Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
ĐTC: can đảm với con tim thổn thức
VRNs (11.02.2015) –Sài Gòn- Nếu anh muốn tìm kiếm Thiên Chúa, anh sẽ không gặp Ngài ngồi trên một chiếc ghế thoải mái đọc báo, hay đang ngồi trên vi tính. Tìm kiếm Thiên Chúa có nghĩa là can đảm bước đi trên hành trình nguy hiểm, mang lấy con tim thổn thức. Đó là ý chính trong bài giảng của Đức Thánh Cha Phanxicô trong thánh lễ sáng thứ Ba, 10.02 tại nguyện đường Santa Marta.
Suy tư của Đức Thánh Cha Phanxicô dựa vào bài đọc từ I trong sách Sáng Thế kể về việc Thiên Chúa tạo dựng con người “theo hình ảnh của Ngài”. ĐTC nói về việc con đường đúng và sai mà Kitô hữu đi tìm nguồn gốc và căn tính của mình.
Đức Thánh Cha Phanxicô nhấn mạnh rằng chúng ta không thể tìm thấy hình ảnh Thiên Chúa “trên máy tính, hoặc trong bộ bách khoa toàn thư”. Nhưng chúng ta chỉ có thể tìm thấy hình ảnh Thiên Chúa và “hiểu về căn tính của chúng ta” khi biết đặt nó “trong một cuộc hành trình”. Nếu không như thế “chúng ta sẽ không bao giờ biết được khuôn mặt Thiên Chúa”:
“Những ai không bao giờ đặt trong một hành trình, sẽ không bao giờ biết hình ảnh của Thiên Chúa, sẽ không bao giờ tìm thấy khuôn mặt của Chúa Kitô. Các kitô hữu ngồi một chỗ hay các Kitô hữu thờ ơ sẽ không bao giờ biết về khuôn mặt của Thiên Chúa: Họ không biết Ngài. Họ nói: “Thiên Chúa là như thế này v,v … nhưng họ chỉ là những người thơ ơ và không biết gì về Ngài. Anh cần phải có con tim thổn thức trên hành trình tìm kiếm Thiên Chúa, sự thổn thức mà Thiên Chúa đặt trong tâm hồn mỗi người chúng ta và đưa chúng ta tiến về phía trước trong việc tìm kiếm Ngài”.
Một “bức tranh biếm họa” về Thiên Chúa
Việc đặt trong một hành trình như thế có nghĩa là đón nhận rủi ro. Đó là những gì mà những ngôn sứ vĩ đại như Êlia, hay Giêrêmia hay ông Giop đã cảm nghiệm, bất chấp nguy hiểm và có lúc cảm thấy mình mệt mỏi và mất lòng tin. Nhưng một cách khác có nguy cơ làm cho chúng ta trở nên ù lì và làm sai lệch trong việc tìm kiếm Thiên Chúa như trong đoạn Tin Mừng mà các kinh sư và người Pharisêu quở trách Chúa Giêsu và các môn đệ ăn mà không rửa tay:
“Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu đối mặt với những người sợ đặt mình trong hành trình đi tìm kiếm căn tính cho mình và những người bằng lòng với một hình ảnh biếm họa về Thiên Chúa. Đó là những người sai lạc về căn tính của mình. Họ là những người thờ ơ, một tâm hồn không biết thổn thức, họ biết về Thiên Chúa chỉ qua những điều răn và bỏ quên Thiên Chúa. Họ bỏ qua các điều răn của Thiên Chúa, mà tuân giữ truyền thống của con người, và làm như vậy họ quay lưng lại với Thiên Chúa, không đặt mình trong hành trình hướng về Thiên Chúa và khi họ cảm thấy không an toàn, họ tạo nên một điều răn khác”.
Ân sủng gìn giữ hành trình kiên định
“Những người hành động như trên đang đi vào một hành trình mơ màng”:
“Hôm nay phụng vụ mời gọi chúng ta suy tư dựa trên hai văn bản này, như là hai chứng minh thư. 1. Thiên Chúa tạo dựng chúng ta theo cách này. Ngài nói với chúng ta: “Đặt con trên một hành trình và con sẽ phải khám phá căn tính của con, vì con là hình ảnh của Thiên Chúa, con được dựng nên theo hình ảnh của Ta. Đứng lên và tìm kiếm Thiên Chúa. 2. Đừng lo lắng: thực thi tất cả những điều răn. Đó là khuôn mặt của Thiên Chúa.
“Xin Chúa ban cho tất cả chúng ta ơn can đảm để đặt mình trong cuộc hành trình tìm kiếm khuôn mặt của Chúa, khuôn mặt mà một ngày nào đó chúng ta sẽ thấy, nhưng chúng ta phải tìm kiếm ngay khi còn ở trên dương thế này”.
Hoàng Minh, VRNs
Nguồn: DCCT
Hàng giáo phẩm Bosnia-Herzegovina bác bỏ khả năng Đức Giáo Hoàng sẽ đến thăm Medjugorje
Một số nguồn tin cho rằng trong chuyến tông du tại Bosnia-Herzegovina vào ngày 6 tháng 6 tới đây, Đức Thánh Cha Phanxicô có thể sẽ dùng trực thăng để bay từ Sarajevo đến Medjugorje.
Đức Hồng Y Vinko Puljic, Tổng Giám Mục Sarajevo bác bỏ nguồn tin trên và nhận xét rằng trong chuyến tông du này, Đức Thánh Cha sẽ dành nhiều thời gian để đề cập đến những "tình trạng nghiêm trọng" của người Công Giáo ở Bosnia. Ngài nói: "Một ngày không phải là nhiều".
Cha Federico Lombardi, giám đốc văn phòng báo chí Vatican, nói rằng các cuộc thảo luận về biến cố Đức Mẹ hiện ra tại Medjugorje "không có liên hệ" gì với mục đích của Đức Giáo Hoàng đến thăm Sarajevo.
Một ủy ban đặc biệt của Vatican đã được hình thành để nghiên cứu các cuộc hiện ra tại Medjugorje. Báo cáo của ủy ban giờ đây đang nằm trong tay của Thánh Bộ Giáo Lý Đức Tin. Hiện chưa có dấu hiệu cho thấy khi Vatican có thể đưa ra một tuyên bố công khai về vấn đề này.Nguyễn Việt Nam
Lập trường của Tòa Thánh trước cuộc leo thang bạo lực tại Ucraina
VATICAN. Tòa Thánh bày tỏ quan tâm trước tình trạng leo thang bạo lực tại Ucraina, làm cho gần 5.400 người chết và có nguy cơ trầm trọng thêm.
Trong tuyên ngôn công bố hôm 10-2-2015, LM Federico Lombardi, SJ, Giám đốc Phòng báo chí Tòa Thánh nói:
”Tòa Thánh chú tâm theo dõi tình hình cuộc khủng hoảng ở các nơi trên thế giới, trong đó có tình hình ở miền Đông Ucraina. Đứng trước sự leo thang xung đột đốn ngã nhiều nạn nhân vô tội, ĐTC Phanxicô đã nhiều lần kêu gọi hòa bình. Với những lời can thiệp ấy, ĐTC mời gọi các tín hữu cầu nguyện cho những người chết và bị thương vì bạo lực, đồng thời ngài nhấn mạnh sự cấp thiết mở lại các cuộc thương thuyết, là con đường duy nhất có thể theo để ra khỏi tình trạng gia tăng những lời cáo buộc và phản ứng.
”Đứng trước những giải thích khác nhau người ta đưa ra về những lời của ĐGH, nhất là những lời ngài nói ngày 4-2-2015 vừa qua, tôi thấy nên minh xác rằng ĐTC muốn có ý ngỏ lời với tất cả những phe liên hệ, tin tưởng nơi cố gắng chân thành của mỗi phe trong việc áp dụng những thỏa hiệp đã cùng nhau đạt tới và ngài nhắc nhở nguyên tắc về công pháp quốc tế, mà Tòa Thánh đã nhiều lần tham chiếu từ khi bắt đầu cuộc khủng hoảng này. Như Thánh Gioan Phaolô 2 Giáo Hoàng đã nhiều lần lập lại, nhân loại phải tìm được can đảm thay thế luật sức mạnh bằng sức mạnh của luật.
”ĐTC vui mừng chờ đợi cuộc hành hương của hàng Giám Mục Ucraina về viếng mộ hai Thánh Tông Đồ Phêrô và Phaolô từ ngày 16 đến 21-2 tới đây. Biến cố này sẽ thêm một cơ hội để gặp gỡ các anh em Giám Mục, để được thông tin trực tiếp về tình hình của đất nước Ucraina yêu quí, để an ủi Giáo Hội tại Ucraina cũng như tất cả những người đang đau khổ và để cùng nhau cứu xét những con đường hòa giải và hòa bình”
LM Lombardi đưa ra lời tuyên bố trên đây giữa lúc Đức và Pháp đề ra sáng kiến và kế hoạch thương thảo với Nga, gia tăng sức ép nhưng không đồng ý cung cấp khí giới cho chính phủ Ucraina để chống lại các lực lượng thân Nga đòi ly khai ở miền Đông Ucraina. Hoa Kỳ dọa sẽ cung cấp khí giới cho Ucraina nếu sáng kiến hòa bình của Đức và Pháp thất bại. Nga tuyên bố: nếu Mỹ cung cấp khí giới cho Ucraina thì chỉ càng làm xung đột leo thang hơn.
G. Trần Đức Anh OP
ĐTC: Kitô hữu có trách nhiệm bảo vệ công trình sáng tạo
VRNs (10.02.2015) –Sài Gòn- theo news.va- Kitô hữu được mời gọi để bảo vệ công trình sáng tạo của Thiên Chúa. Đó là sứ điệp của Đức Thánh Cha trong bài giảng lễ sáng thứ Hai 09.02 tại nguyện đường Santa Marta. Đức Thánh Cha cũng nói về “cuộc tạo thành mới”, được Chúa Giêsu thực hiện. Chúa Giêsu “tái tạo” từ những gì đã bị hủy hoại do tội lỗi.
Thiên Chúa sáng tạo ra vũ trụ nhưng công trình sáng tạo chưa kết thúc, “Thiên Chúa tiếp tục kéo dài công trình tạo dựng của Ngài.” Đó là ý chính trong bài giảng của Đức Thánh Cha Phanxicô dựa trên bài đọc I trong sách Sáng Thế kể về công trình sáng tạo của Thiên Chúa. ĐTC nói rằng: “Trong Tin Mừng hôm nay, chúng ta cũng thấy một công trình sáng tạo khác nơi Thiên Chúa, đó là Chúa Giêsu, Đấng đã đến để tái tạo những gì đã bị hủy hoại do tội lỗi gây nên.”
“Chúng ta thấy Chúa Giêsu ở giữa dân chúng, những ai chạm vào Ngài đều được cứu chữa và được tái tạo. Công trình sáng tạo lần hai này còn tuyệt vời hơn so với lần thứ I. Đó là một công việc khác, đó là sự kiên trì trong đức tin mà trong đó Chúa Thánh Thần hoạt động.
Thiên Chúa vẫn đang tiếp tục hoạt động, và chúng ta tự hỏi xem mình đáp lại công trình sáng tạo này của Thiên Chúa như thế nào, công trình sinh ra trong tình yêu, vì Ngài hoạt động qua tình yêu. Trong cuộc tạo thành thứ I, chúng ta phải đáp trả lại bằng trách nhiệm mà Chúa trao cho chúng ta. Trái đất này là của chúng ta, chúng ta phải có trách nhiệm làm cho nó tăng trưởng. Chúng ta phải có trách nhiệm gìn giữ, bảo vệ trái đất, dưỡng nuôi công trình sáng tạo để trái đất lớn lên theo những quy luật của nó. Chúng ta là những người quản lý công trình sáng tạo chứ không phải là những chủ nhân ông.
Chúng ta phải cẩn thận đừng để mình trở thành những chủ nhân ông của công trình sáng tạo, nhưng đưa công trình sáng tạo tiến lên về phía trước, tuân theo định luật của nó. Vì vậy, để đáp lại công trình sáng tạo của Thiên Chúa trước hết đó là: bảo vệ công trình sáng tạo.
Về “cuộc tạo thành thứ hai”, ĐTC mời gọi nhìn đến gương mặt của thánh Phaolô tông đồ. Thánh nhân dạy rằng chính chúng ta hãy “giao hòa cùng Thiên Chúa”, “đi vào con đường hòa giải nội tâm, cộng đồng giao hòa, vì giao hòa là công trình của Chúa Kitô. Và một lần nữa, những lời của Thánh Phaolô khẩn thiết vang lên, Chúa Thánh Thần ở trong chúng ta, đang hoạt động trong chúng ta. Chúng tay hãy vững tin vào Ba Ngôi Thiên Chúa: Cha, Con và Thánh Thần.
Và cả ba đều được tham gia vào công trình sáng tao này, trong việc tái tạo. Và đáp lại Ba Đấng, chúng ta hãy bảo vệ và nuôi dưỡng công trình sáng tạo, chính mình hòa giải mỗi ngày với Chúa Cha trong Chúa Giêsu Kitô, và đừng làm buồn lòng Chúa Thánh Thần, Đấng làm chủ tâm hồn chúng ta, đồng hành với chúng ta, làm cho chúng ta lớn lên”.
“Nguyện xin Thiên Chúa ban cho chúng ta ân sủng để hiểu rằng Ngài là chủ công trình và ban cho chúng ta ân sủng đáp lại cách thích đáng công trình tình yêu này.”
Hoàng Minh, VRNs
Nguồn: DCCT
Sứ điệp Đức Thánh Cha nhân Ngày Thế giới các bệnh nhân lần thứ 23
VATICAN. Thứ tư sắp tới, 11-2-2015, lễ Đức Mẹ Lộ Đức, Giáo Hội Công Giáo sẽ cử hành Ngày thế giới các bệnh nhân lần thứ 23.
Thánh Gioan Phaolô 2 Giáo Hoàng thiết lập Ngày này hôm 13-5 năm 1992, tức là 1 năm sau khi ngài bị các bác sĩ cho biết là bị bệnh Parkinson. Ngài đã viết nhiều về vấn đề đau khổ bệnh tật và nhấn mạnh đến giá trị của khổ đau cứu độ nhờ Chúa Kitô. Văn kiện nổi bật của ngài về vấn đề này là Tông thư ”Salvifici Doloris” (Khổ đau cứu độ). Ngày Thế giới các bệnh nhân được ấn định vào ngày lễ Đức Mẹ Lộ Đức vì có nhiều tín hữu hành hương tại Đền thánh Đức Mẹ cho biết đã được khỏi bệnh nhờ sự chuyển cầu của Đức Trinh Nữ Maria.
Trong buổi đọc kinh Truyền Tin trưa chúa nhật 8-2-2015, ĐTC cũng nhắc nhở các tín hữu cử hành Ngày Thế Giới các bệnh nhân và ngài chúc lành cho các sáng kiến để cử hành ngày nay, đặc biệt là buổi Canh thức cầu nguyện tại Roma chiều ngày 10-2-2015. Ngài cũng nhắc đến Đức TGM Zygmunt Zimowski, người Ba Lan, Chủ tịch Hội đồng Tòa Thánh mục vụ y tế và xin cầu nguyện cho Đức TGM đang bị bệnh nặng (Đức TGM bị ung thư tuyến tụy (lá lách), đã được giải phẫu hồi tháng 12-2014 và đang được điều trị tại Ba Lan. HĐGM Ba Lan cũng như giáo phận Random nguyên quán cũng kêu gọi các tín hữu cầu nguyện cho Đức TGM Zimowski).
Năm 2015 này, Ngày Thế giới các bệnh nhân có chủ đề là một câu trích từ sách Ông Gióp: ”Tôi đã là đôi mắt cho người mù, đôi chân cho người què” (G 29,15).
Để giúp các tín hữu suy tư và chuẩn bị cử hành ngày nay, ĐTC Phanxicô cũng nối tiếp truyền thống của các vị tiền nhiệm và cho công bố một sứ điệp, qua đó ngài mời gọi các tín hữu cởi mở đối với những đau khổ của bệnh nhân, phục vụ, tháp tùng, ra khỏi mình để đến với anh chị em bệnh nhân đau khổ. Sau đây là toàn văn sứ điệp của ĐTC:
”Tôi đã là đôi mắt cho người mù, đôi chân cho người què” (G 29,15).
Anh chị em thân mến,
Nhân Ngày thế giới các bệnh nhân do Thánh Gioan Phaolô 2 Giáo Hoàng thiết lập, tôi ngỏ lời với tất cả anh chị em đang mang gánh nặng bệnh tật và qua nhiều cách thức khác nhau, anh chị em đang kết hiệp với Chúa Kitô chịu đau khổ; cũng như với anh chị em là những người chuyên nghiệp và những người thiện nguyện trong lãnh vực y tế.
Chủ đề năm nay mời gọi chúng ta suy niệm về câu nói của sách Ông Gióp: ”Tôi đã là đôi mắt cho người mù, đôi chân cho người què” (G 29,15). Tôi muốn thực hiện việc suy niệm này trong viễn tượng “sự khôn ngoan của tâm hồn”, sapientia cordis.
1. Sự khôn ngoan này không phải là một kiến thức lý thuyết trừu tượng, kết quả của những lý luận. Đúng hơn, như thánh Giacôbê đã mô tả trong Thư của ngài, sự khôn ngoan ấy ”tinh tuyền, an bình, dịu dàng, bao dung, đầy lòng từ bi và những hoa trái tốt lành, không thiên vị và thành thật” (3,17). Vì thế, đó là một thái độ được Thánh Linh phú vào trong tâm trí của người biết cởi mở đối với đau khổ của anh chị em mình và nhận ra hình ảnh của Thiên Chúa nơi họ. Do đó, chúng ta hãy kêu cầu như trong Thánh Vịnh: ”Xin dạy chúng con đếm những ngày đời chúng con và chúng con sẽ được một tâm hồn khôn ngoan” (Tv 90,12). Trong sự khôn ngoan này, là hồng ân của Thiên Chúa, chúng ta có thể tóm tắt những hoa trái của Ngày Thế Giới các bệnh nhân.
2. Sự khôn ngoan của tâm hồn là phục vụ anh chị em. Trong diễn văn của Ông Gióp, - có chứa đựng những lời này: ”Tôi đã là đôi mắt cho người mù, đôi chân cho người què” (G 29,15) - ta thấy nổi bật chiều kích phục vụ những người túng thiếu từ phía ông Gióp người công chính, ông có uy tín và có một chỗ đứng được kính nể nơi các kỳ lão trong thành. Uy tín tinh thần của ông được biểu lộ trong việc phục vụ người nghèo xin ông giúp đỡ, cũng như săn sóc kẻ mồ côi và người góa bụa (vv.12-13).
”Bao nhiêu Kitô hữu ngày nay đang làm chứng tá, - không phải bằng lời nói, nhưng bằng cuộc sống của họ được ăn rễ trong một đức tin chân thành, - là 'đôi mắt cho người mù' và là 'đôi chân của người què!'. Họ là những người gần gũi các bệnh nhân đang cần được giúp đỡ liên tục, giúp đỡ để tắm rửa, mặc quần áo, ăn uống. Việc phục vụ này, nhất là khi nó kéo dài trong thời gian, có thể trở thành vất vả và nặng nề. Phục vụ vài ngày thì dễ, nhưng thật khó chăm sóc một người kéo dài hàng tháng hoặc hàng năm, cả khi người ấy không còn khả năng cám ơn nữa. Nhưng đó thực là một đại lộ để thánh hóa! Trong lúc ấy ta có thể cậy trông đặc biệt vào sự gần gũi của Chúa, và là một nâng đỡ đặc biệt cho sứ mạng của Giáo Hội”.
3. Sự khôn ngoan của tâm hồn là ở với người anh em. Thời gian trải qua cạnh người bệnh là một thời gian thánh. Là chúc tụng Thiên Chúa, Đấng làm cho chúng ta được đồng hình dạng với Con của Ngài, Đấng đã không đến để được phục vụ, nhưng để phục vụ và hiến mạng sống mình để cứu chuộc nhiều người” (Mt 20,28). Chính Chúa Giêsu đã nói: ”Thầy ở giữa các con như người phục vụ” (Lc 22,27).
Với lòng tin sống động, chúng ta hãy cầu xin Thánh Linh ban cho chúng ta ơn hiểu được giá trị của sự tháp tùng, nhiều khi trong thinh lặng, khiến chúng ta dành thời giờ cho các anh chị em, nhờ sự gần gũi và phục vụ của chúng ta, họ cảm thấy được yêu thương và an ủi hơn. Trái lại, thật là một sự dối trá trầm trọng khi nấp đằng sau những kiểu nói nhấn mạnh rất nhiều về ”chất lượng đời sống”, để làm cho người ta tin rằng những sinh mạng bị tổn thương nặng nề vì bệnh tật thì không đáng sống!”
4. Sự khôn ngoan của tâm hồn là ra khỏi chính mình để đi tới người anh em. Thế giới chúng ta nhiều khi quên giá trị đặc biệt của thời gian ở bên giường người bệnh, bởi lẽ người ta bị vây bủa vì sự vội vã, miệt mài làm việc, sản xuất, mà quên đi chiều kích nhưng không, chăm sóc tha nhân. Xét cho cùng, đàng sau thái độ ấy thường có một đức tin nguội lạnh, quên mất lời Chúa nói: ”Các con đã làm điều ấy cho Ta” (Mt 25,40).
Vì thế, một lần nữa tôi muốn nhắc nhớ ”ưu tiên tuyệt đối cần 'ra khỏi mình để đến với người anh em', như một trong hai giới răn chính làm đền tảng cho mọi qui luật luân lý và như dấu chỉ rõ ràng nhất để phân định trên hành trình tăng trưởng tinh thần đáp lại sự hiến thân tuyệt đối nhưng không của Thiên Chúa” (Tông huấn ”Niềm vui Phúc Âm”, 179). Từ chính bản chất truyền giáo của Giáo Hội nảy sinh ”đức bác ái thực sự đối với tha nhân, lòng cảm thương hiểu rõ, trợ giúp và thăng tiến” (Ibid.)
5. Sự khôn ngoan của tâm hồn là liên đới với người anh em mà không xét đoán họ. Đức bác ái cần thời
gian. Thời gian để chăm sóc người bệnh và thời gian để viếng thăm họ. Thời gian để ở cạnh họ như các bạn hữu của Ông Gióp: ”Rồi họ ngồi cạnh ông trên đất, trong 7 ngày 7 đêm. Không ai nói gì với ông, vì họ thấy nỗi đau khổ của ông rất lớn” (G 2,13). Nhưng các bạn Ông Gióp giấu kín trong mình một phán đoán tiêu cực về ông: họ nghĩ rằng bất hạnh của ông là hình phạt của Thiên Chúa đối với một tội của ông. Trái lại đức bác ái đích thực là chia sẻ mà không xét đoán, không chủ trương hoán cải người khác; đức bác ái không có sự khiêm nhường giả tạo, ngấm ngầm tình kiếm sự ủng hộ và hài lòng vì điều thiện đã làm.”
Kinh nghiệm của Ông Gióp chỉ tìm được câu trả lời chân thực trong Thập giá của Chúa Giêsu, là hành vi liên đới tột đỉnh của Thiên Chúa với chúng ta, hoàn toàn nhưng không, hoàn toàn từ bi. Đó là câu trả lời yêu thương đối với thảm trạng đau khổ của con người, nhất là đau khổ của người vô tội, in đậm mãi mãi trong thân mình Chúa Kitô phục sinh, trong những vết thương vinh hiển, là cớ vấp phạm cho đức tin nhưng cũng là điều kiểm chứng đức tin (Xc Bài giảng lễ phong thánh cho ĐGH Gioan 23 và Gioan Phaolô 2, 27-4-2014).
Cả khi bệnh tật, cô đơn và tật nguyền thắng thế trong đời sống hiến thân của chúng ta, kinh nghiệm về sự đau khổ có thể trở thành nơi ưu tiên để thông truyền ơn thánh và là nguồn mạch để thủ đắc và củng cố sự khôn ngoan của tâm hồn. Vì thế ta hiểu tại sao khi kết thúc kinh nghiệm, Ông Gióp ngỏ lời với Thiên Chúa và đã có thể quả quyết rằng: ”Trước kia con chỉ biết Chúa qua những lời nghe nói, nhưng giờ đây mắt con đã thấy Chúa” (42,5). Cả những người chìm ngập trong mầu nhiệm đau đớn khổ sở nếu đón nhận trong đức tin, cũng có thể trở thành những chứng nhân sống động về một niềm tin giúp ở trong đau khổ, mặc dù con người, với khả năng trí tuệ của mình, không có khả năng thấu hiểu đau khổ ấy.
6. Tôi phó thác Ngày Thế giới các bệnh nhân cho sự bảo trợ từ mẫu của Mẹ Maria, Đấng đã đón nhận Đấng Khôn ngoan nhập thể là Chúa Giêsu Kitô trong cung lòng Mẹ.
Lạy Mẹ Maria là Tòa Đấng Khôn Ngoan, trong tư cách là Mẹ, xin cầu bầu cho tất cả các bệnh nhân và những người săn sóc họ. Xin làm cho chúng con, khi phục vụ tha nhân đau khổ và qua chính kinh nghiệm khổ đau, chúng con có thể đón nhận và làm tăng trưởng nơi chúng con sự khôn ngoan đích thực của tâm hồn.
Tôi tháp tùng lời khẩn cầu này cho tất cả anh chị em cùng với phép lành Tòa Thánh của tôi.
Vatican ngày 3 tháng 12 năm 2014
Lễ Thánh Phanxicô Xavie
Phanxicô Giáo Hoàng
(G. Trần Đức Anh OP dịch từ nguyên bản tiếng Ý)
RadioVaticana 09.02.2015
Đức Thánh Cha viếng thăm giáo xứ thứ 8 ở Roma
ROMA. Chiều chúa nhật 8-2-2015, ĐTC Phanxicô đã đến viếng thăm giáo xứ thánh Micae Tổng lãnh thiên thần ở khu vực Pietralata phía đông bắc Roma. Đây là giáo xứ thứ 8 thuộc giáo phận Roma được ngài viếng thăm trong vòng 2 năm qua.
Trước khi đến giáo xứ chừng 300 mét, ĐTC đã bất ngờ yêu cầu xe dừng lại để ngài thăm một khu trại của người du mục, trong đó cũng có những người di dân Phi châu và Mỹ châu la tinh. Mọi người tại đó đều xúc động mạnh vì cử chỉ quan tâm bất ngờ của ĐTC. Với các tín hữu Nam Mỹ có mặt tại đây, ngài đã đọc kinh Lạy Cha với họ bằng tiếng Tây Ban Nha và chúc lành cho họ.
Đến giáo xứ lúc gần 4 giờ, ĐTC đã lần lượt gặp các bệnh nhân và những người không có gia cư nhất định, được cộng đồng thánh Egidio trợ giúp. Tiếp đến ngài gặp các trẻ em được rửa tội trong 12 tháng qua cùng với cha mẹ các em.
Khi ĐTC gặp các thiếu niên và hướng đạo sinh ở sân nhà thờ, các em đã tặng ĐTC 5 túi ngủ để ngài tặng lại cho những người vô gia cư sống ở khu vực nhà ga trung ương Termini ở Roma.
Tiếp đến, ngài giải tội cho một số người, trước khi bắt đầu thánh lễ lúc 6 giờ chiều cùng với ĐHY Giám quản, Đức Cha phụ tá khu vực, và khoảng 8 LM khác.
Bài giảng Thánh Lễ
Trong bài giảng thánh lễ, ĐTC quảng diễn bài Tin Mừng theo thánh Marco kể lại hoạt động của Chúa Giêsu, ban ngày rao giảng, chiều tối Chúa chữa bệnh cho dân chúng.
Từ đó, ĐTC nhắc nhở các tín hữu hãy mang sách Phúc Âm trong người và mỗi ngày đọc một đoạn, suy gẫm để cho chính Chúa Giêsu giảng cho mình.
Ngài cũng mời gọi các tín hữu hãy để cho Chúa Giêsu chữa lành và nói: ”Tất cả chúng ta đều có những vết thương, vết thương tinh thần, tội lỗi, hận thù, ghen tương. Có lẽ chúng ta không chào một người nào đó và tự nhủ: 'À, nó đã làm cho tôi điều này, tôi không thèm chào nó nữa!'. Trong trường hợp như thế, anh chị em hãy cầu nguyện và xin Chúa Giêsu chữa họ. Thật là buồn khi trong một gia đình anh chị em không nói chuyện với nhau vì vì một điều không đâu; ma quỷ lợi dụng những điều không đâu ấy để thổi phòng lên. Rồi những hận thù đố kỵ tiếp tục, nhiều khi kéo dài lâu năm, và phá hủy gia đình ây. Cha mẹ đau khổ vì con cái không nói với nhau nữa, hoặc con dâu không nói với người khác, và cứ thế, ghen tương, ghen tị tiếp tục kéo dài.. Đó là điều do ma quỷ reo rắc. Vị duy nhất trừ quỷ là Chúa Giêsu. Vì thế tôi nói với mỗi người anh chị em: hãy để cho Chúa Giêsu chữa”.
Cuộc viếng thăm của ĐTC tại giáo xứ Thánh Micae Tổng Lãnh Thiên Thần kéo dài 3 tiếng rưỡi đồng hồ. Trước khi lên đường trở về Vatican, ĐTC còn đứng cầu nguyện trước tượng Đức Mẹ đặt cạnh bàn thờ và dâng lên Mẹ bó hoa ngài mới nhận được từ một em bé.
Giáo phận Roma có hơn 330 giáo xứ. Tháng tư tới đây, ĐTC Phanxicô sẽ viếng thăm thêm 1 giáo xứ nữa (SD 9-2-2015)
G. Trần Đức Anh OP
Ngôi thánh đường đầu tiên được xây dựng tại Cuba, sau Cách mạng 1959
WHĐ (04.02.2015) – Từ sau cuộc Cách mạng 1959, đây là lần đầu tiên chính quyền Cuba chính thức cho phép xây dựng một ngôi thánh đường Công giáo tọa lạc tại thành phố Sandino, phía cực Tây của đảo quốc.
Được thành lập từ năm 1976 để vinh danh nhà hoạt động cách mạng Nicaragua Augusto Cesar Sandino (1895–1934), thành phố Sandino nằm trong số các “thành phố bị quản lý chặt chẽ”, cần phải tái cấu trúc và kiểm soát các nông dân bị kết tội ủng hộ các nhóm bất đồng chính kiến trong những năm 1970.
Bị công an kiểm soát nghiêm ngặt, cư dân Sandino gồm 60% theo Công giáo, lâu nay không có nhà thờ. Mãi cho đến năm 1998, một giáo xứ mới được thành lập và sử dụng nhà để xe của một căn nhà do giáo phận Pinar Del Rio thuê làm nơi sinh hoạt của giáo xứ.
“Chúng tôi muốn xây dựng một ngôi thánh đường đúng nghĩa từ nhiều năm nay, nhưng điều đó đã không thực hiện được”, cha Cirillo Castro, linh mục chính xứ Thánh Tâm, người vừa nhận được giấy phép xây dựng nhà thờ từ Ban Tôn Giáo, đã giải thích cho tuần báo tiếng Tây Ban Nha Centro Tampa ở Florida như trên.
Phát biểu trên kênh truyền hình CNN, Đức cha Jorge Enrique Serpa Perez, giám mục giáo phận Pinar Del Rio bày tỏ vui mừng: “Chúng tôi đã có tiền và vật liệu cũng như giấy phép để tiến hành xây dựng. Tất cả đã sẵn sàng”.
Trong số 50.000 đô-la (Mỹ) cần thiết để xây thánh đường, một phần lớn do sự đóng góp của các giáo dân thuộc giáo xứ Thánh Lôrenxô ở Tampa, bang Florida, Hoa Kỳ – một giáo xứ có đa số giáo dân gốc Cuba và cũng là giáo xứ kết nghĩa với giáo xứ Sandino. Việc Hoa Kỳ bãi bỏ cấm vận Cuba đã cho phép họ gửi tiền về giúp đất nước.
Cha Castro cho biết cần thêm 40.000 đô-la nữa để hoàn thành công trình xây dựng các phòng sinh hoạt của giáo xứ.
Hồi tháng Tám năm ngoái, chính phủ Cuba cũng đã cho phép tái thiết một ngôi thánh đường ở Santiago, sử dụng lại những cây đà bằng thép của lễ đài tại La Havana, nơi đã đón tiếp Đức giáo hoàng Bênêđictô hồi năm 2012. Ngôi thánh đường này sẽ thay thế ngôi thánh đường đã bị cơn bão Sandy tháng 10 năm 2012 phá hủy.
An Phú Sĩ
Nguồn: TGP SàiGòn
Sứ điệp Mùa Chay năm 2015 của Đức Thánh Cha Phanxicô
“Anh em hãy vững lòng” (Giacôbê 5,8)
Anh chị em thân mến,
Mùa Chay là thời gian canh tân đối với toàn Giáo hội, mỗi cộng đoàn và mỗi tín hữu. Trước hết đó là “thời gian ân sủng” (2 Cr 6,2). Thiên Chúa không đòi hỏi chúng ta điều gì mà chính Ngài lại không ban cho chúng ta trước: “Chúng ta yêu thương vì Thiên Chúa đã yêu thương chúng ta trước” (1 Ga 4,19). Chúa không dửng dưng với chúng ta. Mỗi người trong chúng ta đều có chỗ trong lòng của Ngài, Ngài biết đích danh chúng ta, chăm sóc và đi tìm chúng ta mỗi khi chúng ta bỏ Ngài. Chúa quan tâm đến mỗi người chúng ta; tình yêu không cho phép Chúa dửng dưng với những gì xảy đến với chúng ta. Thường thì khi chúng ta mạnh khoẻ và dễ chịu, chúng ta quên mất những người khác (Chúa Cha không bao giờ làm như thế): chúng ta không quan tâm đến những vấn đề của họ, những nỗi đau và bất công họ đang chịu... Tâm hồn chúng ta trở nên lạnh lùng. Bao lâu tôi còn tương đối mạnh khoẻ và dễ chịu, thì tôi chẳng nghĩ đến những người không được khoẻ mạnh. Ngày nay, thái độ vô cảm ích kỷ này mang một chiều kích toàn cầu, đến độ chúng ta có thể nói đó là một thứ toàn cầu hoá thói vô cảm. Đây là một vấn đề mà người Kitô hữu chúng ta cần phải đương đầu.
Khi Dân Chúa trở về với tình yêu của Ngài, họ sẽ tìm ra những câu trả lời cho những vấn nạn mà lịch sử không ngừng nêu lên. Một trong những thách đố khẩn cấp nhất mà tôi muốn đề cập trong Sứ điệp này chính là hiện tượng toàn cầu hóa thói vô cảm.
Vô cảm đối với tha nhân và với Thiên Chúa cũng là một cám dỗ thực sự đối với các Kitô hữu chúng ta. Vì thế, hằng năm vào Mùa Chay chúng ta cần nghe lại lời các ngôn sứ lên tiếng thức tỉnh lương tâm chúng ta.
Thiên Chúa không dửng dưng đối với thế giới chúng ta, Ngài yêu thương thế giới đến độ ban Con của Ngài để cứu rỗi chúng ta. Trong mầu nhiệm nhập thể, trong cuộc sống trần thế, trong mầu nhiệm sự chết và sống lại của Con Thiên Chúa, cánh cửa giữa Thiên Chúa và con người, giữa trời và đất, đã mở ra một lần và luôn mãi. Giáo hội như bàn tay giữ cho cánh cửa ấy luôn mở, qua việc công bố Lời Chúa, cử hành các bí tích, và làm chứng cho đức tin sống động nhờ đức ái (x. Gl 5,6). Nhưng thế giới lại có xu hướng thu mình lại và đóng chặt cánh cửa mà qua đó Thiên Chúa đi vào thế giới và thế giới đến với Thiên Chúa. Thế nên nếu Giáo hội, như là bàn tay, có bị từ khước, bị nghiền nát và mang thương tích thì chẳng có gì đáng ngạc nhiên.
Vì vậy Dân Chúa cần canh tân nội tâm, để không trở nên vô cảm và không thu mình lại. Để giúp cho việc canh tân này, tôi xin đề nghị suy tư 3 câu Kinh Thánh sau đây:
1. “Nếu một chi thể đau, thì mọi chi thể cùng đau” (1 Cr 12,26) – Giáo hội
Tình yêu của Thiên Chúa phá vỡ sự vô cảm ấy, một thái độ khép kín tai hại. Giáo hội trao tặng chúng ta tình yêu này qua giáo huấn, và nhất là qua chứng tá của mình. Nhưng chúng ta chỉ có thể làm chứng về điều mà chính chúng ta đã cảm nghiệm. Kitô hữu là người để Thiên Chúa mặc cho mình lòng nhân từ và thương xót của Ngài, mặc lấy Chúa Kitô, để giống như Chúa Kitô, trở nên tôi tớ của Thiên Chúa và của người khác. Chúng ta thấy rõ điều này trong Phụng vụ Thứ Năm Tuần Thánh qua nghi thức rửa chân. Phêrô không muốn Chúa Giêsu rửa chân cho ông, nhưng ông đã hiểu ra rằng Chúa Giêsu không muốn chỉ nêu gương về cách thức chúng ta phải rửa chân cho nhau. Chỉ những ai để cho Chúa Giêsu rửa chân mình trước thì người ấy mới có thể phục vụ người khác như thế. Chỉ người nào được “dự phần” với Ngài (Ga 13,8) thì mới có thể phục vụ người khác.
Mùa Chay là thời gian thuận tiện chúng ta để cho Chúa Kitô phục vụ mình - nhờ đó chúng ta trở nên giống Ngài hơn, mỗi khi chúng ta lắng nghe Lời Chúa và lãnh nhận các bí tích, đặc biệt là bí tích Thánh Thể. Nơi đó chúng ta trở thành điều mà chúng ta lãnh nhận: trở nên Thân Mình Chúa Kitô. Trong thân mình này, không có chỗ cho thói vô cảm rất thường chiếm lĩnh tâm hồn chúng ta. Vì ai thuộc về Chúa Kitô thì cũng thuộc về một thân mình duy nhất và trong Chúa chúng ta không được dửng dưng đối với nhau. “Vì nếu một chi thể đau, thì mọi chi thể cùng đau; và nếu một chi thể được vinh dự thì mọi chi thể đều được chia sẻ niềm vui ấy” (1 Cr 12,26).
Giáo hội là cộng đoàn các thánh thông công không chỉ vì gồm có các thánh, nhưng còn vì Giáo hội là một cộng đoàn hiệp thông trong những điều thánh thiện: tình yêu của Thiên Chúa được tỏ lộ cho chúng ta trong Chúa Kitô và tất cả những hồng ân của Ngài. Trong những hồng ân ấy cũng có lời đáp lại của những người để cho tình yêu này chạm đến. Trong cộng đoàn các thánh, khi chia sẻ những điều thánh thiện này, không ai chiếm hữu cho riêng mình, nhưng chia sẻ mọi sự với người khác. Và vì chúng ta được liên kết với nhau trong Chúa, chúng ta mới có thể làm gì đó cho những ai còn ở xa Giáo hội, là những người mà tự sức chúng ta chẳng bao giờ đến được với họ, vì cùng với họ và cho họ, chúng ta xin Chúa cho tất cả chúng ta biết mở ra với công trình cứu độ của Ngài.
2. “Em ngươi đâu?” (St 4,9) – Các giáo xứ và các cộng đoàn
Những gì đã nói về Giáo hội hoàn vũ thì cũng phải được áp dụng cho đời sống của các giáo xứ và các cộng đoàn. Các tổ chức Giáo hội này có giúp chúng ta cảm nghiệm được mình thuộc về một thân mình duy nhất hay không? Một thân mình lãnh nhận và chia sẻ những gì Thiên Chúa muốn ban tặng? Một thân mình biết nhận ra và chăm sóc những phần tử yếu đuối nhất, nghèo khổ nhất và bé nhỏ nhất? Hay chúng ta trốn chạy vào một tình yêu phổ quát, ôm trọn cả thế giới mà lại không nhìn thấy người nghèo Lazarô ngồi trước cửa nhà đóng kín của chúng ta? (x. Lc 16,19-31).
Để lãnh nhận những gì Chúa ban cho chúng ta và làm cho chúng mang lại hoa trái dồi dào, chúng ta cần vượt qua những ranh giới của Giáo hội hữu hình theo hai cách.
Thứ nhất, bằng cách hợp lời cầu nguyện với Giáo hội trên thiên quốc. Lời cầu nguyện của Giáo hội ở trần thế làm nên một cộng đoàn hiệp thông phục vụ và mưu ích cho nhau, lời cầu nguyện ấy bay lên tới tôn nhan Thiên Chúa. Cùng với các thánh đã tìm được sự sung mãn trong Thiên Chúa, chúng ta là thành phần cộng đoàn hiệp thông ấy, trong đó tình yêu chế ngự thói vô cảm. Giáo hội trên thiên quốc không hoan hỉ vì đã quay lưng với những đau khổ của trần thế để vui mừng trong cảnh huy hoàng của riêng mình. Nhưng các thánh đã được hân hoan chiêm ngắm chiến thắng rồi: nhờ cái chết và sự phục sinh của Chúa Giêsu, các ngài đã vĩnh viễn chiến thắng thái độ vô cảm, cứng lòng và thù hận. Bao lâu chiến thắng ấy của tình yêu chưa thấm nhập vào toàn thế giới, thì các thánh vẫn đồng hành với chúng ta trên đường lữ thứ. Thánh Têrêsa Lisieux, tiến sĩ Hội Thánh, đã bày tỏ xác tín rằng niềm vui trên trời về chiến thắng của Tình yêu chịu đóng đinh vẫn chưa trọn vẹn bao lâu còn một người trên trần thế phải chịu đau khổ và khóc than: “Con hy vọng rằng ở trên trời con sẽ không phải ngồi không, mong ước của con là vẫn tiếp tục làm việc cho Giáo hội và cho các linh hồn” (Thư 254 ngày 14-7-1897).
Chúng ta cũng tham dự vào công phúc và niềm vui của các thánh, cũng như cả các ngài cũng tham dự vào cuộc chiến đấu và niềm khao khát hoà bình và hoà giải của chúng ta. Niềm vui của các thánh trong chiến thắng của Chúa Kitô Phục Sinh cho chúng ta sức mạnh để nỗ lực vượt thắng thói vô cảm và cứng lòng.
Cách thứ hai, mỗi cộng đoàn Kitô hữu được kêu gọi ra khỏi chính mình để dấn thân vào đời sống của xã hội rộng lớn hơn mà mình cũng là thành phần, nhất là với những người nghèo và những người ở xa Giáo hội. Giáo hội tự bản chất là truyền giáo, Giáo hội không co cụm vào mình, nhưng được sai đến với mọi quốc gia và mọi dân tộc.
Sứ mạng của Giáo hội là kiên trì làm chứng cho Đấng muốn đưa tất cả tạo thành và từng người về cùng Chúa Cha. Sứ mạng ấy là đem đến cho mọi người một tình yêu không được lặng câm. Giáo hội bước theo Chúa Giêsu Kitô trên con đường đến với từng con người, cho đến tận cùng trái đất (x. Cv 1,8). Như thế, nơi mỗi người khác, chúng ta phải nhìn thấy họ là người anh chị em mà Chúa Kitô đã chịu chết và sống lại cho họ. Điều chúng ta nhận lãnh, thì chúng ta cũng lãnh nhận cho họ nữa. Cũng thế, những gì những người anh chị em chúng ta có, chính là một món quà cho Giáo hội và cho toàn thể nhân loại.
Anh chị em thân mến, tôi mong muốn biết bao rằng nơi nào Giáo hội hiện diện, đặc biệt là các giáo xứ và các cộng đoàn của chúng ta, nơi ấy sẽ trở thành những hải đảo thương xót giữa lòng đại dương vô cảm!
3. “Anh em hãy vững lòng!” (Gc 5,8) – Cá nhân Kitô hữu
Cả trong tư cách là những cá nhân, chúng ta cũng bị cám dỗ sống vô cảm. Khi bị chìm ngập trong những tin tức và hình ảnh kinh hoàng về đau khổ của con người, chúng ta thường cảm thấy mình hoàn toàn không có khả năng giúp đỡ. Phải làm gì để không bị vướng vào cái vòng xoáy khốn cùng và bất lực ấy?
Trước hết, chúng ta có thể hiệp thông cầu nguyện với Giáo hội ở trần thế và Giáo hội trên thiên quốc. Chúng ta đừng coi thường lời cầu nguyện có sức mạnh của biết bao người hiệp nhất với nhau! Sáng kiến 24 giờ cho Chúa, mà tôi mong ước sẽ được cử hành vào các ngày 13-14 tháng Ba trong toàn Giáo hội, cả ở cấp giáo phận, sẽ là dấu chỉ cho thấy cần thiết phải cầu nguyện.
Thứ hai, chúng ta có thể giúp đỡ bằng những việc bác ái, cho những người ở gần cũng như những người ở xa Giáo hội, qua nhiều tổ chức bác ái của Giáo hội. Mùa Chay là thời gian thuận tiện để bày tỏ mối quan tâm này đối với người khác, qua những dấu chỉ –tuy bé nhỏ nhưng cụ thể– nói lên rằng chúng ta thuộc về một gia đình nhân loại duy nhất.
Thứ ba, đau khổ của người khác là một lời mời gọi hoán cải, vì sự thiếu thốn của họ nhắc nhở tôi rằng cuộc đời tôi rất mong manh, và tôi lệ thuộc vào Thiên Chúa và anh chị em mình. Nếu chúng ta khiêm tốn cầu xin ơn Chúa và chấp nhận những giới hạn của mình, thì chúng ta sẽ tin tưởng vào những khả năng vô biên mà tình yêu của Thiên Chúa dành sẵn cho chúng ta. Và chúng ta có thể chống lại cám dỗ của ma quỷ khi tưởng mình có thể cứu thoát bản thân và thế giới bằng sức riêng mình.
Để thắng được thói vô cảm và ảo tưởng tự lập của chúng ta, tôi muốn mời gọi mọi người sống Mùa Chay này như một dịp huấn luyện tâm hồn - theo cách nói của Đức giáo hoàng Bênêđictô XVI (x. Thông điệp Deus caritas est, 31). Một con tim biết thương xót không có nghĩa là một con tim yếu đuối. Ai muốn tỏ lòng xót thương thì phải có một con tim mạnh mẽ, vững vàng, đóng lại trước Satan, nhưng mở ra cho Thiên Chúa; một con tim để cho Thánh Linh xuyên thấu và dẫn đi trên những nẻo đường tình yêu đến với anh chị em mình; và cuối cùng, một con tim nghèo, nhận ra sự nghèo hèn của chính mình và sẵn sàng trao tặng người khác.
Anh chị em thân mến, vì thế trong Mùa Chay này chúng ta hãy cầu xin Chúa: “Fac cor nostrum secundum cor tuum: Xin uốn lòng chúng con nên giống Trái Tim Chúa” (Kinh cầu Rất Thánh Trái Tim Đức Chúa Giêsu) để có được một con tim mạnh mẽ và biết xót thương, ân cần và quảng đại, một con tim không thu mình lại, không vô cảm hay rơi vào cám dỗ của nạn toàn cầu hóa thói vô cảm.
Tôi ước mong và cầu nguyện cho Mùa Chay này đem lại hoa trái thiêng liêng cho mỗi tín hữu và mỗi cộng đoàn Giáo hội. Xin anh chị em cũng cầu nguyện cho tôi. Nguyện xin Chúa chúc lành cho anh chị em và xin Đức Mẹ gìn giữ anh chị em.
Vatican, ngày 4 tháng Mười 2014
Lễ Thánh Phanxicô Assisi
PHANXICÔ
(Đức Thành dịch theo bản tiếng Anh của vatican.va)
Hãy chăm sóc người đau yếu vì họ chính là thân mình Đức Kitô
VATICAN. Trưa ngày Chúa nhật 08.02.2015, như thường lệ, ĐTC đã đọc kinh Truyền Tin vào lúc 12h trưa trước sự hiện diện của vài chục ngàn khách hành hương tại quảng trường Thánh Phêrô. Trong bài giảng, Ngài nhắn nhủ mọi người hãy quan tâm chăm sóc những ai yếu đau bệnh tật vì họ chính là thân mình của Đức Ki-tô.
Sau đây là nội dung chính bài giảng của ĐTC, Ngài nói:
“Tin Mừng ngày hôm nay (Mc 1, 29 -39) giới thiệu cho chúng ta việc Đức Giêsu đã chữa lành tất cả những ai bệnh tật, sau khi đã giảng dạy trong hội đường ngày Sa-bát. Giảng dạy và chữa lành là những hoạt động chính yếu trong đời sống công khai của Đức Giêsu. Với việc rao giảng Ngài loan báo về Nước Thiên Chúa, và với việc chữa lành Ngài cho thấy rằng Nước Thiên Chúa đã đến gần và đang ở giữa chúng ta.”
Nhắc đến sự quan tâm của Đức Giêsu đối với người bệnh tật, ĐTC nói:
“Ngự đến trần gian để loan báo và hiện thực hóa sự cứu độ cho tất cả mọi người, Đức Giêsu đã bày tỏ một sự ưu ái đặc biệt đối với những ai đang bị tổn thương nơi thể xác cũng như tinh thần: những người nghèo khổ, các tội nhân, những người bị quỷ ám, những ai yếu đau, và cả những ai bị gạt ra ngoài lề xã hội. Như thế, Ngài tự mạc khải chính mình như lương y của tất cả các linh hồn và mọi thể xác, như người Sa-ma-ri-ta-nô nhân hậu vậy.”
Mời gọi phản tỉnh về ý nghĩa của việc chữa lành bệnh tật của Đức Giêsu, ĐTC nói:
“Thực tại của việc chữa lành các bệnh tật của Đức Giêsu mời gọi chúng ta phản tỉnh về ý nghĩa và giá trị của bệnh tật. Đây cũng là điều mà Ngày Quốc tế bệnh nhật - vốn sẽ được cử hành vào ngày thứ tư tuần tới, 11.02, dịp lễ nhớ Đức Trinh Nữ Maria Lộ Đức - cũng tái kêu gọi chúng ta.”
Nhắc đến vai trò của Giáo Hội với người đau bệnh, ĐTC nói:
“Hoạt động cứu độ của Đức Ki-tô không chỉ diễn ra cùng với con người và cuộc sống tại thế của Ngài nhưng vẫn còn tiếp diễn thông qua Giáo Hội, bí tích của tình yêu và sự âu yếm của Thiên Chúa dành cho con người. Sai phái những môn đệ của mình trong các sứ mạng, Đức Giêsu ban cho họ một sự ủy thác kép: loan báo Tin Mừng cứu độ và chữa lành những bệnh tật (Mt 10, 7-8). Tin vào giáo huấn này, Giáo Hội đã luôn dành sự quan tâm hỗ trợ hết mình đối với những ai bệnh tật trong sứ mạng của mình.
“Những người nghèo khó và những người đau khổ lúc nào cũng ở bên cạnh các ngươi”, Đức Giêsu cảnh báo như thế (Mt 26,11), và Giáo Hội tiếp tục tìm kiếm họ trên các ngả đường, quan tâm đến những ai yếu đau như một phương thế đặc quyền để gặp gỡ Đức Ki-tô, để đón nhận Ngài và phục vụ Ngài. Quan tâm đến một người yếu đau, đón nhận người đó, phục vụ người đó là phục vụ Đức Ki-tô: người yếu đau là thịt của Đức Ki-tô.
Điều này cũng diễn ra trong thời đại của chúng ta, khi, mặc dù có những thành tựu của khoa học, sự đau khổ nội tâm và thể xác của con người vẫn gợi lên những vấn nạn trầm trọng về ý nghĩa của bệnh tật và đau khổ và cả nguyên do của cái chết. Đó là những câu hỏi mang tính hiện sinh để những hoạt động mục vụ của Giáo Hội phải trả lời trong ánh sáng của đức tin, khi đối diện với Thánh giá trước mắt mình, rằng đó là tất cả những gì xuất hiện trong mầu nhiệm cứu chuộc của Thiên Chúa Cha, Đấng vì tình yêu đối với con người, đã không tiếc xót trao ban Người Con Một (Rm 8, 32).”
Kêu gọi mọi người hãy quan tâm đến người đau bệnh, ĐTC nói:
“Bởi thế, mỗi người chúng ta được kêu gọi để mang ánh sáng của Lời Chúa và uy lực của ân sủng cho những ai đang đau khổ và những ai đang nâng đỡ họ, như những người thân trong gia đình, các bác sĩ, y tá, bởi vì phục vụ người yếu đau chỉ có thể được thực hiện cùng với lòng nhân đạo, cùng với sự dấn thân quảng đại, cùng với tình yêu của tin mừng, và cùng với sự âu yếm. Mẹ Giáo Hội, thông qua những cánh tay nối dài của chúng ta, ôm ấp những người đau khổ và quan tâm những ai bệnh tật với tình mẫu tử âu yếm.”
Cuối bài giảng, ĐTC kêu gọi: “Chúng ta hãy nài xin Đức Maria, Sức mạnh của những người đau ốm, chuyển cầu để mỗi người khi đau bệnh có thể cảm thấy sự nâng đỡ từ sự chăm sóc của những người ở bên cạnh, cũng như sức mạnh của tình yêu Thiên Chúa và sự an ủi vì tình mẫu tử âu yếm của Mẹ.”
---
Sau kinh Truyền tin, ĐTC chào thăm tất cả các khách hành hương đến từ I-ta-li-a và khắp mọi nơi trên thế giới. Sau đó, ĐTC nhắn nhủ rằng Chúa nhật 08.02 hôm nay, lễ thánh Giuseppina Bakhita, nữ tu người Su-dan, từ thuở bé đã phải trải qua kinh nghiệm đau thương là nạn nhân của sự buôn người, cũng là Ngày cầu nguyện và phản tỉnh để chống lại nạn buôn người do Liên hiệp các Bề trên Tổng quyền các dòng nữ và nam đề xướng. ĐTC khích lệ những nhân viên đang giúp đỡ những con người như các phụ nữ và trẻ em bị nô lệ, bị bóc lột, bị lạm dụng. ĐTC cũng ao ước những người hữu trách của các chính phủ phải gắng hết sức cùng với quyết tâm để loại trừ những căn nguyên của tai ương nhức nhối này, một tai ương không đáng có trong một xã hội văn minh. Ngài cũng kêu gọi mọi người cần phải dấn thân để trở nên tiếng nói cho những anh chị em mà nhân phẩm của họ đang bị xúc phạm nghiêm trọng.
Jos. Nguyễn Huy Mai
Đức Thánh Cha tiếp kiến Liên Hội Đồng Giám Mục Phi châu và Madagascar
VATICAN. Trong buổi tiếp kiến các GM Phi châu sáng ngày 7-2-2015, ĐTC kêu gọi các vị chủ chăn gia tăng tình hiệp thông đồng thời giúp giới trẻ chống lại mọi hình thức ”thực dân” mới.
ĐTC nhận xét mục đích của Liên HĐGM Phi châu và Madagascar, gọi tắt là Secam, là để Giáo Hội tại đại lục này có thể nói cùng một tiếng duy nhất, làm chứng về ơn gọi của mình là dấu chỉ và là dụng cụ cứu độ, an bình, đối thoại và hòa giải. Để chu toàn sứ mạng có, điều quan trọng là tổ chức Secam trung thành với căn tính của mình, nghĩa là một kinh nghiệm sinh động về tình hiệp thông và phục vụ, nhất là dành cho những người nghèo nhất”.
ĐTC nói: ”Hành trình này đòi các vị chủ chăn phải tự giải thoát mình khỏi mọi quan tâm trần tục và chính trị, củng cố các quan hệ hiệp thông với ĐGH, qua sự cộng tác với các tòa Sứ thần Tòa Thánh và thông tin mau lẹ, trực tiếp với các tổ chức khác của Giáo Hội. Cũng vậy, cần duy trì những kinh nghiệm Giáo Hội đơn giản vừa tầm tay mọi người. Kinh nghiệm cho thấy những cơ cấu bàn giấy lớn phân tích các vấn đề một cách trừu tượng và có nguy cơ làm cho Giáo Hội xa lạ với dân chúng”.
ĐTC nói thêm rằng: ”Các thế hệ trẻ rất cần chứng tá của anh em. Tại Phi châu tương lai ở trong tay giới trẻ và họ được kêu gọi tự bảo vệ chống lại những hình thức ”thực dân” mới và vô lương tâm, như thành công, giàu sang, quyền lực với bất kỳ giá nào, và cả trào lưu cực đoan và lạm dụng tôn giáo. Con đường hữu hiệu nhất để vượt thắng cám dỗ chiều theo lối sống nguy hiểm như thế là đầu tư vào lãnh vực giáo dục”. Con đường ấy cũng hữu ích để ngăn chặn sự lan tràn não trạng dùng quyền lực để đàn áp và bạo lực, cũng như những chia rẽ trên căn bản xã hội, chủng tộc hoặc tôn giáo”.
Liên HĐGM Phi châu và Madagascar (SECAM), được thành lập năm 1969 và hiện qui tụ 33 HĐGM quốc gia hoặc miền. Chủ tịch hiện nay của SECAM là Đức Cha Gabriel Mbilingi, CSSp, TGM giáo phận Lubango, Angola. (SD 7-2-2015)
(G. Trần Đức Anh OP, RadioVaticana 07.02.2015)