Tin Việt Nam
Biển đã chết và người dân hấp hối
- Viết bởi Phạm Trần
"Một lần nữa tôi khẳng định biển miền Trung đã an toàn. Tất cả các hoạt động du lịch thể thao, nuôi trồng thủy sản có thể diễn ra. Tuy nhiên cần tiếp tục theo dõi, giám sát".
Đó là lời nói như đinh đóng cột của Bộ trưởngTài Nguyên-Môi Trường Trần Hồng Hà trước Quốc hội hai ngày 22-9 và 16-11 năm 2016
Đến ngày 15/02/2017, báo Biên Phòng đưa tin:” Chiều 14-2, thông tin từ UBND tỉnh Hà Tĩnh cho biết, Bộ Tài Nguyên và Môi trường (TN&MT) đã có văn bản gửi UBND các tỉnh: Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên Huế về hiện trạng môi trường biển sau sự cố môi trường biển miền Trung, trong đó nhấn mạnh môi trường biển miền Trung đã an toàn, trên cơ sở phân tích nước giữa và nước mặt, trầm tích đáy, màng bám hệ keo sắt.”
Biên Phòng cho biết:”Văn bản nêu rõ: Từ tháng 9-2016, Bộ TN&MT tiếp tục thực hiện đánh giá bổ sung các khu vực chưa an toàn, gồm: khu vực Sơn Dương, Hà Tĩnh (diện tích khoảng 300 km2), cửa Nhật Lệ, Quảng Bình (diện tích khoảng 330 km2) và hòn Sơn Trà, Thừa Thiên Huế (diện tích khoảng 160 km2).
Đến thời điểm hiện tại, kết quả cho thấy, chất lượng nước biển, trầm tích đáy ở 3 khu vực này đã ổn định, không còn các giá trị cao hơn các khu vực khác và đều nằm trong giới hạn cho phép của QCVN 10-MT:2015/BTNMT (Quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về chất lượng biển, National technical regulation on marine water quality), QCVN 43:2012/BTNMT (Quy chuẩn kỹ thuật quốc gia về chất lượng trầm tích, National Technical Regulation on Sediment Quality) đối với vùng nuôi trồng thủy sản và bảo tồn thủy sinh.
Bản tin nhấn mạnh:”Cụ thể, môi trường biển miền Trung đã an toàn trên cơ sở phân tích nước giữa và nước mặt, trầm tích đáy, màng bám hệ keo sắt. Các hoạt động đánh bắt, nuôi trồng thuỷ hải sản, du lịch, tắm biển có thể tiến hành bình thường.”
Tin này đã dựa vào thông cáo số 380 vủa Bộ Tài Nguyên-Môi trường ra ngày 25/1/2017 “V/V hiện trang môi trường biển sau sự cố môi trường tại 4 tỉnh miền Trung” do Thứ trưởng Bộ Tài nguyên & Môi trường Võ Tuấn Nhân ký.
Nhưng kết quả giảo nghiệm là dựa theo “tiêu chuẩn của Việt Nam”. Các tiêu chuẩn này có đạt trình độ Quốc tế và được Quốc tế công nhận hay không lại là chuyện khác.
Hơn nữa, các cuộc thử nghiệm của Việt Nam, từ khi phát hiện Formosa Hà Tĩnh gây ra thảm họa môi trường tháng 4/2016 vẫn còn nhiều nghi vấn về sự chính xác.
Nguyên do vì ngay từ đầu Hà Nội chỉ “ưu tiên” tập trung vào kết quả thử nghiệm của các nhà khoa học Việt Nam trước khi xem đến kết quả của các nhà khoa học độc lập được Việt Nam mời đến từ Israel, Đức và Mỹ.
Vì vậy, theo Bách Khoa Toàn Thư (mở) thì:” Tiến sỹ Friedhelm Schroeder (Đức) đã than phiền với Quỹ bảo vệ biển Đức (DSM) và với họ (phía Việt Nam) rằng nhóm của ông đã không được phép tự lấy mẫu nước bị nhiễm độc, cũng như chỉ được báo cáo dựa trên những kết quả của các nhà khoa học trong nước trước đó. Quỹ kêu gọi Chính phủ Việt Nam phải bảo đảm sự minh bạch tuyệt đối về nguyên nhân, mức độ và phạm vi của thảm họa.”
Cho đến nay, sau một năm sống, chết dở dang của hàng triệu người dân 4 Tỉnh miền Trung (Hà Tĩnh, Qủang Bình, Qủang Trị, Thừa Thiên-Huế) không thấy có bất cứ sự minh bạch nào về nghiên cứu hậu qủa môi trường trong khu vực nhiễm độc được công bố. Đấy là chưa kể khả năng các loại chất độc giết người và sinh vật biển đã lan sang các vùng biển khác ở Việt Nam, trong đó có Nha Trang, Vũng Tầu và Côn Đảo.
Như vậy, thì liệu có ai tin nổi lời nói của Bộ trưởng Trần Hồng Hà cho rằng biển ở 4 Tỉnh miền Trung nay đã an toàn ?
Cũng nên biết, ngay từ những ngày đầu thảm họa phía nhà nước Việt Nam đã từ chối đề nghị của Đại sứ Mỹ tại Hà Nội (David Osius) để Hoa Kỳ yểm trợ kỹ thuật điều tra nguyên nhân gây ra thảm họa cá chết trải dài trên 200 cây số dọc theo bờ biển.
Hà Nội cũng không muốn Cơ quan y tế Quốc tế (WHO, World Health Organization) của Liên Hợp Quốc dính vào vụ điều tra thảm họa Formosa.
Phía Việt Nam còn không chịu đem các mẫu cá và sinh vật biển đi thuê các phòng thí nghiệm tại một số nước tân tiến để tìm ra kết quả chính xác, có lẽ vì sợ tốn kém. Nhưng mặt khác cũng chứng minh cho sự tắc trách và coi thường an toàn thực phẩm và tính mạng người dân của đảng cầm quyền Cộng sản Việt Nam (CSVN).
ĂN CÁ VÀ CHẤT ĐỘC
Vậy chuyện ăn cá nay được quy định ra sao ?
Sau 5 tháng khảo nghiệm, vào ngày 20/9/2016 liên bộ Tài nguyên, Y tế, Nông nghiệp đã phổ biến quyết định chuyện hải sản tại vùng biển Hà Tĩnh, Quảng Bình, Quảng Trị và Thừa Thiên Huế, theo đó người dân có thể ăn hải sản sống ở tầng nổi, không sử dụng hải sản tầng đáy trong vòng 20 hải lý (trên 37 cây số).
Báo ViệtNam Express viết:”Theo Thứ trưởng Y tế Nguyễn Thanh Long, Bộ này đã phối hợp với các bộ ngành liên quan và địa phương nghiên cứu quy mô lớn với 1.040 mẫu hải sản được lấy hàng ngày ở tất cả cảng cá, gò cá, các thuyền đánh bắt cá, đầm nuôi tại 4 tỉnh miền Trung.
Từ kết quả nghiên cứu, Bộ Y tế kết luận, tất cả các hải sản như cá ngừ, cá thu, cá nục các loại, cá chỉ vàng, bạc má, cá hố, cá bò, cá cam, trích, đối, cá cơm và các loại hải sản khác sống ở tầng nổi, hải sản tại đầm nuôi của 4 tỉnh miền Trung đều an toàn để dùng làm thực phẩm.”
Tuy nhiên, bản tin viết tiếp:“Các hải sản như: ghẹ, tôm, tôm tít, ốc, mực, cá đuối, cá đục, bạch tuộc, cua đá và các hải sản khác sống ở tầng đáy trong vòng 13,5 hải lý (tương đương 25 km) chưa đảm bảo an toàn để sử dụng làm thực phẩm.” (theo VNEXPRESS)
Báo này trích lời Bộ Y tế cho biết:”Các mẫu đều được kiểm nghiệm chỉ tiêu xyanua, phenol, thủy ngân, cadimi, chì, crom, asen và sắt tại Viện Kiểm nghiệm An toàn vệ sinh thực phẩm quốc gia và Viện Dinh dưỡng.”
Nhưng các chất độc xuất ra từ Formosa biến đi đâu mà ngon lành thế ?
Bộ này trả lời ngon ơ:”Tất cả các loại hải sản tại 4 tỉnh miền Trung và 3 tỉnh nhóm chứng (các tỉnh không chịu ảnh hưởng sự cố môi trường gồm Hải Phòng, Khánh Hòa và Bà Rịa - Vũng Tàu), đều không phát hiện bất kỳ mẫu nào có xyanua - chất được xác định là một trong những nguyên nhân gây ra cá chết hàng loạt.
Các chỉ số: thủy ngân, cadimi, chì, crom, asen và sắt trong hải sản ở 7 tỉnh (4 tỉnh miền Trung và 3 tỉnh nhóm chứng) trên đều nằm trong giới hạn cho phép, đảm bảo an toàn theo quy định.”
Nhà nước Việt Nam còn cam kết:”Kết quả xét nghiệm đối với hải sản tại các đầm nuôi 4 tỉnh miền Trung đều đảm bảo an toàn.
Cũng theo kết quả kiểm nghiệm, đối với phenol, tất cả các mẫu hải sản tầng nổi như cá ngừ, cá thu, cá nục các loại, cá chỉ vàng, cá bạc má, cá hố, cá bò, cá cam, cá trích, cá đối, cá cơm và các loại hải sản khác sống ở tầng nổi tại bốn tỉnh miền Trung đều không phát hiện mẫu nào có phenol.”
“Tuy nhiên”, theo VNEXPRESS, “Bộ Y tế phát hiện 132/1040 mẫu hải sản của bốn tỉnh miền Trung có phenol, bao gồm ghẹ, tôm, tôm tít, ốc, mực, cá đuối, cá đục, bạch tuộc, cua đá - đây là những loài hải sản sống ở tầng đáy. Phân bố 132 mẫu hải sản có phát hiện phenol đều nằm trong vùng từ 5 đến 25 km (tương đương với khoảng 2,7-13,5 hải lý) với tỷ lệ mẫu nhiễm cao nhất tại Hà Tĩnh và Quảng Bình và thấp nhất tại biển Lăng Cô - Thừa Thiên Huế.”
XÚI AI, AI XÚI ?
Vậy trước thông tin “phấn khởi” này của nhà nước, ngư dân miền Trung có tin không ?
Rất ít người nhẹ dạ đã tin, nhưng không biết tương lai mạng sống họ và con cháu họ sẽ ra sao. Số đông đã hết tin vào miệng đảng từ lâu nên kiên trì đấu tranh đòi quyền sống và quyền được nói để bảo vệ công bằng và sự thật đang bị báo đài nhà nước xuyên tạc, mạ lỵ.
Điển hình như trong cuộc đấu tranh chống Formosa của đồng bào Công Giáo ở Giáo phận Vinh, đảng đã huy động báo Quân đội Nhân dân (QĐND) của Bộ Quốc phòng và Đài Truyền hình VTV của nhà nước tăng cường các bài viết phản công chống giáo dân, những nạn nhân đau khổ nhất của thảm họa Formosa.
Từ hai năm qua, những giáo dân này đã cùng với vị Chủ chiên của họ, Đức Cha Nguyễn Thái Hợp và một số Linh mục từ Hà Tĩnh đến Nghệ An và Quảng Bình, đã bất chấp bạo lực và dù bị vu khống, xuyên tạc, vẫn không ngừng đấu tranh ôn hòa đòi bồi thường công bằng và đòi đóng cửa Formosa để bảo vệ biển và bảo vệ môi trường sống cho con cháu mai sau.
Thay vì tiếp dân để thảo luận phải trái theo đúng tiêu chuẩn “cán bộ là đầy tớ của nhân dân” thì ngược lại, nhà nước đã sử dụng công an và công an đội lốt côn đồ, đôi khi cả Quân đội dùng võ lực, kể cả dao mác và súng đạn, đàn áp dân, những người chỉ có hai bàn tay trắng.
Trong bài “Tôn giáo đang bị các thế lực thù đich lợi dụng để chống phá Đảng và chế độ ta” (3/4/2017), báo QĐND viết:”Cùng với vấn đề “dân chủ”, “nhân quyền”, “dân tộc”, các thế lực thù địch đang lợi dụng vấn đề “tôn giáo” để tạo sự chống phá đa diện nhằm vào Đảng và chế độ ta.
Mục đích của việc lợi dụng vấn đề này là để kích động, gây rối, phá hoại, gây mất ổn định chính trị-xã hội, chia rẽ khối đại đoàn kết toàn dân tộc. Hãy cảnh giác, đấu tranh làm thất bại mưu đồ đen tối đó!”
Bài này viết tiếp:”Đáng chú ý, thời gian qua, lợi dụng những hạn chế, yếu kém trong quản lý, điều hành xã hội của chính quyền các cấp về vấn đề đầu tư, ô nhiễm môi trường, giải phóng mặt bằng, đền bù giải tỏa, … các phần tử cực đoan trong tôn giáo nói chung, Công Giáo nói riêng, ra sức “bới lông, tìm vết”, tổ chức các hoạt động vi phạm pháp luật Nhà nước, trái với giáo lý tôn giáo.”
QĐND sau đó đã nhắm thẳng vào Giáo phận Vinh để tấn công các chức sắc Công Giáo với lời lẽ vu khống:”Lợi dụng chính sách tự do tín ngưỡng, tự do tôn giáo của Đảng, Nhà nước ta và được sự tiếp tay của các thế lực phản động bên ngoài, những kẻ cực đoan đội lốt tôn giáo kêu gọi, kích động giáo dân tụ tập, biểu tình, tuần hành, gây rối, tấn công người thi hành công vụ, đập phá phương tiện, cản trở hoạt động giao thông, gây mất ổn định an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội. Khi chính quyền thực thi chức trách theo quyền hạn thì chúng vu cáo cơ quan chức năng “đàn áp, bắt giữ và đánh đập” người tham gia biểu tình; tán phát trên mạng xã hội “Thư ngỏ”, “Bản lên tiếng”, “Kháng thư”,… với nội dung vu cáo chính quyền bao che cho Formosa, “đàn áp, đánh đập” những người đi khiếu kiện đòi quyền lợi, kêu gọi người dân khởi kiện Formosa ra Tòa án hình sự quốc tế, “cùng đứng lên đuổi Formosa khỏi Việt Nam…..”
HÃNG SÁNG MẮT RA
Vậy nước biển miền Trung đã sạch chưa và cá tôm và các sinh vật biển khác mà nhà nước bảo cứ việc ăn thoải mái có nguy hiểm đến tính mạng con người không ?
Trước hết hãy nghe Phó Giáo sư-Tiến sỹ Trần Đáng – nguyên Cục trưởng Cục An toàn thực phẩm – Bộ Y tế trao đổi với PV Báo Sức khỏe&Đời sống.
Ông nói:” Khi biển bị ô nhiễm các chất thải công nghiệp độc hại thì tất cả các thủy sản mà con người sử dụng làm thực phẩm như: cá, tôm, mực, nghêu, sò, ốc, rong biển...đều bị nhiễm độc. Chất độc được nói đến nhiều nhất ở vùng biển miền Trung là thủy ngân, xyanua, phenol, cadimi, chì...và nhiều kim loại nặng khác có thể xâm nhập vào tất cả sinh vật, động vật ở biển. Đặc biệt những chất độc này tồn dư rất lâu trong môi trường, nhất là ở sinh vật, động vật biển. Con người khi ăn những thủy hải sản nhiễm chất độc hại sẽ gây ngộ độc mãn tính, tồn dư các chất độc trong cơ thể lâu dài, đe dọa đến sức khỏe.
Ông nói tiếp:”Nhiều nghiên cứu trên thế giới cho thấy những người nhiễm thủy ngân, sau khi chết, mấy trăm năm sau xét nghiệm tóc vẫn còn thủy ngân. Sử sách đã ghi lại vua Tần Thủy Hoàng khi còn sống muốn “trường sinh bất lão” đã sai quân đi tìm chất thủy ngân để luyện kim đan để uống. Vị vua này chỉ thọ 49 tuổi. Những năm gần đây, các nhà khoa học đã phát hiện ra quanh khu vực lăng mộ của vua Tần Thủy Hoàng cùng 8.000 quân lính có dòng suối nhiễm thủy ngân nồng độ cao, đất khu vực này cũng nhiễm thủy ngân rất nặng. Như vậy sau hơn 2000 năm thủy ngân trong thi thể của vua Tần Thủy Hoàng và quân lính đã không thể phân hủy. Trường hợp vua Sa Hoàng Ivan 4 của Nga cũng như vậy. Ông vua này mắc bệnh xương khớp, các ngự y đã dùng một loại thuốc có chứa thủy ngân để xoa bóp đã khiến cơ thể nhiễm thủy ngân qua da và qua đời khi mới 34 tuổi (1530-1564). Sau này khi khai quật, xét nghiệm phát hiện trong xương có chất thủy ngân.”
Vị Giáo sư nhiều kinh nghiệm này còn kể:”Gần đây nhất tại Nhật Bản các nhà khoa học đã công bố bệnh Minamata do nhiễm độc thủy ngân hữu cơ. Vào những năm 50 tại vịnh Minamata các nhà máy hóa chất đã xả chất thải công nghiệp ra biển. 20-30 năm sau đã có nhiều người dân sống tại vùng này mắc các bệnh liệt, điếc, run rẩy chân tay, teo não...Các nhà khoa học đã nghiên cứu và phát hiện những người mắc bệnh này đều do ăn cá nhiễm thủy ngân. Sau đó Nhật Bản đã phải mất hàng chục năm để xử lý biển ô nhiễm.” (Sức khỏe&Đời sống,30/08/2016)
KHÔNG THUYẾT PHỤC
Sau đó, Phóng viên đặt câu hỏi:”Vừa qua Bộ Tài nguyên & Môi trường đã công bố nước biển 4 tỉnh miền Trung đã sạch, an toàn có thể nuôi trồng thủy sản. Liệu công bố này có quá vội vã không, thưa ông?
PGS.TS Trần Đáng đáp:”Theo ý kiến riêng của tôi những công bố này chưa đủ sức thuyết phục, chưa có độ tin cậy cao. Nhật Bản đã phải mất rất nhiều năm để làm sạch nước biển, đáy biển. Còn ở nước ta, nếu chỉ xét nghiệm nước biển thấy nồng độ các chất độc giảm xuống thì cho rằng nước biển đã sạch có thể nuôi trồng thủy sản là chưa đủ cơ sở khoa học.
Giáo sư Đáng lưu ý:”Thủy hải sản sống ở biển có thể ăn thức ăn ở đáy biển, trong khi các kim loại nặng thường lắng đọng ở đáy biển thì cá sẽ dễ dàng nhiễm độc. Người ăn các loại thủy sản đó sẽ nhiễm độc và hậu quả lâu dài đến đời con cháu.
Phóng viên hỏi tiếp:” Có ý kiến cho rằng hiện nay việc xét nghiệm các chỉ số an toàn thực phẩm ở cá, hải sản chưa thực sự toàn diện. Ý kiến của ông về vấn đề này thế nào?
PGS.TS Trần Đáng:” Theo tôi, các mẫu xét nghiệm không nên chỉ thực hiện ở 1 phòng thí nghiệm mà cần phải làm tại 3-4 phòng thí nghiệm để so sánh. Không nên lấy kết quả xét nghiệm từ 1-2 phòng thí nghiệm là có thể kết luận ngay là cá không nhiễm độc hay nhiễm độc. Tốt nhất, cần phải gửi mẫu đến các phòng kiểm nghiệm chuẩn quốc tế để xét nghiệm, xem kết quả có tương đồng hay sai lệch với phòng kiểm nghiệm trong nước. Việc này có thể gây tốn kém nhưng vì sức khỏe của nhân dân, ảnh hưởng đến giống nòi nhưng vẫn cần thiết phải làm.”
Cuối cùng, Giáo sư Đáng kết luận:”Công việc giám sát, theo dõi phải được thực hiện thường xuyên, kéo dài nhiều năm, mỗi năm phải lấy vài nghìn mẫu để xét nghiệm xem các thế hệ cá con sinh trưởng ra sao, có còn tồn dư các chất độc nữa hay không. Bộ Y tế cần tiếp tục giám sát, đến khi tất cả các chỉ tiêu quan trọng về an toàn thực phẩm ở trong ngưỡng an toàn mới khuyến cáo người dân ăn cá, hải sản trở lại. Mọi quyết định của các cơ quan chức năng đưa ra cần đặt lợi ích của người dân, sức khỏe của nhân dân lên trên hết.”
CẢNH GIÁC THỨ HAI
Tiếng nói khoa học thứ hai là của Giáo sư-Tiến sỹ Khoa học Phạm Ngọc Đăng trên báo Truyền thông Pháp luật (Pháp Luật Plus), ngày 29/08/2016.
Nhà báo hỏi:”Thưa GS, ngày 22.8 (2016) vừa qua, Bộ Tài nguyên và Môi trường đã công bố nước biển tại 4 tỉnh miền Trung đã sạch có thể tắm biển, nuôi trồng thủy sản.
Tuy nhiên, ngay sau đó đã xuất hiện một văn bản về kết quả kiểm nghiệm 9 mẫu cá và ghẹ lấy tại Hà Tĩnh ngày 5/8 có 1 mẫu có lượng cadimi vượt ngưỡng, 5 mẫu nhiễm xyanua, 3 mẫu nhiễm phenol. Như vậy có thể hiểu là nước biển hiện vẫn đang bị nhiễm độc không?
GS.TSKH Phạm Ngọc Đăng trả lời:” Nước biển bị ô nhiễm có thể được pha loãng do tác dụng của các dòng hải lưu. Thí dụ trước đây 100 km2 mặt nước bị ô nhiễm nay lan tỏa ra 1000 km2 mặt nước bị ô nhiễm thì nồng độ chất ô nhiễm trong nước biển sẽ giảm đi khoảng 10 lần.
Ngoài ra môi trường biển còn có các vi sinh vật cũng như các loại tảo, cỏ biển …, chúng có thể tiêu hủy chất ô nhiễm, có tác dụng làm cho môi trường nước biển có thể được phục hồi.
Nhưng môi trường đáy biển, nơi sinh tồn các loài giáp xác như các loài ốc, sò, ngao, v.v…, các chất ô nhiễm bị lắng đọng ở đó, nhất là kim loại nặng, thì còn lâu chúng mới bị tiêu hủy.
Do đó cho đến nay chưa có số liệu chứng minh sự an toàn của nuôi trồng các hải sản sống ở tầng đáy biển. Vì vậy ngoài việc quan trắc kiểm tra ô nhiễm nước biển thì cần phải tiến hành quan trắc kiểm tra cả ô nhiễm môi trường tầng đáy biển nữa.”
Giáo sư Đăng giải thích thêm:”Khi nước biển bị Formosa đầu độc, tất cả các loài cá ở khu vực này đều bị nhiễm độc, những con bị nhiễm nặng hoặc yếu thì bị chết, những con khỏe hoặc ít bị nhiễm độc thì vẫn còn sống cho đến nay.
Các chất ô nhiễm cadimzi, xyanua và phenol xâm nhập vào cá, cua ghẹ sẽ được lưu giữ trong cơ thể của cá, cua, ghẹ. Chỉ khoảng 30 -40% chất độc được chúng thải nhanh ra ngoài, còn lại chúng được thải ra rất chậm chạp phải qua nhiều năm.”
Bấy nhiêu đã đủ giúp cho cán bộ Tuyên giáo và Tổng cục Chính trị Quân đội “sáng mắt sáng lòng chưa”, hay họ cần Bộ trưởng Tài Nguyên&Môi Trường Trần Hồng Hà cho vào Hà Tĩnh nhậu ít cá biển với vài xị đế nếp than thì mới tăng sức mà bênh đảng đến hơi thở cuối cùng ? -/-
Phạm Trần
“Ta thà làm quỷ nước Nam, chứ không thèm làm vương đất Bắc!”
- Viết bởi Điền Phương Thảo
UBND huyện Quỳnh Lưu xâm phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân
- Viết bởi Dân Chúa
GNsP (04.04.2017) – Sau ngày valentine “đẫm máu” – 14.02.2017 – nhà cầm quyền Nghệ An huy động lực lượng công quyền dùng các dụng cụ chuyên dụng đàn áp bà con ngư dân giáo xứ Song Ngọc, Giáo phận Vinh đi nộp đơn khởi kiện thủ phạm Formosa, hủy hoại môi trường biển Việt Nam, phá hủy cơ nghiệp truyền thống ngư trường, hàng ngàn giáo dân ở các giáo xứ Phú Yên, Mành Sơn… đến giáo xứ Song Ngọc hiệp thông thánh lễ vào các ngày Chúa Nhật, cầu nguyện cho quốc thái dân an.
Tuy nhiên, giới chức cầm quyền tỉnh Nghệ An lại cho rằng, bà con giáo dân các giáo xứ đến giáo xứ Song Ngọc hiệp dâng thánh lễ là “không thực hiện đúng quy định” của pháp luật.
UBND huyện Quỳnh Lưu cố tình vi phạm luật
Điều này thể hiện qua văn bản số 333/UBND-NV “V/v đề nghị dừng các hoạt động tôn giáo không đúng qui định pháp luật” do ông Hồ Ngọc Dũng, Phó Chủ tịch UBND huyện Quỳnh Lưu ký và đóng dấu, vào ngày 17.03.2017.
Văn bản số 333/UBND-NV có nội dung: “Trong thời gian qua, trên địa bàn huyện có một số giáo xứ đã tổ chức cho bà con giáo dân đi làm lễ ngoài phạm vi giáo xứ, giáo họ mà không đăng ký với UBND huyện …(là) không thực hiện đúng qui định tại điều 11, của Pháp lệnh về tín ngưỡng, tôn giáo; điều 31, điều 32 của Nghị định 92/2012/NĐ-CP của chính phủ…Vì vậy, UBND huyện Quỳnh Lưu đề nghị các Linh mục, Hội đồng mục vụ chấp hành đúng qui định của pháp luật; không tổ chức giảng đạo, truyền đạo, hành lễ ngoài giáo xứ, giáo họ phụ trách khi chưa được sự chấp thuận của UBND huyện…”
Nội dung Văn bản 333/UBND-NV như kể trên thể hiện Phó Chủ tịch UBND huyện Quỳnh Lưu cố tình sử dụng qui định pháp luật sai để ngang nhiên “cản trở quyền và nghĩa vụ công dân”; “vi phạm quyền tự do tôn giáo của công dân” vi phạm Điều 8 Pháp lệnh Tín ngưỡng – Tôn giáo (TNTG).
UBND huyện Quỳnh Lưu không biết luật !?
Trước hết, một số định nghĩa qui định tại Điều 3 Pháp lệnh TNTG:
“…7. Cơ sở tôn giáo là nơi thờ tự, tu hành, nơi đào tạo người chuyên hoạt động tôn giáo, trụ sở của tổ chức tôn giáo và những cơ sở khác của tôn giáo được Nhà nước công nhận.
- Tín đồ là người tin theo một tôn giáo và được tổ chức tôn giáo thừa nhận.
- Nhà tu hành là tín đồ tự nguyện thực hiện thường xuyên nếp sống riêng theo giáo lý, giáo luật của tôn giáo mà mình tin theo.
- Chức sắc là tín đồ có chức vụ, phẩm sắc trong tôn giáo”.
Và các qui định khác tại Pháp lệnh TNTG:
“…tín đồ được tự do bày tỏ đức tin, thực hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện và tham gia các hình thức sinh hoạt, phục vụ lễ hội, lễ nghi tôn giáo và học tập giáo lý tôn giáo mà mình tin theo.” (khoản 1 Điều 9).
Điều 11: “1. Chức sắc, nhà tu hành được thực hiện lễ nghi tôn giáo trong phạm vi phụ trách, được giảng đạo, truyền đạo tại các cơ sở tôn giáo.
- Trường hợp thực hiện lễ nghi tôn giáo, giảng đạo, truyền đạo ngoài quy định tại khoản 1 Điều này phải có sự chấp thuận của Uỷ ban nhân dân huyện, quận, thị xã, thành phố thuộc tỉnh (sau đây gọi chung là Uỷ ban nhân dân cấp huyện) nơi thực hiện.”
Theo các qui định này thì “nhà tu hành, chức sắc” (Giám mục, linh mục, tu sĩ…) là tín đồ. Tín đồ (giáo dân) hay tín đồ (nhà tu hành, chức sắc) đều có quyền “tự do bày tỏ đức tin, thực hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện và tham gia các hình thức sinh hoạt, phục vụ lễ hội, lễ nghi tôn giáo và học tập giáo lý tôn giáo mà mình tin theo” ở bất cứ đâu.
Chức sắc, nhà tu hành được “giảng đạo, truyền đạo tại các cơ sở tôn giáo” và “được thực hiện lễ nghi tôn giáo trong phạm vi phụ trách”.
Còn Điều 31 và 32 Nghị định 92/2012/NĐ-CP là qui định về “các cuộc lễ của tổ chức tôn giáo diễn ra ngoài cơ sở tôn giáo” và “giảng đạo, truyền đạo của chức sắc, nhà tu hành ngoài cơ sở tôn giáo”.
Cũng nhấn mạnh, theo qui định tại khoản 4 Điều 5 Luật Đất đai thì “cơ sở tôn giáo gồm chùa, nhà thờ, nhà nguyện, thánh thất, thánh đường, niệm phật đường, tu viện, trường đào tạo riêng của tôn giáo, trụ sở của tổ chức tôn giáo và cơ sở khác của tôn giáo”.
Do vậy, các linh mục Quản xứ giáo xứ Song Ngọc, Phú Yên, Mành Sơn… tổ chức dâng thánh lễ cho hàng ngàn giáo dân tại cơ sở Tôn giáo (nhà thờ Song Ngọc) – là phù hợp với quy định của Pháp lệnh TNTG. Chỉ khi các vị linh mục Quản xứ tổ chức thánh lễ cho bà con giáo dân tại bản doanh khu công nghiệp Formosa, công viên, bệnh viện,… tức ngoài cơ sở Tôn giáo mới phải đăng ký theo Điều 31, Điều 32 Nghị định số 92/NĐ-CP.
Phó Chủ tịch huyện Quỳnh Lưu chà đạp lên luật pháp
Đối chiếu các qui định pháp luật kể trên với nội dung văn bản số 333/UBND-NV cho thấy, rõ ràng, Phó Chủ tịch UBND huyện Quỳnh Lưu đã ngang nhiên “cản trở hoạt động tôn giáo” của các linh mục, bà con giáo dân và đây là hành vi “vi phạm tự do tôn giáo”.
Trong luật không có qui định nào cấm “bà con giáo dân đi làm lễ ngoài phạm vi giáo xứ”; Cũng không có qui định nào buộc “giảng đạo, truyền đạo ngoài giáo xứ, giáo họ phụ trách” thì phải “được sự chấp thuận của UBND”.
Như trên đã nêu rõ, bà con giáo dân (tín đồ) hay Linh mục (chức sắc, nhà tu hành) cũng đều là tín đồ được “tự do bày tỏ đức tin, thực hành các nghi thức thờ cúng, cầu nguyện và tham gia các hình thức sinh hoạt, phục vụ lễ hội, lễ nghi tôn giáo và học tập giáo lý tôn giáo mà mình tin theo” ở bất cứ đâu và không buộc phải “được ai cho phép, chấp thuận”!
Việc buộc bà con giáo dân “đi làm lễ” ngoài phạm vi giáo xứ, giáo họ “phải đăng ký” như Văn bản số 333/UBND-NV là trái pháp luật, “cản trở quyền công dân”.
Linh mục, Hội đồng mục vụ (Chức sắc, nhà tu hành) có quyền “thực hiện lễ nghi tôn giáo trong phạm vi phụ trách, được giảng đạo, truyền đạo tại các cơ sở tôn giáo” (Điều 11 Pháp lệnh TNTG), tức tại “nhà thờ, nhà nguyện, thánh thất, thánh đường, tu viện, trường đào tạo riêng của tôn giáo, trụ sở của tổ chức tôn giáo và cơ sở khác của tôn giáo”. Chỉ khi tổ chức “các cuộc lễ của tổ chức tôn giáo diễn ra ngoài cơ sở tôn giáo” và “giảng đạo, truyền đạo của chức sắc, nhà tu hành ngoài cơ sở tôn giáo” tức ngoài “nhà thờ, nhà nguyện, thánh thất, thánh đường, tu viện, trường đào tạo riêng của tôn giáo, trụ sở của tổ chức tôn giáo và cơ sở khác của tôn giáo” mới phải đăng ký (Điều 31, Điều 32 Nghị định số 92/NĐ-CP).
Việc UBND huyện Quỳnh Lưu tùy tiện đề nghị “Linh mục, Hội đồng mục vụ… không tổ chức giảng đạo, truyền đạo, hành lễ ngoài giáo xứ, giáo họ phụ trách khi chưa được sự chấp thuận của UNND huyện” là “lời đề nghị khiếm nhã” và trái pháp luật.
Ngoài ra, nội dung văn bản số 333/UBND-NV không phân biệt được “giáo xứ, giáo họ” là “tổ chức tôn giáo cơ sở” được quy định tại Khoản 4 Điều 3 Pháp lệnh TNTG, với “cơ sở tôn giáo” là “nhà thờ, nhà nguyện…”.
Một văn bản “trái pháp luật” cố tình vi phạm luật đều không có giá trị pháp lý và “các Linh mục, Hội đồng mục vụ, bà con giáo dân…” huyện Quỳnh Lưu có quyền tố cáo Phó Chủ tịch UBND huyện Quỳnh Lưu can tội “xâm phạm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân” qui định tại Điều 129 BLHS.
Huyền Trang, GNsP
Phú Yên: Đồng đạo Thánh thất Tuy An bị gây khó khăn
- Viết bởi Huyền Trang, GNsP
GNsP (03.04.2017) – Giới chức địa phương xã An Hiệp cản trở, gây khó khăn cho các chức sắc và đồng đạo Thánh thất Tuy An thuộc Cao Đài, khi họ tổ chức nghi thức tưởng niệm 2 năm nhà cầm quyền triệt phá Thánh thất Tuy An thuộc thôn Mỹ Phú 1, xã An Hiệp, huyện Tuy An, tỉnh Phú Yên.
Sự việc trên xảy ra vào ngày 27.03.2017, tại khu vực Thánh thất bị giới chức cầm quyền bình địa tan hoang, các chức sắc và đồng đạo giăng biểu ngữ phản đối hành vi xâm phạm quyền tự do tôn giáo như: “Tưởng niệm lần 2 Thánh Thất Tuy An bị nhà cầm quyền CSVN san bằng mà không bồi thường”; “Phản đối nhà cầm quyền CSVN chiếm đoạt tài sản của Đạo”; “Phản đối nhà cầm quyền CSVN xâm phạm đến thờ tự của tôn giáo Cao Đài”.
Tuy nhiên, an ninh, công an mặc thường phục xông vào giật các băng rôn, giật cờ đạo, cướp điện thoại, xô đẩy các Trị sự viên và đồng đạo ngã xuống đất…
Thông sự Đoàn Công Danh, một trong những chức sắc thuộc Thánh thất Tuy An, liên tục nhận các tin nhắn từ số lạ với các nội dung hăm dọa chặt tay, đe dọa đến tính mạng… nhằm triệt tiêu ý chí đấu tranh quyền tự do tôn giáo cho Đạo pháp.
Được biết, vào những ngày cuối tháng 3.2015, nhà cầm quyền tỉnh Phú Yên huy động lực lượng có chức năng đến đập phá Thánh thất Tuy An với mục đích mở rộng đường quốc lộ 1A, mặc cho sự phản đối của quý Chánh Trị sự và đồng đạo nơi đây.
Suốt hơn 2 năm, quý Chánh Trị sự và đồng đạo Thánh thất Tuy An liên tục gửi đơn khiếu nại đến các cấp có thẩm quyền vì không được bồi thường thỏa đáng và không có nơi cho đồng đạo tu đạo, nhưng vẫn chưa có sự hồi đáp của các cơ quan có chức năng.
Đàn áp giáo dân, tín đồ, đập phá các cơ sở Tôn giáo, ngăn cản chức sắc Tôn giáo hành đạo… vẫn đang là chính sách “nhất quán, trước sau như một” của nhà cầm quyền cộng sản VN!
Huyền Trang, GNsP
Tội ác và tuổi trẻ
- Viết bởi Pv. GNsP
GNsP (01.04.2017) – Tình trạng thất nghiệp ở Việt Nam đang trong tình trạng báo động khi lao động trẻ không có tay nghề và chuyên môn, cũng như thiếu các kỹ năng để đáp ứng cho nhu cầu công việc. Từ thất nghiệp sinh ra trộm cướp và giết người lấy của.
Một báo cáo của Công an cho thấy: “75% tội phạm hình sự là… người trẻ.”
Một bài báo của An ninh Thủ đô viết: “Theo tổng kết sơ bộ của Tổng cục Cảnh sát phòng chống tội phạm (Bộ Công an), trong 6 tháng đầu năm 2011, Cục đã xử lý 15.000 vụ phạm pháp hình sự, xử lý trên 22.000 đối tượng, trong đó có hơn 75% là thanh thiếu niên. Điều đáng nói là so với những năm trước, đối tượng phạm tội ngày càng trẻ hóa và hành vi phạm tội cũng như tính chất mức độ phạm tội ngày càng nghiêm trọng hơn.”
Trung tâm Nghiên cứu tội phạm học và phòng ngừa tội phạm (Học viện Cảnh sát nhân dân) đã nghiên cứu về tội phạm giết người trong giai đoạn từ tháng 1-2009 đến 9-2010 với trên 4000 phạm nhân đang thụ án tại 4 trại giam thuộc Bộ Công an quản lý. Kết quả cho thấy: 14% đối tượng có độ tuổi từ 14; dưới 18,41% có độ tuổi từ 18; dưới 30,34% có độ tuổi từ 30; dưới 45,8% các độ tuổi còn lại.”
Nhà nước cũng thừa nhận trong 5 năm, từ năm 2009 đến hết tháng 6/2014, cơ quan Cảnh sát điều tra các cấp đã phát hiện, khởi tố điều tra 35.654 bị can là trẻ vị thành niên phạm tội, chiếm khoảng hơn 16% tổng bị can phạm tội hình sự”.
Ngoài ra cả nước cũng có khoảng 183.000 người nghiện ma túy; gần 33.000 người bán dâm, độ tuổi bán dâm ngày càng trẻ hóa, từ 16 – 18 tuổi.
Đó là những con số “được biết trong tầm nhìn” của nhà nước. Tuy nhiên không ai biết số người không khai báo hay chưa kiểm soát được là bao nhiêu.
Về tệ nạn buôn người, Tổ chức Di cư Quốc tế -Văn phòng Liên Hiệp Quốc ở Việt Nam cho biết: “Nạn mua bán người vẫn còn nhức nhối tại Việt Nam.”
Bản tin trên Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) ngày 05/08/2013 cho biết: “Lâu nay, mua bán người vẫn được xem là một vấn đề nhạy cảm, gây nhức nhối trong cộng đồng xã hội đặc biệt là ở những vùng biên giới, miền núi. Thống kê trên cả nước trung bình mỗi năm, cả nước có tới 500 vụ liên quan đến nạn mua bán người, riêng từ năm 2011 đến 2015 đã có 4.500 nạn nhân được giải cứu, tiếp nhận. Hoạt động của tội phạm mua bán người vẫn diễn biến phức tạp, có xu hướng tăng trên cả nước.”
Bà Vũ Thị Thu Phương- đại diện Dự án Liên minh các tổ chức Liên Hợp Quốc về phòng chống tội phạm buôn bán người tại Việt Nam (UNIAP) nói với VOV: “Việt Nam là một nước nguồn của tình trạng mua bán người. Phụ nữ, trẻ em, nam giới ở Việt Nam bị bán xuyên biên giới sang các nước khác. Phụ nữ bị bán chủ yếu vì mục đích mại dâm, làm vợ; trẻ em thì chủ yếu là bị bóc lột sức lao động, ăn xin; còn nam giới thì bị bóc lột sức lao động. Ở Việt Nam, buôn bán người diễn ra ở cả nội địa và xuyên biên giới. Mua bán người ở Việt Nam ngày càng tinh vi và nhiều thủ đoạn, có nhiều hình thức buôn bán người mới xảy ra như buôn bán trẻ sơ sinh, buôn bán bào thai, nội tạng và một hình thức buôn bán mới nhất gần đây là đẻ thuê.”
Trong khi đó, một bản tin của Đài Á Châu Tự Do, đưa ra ngày 07/01/2017 cho biết: “Bộ Công An cho biết, trong năm 2016 vừa qua số nạn nhân của buôn người tăng 12,8% so với năm 2015.
Cũng theo báo cáo của Bộ Công An, mặc dù con số các vụ án buôn người giảm bớt 6%, nhưng trong năm qua tổng số nạn nhân của buôn người mà công an phát hiện được lên tới 1.128 người.
Các số liệu của Bộ Công An không nêu rõ có bao nhiêu trường hợp nạn nhân bị buôn bán vào các đường dây nô lệ tình dục và bao nhiêu là nạn nhân của buôn bán lao động. Nhưng theo số liệu của Ủy ban Quốc gia Phòng chống HIV/AIDS và Ma túy, Mại dâm thì trong năm 2016 vừa qua đã có 600 phụ nữ và trẻ em được giải cứu khỏi các đường dây buôn người.”
RFA kết luận: “Theo các cơ quan chức năng Việt Nam, hầu hết nạn nhân của buôn người được đưa qua ngả Trung Quốc, nơi đang xảy ra tình trạng mất cân đối về giới tính – nam thừa nữ thiếu, dẫn đến nhu cầu về cô dâu nước ngoài tăng cao.”
Công nhân không được huấn luyện tay nghề, không biết ngoại ngữ, năng xuất lao động kém sinh ra các loại tội phạm trong giới trẻ ngày một lên cao.
Thêm vào đó là tệ nạn ma túy, mại dâm và buôn người càng ngày càng phức tạp.
Với những “thành tích vẻ vang” như thế thì có ai còn tự hào mang Hộ chiếu của Nhà nước Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam nữa không?
Pv. GNsP
Quảng Bình: Tầu Trung Cộng cấm tầu Việt Nam đánh bắt cá trên vùng biển Việt Nam
- Viết bởi Huyền Trang, GNsP
GNsP (02.04.2017) – Một tàu của Trung Cộng ra lệnh cấm tàu ngư dân Quảng Bình không được đánh bắt cá tại vùng biển 108, cách bờ biển khoảng 40 hải lý, thuộc vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam.
Tàu đánh bắt xa bờ mang số hiệu BKS: QB 98138, do ông Mai Văn Hoàng làm thuyền trưởng đang thả cờ lưới xuống biển, thì một tàu của Trung Cộng tiến gần, áp sát và yêu cầu thuyền ông Hoàng kéo lưới lên. Sau đó, tàu này ghè sát và đuổi thuyền của ông Hoàng ra khỏi khu vực đánh bắt cá vùng 108 – thuộc vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam, vào ngày 31.03.2017.
Thuyền trưởng Hoàng khẳng định, tàu đuổi thuyền ông ra khỏi vùng đặc quyền kinh tế của Việt Nam là tàu Trung Cộng, bởi vì các thủy thủ viên trên tàu này ra lệnh bằng tiếng Hoa. Một số thủy thủ viên của ông Hoàng – trước đây từng xuất khẩu lao động và làm việc tại Đài Loan – đã đối đáp với họ bằng tiếng Hoa.
Hơn 10 năm kinh nghiệm đi biển, thuyền trưởng Hoàng cho biết, tàu đánh bắt xa bờ của Việt Nam cũng như tàu của ông thường xuyên đánh bắt cá ở vùng 108. Nhưng đây là lần đầu tiên thuyền của ông bị tàu Trung Cộng xua đuổi và cấm cản. Thuyền trưởng Hoàng thắc mắc và không hiểu nguyên nhân vì sao tàu Trung Cộng lấy quyền gì mà cấm cản thuyền ông đánh bắt cá thuộc vùng đặc quyền kinh tế của VN.
Gia đình ông Hoàng cùng một số thân hữu chung vốn đóng thuyền đi đánh bắt xa bờ với tổng giá trị hơn 19 tỷ VNĐ, có khoảng 12 nhân công. Chi phí cho mỗi chuyến đi lên đến hơn 100 triệu đồng.
Với chuyến đi đánh bắt thất bại không mong muốn này, gia đình ông Hoàng thất thoát khoảng 100 triệu đồng.
Sau vụ thảm họa Formosa xả thải độc tố xuống biển vào tháng 4.2016 vừa qua, số lượng cá giảm đi đáng kể, không còn cá để đánh bắt. Đó là nhận xét của thuyền trưởng Hoàng. Ông Hoàng cũng cho biết thêm, trước đây, số lượng cá khá dồi dào chỉ cách bờ biển khoảng 10 hải lý, nhưng vào thời điểm này, mặc dù đã phải đi xa hơn 40 hải lý mà số lượng cá rất ít và hiếm hoi.
Thuyền trưởng Hoàng cay đắng nói: “Ở đây có khoảng 8 thuyền đánh bắt xa bờ. Chúng tôi bàn với nhau cuối tháng 4 sẽ vào vùng biển Vũng Tàu để đánh bắt, chứ ở đây không còn cá để đánh bắt nữa.”
Vùng biển đặc quyền kinh tế của Việt Nam ngày càng bị thu hẹp do sự bành trướng xâm lấn của Trung Cộng. Biển chết – cá chết do thảm họa Formosa gây ra và đang tiếp tục diễn ra. Bán nước, hủy hoại môi trường, hủy diệt giống nòi là hậu quả từ sự hèn kém của nhà cầm quyền cs VN.
Huyền Trang, GNsP
Bỏ ''Tiên Học Lễ'' thì đạo đức xã hội sẽ ra sao ?
- Viết bởi Nguyễn Văn Nghệ
Giải phóng miền Nam và “giải phóng” luôn cả “Tiên học lễ” ra khỏi học đường.
Trước ngày 30/04/1975 tất cả các phòng học của Trường Tiểu học Công lập cũng như Tư thục thuộc chế độ Việt Nam Cộng Hòa đều treo câu “Tiên học lễ, hậu học văn”. Lễ và Văn là nền tảng đào tạo nên một con người tốt cho xã hội. Sách Luận ngữ có viết: “bác ngã dĩ văn, ước ngã dĩ lễ” (dùng văn chương mở rộng kiến thức của ta, dùng lễ để ước thúc hành vi bản thân ta).
Còn ở miền Bắc Việt Nam thì sao? Nhà nghiên cứu Lại Nguyên Ân đã ghi lại: “Thế hệ tôi, sinh trưởng ở miền Bắc, đi học trường phổ thông 10 năm (từ lớp 1 đến lớp 10) vào những năm 1954-1964, thì khẩu hiệu “tiên học lễ, hậu học văn” hầu như không để lại ký ức gì. Là vì ở miền Bắc thời đó, những gì được xem như gắn với “tư tưởng phong kiến” đều bị coi là lạc hậu, cần tránh xa, cần chống lại; mà “tiên học lễ, hậu học văn” thì rõ ràng là tư tưởng của Nho giáo, là thuộc hệ tư tưởng phong kiến rồi! Cho nên dễ hiểu là không hề thấy khẩu hiệu “tiên học lễ, hậu học văn” xuất hiện trong khuôn viên bất cứ ngôi trường nào trên miền Bắc thời gian ấy; cũng hầu như không có giáo viên hay cán bộ nào trong ngành giáo dục thời ấy dám nói đến khẩu hiệu đó trước các đám đông”.
Giữa đám người “có miệng ăn mà không có miệng nói” thì vào năm 1973, nhà giáo Nguyễn Lân (1906-2003) viết bài “Có nên vận dụng phương châm”tiên học lễ hậu học văn” trong việc giáo dục thế hệ trẻ của ta ngày nay không?” (đăng tạp chí “Văn hóa nghệ thuật” ở Hà Nội, số 31, tháng 7/1973) mà động cơ viết bài này, theo lời của chính tác giả Nguyễn Lân, là do thực tế “một số trẻ em không ngoan, trong nhà thì bướng bỉnh với cha mẹ, ra đường thì hỗn láo với mọi người, đến trường thì xấc xược với thầy giáo” (trích bài báo đã dẫn). Ngay sau khi bài báo xuất hiện, trên báo “Tiền phong” của Trung ương Đoàn (số 2351, ra ngày 16/08/1973) có bài báo dài của tác giả Thanh Bình nhan đề “Quét sạch những tàn dư tệ hại của Khổng giáo”, với những kết luận chém đinh chặt sắt: “…chúng ta không thể dung hòa được với Khổng giáo và hệ tư tưởng phản động và bảo thủ của nó”… “Chúng ta phải kiên trì đấu tranh để quét sạch nó ra khỏi mọi lãnh vực của đời sống xã hội như quét sạch những đống rác bẩn vậy!”
Tiếp theo bài báo này, báo “Tiền phong” còn định ra cả một loạt bài khác nữa để công kích sự đề xuất kể trên của nhà giáo Nguyễn Lân, nhưng ông Phạm Văn Đồng đã can thiệp dừng lại.(nhavantphcm.com.vn/doc-duong-van-hoc/ve-khau-hieu-“tien-hoc-le-hau-hoc-van”.html)
Sau khi cộng sản vào “giải phóng” miền Nam câu khẩu hiệu “ Tiên học lễ, hậu học văn” cũng được đảng “giải phóng” khỏi các trường học ở miền Nam Việt Nam và học sinh buộc phải học “đạo đức cách mạng”. Mãi đến những năm cuối của thập kỷ 80 và đầu những năm của thập kỷ 90 của thế kỷ trước mới thấy xuất hiện lại trong tất cả các trường học trên cả hai miền Nam và Bắc của đất nước ta. Biển hiệu “Tiên học lễ hậu học văn” được ngành giáo dục cho sơn phết thật to được treo ở mặt trước của mỗi trường học, nhưng dường như câu khẩu hiệu ấy chỉ là câu sáo rỗng vô hồn được viết ra bởi quán tính mà thôi!
Bổng dưng vào năm 2014 Trường Trung học cơ sở Tô Hoàng (Hà Nội) đã đi tiên phong bỏ biển hiệu “Tiên học lễ hậu học văn”. Bài viết: “ Đại học,học…đại và yêu nước có học” được đăng trên Vietnam.net ngày 18/05/2014 đã đăng tải sự kiện ấy: “…Không chỉ tổ chức chào cờ, xếp nghi thức, Trường Trung học cơ sở Tô Hoàng ở Hà Nội đã có cách biểu thị tinh thần tự tôn dân tộc “dài hơi” khi thể hiện tư tưởng thoát khỏi cái bóng ám ảnh của Khổng giáo trong trường học. Từ năm học này, trường đã thay biển hiệu “Tiên học lễ, hậu học văn” (của Khổng tử), bằng các câu của người Việt ( “Hiền tài là nguyên khí của quốc gia”) và UNESCO (“Học để biết, học để làm, học để chung sống, học để tự khẳng định mình”)” (vietnamnet.vn/vn/giao-duc/175887/dai-hoc--hoc----dai-va-yeu-nuoc-co-hoc.htlm).
Giữa các quốc gia trên thế giới luôn có sự tiếp thu văn hóa lẫn nhau không phân biệt Tây hoặc Tàu. Văn hóa hay chúng ta tiếp thu, văn hóa không hợp với thuần phong mỹ tục thì chúng ta chối từ. Để có câu nói “Hiền tài là nguyên khí của quốc gia” cụ Thân Nhân Trung cũng phải trải qua con đường “Tiên học lễ, hậu học văn” mới đúc kết nên câu nói ấy. Không có “ Lễ” thì kẻ hiền tài sẽ không được trọng dụng và những kẻ trình độ “a, bờ, cờ” sẽ làm lãnh đạo!
Lễ là để cho con người ngày có văn hóa hơn
Để trở thành một con người có văn hóa, thì phải có “Lễ”.Sách Quản tử viết: “ Lễ, nghĩa, liêm, sỉ thị vi tứ duy” (Lễ, nghĩa, liêm, sỉ là bốn giềng mối chính) và Lễ đứng đầu trong bốn giềng mối ấy. Không có Lễ sẽ trở nên vô thần, phủ nhận thần thánh: “Dân chi sở do sinh, lễ vi đại. Phi lễ vô dĩ tiết sự thiên địa chi thần dã…”( Trong những cái của dân cậy mà sinh hoạt thì lễ là to hơn cả. Không có lễ thì không thể thờ thần của trời đất cho có thứ bậc…- Lễ ký: Ai Công vấn XXVII). Lễ là cốt để giữ chừng mực cho sự hành vi của người ta: “ Đạo đức nhân nghĩa, phi lễ bất thành; giáo huấn chính tục, phi lễ bất bị; phân tranh biện tụng, phi lễ bất quyết; quân thần, thượng hạ, phụ tử, huynh đệ, phi lễ bất định; hoạn học sự sư, phi lễ bất thân; ban triều, trị quân, lỵ quan, hành pháp, phi lễ uy nghiêm bất hành; đảo từ, tế tự, cung cấp quỷ thần, phi lễ bất thành, bất trang thị dĩ quân tử cung kính tổn tiết, thoái nhượng dĩ minh lễ” ( Đạo đức nhân nghĩa, không có lễ không thành; dạy bảo sửa đổi phong tục, không có lễ không đủ; xử việc phân tranh kiện tụng, không có lễ không quyết; vua tôi, trên dưới, cha con, anh em, không có lễ không định; học làm quan, thờ thầy, không có lễ không thân; xếp đặt vị thứ trong triều, cai trị quân lính, đi làm quan, thi hành pháp lệnh, không có lễ, không uy nghiêm; cầu khẩn, tế tự, cung cấp quỷ thần, không có lễ không thành kính, không trang chính. Bởi thế cho nên quân tử dung mạo phải cung, trong bụng phải kính, giữ gìn pháp độ, thoái nhượng để làm sáng rõ lễ - Lễ kí: Khúc lễ thượng).
Lễ khiến cho hành vi của người ta hợp với đạo Trung dung: “ Cung nhi vô lễ tắc lao; thận nhi vô lễ tắc tỷ; dũng nhi vô lễ tắc loạn; trực nhi vô lễ tắc giảo” (Cung kính mà không có lễ thì phiền; cẩn thận mà không có lễ thành ra sợ hãi; dũng mà không có lễ thì loạn;trực mà không có lễ thành ra vội vã – Luận ngữ: Thái Bá VIII, 2).
Để cho người ta khỏi làm điều bậy bạ thì phải có Lễ: “Lễ giả, nhân nhân chi tình nhi vi chi tiết văn, dĩ vi dân phường giả dã” (Lễ là nhân cái thường tình của người ta mà đặt ra tiết độ; văn vẻ, để làm cái ngăn giữ cho dân – Lễ ký: Phường ký, XXX)
“Nhìn tổng quát lại đất nước ta có bao giờ được thế này không?”
Vào tháng 11/2016 tại thôn Phật Tích, xã Phật Tích, huyện Tiên Du, tỉnh Bắc Ninh, ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng đã phát biểu: “Có lẽ nhìn lại chưa bao giờ quê hương ta đẹp như thế này, chưa bao giờ quê hương ta có đời sống văn hóa,kinh tế phát triển, xã hội ổn định…”, nhưng rồi sau đó ông lại nêu ra: “ Mặc dù bây giờ ra đường lắm chuyện khó chịu, nghe báo chí nói rất nhiều chuyện tiêu cực hàng ngày, rất là bực mình. Tệ tham nhũng, cán bộ hư hỏng có cả nhưng nhìn tổng quát lại đất nước ta có bao giờ được thế này không?”
Trên khắp nước Việt Nam hiện nay, từ thành phố đến làng quê, đâu đâu cũng bắt gặp cổng chào ghi: “ Tổ dân phố văn hóa”; “Làng (thôn) văn hóa”, đi đến đâu cũng nghe cái từ “văn hóa” nào là “văn hóa ứng xử”; “văn hóa ẩm thực”; “văn hóa phong bì”; “văn hóa từ chức”…. Ấy vậy mà ngay trong môi trường giáo dục, tỷ lệ nói dối của học sinh tang dần theo tuổi. Tại hội thảo “Thực trạng văn hóa học đường và nhu cầu giáo dục kỹ năng sống cho học sinh trung học” tổ chức ngày 24/09/2013, GS-TSKH Trần Ngọc Thêm, Giám đốc Trung tâm Lý luận và Ứng dụng (ĐHQGTPHCM.) đã đưa ra một kết quả điều tra: Tỷ lệ nói dối cha mẹ ở học sinh cấp Tiểu học là 22%; cấp Trung học cơ sở là 50%; sinh viên là 80% (www.nguoiduatin.vn/ti-le-hoc-sinh-noi-doi-tang-dan-theo-tuoi-a106618.html)
Trong môi trường giáo dục mà còn như thế, hỏi thử ngoài xã hội sẽ như thế nào? Ngay tại thủ đô Hà Nội “nạn mất dạy” đang trong tình trạng báo động: “một bộ phận các bạn trẻ là học sinh trung học, các ca sĩ, người dẫn chương trình…có những lời nói thô tục, những ứng xử không có văn hóa nơi công cộng làm ảnh hưởng đến nếp sống văn minh của thành phố”. UBND Thành phố Hà Nội có công văn số 3802/VP-VX do Phó Chủ tịch Thành phố Hà Nội Lê Hồng Sơn chỉ đạo gửi đến Sở Văn hóa, Thể thao và Du lịch phối hợp cùng Sở Giáo dục và Đào tạo, UBND quận,huyện, thị xã kiểm tra, xem xét có biện pháp xử lí cụ thể, nhằm hạn chế cao nhất những hành vi thiếu văn hóa trong nhà trường và ngoài xã hội. Trước đó nhiều tờ báo và trang tin đã có phản ánh về nạn “mất dạy” tràn lan ở Thành phố Hà Nội- trái tim, Thủ đô của cả nước khiến dư luận bất xúc (petrotimes.vn/news/vn/xa-hoi/pho-chu-tich-ha-noi-yeu-cau-xu-ly-nan-mat-day-o-thu-do.htlm).
Hàng loạt tiêu cực xảy ra trong xã hội khiến bà Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan phải lên tiếng: “Sáng nay tôi xem truyền hình biết tin một số cán bộ Mặt trận Tổ quốc Việt Nam tại một số xã ở Hà Tĩnh biển thủ tiền của người nghèo, đau lòng quá. Tôi nghĩ bảo hiểm y tế có những mảng tối cần phải chỉ ra. Ví như chuyện những người có thẻ bảo hiểm y tế không được đối xử công bằng như những người có tiền. Địa phương muốn giữ người có bảo hiểm không muốn chuyển lên tuyến trên dẫn đến bệnh thêm trầm trọng. Rồi chuyện chi trả chậm, bớt xén. Vậy khắc phục tình trạng này thế nào?” Bà Phó Chủ tịch nước còn tiết lộ: “Đến tiền của các cháu dân tộc thiểu số mà hiệu trưởng cùng với một số cán bộ còn biển thủ đến gần 3 tỷ, vừa rồi mới khởi tố. Cái liều vacxin tiêm cho một cháu lại san ra tiêm cho hai cháu ngay tại Hà Nội…Tôi càng đi càng thấy buồn, “ăn” của dân không từ một cái gì”( baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/chinh-tri-viet-nam/cai-nhin-thang-cua-pho-chu-tich-nuoc-nguyen-thi-doan-3290000/ )
Vụ học sinh Trần Chí Kiên lớp 2A4 trường Tiểu học Nam Trung Yên (Cầu Giấy- Hà Nội) bị xe ô tô chở bà Tạ Thị Bích Ngọc- Hiệu trưởng của trường-đâm gãy chân đã biến thành chuyện học sinh này tự ngã và bị gãy chân, bởi lẽ 100% con người ở ngôi trường này đều xác nhận vào thời điểm em Kiên gãy chân không có xe ô tô vào trường. “ Những thầy cô quay lưng lại với lại với sự thật, quay lung lại với tai nạn thương tâm của chính học trò mình, những thầy cô có nhiệm vụ trồng người mà “ làm chứng dối” như vậy sẽ cảm giác như thế nào khi đứng trên bục giảng nói về sự thật thà về đạo đức công dân?”( https://xuandienhannom.blogspot.com/2017/02/can-loai-ta-thi-bich-ngoc-khoi-nganh.html)
Trước đó tại trường Tiểu học Nguyễn Khả Trạc (Cầu Giấy- Hà Nội), bà Tạ Thị Bích Ngọc đã phạm một lỗi rất xấu về đạo đức là đã “lập quỹ đen từ tiền cắt bớt khẩu phần ăn của 400 học sinh”. Vụ việc đã có kết luận từ Thanh tra cũng như Úy ban Nhân dân quận Cầu Giấy nhưng thay vì bị kỷ luật “ lại được chuyển sang một trường khác làm hiệu trưởng thì rõ ràng cái tư cách, cái tác phong đó của cô Tạ Thị Bích Ngọc không chỉ là riêng của cô. Phải có nhiều người “đồng cảm” với cô, chống lưng cho cô thì cô mới có cái quyền tiếp tục ngồi cao gây ra cái sự kiện náo loạn nhân tâm tại trường tiểu học Nam Trung Yên! Cô mới có đủ thế lực tiếp tục tại vị cho tới ngày 21/02/2017, mấy tuần lễ sau sự kiện đó! Ngoài ra, cái tác phong đó của cô, trong đời thường không ai trong số các lãnh đạo của cô nhận ra sao?Tại sao cô vẫn được thăng tiến trong ngành? Phải chăng chính sách nhân sự của ngành, chính sách đề bạt của ngành không xem đạo đức đương sự là tiêu chuẩn quan trọng?” (bbcvietnams.com/gia-tri-chan-thien-trong-nganh-giao-duc-hien-nay.html)
Hoặc như vụ bà Phạm Thị Minh Hiếu- Phó Giám đốc sở Tư Pháp tỉnh Bình Thuận- bẻ cành hoa anh đào để chụp hình bất chấp sự can ngăn của người dân tại khu vực hồ Tuyền Lâm –Đà Lạt. Bà đã cật vấn người can ngăn: “Em là ai mà có quyền nói chị vậy? Em là chủ ở đây à? Em cho chị xem giấy tờ…” (www.rfa.org/vietnamese/in_depth/a-civil-servant-picked-a-cherry-branch-lh-03082017104149)
Ngoài ra còn “lắm chuyện khó chịu”; “ nhiều chuyện tiêu cực hàng ngày” được bao che và chỉ một phần rất nhỏ các vụ việc trên được phanh phui trên các phương tiện thông tin “lề phải”. Và “ có lẽ nhìn lại chưa bao giờ quê hương ta đẹp như thế này!”.
Bà Phó Chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan trong góp ý dự thảo văn kiện tại Quốc hội sáng ngày 23/10/2015 đã nói: “ Tại sao có tình trạng trên nói dưới không nghe, nói một đằng, làm một nẻo, đảng viên không thực hiện nhiệm vụ của mình hoặc thực hiện nhiệm vụ với tính chất rất hình thức, sử dụng không hết giờ làm việc, công suất làm việc cống hiến rất hạn chế”. (baodatviet.vn/chinh-tri-xa-hoi/chinh-tri-viet-nam/cai/nhin-thang-cua-pho-chu-tich-nuoc-nguyen-thi-doan-3290000/)
Bà Nguyễn Thị Doan nêu câu hỏi “Tại sao?” Tất cả cũng bởi “vô lễ”mà ra! Xã hội mà “vô lễ” thì “trên không ra trên, dưới không ra dưới”. Người xưa nói: “Bất học lễ vô dĩ lập”( Không học lễ thì không nên người được) hoặc: “Bất tri lễ vô dĩ lập”( Không biết lễ thì không nên người được). Người có văn hóa “thật sự” sống theo phương châm: “Phi lễ vật thị, phi lễ vật thính, phi lễ vật ngôn, phi lễ vật động” (không phải lễ thì chớ trông, không phải lễ thì chớ nghe, không phải lễ thì chớ nói, không phải lễ thì chớ làm- Luận ngữ: Nhan Uyên, XII)
“Sao bây giờ không ai sợ pháp luật, sợ bị trừng trị nữa?”
Cũng tại phiên họp cho ý kiến về báo cáo giám sát việc thực hiện chính sách bảo hiểm y tế giai đoạn 2009-2012 ngày 11/09/2013 bà Nguyễn Thị Doan phát biểu: “ Sao giờ không ai sợ pháp luật, sợ trừng trị nữa? Mỗi ngày người ta “ăn” từng tí của dân, từ liều vacxin con con đến tiền chữa bảo hiểm…”(dantri.com.vn/xa-hoi/pho-chu-tich-nuoc-nguoi-ta-an-cua-dan-khong-tu-cai-gi-1379365809.htm)
Pháp luật chỉ để trị cái đã rồi, còn lễ thì ngăn cấm được việc chưa xảy ra: “ Phàm nhân chi tri, năng kiến dĩ nhiên, bất kiến tương nhiên. Lễ giả cấm ư tương nhiên chi tiền, nhi pháp giả cấm ư dĩ nhiên chi hậu…Lễ vân, lễ vân, quí tuyệt ác ư vị mạnh, nhi khởi kính ư di diểu, sử dân nhật tỉ thiện viễn tội nhi bất tự tri dã”( Phàm cái biết của người ta chỉ biết được cái đã có rồi, không biết được cái sắp có. Lễ là để cấm trước cái sắp có, pháp luật là để cấm sau cái đã có rồi…Lễ vậy, lễ vậy, lễ quí là dứt được điều ác từ lúc chưa nảy mầm ra, dấy lòng kính ở chỗ người ta không trông thấy, để cho dân ngày ngày đến gần điều thiện, xa điều tội, mà tự mình không biết- Đại Đái Lễ ký: Lễ tế).
Thánh nhân chỉ trọng lễ chứ không trọng hình luật bởi vì tác dụng của lễ thật là quảng đại, thật là tinh vi. Hồ Thích đã nói trong sách Trung Quốc triết học sử rằng: “Trong cái nghĩa rộng chữ lễ có hàm cái tính chất pháp luật, nhưng lễ thì thiên trọng về cái quy củ tích cực, mà pháp luật thì thiên trọng về cái cấm chế tiêu cực. Lễ thì dạy người ta nên làm điều gì và không nên làm điều gì; pháp luật thì cấm không cho làm những việc gì, hễ làm thì phải tội. Người làm điều trái lễ thì chỉ bị người quân tử chỉ nghị chê cười, chứ người làm trái pháp luật thì có hình pháp xét xử”.(Trần Trọng Kim, Nho giáo –Quyển thượng, in lần thứ 4, trang 155, Nxb Tân Việt- Sài Gòn)
Bỏ “tiên học lễ” là một sai lầm lớn
Cô giáo Nguyễn Thị Thuận- Hiệu trưởng Trường Trung học cơ sở Tô Hoàng (từ năm 2008)- cho biết khi trường quyết định bỏ khẩu hiệu “Tiên học lễ, hậu học văn”: “ ở mình có những cái đã quá lâu, quá cũ nhưng nhiều người vẫn ngại thay đổi khi đã cần phải thay đổi”. Đừng chê “ tiên học lễ” là “cái đã quá lâu, quá cũ”, bởi vì sự giáo hóa của lễ rất tinh vi và có hiệu quả rất sâu xa: “Lễ chi giáo hóa dã vi, kỳ chỉ tà dã ư vị hình, sử nhân nhật tỉ thiện, viễn tội, nhi bất tự tri dã” (Sự giáo hóa của lễ rất cơ mầu, ngăn cấm điều bậy lúc chưa hình ra, khiến người ta ngày ngày đến gần điều thiện, tránh xa điều tội, mà tự mình không biết- Lễ ký: Kinh giải, XXVI).
Hiện nay tình trạng đạo đức của công chức Nhà nước ngày càng xuống cấp, Giáo sư- Tiến sĩ Nguyễn Thế Hùng có nhận định: “ Bây giờ đạo lý xã hội suy đồi, cái đúng cái sai không phân biệt được. Ở Việt Nam bây giờ, ngay trên các phương tiện truyền thông đại chúng và quan niệm xã hội rất lệch lạc nên cái đúng cái sai người ta không hiểu được. Điều này rất đáng buồn. Những người biết cái đúng và muốn tuyên truyền thì có khi nhà nước không cho làm. Những xã hội dân sự muốn truyền bá cái đúng thì lại không được nhân rộng, phổ biến, cho nên những điều không đúng có dịp sinh sôi nảy nở. Nói cho cùng người ta gọi nhà dột từ nóc dột xuống là như thế”.(xem “Công chức bẻ hoa chụp ảnh: Nhà dột từ nóc?” www.rfa.org/vietnamese/in_depth/a-civil-servant-picked-a-cherry-branch-lh-03082017104149.html).
Đạo đức xã hội hiện nay được Giáo sư- Tiến sư Nguyễn Thế Hùng kết luận là “dột từ nóc dột xuống”, ấy vậy mà nhà nghiên cứu Lại Nguyên Ân lại đề xuất: “ Khẩu hiệu “tiên học lễ hậu học văn”- vốn có xuất xứ từ Khổng tử- càng nên được chúng ta sớm chấm dứt sử dụng trong hiện tại, để từ nay chỉ được nên ghi nhận như một trong những thứ ta đã vay mượn, thời quá khứ xa xưa”. Không biết nhà nghiên cứu Lại Nguyên Ân chưa bao giờ nghe những cụm từ như: “giao thoa văn hóa”; “tiếp thu văn hóa”; “tiếp biến văn hóa”…hay sao mà lại có đề xuất ấu trĩ như vậy?
“Tiên học lễ” tuy nó quá cũ nhưng nó như một bờ đê ngăn cản “những điều không đúng” trong xã hội: “Phù lễ cấm loạn chi lễ do sinh, do phường chỉ thủy chi tự lai dã” (Lễ là cấm loạn sinh ra, như bờ đê giữ nước không đến vậy- Lễ ký: Kinh giải, XXVI). Người giàu sang biết lễ thì không dâm tàn, không kiêu căng; người bần tiện biết lễ thì không nản chí, không làm bậy; người lãnh đạo có biết lễ thì mới biết trọng dụng hiền tài, biết trị nước, an dân.
Giải Phụ Nữ Quốc Tế Quả Cảm được phát cho Mẹ Nấm đang bị giam giữ
- Viết bởi Xavier Nguyễn Đông
Một bà mẹ các em Thiếu Nhi Thánh Thể đang bị giam cầm vì những chia sẻ nhân quyền trên Mạng đã được Hoa Kỳ vinh danh là một Phụ Nữ Quốc Tế Quả Cảm.
Bút hiệu Mẹ Nấm, bà tên thật là Nguyễn Ngọc Như Quỳnh đã bị Công An tỉnh Khánh Hoà bắt giam từ tháng 10 năm ngoái vì đã lên tiếng tranh đấu cho vấn đề Ô Nhiễm Môi Trường và phản đối tập đoàn Fomosa, tuy nhiên theo Chính quyề̀n VN thì bà phạm tội Tuyên Truyền Chống Nhà Nước CHXHCN, chống đối chính sách Đảng và Nhà Nước, bôi nhọ các cá nhân và đã bị bắt theo Điều 88 Bộ Luật Hình Sự.
Năm nay Hoa Kỳ đã trao giải thưởng Phụ Nữ Quốc Tế Quả Cảm cho 13 phụ nữ nối danh trên thế giới, tất cả 12 người khác đã có mặt để nhận giải, trừ bà Như Quỳnh được trao giải vắng mặt.
Bà được Thứ trưởng Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ Tom Shannon nhắc tới một cách đặc biệt như là: "người chỉ trích mạnh mẽ các bất công, vi phạm nhân quyền" ở Việt Nam. Bà được vinh danh vì "quyết tâm phơi bày bất công, tham nhũng, và dùng tiếng nói của mình để bảo vệ quyền và tự do của người dân".
Phát ngôn bộ Ngoại Giao VN, Lê Hải Bình, đã lên tiếng phản đối việc trao giải của Hoa Kỳ. Từ chối không đề cập đến tội trạng hoặc tình trạng giam cầm cuả bà Như Quỳnh, người phát ngôn chỉ nói "Việt Nam cho rằng Bộ Ngoại giao Mỹ trao giải thưởng cho một cá nhân đang bị tạm giam để điều tra vì hành vi vi phạm pháp luật Việt Nam là một hành động thiếu khách quan, không phù hợp và không có lợi cho việc phát triển quan hệ hai nước".
Tiếng Kêu Cứu Thống Thiết Của Người Dân MIền Trung Việt Nam GM. Nguyễn Thái Hợp và 228 Linh Mục Gửi Thỉnh Nguyện Thư
- Viết bởi Dân Chúa
(Giáo phận Vinh): Trên trang báo điện tử mới được thành lập qua địa chỉ: https://thamhoaformosa.com/ đăng tải bức thỉnh nguyện thư với lời lẽ khẩn thiết thỉnh cầu Tổng Thống, Chủ Tịnh Quốc Hội, Thủ Tướng Chính Phủ Đài Loan, Liên Hiệp Âu Châu, Ngân Hàng Phát Triển Thế Giới và Á Châu, Các tổ chức Hiệp hội quốc tế bảo vệ môi trường và toàn thể những người yêu chuộng công lý và bảo vệ môi trường hãy lên tiếng bênh vực và tìm ra một giải pháp thiết thực để trợ giúp hàng trăm ngàn nạn nhân tại 4 tỉnh miền Trung Việt Nam của thảm họa môi trường do Công ty Trách nhiệm hữu hạn Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh – một chi nhánh của Tập Đoàn Formosa Đài Loan- gây ra gần một năm qua đã ảnh hưởng nghiêm trọng tới đời sống của họ nhưng họ vẫn chưa được đền bù hoặc chưa được đền bù thỏa đáng. Đặc biệt là vùng biển bị ô nhiễm trầm trọng vẫn chưa được khắc phục.
Thỉnh nguyện thư đã trình bày những khốn khó của đời sống người dân sau khi phải hứng chịu thảm họa Formosa và bày tỏ sự thất vọng và hoang mang trước những giải quyết chậm chạp, không công minh của công ty Formosa và nhà cầm quyền Việt Nam trong việc đền bù cũng như việc tiếp tục xả thải chất rắn và khí độc vào trong đất và không khí gây bệnh tật hiện tại và lâu dài cho người dân.
Thỉnh nguyện thư được đồng ký tên bởi Các Nạn Nhân Trực Tiếp và Gián Tiếp, đứng đầu là chữ ký của Giám Mục Nguyễn Thái Hợp và tiếp theo là 228 Linh Mục thuộc địa phận Vinh, Hà Tĩnh. Hiện đã có gần 60,000 chữ ký hỗ trợ của người dân trong và ngoài nước. Còn cần tối thiểu khoảng trên 15,000 chữ ký nữa trước khi thỉnh nguyện thư mới được cứu xét.
Đáp lại tiếng kêu cứu của những đồng bào đang là nạn nhân đau khổ của thảm họa diệt chủng này :
” Một mình tôi chưa làm được
Một mình bạn cũng chưa làm được
NHƯNG CHÚNG TA THÌ CHẮC LÀM ĐƯỢC”
Rất mong người Việt khắp nơi trên thế giới hãy lên trang nhà: https://thamhoaformosa.com/ ký vào Thỉnh nguyện thư để hỗ trợ cho họ đi tìm công lý.
- Bản tin của Nhóm CÔNG LÝ CHO NẠN NHÂN FORMOSA
(Xin xem nguyên văn thỉnh nguyện thư dưới đây)
Kính gửi:
Tổng thống, Chủ tịch Quốc hội và Thủ tướng Chính phủ Đài Loan
Chương Trình Môi Trường của Liên Hiệp Quốc (UNEP)
Liên Hiệp Âu Châu
Ngân Hàng Thế Giới, Ngân Hàng Phát Triển Á Châu
Các tổ chức, hiệp hội bảo vệ môi trường quốc tế
Những người yêu chuộng công lý và bảo vệ môi trường
Chúng tôi, những người ký tên dưới đây, là nạn nhân trực tiếp và gián tiếp của thảm họa môi sinh do Công ty Trách nhiệm hữu hạn Hưng Nghiệp Formosa Hà Tĩnh – một chi nhánh của Tập Đoàn Formosa Đài Loan – gây ra tại 4 tỉnh miền Trung Việt Nam, điều mà người dân Việt Nam chúng tôi gọi là “Thảm họa Formosa”.
Trước hết, chúng tôi tin tưởng các cơ quan của Liên Hiệp Quốc, các ngân hàng quốc tế, Liên Hiệp Âu Châu, tổ chức, cá nhân hoạt động trong lĩnh vực bảo vệ môi trường, chính phủ và nhân dân Đài Loan là những người quan tâm sâu sắc đến ô nhiễm môi trường sống và hệ quả của nó lên con người. Vì thế, chúng tôi gửi thư này đến quý vị với mong muốn nhận được sự trợ giúp để giải quyết thảm họa Formosa.
Tháng 4/2016, Công ty Formosa đã thải một lượng lớn chất thải độc hại ra biển miền Trung Việt Nam gây ô nhiễm nghiêm trọng kéo dài hơn 250 km bờ biển làm sinh vật chết hàng loạt. Cá, tôm, san hô và nhiều loại thủy sản chết làm hệ sinh thái thềm lục địa miền Trung Việt Nam bị phá hủy, theo đánh giá phải mất hàng chục năm mới có thể khắc phục hậu quả này. Ngoài ra, độc tố từ chất thải công nghiệp đang tích tụ vào trầm tích đáy biển là hiểm họa có thể gây bệnh tật nguy hại cho tương lai lâu dài của người dân Việt Nam.
Thảm họa Formosa đã phá hủy nguồn thủy sản, là nguồn thực phẩm chính yếu, truyền thống của người dân Việt Nam. Bên cạnh đó, thảm họa này đã cướp mất nghề nghiệp của hàng trăm ngàn lao động trong các ngành đánh bắt, nuôi trồng, chế biến thủy sản, dịch vụ hậu cần nghề cá. Các nghề nghiệp liên quan như du lịch, khách sạn, nhà hàng… cũng bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Nhiều gia đình lâm vào cảnh túng quẫn do thất nghiệp, nhiều người phải bỏ quê hương xứ sở đi mưu sinh ở những nơi xa. Nhiều trẻ em có nguy cơ rơi vào cảnh thất học do gia đình mất nguồn thu nhập.
Bên cạnh đó, chúng tôi còn đối mặt với nguy cơ mắc các chứng bệnh nan y như ung thư, dị tật, quái thai, thần kinh… do ăn phải thực phẩm bị nhiễm độc tố kim loại nặng do Formosa thải ra tồn lưu trong biển. Kinh hoàng hơn nữa khi báo chí đã tiết lộ nhiều thông tin cho rằng, Formosa không chỉ xả thải ra biển mà còn chôn chất thải rắn nhiều nơi trên đất liền và cả nguồn khí thải cũng chứa nhiều độc tố. Chúng tôi thật sự rất hoang mang lo sợ cho sức khỏe, tính mạng của chúng tôi và tương lai giống nòi của chúng tôi.
Chính vì thế, chúng tôi rất cần sự hậu thuẫn của các cơ quan quốc tế, cá nhân, tổ chức hoạt động trong lĩnh vực bảo vệ môi trường lên tiếng bênh vực và có những hoạt động thiết thực để trợ giúp chúng tôi trong thảm họa này. Cách riêng, chúng tôi rất mong quí vị hữu trách trong Chính quyền Đài Loan sử dụng thẩm quyền của mình để buộc Formosa phải hành xử có trách nhiệm trong hoạt động sản xuất kinh doanh trên đất nước chúng tôi, tôn trọng môi trường sống của người dân Việt Nam, đồng thời đưa ra phương án cụ thể để khắc phục thảm họa, trả lại môi trường trong sạch và đền bù thỏa đáng cho các nạn nhân. Sau cùng, chúng tôi mong Liên Hiệp Quốc, Liên Hiệp Âu Châu, Ngân Hàng Quốc Tế, Ngân Hàng Phát Triển Á Châu cùng với các tổ chức môi trường giúp chúng tôi đưa ra phương án và yêu cầu chính phủ Việt Nam nỗ lực khắc phục môi trường và đời sống của nạn nhân.
Chúng tôi rất mong được sự trợ giúp từ quý vị.
Chân thành cảm ơn!
Các nạn nhân trực tiếp và gián tiếp đồng ký tên.
1,2,3 Chúng ta cùng biến
- Viết bởi Phạm Trần
--Một bộ phận thanh niên mất phương hướng, xa rời định hướng XHCN,ca ngợi Chủ nghĩa Tư Bản và các giá trị phương Tây.
-- Thanh niên từ 15-24 tuổi thất nghiệp chiếm trên 53%.
--225.000 cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp.
-- Trong 5 năm, hơn 35 nghìn bị can trẻ vị thành viên phạm tội.
-- Việt Nam ước tính có khoảng 183.000 người nghiện ma túy…gần 33.000 người bán dâm, độ tuổi bán dâm ngày càng trẻ hóa, từ 16 - 18 tuổi.
-- Mua bán người ở Việt Nam ngày càng tinh vi và nhiều thủ đoạn : Buôn bán trẻ sơ sinh, buôn bán bào thai, nội tạng và một hình thức buôn bán mới nhất gần đây là đẻ thuê.
******
Đó là những “con số biết nói” và “những chuyện trăm mối tơ vò” đang phơi ra trước mắt người dân Việt Nam sau hơn 30 năm “đổi mới” để thoát chết.
Nhưng báo đài của đảng, theo chỉ thị của Ban Tuyên giáo và Bộ Thông tin và Truyền thông chỉ biết trát son phấn lên mặt xã hội để chứng minh nhờ có đảng lãnh đạo mà chuyện gì cũng hòan thành tốt và được đông đảo nhân dân đồng tình ủng hộ.
Nếu được ủng hộ mạnh mẽ như thế thì tại sao đất nước cứ mỗi ngày một nghèo thêm để nối dài chậm tiến và tụt hậu so với nhân dân các nước trong khu vực ? Thậm chí có nhiều lĩnh vực bây giờ thua cả Kampuchea và Lào, hai dân tộc từng bị người Việt Nam coi thường trong nhiều thập niên ?
Các dư luận viên còn ồn ào rằng:”Truyền thống quý báu, mục tiêu cao cả thiêng liêng chăm lo lợi ích, hạnh phúc cho nhân dân là truyền thống quý báu của Đảng Cộng sản Việt Nam.” (theo báo Quân đội Nhân dân ngày 13/02/2017
Họ còn lẩm bẩm câu viết trong các Văn kiện chính sách để khoe nước bọt :“Ngoài lợi ích của dân tộc, của Tổ quốc, thì Đảng không có lợi ích gì khác”.
Hô hoán bấy nhiêu chưa đủ, đảng còn vẽ vời:” Đảng ta là đạo đức, đảng ta là văn minh”; hoặc hoang tưởng như Nhà Thơ Hoàng Trung Thông: “Ta bỗng thấy tắm mình trong ánh sáng/ Đảng nâng ta lên tầm cao của Đảng”.
Nâng cao đến chỗ nào sau những giây phút mê sảng ấy ? Hãy đọc :”Bây giờ thấy nhiều người nói về đạo đức thật trơn tru, có lớp có lang. Nhưng trong lòng họ nghĩ khác, việc làm của họ khác. Nói không đi đôi với làm, nói toàn chuyện trên trời dưới biển, nhưng làm thì kể việc không hết mấy đầu ngón tay, đó là nguyên nhân chủ yếu dẫn đến năng lực lãnh đạo giảm sút, làm mất uy tín cán bộ ((báo Nhân Dân,20/01/2017)
Uy tín cá nhân cán bộ mà mất thì ăn thua gì ? Nhưng cán bộ là người ăn cơm đảng, học trường đảng và làm việc cho đảng thì tất nhiên cây nào phải sinh ra qủa ấy chứ lấy đâu ra cái thứ cán lăng nhăng như thế ?
Chỉ tiếc là đảng lại không muốn nhìn nhận đã thoái trào, chậm tiến và lạc hậu trước một Thế giới đã ruồng bỏ chủ nghĩa Cộng sản Mác-Lênin.
Những lãnh đạo bảo thủ của đảng CSVN chỉ biết khăng khăng cho mình là “phải”, là “đúng” và “trúng” nên không vượt qua được các chứng bệnh suy thoái tư tưởng và sa sút đạo đức lối sống đã lan rộng và ăn sâu trong đảng.
Bằng chứng chưa được một năm mà đảng đã phải phát động phong trào “tự phê bình” và “phê bình” để kiểm điểm việc thi hành Nghị quyết 4/XII (30/10/2016) “về tăng cường xây dựng, chỉnh đốn Đảng; ngăn chặn, đẩy lùi sự suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, những biểu hiện "tự diễn biến", "tự chuyển hóa" trong nội bộ”
Nhưng chuyện “bầy hàng” lấy điểm lần này của đảng liệu có hy vọng thu được kết qủa gì không ?
KẾ QỦA NHÃN TIỀN
Tương lai sẽ trả lời, nhưng nếu dựa vào qúa khứ thì cũng chưa chắc đã làm nên cơm cháo gì.
Hãy nghe Phó Giáo sư-Tiến sỹ (PGS.TS) Nguyễn Văn Giang, Phó Viện trưởng Viện Xây dựng Đảng, Học viện Chính trị Quốc gia Hồ Chí Minh:”Sau nhiều năm thực hiện các Nghị quyết về chỉnh đốn Đảng, cùng với những kết quả đạt được, tình trạng suy thoái trong Đảng chưa được ngăn chặn, đẩy lùi, thậm chí có dấu hiệu cho thấy còn phức tạp hơn. Một phần là do thực hiện không nghiêm nguyên tắc tự phê bình và phê bình. Nhiều nơi, nhiều chỗ, tự phê bình và phê bình vẫn còn diễn ra qua loa, hình thức, né tránh nên rất ít hiệu quả. Cũng có không ít trường hợp lợi dụng phê bình để công kích, hạ bệ những người mình không ưa hoặc để xu nịnh đối với cán bộ lãnh đạo. Thực tế này cũng lý giải vì sao trong những năm qua, nhiều vụ việc tiêu cực xảy ra nhưng ít được phát hiện qua quá trình tự phê bình và phê bình ở các cấp ủy Đảng cơ sở.”
( Đài Tiếng nói Việt Nam (Voice of Vietnam, VOV) ngày 12/02/2017
Người thứ hai, ông Nguyễn Đức Hà, Ban Tổ chức Trung ương nhận định: “Việc tự phê bình và phê bình của các tập thể và cá nhân vẫn còn tình trạng nói ưu điểm nhiều, nói khuyết điểm ít, hoặc nếu có nói về khuyết điểm thì cũng cố gắng né tránh một số từ có tính nhạy cảm. Không phải không có chuyện mượn tự phê bình và phê bình để ca ngợi, để động viên, khen ngợi. Việc này tôi thấy ở cấp nào cũng có, từ Trung ương đến các địa phương”.
VOV phỏng vấn tiếp PGS.TS Hồ Tấn Sáng, Học viện Chính trị khu vực 3. Ông góp ý:”Thực tế trong thời gian gần đây, phê bình và tự phê bình mang tính hình thức, dẫn đến hậu quả là sự suy thoái của từng cá nhân. Vì mỗi cá nhân không nhận thấy trách nhiệm của mình đối với những sai phạm, họ lợi dụng những cái đó để hạ thấp người khác. Đồng thời cũng có những biểu hiện ngại va chạm, ngại phê bình vì sợ đụng đến quyền lực. Thực chất là do cơ chế bảo vệ những người dũng cảm đấu tranh chống lại những người lợi dụng quyền lực chưa rõ ràng.”
Đến phiên ông Vũ Mão, nguyên Chủ nhiệm Văn phòng Quốc hội nhấn mạnh:” Đây cũng chính là một trong những nguyên nhân dẫn tới sự suy thoái trong Đảng, khiến lòng tin trong dân với Đảng bị giảm sút.”
Ông nói:”Thời gian trước đây, khâu này được coi trọng và làm khá tốt. Tuy nhiên, trong vài chục năm trở lại đây, việc phê bình và tự phê bình chưa được tốt. Từ Hội nghị TƯ 4 khóa XI đến Hội nghị TƯ 4 khóa XII, khâu này chuyển biến không được bao nhiêu. Thực tế này rất đáng phải suy nghĩ. Đã từng sinh hoạt ở các chi bộ, đảng bộ cơ sở, tôi thấy rằng việc phê bình và tự phê bình nói chung là yếu, nể nang. Xu hướng nể nang, tránh va chạm dường như đang rất phổ biến, không chỉ ở cấp cơ sở, mà từ cấp trung ương.”
LÝ TƯỞNG Ở TÚI TIỀN
Tình hình các bậc cha chú mánh mung như thế thì lý do thanh niên đã phai nhạt lý tưởng là chuyện đương nhiên. Chả ai dại gì phải hết lòng vì đảng cho kẻ ngồi mát ăn bát vàng hưởng hết. Đó là chuyện thường tình.
Thế nhưng đảng lại lên lớp phê bình một bộ phận thanh niên ngày nay đã “mất phương hướng, xa rời định hướng XHCN,ca ngợi Chủ nghĩa Tư Bản và các giá trị phương Tây.”
Nhưng đảng nói là chuyện của đảng. Thanh niên cứ làm chuyện của thanh niên. Làm sao họ có thể ngồi yên cho đảng sai khiến khi dạ dầy đói meo ? Họ mất định hướng, không có lý tưởng Cộng sản vì thế giới Cộng sản đã sụp đổ từ năm 1991. Họ còn thấy lãnh đạo nói một đàng làm một nẻo. Những kẻ có chức có quyền thì giầu nứt mắt nhưng cán bộ đảng viên dưới quyền và người dân lại nghèo xơ nghèo xác thì hấp dẫn thanh niên bằng cách nào ?
Nói công bằng xã hội nhưng chỉ có con ông cháu cha và đòan viên của đòan Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh (TNCSHCM), lớp hậu bị của đảng, mới được những bổng lộc của đảng dành cho.
Tiến sỹ Lê Kiên Thành, con trai nguyên Tổng bí thư đảng Lê Duẩn đã cay đắng viết trong bài “ Sau 30 năm, nghĩ về cuộc đổi mới lần thứ hai” :”Giờ nước ta đang là nước xuất khẩu lương thực nhất nhì thế giới, nhưng người nông dân lại là những người khổ nhất trong xã hội này, đó là điều không công bằng. Việc 70% người Việt Nam là nông dân và đang nghèo hơn phần còn lại là không công bằng; việc con em của 70% này không được tiếp cận với nền giáo dục tốt nhất, không được hưởng thụ sự chăm sóc y tế đầy đủ nhất, chính là không công bằng.” (báo An Ninh Thế giới --Bộ Công an ,ngày 19/02/2017).
Cũng trên báo này ngày 29/06/2016, nguyên Ủy viên thường vụ, thường trực Bộ Chính trị, nguyên Chủ tịch Mặt trận Tổ quốc Việt Nam Phạm Thế Duyệt phát biểu:”Tiêu cực, tham nhũng trong công tác cán bộ sẽ là nguyên nhân của mọi nguyên nhân…”
Khi được hỏi về thái độ của nhân dân trước cuộc sống trong xã hội ngày nay, ông Duyệt trả lời:”Tôi thấy ai cũng vui vì cuộc sống bây giờ hơn hẳn trước; nhưng còn nhiều trăn trở, tâm tư. Người ta bất bình với những hiện tượng tham nhũng, sống không minh bạch, giàu có một cách không chính đáng... Người ta hay nghĩ ngợi nhiều, nói nhiều đến vấn đề xuống cấp của đạo đức xã hội. Ở đấy, tôi gặp cả những người suốt đời đi theo Đảng, nhưng bây giờ thì trăn trở với những vụ việc tiêu cực của một số Đảng viên của Đảng.”
Xã hội thì như thế mà đảng cứ ngày đêm tuyên truyền vào tai thanh niên những thành công hão huyền và hứa hẹn nước suông thì thanh niên phải chán đảng là điều khó tránh.
Phản ảnh của Thạc sỹ Phạm Minh Thế của Đại học Quốc gia Hà Nội là bằng chứng:”Một bộ phận thanh niên thiếu ý thức rèn luyện, non kém về nhận thức chính trị, chưa xác định được lý tưởng sống đúng đắn, thụ động, dễ bị lôi kéo xa rời định hướng XHCN (xã hội chủ nghĩa), ca ngợi một chiều CNTB (chủ nghĩa tư bản) và các giá trị phương Tây; bản lĩnh và khả năng lựa chọn thông tin đúng đắn, các giá trị văn hoá đích thực trong một bộ phận thanh niên rất đáng lo ngại.”
Tuy nhiên, một bài viết trên báo Quân đội Nhân dân (QĐND) ngày 13/03/2017 lại ba hoa chích chòe rằng:”Trong sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc, tuyệt đại bộ phận người trẻ tuổi luôn tin tưởng vào sự lãnh đạo của Đảng; trung thành, kiên định mục tiêu độc lập dân tộc và CNXH; nêu cao tinh thần yêu nước, sẵn sàng hy sinh vì độc lập dân tộc, vì hạnh phúc của nhân dân. Trong hơn 30 năm đổi mới, một thế hệ tuổi trẻ Việt Nam đã "ra đời" với vóc dáng và diện mạo mới. Có thể nói, ít có thời kỳ nào mà tuổi trẻ lại có cơ hội và vai trò to lớn như trong tiến trình đổi mới và hội nhập như hiện nay. Số đông tuổi trẻ luôn thể hiện rõ vai trò đi đầu, thổi bùng lên ngọn lửa tình nguyện vì cộng đồng và không cam chịu đói nghèo, lạc hậu. Các mùa hè tình nguyện đã làm xanh nhiều góc phố bộn bề và bản làng xa xôi. Hàng chục nghìn trí thức trẻ tình nguyện lên đường về nông thôn, miền núi, góp phần vào sự phát triển của các miền quê nghèo khó, dựng xây biên giới, hải đảo xa xôi ngày càng giàu mạnh…”
Khoe như thế nhưng QĐND lại giấu đi không nói “những thành tích” này là do Đòan Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh, lớp dự bị của đảng phải làm để lấy điểm đầu tư vào tương lai cho vinh thân phì gia như bố mẹ chúng. Bởi vì nhóm chữ “tuyệt đại bộ phận người trẻ tuổi” trong bài này không đại diện cho 70% con em nông dân nghèo khổ của đồng quê Việt Nam, như Tiến sỹ Lê Kiên Thành đã đau xót vạch ra.
Vì vậy, QĐND buộc lòng phải thừa nhận:”Thành tích của tuổi trẻ đáng trân trọng là vậy, thế nhưng, chúng ta không thể phủ nhận những tồn tại, hạn chế cố hữu ở một bộ phận lực lượng xã hội này, như chỉ thích hưởng thụ, ngại lao động; thần tượng hóa cá nhân...”
Tuy nhiên, bài viêt không quên chữa lửa cho tình trạng bất cập này. Họ chạy quanh :”Các thế lực phản động, cơ hội, chống đối chính trị… luôn triệt để lợi dụng đặc điểm tâm lý nhạy cảm, ham tiếp cận cái mới, thích tự do, tự khẳng định mình… của thanh niên, trong khi vốn sống và nhận thức chính trị-xã hội của họ còn hạn chế, để dụ dỗ, lôi kéo, tiêm nhiễm bằng cả vật chất và văn hóa, lối sống thực dụng, ngoại lai. Đồng thời, họ cũng lợi dụng những sơ hở, buông lỏng trong công tác quản lý, hoặc một bộ phận thanh niên đua đòi theo trào lưu, lối sống thực dụng, đòi xét lại quá khứ…, để lôi kéo, kích động, tập hợp thanh niên tham gia, hòng gây mất an ninh trật tự, chống đối chính quyền.”
Một bài khác của QĐND ngày 28/6/2016 cũng gay gắt phê bình lãnh đạo Đòan Thanh niên Cộng sản Hồ Chí Minh (TNCSHCM) trong công tác thanh niên.
Bái báo nói rằng:”Bên cạnh những thành tích, kết quả đã đạt được, theo đánh giá tại các văn kiện của Đảng và của Đoàn thì công tác giáo dục chính trị tư tưởng của Đoàn chưa tác động sâu sắc đến đông đảo đoàn viên, thanh niên; công tác tuyên truyền, định hướng lý tưởng, giáo dục đạo đức lối sống chưa thường xuyên. …Việc giáo dục, ngăn ngừa và đấu tranh với những tác động, lôi kéo thanh niên của các thế lực thù địch, sự truyền bá lối sống ngoại lai không phù hợp với truyền thống văn hóa dân tộc còn những bất cập, yếu kém… Một bộ phận thanh niên có biểu hiện mờ nhạt về lý tưởng, dễ dao động về lập trường chính trị, lệch lạc về giá trị đạo đức, sống ích kỷ, thiếu trách nhiệm...”
Vì thanh niên không còn tha thiết với đảng nên bài báo xác nhận hậu qủa:” Những bất cập, hạn chế trên đã và đang ảnh hưởng không nhỏ đến chất lượng, hiệu quả công tác Đoàn và phong trào thanh niên; rộng hơn có thể ảnh hưởng đến công tác xây dựng Đảng, nhất là làm cho một bộ phận thanh niên không còn thiết tha đến với tổ chức đoàn, thậm chí đứng ngoài các phong trào của tuổi trẻ.”
Bằng chứng tuổi trẻ chán đảng còn được chứng minh trong báo cáo của Đòan TNCSHCM :”Trong giai đoạn 1988 - 1991, mỗi năm trung bình phát triển được 30 vạn đoàn viên mới, năm sau thấp hơn năm trước. Qua phân loại, số đoàn viên yếu kém chiếm 20% - 30%, chất lượng hoạt động và sinh hoạt thấp, thậm chí có nơi tê liệt. Năm 1991, cả nước có 2,5 triệu đoàn viên (chiếm 12% tổng số thanh niên). Ở vùng cao, vùng sâu và khu vực kinh tế ngoài quốc doanh, số đoàn viên chiếm tỷ lệ rất thấp so với tổng số thanh niên (2% - 3%)” (Nguyễn Đắc Vinh, Ủy viên dự khuyết Trung ương Đảng, Bí thư thứ nhất Ban Chấp hành Trung ương Đoàn TNCSHCM, 29/12/2014, Tạp chí Cộng sản)
HỌC VÀ HÀNH
Cứ loanh quanh như thế nên báo đảng và Nguyễn Đắc Vinh đã quên đi đám mây đen tối đang phủ lên đầu tuổi trẻ Việt Nam.
Hãy đọc báo điện tử Công đòan Việt Nam, ngày 26/09/2016 :” Nhìn vào cơ cấu lao động theo nghề nghiệp, trong tổng số 53,2 triệu lao động của Việt Nam tính đến 2013 thì có tới 21,3 triệu lao động giản đơn chiếm 40% lực lượng lao động, trong khi đó lao động có chuyên môn kỹ thuật bậc cao và bậc trung chỉ chiếm 5,45% và 3,2% lực lượng lao động. Như vậy, nguồn nhân lực của nước ta trẻ và dồi dào nhưng đa số là lao động không có tay nghề và chuyên môn kỹ thuật.”
Nói cách cho dân dã hiểu là công nhân Việt Nam thiếu tay nghề và thiếu cả ngoại ngữ để đáp ứng nhu cầu việc làm cả ở trong nước và ra nước ngoài.
Báo này viết tiếp:”Thực trạng thị trường lao động Việt Nam hiện nay thể hiện nghịch lý là thừa lao động nhưng lại thiếu nhân lực có trình độ cao cho những ngành nghề nằm trong định hướng phát triển. Ngân hàng Thế giới đánh giá Việt Nam đang thiếu lao động có trình độ tay nghề, công nhân kỹ thuật bậc cao. Nếu lấy thang điểm là 10 thì chất lượng nhân lực của Việt Nam chỉ đạt 3,79 điểm, xếp thứ 11/12 nước châu Á tham gia xếp hạng của Ngân hàng Thế giới (trong khi Hàn Quốc đạt 6,91 điểm; Ấn Độ đạt 5,76 điểm; Malaysia đạt 5,59 điểm... Do vậy nên năng suất lao động của Việt Nam thuộc nhóm thấp ở châu Á - Thái Bình Dương (thấp hơn Singapore gần 15 lần, thấp hơn Nhật Bản 11 lần và thấp hơn Hàn Quốc 10 lần). Năng suất lao động của Việt Nam bằng 1/5 Malaysia và 2/5 Thái Lan. Việt Nam còn thiếu nhiều lao động lành nghề, nhân lực qua đào tạo chưa đáp ứng được nhu cầu của trị trường lao động và doanh nghiệp về tay nghề và các kỹ năng mềm khác. Trình độ ngoại ngữ của lao động Việt Nam chưa cao nên gặp nhiều khó khăn trong quá trình hội nhập. Những hạn chế, yếu kém của nguồn nhân lực là một trong những nhân tố chủ yếu ảnh hưởng đến năng lực cạnh tranh của nền kinh tế (năm 2011, Việt Nam xếp thứ 65/141 nước được xếp hạng về năng lực cạnh tranh).”
Như vậy thì những khoe khoang thành công rỗng tuếch của tuổi trẻ trên báo đài đảng nhằm mục đích gì ?
Thạc Sỹ Phạm Minh Thế của Đại học Quốc gia Hà Nội còn cảnh giác:”Hội nhập quốc tế cũng đã và đang đặt ra cho thanh niên Việt Nam nhiều thách thức lớn: đó là sự tương thích giữa trình độ học vấn với các cơ hội tìm kiếm việc làm có thu nhập cao; đó là sự tác động của lối sống thực dụng, chạy theo đồng tiền; đó là việc làm thế nào để dung hòa được giữa truyền thống và hiện đại trong lối sống, nếp sống,...
Rõ ràng, sự tụt hậu về trình độ học vấn đã làm cho cơ hội tìm kiếm việc làm của thanh niên trong bối cảnh hội nhập quốc tế trở nên bấp bênh hơn ngay ở trong nước.”
Theo thống kê của ông Phạm Minh Thế thì “Hằng năm, có khoảng 1,2 - 1,6 triệu thanh niên bước vào tuổi lao động. Các báo cáo khác ước tính có từ 17 đến 20 triệu thanh niên đã tham gia lao động, chiếm khỏang 80% tổng số thanh niên, hay trên 30% lực lượng lao động trong xã hội.
“Tuy nhiên”, theo ông Thế, “tình trạng thất nghiệp và thiếu việc làm của thanh niên hiện nay ngày càng tăng. Tỷ lệ thanh niên trong độ tuổi lao động thiếu việc làm tăng từ 3% năm 2008 lên 5,6% năm 2009 và 4,1% năm 2010. Trong đó, khu vực thành thị là 2%, khu vực nông thôn là 4,9%.
Tình trạng thất nghiệp cũng có xu hướng tăng mạnh, tập trung chủ yếu ở nhóm thanh niên đô thị. Tỷ lệ thanh niên thất nghiệp chiếm 4,2% năm 2008, 4,1% năm 2009 và tăng lên 5,2% năm 2010, trong đó ở khu vực đô thị là 7,8%, cao gần gấp hai lần khu vực nông thôn (4,3%).
Đáng chú ý là cả lớp thanh niên tốt nghiệp Đại học và cao học cũng đang thất nghiệp cao. Con số 225.000 cử nhân, thạc sĩ thất nghiệp đã được xác nhận.
TỘI ÁC VÀ TUỔI TRÈ
Từ thất nghiệp sinh ra trộm cướp và giết người lấy của.
Một báo cáo của Công an cho thấy:”75% tội phạm hình sự là… người trẻ.”
Bài báo của An ninh Thủ đô viết:”Theo tổng kết sơ bộ của Tổng cục Cảnh sát phòng chống tội phạm (Bộ Công an), trong 6 tháng đầu năm 2011, Cục đã xử lý 15.000 vụ phạm pháp hình sự, xử lý trên 22.000 đối tượng, trong đó có hơn 75% là thanh thiếu niên. Điều đáng nói là so với những năm trước, đối tượng phạm tội ngày càng trẻ hóa và hành vi phạm tội cũng như tính chất mức độ phạm tội ngày càng nghiêm trọng hơn.”
Trung tâm Nghiên cứu tội phạm học và phòng ngừa tội phạm (Học viện Cảnh sát nhân dân) đã nghiên cứu về tội phạm giết người trong giai đoạn từ tháng 1-2009 đến 9-2010 với trên 4000 phạm nhân đang thụ án tại 4 trại giam thuộc Bộ Công an quản lý. Kết quả cho thấy: 14% đối tượng có độ tuổi từ 14 - dưới 18,41% có độ tuổi từ 18 - dưới 30,34% có độ tuổi từ 30 - dưới 45,8% các độ tuổi còn lại.”
Nhà nước cũng thừa nhận Trong 5 năm, từ năm 2009 đến hết tháng 6/2014, cơ quan Cảnh sát điều tra các cấp đã phát hiện, khởi tố điều tra mới 35.654 bị can là trẻ vị thành niên phạm tội, chiếm khoảng hơn 16% tổng bị can phạm tội hình sự” (theo VNNET, 16/07/2015)
Cả nước cũng có khoảng 183.000 người nghiện ma túy; gần 33.000 người bán dâm, độ tuổi bán dâm ngày càng trẻ hóa, từ 16 - 18 tuổi.
Về tệ nạn buôn người, Tổ chức Di cư Quốc tế—Văn phòng Liên Hiệp Quốc ở Việt Nam cho biết:” Nạn mua bán người vẫn còn nhức nhối tại Việt Nam.”
Bản tin trên Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) ngày 05/08/2013 cho biết:”Lâu nay, mua bán người vẫn được xem là một vấn đề nhạy cảm, gây nhức nhối trong cộng đồng xã hội đặc biệt là ở những vùng biên giới, miền núi. Thống kê trên cả nước trung bình mỗi năm, cả nước có tới 500 vụ liên quan đến nạn mua bán người, riêng từ năm 2011 đến 2015 đã có 4.500 nạn nhân được giải cứu, tiếp nhận. Hoạt động của tội phạm mua bán người vẫn diễn biến phức tạp, có xu hướng tăng trên cả nước.”
Bà Vũ Thị Thu Phương- đại diện Dự án Liên minh các tổ chức Liên Hợp Quốc về phòng chống tội phạm buôn bán người tại Việt Nam (UNIAP) nói với VOV:”Việt Nam là một nước nguồn của tình trạng mua bán người. Phụ nữ, trẻ em, nam giới ở Việt Nam bị bán xuyên biên giới sang các nước khác. Phụ nữ bị bán chủ yếu vì mục đích mại dâm, làm vợ; trẻ em thì chủ yếu là bị bóc lột sức lao động, ăn xin; còn nam giới thì bị bóc lột sức lao động. Ở Việt Nam, buôn bán người diễn ra ở cả nội địa và xuyên biên giới. Mua bán người ở Việt Nam ngày càng tinh vi và nhiều thủ đoạn, có nhiều hình thức buôn bán người mới xảy ra như buôn bán trẻ sơ sinh, buôn bán bào thai, nội tạng và một hình thức buôn bán mới nhất gần đây là đẻ thuê.”
Trong khi đó, một bản tin của Đài Á Châu Tự Do, Radio Free Asia (Tiếng Việt,)” đưa ra ngày 07/01/017 cho biết:”Bộ Công An cho biết, trong năm 2016 vừa qua số nạn nhân của buôn người tăng 12,8% so với năm 2015.
Cũng theo báo cáo của Bộ Công An, mặc dù con số các vụ án buôn người giảm bớt 6%, nhưng trong năm qua tổng số nạn nhân của buôn người mà công an phát hiện được lên tới 1.128 người.
Các số liệu của Bộ Công An không nêu rõ có bao nhiêu trường hợp nạn nhân bị buôn bán vào các đường dây nô lệ tình dục và bao nhiêu là nạn nhân của buôn bán lao động. Nhưng theo số liệu của Ủy ban Quốc gia Phòng chống HIV/AIDS và Ma túy, Mại dâm thì trong năm 2016 vừa qua đã có 600 phụ nữ và trẻ em được giải cứu khỏi các đường dây buôn người.
RFA kết luận:”Theo các cơ quan chức năng Việt Nam, hầu hết nạn nhân của buôn người được đưa qua ngả Trung Quốc, nơi đang xảy ra tình trạng mất cân đối về giới tính - nam thừa nữ thiếu, dẫn đến nhu cầu về cô dâu nước ngoài tăng cao.”
Như vậy, với tình trạng từ cán bộ, đảng viên thi đua “tự diễn biến”, “tự chuyển hoá” để tham nhũng, bảo vệ lợi ích nhóm cho đến Thanh niên mất định hướng không còn tha thiết với lý tưởng Cộng sản của đảng, rồi công nhân không được huấn luyện tay nghề, không biết ngoại ngữ , năng xuất lao động kém sinh ra các loại tội phạm trong giới trẻ ngày một lên cao.
Thêm vào đó là tệ nạn ma túy, mại dâm và buôn người càng ngày càng phức tạp.
Với những “thánh tích vẻ vang” như thế thì có ai còn tự hào mang Hộ chiếu của Nhà nước Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam nữa không ? -/-
Phạm Trần