám dỗ tìm kiếm chính mình, lẩm bẫm và chìm sâu trong lo âu, liếm những vết thương của mình, thay vì đi gặp Chúa, Đấng nói rằng: ”Hãy đến cùng Thầy, hỡi những người mệt mỏi và bị áp bức, và Thầy sẽ bổ dưỡng cho” (Mt 11,28). Chúng ta đừng để mình bị cầm hãm vì cám dỗ muốn ở một mình và không tin tưởng, than khóc vì những gì xảy ra cho chúng ta; chúng ta đừng chiều theo những lý luận sợ hãi vô ích và chẳng dẫn đến đâu, đừng cam chịu lập lại rằng mọi sự bất ổn và không còn như trước đây nữa. Đó là bầu không khí của huyệt mộ; trái lại Chúa muốn mở con đường sự sống, con đường gặp gỡ với ngài, con đường tín thác nơi Ngài, con đường phục sinh tâm hồn”.
Tiếp tục bài giảng, ĐTC nói:
”Lúc ấy chúng ta nghe những lời Chúa Giêsu nói với Lazzaro cũng được gửi đến mỗi người chúng ta: ”Hãy bước ra ngoài!”; hãy đi ngoài những sầu muộn vô vọng; hãy tháo những băng quấn của sợ hãi cản bước; hãy tháo những giây cột của sự yếu đuối và lo lắng ngăn cản bạn, hãy lập lại rằng Thiên Chúa tháo gỡ các nút chặn.
Khi theo Chúa Giêsu, chúng ta học cách không cột chặt cuộc sống chúng ta quanh những vấn đề vây quanh; chúng ta sẽ luôn có những vấn đề, và khi chúng ta giải quyết xong vấn đề này, thì một vấn đề khác lại nảy sinh. Nhưng chúng ta có thể tìm ra một sự ổn định mới và sự ổn định này chính là Chúa Giêsu, Ngài là sự sống lại và là sự sống; với Chúa, niềm vui ở trong con tim, niềm hy vọng tái sinh, đau thương biến thành an bình, lo sợ biến thành tin tưởng, thử thách biến thành sự dâng hiến yêu thương. Và cho dù những gánh nặng không thiếu, sẽ luôn có bàn tay Chúa nâng nên, Lời Chúa khích lệ và nói với bạn: ”Hãy đi ra ngoài, hãy đến cùng tôi!”
Cả chúng ta, ngày nay cũng như hồi đó, Chúa Giêsu nói: ”Hãy đẩy tảng đá đi!”. Dù quá khứ nặng nề đến đâu, dù tội lỗi nặng thế nào, xấu hổ mạnh ra sao, chúng ta đừng bao giờ khóa chặt lối vào đối với Chúa. Chúng ta hãy đẩy xa tảng đá cản lối không cho Chúa vào nơi chúng ta: đây là thời điểm thuận tiện để loại bỏ tội lỗi của chúng ta, sự quyến luyến của chúng ta đối với những thứ trần tục, sự kiêu ngạo ngăn chặn tâm hồn chúng ta.
Và ĐTC kết luận rằng: ”Được Chúa Giêsu viếng thăm và giải thoát, chúng ta hãy cầu xin ơn được trở thành chứng nhân sự sống trong thế giới này, một thế giới đang khao khát sự sống, trở thành những chứng nhân khơi dậy và phục hồi niềm hy vọng nơi Thiên Chúa trong các tâm hồn mỏi mệt và bị buồn sầu đè nặng. Lời loan báo của chúng ta là niềm vui của Chúa hằng sống, ngày nay Chúa vẫn còn nói như đã nói với ngôn sứ Ezechiel: ”Này đây, ta mở các ngôi mộ của các ngươi, hỡi dân Ta, Ta sẽ đưa các ngươi ra khỏi các ngôi mộ của các ngươi” (Ez 37,12)
Lời kêu gọi
Trong bài huấn dụ ngắn trước khi đọc kinh Truyền Tin cuối thánh lễ, ĐTC nhắc đến lòng kính mến Đức Mẹ của các tín hữu và nhắn nhủ mọi người hãy dâng lên Mẹ những vui buồn, đau khổ và hy vọng của chúng ta. Ngài cám ơn các GM thuộc miền Emilia Romagna, các LM, tu sĩ nam nữ, chính quyền và tất cả những người đã cộng tác đặc biệt vào việc tổ chức cuộc viếng thăm và buổi lễ này.
ĐTC cũng kêu gọi chấm dứt các cuộc xung đột võ trang đẫm máu ở vùng Kasai thuộc Cộng hòa Dân chủ Congo, làm cho nhiều người chết và dân chúng phải di tản, tài sản của Giáo Hội cũng bị phá hoại và cướp bóc. Ngài cũng bày tỏ lo âu về tình hình ở Venezuela, và Paraguay, và kêu gọi chấm dứt mọi bạo lực, tìm kiếm các giải pháp bằng phương thế hòa bình. ĐTC cũng không quên các nạn nhân vụ đất lở ở tỉnh Mocoa bên Colombia làm cho ít nhất hơn 200 người chết và 220 người bị mất tích.
Sau thánh lễ, khoảng 1 giờ, ĐTC đã đến chủng viện giáo phận để dùng bữa trưa với các GM thuộc 15 giáo phận ở vùng Emilia Romagna, rồi lúc 3 giờ, ngài gặp gỡ các LM, tu sĩ nam nữ và chủng sinh tại Nhà nguyện chủng viện.
Sau đó lúc gần 4 giờ chiều, ngài đến đến thị trấn Mirandola ở mạn bắc thuộc giáo phận Carpi, viếng thăm nhà thờ chính tòa địa phương còn bị hư hại vì động đất và chưa sử dụng được. Ngài chào thăm dân chúng tại quảng trường trước thánh đường, rồi lúc 5 giờ, ngài đến giáo xứ thánh Giacomo Roncole, đặt vòng hoa tưởng niệm các nạn nhân động đất, trước khi đáp trực thăng về đến Vatican vào lúc 7 giờ tối cùng ngày.
Đức Phanxicô: "Thiên Chúa đau buồn khi chúng ta lạc lối khỏi tình yêu của Ngài"
Hãy cảnh giác những ảo tượng và những thần tượng giả dối, chỉ có Thiên Chúa yêu thương và chờ đợi chúng ta như một người cha. Đó là thông điệp của Đức Giáo Hoàng Phanxicô vào buổi sáng Thứ Năm ở Casa Santa Marta.
Diễn ta về bức thư thứ nhất trong Sách Xuất Hành, Đức Thánh Cha đã tập trung vào tình yêu của Thiên Chúa dành cho dân của Ngài, bất chấp sự không tin kính của họ. Thậm chí ngày nay, ĐGH nói, thật là tốt khi chúng ta tự hỏi xem liệu ta có thể tách khỏi Thiên Chúa để đi theo các thần tượng và thế tục hay không. Đức Giáo Hoàng Phanxicô lấy cảm hứng từ Sách Xuất Hành để suy gẫm về “những giấc mơ và thất vọng của Thiên Chúa”. Dân chúng, ông nói, là “giấc mơ của Đức Chúa. Người đã mơ đến họ bởi vì yêu thương họ”. Nhưng dân chúng đã phản bội những giấc mơ của Chúa Cha và vì thế Thiên Chúa “bắt đầu thất vọng”, yêu cầu Môi-Se xuống khỏi núi, nơi ngài đã tiếp nhận Luật. Dân chúng “đã không có sự kiên nhẫn để chờ đợi Đức Chúa” trong suốt 40 ngày. Họ đã làm cho mình một con bê vàng và “họ quên Đức Chúa đã cứu họ”.
Cám dỗ không chung thủy với Thiên Chúa
“Ngôn sứ Barúc”, ĐGH Phanxicô nói, “đã có một kinh nghiệm đối với đám dân chúng: “Các ngươi đã quên Người nuôi nấng mình.””Quên đi Thiên Chúa, Đấng tạo dựng nên chúng ta, Đấng đã đỡ nâng chúng ta, và Đấng đồng hành với chúng ta trong cuộc sống hàng ngày của ta: đó là sự thất vọng của Thiên Chúa. Và nhiều lần trong Tin Mừng Chúa Giêsu nói đến trong các dụ ngôn về người chủ vườn nho, sau đó thất bại, vì người lao động muốn lấy nó cho mình. Trong trái tim con người luôn luôn có sự bất an này! Nó không phải là sự thỏa mãn với Thiên Chúa, với tình yêu trung thành. Trái tim con người luôn luôn hướng về sự bất tín. Đây là một cám dỗ.”
ThiênChúa “thất vọng” bởi sựbất tíncủa dân Ngài đi theocácthần tượng
Vì thế, Thiên Chúa “qua đấng tiên tri khiển trách đám dân chúng này”, “không ổn định và không biết làm sao để đợi chờ”. Họ xa cách với Thiên Chúa để tìm kiếm một vị thần khác.“Sự thất vọng của Thiên Chúa là sự bất tín của dân chúng … Và chúng ta là dân của Thiên Chúa. Chúng ta biết rõ tình trạng [về khuynh hướng] tâm hồn chúng ta thế nào, và mỗi ngày chúng ta phải tiếp tục con đường để không vấp ngã trước các thần tượng, ảo tượng, thế tục và bất tín thế nào. Tôi nghĩ rằng thật là tốt cho chúng ta hôm nay suy ngẫm về sự thất vọng của Thiên Chúa: “Hãy nói với con, lạy Chúa, Ngài có thất vọng về con không?” Trong một điều gì đó, vâng, chắc chắn vậy. Nhưng hãy suy gẫm, và hãy tự hỏi câu hỏi này. “
Suy gẫm trong Mùa Chay: liệu chúng ta có xa cách bản thân khỏi Thiên Chúa hay không
“Thiên Chúa”, ĐGH Phanxicô khẳng định, “có một trái tim dịu dàng, trái tim của một người cha”. Ngài nhớ lại rằng Chúa Giêsu đã khóc thương “về Thành Giêrusalem”. Chúng ta hãy tự hỏi mình, nếu “Thiên Chúa khóc thương ta”, nếu “Ngài thất vọng về ta”, và nếu “ta đã xa cách bản thân mình khỏi Thiên Chúa”. Người ấy tự hỏi “Tôi có bao nhiêu thần tượng, mà tôi không thể từ bỏ, điều đó làm tôi trở thành một nô lệ? Sự thờ ơ mà ta có nơi bản thân … Và Thiên Chúa khóc thương tôi. “
“Hôm nay, chúng ta hãy suy gẫm về sự thất vọng của Thiên Chúa, Đấng đã tạo ra chúng ta vì tình yêu, trong khi chúng ta lại tìm kiếm tình yêu, phúc lợi ở một nơi khác mà không phải trong tình yêu của Ngài. Chúng ta xa cách với Thiên Chúa, Đấng đã nâng đỡ ta. Đây là một tư tưởng cho Mùa Chay. Nó sẽ làm cho chúng ta được tốt hơn. Hãy thực hiện việc kiểm điểm lương tâm hằng ngày: “Chúa ơi, Ngài có nhiều ước mơ với con, con biết rằng con đã xa cách Ngài, nhưng hãy nói cho con biết nơi nào và làm thế nào để trở quay trở lại …” Điều ngạc nhiên là Thiên Chúa chờ đợi chúng ta, giống như người cha của đứa con hoang đàng, ông đã nhìn thấy anh từ xa, bởi vì ông đang đợi anh.”
Thiện Đạt (theo Radio Vatican)
Thư Đức Thánh Cha về Đại Hội kỳ 9 các Gia đình Công Giáo
VATICAN. ĐTC kêu gọi đào sâu suy tư và chia sẻ về nội dung Tông Huấn ”Amoris laetitia” (Niềm vui yêu thương), trong dịp chuẩn bị và tiến hành Đại Hội kỳ 9 các gia đình Công Giáo thế giới.
Đại Hội sẽ tiến hành từ ngày 21 đến 26-8 năm 2018, tại Dublin thủ đô Cộng hòa Ailen, về đề tài: ”Tin Mừng gia đình, niềm vui cho thế giới”.
ĐTC đưa ra lời kêu gọi trên đây trong thư gửi các gia đình Công Giáo thế giới được công bố trong cuộc họp báo sáng hôm 30-3-2017, của ĐHY Kevin Joseph Farrell, người Ai Len, Tổng trưởng Bộ giáo dân, gia đình và sự sống, cùng với Đức Cha Diarmuid Martin, TGM giáo phận Dublin.
ĐTC viết: ”Chúng ta có thể đặt câu hỏi: Tin Mừng có tiếp tục là niềm vui cho thế giới hay không? Gia đình có tiếp tục là Tin Mừng cho thế giới ngày nay hay không?”. Ngài xác quyết là có và khẳng định rằng ”Gia đình chính là sự khẳng định của Thiên Chúa là Tình Yêu. Chỉ đi từ tình yêu gia đình mới có thể biểu lộ, phổ biến và tái tạo tình thương của Thiên Chúa trong thế giới. Nếu không có tình yêu thì không thể sống như con cái Thiên Chúa, như vợ chồng, như cha mẹ và anh chị em”.
Cụ thể hơn, ĐTC giải thích rằng ”các gia đình cần phải tự hỏi xem mình có thường sống bởi tình yêu, cho tình yêu và trong tình yêu hay không. Điều này có nghĩa là hiến thân, tha thứ, không dạy đời, ân cần săn sóc và tôn trọng người bạn đường của mình. Đời sống gia đình sẽ tốt đẹp hơn nếu mỗi ngày họ sống 3 lời đơn sơ: xin làm ơn, cám ơn, và xin lỗi. Mỗi ngày chúng ta cảm nghiệm sự dòn mỏng và yếu đuối, vì thế tất cả chúng ta, các gia đình và các mục tử, cần có sự tái khiêm tốn để ước muốn học hỏi, và được giáo dục, giúp đỡ và được giúp đỡ, đồng hành, phân định và hội nhập tất cả những người thiện chí”.
ĐTC tái bày tỏ mong ước một ”Giáo Hội đi ra ngoài, không tự tham chiếu, một Giáo Hội không rời xa những vết thương của con người, nhưng là một Giáo Hội từ bi thương xót, loan báo trọng tâm mạc khải của Thiên Chúa Tình Thương chính là Lòng Thương Xót. Chính lòng thương xót này đổi mới chúng ta trong tình yêu.. Chúng ta biết có bao nhiêu gia đình Kitô là nơi sống và là chứng nhân về lòng thương xót. Sau năm thánh lòng thương xót họ càng thương xót hơn và cuộc gặp gỡ tại Dublin cò thể cống hiến những dấu chỉ cụ thể về lòng thương xót”.
Sau cùng, ĐTC ủy thác cho ĐHY Farrell và các cộng sự viên nhiệm vụ xác định một cách đặc thù giáo huấn của Tông Huấn Niềm vui Yêu thương qua đó, Giáo Hội muốn rằng các gia đình luôn tiến hành, trong cuộc lữ hành nội tâm là một sự biểu hiện cuộc sống đích thực”.
Họp báo
Trong cuộc họp báo, Đức TGM Diarmuid Martin cho biết chương 8 của Tông Huấn ”Amoris laetitia” bàn về các gia đình mong manh hơn (ly dị, ly thân, tái hôn dân sự, vv..) không thể chiếm vị trí trung tâm trong việc chuẩn bị Đại hội gia đình thế giới ở Dublin. ”Phải nói về các gia đình bị tấn công, chúng ta không thể có một lối tiếp cận ý thức hệ, nhưng ta phải tự hỏi làm sao đương đầu với các thách đố? Làm sao gia đình có thể sống trong xã hội này? Nhất là tại một số vùng nghèo, người ta hãnh diện vì có con cái, là gia đình, điều này xảy ra ở Ai Len, nhưng không phải chỉ ở nước này mà thôi, cả ở Roma nữa, và Giáo Hội phải để ý đến điều đó.. Dầu sao điều đầu tiên không phải là nhiều giáo lý về gia đình, nhưng là tình yêu đối với con cái, như Chúa Giêsu đã nói”.
ĐHY Farrell nhận xét rằng ”nhiều khi người ta chỉ nói về một khía cạnh của Tông huấn ”Amoris laetitia” (ngài ám chỉ đến chương 8), mà ít để ý đến giáo huấn của toàn văn kiện, nhất là chương 2, 3 và 4 cũng rất quan trọng. Trong Giáo Hội, có những gia đình ở nhiều nơi với các não trạng khác nhau, điều quan trọng là giái thích đời sống hôn nhân; chúng ta cần đồng hành với các gia đình trong giai đoạn tiền hôn nhân và rồi trong toàn thể đời sống hôn nhân.. Chúng ta phải luôn đồng hành và hiểu, chúng ta là Giáo Hội. Nhiều gia đình không đi nhà thờ, xa lìa Giáo Hội và việc chuẩn bị cho Đại hội ở Dublin cũng phải để ý đến những điều đó” (SD, Ansa 30-3-2017)
Cơ quan bác ái “Đồng tiền thánh Phêrô” mở tài khoản Twitter và Instagram
Vatican – Mọi người trên khắp thế giới có thể kết nối trực tiếp với văn phòng “Đồng tiền thánh Phêrô” qua Twitter (@Obolus_EN) và Instagram.
Đây là cơ quan nhận sự đóng góp của các tín hữu như dấu chỉ sự chia sẻ của họ với những quan tâm của Đức Giáo Hoàng cho các nhu cầu khác nhau của Giáo Hội toàn cầu.
Vào tháng 11/2016, cơ quan bác ái này đã mở một trang web với các ngôn ngữ Anh, Italia và Tây ban nha nhắm thông tin trực tiếp, chính xác và minh bạch cho các tĩn hữu Công Giáo khắp thế giới và những ai muốn giúp cho những người nghèo khổ nhất.
Sứ điệp của Đức Giáo Hoàng đã được đăng trên trang web, nay cũng được post trên Twitter và Instagram, với các hình ảnh, suy tư và thông tin về các công việc bác ái của Tòa Thánh.
Cơ quan bác ái “Đồng tiền thánh Phêrô” cam kết hỗ trợ các chương trình lớn nhỏ trên khắp thế giới, như xây dựng bệnh viện nhi ở Bangui, Trung phi, xoa dịu đau khổ của dân Ucraina và hỗ trợ đại học Công Giáo đầu tiên ở trên đát Giordan.
Nhờ sáng kiến của Tòa Thánh cùng với sự cộng tác của Phủ Quốc vụ khanh Tòa Thánh, Bộ truyền thông và Phủ Thống đốc thành Vatican, các tài khoản Twitter bằng các ngôn ngữ Anh, Italia và Tây ban nha – “Obolo di San Pietro: @obolus_it”; “Obolo de San Pedro: @obolus_es”; “Peter’s Pence:@obolus_en” – và tài khoản Instagram “Obolus: obolus_va” có thể đươch các tín hữu Công Giáo khắp thế giới theo dõi. (SD 30/03/2017)
Đức Thánh Cha kêu gọi bỏ thành kiến giữa Công Giáo - Tin Lành
VATICAN. ĐTC chào mừng Hội nghị về đề tài ”Luther 500 năm sau” và gọi đây là một sự kiện không thể có được cách đây ít lâu.
Ngài bày tỏ lập trường trên đây trong buổi tiếp kiến sáng 31-3-2017, dành cho 150 học giả quốc tế tham dự Hội nghị do Ủy ban Tòa Thánh về khoa sử học tổ chức từ ngày 29-3-2017 về đề tài ”Luther 500 năm sau. Đọc lại cuộc cải cách của Luther trong bối cảnh lịch sử Giáo Hội”.
Lên tiếng trong dịp này, ĐTC nói: "Các tín hữu Tin Lành và Công Giáo cùng nói về Luther do sáng kiến của một cơ quan Tòa Thánh, một Hội nghị như vậy là điều không thể tưởng tượng được cách đây ít lâu: ở đây chúng ta động chạm một cách cụ thể những thành quả hoạt động của Chúa Thánh Linh, Đấng vượt lên trên mọi biên giới và biến những xung đột thành cơ hội để tăng trưởng trong tình hiệp thông”.
ĐTC vui mừng vì Hội nghị kỷ niệm này mang lại cơ hội cho các học giả đến từ nhiều tổ chức cùng nhìn các biến cố lịch sử, đào sâu về con người của Luther và sự phê bình của ông chống lại Giáo Hội thời ấy, cũng như chức vụ Giáo Hoàng, những điều ấy chắc chắn sẽ góp phần vượt thắng bầu không khí nghi kỵ và cạnh tranh nhau, đã kéo dài quá lâu trong tương quan giữa hai bên. Theo ĐTC, ”sự nghiên cứu kỹ lưỡng và nghiêm túc, không vướng thành kiến và bút chiến ý thức hệ, giúp các Giáo Hội đang đối thoại ngày nay, phân định và đón nhận những gì là tích cực và hợp pháp trong cuộc cải tổ, và xa tránh những sai lầm, phóng đại, thất bại, nhìn nhận những tội lỗi đã đưa tới chia rẽ”.
Và ĐTC cũng khẳng định rằng ”Tất cả chúng ta đều biết là không thể thay đổi quá khứ, nhưng 50 năm sau cuộc đối thoại đại kết giữa Công Giáo và Tin lành, chúng ta có thể thực hiện một sự thanh tẩy ký ức, để có thể ”kể lại lịch sự một cách khác”, không mang vết tích oán hận vì những vết thương đã phải chịu, làm cho sự nhận xét về nhau bị lệch lạc”.
Trong cuộc phỏng vấn dành cho đài Vatican, Cha Bernard Ardura, Chủ tịch Ủy ban Tòa Thánh về khoa sử học, cho biết điều quan trọng nhất của Hội nghị này là xem xét coi khi đọc lại cuộc cải cách người ta có thể khám phá những điều hiểu lầm hay không. Ví dụ đạo lý về ơn công chính hóa mà Công Giáo và Tin Lành Luther đã đạt tới một sự đồng thuận, qua đó người ta hiểu rằng tuy có những ngôn từ khác, chúng ta có cùng một sự hiệp thông trong đức tin. Ngoài ra có những khía cạnh khác như sự cấu thành chính Giáo Hội, vai trò của thừa tác vụ trong Giáo Hội, sự kế truyền tông đồ, chỗ đứng của các bí tích. Đó là những vấn đề còn bỏ ngỏ. (SD 31-3-2017)
ĐTC Phanxicô: Bạn có muốn được chữa lành không?
Tin vào Chúa Giêsu, là đón nhận cuộc sống, là tiến bước trong niềm vui một cách không trễ nải, và không bị tê liệt bởi những tội lỗi và tật xấu. Đức Thánh Cha chia sẻ như thế trong thánh lễ sáng nay, 28.03.2017, tại nhà nguyện Marta.
Dễ than phiền
Trong bài Tin Mừng hôm nay, Chúa Giêsu chữa lành cho người bị đau liệt đã 38 năm bên bờ hồ Betdatha. Nhìn thấy anh và biết anh đã đau từ lâu, Chúa liền hỏi: “Anh có muốn được lành bệnh không?”.
Thật là đẹp! Chúa Giêsu luôn hỏi mỗi người chúng ta câu hỏi ấy: “Con có muốn lành bệnh không? Con có muốn vui tươi hạnh phúc không? Con có muốn cải thiện đời sống không? Con có muốn tràn đầy Chúa Thánh Thần không?... Đó là những lời mà Chúa muốn nói. Có lẽ tất cả những người ốm đau, mù lòa, què quặt ở bên bờ hồ sẽ nói: “Vâng, lạy Thầy, chúng con muốn!” Thế nhưng, ở đây, anh bại liệt trả lời một cách lạ lùng. Anh than vãn với Chúa Giêsu: “Thưa Ngài, chẳng có ai đưa tôi xuống hồ khi nước khuấy động”. Có lẽ anh muốn than phiền rằng: “Thầy coi, thật là xấu xa, thật là bất công quá, vì người ta có thể đi lại được và được chữa lành, còn tôi đây đã 38 năm, và nay tôi vẫn cố gắng nhưng…
Dễ đổ lỗi
Anh ta tựa như cây trồng bên bờ suối theo như lời Thánh Vịnh. Cây trồng bên suối nhưng rễ lại chết khô vì rễ không chạm được tới nước, vì rễ không thể bắt tới nước.
Thái độ của anh không chỉ là than phiền, mà còn cố gắng đổ lỗi cho người khác. Anh nói: “Khi tôi lết tới, thì đã có những người khác xuống trước tôi, và thế là tôi ở đây suốt 38 năm…” Việc đổ lỗi như thế, là một tật xấu, một sự lười biếng. Anh bị đau liệt, nhưng tệ hại hơn, chính trái tim anh cũng bị tê liệt, vì không còn muốn tiến về phía trước, không còn muốn làm điều gì đó cho cuộc sống, không còn tìm thấy niềm vui. Anh không còn biết đến niềm vui. Điều ấy thật trầm trọng. Điều anh nói, tựa như: “Coi người ta sung sướng kìa, còn tôi thì thế này đây… Cuộc sống chẳng công bằng với tôi chút nào.” Khi ấy, chỉ còn thấy sự oán giận và cay đắng trong tâm hồn.
Hãy đứng dậy!
Chúa Giêsu không trách mắng anh, nhưng nói: “Hãy đứng dậy, vác chõng của anh mà đi”. Người bại liệt đứng dậy và được chữa lành. Nhưng hôm đó lại là ngày sabat, các luật sĩ cho rằng, ngày sa bát không được phép vác chõng, và họ còn cho rằng: những ai đi ngược với khoản luật này, thì không phải là người của Thiên Chúa. Người bị bại liệt được chữa lành, nhưng không thấy anh nói lời cám ơn Thầy Giêsu, thậm chí anh cũng không hỏi tên Thầy. Thế đó, người ta dễ sống theo kiểu cái gì cũng miễn phí, và người ta quên đi tầm quan trọng của khí thở. Người ta dễ sống chỉ chú tâm rằng người khác hạnh phúc hơn tôi và rồi buồn tủi. Sống như thế, là quên đi niềm vui, sống như thế, là đánh mất niềm vui. Và thật là xấu hổ khi chúng ta sống trong tê liệt như thế. Tất cả chúng ta đều phạm tội, đều là những tội nhân, nhưng ngay cả ngày nay nữa, Chúa vẫn tiếp tục nhìn mỗi người chúng ta mà nói: Hãy trỗi dậy!
Hôm nay, Chúa nói với từng người rằng: Hãy trỗi dậy! Hãy đứng lên, hãy sống một cuộc sống cho dù nó tươi đẹp hoặc u tối, và hãy tiến bước. Đừng sợ, vác chõng của bạn đi. Có thể đó là cái chõng xấu xa, nhưng hãy cứ vững bước. Và đây là cuộc sống của bạn, là niềm vui của bạn. Bạn có muốn được chữa lành không? Đó là câu đầu tiên Chúa hỏi hôm nay. Ước chi chúng ta đáp lại: Vâng, lạy Chúa, con muốn được lành. Xin giúp con thức tỉnh, giúp con đứng lên, giúp con biết thế nào là niềm vui ơn Ngài cứu độ.
(Vatican 28/03/2017)
Tứ Quyết SJ
Sứ thần Toà Thánh tại Damascus, Syria: “Chỉ cần đến Syria, thì sẽ biết Địa ngục như thế nào”
ROMA (Zenit, 28.03.2017) – Không thể diễn tả được nỗi thống khổ của người dân Syria bằng lời lẽ của con người. Lời mô tả xác đáng nhất về quốc gia này là: “Ai không tin có Địa ngục, người ấy chỉ cần đến Syria, thì sẽ biết Địa ngục như thế nào”, Đức hồng y Mario Zenari, Sứ thần Toà Thánh tại Damascus, đã nói như trên, khi cử hành Thánh lễ nhận nhà thờ tước hiệu của ngài ở Roma (nhà thờ Santa Maria delle Grazie alle Fornaci) hôm thứ Bảy 25-03 vừa qua.
Trong bài giảng Thánh lễ, Đức hồng y Zenari đã liệt kê những con số bi thảm ở Syria: 400.000 người chết; 2 triệu người bị thương, trong số đó nhiều người bị chặt chân tay; khoảng 5 triệu người tị nạn ở nước ngoài; hơn 6 triệu người phải di tản ở trong nước; hơn 600.000 người bị cô lập mà không nhận được viện trợ nhân đạo. Hàng ngàn trẻ em chết vì các cuộc đánh bom: bị thương, bị chặt chân tay, thân xác và tinh thần tơi tả – đó thực sự là một cuộc tàn sát người vô tội.
Đức hồng y Zenari nhấn mạnh rằng: “Đức Thánh Cha Phanxicô thường xuyên được biết những gì đang xảy ra ở Syria, và ngài muốn đến thăm đất nước này, nhưng có quá nhiều nguy hiểm. Đức Thánh Cha đã sẵn sàng đến đây, nhưng vấn đề là ngài không thể thực hiện được điều đó nếu không có bảo đảm an ninh tối thiểu, cho ngài và nhất là cho người dân; bởi vì nếu Đức Thánh Cha đến Syria, ngài không thể ở trong Toà Sứ thần mà phải đi gặp dân chúng, phải gặp mọi người”.
“Tôi không biết mô tả sự khốc liệt này như thế nào”, Đức hồng y nói tiếp. Nên ngài tóm tắt: “Ai không tin có Địa ngục, người ấy chỉ cần đến Syria, thì sẽ biết Địa ngục như thế nào”.
Vì thế, Đức hồng y kêu gọi: “Công luận phải gây áp lực đối với nhiều chính phủ, bởi vì có một mối nguy cơ lớn là dần dần những thảm kịch này sẽ bị lãng quên”.
(WHĐ, 29.03.2017)
Minh Đức