Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
14 linh mục và 2 nữ tu bị sát hại trong Giáo hội trong năm 2022
Theo trang mạng Sismografo, truyền đi từ Roma hôm 24 tháng Mười Hai vừa qua, từ đầu năm đến nay đã có 14 linh mục và 2 nữ tu trong Giáo hội, bị sát hại, đứng đầu danh sách là cha Giuse Trần Ngọc Thanh, Dòng Đa Minh Việt Nam.
Cha Giuse Trần Ngọc Thanh bị giết ngày 28 tháng Giêng năm nay (2022) trong lúc ban phép giải tội tại Nhà thờ Giáo họ Sa Loong thuộc Giáo xứ Đăk Mót, Giáo phận Kon Tum, Việt Nam.
Trong số các nạn nhân, đông nhất là tại Phi châu với 7 linh mục và 1 nữ tu, gồm 2 linh mục tại Cộng hòa Dân chủ Congo, 4 linh mục tại Nigeria, vị còn lại ở Tanzania và sau cùng là 1 nữ tu thừa sai người Ý ở Mozambique.
Tại Mỹ châu, có 6 linh mục bị giết thuộc các nước Honduras, Bolivia, 3 vị người Mêhicô, và một vị người Mỹ. Tại Haiti có một nữ tu thừa sai người Ý bị giết, đó là chi Luisa Dell’Orto, bị sát hại trong một vụ cướp.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Hungary chuẩn bị cuộc viếng thăm của Đức Thánh cha vào năm tới
Hungary chuẩn bị đón tiếp Đức Thánh cha Phanxicô đến viếng thăm vào năm tới. Công báo chính thức của nước này gọi đây là “một biến cố quan trọng”.
Thủ tướng Viktor Orban đã ủy cho Phó Thủ tướng Zsolt Semjén nhiệm vụ chuẩn bị và giám sát biến cố này. Nay người ta được biết ông Semjén sẽ được sự hỗ trợ của ông Zoltán Kovács, Thứ trưởng đặc trách truyền thông và quan hệ quốc tế. Ông sẽ cộng tác với các bộ trưởng liên hệ. Ngoài ra sẽ có một Ủy ban đặc nhiệm do thứ trưởng Kovács hướng dẫn.
Phòng báo chí Tòa Thánh chưa thông báo chính thức về việc Đức Thánh cha sẽ viếng thăm Hungary trong năm tới, nhưng theo tiết lộ của báo chí, cuộc viếng thăm của Đức Thánh cha có thể sẽ diễn ra vào tháng Chín năm tới, sau cuộc viếng thăm của Đức Thánh cha tại Bồ Đào Nha vào khoảng đầu tháng Tám, nhân dịp Ngày Quốc tế Giới trẻ tại Lisboa, từ ngày 01 đến ngày 06 tháng Tám năm 2023.
Hồi tháng Tám năm nay, Tổng thống Hungary, bà Katalin Novak, đã được Đức Thánh cha tiếp kiến tại Vatican. Báo chí cho rằng trong dịp này các vị cũng đề cập đến việc Đức Thánh cha sẽ thăm Hungary năm tới.
Đức Thánh cha đã ghé lại thủ đô Budapest sáng ngày 12 tháng Chín năm 2021 để chủ sự thánh lễ bế mạc Đại hội Thánh Thể lần thứ 52, cử hành tại đây trong những ngày trước đó. Rồi ngài tiếp tục hành trình sang thăm Cộng hòa Slovakia trong ba ngày.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Đức Hồng y Quốc vụ khanh viếng thăm Bệnh viện Nhi đồng Chúa Hài Đồng
Hôm 23 tháng Mười Hai vừa qua, Đức Hồng y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, đã viếng thăm Bệnh viện Nhi đồng Gesù Bambino, Chúa Hài Đồng Giêsu, ở Roma, theo truyền thống vào dịp lễ Giáng sinh.
Đây là bệnh viện duy nhất thuộc quyền sở hữu của Tòa Thánh, và hoạt động từ 150 năm nay. Trong hơn ba tiếng đồng hồ, Đức Hồng y Parolin đã viếng thăm các em bệnh nhân, thăm hỏi thân nhân của các em, tiếp xúc với Ban giám đốc và các sĩ cũng như các nhân viên y tế của nhà thương, tại Hội trường bệnh viện.
Trong dịp này, Đức Hồng y Quốc vụ khanh nhắc nhở rằng: “Xin anh chị em luôn nhớ rằng anh chị em là những cộng tác viên của Đức Giáo hoàng. Anh chị em ở đây thể hiện lòng bác ái của ngài đối với các bệnh nhân và nhất là những người đang cần hơn cả”.
Đức Hồng y cũng đặt câu hỏi: “Đâu là ý nghĩa những đau khổ của các em bệnh nhân, đau khổ của những người vô tội? Đó là câu hỏi mà nhân loại đã nêu lên ngay từ lúc mới bắt đầu suy nghĩ. Và chúng ta không có khả năng mang lại các câu trả lời. Nhưng đại mầu nhiệm sự sống vẫn là điều mà chúng ta có thể làm, khi đặt mình trong dụ ngôn người Samaritano nhân lành và chữa trị. Anh chị em hãy cảm thấy mình thực sự là những cộng tác viên của Đức Giáo hoàng trong sứ mạng này. Và hơn nữa, cả Đức Giáo hoàng cũng có người ở trên mình, nên anh chị em hãy cảm thấy mình là người cộng tác của Chúa trong việc săn sóc những người đang cần”.
Đức Hồng y Quốc vụ khanh Tòa Thánh bày tỏ lòng biết ơn đối với toàn thể nhân viên bệnh viện Chúa Hài Đồng Giêsu vì công việc rất tốt họ thực hiện và tiếng tăm của các hoạt động này lan xa ngoài biên giới Roma. Ngài nói: “Bệnh Viện Bambino Gesù thực sự là phổ quát, được nhiều nơi biết đến, và tôi có thể xác nhận điều đó, vì thường tôi đi nhiều nơi trên thế giới, cả những nơi xa xăm, người ta luôn nói đến Nhà Thương Bambino Gesù. Sở dĩ có điều đó là vì những người ở đây đang thực sự làm việc nghiêm túc và tận tụy hết mình”.
Bệnh viện Chúa Hài Đồng của Tòa Thánh thuộc hàng nổi tiếng nhất ở Âu châu, nhất là về những công trình nghiên cứu các thứ bệnh mới nơi trẻ em. Mỗi năm, bệnh viện có khoảng 900 ấn phẩm, bài báo về nghiên cứu khoa học. Hơn 30.000 phân tích di truyền học, phát hiện các gen mới gây bệnh, và gần 15.000 trẻ em được đưa vào mạng các bệnh hiếm. Trong năm qua, bệnh viện này đã thực hiện 30.000 phẫu thuật, với hơn 300 vụ ghép cơ phận, tế bào và mô, kể cả việc ghép tim nhân tạo.
Ngoài cơ sở chính ở Roma, trên đồi Gianicolo gần Vatican, bệnh viện này còn có bốn chi nhánh khác ở Ý.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Hồng y Krajewski: Quả tim Đức Phanxicô tan nát vì Ukraine
Hồng y Konrad Krajewski đi Ukraine để mang tấm lòng gần gũi của Đức Phanxicô đến với người dân Ukraine đau khổ. Hồng y nói về lời khích lệ ngài nhận được của Đức Phanxicô trong những ngày này.
vaticannews.va, Salvatore Cernuzio, 2022-12-23
Sứ mệnh của hồng y Konrad Krajewski là đến thành phố Lviv miền tây Ukraine, ngài đến đây ngày 17 tháng 12 để mang máy phát điện và áo giữ nhiệt cho người dân Ukraine đang cần trong những ngày đông lạnh giá. Sau chuyến đi, hồng y trao đổi tin tức với Đức Phanxicô. Hồng y nói với Vatican News: “Tôi đã gởi tin nhắn cho ngài, cho biết tôi đang ở đâu và làm gì. Ngay lập tức ngài trả lời cho tôi qua một tin nhắn rất dài, khích lệ tôi và nói trái tim ngài tan nát vì Ukraine và ngài cảm thấy rất gần gũi với người dân Ukraine.”
Sự hiện diện của kitô giáo
Trong cuộc nói chuyện qua điện thoại, hồng y Krajewski xin lỗi vì nói tiếng Ba Lan, ngài cho biết ngài bị mệt vì đã sống những ngày khó khăn và khắc nghiệt ở đất nước bị chiến tranh tàn phá, đi từ thành phố này đến thành phố khác với những hàng dài chờ ở dọc biên giới đến 25 cây số.
Và cũng là mệt mỏi do tác động tình cảm khi ở gần những người sống trong thảm kịch lạnh lẽo tối tăm vì không có điện.
Hồng y nói: “Đây là sự hiện diện trong tinh thần kitô. Đức Phanxicô luôn nhắc tôi điều này, đó là điều Chúa Giêsu sẽ làm, luôn đặt mình vào địa vị của người bệnh tật, người đang đau khổ. Lòng trắc ẩn… Chúng ta cũng phải bắt chước Ngài, thông điệp này mang lại cho chúng tôi lòng can đảm…”
Hồng y Krajewski quyên áo giữ nhiệt cho người dân Ukraine
Đi Kyiv
Sau khi ở vài ngày ở Lviv, hồng y Krajewski đến Kyiv ngày thứ sáu.
Ngài nói: “Chuyện không thể được, vì phải mất một tiếng rưỡi để ra khỏi thành phố.”
Hồng y kể, 5 giờ sáng ngài lên chiếc xe tải mà ngài đã lái qua các vùng chiến sự để giao áo giữ nhiệt, những chiếc áo mua được nhờ lòng hảo tâm của rất nhiều người, qua mạng Eppela, Ủy ban Từ thiện đã quyên được 111.000 âu kim để mua áo ấm.
Một giọt nước trong đại dương
Hồng y Krajewski nói: “Tôi rất vui, chúng tôi đã mang được nhiều máy phát điện và những dụng cụ khác trong những ngày này đến với người dân không có ánh sáng, không có điện, không có nước.”
“Là một giọt nước, nhưng giọt nước này chảy vào sông và từ sông ra biển. Chúng ta luôn phải lý luận theo logic của Tin Mừng: Việc nhỏ chúng ta làm, việc lớn là của Chúa.”
Quá nhiều tội lỗi, nhưng cũng rất nhiều ân sủng
Hồng y cũng nói đến của tác động cảm xúc trong chuyến đi mới này, kể từ tuần lễ đầu tiên sau khi chiến tranh bùng nổ, ngài đã đi Ukraine nhiều lần: “Chuyến đi này không hề dễ dàng, người dân đang chịu đựng đau khổ quá nhiều. Nhưng bên cạnh nỗi đau là niềm an ủi khi thấy rất nhiều người không ngần ngại giúp đỡ, ngày nào tôi cũng gặp các tình nguyện viên. Họ thật phi thường và tuyệt vời. Và những người mở kho ra khi tôi đến cơ sở của họ. Còn các nhân viên cứu hỏa thì đi đi về về tải hàng không biết đó là lần thứ mấy trong ngày… Quả thật, ở đâu có nhiều tội, ở đó có nhiều ơn.”
Marta An Nguyễn dịch
Nguồn: phanxico.vn
Ở Ukraine, một Giáng Sinh không đình chiến: “Thật khó để mọi người bắt đầu mỉm cười trở lại”
la-croix.com, Loup Besmond de Senneville (đặc phái viên tại Kyiv và Kharkiv, Ukraine), 2022-12-22
Sau 10 tháng chiến tranh, người dân Ukraine chuẩn bị đón Giáng Sinh. Một hoàn cảnh chỉ làm họ thêm bối rối và căng thẳng vì một mặt họ mong muốn hòa bình sớm trở lại, một mặt họ đứng trước cảnh gia đình ly tán và nhu cầu hàn gắn vết thương chiến tranh.
Chuyến tàu có giường ngủ đi về Kyiv, tất cả màn cửa đều kéo xuống giữa phong cảnh tuyết rơi trắng xóa. Khởi hành từ Przemysl, biên giới Ba Lan, chuyến tàu chật ních người. Nhiệt độ trong tàu nóng bất thường, ngược với cái lạnh bên ngoài. Trên đường về thủ đô Ukraine, một sinh viên ở Hà Lan về thăm cha mẹ, hai mẹ con từ Đức về, một thương gia nước ngoài về thăm cơ sở ông thành lập vài năm trước. Họ đi trước chiến tranh, và bây giờ chiến tranh đã kéo dài mười tháng.
Và có anh Maksym, 37 tuổi cuộn tròn trong chiếc áo len. Có một số ít thanh niên ngày ngày đi đi về về Ba Lan-Kyiv trên chuyến tàu màu vàng-xanh này. Anh là một trong những người đàn ông được phép rời khỏi đất nước. Cách đây 10 ngày anh vẫn còn ở thủ đô Ukraine. Anh từ Áo về, nơi tổ chức cuộc thi nhào lộn rock’n’roll và boogie-woogie mà anh là trọng tài. Anh qua Đức thăm gia đình đã tị nạn ở đây từ đầu cuộc chiến. Sau đó, anh từ giã vợ và hai con gái 2 tuổi và 8 tuổi. Dáng người thiếu ngủ, anh nói : “Thật khó để xa vợ con, tôi không biết khi nào mới gặp lại vợ con”, anh là giáo sư dạy nhảy, bây giờ về đón Giáng sinh một mình, thời gian phải xa gia đình làm cho anh thêm đau lòng.
Bắt đầu mỉm cười lại
Người cha trẻ biết rõ chẳng có gì là bình thường cho năm nay, dù ngày lễ này có quan trọng như thế nào với giáo dân. Và bây giờ phòng tập của anh là nơi trú ẩn khi có không kích, các lớp học đôi khi được tổ chức dưới ánh nến do bị cắt điện, Maksym cố gắng có cuộc sống bình thường.
Trên Quảng trường Hagia Sophia, Kyiv, ngày 19 tháng 12 năm 2022. / SERGEI SUPINSKY/AFP
“Rất khó để người dân mỉm cười lại. Mọi người đã quen với một loại căng thẳng không lành mạnh. Trên đường phố, mọi người trông bình thường, nhưng không ai bình thường. Chúng tôi không còn cách nào khác là cố gắng sống bình thường. Kể cả những ngày lễ như ngày lễ Giáng sinh. Tôi sẽ ráng tìm một cây thông.”
Ở Kharkiv, phía đông đất nước, giám mục công giáo la-tinh Pavlo Hontcharouk hiểu mọi thứ sẽ rất đặc biệt năm nay. Từ nhà xứ cách biên giới 40 cây số, vào mùa xuân người dân đã thấy lính Nga chuẩn bị chiếm thành phố. Chính tại đây, vào lúc cao điểm của chiến tranh, trong tầng hầm, nơi phải dùng báo cũ để che cửa sổ có khoảng 40 trẻ em và mẹ của các em trú ẩn. Dù vài ngày qua, thành phố tương đối yên tĩnh, nhưng mọi người vẫn luôn phập phồng lo sợ khi Giáng sinh đến gần, ở Ukraine giáo dân mừng Giáng sinh ngày 25 tháng 12 hoặc ngày 7 tháng 1.
“Người Nga có thể ném bom ngày lễ Giáng sinh, như họ đã ném ngày lễ Phục sinh”
Nhà cầm quyền công giáo địa phương quyết định làm lễ sớm để không vi phạm lệnh giới nghiêm dự kiến vào lúc 9 giờ tối. Và không ai ở đây tin sẽ có một thỏa thuận ngừng bắn nào. Giám mục Hontcharouk nói: “Người Nga có thể ném bom ngày lễ Giáng sinh, giống như họ đã ném ngày lễ Phục sinh. Mỗi ngày tôi đều hỏi Chúa: ‘Vì sao lạy Chúa?’ Tôi xin Ngài cho tôi biết Ngài muốn gì ở tôi, tôi xin Ngài cho tôi sức mạnh để làm điều Ngài muốn.”
Một phụ nữ trẻ trong ngôi nhà không có điện ở Kiev. / Marcin Mazur
Bây giờ là lúc nâng đỡ các quân nhân và gia đình đã gởi người thân của họ ra mặt trận cách xa 30 cây số. Các linh mục được gởi đến các khu vực đặc biệt này để dâng thánh lễ.
Đức Phanxicô kêu gọi tiết kiệm dịp lễ Giáng sinh để quyên góp cho Ukraine
Và cũng phải trả lời cho những gia đình đã mất người thân, đôi khi những người này chết trong những hoàn cảnh không thể tưởng tượng nổi. Giám mục Ba Lan Jan Sobilo phục vụ truyền giáo ở đông Ukraine từ nhiều năm nay chất vấn: “Nói gì với người mẹ có con gái bị chặt đầu? Với người ông có cháu gái bị sát hại sau khi bị hãm hiếp ở Zaporijjia. Tôi đã gặp ông, ông suy sụp hoàn toàn. Ông hỏi Chúa ở đâu. Tôi nói Chúa không muốn chiến tranh, Ngài yêu người dân mình.” Trong văn phòng có tượng Cha xứ Ars, ngài xúc động nói về một cuộc chiến đau khổ.
“Chúng ta sẽ mừng niềm vui Giáng sinh, không phải niềm vui của con người, nhưng niềm vui của Chúa”
Giám mục Sobilo nói: “Vào dịp Giáng sinh, tôi phải nói đến ý nghĩa của cuộc sống trên thiên đàng. Trên trái đất, chúng ta có ít thời gian, nhưng chúng ta luôn có thể chọn cuộc sống gần gũi với Chúa trên Thiên đàng. Đúng, hoàn cảnh hôm nay không có gì là an toàn, có thể tôi đã mất một tay, một chân, có thể ngày mai tôi không còn ở đây, nhưng linh hồn tôi trong Chúa là vĩnh cửu.
Một số người sẽ không dự lễ Giáng sinh vì quá căng thẳng. Một mặt là đi tìm một cách nào đó để “bình thường hóa” như vào hát Giáng sinh ở nhà hàng xóm trước khi chia sẻ bữa ăn. Tổng giám mục Sviatoslav Chevtchouk, giáo chủ Giáo hội công giáo hy lạp la-tinh Ukraine nói: “Giáo dân nói với tôi, làm sao vui vẻ được trong hoàn cảnh này? Tôi trả lời ‘Chúng ta sẽ mừng niềm vui Giáng sinh, không phải niềm vui của con người, nhưng niềm vui của Chúa’. Đó là đón niềm vui này đến từ nơi khác, và chia sẻ nó dù trong cái lạnh và trong bóng tối.”
Một khó khăn là mừng ngày “Hoàng tử Hòa bình” ngày 25 tháng 12. Giám mục giải thích: “Ngày đó, chắc chắn chúng ta sẽ mong chờ hòa bình hơn bao giờ hết. Một hòa bình không liên quan gì đến việc ngừng bắn ngay lập tức, như một số người yêu cầu kể cả Đức Phanxicô. Hòa bình là liên tục, là liên kết với ý tưởng về sự thật và công lý. Có nghĩa là sẽ không có hòa bình đích thực nếu không có khát vọng công lý. Và đó là lý do vì sao chúng ta không có lựa chọn nào khác ngoài việc giải phóng người dân. Rõ ràng với chúng ta: hòa bình là chiến thắng.”
Đối chiếu lịch
Ít nhất là trong năm nay, sự khác biệt giữa giáo dân theo nghi thức la-tinh và đông phương, hoặc giữa người công giáo và chính thống giáo đã bớt khác biệt. Lần đầu tiên, Giáo hội chính thống Ukraine, tách khỏi Matxcova năm 2019, cho phép các linh mục được tổ chức lễ Giáng sinh ngày 25 tháng 12 theo lịch Gregorian và bỏ lịch Julian để không tổ chức lễ Giáng sinh cùng ngày với chính thống giáo bên kia biên giới.
Anh Maksym xuống tàu ở Kyiv. Và Lioubov, một phụ nữ trẻ 35 tuổi thế chỗ anh trên tàu. Để ra khỏi đất nước. Cùng với hai con 3 tuổi và 11 tuổi, cô muốn về nghỉ với mẹ ở Ba Lan. Xa bom đạn chiến tranh, xa chồng, cô mong về lại Ukraine dịp lễ Giáng sinh. Cô hy vọng hòa bình và chiến thắng: “Chúng tôi phải thắng Nga, chúng tôi sẵn sàng làm bất cứ gì để thắng. Dù phải chiến đấu trong một thời gian dài. Không quan trọng chúng tôi phải mất bao nhiêu thời gian. Sau đó, cô im lặng và hỏi: ‘Nhưng theo ông, khi nào cuộc chiến này sẽ kết thúc?’”
Marta An Nguyễn dịch
Nguồn: phanxico.vn
Sứ điệp Giáng sinh của các thủ lãnh Giáo hội Kitô tại Thánh địa
Trong sứ điệp Giáng sinh, công bố hôm 22 tháng Mười Hai vừa qua, các vị Thượng phụ và thủ lãnh các Giáo hội Kitô tại Thánh địa nói đến thảm cảnh của nhiều tín hữu Kitô tại miền này, khiến nhiều người tiếp tục rời bỏ Thánh địa, và mời gọi các tín hữu đón nhận sứ điệp hy vọng do Chúa Kitô nhập thể mang lại.
Sứ điệp của các vị lãnh đạo Kitô khẳng định rằng: “Ngôi Lời đã nhập thể làm người, tỏ lộ cho nhân loại tình thương sâu xa và trường tồn của Thiên Chúa đối với dân Ngài: Đấng Toàn Năng đã hạ mình sinh ra giữa dân hoàn toàn như một con người và hoàn toàn là Thiên Chúa”.
“Trong cử chỉ cảm thương này, Chúa Kitô liên kết với những đau khổ của trần thế, cùng với Thánh Gia, chịu đựng nhiều cuộc chiến đấu hằng ngày của sự chiếm đóng. Trong số những chiến đấu ấy, có những đe dọa bạo lực, cưỡng bách đăng ký, sự tản cư của các gia đình và sống như người tị nạn trên đất khách quê người”.
“Những đau khổ và chao đảo tương tự ngày nay tiếp tục giáng xuống trên thế giới, ở Ucraina, Armeni, Syria và trên toàn Thánh địa, như vài thí dụ. Nhân dịp này, chúng tôi đặc biệt bày tỏ lo âu đối với những tín hữu Kitô ở lại, như những tín hữu tại phần đất nơi Chúa sinh ra, và là đối tượng chăm sóc mục vụ của chúng tôi”.
“Trong những năm gần đây, các tín hữu Kitô ấy đã phải đương đầu với những cuộc tấn công, ngày càng thường xuyên hơn, chống lại tự do hành đạo, trong đó có những cuộc gây hấn chống lại con người, xúc phạm đến nhà thờ và nghĩa trang của họ, nhưng giới hạn bất công trong việc thực thi những nghi lễ và những đe dọa về pháp luật đối tài sản của họ và sự quản trị các tài sản của Giáo hội”.
“Bầu không khí làm nản lòng như thế đã tạo nên tình trạng thiếu hy vọng, nhất là nơi những người trẻ Kitô, càng ngày họ càng cảm thấy không được đón nhận nơi lãnh thổ cha ông của họ đã sống, trước khi Giáo hội được khai sinh vào Lễ Hiện Xuống (Cv 2,11). Vì thế, nhiều người bỏ miền này để di cư tới những nơi mang lại cho họ nhiều cơ may hơn, nhưng điều này làm giảm bớt sự hiện diện của các Kitô hữu, xuống dưới mức 2% toàn thể dân số”.
Trước tình trạng trên đây, các vị Thượng phụ và thủ lãnh các Giáo hội Kitô cống hiến sứ điệp Giáng sinh của Chúa Kitô Nhập Thể như một ngọn đèn pha hy vọng, nhắc nhớ rằng Chúa tiếp tục chịu đau khổ với chúng ta, mang lại cho chúng ta sự sống mới trong ánh sáng vinh quang phục sinh của Ngài”. Ngoài ra, Giáo hội tại đây tiếp tục cống hiến những nơi an ủi, sức mạnh và nâng đỡ qua các công tác mục vụ, giáo dục, và y tế, các trung tâm hành hương và cơ may có những công ăn việc làm ý nghĩa”.
Sau cùng, các Thượng phụ và thủ lãnh các Giáo hội Kitô tại Thánh địa mời gọi các tín hữu Kitô toàn thể giới tiếp tục hỗ trợ việc gắn bó với quy chế hiện hữu, “Status quo” của các Nơi Thánh, làm việc và cầu nguyện cho một nền hòa bình công chính và lâu bền tại phần đất nơi Chúa sinh ra cũng như tại nhiều miền trên thế giới đang còn bị chiến tranh xâu xé.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Đức Hồng y Phái viên bác ái của Đức Thánh cha tiếp tục thăm Ucraina
Đức Hồng y Konrad Krajewski, Bộ trưởng Bộ Bác ái của Tòa Thánh, tiếp tục viếng thăm Ucraina trong tư cách là phái viên của Đức Thánh cha Phanxicô.
Sau ba ngày trao các phẩm vật cứu trợ, gồm các máy phát điện và áo giữ ấm cho Caritas Spess-Hy vọng của Ucraina, tại thành phố Lvov, là những đồ dùng mà người dân tại đây đang cần nhất, Đức Hồng y Krajewski đã gặp gỡ người nghèo, cũng tại thành phố Lvov, ở miền tây nước này. Đây là những người mỗi ngày được Caritas Spes của Tổng giáo phận Lvov cung cấp các bữa ăn miễn phí.
Đức Hồng y Krajewski nói với đài Vatican rằng: “Đức Giáo hoàng thường nói: nếu bạn muốn chầu Mình Thánh Chúa, thì hãy đi ra đường phố. Ngày hôm nay, trong giờ này, tôi đã hứa với Chúa Giêsu trước Thánh Thể, tôi đã chu toàn điều đó một cách nào đó, vì tôi đã đụng đến những người nghèo. Tôi nghĩ rằng nếu Chúa Giêsu đến đây, tại thành phố Lvov này, Ngài sẽ ngồi với ai để dùng bữa Vọng Giáng sinh? Chắc chắn Ngài sẽ ngồi cạnh những người nghèo chúng ta đang thấy hôm nay. Chính Chúa luôn đến với những người đang túng thiếu”.
Đức Hồng y Krajewski cũng kể rằng khi chở các đồ cứu trợ từ trung tâm Caritas ở Lezajak bên Ba Lan đến thành phố Lvov của Ucraina, các nhân viên hải quan mỉm cười khi thấy tôi lần thứ ba hay thứ tư tại tạm này và họ hỏi xem tôi chở gì trong xe, tôi đáp: “Tôi chở sự sống. Một máy phát điện có thể cứu nhiều nhân mạng, ví dụ giúp họ nạp điện cho điện thoại di động để gọi một xe cứu thương; hoặc để sưởi các căn hộ hay nấu nướng đồ ăn”.
Trong những ngày này, Đức Hồng y tiếp tục đi tới các nơi đang cần nhất về viện trợ nhân đạo và sự ủy lạo tinh thần”.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Các Giám mục Nhật Bản phản đối mạnh mẽ kế hoạch tái vũ trang
Ngày 16/12/2022, Thủ tướng Fumio Kishida đã công bố một cuộc đại tu lớn về chiến lược quốc phòng quốc gia, theo đó nước này sẽ thực hiện kế hoạch trị giá hơn 320 tỷ USD (2% GDP) để xây dựng quân đội trong 5 năm tới. Kế hoạch này được cho là không chỉ bao gồm nâng cấp vũ khí do Nhật Bản sản xuất nhưng còn mua ít nhất 400 tên lửa hành trình tầm xa Tomahawk do Hoa Kỳ sản xuất.
Nội các cũng đã thông qua hai tài liệu khác về Chiến lược An ninh Quốc gia và Chiến lược Phòng thủ Quốc gia, vạch ra một chính sách mới cho phép Nhật Bản có khả năng tiến hành các cuộc phản công, mặc dù chỉ trong những trường hợp cụ thể. Thủ tướng giải thích động thái này là một phản ứng đối với các mối đe dọa trong khu vực, đồng thời viện dẫn cuộc xâm lược của Nga vào Ucraina là một yếu tố trong việc xây dựng quốc phòng.
Trong một tuyên bố được đưa ra trong tuần này, Ủy ban Công lý và Hòa bình của Hội đồng Giám mục Nhật Bản, kêu gọi chính phủ rút lại ba tài liệu và phê bình mạnh mẽ chính sách quốc phòng mới. Bởi vì điều này trái với Hiến pháp, và đánh dấu một sự thay đổi hoàn toàn đưa Nhật Bản trở thành một siêu cường quân sự. Tuyên bố cũng lưu ý rằng một quyết định quan trọng như vậy được đưa ra theo sắc lệnh của chính phủ, bỏ qua quốc hội là phi dân chủ.
Theo Hội đồng Giám mục, việc phát triển khả năng tấn công các căn cứ của kẻ thù không gì khác hơn là một “mối đe dọa vũ lực” bị Hiến pháp nghiêm cấm rõ ràng. Hơn nữa, tăng chi tiêu quân sự lên 2% GDP vào năm 2027, gần gấp đôi mức hiện tại, đồng nghĩa với việc “tuyên bố vị thế siêu cường quân sự của Nhật Bản”.
Ủy ban Công lý và Hòa bình cũng lo ngại về việc sử dụng các cảng và sân bay dân sự cho mục đích quân sự và chỉ đạo nghiên cứu khoa học và công nghệ để phát triển vũ khí mới. Tuyên bố cũng đề cập thêm việc triển khai tên lửa tầm xa trên quần đảo Nansei, gần Đài Loan, và nguy cơ cư dân địa phương sẽ hy sinh giống như ở Okinawa trong Thế chiến thứ hai.
Trích lời của Đức Thánh Cha trong chuyến Tông du đến Nhật Bản vào năm 2019, các Giám mục kết luận khi nhắc lại rằng “Nhật Bản phải đi theo con đường hòa bình thông qua ngoại giao dựa trên Lời nói đầu và Điều 9 của hiến pháp, đóng vai trò tạo ra một khuôn khổ cho hòa bình, giải quyết các tranh chấp qua đối thoại”.
Ngọc Yến - Vatican News
Các lãnh đạo tôn giáo Hoa Kỳ kêu gọi ngừng bắn ở Ucraina dịp lễ Giáng sinh
Trong tuyên bố, 1.000 lãnh đạo tôn giáo viết: “Là những người có đức tin và lương tâm, tin tưởng vào sự thánh thiêng của mọi sự sống trên hành tinh này, chúng tôi kêu gọi ngừng bắn ở Ucraina trong dịp lễ Giáng sinh”.
Các vị lãnh đạo đại diện cho phần lớn các tín đồ của các tôn giáo truyền thống hy vọng rằng lệnh ngừng bắn có thể dẫn đến một giải pháp đàm phán, giúp chiến tranh kết thúc, giảm nguy cơ chiến tranh hạt nhân và sự huỷ diệt hàng loạt.
Tuyên bố viết tiếp: “Theo tinh thần của thỏa thuận ngừng bắn vào năm 1914 trong Chiến tranh thế giới thứ nhất, chúng tôi kêu gọi chính phủ Hoa Kỳ đóng vai trò lãnh đạo trong việc đưa cuộc chiến ở Ucraina đến hồi kết thúc.”
Tuyên bố đề cập đến một hiệp định ngừng bắn tương tự diễn ra trong Thế chiến I. Vào ngày 24/12/1914, theo sau lời kêu gọi ngừng bắn của Đức Giáo Hoàng Biển Đức XV, quân đội Đức và Anh, lúc đó đang chiến đấu ở Mặt trận phía Tây, đã xuất phát từ chiến hào, và mạo hiểm vào “vùng đất không người”, chia sẻ thức ăn và nước uống; họ đã hát những bài thánh ca Giáng Sinh và còn cùng nhau chơi bóng. Theo các vị lãnh đạo, đó là một ví dụ mạnh mẽ cho thấy tinh thần con người có thể trở thành một lực lượng mạnh mẽ vượt qua hận thù và chia rẽ để thúc đẩy hòa bình.
Lời kêu gọi lặp lại những lời kêu gọi của Đức Thánh Cha kể từ khi bắt đầu cuộc xung đột. Phát biểu vào cuối buổi tiếp kiến chung hôm thứ Tư vừa qua, Đức Thánh Cha bày tỏ mối quan tâm đối với trẻ em Ucraina, vì phải “chịu đựng quá nhiều từ cuộc chiến này”. Ngài nói: “Chúng ta hãy nghĩ về người dân Ucraina trong dịp Giáng Sinh này. Họ không có hệ thống sưởi, không có những thứ tối thiểu để tồn tại. Chúng ta hãy cầu nguyện xin Chúa ban hoà bình cho họ càng sớm càng tốt”.
Ngọc Yến - Vatican News
Bài nói chuyện hằng năm của Đức Thánh Cha với Giáo Triều Roma
BÀI NÓI CHUYỆN CỦA ĐỨC THÁNH CHA
DÀNH CHO GIÁO TRIỀU ROMA
NHÂN DỊP LỄ GIÁNG SINH
22 Tháng 12, 2022
Anh chị em rất thân mến!
1. Chúa lại ban cho chúng ta ân sủng để cử hành mầu nhiệm Giáng sinh của Người. Mỗi năm, dưới chân Hài Nhi đang nằm trong máng cỏ (x. Lc 2:12), chúng ta được đặt vào một vị trí để nhìn cuộc sống của chúng ta từ ánh sáng đặc biệt này. Đó không phải là ánh sáng vinh quang của thế gian này, nhưng là “ánh sáng đích thực, ánh sáng chiếu soi mọi người” (Ga 1:9). Sự khiêm hạ của con Thiên Chúa, Đấng đến trong thân phận con người của chúng ta, là một bài học cho chúng ta biết gắn bó với thực tại. Cái nghèo mà Ngài chọn không chỉ đơn giản là cái nghèo của thiếu thốn đồ dùng, mà là của sự thiếu thốn những thứ mang tính thiết yếu; cũng vậy, mỗi chúng ta được mời gọi quay trở lại với những điều thiết yếu trong cuộc sống của mình, bỏ đi tất cả những gì thừa thãi và có thể thành trở ngại trên con đường nên thánh.
2. Tuy nhiên, cần phải xác định rõ là khi suy xét cuộc sống hiện tại và quá khứ, ta phải luôn khởi đi từ ký ức về những điều tốt lành. Thật vậy, chỉ khi ý thức được điều tốt Chúa đã làm cho mình, chúng ta mới có thể chỉ ra được sự dữ mà mình đã kinh qua hoặc phải gánh chịu. Nếu không ý thức được tình yêu của Thiên Chúa, thì cái cảm thức về sự nghèo nàn sẽ nghiền nát chúng ta. Như thế, lòng biết ơn chính là thái độ nội tâm mà chúng ta cần chú trọng nhất.
Tin Mừng kể cho chúng ta câu chuyện về mười người phong cùi được Chúa Giêsu chữa lành; tuy nhiên, chỉ có một người quay lại cảm ơn, một người Samari (x. Lc 17:11-19). Ngoài sự chữa lành về thể xác, hành động tạ ơn mang lại cho người này sự cứu rỗi toàn vẹn (xem câu 19). Cuộc gặp gỡ với sự hảo Thiên Chúa ban cho anh không dừng lại ở bề ngoài, nhưng chạm đến trái tim. Nó giống như thế này: nếu không liên tục thực hành lòng biết ơn, cuối cùng chúng ta sẽ chỉ lập ra một danh sách những lần sa ngã của mình và chúng ta sẽ làm lu mờ điều quan trọng nhất, đó là những ân sủng mà Chúa ban cho chúng ta mỗi ngày.
3. Nhiều điều đã xảy ra trong năm qua, và trước hết chúng ta muốn tạ ơn Chúa vì tất cả những điều thiện hảo mà Ngài đã ban cho chúng ta. Nhưng trong số tất cả những thiện hảo này, chúng ta hy vọng có sự hoán cải của bản thân chúng ta. Nó không bao giờ là một diễn trình đã kết thúc. Điều tồi tệ nhất có thể xảy ra với chúng ta là nghĩ rằng chúng ta không cần phải hoán cải nữa, từ cấp độ cá nhân và lẫn cấp độ cộng đồng.
Hoán cải là ngày càng học hỏi nhiều hơn để đón nhận sứ điệp của Tin Mừng một cách nghiêm túc và nỗ lực đưa sứ điệp đó vào thực hành trong cuộc sống của chúng ta. Hoán cải không chỉ đơn giản là tránh xa cái ác, mà là thực hành tất cả những điều thiện mà chúng ta có thể làm. Trước Tin Mừng, chúng ta luôn như những đứa trẻ cần phải học hành. Nếu đinh ninh rằng chúng ta đã học được mọi thứ, ta sẽ rơi vào sự kiêu ngạo thiêng liêng.
Năm nay đánh dấu kỷ niệm 60 năm khai mạc Công đồng Vatican II. Biến cố của Công đồng là gì nếu không phải là một cơ hội tuyệt vời để hoán cải cho toàn thể Giáo hội? Về vấn đề này, Thánh Gioan XXIII đã nói: “Không phải Tin Mừng thay đổi, mà chính chúng ta bắt đầu hiểu Tin Mừng hơn”. Việc hoán cải mà Công đồng trao cho chúng ta là một nỗ lực để hiểu Tin Mừng hơn, để làm cho Tin Mừng trở nên hiện hành, sống động và hữu hiệu trong thời điểm lịch sử này.
Do đó, như đã xảy ra nhiều lần trong lịch sử Giáo hội, ngay cả trong thời đại của chúng ta, với tư cách là một cộng đoàn tín hữu, chúng ta đang cảm nhận được lời mời gọi hoán cải. Và hành trình này chưa có điểm dừng. Suy tư hiện nay về tính hiệp hành của Giáo hội chính là phát sinh từ xác tín rằng hành trình tìm hiểu sứ điệp của Đức Kitô chưa kết thúc và vẫn đang liên tục thách đố chúng ta.
Đi ngược với tâm thế hoán cải là chủ nghĩa cố định, tức là niềm tin ngấm ngầm rằng không cần hiểu biết thêm về Tin Mừng. Đó là sai lầm khi muốn đóng khung sứ điệp của Chúa Giêsu trong một mô thức đơn nhất cho mọi thời. Ngược lại, mô thức phải luôn luôn thay đổi để bản chất luôn luôn giữ nguyên. Dị giáo đích thực không chỉ hệ tại việc rao giảng một thứ Tin Mừng khác (xem Gal 1:9), như thánh Phaolô nhắc nhở chúng ta, mà còn hệ tại việc ngừng diễn giải Tin Mừng sang các ngôn ngữ và theo các cách thức đương thời khác, vốn là điều mà Vị Tông Đồ Dân Ngoại đã làm. Bảo tồn có nghĩa là giữ cho sống động chứ không phải cầm tù sứ điệp của Đức Ki-tô.
4. Tuy nhiên, vấn đề thực sự mà chúng ta thường quên để ý là sự hoán cải không chỉ giúp chúng ta nhận ra điều ác để chọn lại sự thiện, nhưng đồng thời nó cũng khiến sự dữ tiến hóa, ngày càng trở nên quỷ quyệt hơn, ngụy trang trong một bộ mặt mới, khiến chúng ta khó nhận ra nó. Đó là một cuộc chiến thực sự.
Chúa Giêsu trong Tin Mừng dùng một so sánh để giúp chúng ta hiểu cách thức hình thành năng động của cuộc chiến này theo từng thời điểm và cách thức khác nhau: “Khi một người mạnh được vũ trang đầy đủ canh giữ lâu đài của mình, thì của cải người ấy được an toàn. Nhưng nếu có người mạnh thế hơn đột nhập và thắng được người ấy, thì sẽ tước lấy vũ khí mà người ấy vẫn tin tưởng và sẽ đem phân phát những gì đã lấy được.” (Lc 11:21-22). Vấn đề lớn đầu tiên của chúng ta là tin tưởng quá nhiều vào bản thân, vào chiến lược, vào chương trình của mình. Đó là tinh thần của chủ nghĩa Pelagian mà tôi đã đề cập nhiều lần. Như thế, có những thất bại thực ra là ân sủng, bởi vì chúng nhắc chúng ta rằng ta không được cậy dựa vào chính mình, mà chỉ cậy dựa vào Chúa. Có những sa ngã, ngay cả với tư cách là cộng đoàn Giáo hội, lại trở thành lời kêu gọi tuyệt vời để đặt Chúa Kitô trở lại trung tâm. Bởi vì “Ai không ở với tôi là chống lại tôi, và ai không cùng tôi thu góp là phân tán” (Lc 11:23).
Anh chị em thân mến, chỉ phản đối sự dữ, kể cả những sự dữ đang len lỏi giữa chúng ta, thì không đủ. Điều chúng ta phải làm là quyết định hoán cải trước nó. Việc phản đối đơn thuần đối với sự dữ có thể tạo cho ta ảo tưởng là đã giải quyết được vấn đề, nhưng thật ra, điều quan trọng là cần tạo ra những thay đổi đặt chúng ta vào vị trí mà ta không để mình bị giam cầm bởi logic của sự dữ, vốn thường là logic của thế gian. Theo nghĩa này, một trong những đức tính hữu ích nhất để thực hành là tỉnh thức. Chúa Giêsu mô tả sự cần thiết của đức tính này đối với chính chúng ta và Giáo hội – tức sự cần thiết phải tỉnh thức - qua một ví dụ rất hay: Ngài nói: “Ta sẽ trở về nhà của ta, nơi ta đã bỏ ra đi.” “Khi đến nơi, nó [thần ô uế] thấy nhà được quét tước, dọn dẹp hẳn hoi. Nó liền đi kéo thêm bảy thần khác dữ hơn nó, và chúng vào ở đó. Rốt cuộc tình trạng của người ấy lại còn tệ hơn trước.” (Lc 11,24-26). Sự hoán cải khởi đầu của chúng ta mang lại một trật tự nhất định: điều ác mà chúng ta đã nhận ra và cố gắng loại bỏ khỏi cuộc sống của mình thực sự đang rời xa chúng ta; nhưng thật ngây thơ khi nghĩ rằng nó sẽ đi xa trong một thời gian dài. Trên thực tế, sau một thời gian, nó trở lại với chúng ta trong một vỏ bọc mới. Nếu trước đây nó tỏ ra thô thiển và bạo lực thì bây giờ nó cư xử một cách tao nhã và lịch sự hơn. Kế đó, một lần nữa chúng ta cần nhận ra và vạch mặt nó. Chúng là “những con quỷ lịch sự”: chúng bước vào một cách lịch sự mà ta không nhận ra. Chỉ có thực hành hồi tâm hàng ngày mới có thể giúp chúng ta nhận ra chúng.
Vào thế kỷ XVII, có trường hợp nổi tiếng của các nữ đan sỹ thành Port Royal. Một trong những đan viện mẫu của họ, Mẹ Angelica, đã có một khởi đầu tốt đẹp: bà đã cải cách bản thân và đan viện một cách đầy “thu hút”, thậm chí còn không cho cha mẹ của mình tới thăm đan viện. Bà là một phụ nữ tài năng, có tư chất quản trị, nhưng bà đã trở thành linh hồn của cuộc chống đối theo nhóm Jansenist, thể hiện sự đóng khung không khoan nhượng, ngay cả đối với thẩm quyền của Giáo hội. Người ta nói về bà và các nữ đan sỹ của bà là: “Trong sáng như thiên thần, kiêu hãnh như ác quỷ”. Họ đã xua đuổi được ma quỷ, nhưng nó đã trở lại mạnh mẽ hơn gấp bảy lần và, dưới chiêu bài khổ hạnh và nhiệm nhặt, nó đã mang đến sự cứng nhắc và tự phụ rằng mình tốt hơn những người khác.
5. Trong Tin Mừng, Chúa Giêsu kể nhiều dụ ngôn, trước hết nhắm đến những người có suy nghĩ đúng đắn, đến các kinh sư và người Pharisêu, với ý định giúp họ nhận ra vấn đề của việc tự cho mình là công chính và coi thường người khác (x. Lc 18:9). Chẳng hạn, trong cái gọi là dụ ngôn về lòng thương xót (x. Lc 15), Ngài không chỉ kể chuyện con chiên lạc và chuyện người con thứ của người cha tội nghiệp, người con này vốn là kẻ đã tự nghĩ rằng mình bị cha coi như đã chết, mà Đức Giê-su nhắc nhở chúng ta rằng hình thức đầu tiên của của tội lỗi là việc bỏ đi, là sự lạc lối, là làm những điều rõ ràng sai trái; nhưng trong những câu chuyện dụ ngôn đó, Ngài cũng nói về đồng tiền bị mất và về người con trai cả. Đó là một so sánh rất hay: người ta cũng có thể bị lạc ngay ở nhà, như trường hợp đồng xu của người phụ nữ đó; và một người có thể sống không hạnh phúc trong khi, một cách chính thức, vẫn ở trong giới hạn bổn phận của mình, như xảy ra với người con cả của người cha nhân hậu. Nếu như người ra đi dễ dàng nhận ra được khoảng cách, thì người ở nhà lại rất khó nhận ra rằng mình đang sống trong địa ngục, vì họ tin rằng mình chỉ là nạn nhân, bị đối xử bất công bởi người có quyền bính, và rốt hết là bởi chính Thiên Chúa.
Anh chị em thân mến, tất cả chúng ta đều đã từng lạc lối như con chiên trong chuyện dụ ngôn, hoặc đã xa cách Thiên Chúa như người con thứ. Đây là những tội lỗi đã làm chúng ta bẽ mặt, và chính vì lý do này, nhờ ơn Chúa, chúng ta đã có thể đương đầu với chúng. Nhưng chúng ta cần phải hết sức chú ý đến hiện tại của mình, vì đây là lúc chúng ta đang chính thức ở nhà, trong khuôn khổ của tổ chức, đang phục vụ Tòa thánh, ngay tại trung tâm của thân thể Giáo hội; và chính vì thế mà chúng ta có thể rơi vào cám dỗ nghĩ rằng chúng ta an toàn, rằng chúng ta tốt hơn người khác, rằng chúng ta không còn phải hoán cải nữa.
Chúng ta đối diện nhiều nguy hiểm hơn tất cả những người khác, bởi vì chúng ta bị phá hoại bởi “con quỷ lịch sự”, kẻ không gây ồn ào mà mang theo hoa. Nếu đôi khi tôi nói những điều nghe có vẻ gay gắt và mạnh mẽ, thì không phải vì tôi không tin vào giá trị của sự ngọt ngào và dịu dàng, mà bởi vì tốt hơn là nên dành sự âu yếm cho những người mệt mỏi và bị áp bức, và để tìm thấy can đảm “thách đố những người được an ủi”, như tôi tớ Chúa Don Tonino Bello thường nói, bởi vì đôi khi sự an ủi mà họ nhận được lại chỉ là sự lừa dối của ma quỷ chứ không phải là ân sủng của Thần Khí.
6. Cuối cùng, tôi muốn dành một lời cuối cho chủ đề hòa bình. Trong số các tước hiệu mà ngôn sứ Isaia dành cho Đấng Mêsia là tước hiệu “Hoàng Tử Bình An” (9:5). Chưa bao giờ chúng ta cảm thấy khát khao hòa bình lớn lao như lúc này. Tôi đang nghĩ đến Ukraine bị vùi dập, nhưng cũng nghĩ đến nhiều cuộc xung đột đang diễn ra ở những nơi khác nhau trên thế giới. Chiến tranh và bạo lực luôn là một thất bại. Tôn giáo không được cho phép mình đổ thêm dầu vào xung đột. Tin Mừng luôn luôn là Tin Mừng của hòa bình, và không thể nhân danh Thiên Chúa mà tuyên bố một cuộc chiến tranh là ‘thánh’.
Nơi nào bị ngự trị bởi chết chóc, chia rẽ, xung đột, đau thương vô tội, nơi đó chúng ta chỉ có thể nhận ra Chúa Giêsu chịu đóng đinh. Và tại thời điểm này, tôi muốn chúng ta hướng suy nghĩ của mình về những người đau khổ nhất. Chúng ta được giúp ích bởi những lời của Dietrich Bonhoeffer, người đã viết từ nhà tù nơi ông từng là tù nhân: “Nhìn từ quan điểm Ki-tô giáo, việc đón Giáng sinh trong phòng giam không phải là một vấn đề đặc biệt. Nhiều người, trong ngôi nhà này, có lẽ sẽ tổ chức một lễ Giáng sinh giàu ý nghĩa và chân thực hơn những gì diễn ra ở những nơi mà ngày lễ này chỉ còn giữ lại được cái tên. Một tù nhân hiểu rõ hơn bất kỳ ai khác rằng khốn khổ, đau thương, nghèo đói, cô đơn, bất lực và tội lỗi có một ý nghĩa hoàn toàn khác dưới mắt của Thiên Chúa so với sự phán xét của loài người; họ hiểu rằng Chúa hướng cái nhìn của Ngài về chính những kẻ thường bị người đời quay lưng; họ biết rằng Chúa Kitô đã được sinh ra trong một hang lừa vì Ngài không tìm được một chỗ trong quán trọ; tất cả những điều này đối với tù nhân thực sự là tin vui” (Resistenza e resa, Cinisello Balsamo - MI, Ed. Paoline, 1988, 324).
7. Anh chị em thân mến, nền văn hóa hòa bình không chỉ được xây dựng giữa các dân tộc và giữa các quốc gia. Nó bắt đầu từ trái tim của mỗi chúng ta. Trong khi chúng ta phải chịu đựng sự tàn phá của chiến tranh và bạo lực, chúng ta có thể và phải đóng góp cho hòa bình bằng cách cố gắng nhổ tận gốc mọi gốc rễ hận thù và oán ghét đối với anh chị em sống bên cạnh chúng ta. Trong Thư gửi tín hữu Êphêsô, chúng ta đọc thấy những lời này, vốn cũng là lời nguyện trong giờ Kinh Tối: “Đừng bao giờ chua cay gắt gỏng, nóng nảy giận hờn, hay la lối thoá mạ, và hãy loại trừ mọi hành vi gian ác. Trái lại, phải đối xử tốt với nhau, phải có lòng thương xót và biết tha thứ cho nhau, như Thiên Chúa đã tha thứ cho anh em trong Đức Ki-tô” (4: 31-32). Chúng ta có thể tự hỏi: có bao nhiêu cay đắng trong lòng chúng ta? Cái gì nuôi sống nó? Từ đâu mà có sự phẫn nộ, vốn là thứ thường tạo ra khoảng cách giữa chúng ta với nhau và châm ngòi cho sự tức giận và oán hận? Tại sao khi đề cập đến thực tại cuộc sống, chúng ta lại chỉ dùng những lời cay đắng qua rất nhiều hình thức của nó?
Nếu đúng là chúng ta muốn chấm dứt tiếng ồn ào của chiến tranh và nhường chỗ cho hòa bình, thì mọi người hãy bắt đầu từ chính mình. Thánh Phaolô nói rõ ràng với chúng ta rằng lòng nhân từ, thương xót và tha thứ là phương dược chúng ta có để xây dựng hòa bình.
Lòng tử tế là luôn chọn cách tốt đẹp để tương quan với nhau. Không chỉ có bạo lực bằng súng, còn có bạo lực bằng lời nói, bạo lực tâm lý, bạo lực lạm dụng quyền lực, bạo lực ngầm do ngồi lê đôi mách. Trước khi Hoàng Tử Bình An đến thế gian, chúng ta hãy hạ xuống mọi loại vũ khí. Mỗi người đừng lợi dụng vị trí, vai trò của mình để hành hạ người khác.
Lòng thương xót là chấp nhận rằng người khác cũng có thể có giới hạn của họ. Một lần nữa, thật chính đáng khi thừa nhận rằng con người và các thể chế, chính vì là con người, nên đều có giới hạn. Tư tưởng về một Giáo hội thuần khiết dành cho những người thuần khiết chỉ là sự hồi sinh của dị giáo Cathar. Nếu không phải như vậy thì Phúc Âm và Kinh Thánh nói chung đã không kể cho chúng ta về những bất toàn và khuyết điểm của bao nhiêu người mà ngày nay chúng ta công nhận là các thánh.
Cuối cùng, lòng tha thứ là luôn luôn cho một cơ hội khác, nghĩa là hiểu rằng một người trở thành thánh qua thử thách. Chúa làm điều này với mỗi người chúng ta, Ngài luôn tha thứ cho chúng ta, luôn nâng chúng ta dậy và cho chúng ta một cơ hội khác. Giữa chúng ta với nhau cũng phải như vậy.
Muốn dập tắt các cuộc chiến thì cần có sự tha thứ, nếu không thì công lý sẽ biến thành sự trả thù, và tình yêu chỉ được nhìn như một hình thức của sự yếu đuối.
Chúa đã trở thành một trẻ thơ, và trẻ thơ này, khi lớn lên, đã để mình bị đóng đinh trên thập tự giá. Không có gì yếu đuối hơn một con người bị đóng đinh, nhưng trong sự yếu đuối đó, quyền năng toàn vẹn của Thiên Chúa được biểu lộ. Quyền năng toàn vẹn của Thiên Chúa luôn hoạt động trong sự tha thứ. Xin cho lòng biết ơn, hoán cải và bình an sẽ là quà tặng của Giáng sinh này.
Chúc mọi người một Giáng sinh vui vẻ! Và một lần nữa tôi xin anh chị em đừng quên cầu nguyện cho tôi. Xin cám ơn!
Nguồn: Vatican News