Dân Chúa Âu Châu

hoa 37Kính Chị Tuyết Hằng,

Em viết thư này trong tâm trạng hỗn độn ăn năn, đau khổ hơn mọi kẻ khổ đau trên trần gian! Mong thật mong, cho thư đến tay chị thật sớm, để chị giúp đỡ em qua cơn nghèo ngặt xót cùng này!!
Chị quý mến, Hoa Tím làm chung sở với anh Thông Xanh. Cả hai đều là con mồ côi cha mẹ. Thông Xanh còn có anh chị ruột, có bầy cháu đông. Em thì còn bà dì họ ở xa. Tụi em quen nhau lâu lắm. Và yêu nhau trong thông cảm hoàn cảnh nghèo nàn tình thương, thiếu thốn vật chất của nhau. Anh ấy học giỏi, có bằng cấp cao hơn em. Lương bổng khá hơn, em chỉ là một cô Ký quèn ít oi lương tiền. Mà còn phải trả ơn nuôi dưỡng của bà dì em. Anh ấy cũng thường giúp đỡ hai gia đình nghèo của anh, của chị. Vì thế, tình yêu của chúng em còn chưa đưa ra ánh sáng được!

Thưa thật với chị, tụi em tuy yêu thương nhau rất là thương. Nhưng vẫn được Ơn Đức MẸ chở che, cho em biết giữ gìn tiết hạnh. Thông rất biết điều, hiền lắm. Không dám nài ép chuyện ái ân với em. Dù rằng, bọn em có nhiều dịp ở cạnh nhau trong những chiều vắng vẻ thôn quê dạo chơi. Thông đã hai mươi chín tuổi khôn ngoan, tranh đấu kiếm sống. Còn Hoa Tím chỉ mới mười chín hơn, chưa từng trải việc đời nhiều! Ngày nghỉ, em hay rủ Thông đi lễ nhà thờ, đi dạo mát ở bờ sông hay ở thôn quê... không tốn tiền gì. Thông rất lịch sự, nâng niu săn sóc em từng chút... Khiến em ngày qua ngày, càng yêu quý anh thêm!

Chị Hằng ơi, không ngờ ngày cuối năm qua, em bị đau nặng, không về quê ăn Tết với bà dì được. Thông đã đến nhà trọ của em, hết tình lo lắng nuôi bệnh em. Sắm sửa căn phòng nhỏ xíu cho sáng đẹp ra với chậu hoa vạn thọ, với bánh trái. Vui vẻ ăn Tết với em, không về thăm anh chị như mọi năm qua. Đó là cái Tết đầu tiên tụi em sống với nhau thật vui sướng. Thế rồi... trong khung cảnh đầm ấm ngày xuân, Thông mời em ly rượu đỏ. Tụi em chếnh choáng say say. Rồi... men tình cũng ngập đầy. Thông say khướt, em cũng mê mang... trong vòng tay siết chặt của anh. Rồi chuyện “tai hoạ“ dễ yêu đã đến. Tàn canh, em khóc lóc, anh năn nỉ ủi an, hứa sẽ nhờ anh chị chủ hôn cưới em!

Mấy tháng sau, anh Hai của Thông thì chịu, Chị Ba thì không chịu cưới em. Và khi biết em đã có thai hai tháng, thì mắng em nhiều lời khinh thị khó nghe. Thông yên lặng, vì rất nể sợ anh chị, chẳng dám bênh vực em một lời nào. Nhưng sau mấy ngày suy nghĩ nhiều, anh tìm đến nhà trọ, xin em gắng công đợi chờ ít lâu. Anh sẽ kiếm tiền làm đám cưới chính thức với em. Không cần nhờ cậy anh chị nữa. Miễn là em chấp nhận sống khó nghèo với anh! Rồi anh bặt tin với em liên tiếp mấy tuần lễ. Bụng em càng ngày thêm to. Em xấu hổ, lo sợ bạn bè chung quanh biết được, chê cười. Và còn bao nhiêu mối lo khác nữa. Cho nên trong cơn khủng hoảng, em đã đến nhà thương... phá núm ruột trứng nước tình yêu của em!

Sau đó, anh hớn hở trở lại với một cặp vợ chồng bạn thân. Vui mừng báo tin sẽ nhờ họ làm chứng nhân cho lễ cưới đời và đạo của chúng em trong tháng tới. Em bàng hoàng hổ thẹn vì đã mất con. Đợi bạn về, em bậm gan thú thật với anh. Chị ạ, Thông đã giận dữ nghiến răng căm tức. Đau đớn nhìn em trừng trừng ứa lệ căm hờn! Bất động trong phẫn nộ. Rồi thở dài: “Không ngờ em chẳng có trái tim. Nỡ nhẫn tâm giết chết con mình trong lòng mẹ. Như giết chết tình yêu của hai ta...“! Rồi anh ôm mặt đầy nước mắt bỏ về luôn! Em vật vã kêu gào đau khổ như điên cuồng trong hối hận. Nhiều lần tìm kiếm anh mà không gặp, vì anh đã xin đổi chỗ làm rồi! Và biệt dạng luôn! Em bơ vơ quá, chỉ có Thông là nơi nương dựa tình thương! Nếu anh không chịu tha thứ cho, thì em làm sao sống nổi.

Em khổ sở tột cùng, nhiều lần muốn hủy mình chết theo đứa con trứng nước. Nhưng lại sợ tội với Chúa Cha. Chị Hằng ơi, liệu Thông còn yêu em nữa không, như lời anh thường nhỏ to là: “Tụi mình côi cút, sau này dù cho có giông dữ, gió dội gì, thì anh cũng nguyền yêu thương em hoài hoài!“ Sao bây giờ anh lại bỏ em hở? Chị thương kính, ráng giúp em tìm cách khuyên lơn anh ấy... quay lại với em. Rất trông chờ tin! Em điên mất vì đợi. Không biết còn chịu đựng được bao lâu nữa đây?!...

Một cánh hoa Tím bọt bèo!


TRẢ LỜI: Hỡi Cánh Tím hoa bé nhỏ,

Dẫu rằng có đảo điên cay đắng vô vàn, cũng chớ nên vội vàng... xuống tay với chính đứa con yêu đương của mình! Hành động dữ dằn như vậy, thật là trái với đức hiếu sinh yêu thương của Ơn Trên. Lương tâm không cho phép tàn nhẫn bóp chết một mầm sống non dại. Lại thiếu suy nghĩ mà phủ nhận trách nhiệm được làm mẹ cao cả như em. Vô tình tiêu hủy kết quả luyến ái yêu đương say đắm của đôi trái tim chân thành đến với nhau. Em phải biết rằng, Thông đã trân trọng, nâng niu tình yêu với em. Sung sướng được làm cha, trong tình cảm thiết tha nhận trách nhiệm. Bằng chứng tình yêu trong những tất tả xuôi ngược bao ngày, để chu toàn hạnh phúc cho mẹ con em!

Than ôi..., trong một phút quắt quay mà em đã làm một sự việc quá kinh tởm hãi hùng! Chỉ một giây phút ngắn ngủi sai lầm thôi, mà em đã trượt ngã sõng soài đằng đẵng một đời hối hận! Thật đáng tiếc vô cùng!

Nhiều hụt hẫng, nhiều đớn đau... bởi vì đầy ngập yêu thương! Yêu quý chân thành mối tình thơ mộng của hai người. Nhưng hỡi ơi, em đã lỡ lầm gieo xuống quá nặng tay “trái sầu riêng đầy gai góc“, đâm thấu cõi lòng người yêu. Cho nhức buốt niềm đau thê lương, bắt buộc trái tim ai phải ngỡ ngàng chia lìa cùng ai!

Hoa Tím nhé, mọi việc đã lỡ rồi! Chớ nên tái phạm cái tội tầy trời nữa! Đã một lần giết con, giờ lại định giết hại chính mình nữa ư?! Tội tình lắm đó. Các Đấng thiêng liêng tình yêu không thể chấp nhận cho một lần nữa nông nổi của em đâu nhá! Mà khi biết được, Thông cũng không thứ tha, sẽ càng hờn căm hơn!

Vậy thì em gái nhỏ ơi, hãy cố gắng bình tâm lại! Dù rằng, có trăm ngàn ray rứt đớn đau. Muôn vạn chán nản chao đảo trong bơ vơ lo sầu. Em chớ nên tuyệt vọng quá độ! Em đã lỡ tay buông rơi bóng hạnh phúc tuyệt vời của em rồi. Hãy cố gắng nhẫn nhục vượt qua mọi khó khăn trong hy vọng. Nên hy vọng không vuột mất một người có tâm hồn quý báu như Thông Xanh. Hãy Cầu Xin với Chúa nhân lành, với MẸ chí ái giúp em quên bao xót xa. Mà tu chỉnh lại trái tim nhân đạo. Để không phải bao giờ hối tiếc trong ân hận não nùng! Chớ nên than khóc sầu bi,
Tím thu rơi... hoa vàng rơi rơi,
Đời mộng ảo, đâu tình ước mơ!
Từng cơn gió... Thông Xanh bạt ngàn,
Chờ đợi ai, bốn phương mịt mờ!...

Em hãy nhớ rằng,
Tất cả mọi oan trái đã nghiệt ngã xẩy ra, là một bài học đắt giá về lòng thương yêu mà em phải luôn ghi nhớ. Để trỗi dậy tấm hồn thiện mỹ, mà biết trân trọng tình yêu thiết tha và tinh thần trách nhiệm của nữ nhân thiện lương! Cố gắng lên, trong vun bồi nghị lực mà chiến đấu với những bất hạnh ngang trái. Hãy dằn lòng, dìm đau thương mà... Hy Vọng!

Cùng Thông Xanh quý mến,
Thiết tha gửi đến cho em đôi dòng chân thành. Mong ước em trai hãy vì Tình Yêu trời biển của Thiên Chúa Ba Ngôi, đã trao yêu thương vun đúc cho em có Một Trái Tình tràn trề thiện ái. Cho em được làm con Người có quả tim nhân hậu. Vậy, xin hãy chịu khó suy nghĩ lại, đặt mình vào hoàn cảnh của Hoa Tím lúc bấy giờ, nhé? Thử coi, một thiếu nữ không chồng mà lại mang thai. Người yêu biền biệt nơi nao, bơ vơ lo lắng hoang mang trong đen tối hãi hùng. Tuổi đời còn quá non trẻ, thiếu kinh nghiệm sống. Cho nên trong một phút quá sợ sệt, mà dại khờ làm việc ác tâm. Để lại vết chém trí mệnh đớn đau cho em trai. Và cho cả nàng, phải triền miên ngụp lặn trong vũng lầy ân hận khổ đau về tội tình của mình... Mà thông cảm, mà thứ lỗi cho người yêu bé nhỏ côi cút bạc phần! Dẫu biết rằng, em trai đã chới với đau buốt như dao cắt trái yêu. Hụt hẫng căm giận trong phẫn tình...!

Chị cũng xót xa chia sẻ đau buồn cùng Thông Xanh... Và Hoa Tím dại khờ nữa! Chị cũng biết rằng, con người dẫu sao cũng chỉ là con người hèn mọn, yếu đuối phàm nhân. Nhưng nếu Ta hiểu...
Làm người tuy khó, khó làm người!
Người khó làm... duy bởi Ta thôi!
Trái tim vui vẻ cởi mở làm Người,
Cho bao oan trái hận thù trôi đi!

Vậy thì em trai ơi, xin hãy làm Tốt hơn nữa, con người Tốt của cây Thông hào hùng Xanh lá nhân nghĩa. Mà thôi trôi nổi căm tức người yêu bé nhỏ dại khờ của mình. Chị biết lắm, Thông làm sao khỏi đớn đau xót xa nhớ thương người con gái dấu yêu đó. Hãy rộng lượng thứ tha... mà quay lại nhé. Đừng chối bỏ, đừng thổn thức...
Trằn trọc đêm thâu, nhớ thương về đâu?!
Buồn vương tiếng tơ cung sầu lẻ loi!
Ngàn vạn tiếng yêu thương sao ngập ngừng...
Giữa đêm sương khuya với nghìn ánh sao...
Lưới tơ sương giăng mấy triền lá chao,
Tình yêu của Thông... khứ hồi tái lai!
Tim Tím... hoa tươi, sẽ hé nụ cười,
Ai trao cho Ai, muôn vàn tiếng yêu!

Mến chúc, thương nhiều!

Tuyết * Hằng