Tin Giáo Hội Việt Nam
Lễ Giỗ đầu của Giám Mục Giuse Vũ Duy Thống
WGPSG -- Với tất cả tâm tình, quý Đức Cha, quý linh mục, tu sĩ nam nữ, gia đình và bạn bè con cái thân hữu xa gần của Đức Cố Giám Mục Giuse Vũ Duy Thống – Giám mục “Chút Xíu” đã quy tụ về ngôi Thánh đường Vinh Sơn ở đường 3 tháng 2 để dâng Thánh Lễ cầu nguyện cho Đức Cha “Chút Xíu” nhân dịp giỗ đầu của Đức Cha. Không thương sao được “Chút Xíu” vì “Chút Xíu” quá dễ thương để rồi hôm nay là ngày quy tụ rất đông những người thương của “Chút Xíu”.
Có thể nói, Ban Tổ Chức Thánh Lễ giỗ đầu của “Chút Xíu” hôm nay do Ủy ban Văn Hóa trực thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam tổ chức Thánh Lễ rất “văn hóa”.
Chúng tôi nhận thấy hết sức đặc biệt từ khâu đón tiếp đến tất cả các việc liên quan đến Thánh Lễ được chuẩn bị hết sức chu đáo đến mức trọn vẹn nhất có thể.
Từ rất sớm ngày hôm nay, 24 tháng 2 năm 2018, góc đường 3 tháng 2 gần Hồ Kỳ Hòa nhộn nhịp hơn bởi lượt người về với Vinh Sơn thật đông đảo.
Gần đến giờ Lễ, cộng đoàn hân hoan chào đón sự hiện diện của Đức Tổng Giám Mục Phaolô và Đức Cha Giuse Phụ tá Đỗ Mạnh Hùng và Cha Tổng Đại Diện Giáo phận sài gòn.
10 g 00, đoàn đồng tế cất bước lên Đền Thờ.
Chủ Tế Thánh Lễ giỗ cầu nguyện cho Đức Giám Mục “Chút Xíu” là Đức Tổng Phaolô Bùi Văn Đọc – Tổng Giám Mục Giáo Phận Sài Gòn.
Cùng đồng tế với Đức Tổng có Đức Cha Giuse phụ tá giáo phận Sài Gòn, Đức Tổng Giám Mục Giuse Nguyễn Chí Linh và các giám mục khác nữa thuộc Giáo Tỉnh Sài Gòn. Và đặc biệt, có sự hiện diện của Đức ông Barnabe Nguyễn Văn Phương đến từ giáo phận Vĩnh Long.
Trong bài chia sẻ, Đức Cha Giuse Đặng Đức Ngân – Giám Mục Giáo Phận Đà Nẵng đã mời gọi cộng đoàn về ý nghĩa của Thánh Lễ giỗ hôm nay: Thánh Lễ của sự gặp gỡ trong niềm tin vào Chúa Giêsu Kitô tử nạn và phục sinh
Thánh Lễ của sẻ chia hiệp nhất của tình huynh đệ giám mục, linh mục và tu sĩ, gia đình của Đức Cha Cố Giuse.
Thánh Lễ của sự gặp gỡ của niềm hy vọng vào sự sống lại trong Đức
Xin Chúa ban ơn cho chúng ta trong hành trình sống ơn gọi Kitô hữu
Sau đó, dựa vào bài tin mừng 2 môn đệ làng Emmau quen thuộc, Đức Cha Giuse mời gọi cộng đoàn cùng nhìn lại đời sống và niềm tin của các môn đệ. Các môn đệ không hiểu nỗi và lo lắng cho một tương lai bất ổn … còn ai để nâng đỡ cho họ. Phải chăng còn một sự lựa chọn duy nhất là trở về với quê hương. Điều 2 môn đệ không ngờ là Đức Giêsu Phục Sinh đã hiện diện và nâng đỡ đời họ. “Xin Thầy ở với chúng tôi vì trời đã xế chiều”. Và Chúa đã ở lại và hiện diện với họ. Gặp Đức Giêsu phục sinh đã biến đổi đời họ làm chứng nhân tin mừng phục sinh. Chúng ta cùng hiệp với tâm tình 2 môn đệ trên đường Emmau để nhìn lại cuộc đời của Đức Cha Cố Giuse.
Tiếp đến, Đức Cha Giuse gợi lại với cộng đoàn hình ảnh thân thương và những điểm son của cuộc đời Đức Cha Cố Giuse.
Đức Cha Giuse mời gọi cộng đoàn cùng nhìn lại cuộc đời của Đức Cha Cố Giuse gắn liền với khẩu hiệu mà Đức Cố Giám Mục Giuse đã chọn: Tình yêu Đức Kitô thúc bách tôi.
Để kết, Đức Cha Giuse mời gọi cộng đoàn hy vọng lòng thương xót của Chúa và xin Chúa cho Đức Cha Cố mau hưởng nhan Thánh Chúa.
Lời nguyện Kết Lễ kết thúc, Cha Giuse Trịnh Tín Ý – Cha Chính Xứ Vinh Sơn cũng là Cha Thư Ký Ủy Ban Văn Hóa trực thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam xin phép cộng đoàn để Cha ngỏ chút tâm tình với Đức Cha Cố Giuse.
Cha Giuse ngỏ với cộng đoàn rằng Thánh Lễ này không để hình Đức Cố Giuse vì nghĩ rằng Đức Cố như hạt lúa gieo vào lòng đất và giờ trở thành phân bón, thành chất để cho Giáo Phận Phan Thiết sinh nhiều hoa trái.
Hết sức dễ thương khi cộng đoàn cùng nhau hát bài “Ba ngọn nến lung linh” để diễn tả tình thương trong một gia đình.
Đức Tổng Giám Mục Giuse Nguyễn Chí Linh ngỏ đôi lời cảm ơn Ủy Ban Văn Hóa trực thuộc Hội Đồng Giám Mục Việt Nam đã có sáng kiến tổ chức Thánh Lễ này vì gần tới đây các Đức Cha đi Roma để viếng mộ 2 Thánh. Đức Tổng ngỏ lời khen Ban Tổ Chức tổ chức đúng nghĩa với cái tên “văn hóa” của mình.
“Một chút những viên đá nhỏ hợp thành ngọn núi lớn
Một chút những bước chân đi xa về muôn lối
Một chút những phút ủi an dịu xoa ngàn nỗi sầu
Chỉ một chút khởi đầu tương lai sẽ đẹp màu
Một chút trong đời chỉ một chút chút xíu thôi
Nhiều chút chút bé nhỏ mà làm cho đời thêm mới
Một chút trong đời trở thành một chút thật tuyệt vời…” chính là tâm tình hết sức dễ thương của Đức Cố Giám Mục Giuse để lại cho mọi người và cộng đoàn cùng cất lên để kết thúc Thánh Lễ giỗ đầu của Đức Giám Mục “Chút Xíu” sáng hôm nay.
Và sau khi Thánh Lễ khép lại, mọi người được nghe ca đoàn hết sức tâm tình gửi đến cộng đoàn với tác phẩm của Đức Cô Giám Mục Giuse Thông Vi Vu: “Bài ca lửa cháy”.
Sau Thánh Lễ, mọi người đã cùng nhau dùng bữa cơm thân mật diễn tả tình hiệp thông huynh đệ với nhau, Trong bữa cơm, hình ảnh thân thương, những sẻ chia, những tâm tình của Đức Cố Giám Mục Giuse được gợi lại như nhắc nhớ những kỷ niệm thân thương mà mọi người vẫn nhớ đến Đức Cha. Đức Cha tuy không còn hiện diện bằng xương bằng thịt nhưng trong mầu nhiệm Hội Thánh hiệp thông, Đức Cha hiện diện rất gần với mỗi người. Hy vọng và vững tin khi Đức Cha ở gần Chúa, Đức Cha sẽ chuyển cầu cho những người ở lại, trong đó có bỉ nhân đây được nhiều ơn Chúa để bỉ nhân và mọi người đi trọn hành trình làm người và làm con Chúa như Đức Cố Giám Mục Giuse.
Xin Đức Cha thương và cầu nguyện đặc biệt cho kẻ mọn này. Hẹn gặp Đức Cha trên Nước Trời.
Nguồn: TGP Sài Gòn
Có một mục tử như thế!
GNsP (24.02.2018) – Xuân tới, năm mới sang, nhưng lạ thay, xuân năm nay về trên giáo xứ Phú Yên thật khác thường. Sắc xuân xen lẫn màu tím Mùa Thương khó làm cho không gian trở nên thực sự tĩnh lặng, trầm mạc; một không gian mà nơi đây, người dân không chỉ lắng nghe được tiếng trở mình nảy nở của mầm sống mới mà còn cảm nhận được tiếng thì thào của Đức Kitô Giêsu quằn quại trên thập giá. Ngoài trời, mưa xuân rơi, trong lòng giáo đường, trong mỗi gia đình, dòng lệ đã lăn dài trên gò má mỗi người, ngay cả đến những người mạnh mẽ nhất, dòng lệ vẫn chạy ngược vào trong! Cảnh và tình ấy được dệt nên từ sự thấu hiểu và đồng điệu của một xứ đạo bé nhỏ đã có một lịch sử dài bị tổn thương và hôm nay vẫn còn bị thương tổn, đối với vị mục tử nhân lành mang bao niềm đau thập giá trên thân xác cũng như tinh thần vì căn bệnh ung thư, vì bị hiểu lầm, bị chống đối từ nhiều phía: Linh mục Antôn Đặng Hữu Nam.
Vâng, được sai đi, đó là ơn gọi linh mục, là niềm vui của thợ gặt! Dẫu biết rằng dự phóng yêu thương của Thiên Chúa dành cho Cha Antôn thật cao vời, thật nhiệm mầu, tuy nhiên, sự bất ngờ khi biết được tin Cha rời nhiện sở trong hoàn cảnh này đã thực sự làm cho người dân bàng hoàng và nghẹn lòng. Trong niềm tin yêu xen lẫn những trăn trở, con dân giáo xứ Phú Yên chỉ biết thốt lên tâm tình: CÓ MỘT MỤC TỬ NHƯ THẾ!
Một mục tử đi trước đoàn chiên, ở giữa đoàn chiên và đi sau đoàn chiên. Đi trước đoàn chiên, vì Cha muốn dóng lên tiến kêu ngôn sứ trong hoang địa cuộc đời, san phẳng những gò cao, lấp đầy những hố sâu để sự thật, công lý, hòa bình và tình yêu Thiên Chúa thấm nhuần các cơ cấu xã hội, thấu đạt tới cõi sâu thẳm của lòng người. Đi trước đoàn chiên, vì Cha thực hiện sứ vụ là ngọn đèn soi chiếu đức tin vào những thực tại trần thế, vào những khoảng tối của xã hội hôm nay, cũng như của dòng lịch sử dân tộc nhằm dẫn đưa dân Chúa trên cuộc lữ hành trần thế được an toàn.
Là mục tử ở giữa đoàn chiên, vì Cha sống với, sống cùng con cái mình để yêu thương, an ủi, vỗ về, chữa lành những vết thương lòng nơi mỗi giáo dân, nơi mỗi gia đình. Ở giữa đoàn chiên, vì Cha muốn hy sinh tất cả nhằm giáo hóa niềm tin, nâng cao văn hóa, nhân bản cho mỗi người, xây dựng nét phong hóa cho xứ đạo từng ngày. Có thể nói, Cha ở giữa đoàn chiên để quên mình, chịu bầm dập, chịu nghiền nát để trở thành tấm bánh nuôi dưỡng đời sống tâm linh của xứ đạo, dạy con cái mình biết hợp nhất nên một, biết sống sự hiệp thông trọn vẹn với Giáo hội toàn thể và với những người thấp cổ bé miệng đang chịu nỗi oan khuất, bị xã hội ruồng bỏ. Trong những lúc khó khăn nhất, Cha đã từng dạy: “khi người ta muốn mình chia rẽ thì hãy đoàn kết với nhau, khi người ta muốn mình buồn thì hãy luôn luôn vui vẻ, hãy yêu thương, tha thứ và cầu nguyện cho những người làm hại mình”.
Là mục tử đi sau đoàn chiên, vì cha muốn trở thành mẹ hiền dõi nhìn con cái bước đi trên hành trình đức tin, để động viên, nâng đỡ, thêm sức mạnh cho những ai yếu đuối, tìm kiếm những đứa con bị lạc lối trong chính cộng đoàn, và quan tâm, tìm đến những đứa con xa quê hương vì cuộc sống nhằm gặp gỡ, đồng hành với họ trên nẻo đường đức tin mỗi ngày nơi xứ người.
Hiến tế thập giá là con đường duy nhất đến với vinh quang phục sinh. Đó là ơn gọi của tất cả các kitô hữu nói chung, đặc biệt đối với đời tận hiến linh mục. Biết thế, nhưng niền tin con dân Phú Yên vẫn còn rất yếu đuối, đặc biệt trong bối cảnh xã hội hiện thời đầy nhiễu nhương, mong rằng Cha tiếp tục cầu nguyện nhiều và hiệp thông đồng hành với giáo xứ trên hành trình đi tìm sự thật, công lý và hòa bình; đồng thời, những người con giáo xứ Phú Yên nguyện ước rằng Chúa Thánh Thần luôn tràn đổ ơn huệ trên Cha, để Cha dâng trọn vẹn hiến lễ cuộc đời vì quê hương đất nước, vì Giáo hội như lòng Chúa mong ước.
Paul – Đình Nghiệm
Ngày Xuân Nghĩ Về Một Giáo Xứ Miền Tây Bắc
Việt Nam nhiều đồi núi. Nhưng một Cha quản xứ phải lái xe trên đường dốc núi hiềm trở hàng trăm kilômét để dâng Thánh Lễ hàng tuần thì chắc là hiếm thấy. Việt Nam còn nhiều khó khăn về tôn giáo. Nhưng Thánh Lễ bị ngăn chặn và luôn có người chú ý theo dõi thì không phổ biến cả nước. Việt Nam còn nhiều người nghèo đói, nhưng trẻ em phải trần truồng trong cái giá rét mùa đông cũng không phải là đa số.
Tất cả những khó khăn gian lao nhất mà một giáo xứ, một cha xứ và những giáo dân lam lũ phải chấp nhận thì giáo xứ Lào Cai có hết. Người ta nghe tin hay đọc tin đây đó về giáo xứ này, nhưng phải đến nơi, phải cùng cha xứ đi vào những thôn làng hẻo lánh, trắc trở và gặp những con người nghèo khổ ở đó thì mới cảm được những đau khổ của những con người thật sự đồng hình đồng dạng với Đức Kitô.
Xem Hình
Lào Cai là một giáo xứ ở cực Bắc Việt nam, thuộc giáo phận Hưng Hóa. Trong những năm qua, giáo xứ Lào Cai “nổi tiếng” qua những khó khăn về tôn giáo mà cha xứ và giáo dân hứng chịu.
Nhiều người đã đọc bài viết của Cha quản xứ Giuse Nguyễn Văn Thành (Chủ tịch Ủy Ban Loan Báo Tin Mừng Giáo phận Hưng Hóa) trên website laocaichurch.org: “Theo chương trình, lễ mừng Chúa Phục Sinh cho bà con giáo dân Mường Khương sẽ cử hành vào lúc 15g00 tại nhà bà Trần Thị Trầm, thôn Sàng Chải, thị trấn Mường Khương, huyện Mường Khương, cách thành phố Lào Cai 50 cây số, nhưng rất sớm trước đó, khoảng 30 cán bộ, công an, an ninh viên thuộc huyện và thị trấn Mường Khương đã có mặt để ngăn cản giáo dân đến dự lễ. Khi cha phó Phêrô Nguyễn Đình Thái tới nơi, họ yêu cầu cha phải ra khỏi thị trấn. Cha Thái hỏi lý do thì ông Cường, phó chủ tịch thị trấn, trả lời “vì không được phép của chính quyền”. Cha Thái giải thích: “Phép hay không thì xin hỏi cấp trên của các ông, bởi Ban Tôn Giáo tỉnh, trong một cuộc họp trước đây với Tòa giám mục, giáo xứ Lào Cai và giáo họ Mường Khương, đã đồng ý cho cử hành thánh lễ tại ba điểm là thị trấn Mường Khương, Bản Xen và Bản Lầu”. Trong khi cha đang trao đổi với ông Cường thì ông Thanh, công an viên, có lời nói cùng hành vi thô bạo với cha Thái và định hành hung giáo dân. Quá bất bình, bà con đã phản ứng mạnh mẽ suýt xảy ra ẩu đả”.
Ở thế kỷ 21 mà những chuyện như thế có thể xảy ra cho tôn giáo thì cũng là điều “quý hiếm” trên thế gian này vốn đa đoan nhưng chẳng mấy ai còn hảnh xử như thế. Nhưng ở đây chúng tôi không nhằm trình bày giáo xứ Lào Cai ở khía cạnh ấy.
Giáo xứ Lào Cai đón nhận Tin Mừng từ năm 1880 do các Linh mục thuộc Hội Thừa sai Paris đến truyền giáo. Vào năm 1897 ngôi nhà thờ thứ nhất đã được xây cất nơi đây, nhưng vì chiến tranh nên đã bị tàn phá bình địa. Từ năm 1947 đã thiếu vắng các linh mục coi sóc, đoàn chiên tan tác, giáo dân chạy đây đó sinh sống. Mãi tới năm 1999 Cha Gioan Maria Vũ Tất (hiện là Giám mục Chính Tòa Giáo phận Hưng Hóa) lên làm mục vụ. Nhờ ơn Chúa thương cách lạ thường, ngài đã xây dựng lại cho giáo xứ Lào Cai ngôi nhà thờ hiện nay.
Giáo xứ Lào Cai hiện nay trải dài trên 8 huyện và có 27 dân tộc sinh sống. Số giáo dân Lào Cai là 3500, chia thành 15 giáo họ. Cha quản xứ là Cha Giuse Nguyễn Văn Thành. Ngài được nhiều linh mục triều và dòng đến phụ tá trong công việc mục vụ rất khó khăn vất vả. Nhà thờ giáo xứ tọa lạc tại phường Cốc Lếu, thành phố Lào Cai, nên còn được gọi là nhà thờ Cốc Lếu.
Chúng tôi được Cha xứ Lào Cai đưa đến một số giáo họ và giáo điểm thuộc giáo xứ. Chiếc xe hơi cũ kỹ của ngài men theo triền núi dọc bờ sông Nậm Thi, biên giới Việt – Trung. Các giáo họ trải dài trên vùng đất có chiều dài gần cả trăm cây số. Cảnh thiên nhiên đẹp nao lòng, nhưng nhìn nhà cửa và sinh hoạt của người dân thì lại xốn xang. Dân chúng đa phần nghèo khổ, thiếu trước hụt sau.
Người dân Lào Cai một số lòng đạo vững vàng. Dĩ nhiên vẫn có những người giáo dân không tha thiết với lòng đạo, có lẽ một phần do ảnh hưởng của những năm tháng quá khó khăn về mọi mặt. Trong một “Câu chuyện Truyền giáo” đăng trên website của Giáo phận Hưng Hóa, Cha Giuse Thành kể chuyện một người phụ nữ đến gặp ngài và nói: “Dạ, thưa Thầy cho em thôi theo Đạo để em về với Phật, bên lương dân ạ, bởi vì bà ngoại em theo Đạo, khi nhỏ ở dưới quê em cũng được theo bà ngoại đi nhà thờ, dâng hoa nhưng từ năm 1966 lên đây không có nhà thờ em chẳng được đi nhà thờ. Em lại lấy chồng không Công Giáo, các con chẳng ai theo Đạo cả. Em muốn thôi Đạo để trở về Lương và trở về một mối cho thuận tiện. Kẻo chẳng ở bên nào rồi lại thiệt thòi!”. Và thế là cha Giuse phải khuyên bảo phải trái cho đến khi “chị từ bỏ ý định chuyển sang lương dân và quay trở về với Chúa” (Xin Thầy cho em chuyển sang lương dân- Câu chuyện truyền giáo số 25, www.giaophanhunghoa.org).
Chúng tôi thấy xúc động nhất là khi đến thăm nhà nguyện giáo họ Bản Xen thuộc giáo xứ Lào Cai. Đó là một ngôi nhà nhỏ, rất nghèo nàn, chơ vơ giữa rừng thưa. Nhìn Cha xứ giữa những anh chị em hăng hái phục vụ trong cảnh thiếu thốn cùng cực như thế, chúng tôi thấy dậy lên trong lòng nhiều suy nghĩ và tâm tình khó diễn tả.
Ngày đầu xuân, chúng tôi chưa có dịp trở lại Lào cai, chỉ liên lạc qua Internet với Cha xứ Giuse Nguyễn Văn Thành, và được ngài chia sẻ thêm về sinh hoạt ngày Tết của giáo xứ:
“Trong những ngày tết Nguyên Đán, lòng người như mở ra và muốn đón nhận cái mới qua việc thăm hỏi và chúc Tết. Nhận được cơ hội này, cha xứ Lào Cai mời gọi quý cha phụ tá, thầy phó tế và quý tu sỹ tích cực viếng thăm và chúc Tết. Trước tiên là những người già cả, neo đơn và đau yếu. Tiếp theo là người nghèo và dân tộc cũng như lương dân. Rồi đến những người trí thức và giới sinh viên cũng như những người không có khả năng ăn tết. Cuối cùng là giáo dân khô khan và ngại ngùng đến nhà thờ. Kết quả là rất khả quan. Nhiều người thiện cảm với nhà thờ và một số người bỏ nhà thờ nhiều năm đi lễ dịp Tết. Đặc biệt, có một số người lương dân tham dự Thánh lễ đầu Năm Mới".
Gioan Lê Quang Vinh
Chuyện lạ có thật: Ông Nguyễn Thiện Nhân đi thăm Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm
Có 2 điều lạ trong câu chuyện sau đây:
1. Bí thư TP. HCM Nguyễn Thiện Nhân đi thăm Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm.
2. Ông Nguyễn Thiện Nhân khuyên các sơ Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm "hãy luôn giữ vững đức tin".
Báo Một thế giới hôm nay (10/02/2018) có bài: “Bí thư Nguyễn Thiện Nhân chúc Tết Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm”.
Theo đó: “Bí thư Thành ủy TP Nguyễn Thiện Nhân ân cần thăm hỏi tình hình hoạt động và mong Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm luôn giữ vững đức tin.
Ngày 9.2, Đoàn đại biểu Thành ủy - HĐND - UBND - Ủy ban MTTQ Việt Nam TP.HCM do Ủy viên Bộ Chính trị, Bí thư Thành ủy TP.HCM Nguyễn Thiện Nhân làm trưởng đoàn đã đến thăm, chúc Tết Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm (quận 2) và UBND phường An Lợi Đông (quận 2).
Bí thư Thành ủy TP Nguyễn Thiện Nhân ân cần thăm hỏi tình hình hoạt động và mong Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm luôn giữ vững đức tin. Chúc các sơ năm mới mạnh khỏe, góp phần làm cho cuộc sống đồng bào bình yên nhằm chung sức xây dựng và phát triển đất nước" (1).
Khu đô thị Thủ Thiêm nằm ở bán đảo Thủ Thiêm (quận 2, TP HCM, có tổng diện tích 657 ha. Được chính phủ phê duyệt từ năm 1996, bán đảo này được kỳ vọng trở thành trung tâm tài chính, thương mại mang tầm cỡ quốc tế và được kỳ vọng là đô thị đẹp nhất khu vực Đông Nam Á.
Để đầu tư xây dựng Khu đô thị mới Thủ Thiêm này, TP HCM đã mất 10 năm để giải tỏa trắng gần như toàn bộ bán đảo Thủ Thiêm, khoảng 15.000 hộ dân đã di dời để nhường chỗ cho siêu dự án này. Thành phố cũng đã huy động gần 30.000 tỷ đồng để chi trả bồi thường, tái định cư.
Trong dự án khu đô thị mới Thủ Thiêm, khu đất tại Dòng Mến Thánh giá Thủ Thiêm, và chùa Liên Trì là đích ngắm cho các quan tham lâu nay.
Cưỡng chiếm đất của nhà dòng.
Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm vốn là một cơ sở tôn giáo đã hiện diện trên 170 năm tại Việt Nam. Trong đó có ngôi trường trước năm 1975, tên là Trường Thánh Ana (76A, đường Nhà Thờ, Thủ Thiêm, Thủ Đức), thuộc Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm. Đây là cơ sở giáo dục thứ hai của Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm. Sau khi chính quyền mới tiếp quản, đổi tên thành trưởng tiểu học Thủ Thiêm. Đến cuối năm 2011, trường tiểu học Thủ Thiêm bị giải thể. Ngay sau đó, cơ sở tôn giáo này bị biến thành trụ sở của Công An, cán bộ.
Vào sáng ngày 22 tháng 10- 2015, các nữ tu nhận thấy cơ sở giáo dục của họ trước đây đang bị vây kín lại để không thể thấy được diễn biến bên trong. Ngay từ sáng các nữ tu đã vào và gặp vị chủ tịch quận 2 và được người này nói là vào để làm cột đèn; thế nhưng sau đó thì thấy có xe cẩu đến và rồi là tiếng đập phá cơ sở.
Sau khi chiếm đất của nhà dòng này, dư luận trong và ngoài nước cực lực lên tiếng phản đối nhà cầm quyền VN lợi dụng quy hoạch để cướp đất tôn giáo.
Tổng Lãnh Sự Quán Canada tại Sài Gòn đã lên tiếng về việc nhà cầm quyền thành phố này dự định phá dỡ Tu Viện Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm và nhà thờ Thủ Thiêm, đồng thời nói rằng đây là các di sản còn lâu đời hơn cả Canada như sau: “Có nên phá hủy một di sản còn lâu đời hơn cả Canada? Theo kế hoạch phát triển khu đô thị mới Thủ Thiêm tại Quận 2, chính quyền Sài Gòn có dự định phá dỡ Tu Viện Dòng Mến Thánh Giá Thủ Thiêm và nhà thờ Thủ Thiêm để nhường chỗ cho khu đô thị mới. Tu viện được thành lập tại Thủ Thiêm vào năm 1840, nghĩa là đã ở đó được 177 năm (trong khi Canada vừa bước sang tuổi 150 năm nay). Bạn nghĩ thế nào nếu chúng ta hòa nhập những công trình mang tính lịch sử như thế này vào các khu đô thị mới thay vì phá dỡ chúng?"(2)
Do bị dư luận trong và ngoài nước, nên kế hoạch tiếp tục cướp đất phần còn lại của nhà dòng, và phá chùa Liên Trì của nhà cầm quyền tạm dừng. Nhưng nhà cầm quyền vẫn rắp tâm cướp đất của hai tôn giáo này cho bằng được.
Về chùa Liên Trì, là ngôi chùa được xây dựng cách nay hơn nửa thế kỷ tọa lạc tại phường An Khánh, quận 2 Sài Gòn. Từ khi xây dựng đến nay, chùa Liên Trì là nơi gắn bó với đời sống tâm linh cho bà con phật tử và cư dân Thủ Thiêm. Chùa Liên Trì là một trong số ít ỏi những ngôi chùa còn giữ được truyền thống thuần túy của Giáo hội Phật giáo Việt Nam Thống Nhất kể từ sau biến cố năm 1975. Do vị trí đắc địa nằm gần bờ sông Sài Gòn, đối diện với khu trung tâm sầm uất của quận 1 nên chùa Liên Trì nằm trong “khu đất vàng” của thành phố. Vì vậy ngôi chùa đã lọt vào tầm ngắm của những nhóm lợi ích. Với giá trị lợi nhuận cao cùng những việc công đức mà Hòa thượng Thích Không Tánh (vị trụ trì chùa) đã làm hàng chục năm qua, chùa Liên Trì trở thành cái gai trong mắt nhà cầm quyền và họ đã quyết tâm phá bỏ.
Theo Hòa thượng Thích Không Tánh và các thầy cho biết, chính quyền sở tại đã nhiều lần tới vận động các thầy nhận tiền đền bù ban đầu là 700 triệu, sau đó là 5,4 tỷ và mới đây là 6 tỷ để di dời đến khu xa xôi hẻo lánh phía sâu bên trong bến phà Cát Lái. Tuy nhiên các thầy là những nhà tu hành, ý nguyện của các thầy là xây dựng ngôi chùa tại đây để phục vụ nhu cầu tâm linh cho cư dân khu Thủ Thiêm. Nếu chính quyền di dời chùa ra khỏi khu dân cư Thủ Thiêm thì các thầy sẽ không chấp nhận. Các thầy dứt khoát sẽ không nhận tiền đền bù để di dời chùa đi nơi khác. Là những người tu hành, nếu chính quyền sở tại phá dỡ chùa thì các thầy sẽ quyết tâm cầu nguyện xin ơn trên phù hộ độ trì.
Đến ngày 8 tháng 9/2016, lợi dụng lúc thầy Thích Không Tánh đi vắng, chính quyền TP HCM đã dùng một lực lượng lên tới 400 công an, chưa kể lực lượng an ninh vây chặn nhiều nhà hoạt động dân chủ nhân quyền tại nhà riêng, để dùng vũ lực cưỡng chế ngôi chùa Liên Trì (3).
Một ngày sau khi chùa Liên Trì bị cưỡng chế, vị Hòa thượng “thất thập cổ lai hy” này trở về, thấy cảnh chùa tan hoang. Vì quá đau xót, thầy lên cơn đột quỵ. Nhà cầm quyền cưỡng chế thầy vào bệnh viện Quận 2, và ném thầy vào khoa nhi, nằm trong một phòng riêng biệt theo cách “biệt giam”. Xung quanh dày đặc công an, người vào người ra đều bị theo dõi ghi hình lộ liễu và trắng trợn. Thậm chí công an còn vào cả phòng bệnh của thầy Không Tánh để chụp ảnh ông Lê Quang Hiển đến thăm thầy.
Với chùa Liên Trì, suốt đời Bí thư Lê Thanh Hải chưa dám đụng tới. Nhưng khi Đinh La Thăng về làm Bí thư thành Hồ, ngoài việc ra lệnh đàn áp khốc liệt người dân biểu tình phản đối Formosa xả thải gây ô nhiễm biển miền Trung, thì Đinh La Thăng còn lập công với đảng bằng việc cho đập nát chùa Liên Trì, là điểm tựa tâm linh của bà con phật giáo, để thực hiện kế hoạch cướp đất.
Nhờ 2 thành tích vang dội này, mà Đinh La Thăng phải tra tay vào còng, cúi gằm mặt khóc lóc năn nỉ ỉ ôi trước tòa. Ông ta lại còn đưa hoàn cảnh gia đình ra hòng đánh động lòng thương của quan tòa. Điều nực cười là Đinh La Thăng không thèm xin các quan tòa, là người lẽ ra có quyền định đoạt mức án của ĐLT. Mà ông ấy lại xin lỗi và năn nỉ ông TBT Nguyễn Phú Trọng.
Điều đó càng chứng tỏ các quan tòa ngồi đây chỉ là những con rối mà thôi, và không có quyền hành gì tại tòa án cả.
Tuy đã biết sám hối, nhưng cuối cùng ĐLT được đảng tặng cho 13 năm tù giam.
Chẳng những vậy, mà em trai Y là Đinh Mạnh Thắng cũng bị cho vào lò nướng.
Khi nhìn hình ảnh ĐLT với chiếc còng số 8 trên tay bị dẫn giải ra tòa, thì nhiều người rất hả hê, và cho rằng, đây là quả báo, là "Trời có con mắt".
Thăm Trại Phong Quỳnh Lập - Nghệ An dịp đón Xuân Mậu Tuất 2018
"Người đi một nửa hồn tôi mất
một nửa hồn tôi bỗng dại khờ"
(Hàn Mặc Tử)
Có câu ngạn ngữ từ Châu Mỹ Latinh đã từng nói rằng: "Không ai ngèo đến nỗi không có gì để cho đi, và cũng không ai giàu đến nỗi không cần nhận lãnh từ người khác bất cứ điều gì". Bước vội vã trong cuộc đời rồi chợt dừng lại, tôi thấy câu nói ấy quả thật chí lí. Trong kiếp sống này, con người được sinh ra là để dành cho nhau, để tương trợ, để đỡ nâng và để cảm thông yêu thương. Vì thế không ai dám vỗ ngực mà nói rằng: "Chẳng cần ai, tôi vẫn sống!" Chính Thiên Chúa, trong ý định sáng tạo nhiệm mầu của mình, Ngài cũng tạo nên con người có đôi, như là dấu hiệu của sự liên đới trong cộng đồng con người. Vì thế có thể nói: Ơn gọi làm người là ơn gọi hướng đến tha nhân...
Hôm nay, tôi không đi ...theo một phong trào, cũng chẳng phải vì ước muốn khám phá vùng đất lạ nơi tôi chưa bao giờ bước tới. Nhưng tôi bước lên chuyến xe sáng sớm lúc 3h30 này, bởi ...tôi muốn đi theo tiếng gọi của Đấng tạo hóa, tiếng gọi giục giã tôi tìm về với ơn gọi đích thực của cuộc sống: hướng đến tha nhân. Vậy, đâu là những "tha nhân" mà hành trình này sẽ đưa tôi tới? Đó là những ông bà, anh chị em đang bị xã hội lãng quên, bị loại bỏ, bị xa lánh nơi mảnh đất xa vắng, quanh năm phủ trắng khói sương mang tên Quỳnh Lập thuộc tỉnh Nghệ An, đến được đây từ quốc lộ 1 người ta phải đi sâu vào con đường dài uốn lượn cong cong dọc theo triền núi đá và vòng quanh qua một ngọn đồi đến một cổng chào lớn: Trại phong Quỳnh Lập.
Xem Hình
Ngồi trên xe, cảnh vật chập chờn trong sương sớm trôi vội vã sau lưng. Cố ngoảnh lại để nhìn cho kĩ từng ngọn đồi bị khai thác nham nhở đang rên rỉ trong những tia nắng sớm yếu ớt! Nhìn mà thấy xót xa! Chúng ta đã làm gì đấy!?! Mẹ trái đất đang cầu cứu cách tuyệt vọng trước lòng tham vô đáy của con người- của những kẻ chỉ biết nhận lãnh mà không biết cho đi, chỉ biết vun vén cho bản thân mà không biết dựng xây, trồng xới! Hậu quả là những thiên tai khủng khiếp nơi dẻo đất khô cằn này, âu cũng là do lòng tham ấy mà nên... Nghĩ đến thiên nhiên, tôi cũng tìm một nẻo đường để trở về với lòng mình! Biết đâu, trong kiếp sống này lại chẳng thiếu những lúc tôi cũng chỉ mải miết tìm cách vun vén cho mình, mà quên đi biết bao nhiêu anh chị em đang cần đến tôi. Không phải chỉ là vật chất, nhưng đơn giản thôi: một nụ cười, một ánh mắt cảm thông, một thái độ ân cần! Một chút nữa thôi... hành trình sẽ đưa tôi đến với họ.
"Dừng lại chút nữa chút nữa thôi
Cho tôi được gần gũi mọi người
Cho cuộc đời thôi bớt vội
Cho kiếp sống bớt nổi trôi."
Chút nữa thôi, tôi lại trở về với cuộc sống thường ngày, với những lắng lo học hành bài vở. Nhưng xin nguyện để trong trái tim hình bóng mọi người, để luôn luôn hướng về, để luôn nhớ cầu nguyện...
Lời cuối cùng, con xin gửi lời cảm ơn sâu sắc tới Cha Phaolô Phạm Văn Tuấn đến từ Đức quốc- người cha đáng kính của chúng con. Cha là mẫu gương sáng cho chúng con noi theo về lòng bác ái yêu thương. Em cũng xin cảm ơn Anh Hòa- người anh cả thân yêu của Bồ Câu Trắng chúng em. Cha và Anh đã lo lắng và mọi tạo điều kiện cho chúng con từ nhiều năm qua được đến với những anh chị em bệnh nhân phong. Qua mỗi chuyến hành trình, chúng con đều cảm nhận được rất nhiều ơn ích thiêng liêng, chúng con thấy lòng mình được mở rộng hơn, thấy cuộc sống ý nghĩa hơn. Nguyện xin Chúa ban tràn đầy phúc lộc của Người trên Cha Phaolô Tuấn, những vị Ân Nhân xa gần và anh Hoà, để mọi người luôn bình anh và hăng say trong sứ mạng của mình, đó là đem tình thương của Chúa đến cho mọi người.
Bồ Câu Trắng Hàng Bột
Tạ Ơn Và Phó Thác
Tạ Ơn Và Phó Thác
SUY NIỆM THÁNH LỄ TẤT NIÊN
(Is 63 7-9, 1Cr 1, 3-9, Lc 1, 39-55)
Một năm với tháng ngày dần trôi, giờ chúng ta đang sống là thời khắc cuối cùng của năm cũ 2017, năm Đinh Dậu và chuẩn bị bước vào năm mới 2018, năm Mậu Tuất, giờ phút thật linh thiêng. Vào dịp tạ ơn cuối năm, Đức nguyên Giáo hoàng Bênêđíctô XVI giải thích như sau : “Giáo hội gợi ý rằng chúng ta không nên kết thúc năm cũ mà không bày tỏ lời cảm tạ Chúa, vì những ơn lành Ngài đã thương ban”. Quả thật, do bởi tình thương mà chúng ta được hiện hữu trên đời và mỗi giây, mỗi phút, mỗi một ngày qua đi là biết bao hồng ân của Chúa tuôn đổ trên chúng ta.
Một năm sắp kết thúc, làm chúng ta liên tưởng đến sự kết thúc cuộc hành trình nơi dương thế của mỗi người. Có khởi đầu ắt sẽ có kết thúc như sách Giảng Viên dạy, “một thời để được sinh ra và một thời để chết” (Quoleth 3: 2). Sự thật này rất đơn giản và cơ bản nhưng lại thường bị lờ đi và lãng quên. Mẹ Hội Thánh dạy chúng ta, khi kết thúc một năm và mỗi ngày, chúng ta phải tự vấn lương tâm, và nhìn lại những gì đã xảy ra để tạ ơn Chúa.
Nhân loại nói chung vừa trải qua năm 2017, một năm đầy khó khăn, thách thức, thiên tai bão lũ gây thiệt hại nặng nề, giữa thế giới nhiều biến động, nhiều quốc gia, nhiều vùng bất ổn.
Việt Nam nói riêng, thiên tai ngày càng khốc liệt, dị thường, tính trái quy luật ngày càng gia tăng và ở mức độ, cường độ ngày càng lớn hơn, liên tục hơn, đặc biệt là những trận mưa lớn vào cuối mùa khi các hồ chứa đã tích đầy nước, bão rất mạnh vào khu vực ít khi xảy ra…
Và điểm đặc biệt của năm 2017, bão lũ không chỉ còn là “đặc sản” của miền trung, vùng Bắc Trung Bộ, mà đã lan xuống Nam Trung Bộ, ngược lên các tỉnh miền núi phía bắc và để lại những dư chấn nặng nề. Cứ mỗi trận bão lũ qua đi, nhìn lại con số người chết và những thiệt hại về kinh tế không khỏi giật mình ám ảnh.
Nhìn tổng thể cả năm, APEC 2017 quy tụ lãnh đạo nhiều cường quốc tại Đà Nẵng, GDP tăng trưởng vượt mục tiêu, hàng loạt cán bộ cấp cao bị xử lý trong chiến dịch chống tham nhũng của Nhà Nước, Nam Trung Bộ hứng bão lớn chưa từng có trong 30 năm, người dân phản đối trạm thu phí BOT bất hợp lý, chiến dịch giành vỉa hè cho người đi bộ, TP HCM có cơ chế đặc thù, Khủng hoảng Đồng Tâm, Khách quốc tế tăng kỷ lục, tai biến y khoa hiếm gặp…phác họa một năm đầy biến động.
Dầu vậy cũng có bao nhiêu cử chỉ tốt lành, yêu thương và liên đới diễn ra trong năm cũ, mà không được các bản tin tức nói tới! Không thể để cho quyền lực sự ác che khuất những dấu chỉ tình thương ấy. Sự thiện luôn chiến thắng, cho dù có lúc sự thiện xem ra yếu ớt và âm thầm. Vì thế chúng ta phải dâng lời tạ ơn Chúa.
Tạ ơn
Lại một năm sắp đến hồi kết thúc, người kitô hữu chúng ta dựa trên Thánh Kinh thấy thời gian không mang tính tuần hoàn mà là một đường thẳng: thời gian là con đường dẫn đến chung cuộc, nên một năm trôi qua là một bước đi hướng đến sự hoàn tất của lịch sử, đến cứu cánh của nhân loại là hy vọng và vui mừng được gặp Chúa, thì việc tạ ơn này thật là ý nghĩa.
Chúng ta bày tỏ lòng biết ơn đối với Thiên Chúa vì tất cả những dấu chỉ hào phóng Thiên Chúa thể hiện trong lịch sử nhân loại. Một lòng biết ơn không phải là một sự nhìn lại chẳng sinh ơn ích gì hay một ký ức trống rỗng về một quá khứ được lý tưởng hóa xa vời, nhưng là một ký ức sống động, một ký ức giúp hình thành nên sự sáng tạo cá nhân và cộng đoàn khi chúng ta biết rằng Thiên Chúa ở cùng chúng ta.
Tạ ơn Chúa là thái độ căn bản của người Kitô hữu đối với Thiên Chúa, vì tất cả những gì con người có đều là hồng ân của Thiên Chúa. Trong cuộc sống, chúng ta thường quên đi những gì là ân huệ của Chúa. Và để sống tâm tình tạ ơn và phó thác vào Thiên Chúa thật không dễ chút nào!
Đi vào tâm tình tạ ơn, chúng ta nhìn nhận rằng, tội lỗi và yếu đuối đã làm ta xa rời Thiên Chúa Tình Yêu. Dù nhận thức được những điều mình phạm mất lòng Chúa, nhưng với sức con người, chúng ta khó thoát ra vòng xoáy tội lỗi. Chỉ có Chúa mới kéo chúng ta về với Chúa.
Trong giờ phút linh thiêng này, thật là đẹp, khi giờ đây chúng ta đồng thanh hiệp ý với Mẹ Maria hát lên bài ca tạ ơn Chúa vì những điều kỳ diệu Thiên Chúa đã và còn đang thể hiện trong lịch sử : Linh hồn tôi ngợi khen Đức Chúa, vì Người đã và còn đang biểu lộ quyền năng của Ngài... đã và còn đang làm tan rã những kẻ kiêu căng... đã và còn đang hạ xuống người quyền thế... đã và còn đang nâng dậy kẻ khiêm cung... đã và còn đang ban tràn đầy ơn lành cho người đói khát... đã và còn đang đuổi người giàu có ra về tay không... đã và còn đang cứu giúp Israel Dân Người. Ðó là bảy hành động của Thiên Chúa là Chúa của lịch sử cứu độ. Thánh Phaolô nhắn nhủ chúng ta rằng: “Hãy tạ ơn trong mọi hoàn cảnh. Anh em hãy làm như vậy, đó là điều Thiên Chúa muốn trong Đức Kitô Giêsu” (1 Tx 5, 16-18). Chúng ta cảm tạ Chúa về ân huệ Người đã thương ban (1Cr 1, 3-9). Cảm tạ Chúa và xin Chúa thứ tha, kèm theo lòng phó thác cho Chúa năm mới sắp tới.
Xin ơn tha thứ
Cũng vào dịp cuối năm, cùng với việc tạ ơn, Đức Thánh Cha Phanxicô còn thức tỉnh con cái mình : “Chúng ta được kêu gọi kiểm điểm xem những thế sự có được thực hiện theo ý Thiên Chúa hay là chúng ta chỉ ưu tiên lắng nghe những dự án của con người, nhiều khi đầy những tư lợi, lòng khao khát quyền lực vô độ và bạo lực vô cớ” (Bài giảng Kinh Chiều cuối năm 2015). Nên chúng ta phải tạ lỗi với Chúa và với mọi người nữa. Tạ lỗi để nói lên lòng sám hối, ăn năn. Tạ lỗi về những điều thiếu sót, điều gì chưa chu toàn, điều gì chưa tốt, hoặc lỗi bác ái với tha nhân, hay chưa biết thương xót người như Chúa đã thương xót chúng ta. Xin Chúa thương tha thứ những lỗi lầm mà chúng ta đã phạm trong năm qua. Tương lai tùy thuộc ở Chúa, chúng ta phải có tinh thần phó thác.
Sống phó thác
Nhìn lại một năm đã qua, chúng ta thấy các biến cố lần lượt diễn ra : các thảm kịch về tai nạn hàng không, những vụ khủng bố người giết người giã man hơn, niềm vui và đau khổ, chiến thắng và thất bại, đạo đức con người như đang bị suy giảm tới mức báo động trong các ngành nghề. Nhìn qua mọi sự, đến giờ phút này đây, chúng ta phải khẳng định rằng, Thiên Chúa là chủ lịch sử, Ngài hướng dẫn các biến cố nhân loại, đồng thời phó thác vận mệnh tương lai cho Chúa và thưa rằng: Lạy Chúa, chúng con tạ ơn Chúa đã ban cho chúng con được làm người, được làm con Chúa thêm một năm nữa. Xin cho đời chúng con trở thành bài ca tạ ơn Chúa bằng tâm tình sống biết ơn mọi người đang yêu thương giúp đỡ chúng con để danh Chúa được toả sáng. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
Năm Mậu Tuất – Năm Trung Thành Với Chúa
SUY NIỆM LỄ MỒNG MỘT TẾT NĂM 2017
(Mt 6, 25-34)
Chúng ta vừa bước sang năm mới, năm Mậu Tuất, năm con chó, năm của những chú cho thông minh và trung thành của cả Phương Đông lẫn Phương Tây. Chó rất được trân trọng và nâng niu được xem như một loài động vật mang lại nhiều may mắn, người ta cũng đặt Các chòm sao được đặt tên chó gồm : Tiểu Khuyển, Đại Khuyển, Lạp Khuyển.
Người Việt Nam ta, chó là là động vật trung thành, nhưng lại là món khoái khẩu của nhiều người. Chó được xếp vào 12 con giáp ở vị trí thứ 11 với chi Tuất nên vì thế năm nay là Tết Mậu Tuất 2018 và thuộc lục súc, nhưng may mắn “Mèo đến nhà thì khó, Chó đến nhà thì sang”.
Trong nhà đạo, có lắm chuyện về con chó, từ chuyện vui đến chuyện thật. Chúng ta cùng mở Kinh Thánh để tìm xem chuyện con chó.
Chó trong Kinh Thánh
Thiên Chúa gìn giữ Isreal : “Sẽ không có một con chó nào sủa, dù sủa người hay sủa thú vật” (Xh 11,6).
Ngài răn dạy cách thế gìn giữ sự tinh sạch: “Thịt con vật bị thú dữ xé ngoài đồng, các ngươi đừng ăn, nhưng phải ném cho chó” (Xh 22, 28-30).
Thiên Chúa dạy Ghêđêôn cách chọn người : “Tất cả những ai thè lưỡi tớp nước như chó, ngươi hãy để riêng ra” (Tl 7). Dùng chó làm binh khí : “ông Samson tinh khôn đi bắt ba trăm con chó sói, cột ngược đuôi con này với đuôi con kia và buộc một chiếc đuốc giữa hai đuôi rồi thả chạy vào doanh trại của địch quân gây đám cháy lớn và hàng ngũ địch quân bị rối loạn! (Tl 15, 4)
Chó được dùng để ám chỉ kẻ tồi : “Philitinh nói với Đavít: "Tao là chó hay sao mà mầy cầm gậy đến với tao? " (1Sm 17, 43).
Chính Chúa Giêsu đã dùng hình ảnh con chó để sánh ví dân riêng của Chúa với người dân ngoại: “Của thánh, đừng quăng cho chó” (Mt 7, 6); “Phải để cho con cái ăn no trước đã, vì không được lấy bánh dành cho con cái mà ném cho chó con” (Mc 7, 27).
Cho trong đời thường
Trong thực tế có con chó buồn cho tới chết sau khi mất chủ. Nhiều con chó bị bắt trộm hay bị bán đi nơi xa, nhưng rồi nó lại trổ chuồng tìm về với chủ cũ. Đúng là : Chó không chê chủ nghèo
Có câu chuyện người chủ muốn giết con chó để ăn thịt, bèn bắt chó bỏ vào bao bố, rồi đem con vật đi nhận nước, chẳng may gặp phải dòng sông sâu và nước xoáy nên anh ta suýt chết đuối. Con chó vùng vẫy thoát ra được, nó liền lội đến cắn cổ áo người chủ lôi vào bờ cứu thoát anh ta. Con chó biết chủ của nó, bênh vực chủ khi cần. Dù chủ chỉ là người hành khất hay người tàn tật, chó vẫn trung thành và ngoan ngoãn.
Bên cạnh các phần mộ cổ của người Ai Cập, người ta thường dựng hai tượng con chó, tiêu biểu cho đầy tớ trung thành và biết ơn, ngày đêm canh giữ phần mộ. Vì thế có câu tục ngữ “Nuôi một con chó trung thành quý hơn sinh một bầy con bất hiếu”. Nên mới có câu : “Nào ai buôn bán trăm bề, chẳng bằng nuôi chó huyền đề 4 chân”. Phan Bội Châu đã từng lập mộ cho chó tại Huế.
Và bài học từ con chó
Trong kho tàng ca dao tục ngữ Việt Nam có câu : “Làm người thì khó, làm chó thì dễ”, nhưng có phải vậy hay không, bởi chó có nỗi khổ của chó, may mắn được sinh ra làm chó Âu-Mỹ, ăn sung ngủ sướng, có cả di chúc. Trái lại, bất hạnh cho chó nếu sống ở Phi Luật Tân, Triều Tiên, Trung Hoa, Việt Nam, thì sớm muộn cũng vào miệng người. Vì sống trên đời ăn miếng dồi chó.
Thật bất công khi người ta gán chó vào những kẻ phản phúc lọc lừa, vì trên cõi đời này, cho dù con chó có bị ruồng bỏ hay thuộc loại chó đói, chó ngu… thì thủy chung chó chẳng bao giờ phản chủ như con người. Chỉ vì thấp hèn, nên chó chịu nhiều bất công, chẳng những trong văn chương chữ nghĩa, mà cả đời sống “lên voi xuống chó” bên cạnh con người hằng ngày.
Tuy nhiên, chó có những đặc tính tốt. Chó rất gần với con người và giúp ích cho loài người như giữ nhà, săn bắt mồi, tìm người, truy lùng thuốc phiện, ma túy… Chó đâu chó sủa chỗ không,
Chẳng thằng ăn trộm cũng ông ăn mày.
Chó trung thành, hiểu ý chủ, vâng lời, biết sợ chủ, biết mừng chủ… Con chó chưa một lần nào trách móc chủ một điều gì dù cho có nhiều lần chủ xử tệ, bỏ mặc chó. Chủ đi đâu về là nó vui vẻ đến gần tỏ lộ niềm vui, nếu chủ vui mà vuốt ve nó thì nó đáp ứng, nếu chủ buồn bực điều gì mà đẩy nó ra, thì nó nằm im không quấy rầy. Nó là một gương xóa mình, tha thứ, đón nhận và yên ủi.
Con chó trung thành. Trong các loài vật, có lẽ không có loài nào gắn bó với con người hơn con chó. Chó trung thành với chủ, gần như tuyệt đối. Chó tôn thờ chủ, yêu chủ bằng một tình cảm trong sáng, vô tư không bao giờ có tính hai mặt. Chó biết vui cùng chủ và cũng biết buồn cùng chủ. Bất luận vào những hoàn cảnh nào, khi bị chủ mắng, thậm chí bị đánh đòn nó chỉ đau khổ cúp đuôi chui vào một xó, nhưng rồi chỉ ít phút sau nó lại ngoe nguẩy đuôi để đón chủ về. Chủ giàu hay nghèo, sướng hay khổ, vui hay buồn, thất bại hay thành công, chó vẫn luôn khắng khít bên chủ. Thế mới có câu “khuyển mã chi tình”. Còn con người, người có luôn trung tín hay người chỉ phù thịnh chứ mấy ai phù suy? Khi chủ được tiền, mọi người ai cũng đòi khao; khi chủ mất tiền, chẳng thấy ai sẻ chia giúp đỡ. Khi chủ thành công, làm ăn phát đạt, bạn bè kéo đến chúc mừng, ăn uống đông vui; khi chủ thất bại, mất mát thì chẳng thấy ma nào bén mảng tới cả, chỉ có mình chó vẫn luôn bên chủ.
Con chó thẳng thắn. Người nhà về, chó vui mừng ra đón, vẫy đuôi quấn quýt. Kẻ lạ đến, chó hướng mắt cảnh giác, lao ra gầm gừ, sủa vang. Yêu nói là yêu. Ghét bảo là ghét. Còn người, người có thẳng thắn với nhau? Có dám công khai bày tỏ chính kiến của mình? Cái ma mãnh của con người là trước mặt nói một đằng, sau lưng lại nói một nẻo; trước mặt thì giả vờ ca ngợi, sau lưng lại chê bai thậm tệ. Sao người không thẳng thắn, cởi mở tấm lòng với nhau để cuộc đời thêm tốt, thêm đẹp mà lại cứ phải đi nói xấu nhau với người thứ ba và lấy làm hả lòng hả dạ về điều ấy?
Chó phải sủa. Các Giáo Phụ thường dùng chỉ các bậc cha mẹ hay bề trên không biết răn đe hay nhắc nhủ cho bề dưới của mình bằng câu ngạn ngữ vắn gọn: “Khốn cho những con chó không biết sủa!” Nhiệm vụ canh giữ của chó là sủa mỗi khi có người lạ hay vật cấm mà chó được huấn luyện để truy lùng phát hiện, mà không sủa lên thì làm sao chủ nhân của nó biết được? Chó không sủa thì chẳng còn là chó nữa! Tiếng sủa của chó luôn gây những phản ứng khác nhau: nó làm kẻ trộm tức tối vì việc gian manh của hắn bị bại lộ; nó có thể làm hàng xóm bực mình vì mất giấc ngủ ngon; nhưng chắc chắn nó làm người nhà vui mừng vì chó đã giúp họ tỉnh thức nhận ra được cái ác đang rình rập và ra sức loại trừ nó.
"Chó sủa vang, xua đuổi phường gian ác.
Chủ thức dậy, thắp sáng cả đêm đen…"
Thôi thì cho dù năm Khỉ, Heo, Mèo, Gà, Chó, Lợn, thì cả tháng nay, mọi người đã sắm Tết, ăn Tết rồi. Hôm nay ngày đầu năm mới, ai cũng có cảm tưởng là có cái gì đó mơi mới, nên dùng chữ năm mới. Năm mới mọi cái đều phải mới.
Từ mấy hôm nay, chúng ta đã đi chúc tết nhau, và sẽ còn chúc tết nhau nữa. Thường người dướt tết người trên : con cháu tết ông bà cha mẹ, em tết anh chị, công nhân viên tết thủ trưởng, kèm theo món quà, tượng trưng cho tấm lòng thơm thảo. Ngoài bánh chưng bánh tét, hoa đào, hoa mai… có lẽ không gì nhiều bằng “lời chúc”. Ai cũng muốn dành những lời chúc tốt đẹp nhất cho gia đình, người thân, bạn bè trong những ngày này và ngược lại, ai cũng muốn mình được nhận nhiều những lời chúc. Muốn lời chúc của chúng ta trở thành hiện thực, hãy đặt tin tưởng, cậy trông và phó thác vào Chúa, bởi tất cả mọi sự đều do Chúa như lời thánh vịnh viết: “Hãy ký thác đường đời cho Chúa, tin tưởng vào Người, Người sẽ ra tay” (Tv 36, 5).
Người Kitô hữu cũng có tập tục, truyền thống rất quí là dâng những giây phút đầu năm cho Thiên Chúa. Người Kitô hữu mong Chúa đổi mới và chúc lành cho năm mới. Lời nguyện nhập lễ chúng ta xin :" Nguyện Chúa Trời dủ thương và chúc phúc, xin tỏa ánh tôn nhan rạng ngời trên chúng con, cho cả hoàn cầu biết đường lối Chúa, và muôn nước biết ơn cứu độ của Ngài" (Tv 66, 2-3). Chúa mới chính là gia nghiệp, là cùng đích mà con người cần phải kiếm tìm và đó cũng chính là sự tồn tại của con người.
“Các con chớ áy náy về ngày mai” (Mt 6,34). Chúa luôn muốn mọi người nghĩ đến hạnh phúc mai hậu của sống mình. Tương lai mỗi người đều nằm trong tay Thiên Chúa. Với tình thương và lòng nhân hậu của Ngài, chúng ta luôn tin tưởng và phó thác, bởi Ngài là người Cha luôn muốn những điều tốt nhất cho con cái. Lo lắng, bận rộn, tất bật làm việc để tích luỹ và để bảo đảm cho tương lai… tất cả đều tốt và cần thiết, nhưng cũng nên nhớ một điều “nếu như Chúa chẳng xây nhà, thợ nề vất vả cũng là uổng công”. Hãy làm tốt bao nhiêu có thể, những bổn phận và trách nhiệm của mình, phần còn lại hãy phó thác trong tay quan phòng của Thiên Chúa. Ngài sẽ hoàn tất những gì còn lại.
Năm Đinh Dậu sắp qua, năm Mậu Tuất sắp đến, kính chúc mọi người một năm mới được mọi sự may lành trong sự quan phòng của Thiên Chúa. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
Đáp Nghĩa Đền Ơn
SUY NIỆM LỄ MỒNG HAI TẾT
(Mt 15,1-6)
Ngày Tết chúng ta sắm mặc, sửa ăn, ngày đầu năm chúng ta đi chúc tết nhau, con cháu tết ông bà cha mẹ, người dưới chúc tết người trên, với biết bao nhiêu lời chúc tốt đẹp, kèm theo những món quà thơm thảo bày tỏ lòng biết ơn, kính quí, thảo hiếu với người trên, anh em nâng chén chúc tụng nhau.
Ngày Mồng Hai Tết, Giáo hội dạy chúng ta dâng tấm lòng thành, kính nhớ tổ tiên: “Ca tụng các bậc cha ông của chúng ta đã sống qua các thời đại” (Hc 44, 1, 10-15). Quả thật, có được ngày đầu năm hoan hỷ vui xuân, làm sao chúng ta lại quên công, bỏ nghĩa các bậc tiền nhân được, chúng ta là phận cháu con đã và đang thừa hưởng gia tài ân đức các ngài để lại, nên phải ‘kể lại sự khôn ngoan của các ngài’ để noi theo, các ngài đã giữ các Điều Răn của Chúa, cháu con cũng phải một mực trung thành. Như thế, dòng dõi các ngài mới trường tồn vạn đại. (x. Hc 44, 1, 10-15 )
Chúa truyền phải thảo kính mẹ cha
Thụ ơn ắt phải báo đền, mẹ cha là hình ảnh của Thiên Chúa : ngoài việc sinh thành, dưỡng dục, các ngài còn là người đại diện Chúa, là hình ảnh của Thiên Chúa tình thương hằng bao bọc, che chở và nuôi dưỡng chúng ta nên người. Chính trong bậc sống gia đình, cha mẹ được Thiên Chúa mời gọi để cộng tác vào chương trình tạo dựng của Ngài, để cho ra đời những người con, mang hình ảnh Chúa, và tô điểm thêm cho trái đất nhiều người ca ngợi và kính sợ Chúa.Vì thế, trong bổn phận thảo hiếu, ngoài việc con cái phải phụ dưỡng, giúp đỡ cha mẹ khi già yếu, còn phải hằng ngày cầu nguyện cho cha mẹ : luôn sống xứng bậc mình, sẵn sàng hy sinh để nuôi dưỡng và giáo dục cho tròn bổn phận mình. Thiên Chúa dạy chúng ta : “Hãy thảo kính cha mẹ” (Mc.7, 8-13). Phụng dưỡng mẹ cha theo đúng lời Chúa truyền dạy, chớ dựa vào : “truyền thống của cha ông mà hủy bỏ lời Thiên Chúa”. (Mt 13, 6) Nhớ đến công ơn sinh thành, dưỡng dục, tất cả chúng ta đều phải biết sống hiếu thảo, vâng lời, giúp đỡ cha mẹ lúc sinh thời cũng như khi đã khuất bóng.
Việc “đền ơn đáp nghĩa” là một nghĩa vụ thiêng liêng để được phần phúc và sống lâu dài trên địa cầu này, đó là những ước mơ và lời cấu chúc trên cửa miệng của chúng ta trong ngày đầu năm mới như hạnh phúc, khang an và trường thọ. Vậy đâu là bí quyết để những lời chúc đó trở thành hiện thực ? Thưa là áp dụng lời Chúa dạy : “Hãy thảo kính mẹ cha”; “Ai thảo kính cha sẽ được sống lâu dài” (Hc 3, 6). Thánh Phaolô Tông đồ khuyên chúng ta “Kẻ làm con hãy vâng lời cha mẹ, theo tinh thần của Chúa, vì đó là điều phải đạo. Hãy tôn kính cha mẹ. Đó là điều răn thứ nhất có kèm theo lời hứa : Để ngươi được hạnh phúc và trường thọ trên mặt đất này” (Ep 6,1).
Thực hành chữ hiếu là thể hiện đạo lý dân tộc
Thật phù hợp với đạo lý dân tộc Việt Nam, chiếc bánh chưng, một sản phẩm cổ truyền, một chứng tích của đạo lý, chúng ta làm để ăn ngày Tết nhắc nhớ chúng ta mang nặng nghĩa mẹ tình cha. Bởi Lang Liêu, vị hoàng tử thứ mười tám, con người hiền lành, hiếu thảo đã dâng lên vua cha thứ bánh chưng tượng trưng cho đất, bánh dầy tượng trưng cho trời; với ý nghĩa xem công cha nghĩa mẹ to lớn như trời cao đất rộng, che chở cho con cái sống an vui giữa đời.
Vì cha nên mới có mình,
Mẹ cha đối đáp công trình biết bao
Ơn này sách với trời cao
Trong lòng con dám lúc nào lãng quên
Ngày Tết, cầm bánh chưng lên ăn, làm chúng ta nhớ đến tổ tiên để tỏ lòng hiếu thảo như : thăm viếng, chúc tết, giúp đỡ là một lẽ, chúng ta còn phải xin lễ cầu nguyện cho những người đã khuất. Tất cả đều là những nghĩa cử cần thiết, không thể thiếu được.
“Cây có cội, nước có nguồn, con người có tổ có tông : có cha có me, có ông có bà”. Ai trong chúng ta cũng đều thuộc nằm lòng những câu ca dao tục ngữ của người xưa răn dạy về đạo hiếu đối với mẹ cha.
Tôn kính
Công cha nghĩa mẹ cao dày,
Cưu mang trứng nước những ngày còn thơ.
Nuôi con khó nhọc đến giờ,
Trưởng thành con phải biết thờ song thân.”
Phụng dưỡng
Còn nữa, phận làm con đối với cha mẹ:
“Khi ấm lạnh ta hầu săn sóc
Xem cháo cơm thay thế mọi bề
Ra vào thăm hỏi từng khi
Người đà vô sự ta thì an tâm.”
(Nguyễn Trãi, Gia Huấn Ca)
Vâng lời
Dạy sao cho được con hiền
Để cho cha mẹ khỏi phiền về con
Một niềm phép tắc nết na
Biết sống biết kính mới là khôn ngoan
Có một số người, không biết sống đạo gì mà lại đối xử nhất trọng nhất khinh. Bởi vì đối với người Việt Nam, tương quan với họ hàng gia tộc là điều quan trọng. Lấy vợ, lấy chồng không chỉ là lấy một người mà “lấy” cả họ hàng nhà chồng, nhà vợ. Cách cư xử với họ hàng bên chồng hay bên vợ không chỉ liên quan đến bản thân mà còn liên quan đến cả họ hàng bên mình.
Trong tác phẩm “Gia Huấn Ca” Nguyễn Trãi đã đề cao đạo đức, và chữ hiếu được nhấn mạnh rất rõ:
“Dù nội ngoại bên nào cũng vậy,
Đừng tranh dành bên ấy, bên này,
Cù lao đội đức cao dày,
Phải lo hiếu kính đêm ngày khăng khăng.”
(Nguyễn Trãi, Gia Huấn Ca)
Khi cha mẹ qua đời
Con cái tỏ lòng hiếu kính bằng cách lo an táng chu đáo, cầu nguyện và xin lễ cho cha mẹ. Không những cầu nguyện cho cha mẹ, con cái còn xin cha mẹ cầu nguyện cho mình trước mặt Chúa, như khi còn sống, các ngài vẫn cầu nguyện cho mình.
Hội Thánh Công giáo nhìn nhận đó là một hình thức tốt đẹp để bày tỏ lòng tưởng nhớ công ơn tiền nhân. Hội Thánh khuyến khích các tín hữu phát huy những tinh hoa trong văn hoá dân tộc.
Thực hành chữ hiếu
Trong ngày Mồng Hai Tết năm nay chúng ta hãy nhìn qua lại lòng hiếu thảo của chúng ta đối với tổ tiên, ông bà, cha mẹ để mà yêu mến, biết ơn, vâng lời và giúp đỡ các ngài khi còn sống và đã qua đời. Đồng thời Lời Chúa nhắc cho chúng ta phải thi hành bổn phận thảo hiếu của chúng ta.
Ai mà phụ nghĩa quên công
Thì đeo trăm cánh hoa hồng chẳng thơm.
(Ca dao)
Xin Chúa trả công bội hậu đời này và đời sau cho những bậc đã sinh thành dưỡng dục chúng con, và giúp chúng con luôn sống cho phải đạo đối với các Ngài. Amen.
Lm. Antôn Nguyễn Văn Độ
Uỷ ban Giáo dục Công giáo / HĐGMVN: Thư gửi các sinh viên, học sinh Công giáo nhân dịp Tết Nguyên đán Mậu Tuất - 2018
ỦY BAN GIÁO DỤC CÔNG GIÁO
trực thuộc
HỘi ĐỒng Giám MỤc ViỆt Nam
________________________________________________
72/12 Trần Quốc Toản, Phường 8, Quận 3, Thành phố Hồ Chí Minh
Email:
THƯ GỬI CÁC SINH VIÊN, HỌC SINH CÔNG GIÁO
nhân dỊp TẾt Nguyên Đán MẬU TUẤT - 2018
Các con rất thân mến,
Trong bầu khí hân hoan của ngày Xuân, Cha muốn gửi đến các con lời cầu chúc thân thương và tốt đẹp nhất trong năm mới Mậu Tuất này. Xin Chúa giúp các con cảm nghiệm được niềm vui khi sum họp với gia đình trong những ngày Xuân và xin Chúa ban cho các con sự bình an trong tâm hồn mà chỉ mình Chúa mới có thể tặng ban (x. Ga 14,27).
Vì năm nay là năm Mậu Tuất, ngoài những lời cầu chúc truyền thống của Ngày Đầu Năm, Cha cũng muốn gửi đến các con vài suy tư để định hướng sống cho năm mới lấy từ câu chuyện hai con chó liên quan đến hai vị Thánh là thánh Đaminh và thánh Phanxicô Assisi.
- 1. Con chó, hình bóng của Thánh Đaminh
Theo tường thuật của Jordan thành Saxony, thì mẹ thánh Đaminh, trong thời kỳ đang mang thai ngài, đã đi hành hương đến Silos. Ở đó, bà mơ thấy mình đẻ ra một con chó ngậm bó đuốc đang cháy sáng, đi chiếu soi khắp thế giới. Con chó bà mẹ mơ thấy là hình bóng của chính thánh Đaminh. Qua lời giảng dạy và gương sáng đời sống, thánh Đaminh đã chiếu sáng lòng trí người thời đại.
Các con thân mến, các con có muốn giống thánh Đaminh không? Lời nói có thể chiếu sáng tâm trí trong cơn nghi nan, nâng dậy những tâm hồn nản chí, xoa dịu những vết thương sâu thẳm trong lòng, hòa giải những mâu thuẫn. Nhưng cũng có những lời nói làm nản chí, gây hận thù, chia rẽ, kích thích bạo động hoặc làm tủi nhục tha nhân. Sách Huấn Ca dạy: “Đòn vọt làm thân thể bầm tím, nhưng cái lưỡi làm dập gẫy cả xương. Có nhiều kẻ gục ngã vì lưỡi kiếm, nhưng làm sao sánh được với những kẻ gục ngã vì lưỡi người?” (Hc 28,17-18). Nếu các con muốn giống thánh Đaminh, các con hãy nói những lời tế nhị, dịu hiền, toát ra từ một tấm lòng khiêm nhường, yêu thương, cảm thông, tha thứ, kính trọng…
Trong thời đại truyền thông, với những phương tiện đại chúng, chẳng hạn Facebook, Zalo, Viber, Tango, Yahoo..., vừa tầm tay mọi người, các con còn phải cẩn trọng trong việc chuyển tải các thông tin. Mới đây Cha đọc trên báo “Tuoitreonline” bài “Thế giới đáng sợ hơn trong những cơn Share” của tác giả Nguyễn Huỳnh Nhất Bảo. Theo tác giả, người ta “share” cho nhau những tin dữ một cách vô tội vạ: “Có thể họ không để ý, họ đọc để giải trí, họ share để cảnh báo, để chỉ trích, để xuýt xoa ‘sao mà ác vậy nè’…”. Do những cơn “share”, mà một tội ác, một điều sai trái có thể được nhân lên nhiều ngàn lần, làm cho bóng tối tràn lan trong môi trường sống, thâm nhập lòng người và phá đổ các tương quan ngay cả trong gia đình.
Để lời nói chiếu sáng lòng người, các con cần trau dồi lòng cho trong sáng và chất chứa tình thương yêu mọi người, nhất là những người xấu số, bệnh tật, khổ đau và cô đơn. Khi đó, không chỉ lời nói mà cả hành động, cử chỉ của các con cũng chiếu sáng lòng người. Cha mới đọc tâm sự của một người bị cướp giật bên New York (Hoa Kỳ) như sau: “Khi tôi tới bến xe đò, tôi bị một người xô đẩy tôi ngã, giật đồ của tôi và chạy mất. Tôi vô cùng sợ hãi, nhưng cố gắng xuống trạm tầu điện. Chỉ lúc đó tôi mới biết là tôi đã mất luôn cả ví nên không còn tiền mua thẻ tầu điện. Tôi bắt đầu khóc thảm thiết. Một bà cỡ tuổi trung niên để ý và tiến lại gần tôi, với khuôn mặt dịu hiền bà an ủi tôi, đứng bên tôi và cứ chờ cho tới khi cảnh sát tới. Trước khi bỏ đi, bà kín đáo đút vào túi áo tôi chút tiền… Bà đã thắp lên trong tôi ngọn đèn yêu thương, an bình và hy vọng”.
- Con chó của Thánh Phanxicô
Vào thời thánh Phanxicô, tại làng Agodio bên nước Italia, có một con chó sói hung dữ quấy nhiễu, cắn chết nhiều gia súc và gieo rắc tai hoạ cho nhiều người. Ai cũng sợ và thù ghét con chó sói này. Nghe vậy, thánh Phanxicô quyết định đi tìm con chó sói dữ này. Khi Thánh nhân tới, con vật nhe răng và chuẩn bị tấn công, nhưng Thánh nhân bình tĩnh tiến lại gần con chó để cảm hóa nó. Ngài nói: “Này anh sói, anh đã gây ra không biết bao thiệt hại cho vùng này, anh giết hại những tạo vật của Chúa. Anh đáng bị trừng phạt. Nhưng nếu anh hứa không làm hại dân làng, thì tôi sẽ nói với dân làng cung cấp đồ ăn để anh không bao giờ bị đói khát”. Thánh nhân vừa nói xong thì con chó sói cúi đầu tỏ dấu sám hối và chấp nhận đề nghị của ngài. Từ đó, con chó sói và dân làng sống chan hòa trong sự an bình.
Các con Sinh viên, Học sinh thân mến, câu chuyện dân làng Agodio và con chó sói sám hối và làm hòa với dân làng Agodio là một câu chuyện minh họa mà Cha muốn gửi đến các con để lặp lại cho các con sứ điệp đầu tiên của Chúa Giêsu khi Người bắt đầu sứ vụ công khai: “Thời kỳ đã mãn, và Triều Đại Thiên Chúa đã đến gần. Anh em hãy sám hối và tin vào Tin Mừng.” (Mc 1,15).
Câu nói “Nhân vô thập toàn” (con người không ai hoàn hảo) thường thấy trên cửa miệng mỗi người, nhưng mấy ai thực lòng chấp nhận là mình có những sai lỗi, yếu đuối để gắng sức thay đổi? Trong việc hoán cải, có hai cái khó. Cái khó thứ nhất là việc nhận ra thực tại yếu hèn của mình. Vì bị thú vui, dục vọng và tự ái che lấp con mắt nội tâm, người ta khó nhận ra tình trạng lòng mình, đời mình hay có khi nhận ra, nhưng không dám hay không muốn chấp nhận. Đây là thực tại Chúa nói trong Tin Mừng Thánh Matthêô: “Chúng nhìn mà không thấy, nghe mà không hiểu... vì lòng dân này đã ra chai đá.” (Mt 13,13-15). Cái khó thứ hai là khả năng thực hiện điều đã thấy, đã biết. Thánh Phaolô đã diễn tả vấn đề này trong Thư gửi tín hữu Roma như sau: “Sự thiện tôi muốn thì tôi không làm, nhưng sự ác tôi không muốn, tôi lại cứ làm.” (Rm 7,19). Như vậy thì chúng ta không bao giờ hối cải được sao? Cũng chính thánh Phaolô đã trả lời cho câu hỏi này ngay trong những câu tiếp theo. Đó là nhờ ơn cứu độ của Đức Giêsu Kitô, Đấng Cứu Thế, chúng ta có thể thực hiện việc ăn năn hối cải theo cách mà chính Người mời gọi (x. Rm 7,25).
Cuối cùng, Cha xin các con chuyển đến Ông Bà Cha Mẹ, quý Cha Xứ, Cha Phó, quý Thầy Cô và các bạn học không công giáo của các con lời chúc Tết của Cha: Xin cho mọi người, mọi gia đình, trong năm mới Mậu Tuất này, được Chúa chúc lành và được Đức Maria chở che dưới cánh tay Hiền Mẫu của Ngài, để luôn sống trong an vui, yêu thương và hy vọng.
Với lòng quý mến, Cha thân ái chào tất cả các con.
Ngày 13 tháng 02 năm 2018
+ Giuse Đinh Đức Đạo
Chủ tịch Ủy Ban Giáo dục Công Giáo
Giám mục Gp. Xuân Lộc
Gm Giuse Đinh Đức Đạo
Quà Tết cho người vô gia cư
WGPSG – “Năm hết Tết đến, nhưng ai không khỏi chạnh lòng khi vẫn còn những người vô gia cư sống trên các nẻo đường của thành phố Sài Gòn lúc về đêm”. Theo chị Phương Nga, đó là động lực thúc đẩy những anh chị em thuộc nhóm "Tự Nguyện” thuộc giáo xứ Tân Phú qui tụ lại, cùng nhau gom góp để có những phần quà Tết trao cho những người sống xa quê, không nhà không cửa...
Dịp Tết Mậu Tuất năm nay, trong hai ngày 09, 10 tháng 02 năm 2018, 20 thành viên đi trên 10 chiếc xe gắn máy, chia làm 3 nhóm nhỏ, có hai thành viên Truyền thông đi theo 2 nhóm, còn một nhóm do chị Lượt - Trưởng Pr. Mẹ Thiên Chúa dẫn đầu, đi theo lộ trình từ Quận Tân Phú, Tân Bình, Quận 6 và Quận 11.
Vào lúc 20g30 mỗi ngày, mọi người gặp nhau ở nhà nhóm Trưởng là anh Nam và chị Trâm để nhận những phần quà gồm: Chăn, mì gói, bánh Tét, đường và nước ngọt do các thành viên sắp xếp, chuyên chở. Để trao được 50 phần quà tận tay những người vô gia cư ở trên vỉa hè, lề đường, góc chợ, công viên... các thành viên phải đi dọc theo các con đường, vừa đi vừa đọc kinh để xin Chúa và Mẹ che chở vì trời tối sợ bị cướp, rồi lại sợ tai nạn xe cộ vào những ngày cuối năm.
Nhóm đẵ gặp gỡ và trao quà cho 50 mảnh đời với những hoàn cảnh khác nhau, nhưng có một điểm chung đều là người nhập cư, hoàn cảnh bất hạnh và nghiệt ngã:
Trên đường Lý Thường Kiệt, anh chị Long đang thu nhặt ve chai bán để lấy tiền về quê. Anh chị cho biết: “Quê vợ chồng em ở Đồng Xoài, hai vợ chồng lên thành phố làm thợ hồ, cuối năm công ty hết việc nhưng đi xin việc làm nơi khác không được, nên phải rời nhà trọ vì không có tiền, và đi lượm ve chai bán để lấy tiền về quê”.
Tại bùng binh Lữ Gia, cháu A Chảy được 10 tuổi, mẹ bỏ đi để hai cha con ngủ lề đường vào mỗi đêm. Sau giờ lượm ve chai, anh Tài thuê xe máy để chạy xe ôm lấy tiền nuôi con ăn học. Riêng anh Phanxicô Xaviê Ngọc, 62 tuổi, quê ở Tiền Giang, lên Sài Gòn làm nghề giặt giũ quần áo cho bệnh nhân và thân nhân trong bệnh viện, đêm ra vẻ hè ngủ nhưng không có chăn đắp, anh phải mặc chiếc áo mưa cho đỡ lạnh. Thế nhưng, anh thiết tha mong anh chị trong nhóm giúp đỡ cho cháu A Chảy, vì hoàn cảnh hai cha con thật đáng thương!
Và rồi còn bao hoàn cảnh khác nữa như: Bị tâm thần, nghiện rượu bỏ nhà đi, bại liệt nửa người nhưng cha mẹ nuôi không nổi phải đi bán vé số; hay như cụ Tư quê Quảng Ngãi, bị cụt nửa chân trái nhưng vẫn đi bán vé số gần 20 năm qua ở Sài Gòn. Cụ tâm sự: “Vì nhà nghèo nên các con của cụ không được ăn học, chỉ biết chăn trâu cắt cỏ. Do đó, cụ cố gắng lên Sài Gòn kiếm tiền gửi về quê cho cháu nội, cháu ngoại có tiền theo học đại học, với hy vọng tương lai con cháu thoát cảnh nghèo”.
Tục ngữ Việt Nam có câu “An cư - lạc nghiệp”, nhưng vẫn còn đó những mảnh đời bất hạnh, mà ai đã một lần gặp gỡ, trao đổi, tâm sự với họ sẽ không khỏi xót xa cho những mảnh đời sống vô gia cư này!
Với những trải nghiệm thực tế theo lời Chúa dạy “Anh em hãy yêu thương tha nhân như chính mình” (Mc 12,30), các thành viên trong nhóm "Tự Nguyện” đã cảm nhận rằng: Dù chỉ là món quà nhỏ bé trao cho người anh em, nhưng mọi người luôn dâng lời tạ ơn Thiên Chúa, vì Ngài đã ban cho mình có nhiều điều kiện thuận lợi trong cuộc sống, và nài xin lòng thương xót của Chúa nâng đỡ và giải thoát những mảnh đời cơ cực này.
Nguồn: TGP Sài Gòn
Đức TGM Giuse và Caritas Huế tặng quà Tết Mậu Tuất 2018 cho người nghèo
Những ngày cuối năm, mỗi gia đình thường bận rộn với các công việc chuẩn bị cho những ngày Tết sắp đến. Người thì quét dọn, trang hoàng nhà cửa, người thì gói bánh, tiệc tùng... và phố xá luôn tấp nập người bán người mua...Thế nhưng, bên cạnh đó vẫn còn nhiều gia đình nghèo khổ, phải lo "miếng cơm manh áo" hằng ngày thì việc nghĩ đến chuyện chuẩn bị cho ngày Tết đối với họ cũng chỉ là điều mơ ước.
Chính vì lẽ đó, nhằm giúp đỡ phần nào để những gia đình nghèo khổ có được không khí và niềm vui đón Tết, Đức TGM Giuse Nguyễn Chí Linh cùng với Caritas Huế đã dành tặng những phần quà Tết cho những gia đình này vào lúc 15g00 ngày 13.2.2018 (nhằm ngày 28 Tháng Chạp) tại Trung Tâm Mục Vụ TGP Huế.
Sau khi các gia đình chủ yếu là lương dân (chiếm đến 95%), và gia đình Công giáo được mời trong dịp nhận quà này hiện diện đông đủ, Cha Antôn Nguyễn Ngọc Hà, Giám đốc Caritas Giáo phận giới thiệu các thành phần tham dự. Sau đó, Ngài trân trọng mời Đức TGM Giuse có đôi lời chia sẻ với mọi người.
Vì đa số thành phần được mời hôm nay là lương dân, nên Đức TGM Giuse trước hết giới thiệu đôi nét về đạo Công giáo và lý do của buổi gặp gỡ chia sẻ hôm nay. Ngài cũng nói đến sứ mạng bác ái yêu thương khác nhau của các Hội Dòng trong Giáo phận. Ngài cho biết chính Chúa dạy mỗi người Công Giáo luôn phải biết yêu thương mọi người. Vì thế, những gì chia sẻ chiều hôm nay không to lớn nhưng nói lên sự quan tâm, giúp đỡ đối với những người có hoàn cảnh khó khăn. Ngài cũng giới thiệu về ý nghĩa của chữ Caritas là yêu thương, và những món quà mọi người nhận hôm nay được góp về từ nhiều tấm lòng yêu thương xa gần của quý Ân nhân, nên mong mọi người nhận quà như nhận tấm lòng yêu thương vậy. Cuối cùng, Đức TGM Giuse mến chúc mọi người can đảm vượt qua khó khăn và cải tiến cuộc sống để năm mới được tốt đẹp hơn.
Sau lời phát biểu của Đức TGM Giuse, một vị đại diện cho những người được nhận quà hôm nay nói lên lời cảm ơn. Trước hết, cám ơn Đức TGM Giuse, quý Cha và quý Ân nhân đã dành cho họ những lời cầu chúc tốt đẹp trong năm Mậu Tuất. Chính bản thân mỗi người đều cảm thấy vui mừng khi được nhận những món quà không chỉ để dùng trong ngày Tết, mà hôm nay còn nhận được chính tình yêu thương, cảm thông, chia sẻ, khích lệ để họ cố gắng vươn lên trong cuộc sống. Vị đại diện cũng nguyện xin Đấng Tối Cao luôn gìn giữ và ban phúc lành cho Đức Tổng, quý Cha, quý Ân nhân trong Năm Mới sắp đến.
Trong khi mọi người cùng thưởng thức những chiếc bánh ngọt, là những tiết mục văn nghệ về mùa Xuân do quý Nữ tu đến từ Dòng Con Đức Mẹ Đi Viếng, các em thiếu nhi Giáo xứ Chính Tòa Phủ cam và các Tình Nguyện viên Caritas thể hiện. Những tiết mục này đã giúp mọi người tham dự có được niềm vui, để phần nào quên đi những khó khăn hiện tại của cuộc sống để từ đó có được niềm hy vọng về một ngày mai sẽ tươi sáng hơn.
Sau đó, Đức TGM cùng với quý Cha trao tặng những phần quà Tết cho các gia đình tham dự. Một khung cảnh nói lên sự sẻ chia, đồng cảm và đầy tình thân ái, gần gũi, yêu thương giữa mọi người với nhau.
Buổi chiều yêu thương khép lại trong niềm vui ấm áp tràn ngập tâm hồn của những người đến tham dự.
Ban Truyền Thông TGP Huế
Nguồn: TGP Huế
Biếu quà cho các bệnh nhân phong khi Tết đến Xuân về
Tết là thời gian linh thiêng của người dân Việt. Ngày Tết không chỉ người sống sum họp bên nhau trong gia đình, mà người đã khuất cũng được con cháu xin lễ cầu nguyện, dâng hương kính viếng.
Xem Hình
Tết đối với người có của ăn của để thì không đáng ngại, nhưng Tết đối với người nghèo thì đáng lo. Còn Tết đối với người mắc bệnh phong cùi, cũng như bệnh nhân tâm thần và trẻ em ở các Trung tâm, Mái ấm thì càng lo hơn nữa.
Những ngày trước Tết năm nay, quý Cha, quý Thầy Dòng Thánh Tâm Huế, được các ân nhân cộng tác nên đã lên đường đến với người cùi cùng trẻ mồ côi ở Gia Lai và người cùi ở Quỳnh lập cùng trẻ em khuyết tật ở Mái Ấm Thiện Tâm Faustina.
Nhờ sự ủng hộ của Chị Lộc, Chị Thơm, Chị Nhung, Chị Thủy, Chị Yến, Chị Hà, Chị Nguyệt, anh chị em Ca đoàn Giáo xứ Lệ Chí cùng các bác sĩ, y sĩ Bệnh viện Da liễu Quy Hòa và Bệnh viện Tỉnh Gia Lai, nên gần 400 bệnh nhân phong cùi và người tàn tật, nghèo khổ được quy tụ từ 26 buôn làng trong huyện Đăk Đoa tỉnh Gia lai, đã được khám chữa bệnh, được ăn tiệc Tất niên và nhận quà Tết.
Vào buổi sáng ngày 25/1/2018 sau khi chia sẽ quà Tết cho người cùi xong, đoàn chúng tôi lên đường đến Mái ấm Giuse tại xã Ia HLốp – Huyện Chư Sê – Tỉnh Gia Lai, do thầy Đinh Minh Nhật cựu tu sĩ Dòng Đa Minh phụ trách. Chứng kiến cảnh gà trống nuôi đàn con 95 trẻ em côi cút bị bỏ rơi được thầy Nhật nhận nuôi, ai trong đoàn cũng day dứt trước hoàn cảnh éo le.
Từ suy nghĩ người cùi ở đâu cũng do vi trùng Hansen làm cho cụt tay cụt chân, và mắt mũi bị bào mòn, nên ngày 7-8/2/2018 anh em Thánh Tâm chúng tôi lại lên đường đến với người cùi ở Quỳnh Lập và trẻ em mồ côi cũng như người bệnh tâm thần ở Mái Ấm Thiện Tâm Faustina.
Sáng ngày 8/2/2018, nhờ sự cộng tác của Lm. Luca Trần Đức, Lm. Phêrô Nguyễn Thái Công,CSC, của quý Thầy Thánh Tâm, của Hung Nguyen và của Chị Lộc, Chị Thơm, Chị Nhung, Chị Hà, Chị Yến nên 200 người cùi ở Quỳnh Lập được nhận quà Tết, và 100 trẻ em khuyết tật cùng người thiểu năng trí tuệ ở Mái Ấm Thiện Tâm đã được nhận quà.
Người ta hay nhắc ... người điên không biết nhớ và người say không biết buồn... không biết có thật không? Nhưng khi chia tay trẻ em cùng những người tâm thần lớn tuổi đang lưu trú tại đây, để về lại Huế, chúng tôi thấy mắt nhiều người đẫm lệ.
Lm. Giuse Phan Tấn Hồ, CSC