Dân Chúa Âu Châu

𝐓𝐡𝐮̛́ 𝐁𝐚̉𝐲 𝐭𝐮𝐚̂̀𝐧 𝐈𝐗 𝐓𝐍 - 𝐍𝐚̆𝐦 𝐥𝐞̉
𝐓𝐡𝐚́𝐧𝐡 𝐁𝐨̂-𝐧𝐢-𝐩𝐡𝐚́𝐭, 𝐆𝐦, 𝐭𝐮̛̉ đ𝐚̣𝐨.
𝐁𝐚̀𝐢 đ𝐨̣𝐜: 𝐓𝐛 𝟏𝟐, 𝟏, 𝟓-𝟏𝟓. 𝟐𝟎; 𝐌𝐜 𝟏𝟐, 𝟑𝟖

Mối tương quan giữa người với người đòi hỏi phải là hai chiều mới cân bằng và phát triển. Giũa con người với Chúa cũng thế, Thiên Chúa ban cho con người những ân huệ dồi dào, con người phải sống theo đường lối của Chúa mới thăng hoa và hạnh phúc trong cuộc sống. Trong bài đọc 1, cuối cùng sứ thần Raphael cũng tỏ lộ căn tính của mình cho Tô-bít và Xa-ra biết. Và dạy họ phải biết ca tụng Thiên Chúa và luôn ăn ngay ở lành trong đời sống. Được như vậy, Thiên Chúa sẽ sai sứ thần đến bảo vệ và thi ân giáng phúc. Trong Tin Mừng, Đức Giê-su đề cao tấm lòng yêu mến thật sự bên trong hơn là của cho bên ngoài.

𝟏. 𝐗𝐞𝐦

Khi ấy, trong lúc giảng dạy, Đức Giê-su nói với đám đông dân chúng rằng : “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Những người ấy sẽ bị kết án nghiêm khắc hơn.” Đức Giê-su ngồi đối diện với thùng tiền dâng cúng cho Đền Thờ. Người quan sát xem đám đông bỏ tiền vào đó ra sao. Có lắm người giàu bỏ thật nhiều tiền. Cũng có một bà goá nghèo đến bỏ vào đó hai đồng tiền kẽm, trị giá một phần tư đồng xu Rô-ma. Đức Giê-su liền gọi các môn đệ lại và nói : “Thầy bảo thật anh em : bà goá nghèo này đã bỏ vào thùng nhiều hơn ai hết. Quả vậy, mọi người đều lấy tiền dư bạc thừa của họ mà đem bỏ vào đó ; còn bà này đã túng thiếu, lại còn bỏ vào đó tất cả những gì bà có, tất cả những gì để nuôi thân.”

𝟐. 𝐗𝐞́𝐭

Trong mấy ngày liền, chúng ta đã đọc chương 12 của Tin Mừng Mác-cô nói về những cuộc tranh luận giữa các nhóm gây chuyện gài bẫy (Thượng tế, Biệt phái, Herode, Xa-đốc, Kinh sư…) với Đức Giê-su. Hôm nay trong lúc Đức Giê-su giảng dạy, Ngài cảnh báo dân chúng rằng: “Anh em phải coi chừng những ông kinh sư ưa dạo quanh, xúng xính trong bộ áo thụng, thích được người ta chào hỏi ở những nơi công cộng. Họ ưa chiếm ghế danh dự trong hội đường, thích ngồi cỗ nhất trong đám tiệc. Họ nuốt hết tài sản của các bà goá, lại còn làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ.” Các Kinh sư mới là mối nguy hiểm cho những người Ki-tô hữu thuộc Giáo hội sơ khai, vì họ làm ô uế môi trường đạo đức của các Ki-tô hữu bằng đời sống đạo đức trá hình. Còn những nhóm khác chỉ liên quan với Đức Giê-su bằng cách bắt bẽ, gài bẫy Ngài mà thôi.

Đức Giê-su cảnh báo dân chúng về những việc làm nào của các Kinh sư? Có 4 việc:
+ Thích xúng xính trong bộ áo thụng.
+ Thích được người ta chào hỏi nơi công cộng.
+ Thích chiếm ghế nhất trong hội đường và trong đám tiệc.
+ Nuốt hết tài sản của các bà góa.
3 việc đầu thuộc loại háo danh. Thích người khác đề cao và chào hỏi mình. Việc thứ tư thuộc loại giả hình, bằng những việc đạo đức bên ngoài, như đọc kinh cho dài để lấy lễ vật, tiền và ngay cả tài sản của các bà góa nhẹ dạ.

Những người lãnh đạo tôn giáo Do Thái như kinh sư và biệt phái tự cho mình là kẻ đạo đức hơn người nên họ dễ lầm lạc khi có thái độ tôn thờ Thiên Chúa theo kiểu con người. Họ cho rằng cứ đọc kinh nhiều, “nới rộng thẻ kinh, may dài tua áo” là đạt rỗi. Họ nới rộng thẻ kinh và làm bộ đọc kinh cầu nguyện lâu giờ. Họ tưởng rằng Thiên Chúa là một vị Thần mà người ta có thể hối lộ hoặc kích thích lòng quảng đại bằng những việc đạo đức của họ. Họ áp dụng cho Thiên Chúa sự tính toán hơn thiệt dựa trên sự công bình: có vay có trả, có qua có lại của con người. Chính quan niệm ấy đã khiến nhiều người xem sự giàu sang phú quý là một chúc lành của Thiên Chúa, còn tai họa rủi ro là một trừng phạt vì tội lỗi; từ đó người ta tự phụ về những công đức của mình và khinh bỉ những người nghèo hèn và những người tội lỗi.

Khi Đức Giê-su chỉ cho dân chúng thấy lòng đạo đức giả bên ngoài của các Kinh sư, thì kìa, một bà góa nghèo bỏ vào thùng tiền hai đồng tiền kẽm, không đáng giá là bao. Thế mà Đức Giê-sun khen ngợi bà, vì Ngài thấy rõ bên trong lòng của bà, bà cho tất cả những gì mình có, tài sản duy nhất của bà là bộ quần áo bà đang mặc và 2 đồng tiền kẽm đó. Trong khi những nhà giàu có hôm ấy cũng ủng hộ Đền thờ nhiều tiền gấp trăm nghìn lần số tiền của bà, nhưng đó là tiền thặng dư của cuộc làm kinh tế buôn bán.

𝟑. 𝐋𝐚̀𝐦

Sứ thần Raphael đã nói với Tô-bít và Xa-ra, trong bài đọc 1, rằng: “Bố thí phải đi đôi với công chính”. Điều đó làm trổ sinh hoa trái thiêng liêng trong đời sống. Vừa cho cái mình có, vừa sống hết tình trước mặt Chúa và mọi người. Điều quan trọng chúng ta nên nhớ: phải luôn ý thức trách trách nhiệm của mình trong đời sống công bằng. Cách nào đó, việc bố thí là bổn phận của mỗi người, vì đó là công bằng trong tình liên đới. Khi ta làm ăn thuận lợi, ta phải nghĩ đến những người bất hạnh và ra tay giúp đỡ họ.

Việc làm của bà goá trong Tin Mừng làm cho chúng ta phải giật mình. Chúng ta chỉ bố thí khi chúng ta có tiền dư. Còn khi không dư thì thật vô phúc cho ai tới xin chúng ta lúc đó. Chẳng những ta không cho, mà còn nói nặng nói nhẹ người ta nữa. Việc làm của bà góa nghèo dâng tiền trong Đền thớ còn nhắc nhở chúng ta bổn phận đóng góp cho Giáo Hội : Ta đã hưởng nhờ của Giáo Hội biết bao nhiêu thứ, thế nhưng ta có ý thức góp một phần nào về tinh thần hoặc vật chất cho Giáo Hội không ?

@ 𝐋𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐠𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧

𝙇𝙖̣𝙮 𝘾𝙝𝙪́𝙖, 𝙣𝙝𝙤̛̀ 𝙤̛𝙣 𝘾𝙝𝙪́𝙖, 𝙩𝙝𝙖́𝙣𝙝 𝘽𝙤̂-𝙣𝙞-𝙥𝙝𝙖́𝙩 𝙜𝙞𝙖́𝙢 𝙢𝙪̣𝙘 đ𝙖̃ 𝙙𝙪̀𝙣𝙜 𝙡𝙤̛̀𝙞 𝙣𝙤́𝙞 𝙢𝙖̀ 𝙧𝙖𝙤 𝙜𝙞𝙖̉𝙣𝙜 đ𝙪̛́𝙘 𝙩𝙞𝙣 𝙫𝙖̀ 𝙡𝙖̂́𝙮 𝙢𝙖́𝙪 đ𝙖̀𝙤 đ𝙚̂̉ 𝙢𝙞𝙣𝙝 𝙘𝙝𝙪̛́𝙣𝙜. 𝙑𝙞̀ 𝙡𝙤̛̀𝙞 𝙩𝙝𝙖́𝙣𝙝 𝙣𝙝𝙖̂𝙣 𝙘𝙝𝙪𝙮𝙚̂̉𝙣 𝙘𝙖̂̀𝙪, 𝙭𝙞𝙣 𝙘𝙝𝙤 𝙘𝙝𝙪́𝙣𝙜 𝙘𝙤𝙣 𝙜𝙞𝙪̛̃ 𝙫𝙪̛̃𝙣𝙜 𝙡𝙤̀𝙣𝙜 𝙩𝙞𝙣, 𝙫𝙖̀ 𝙡𝙖̂́𝙮 𝙘𝙖̉ 𝙘𝙪𝙤̣̂𝙘 đ𝙤̛̀𝙞 𝙢𝙖̀ 𝙘𝙖𝙣 đ𝙖̉𝙢 𝙩𝙪𝙮𝙚̂𝙣 𝙭𝙪̛𝙣𝙜 𝙡𝙤̀𝙣𝙜 𝙩𝙞𝙣 đ𝙤́. 𝘾𝙝𝙪́𝙣𝙜 𝙘𝙤𝙣 𝙘𝙖̂̀𝙪 𝙭𝙞𝙣 𝙣𝙝𝙤̛̀ Đ𝙪̛́𝙘 𝙂𝙞𝙚̂-𝙨𝙪 𝙆𝙞-𝙩𝙤̂, 𝘾𝙤𝙣 𝘾𝙝𝙪́𝙖, 𝙡𝙖̀ 𝙏𝙝𝙞𝙚̂𝙣 𝘾𝙝𝙪́𝙖 𝙫𝙖̀ 𝙡𝙖̀ 𝘾𝙝𝙪́𝙖 𝙘𝙝𝙪́𝙣𝙜 𝙘𝙤𝙣, 𝙉𝙜𝙪̛𝙤̛̀𝙞 𝙝𝙖̆̀𝙣𝙜 𝙨𝙤̂́𝙣𝙜 𝙫𝙖̀ 𝙝𝙞𝙚̂̉𝙣 𝙩𝙧𝙞̣ 𝙘𝙪̀𝙣𝙜 𝘾𝙝𝙪́𝙖, 𝙩𝙧𝙤𝙣𝙜 𝙨𝙪̛̣ 𝙝𝙞𝙚̣̂𝙥 𝙣𝙝𝙖̂́𝙩 𝙘𝙪̉𝙖 𝘾𝙝𝙪́𝙖 𝙏𝙝𝙖́𝙣𝙝 𝙏𝙝𝙖̂̀𝙣 đ𝙚̂́𝙣 𝙢𝙪𝙤̂𝙣 đ𝙤̛̀𝙞. 𝘼𝙢𝙚𝙣.

@ 𝐓𝐢𝐞̂̉𝐮 𝐬𝐮̛̉

𝑇ℎ𝑎́𝑛ℎ 𝑛ℎ𝑎̂𝑛 𝑠𝑖𝑛ℎ 𝑡𝑎̣𝑖 𝐴𝑛ℎ 𝑄𝑢𝑜̂́𝑐 𝑞𝑢𝑎̃𝑛𝑔 𝑛𝑎̆𝑚 673. 𝑁𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑛ℎ𝑎̣̂𝑝 đ𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̣̂𝑛 𝐼-𝑥𝑜̛-𝑡𝑒 𝑣𝑎̀ đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 đ𝑢̛́𝑐 𝑔𝑖𝑎́𝑜 ℎ𝑜𝑎̀𝑛𝑔 𝐺ℎ𝑒̂-𝑔𝑜̂-𝑟𝑖-𝑜̂ 𝐼𝐼 đ𝑜̂̉𝑖 𝑡𝑒̂𝑛 𝑈𝑦𝑛-𝑝ℎ𝑜̛-𝑟𝑖́𝑡 𝑡ℎ𝑎̀𝑛ℎ 𝐵𝑜̂-𝑛𝑖-𝑝ℎ𝑎́𝑡. 𝑁𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑙𝑎̀ 𝑡𝑜̂𝑛𝑔 đ𝑜̂̀ 𝑐𝑢̉𝑎 𝑛𝑢̛𝑜̛́𝑐 Đ𝑢̛́𝑐 𝑣𝑎̀ 𝑙𝑎̀ 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑡𝑜̂̉ 𝑐ℎ𝑢̛́𝑐 𝑙𝑎̣𝑖 𝐻𝑜̣̂𝑖 𝑇ℎ𝑎́𝑛ℎ 𝑛ℎ𝑖𝑒̂̀𝑢 𝑚𝑖𝑒̂̀𝑛. 𝑆𝑎𝑢 𝑘ℎ𝑖 đ𝑢̛𝑜̛̣𝑐 đ𝑢̛́𝑐 𝑔𝑖𝑎́𝑜 ℎ𝑜𝑎̀𝑛𝑔 𝑡𝑎̂́𝑛 𝑝ℎ𝑜𝑛𝑔 𝑔𝑖𝑎́𝑚 𝑚𝑢̣𝑐 (𝑛𝑎̆𝑚 722), 𝑛𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑟𝑎̉𝑜 𝑘ℎ𝑎̆́𝑝 𝑛𝑢̛𝑜̛́𝑐 Đ𝑢̛́𝑐, 𝑙𝑎̣̂𝑝 𝑐𝑎́𝑐 𝑔𝑖𝑎́𝑜 𝑝ℎ𝑎̣̂𝑛 𝑣𝑎̀ 𝑐𝑎́𝑐 đ𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̣̂𝑛 𝑡𝑟𝑜𝑛𝑔 đ𝑜́ 𝑐𝑜́ đ𝑎𝑛 𝑣𝑖𝑒̣̂𝑛 𝑃ℎ𝑢𝑛-đ𝑎. 𝑁𝑔𝑢̛𝑜̛̀𝑖 𝑏𝑖̣ 𝑠𝑎́𝑡 ℎ𝑎̣𝑖 𝑜̛̉ Đ𝑜̂́𝑐-𝑐𝑢𝑚 (𝐻𝑎̀ 𝐿𝑎𝑛) 𝑐𝑢̀𝑛𝑔 𝑣𝑜̛́𝑖 𝑛𝑎̆𝑚 𝑚𝑢̛𝑜̛𝑖 ℎ𝑎𝑖 đ𝑜̂̀𝑛𝑔 𝑏𝑎̣𝑛 𝑛𝑎̆𝑚 754. 

Lm. Nhan Quang