Dân Chúa Âu Châu

2018122714584701.05 g sinhGặp Chúa-say mê-giới thiệu.

Thứ Bảy trước lễ Hiển Linh.

"Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel"

LỜI CHÚA: Ga 1,43-51

Khi ấy, Chúa Giêsu định đi Galilêa. Người gặp Philipphê và nói với ông: "Hãy theo Ta".

Philipphê là người thành Bétsaiđa, quê quán của Anrê và Phêrô. Philipphê gặp Nathanaen và nói với ông: "Ðấng đã được Moisen ghi trong Luật và các tiên tri nói đến, chúng tôi đã gặp rồi: đó là Giêsu con ông Giuse, người thành Nazarét".

Nathanaen đáp: "Bởi Nazarét nào có cái chi hay?". Philipphê nói: "Hãy đến mà xem".

Chúa Giêsu thấy Nathanaen đi tới mình, thì nói về ông: "Ðây thật là người Israel, nơi ông không có gì gian dối". Nathanaen đáp: "Sao Ngài biết tôi?"

Chúa Giêsu trả lời rằng: "Trước khi Philipphê gọi ngươi, lúc ngươi còn ở dưới cây vả, thì Ta đã thấy ngươi". Nathanaen thưa lại rằng: "Lạy Thầy, Thầy là Con Thiên Chúa, là Vua Israel". Chúa Giêsu trả lời: "Vì Ta đã nói với ngươi rằng: ta đã thấy ngươi dưới gốc cây vả, nên ngươi tin, ngươi sẽ thấy việc cao trọng hơn thế nữa".

Và Người nói với ông: "Quả thật, quả thật, Ta nói với các ngươi, các ngươi sẽ thấy trời mở ra, và các Thiên Thần Chúa lên xuống trên Con Người".

* Đọc GIỜ KINH PHỤNG VỤ link CGKPV

* Các BÀI ĐỌC TRONG THÁNH LỄ

Suy Niệm 1: Ðến mà xem

(http://gpphanthiet.com)

“Từ Nazareth làm sao có cái gì hay được”. Nathanael lặp lại một thành kiến không tốt về Nazareth, về quê hương của Chúa Giêsu. Chúa Giêsu nhận định về ông như một người Israel đích thực: “Lòng dạ không có gì gian dối”. Nhân vô thập toàn, không ai là hoàn toàn tốt và cũng không ai là hoàn toàn xấu. Nathanael là con người tốt, nhưng cũng có khuyết điểm sống theo dư luận không có quan niệm tốt về Nazareth: “Từ Nazareth làm sao có cái gì hay được”.

Chứng tá đầy xác tín của Philipphê đã giúp đưa Nathanael ra khỏi sự mù quáng tinh thần: “Cứ đến mà xem, Ðấng mà sách Luật Môsê và các ngôn sứ đã nói tới, chúng tôi đã gặp, đó là ông Giêsu, con ông Giuse, người Nazareth”. Chỉ kinh nghiệm sống trực tiếp với Chúa Giêsu mới có thể giúp các tông đồ, những kẻ đầu tiên được gọi theo Chúa Giêsu, vượt qua được những giới hạn trần tục, che kín mầu nhiệm Con Thiên Chúa nhập thể.

Tác giả Phúc Âm theo thánh Gioan đã mô tả ơn gọi sống như Chúa Giêsu như là một cuộc gặp gỡ trực tiếp giữa Chúa và người được gọi. Và khi đã được gặp gỡ trực tiếp với Chúa Giêsu rồi, người được gọi mới vượt qua được những thành kiến tự nhiên đối với Chúa, và cảm thấy được thôi thúc chia sẻ kinh nghiệm gặp Chúa cho anh chị em chung quanh.

Kinh nghiệm sống của Philipphê được chia sẻ cho Nathanael: “Ðấng mà sách Luật Môsê và các ngôn sứ đã nói đến, chúng tôi đã gặp, đó là ông Giêsu, con ông Giuse, người Nazareth”.

Có thể nói đây là kiểu mẫu cho điều chúng ta gọi là việc tông đồ, là thông truyền và chia sẻ kinh nghiệm sống của chính bản thân về Chúa Giêsu cho anh chị em chung quanh, đây cũng là phương thế duy nhất giúp anh chị em vượt qua được những thành kiến không tốt về Thiên Chúa, để cùng chúng ta tôn thờ và yêu mến Ngài.

Chỉ nhờ đã gặp được Chúa trước rồi chúng ta mới có thể trở nên phương tiện để giúp anh chị em đến gặp Chúa: “Cứ đến mà xem”.

Ước chi đời sống chúng ta là một lời mời gọi liên lỉ anh chị em đến với Chúa.

(Trích trong ‘Mỗi Ngày Một Tin Vui’)

Suy Niệm 2: Giới thiệu Chúa.

(http://dcvxuanloc.net)

«Đấng mà sách luật Môsê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp» (Ga 1,45).

Để chuẩn bị cho sứ mạng loan báo Nước Thiên Chúa, Chúa Giêsu sống ẩn dật tại Nadaret suốt 30 năm. Khi bắt đầu sứ vụ cứu thế, Chúa Giêsu đã chọn gọi các môn đệ đầu tiên. Bài Tin mừng hôm nay thuật lại việc Chúa chọn Philipphê đi theo Người và qua ông, Chúa gọi thêm Nathanaen nữa. Ơn gọi theo Chúa là một hành trình, các môn đệ được đến và ở lại với Ngài, với thời gian họ sẽ khám phá ra Chúa Giêsu là vị tôn sư tốt lành để dấn bước theo Ngài. Cũng như các môn đệ khác, Philipphê đã cảm nghiệm về Chúa, từ đó ông dấn bước theo Chúa và giới thiệu Chúa cho Nathanaen. Nathanaen cảm thấy bất ngờ, bởi «Từ Nadaret, làm sao có cái gì hay được?». Có thể lời giới thiệu của Philipphê chưa đủ sức mạnh lôi cuốn, nên ông phải nại đến ơn Chúa «Cứ đến mà xem». Khi gặp được Chúa cũng như được đối thoại với Chúa, Nathanaen đã thay đổi cách nhìn và tuyên xưng niềm tin của mình vào Chúa «chính Thầy là Con Thiên Chúa, chính Thầy là vua Israel». Từ cái nhìn đức tin này, Nathanaen đã dấn thân trọn vẹn và trở thành khí cụ để Chúa sử dụng cho sứ mạng của Ngài.

Bản chất của Giáo hội là truyền giáo. Là Kitô hữu chúng ta cũng mang trong mình sứ mạng này. Thế nhưng ta không thể giới thiệu Chúa cho người khác nếu trong ta không có Chúa, bởi «không ai có thể cho cái mà họ không có». Các môn đệ có Chúa khi đến và ở lại với Ngài. Qua việc cử hành Phụng vụ, các Bí tích và nhất là Thánh lễ chúng ta được đến và ở lại với Chúa. Thế nhưng ta đã ý thức và trân trọng những giây phút ấy chưa? Chúa Giêsu là nơi Thiên Chúa và con người gặp nhau. Vì thế, lời giới thiệu của ta phải quy hướng về Chúa chứ không phải chính mình. Lời giới thiệu sẽ có sức thuyết phục khi lời nói phải đi đôi với hành động. Đồng thời, ta không nên ỷ lại vào sức riêng của mình, nhưng phải nại đến ơn Chúa như Philipphê đã giới thiệu Nathanaen với Chúa năm xưa.

Hằng ngày, chúng ta gặp Chúa qua việc cử hành phụng vụ và nơi những người chung quanh. Xin cho mỗi người chúng ta nhận ra sự hiện diện đầy tình yêu thương này và được biến đổi thực sự. Từ đó, chúng ta biết giới thiệu Chúa cho tha nhân bằng chính cuộc sống của mình.

Suy Niệm 3: VƯỢT QUA THÀNH KIẾN ĐỂ TIN THEO CHÚA (Ga 1,43-51)

Có một bạn trẻ Công Giáo rủ một người bạn bên đạo Phật đi lễ của người Công Giáo. Bạn bên đạo Phật nói rằng: “Mình có theo đạo Công Giáo đâu mà đi lễ?”; bạn bên Công Giáo trả lời: “Thì đi với tớ một hôm cho vui!”, nể quá nên bạn trẻ bên đạo Phật đã đi lễ cùng.

Đến nơi, thánh lễ chuẩn bị bắt đầu, hai bạn đi vào nhà thờ cách cung kính, nghiêm trang. Trong phần giảng lễ hôm đó, vị linh mục đã quảng diễn về Lòng Thương Xót của Thiên Chúa cách hùng hồn và đầy hấp dẫn qua dụ ngôn: “Người Cha nhân hậu”! Không ngờ, bài giảng ấy đã đánh động mạnh nơi lương tâm người bạn kia, bởi bạn đó thấy được một Đức Giêsu dễ thương, gần gũi và nhất là không hề chấp nhất tội lỗi của con người. Ngài luôn tìm mọi dịp thuận tiện để tha thứ. Sau đó, bạn đó đã tình nguyện xin đi học giáo lý và gia nhập đạo Công Giáo.

Bài Tin Mừng hôm nay cũng thuật lại việc sau khi Đức Giêsu gọi ông Philiphê, ông đã giới thiệu ông Nathanaen đến với Ngài. Tuy nhiên, Nathanaen đã hồ nghi và thốt lên: “Từ Nadarét làm sao có cái gì hay được?”. Nhưng khi ông đến và gặp Đức Giêsu, Ngài đã nói về ông như sau: “Đây đích thực là một người Ítraen, lòng dạ không có gì gian dối”. Ngay sau đó, Ngài đã cho ông biết về đời sống của ông cách nhiệm mầu, vì thế, ông đã sẵn sàng từ bỏ mọi sự để đi theo Đức Giêsu.

Nathanaen đã thoát được thành kiến cá nhân và sẵn sàng đi theo Đức Giêsu, phải chăng một phần lớn là do bởi cách giới thiệu đầy khéo léo của Philiphê!

Sứ điệp Lời Chúa hôm nay mời gọi chúng ta noi gương Philiphê, hãy trở nên trung gian để giới thiệu Chúa cho anh chị em mình, sẵn sàng khiêm tốn để cho Chúa được lớn lên trong anh chị em chúng ta. Đồng thời cũng mời gọi chúng ta không nên có những thành kiến cá nhân để rồi nhìn nhận vấn đề cách lệch lạc và đánh đồng tất cả.

Tuy nhiên, sự thay đổi của Nathanaen khi ông đã gặp được Đức Giêsu và đi theo Ngài cũng là một lời mời gọi cho mỗi chúng ta, đó là: khi đã hiểu được vấn đề, thì những thành kiến trước đó sẽ không còn ngự trị trong con người và lối suy nghĩ của chúng ta trong hiện tại.

Lạy Chúa Giêsu, xin cho chúng con biết giới thiệu Chúa cho anh chị em mình như Philiphê và sẵn sàng bỏ qua thành kiến để sống hài hòa với anh chị em mình như Nathanaen khi xưa. Amen.

Ngọc Biển SSP

Suy Niệm 4: Các thiên thần của Thiên Chúa

Suy niệm :

Trong kinh Tin Kính, chúng ta tuyên xưng niềm tin vào Thiên Chúa,

Đấng dựng nên muôn vật hữu hình cùng vô hình.

Các thụ tạo vô hình ở đây chính là chư vị thiên thần.

Chư vị này sống gần bên Thiên Chúa để phục vụ Ngài và nhân loại.

Hơn nữa, các thiên thần là những người đã phục vụ Đức Giêsu Kitô,

từ khi Ngài chào đời đến khi Ngài quang lâm.

Sứ thần Gabrien được Thiên Chúa sai đến với trinh nữ Maria

để loan báo về sự hạ sinh của Đấng Cứu Độ (Lc 1, 26).

Ta nghe tiếng ngợi khen của muôn vàn thiên binh cùng với sứ thần

trong đêm Con Thiên Chúa giáng sinh trên trái đất (Lc 2, 13).

Ta cũng thấy các thiên thần hiện ra để phục vụ Đức Giêsu (Mt 4, 11),

sau khi Ngài chiến thắng những cám dỗ của quỷ dữ nơi hoang địa.

Khi Đức Giêsu bị xao xuyến trước cái chết sắp đến,

một thiên thần từ trời đã đến tăng sức cho Ngài (Lc 22, 43).

Ngài đã không tránh né cái chết

bằng cách xin Cha cấp cho mình mười hai đạo binh thiên thần (Mt 26, 53).

Tin Vui Phục sinh được loan báo bởi các thiên thần từ mộ trống (Lc 24, 6).

Vào ngày tận thế, các thiên thần của Đức Giêsu sẽ đi theo Ngài

khi Ngài trở lại trong vinh quang để phán xét cả thế giới (Mt 16, 27).

Đức Giêsu nay ngự bên hữu Thiên Chúa trên trời,

trổi vượt trên các thiên thần và được các thiên thần thờ lạy (Dt 1, 4. 6).

Câu cuối của bài Tin Mừng hôm nay

cũng nói đến tương quan giữa Đức Giêsu và các thiên thần.

Trong lần gặp gỡ với Nathanaen và các bạn của ông

Đức Giêsu đã long trọng hứa là họ sẽ thấy trời rộng mở,

và “các thiên thần lên lên xuống xuống trên Con Người” (c. 51).

Trong một giấc mộng, Giacóp đã chiêm bao thấy

“một chiếc thang dựng dưới đất, đầu thang chạm tới trời,

trên đó có các thiên thần của Thiên Chúa lên lên xuống xuống” (St 28, 12).

Đức Giêsu nhận mình chính là chiếc thang đó, là Đấng Trung Gian

nối đất với trời, nối Thiên Chúa với nhân loại.

Các thiên thần cũng phải qua Ngài mà đến phục vụ con người.

Các thiên thần cũng là những đấng trung gian được sai đi,

nhưng họ phải qua Đấng Trung Gian duy nhất và đích thực,

vì Đấng đó vừa trọn vẹn là người, vừa trọn vẹn là Thiên Chúa.

Lên lên xuống xuống trên thang Giêsu là việc của các thiên thần.

Lên với Thiên Chúa để dâng cho Ngài nỗi thống khổ của nhân loại.

Xuống với nhân loại để mang cho họ ân lộc và sứ điệp từ trời.

Thiên thần vừa gần với con người, vừa gần với Thiên Chúa,

vừa tựa trên đất, vừa đụng tới trời, nên kéo trời xuống đất và đưa đất lên trời.

Xin được quyền năng của Sứ thần Micae: Ai bằng Thiên Chúa.

Xin được sức mạnh của Sứ thần Gabrien: Thiên Chúa hùng dũng.

Xin được ơn lành mạnh của Sứ thần Raphaen: Thiên Chúa chữa lành.

Kitô hữu là người hạnh phúc vì biết mình được nâng đỡ chở che.

Cầu nguyện :

Lạy Thiên Chúa Ba Ngôi là Đấng con tôn thờ,

xin giúp con quên mình hoàn toàn

để ở lại trong Chúa.

lặng lẽ và an bình

như thể hồn con đã sống trong vĩnh cửu.

Lạy Đấng thường hằng bất biến,

mong sao không gì có thể khuấy động

sự bình an của con,

hay làm cho con ra khỏi Chúa;

nhưng ước chi mỗi phút lại đưa con

tiến xa hơn vào chiều sâu của mầu nhiệm Chúa !

Xin làm cho hồn con bình an thanh thản,

xin biến hồn con thành chốn trời cao,

thành nơi cư ngụ dấu yêu của Chúa,

nơi Chúa nghỉ ngơi.

Ước chi

con không bao giờ để Chúa ở đó một mình

nhưng con luôn có mặt, với trọn cả con người,

với thái độ nhạy bén trong đức tin,

cung kính tôn thờ

và phó mình cho Chúa sáng tạo.

(Lời nguyện của chân phước Elisabeth de Trinité)

Lm. Ant. Nguyễn Cao Siêu SJ.

Suy Niệm 5: Ðến mà xem

(http://gpphanthiet.com)

1. Nghe nói và đích thân gặp gỡ

Trình thuật Tin Mừng theo thánh Gioan, chúng ta vừa được nghe công bố, kể lại hành trình ơn gọi của ông Nathanael, mà truyền thống Giáo Hội gọi là tông đồ Barthôlômêô. Hành trình này diễn ra theo hai bước:

Bước thứ nhất, ông được người bạn là Philiphê nói cho nghe về Đức Giê-su.

Bước thứ hai, ông đích thân đến gặp Đức Giê-su.

Nghe nói về Đức Giêsu và sau đó đích thân gặp gỡ Ngài, đó chính là hai yếu tố làm nên kinh nghiệm thiêng liêng căn bản trong đời sống ơn gọi Ki-tô hữu và nhất là ơn gọi dâng hiến. Ở những bước đầu của hành trình đức tin và của ơn gọi, ai trong chúng ta cũng có kinh nghiệm “hai bước” này, dĩ nhiên với những đặc điểm riêng của từng người. Cách riêng trong ơn gọi thánh hiến, chúng ta đã thực hiện, hay đúng hơn đã được ban cho kinh nghiệm “hai bước” này ở Nhà Tập, một cách sâu đậm nhất và nền tảng nhất.

Tuy nhiên kinh nghiệm căn bản này phải được duy trì, được bắt đầu lại, được làm mới lạ hầu như hàng ngày, hay ít nhất là hàng năm trong tuần tĩnh tâm. Nếu chúng ta để ý, kinh nghiệm hai bước này xẩy ra ít nhất hai lần một ngày trong các tuần tĩnh tâm: đó là khi chúng ta nghe gợi ý cầu nguyện và sau đó đi cầu nguyện. Và kinh nghiệm gặp gỡ Đức Kitô trong cầu nguyện phải được kéo dài suốt ngày hoặc ít nhất là phải tác động lên ngày sống của chúng ta. Ít nhất hai lần, vì trong thực tế có thể nhiều hơn: những lời chia sẻ của anh em hay chị em, hay một cách kín đáo hơn, cách sống, cách phục vụ, cách cầu nguyện, cách hiện diện của anh hay chị em cũng có thể là những lời “giới thiệu Đức Kitô” rất đánh động đối với chúng ta.

2. “Hãy đến và anh sẽ thấy”

Chúng ta hãy trở lại cuộc đối thoại giữa Philiphê và Nathanaen. Ông Philipphê đi tìm gặp ông Nathanaen và nói: “Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới, chúng tôi đã gặp : đó là ông Giê-su, con ông Giu-se, người Na-da-rét. ». Nhưng Nathanaen không được đánh động và cũng chẳng bị thuyết phục , ông trả lời: “Từ Na-da-rét, làm sao có cái gì hay được ? »

Qua hai lời đối đáp rất ngắn này, chúng ta có rút ra những kết luận rất thực tế và cũng rất quan trọng:

Chứng nhân thì chắc chắn về điều mình nói ; đó là điều kiện thiết yếu của lời chứng.

Nhưng lời chứng của chứng nhân lại không đủ mạnh để thuyết phục nguời khác!

Đó là bởi vì kinh nghiệm của chứng nhân luôn luôn mạnh hơn và lớn hơn những dẫn chứng mà người này đưa ra. Chẳng hạn, lời chứng về việc ăn soài không thể nào diễn tả hết được chính kinh nghiệm ăn soài. Chính vì thế, Philipphê nói với Nathanaen : “Hãy đến và xem ». Lời chứng chỉ hiệu quả khi nó thúc đẩy người nghe, không phải cúi mình trước những dẫn chứng, nhưng là đến lượt mình, đích thân thực hiện một kinh nghiệm. Bởi vì, chân lí, nhất là chân lí nhân linh và thần linh (khác với chân lí vật lí) không có bằng chứng nào khác, ngoài chính mình.

Điều này làm chúng ta bình an hơn trong sứ mạng làm chứng cho Đức Kitô ngang qua những công việc nhỏ bé của chúng ta. Đích thân từng người được mời đến gặp gỡ Đức Kitô và đích thân Đức Kitô đến gặp gỡ từng người như Ngài đã làm đối với Nathanaen. Chúng ta chỉ có thể làm chứng và mời gọi, bằng chính cuộc đời dâng hiến của chúng ta cho Đức Kitô và cho sứ mạng của Ngài.

3. “Thầy là Con Thiên Chúa»

Khi đi đến, gặp gỡ và đối thoại với Đức Giê-su, “con ông Giu-se », tông đồ Nathanaen đã tuyên xưng : “Thưa Thầy, chính Thầy là Con Thiên Chúa» ! Điều gì đã dẫn tông đồ Nathanaen đến lời tuyên xưng đức tin?

a. “Tôi đã thấy anh… »

Bởi vì, khi Nathanaen đến gặp Đức Giê-su, ông nhận ra rằng, Người đã «biết» và đã «thấy» anh trước khi anh đến gặp Người. Sau khi đã gặp gỡ và trao ban lòng tin, người phụ nữ Samari cũng có cùng một kinh nghiệm: “Đến mà xem: có một người đã nói với tôi tất cả những gì tôi đã làm» (Ga 4, 29). Tác giả Thánh Vịnh cũng nói về cùng một kinh nghiệm được Thiên Chúa thấu suốt:

Lạy CHÚA, Ngài dò xét con và Ngài biết rõ,

biết cả khi con đứng con ngồi.

Con nghĩ tưởng gì, Ngài thấu suốt từ xa,

đi lại hay nghỉ ngơi, Chúa đều xem xét,

mọi nẻo đường con đi, Ngài quen thuộc cả.

Miệng lưỡi con chưa thốt nên lời,

thì lạy CHÚA, Ngài đã am tường hết. (Tv 139, 1-4)

Người « thấu suốt » anh, và Người cũng thấu suốt từng Người chúng ta, bởi vì mỗi người chúng ta được tạo dựng theo hình ảnh của Người, được tạo dựng bởi Người và cho Người : “Nhờ Ngôi Lời, vạn vật được tạo thành » (Ga 1, 3). Người thấu suốt chúng ta không phải để lên án, nhưng để bao bọc, chữa lành và tái sinh chúng ta cho sự sống của Thiên Chúa, như lời Thánh Vịnh diễn tả :

Ngài bao bọc con cả sau lẫn trước,

bàn tay của Ngài, Ngài đặt lên con. (Tv 139, 5)

b. « Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới… »

Tuy nhiên, Nathanaen cũng như tất cả chúng ta còn được mời gọi hiểu biết ngôi vị Đức Giê-su ở tầm mức lịch sử cứu độ, và ngang qua lịch sử độ, tầm mức của lịch sử loài người và của toàn thể tạo vật, như lời của Đức Giê-su gợi ra cho Nathanaen: “Anh sẽ còn được thấy những điều lớn lao hơn thế nữa.” Bởi lẽ, Đấng mà sách Luật Mô-sê và các ngôn sứ nói tới.

Thật vậy, sau này, chính Đức Ki-tô phục sinh sẽ giải thích cho hai môn đệ Emmau về sự tương hợp giữa mầu nhiệm Vượt Qua của Ngài và Sách Thánh, nghĩa là Luật và các ngôn sứ (x. Lc 24, 11-35). Sự tương hợp này không chỉ đem lại cho hai môn đệ một sự hiểu biết, nhưng, qua đó, còn tạo ra nơi tâm hồn các ông một kinh nghiệm, kinh nghiệm “con tim bừng cháy”. Như thế, việc hiểu Sách Thánh được hoàn tất nơi Đức Giêsu đã phải đi ngang qua chốn sâu thẳm của tâm hồn, và làm cho sinh động mọi gốc rễ của tâm hồn, để có thể làm cho “con tim bừng cháy”. Vậy thì tại sao người nghe, là hai môn đệ và hôm nay đến lượt chúng ta, lại thấy mình có liên quan, thấy mình được đánh động bởi sự kiện Đức Ki-tô hoàn tất Sách Thánh cổ xưa?

Gương vâng phục của Đức Giêsu đối với Cha của Ngài có lẽ chưa đủ, vì chúng ta vẫn còn ở bên ngoài. Chúng ta thấy mình có liên quan, bởi vì sự vâng phục của Đức Giêsu đối với Chúa Cha được bày tỏ ra cho Ngài ngang qua con người. Kế hoạch của Chúa Cha được ghi khắc ở đâu, nếu không phải là trên con người, trên toàn thể một dân tộc có trước Ngài? Hẳn là kế hoạch này được viết trong một cuốn sách; nhưng nếu các trang sách biết nói, đó là bởi vì chúng qui về những cuộc đời cụ thể, giống như cuộc đời cụ thể của chúng ta, và Thiên Chúa đã dùng những cuộc đời cụ thể này để ghi khắc trên đó kế hoạch Ngài thiết lập cho Đức Kitô của Ngài.

* * *

Và, vì lịch sử dân tộc này giống như lịch sử cuộc đời chúng ta, đầy thăng trầm, tội lỗi và bị chi phối nặng nề bởi sự dữ, con tim chúng ta có thể “bừng cháy” khi chúng ta nhận ra nơi con người và cuộc đời của mình hành trình Vượt Qua của Đức Ki-tô.

Lm Giuse Nguyễn Văn Lộc