Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Tin Giáo Hội Hoàn Vũ
Vì nội chiến, sự hiện diện của Giáo hội dường như không còn ở Sudan
Vatican News
Từ ngày 15/4/2023, các cuộc đụng độ vũ trang nổ ra giữa quân đội do tổng thống Abdel Fattah al-Burhan chỉ huy và Lực lượng Phản ứng Nhanh (RSF), do phó tổng thống đứng đầu đã làm cho hơn 13.900 người thiệt mạng và hơn 8,1 triệu người buộc phải rời bỏ nhà cửa.
Tổ chức Trợ giúp các Giáo hội Đau khổ cho biết, tình trạng bi thảm này đã làm giảm sự hiện diện của Giáo hội Công giáo ở Sudan “gần như không còn gì”. Bà Kinga Schierstaedt, người đứng đầu dự án của Tổ chức Trợ giúp các Giáo hội Đau khổ ở Sudan, lưu ý rằng trước chiến tranh, người Công giáo chỉ chiếm 5% dân số. Bà cho biết mặc dù không được phép tuyên xưng đức tin một cách công khai, Giáo hội Công giáo có thể điều hành một số bệnh viện và trường học.
Người dân Sudan luôn coi Giáo hội là “nơi trú ẩn an toàn” và khi chiến tranh nổ ra, nhiều người đến ở trong các nhà thờ. Tuy nhiên, nhiều nhà truyền giáo và cộng đoàn tu trì đã buộc phải rời khỏi đất nước nên các giáo xứ, bệnh viện và trường học đã ngừng hoạt động.
Chủng viện dự bị Khartoum cũng đóng cửa. Một số chủng sinh đã tìm cách trốn sang quốc gia láng giềng Nam Sudan, để được tiếp tục đào tạo. Nhiều Kitô hữu đã phải đi bộ hoặc vượt sông Nile để rời quê hương, và cuối cùng phải vào các trại tị nạn, nơi cuộc sống còn “là một trận chiến hàng ngày”.
Trong khi đó, Đức cha Michael Didi, Giám mục Khartoum vẫn chưa thể trở lại thành phố, còn Đức cha Tombe Trile, Giám mục El Obeid hiện sống trong thánh đường vì nhà cửa đã bị phá hủy một phần.
Tuy nhiên, Tổ chức Trợ giúp các Giáo hội Đau khổ hy vọng Giáo hội vẫn có thể tiếp tục tồn tại trước sự tàn phá do xung đột. Dấu hiệu cụ thể đó là trong Đêm Vọng Phục sinh vừa qua, 16 người đã được rửa tội tại Port Sudan, và 34 người lớn đã được Thêm sức ở Kosti. Đó là niềm hy vọng giữa bóng tối.
Sudan và Nam Sudan có chung hội đồng giám mục. Từ dấu chỉ hiệp nhất này, Tổ chức tiếp tục hỗ trợ những người dễ bị tổn thương nhất và những nạn nhân của bạo lực chiến tranh. Bà Schierstaedt nói: “Giáo hội ở Nam Sudan đang chuẩn bị sẵn sàng cho tương lai bằng cách giúp đỡ các Kitô hữu Sudan chuẩn bị cho hòa bình ngày mai”.
ĐTC phê chuẩn sắc lệnh phong thánh cho 1 người Ý và phong chân phước cho 2 người Tây Ban Nha
Vatican News
Đầu tiên là Chân phước Elena Guerra. Vị sắp được phong thánh Guerra người Ý, sinh năm 1835 và qua đời năm 1914. Sinh ra trong một gia đình quý tộc, thừa hưởng nền giáo dục Kitô, từ khi còn trẻ Guerra đã có sự quan tâm đến cộng đồng, giúp đỡ hiệp hội “Khu vườn nhỏ của Đức Maria” và “Tình bạn thiêng thiêng” chuyên hỗ trợ các phụ nữ trẻ. Được truyền cảm hứng bởi Đức Giáo Hoàng Piô IX trong một lần gặp gỡ tại Roma, Guerra đã quyết định bước vào đời sống tu trì mặc dù bị gia đình phản đối. Từ đó, Dòng Hiến sĩ Chúa Thánh Thần được thành lập và sau này được biết đến với tên gọi “Các nữ tu Thánh Zita” do Chân phước sáng lập vào năm 1882, với sứ vụ giáo dục văn hoá và tôn giáo cho giới trẻ. Những năm cuối đời của Chân phước được đánh dấu bằng những hiểu lầm từ phía các chị em về quản lý kém đến nỗi Chân phước đã phải quyết định rời bỏ nhiệm vụ bề trên. Năm 1959, Thánh Gioan XXIII đã tuyên phong Chân phước cho vị sáng lập “Các nữ tu Thánh Zita”.
Sắc lệnh của Bộ Phong thánh được Đức Thánh Cha chấp thuận cũng liên quan đến hai vị Chân phước tương lai của Tây Ban Nha. Cũng giống như nhiều người trong cuộc Nội chiến Tây Ban Nha, hai vị đã được phúc tử đạo vì đã công khai đối diện với sự căm thù chống Kitô giáo cũng như cuộc bách hại của lực lượng dân quân phe cộng hoà. Vị sẽ được phong Chân phước đầu tiên là cha Gaetano Clausellas Ballvé. Là tuyên uý cho một trung tâm người già, cha bị bắt vào ngày 14/8/1936 và ngày hôm sau bị bắn vào lưng. Vị thứ hai là ông Antonio Tort Reixachs. Giáo dân này là người cha của một gia đình với 11 người con, có lòng sùng kính Thánh Thể và yên mến Đức Mẹ cách đặc biệt. Do che chở các tu sĩ trong nhà, vị Chân phước tương lai đã bị tra tấn và bị bắn chết vào ngày 04/12/1936.
Sắc lệnh còn công nhận các nhân đức anh hùng của vị Tôi tớ Chúa Teresa Lanfranco, qua đời tại Roma vào năm 1989, ở tuổi 69. Năm 1937, Lanfranco gặp Chân phước Elisa Martinez và gia nhập dòng do Chân phước vừa sáng lập, dấn thân cho sứ vụ tông đồ ở giáo xứ và đào tạo các thiếu nữ do Chân phước quy tụ. Đấng Đáng kính tương lai là người được biết đến với sự kiên nhẫn hoà giải những bất đồng giữa mọi người, yêu mến Đức Mẹ và Thánh Giuse cách đặc biệt.
Những sáng kiến dành cho người khuyết tật của Giáo hội tại Campuchia
Vatican News
Vào năm 1993, trên toàn lãnh thổ Campuchia có 10 triệu quả mìn sát thương. Hiện nay, người ta ước tính còn khoảng 4 triệu, đặc biệt ở các khu vực rừng dọc biên giới giữa Campuchia và Thái Lan, giữa Campuchia và Việt Nam. Tất cả các vũ khí này có từ thời chiến tranh Việt Nam do Khmer Đỏ đặt, và vẫn còn ngay cả khi họ bị lật đổ vào năm 1979. Tính từ năm 1970, những cái bẫy gây chết người này đã sát hại 60.000 người và để lại hàng ngàn người với những thương tích không thể xoá nhoà trong suốt cuộc đời. Mỗi năm, những quả mìn còn sót lại sau chiến tranh vẫn làm bị thương hoặc giết chết khoảng 50 người, đó là một vấn đề đáng lo ngại cho nông dân và cư dân nông thôn ở các tỉnh phía tây đất nước.
Trước thực trạng đau thương này, từ lâu Giáo hội đã tìm cách giúp người dân khắc phục những hậu quả đau thương. Như sơ Denise Coghlan Dòng Chúa Thương Xót, từ 30 năm qua luôn đồng hành với các nạn nhân của bạo lực, đặc biệt những người bị ảnh hưởng bởi hậu quả của chiến tranh kéo dài. Là thành viên của chiến dịch quốc tế dẫn tới việc thông qua Hiệp ước cấm mìn vào năm 1997, nữ tu truyền giáo đóng vai trò quan trọng trong việc hỗ trợ các nạn nhân. Cùng năm đó, sơ Denise và Tun Channareth người Campuchia, một cựu quân nhân bị thương do bom mìn, đã nhận giải Nobel Hòa bình vì sự dấn thân không mệt mỏi của họ đối với chiến dịch xóa bỏ mìn sát thương.
Nữ tu nói: “Chúng tôi tiếp tục làm việc bằng cách nâng cao nhận thức và yêu cầu mọi người loại bỏ mìn khỏi tâm hồn họ”. Theo sơ Denise, mọi sự đều xuất phát từ sự hoà giải và từ việc trở thành những người kiến tạo hoà bình, một nhiệm vụ rất khó khăn, cần phải nỗ lực không ngừng”.
Là người sống sót sau vụ mìn nổ, ông Tun Channareth dành trọn thời gian cho việc chăm sóc các nạn nhân. Ông chế tạo xe lăn cho hàng ngàn người bị thương do mìn. Hiện nay, tiến tới giai đoạn ba, ông đồng hành với những người khuyết tật trên hành trình hướng tới một cuộc sống xứng nhân phẩm, với việc tạo cơ hội kinh tế thông qua các sáng kiến phát triển và tạo thu nhập. Những người nhận lòng quảng đại của ông Channareth nói rằng những chiếc xe lăn của ông không chỉ đơn giản là phương tiện di chuyển nhưng đã trở thành phương tiện thúc đẩy cuộc sống, nhân phẩm, hoà bình và hoà giải. Ông giải thích: “Làm việc với các nạn nhân của bom mìn có nghĩa là mang lại một chút ánh sáng nhằm khuyến khích họ trên con đường, tìm được niềm hy vọng và sự chữa lành”.
Từ năm 1994, Tổ chức cứu trợ người tị nạn của Dòng Tên là một trong những tổ chức hiện diện và hoạt động tích cực trong chiến dịch nâng cao nhận thức về việc cấm mìn và bom chùm. Bên cạnh hoạt động vận động, Tổ chức còn đồng hành cùng phong trào của những người sống sót để giúp họ kể lại câu chuyện và cảm nghiệm của họ tại các diễn đàn quốc tế. Ngoài ra với dự án Survivor Network, Tổ chức đã tạo ra sự kết nối trong khắp đất nước giữa những người sống sót, theo dõi cuộc sống của họ và nâng cao nhận thức của những người lãnh đạo các thôn làng về nhu cầu và quyền của người khuyết tật với ý tưởng thúc đẩy sự hoà hợp và hoà nhập xã hội đầy đủ cho người khuyết tật.
Để đạt được mục tiêu này vào năm 1991, cha Enrique Figaredo Alvargonzalez, đứng đầu Hạt Phủ doãn Tông toà Battambang đã thành lập một trung tâm Banteay Prieb dành cho những trẻ em bị thương do bom mìn. Tại đây, các em được đồng hành trong mọi lĩnh vực cuộc sống. Từ đó đến nay, từ trung tâm này, hàng ngàn người trẻ Campuchia đã trưởng thành và tìm lại được nụ cười. Năm 2020, nơi đây được chuyển đổi thành trung tâm phục hồi chức năng công cộng do chính phủ điều hành. Tại Battambang, trong lúc chăm sóc cho khoảng 5000 người Công giáo, cha Enrique đã thực hiện các dự án xã hội như các trường học dành cho trẻ khuyết tật, phòng khám, trung tâm đào tạo nghề nhằm khôi phục nhân phẩm cho các em, để các em có thể tiếp tục mỉm cười.
Cha nói: “Một em trong số đó đã nói với tôi: Trong tương lai con muốn hạnh phúc. Bí quyết hạnh phúc là mọi người cùng chăm sóc nhau, trong gia đình, trong cộng đồng làng xã. Tình thương huynh đệ là chìa khoá hạnh phúc. Đó là chứng tá đức tin tôi đã nhận được từ những người bé nhỏ và nghèo khó đang loan báo Tin Mừng mỗi ngày”.
Để biểu lộ sứ vụ đang thi hành, cha chỉ vào Thánh giá đang đeo bị mất một chân, và nói: “Chúa Giêsu bị mất một chân chịu đau khổ như những người bị thương do bom mìn. Người đồng cảm với đau khổ của người khuyết tật, trong khi đau khổ của họ hiệp thông với đau khổ của Người để cứu độ thế giới. Hơn nữa, điều này nói với chúng ta rằng thân thể mầu nhiệm của Chúa không trọn vẹn, thiếu một cái gì đó, thiếu một chân do thiếu hiểu biết tình yêu Chúa. Sứ vụ của chúng ta là hoàn thành những thiếu sót này”.
Các bạn trẻ quy tụ tại Vatican nhân kỷ niệm 40 năm Ngày Giới trẻ
Vatican News
Cuộc gặp gỡ đầu tiên của các bạn trẻ với Đức Gioan Phaolô II đã đánh dấu sự khởi đầu của Ngày Giới trẻ Thế giới, một sự kiện quốc tế lớn quy tụ các bạn trẻ từ mọi châu lục xung quanh Đức Thánh Cha tại một số thành phố trên thế giới. Đại hội Giới trẻ Thế giới lần cuối cùng đã diễn ra ở Lisbon vào tháng 8/2023 với Đức Thánh Cha Phanxicô; Đại hội lần tiếp theo sẽ diễn ra tại Seoul, Hàn Quốc, vào năm 2027, trước Năm Thánh Giới trẻ ở Roma vào năm 2025.
Trong Thánh lễ Thánh lễ, Đức Hồng Y José Tolentino de Mendonça đã nhấn mạnh trong bài giảng: “Hôm nay chúng ta tạ ơn Chúa vì nguồn cảm hứng lớn lao mà Thánh Gioan Phaolô II đã có khi triệu tập Đại hội Giới trẻ Thế giới đầu tiên. Chúng ta cũng cảm ơn vì cách Đức Biển Đức XVI đã sống những Đại hội này và về cách Đức Thánh Cha Phanxicô đã sống chúng, như một khoảnh khắc không thể thiếu của Giáo hội”.
Trong những năm gần đây, Đức Hồng Y nhấn mạnh thêm, Đại hội Giới trẻ Thế giới đã nảy sinh nhiều hoa trái: “Hoa trái của niềm hy vọng và tình yêu, hoa trái của tuổi trẻ, của mùa xuân trong lòng Giáo hội”. Sau đó, ngài nhắc lại lời mời gọi của Chúa Giêsu dành cho tất cả giới trẻ: “Hãy đến, hãy chạm, hãy xem, hãy ăn” để nhắc lại rằng: “Chúa Kitô có vai trò quyết định trong đời sống con người. Tầm quan trọng của Chúa Kitô không phải là một chân lý lý thuyết trừu tượng, nhưng là điều chúng ta đã chạm đến”.
Đức Hồng Y de Mendonça cũng nhận xét rằng, trong Đại hội Giới trẻ Thế giới, giới trẻ từ khắp nơi trên thế giới trải nghiệm niềm vui được là tín hữu, niềm vui nhận ra tình huynh đệ nhân loại, niềm vui ôm lấy nhau, cầu nguyện và thờ phượng cùng nhau, lắng nghe, cười, khóc, cùng nhau quý trọng kinh nghiệm này của Giáo Hội. “Điều này làm biến đổi cuộc sống, nó đã biến đổi lịch sử của những người vĩ đại và tiếp tục biến đổi cuộc sống, lịch sử của chúng ta. Chúa Kitô không muốn chúng ta là khán giả. Chúa Kitô muốn chúng ta là chứng nhân. Và chứng nhân là người nói ‘Tôi đã thấy tận mắt, tôi đã nghe bằng tai, tôi đã chạm đến’. Điều này làm cho chúng ta trở thành một Giáo hội truyền giáo, một Giáo hội đi ra”.
Sau đó, Đức Hồng Y de Mendonça nhắc lại những lời của Đức Thánh Cha Phanxicô để khích lệ giới trẻ: “Đừng đứng trên ban công nhìn lịch sử trôi qua, mà hãy đứng giữa lịch sử để tạo ra tiếng ồn… Nhưng tiếng ồn không chỉ là tiếng ồn, nó là một tin tốt lành”. Ngài cũng trích dẫn lời Đức Gioan Phaolô II khi ngài tuyên bố “những người trẻ là những người đầu tiên rao giảng Tin Mừng cho những người trẻ khác”. “Chúa Kitô trông cậy vào các bạn để chữa lành các vết thương. Chúa Kitô trông cậy vào các bạn để xây dựng không phải một nền văn hóa sự chết, mà là một nền văn hóa sự sống”. Kết thúc bài giảng, ngài mời gọi hãy nhìn lên Đức Maria, “hiện diện trong mọi Đại hội Giới trẻ Thế giới” và “một điểm tham chiếu giúp chúng ta ngắm nhìn Chúa Kitô”.
ĐTC Phanxicô kêu gọi ngừng các hành động nuôi dưỡng bạo lực ở Trung Đông
Vatican News
“Chiến tranh đã đủ rồi, tấn công đã đủ rồi, bạo lực đã đủ rồi, hãy đối thoại và tìm hòa bình”.
Trong bối cảnh căng thẳng quốc tế về sự leo thang xung đột ở Trung Đông, sau cuộc tấn công của Iran vào Israel với hàng trăm máy bay không người lái và tên lửa hành trình được phóng thành ba đợt, Đức Thánh Cha cũng chia sẻ với hàng ngàn tín hữu tại Quảng trường Thánh Phêrô về “mối quan tâm” và “nỗi buồn” của ngài và lặp lại lời kêu gọi vì hòa bình và đàm phán.
Sau đó Đức Thánh Cha quay sang những người chịu trách nhiệm trong tình huống này: “Hãy ngăn chặn bất kỳ hành động nào có thể gây ra vòng xoáy bạo lực, có nguy cơ kéo Trung Đông vào một cuộc xung đột chiến tranh thậm chí còn lớn hơn”.
Đức Thánh Cha nhắc lại lời kêu gọi giải pháp “hai nhà nước” cho Israel và Palestine, giải pháp luôn được Tòa Thánh ủng hộ. Ngài nói: “Không ai được đe dọa sự tồn tại của người khác, tất cả các quốc gia đều đứng về phía hòa bình và giúp đỡ người Israel và người Palestine sống trong hai Nhà nước, cạnh nhau, trong sự an toàn. Đó là mong muốn sâu sắc và chính đáng của họ, và đó là quyền của họ: Hai Nhà nước lân cận”.
Và Đức Thánh Cha tập trung sự chú ý đến Dải Gaza, nơi theo Bộ trưởng Y tế của Hamas, hơn 33.700 người chết từ tháng 10. “Ước mong sớm có một lệnh ngừng bắn ở Gaza và các con đường đàm phán được thực hiện. Đàm phán với quyết tâm, hãy giúp dân tộc đang bị sống trong thảm họa của chiến tranh”.
Đức Thánh Cha không quên lặp lại lời kêu gọi trả tự do “ngay lập tức” cho các con tin Israel bị bắt cóc sáu tháng trước và vẫn còn nằm trong tay Hamas. Trong số đó có phụ nữ và trẻ em.
Truyền hình trực tiếp Buổi Tiếp kiến chung thứ Tư 17/04
Vatican News Tiếng Việt truyền hình trực tiếp Buổi Tiếp kiến chung của Đức Thánh Cha
tại quảng trường thánh Phêrô, ngày 17/04/2024
Múi giờ:
- Giờ Roma: 8:50
- Giờ Việt Nam: 13:50
Nguồn: VATICAN NEWS TIẾNG VIỆT
Các giám mục Bỉ chống an tử cho người “chán đời”
Các giám mục Bỉ bày tỏ sự kinh ngạc và phẫn nộ vì đề nghị cho phép kết liễu sinh mạng (Euthanasie), hay là “an tử” cho những người “chán sống” theo lời yêu cầu của đương sự.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Đề nghị này do ông Luc Van Gorp, Chủ tịch Hội tương trợ Kitô (Christelijke Mutuaniteit), miền Flamand đưa ra. Ngoài ra, ông cũng bày tỏ sự ủng hộ trợ tử cho những người già, nhất là vì áp lực tài chánh trong việc săn sóc sức khỏe.
Theo các giám mục Bỉ, đề nghị này “đi ngược lại trọng tâm của xã hội loài người và lịch sử nền văn minh của con người, tức là sự tôn trọng cơ bản đối với sự sống con người, và nhất là sự sống của những người dễ bị tổn thương nhất”. Sự kiện đề nghị này được đưa ra do một chủ tịch hội tương trợ Kitô lớn nhất thực là một điều càng không thể hiểu nổi.
Ông Luc Van Gorp cổ võ những biện pháp quyết liệt về vấn đề người già: “Có nhiều người cao tuổi chán sống, mệt mỏi vì cuộc đời. Tại sao bạn cứ phải kéo dài cuộc sống của họ? Chính những người già ấy cũng không muốn như vậy, và về vấn đề ngân sách, sự kéo dài cuộc sống như thế gây tốn phí cho công qũy”.
Để biện minh cho đề nghị trên đây, ông Chủ tịch Hội Tương trợ Kitô nhắc đến những tốn phí do sự già nua của dân chúng gây ra và việc tìm kiếm những nhân viên cần thiết để săn sóc họ.
Các giám mục Bỉ nhìn nhận rằng “những thách đố trong vấn đề này thực sự đáng kể, các phương tiện tài chánh không phải là vô tận” và chắc chắn “có những quyết định khó đề ra”. Tuy nhiên, trong một xã hội thực sự là con người, những chọn lựa không thể được thực hiện gây thiệt hại cho những người cần được săn sóc, và càng không thể chọn giải pháp trợ tử để giải quyết vấn đề”.
Các giám mục Bỉ cho biết là thực sự kinh ngạc vì giải pháp này lại do một vị Chủ tịch Liên minh toàn quốc các tổ chức tương trợ Kitô. Phẩm giá con người là thánh thiêng và là cột trụ thiết yếu của mọi xã hội con người xứng với danh nghĩa của mình”.
(Cath.ch 13-4-2024)
Tòa Thánh chia buồn về vụ thảm sát ở Sydney
Đức Thánh cha Phanxicô chia buồn với các nạn nhân vụ thảm sát tại trung tâm thương mại Westfield ở thành phố Sydney, hôm 13 tháng Tư vừa qua: một người đã dùng dao đâm chết sáu người và sau đó bị cảnh sát bắn chết.
G. Trần Đức Anh, O.P. | RVA
Cảnh sát địa phương cho biết một người tên là Bondi Junction đã đâm chết một người đàn ông và năm phụ nữ, trong đó có một người có một con nhỏ chín tháng bị thương nặng và được đưa vào nhà thương để cấp cứu. Thủ phạm năm nay 45 tuổi đã từng được cảnh sát biết đến. Theo cảnh sát, vụ sát nhân này không phải vì lý do ý thức hệ hoặc khủng bố.
Trong điện văn nhân danh Đức Thánh cha, gửi đến Đức cha Anthony Colin Fisher, O.P., Tổng giám mục Sydney sở tại, Đức Hồng y Pietro Parolin, Quốc vụ khanh Tòa Thánh, cho biết: “Đức Thánh cha Phanxicô rất đau buồn khi hay tin về vụ tấn công bạo lực ở Sydney. Ngài bày tỏ sự gần gũi tinh thần với tất cả những người bị thương tổn vì thảm trạng vô nghĩa lý này, đặc biệt những người đang khóc thương những người thân yêu của mình. Đức Thánh cha cũng dâng lời cầu nguyện cho những người bị thiệt mạng, những người bị thương cũng như các nhân viên cấp cứu, đồng thời Đức Thánh cha khẩn cầu Thiên Chúa chúc lành, an ủi và ban sức mạnh trên toàn thể quốc dân”.
(Vatican News 14-4-2024)
“Cuộc khủng hoảng của kitô giáo? Một cơ hội không thể bỏ qua”
Làm thế nào chúng ta khơi dậy để kitô giáo được quan tâm trong các xã hội phương Tây và truyền đức tin cho các thế hệ tương lai? Nhà thần học và tác giả người Ý Brunetto Salvarani có một số điều đáng suy ngẫm.
cath.ch, Ban biên tập, 2024-04-03
Thần học gia Brunetto Salvarani là giáo sư thần học về truyền giáo và đối thoại tại Đại học Emilia-Romagna và tại Viện Khoa học Tôn giáo Modena, Bologna và Rimini. Gần đây ông xuất bản một tác phẩm có tựa đề Không có Giáo hội và không có Chúa (Senza Chiesa e senza Dio, nxb. Laterza).
Ông mô tả thời kỳ kitô giáo hiện đang trải qua như thế nào?
Thần học gia Brunetto Salvarani: Như Đức Phanxicô thường nói, chúng ta không sống trong thời đại của thay đổi, nhưng trong sự thay đổi của thời đại. Kitô giáo cũng bao gồm trong sự thay đổi này. Ở châu Âu và nói chung là ở phương Tây, kitô giáo đang trải qua thời kỳ khủng hoảng; một số dấu hiệu cho thấy, ơn gọi tín hữu và tu sĩ giảm, sự thờ ơ ngày càng tăng đối với phụng vụ và các bí tích, cuộc khủng hoảng trong ngành xuất bản công giáo, và các vụ tai tiếng về tài chánh và tình dục. Nhưng điều làm cho vấn đề trở nên nặng, đó là khó khăn trong việc truyền đức tin từ thế hệ này sang thế hệ khác.
Thần học gia Brunetto Salvarani. Chắc chắn, đức tin vẫn là một ơn, nhưng ngày nay dường như rất khó để làm cho con người quan tâm đến Lời Chúa và chuẩn bị tâm hồn để đón nhận ơn này. Nhưng chúng ta lưu ý, cuộc khủng hoảng không phải là vấn đề con số. Nhiều người trẻ thờ ơ với Thiên Chúa và nghĩ rằng Giáo hội chẳng có gì thú vị để truyền cho họ.
“Ngọn lửa kitô giáo tiếp tục bùng cháy khắp thế giới”
Chắc chắn còn có một vấn đề về ngôn ngữ: đó là lời của Giáo hội bị cho là khó hiểu. Nhưng vấn đề thực sự nằm ở chỗ khác: người trẻ cần những chứng nhân đích thực, những người lớn nhất quán với những gì họ tuyên xưng, những trải nghiệm tốt đẹp giúp họ nắm bắt được vẻ đẹp sâu sắc của việc thuộc về Chúa Kitô. Tiếc thay, người trẻ thường không gặp được những lời chứng thuyết phục.
Việc công bố Nước Chúa cho các xã hội phi tôn giáo về mặt thể chế là một thách thức như thế nào?
Thần học gia Dòng Tên người Pháp Christoph Theobald cho rằng, chúng ta đang chứng kiến sự chuyển hóa kitô giáo ra khỏi bối cảnh văn hóa và xã hội châu Âu. Đây là một hình ảnh chính xác. Thật không may, nhiệm vụ Chúa giao cho chúng ta dường như không tạo ra bất kỳ lời than van hoặc nhiệt tình nào đáng kể. Tôi có thể nói, điều chiếm ưu thế là một kiểu thờ ơ, thiếu sáng kiến, một hình thức bất động. Nhiều người thích phàn nàn về cuộc khủng hoảng hiện tại và nuôi dưỡng một tầm nhìn thảm khốc về tương lai của kitô giáo.
Nhưng ngọn lửa kitô giáo vẫn tiếp tục bùng cháy trên thế giới! Và tôi vẫn lạc quan. Nhưng không phải một lạc quan hào hứng; có những quyết định phải được đưa ra và chúng ta phải hành động một cách thông minh và nồng nhiệt: cuộc khủng hoảng này là cơ hội không thể bỏ qua.
Trong quyển sách mới nhất của ông, ông xác định một số vấn đề cần được giải quyết ưu tiên.
Chúng ta có một kho tàng quý giá: Kinh Thánh, quyển sách mà Công đồng Vatican II kêu gọi chúng ta tìm hiểu, nghiên cứu và dùng để cầu nguyện. Sau khoảng thời gian nhiệt tình, chúng ta đã bị mệt mỏi, không hài lòng với Lời Chúa, việc đọc Lời Chúa trở nên không thường xuyên, không siêng năng dù có một vài trường hợp ngoại lệ. Nhưng những trường hợp ngoại lệ này không đạt được cái mà chúng ta có thể gọi là “khối lượng chỉ trích”.
“Kitô giáo có lời quyết định về cuộc sống sau cái chết: chúng ta phải bắt đầu công bố lại nó”
Điều cần thiết là Giáo hội phải quay trở lại với Lời Chúa, là bánh lái dẫn đường chúng ta trên trần gian, cho chúng ta hình ảnh một Chúa Giêsu trong thời đại chúng ta, chúng ta cần làm nổi bật hai khía cạnh bị đánh giá thấp về mặt lịch sử: chiều kích do thái và chiều kích nhân bản của Ngài. Tôi nghĩ Giáo hội cần suy nghĩ lại về các nhân đức thần học dưới ánh sáng của giai đoạn lịch sử chúng ta đang trải qua, để suy ngẫm về cách truyền đức tin, đức cậy và đức ái vào đời sống hằng ngày hiện nay.
Nhưng các chủ đề về những cái kết cuối cùng vẫn khơi dậy sự quan tâm…
Đúng, một quan tâm sâu sắc, ngay cả với những người không tin. Theo tôi, thật không may dường như Giáo hội không đề xuất tầm nhìn cánh chung này với xác tín và nhiệt thành cần thiết. Kitô giáo có lời quyết định về cuộc sống sau cái chết: chúng ta phải bắt đầu nói về chuyện này.
“Hãy cố gắng bám lấy Chúa Giêsu và cố gắng nhất quán với những gì chúng ta tuyên xưng”
Cuối cùng, chúng ta phải bắt đầu suy nghĩ lại, tạo ra tư duy nâng cao, có khả năng tác động đến nền văn hóa đương đại bằng cách ứng phó với những thách thức của thời đại chúng ta. Ở mỗi giai đoạn lịch sử, kitô giáo luôn so sánh mình với văn hóa của thời đại đang sống và luôn hướng tới cuộc đối thoại này, cuộc đối đầu này. Cần phải tìm lại kích thước này.
Ông muốn nói gì với một tín hữu bình thường bị cuốn vào vô số công việc trong đời sống hàng ngày đang tự hỏi mình nên làm gì?
Tôi sẽ nói với họ điều mà lần đầu tiên tôi nói với chính tôi: cố gắng bám vào Chúa Giêsu và cố gắng nhất quán với những gì mình tuyên xưng, cố gắng đưa ra một chứng từ càng rõ ràng càng tốt. Và hãy cố gắng làm điều đó với người khác, tái khám phá tình huynh đệ và thuộc về Giáo hội. Trong một kỷ nguyên của chủ nghĩa cá nhân mạnh mẽ, nơi mà gần như mọi người đều muốn sống một mình, chúng ta nên khám phá lại sự thuộc về này, cái “chúng ta” của giáo hội, tránh tinh thần bè phái, sự giả tạo, chia rẽ, than van và nói xấu.
Giuse Nguyễn Tùng Lâm dịch
Nguồn: phanxico.vn
Đồng hành cùng tân tòng, một trải nghiệm tâm linh mạnh mẽ
Tại Pháp có hơn 10.000 người giúp các tân tòng để họ được rửa tội. Một sứ mệnh giúp chính người đồng hành đào sâu đức tin của mình.
la-croix.com, Clemence Houdaille, 2024-04-04
“Cha nghĩ tôi có thể làm được không? Chúng tôi sẽ làm như thế nào đây? Nếu tôi không trả lời được cho các câu hỏi của họ thì sao?” Khoảng mười năm trước, khi bà Geneviève, người công giáo ở một giáo xứ phía đông bắc Paris được nhờ đồng hành với một dự tòng cho đến khi anh được rửa tội, yêu cầu của linh mục đã làm bà băn khoăn tự hỏi không biết mình có làm được sứ mệnh tế nhị này hay không. Linh mục nhẹ nhàng nói: “Bà không hoàn hảo, tôi cũng không hoàn hảo nhưng đó là thực tế mà Giáo hội làm việc.” Mười năm sau, bà Geneviève chuẩn bị lễ rửa tội cho người dự tòng thứ sáu “của bà” trong vòng một năm nữa.
Cũng như nữ tín hữu tuổi ngoài sáu mươi này, hơn 10.000 người ở Pháp đang đồng hành với những người sẽ được rửa tội. Trong số này có các linh mục, tu sĩ, nhưng ngày càng có nhiều giáo dân hơn. Nếu sứ mệnh này được giao phó cho các tín hữu trưởng thành trong đức tin, và thường là vậy, thì chính đây là dịp để người đồng hành có được trải nghiệm tâm linh mạnh mẽ. Bà Céline Bonnet, người đứng đầu chương trình dự tòng ở Nantes (Loire-Atlantique) nhấn mạnh: “Tất cả những người đồng hành đều không phải giáo lý viên, chắc chắn họ có những điều cần phải học, nhưng trọng tâm của mối quan hệ đồng hành phải là lời Chúa. Bằng cách lắng nghe lời Chúa, chia sẻ những điểm nhờ Lời Chúa làm chúng ta gắn kết với nhau, đó là cùng nhau sống trên con đường của một tín hữu kitô, đồng hành với người sẽ nhận phép rửa.”
“Có đôi tai to và cái miệng nhỏ”
Tham gia vào nhóm dự tòng của giáo xứ miền nam Nantes, bà Fabienne Pajot, 47 tuổi, hân hoan chào đón buổi gặp mặt đầu tiên với những người xin rửa tội. Bà tin chắc: “Một niềm vui lớn khi có ai đó gõ cửa. Cuộc gặp đầu tiên này là khoảnh khắc tôi rất thích vì mọi người đều cởi mở. Tôi cũng mở lòng để nói với họ vì sao tôi ở đây. Buổi gặp có thể kéo dài một giờ, hai giờ, ba giờ…” Cuộc gặp đầu tiên là để giúp người tân tòng hòa nhập vào nhóm người chuẩn bị cho họ nhận phép rửa. Vì không dễ để một người hoàn toàn xa lạ với Giáo hội công giáo có thể hòa nhập vào nhóm mà họ không biết tập tục và nghi thức. Bà Claire Brethous, người đứng đầu chương trình dự tòng của giáo phận Annecy (Haute-Savoie) giải thích: “Đó là lý do vì sao chúng tôi đào tạo những người đồng hành với các dự tòng”. Làm thế nào để lắng nghe? Làm thế nào để đón nhận những lời thú nhận đôi khi bất thường hoặc bất ngờ mà không phán xét, làm thế nào để có tinh thần quan tâm, chu đáo và làm sao để có thể phân biệt điều gì phù hợp nhất với mỗi người? Rất nhiều câu hỏi được đặt ra, và đằng sau là vấn đề quan trọng thiết thân với Đức Phanxicô: không phải là “rào cản quen thuộc” của Giáo hội mà là cổng thông hành để đến với Chúa Kitô.
Bà Fabienne Pajot cố gắng để không bao giờ phán xét. Được rửa tội khi còn nhỏ, chính bà đã tìm con đường trở lại với Giáo hội cách đây mười năm. Bà giải thích: “Tôi có ba đứa con trước khi kết hôn vì lúc đó tôi rất xa với Giáo hội. Bất cứ lúc nào trong cuộc sống, Chúa cũng có thể gặp chúng ta! Điều này giúp tôi đón nhận con người thật của người dự tòng, giúp họ thoải mái, giải thích với họ, chính tôi mười năm trước cũng không biết gì về chuyện này…” Bà Céline Bonnet tóm tắt: “Tôi xin người hướng dẫn có đôi tai to và cái miệng nhỏ”, trước tiên lắng nghe nhu cầu của các dự tòng.
Bà Geneviève cho biết, bà đã vận dụng kho tàng trí tưởng tượng để tìm ra cách nào phù hợp với từng người. Bà nói: “Tôi đã giúp một thanh niên 20 tuổi gặp nhiều rắc rối lớn ở trường và cực kỳ thiếu tự tin. Với anh, các hình ảnh và video nói lên được nhiều điều nhất. Tôi đưa anh đọc các Thánh vịnh nói lên niềm tin tưởng.” Năm nay, bà đồng hành một trường hợp hoàn toàn khác, một luật sư, rất trí thức: “Với ông, đúng là Thánh Augutinô đã nuôi dưỡng ông.” Bà hài hước nhớ lại một tân tòng Pháp gốc Cuba có đức tin non trẻ của một người theo đạo ma quỷ hay một người tị nạn châu Phi mà bà đã giúp chuyển từ hình ảnh nữ thần-Mary thành Maria Mẹ Chúa Kitô.
Còn bà Marie-Christine Butel, người có kinh nghiệm dạy giáo lý 20 năm, đã theo học các khóa đào tạo khác nhau trước khi đồng hành với các tân tòng, bà tương đối hóa: “Đôi khi có những câu hỏi làm tôi bất ngờ. Nhưng chúng ta không cần phải trả lời ngay, chúng ta có thể cùng nhau tìm câu trả lời!” Bà Fabienne Pajot làm chứng: “Các câu hỏi của dự tòng thúc đẩy chúng ta tìm câu trả lời khi mình chưa có câu trả lời và như thế đào sâu đức tin thêm cho chúng ta. Chúng ta cùng đi với họ và cùng nhau tiến bước.”
“Thiên Chúa đi trước chúng ta bên cạnh người tân tòng”
Việc đồng hành với tân tòng đòi hỏi sự chú ý đặc biệt đến việc tôn trọng quyền tự do lương tâm của họ. Bà Marie-Christine Butel tâm sự: “Tôi cầu nguyện cho người dự tòng, đó là cách để không bám víu và muốn có một con đường cho họ bằng mọi giá. Tôi nhường chỗ cho Chúa Kitô, chính Ngài hướng dẫn họ.”
Bà Claire Brethous tin chắc: “Chúa đi trước chúng ta bên cạnh người tân tòng”. Bà cố gắng làm cho người tân tòng hiểu, con đường dẫn đến rửa tội có thể rất khác nhau tùy mỗi người. Như thế phải hết sức linh hoạt. Việc buông bỏ có thể rất khó khăn khi người dự tòng biến mất không còn tăm hơi, hoặc đơn giản là không siêng năng cho lắm trên con đường đã vạch ra… Bà Pajot nhấn mạnh: “Chúng ta phải tìm đúng chỗ của mình. Nhưng những người dự tòng giúp chúng ta tìm ra chỗ đó. Khi họ không cho tin hoặc không đến học, tôi gọi điện thoại để biết họ đang ở đâu. Một số đến, một số đến ít hơn, đó là tự do của họ.” Khi một tân tòng dừng lại nửa chừng, người đồng hành dễ cảm thấy đây là thất bại cá nhân. Nhưng bà Céline Bonnet tin chắc: “Đây không phải là thất bại, đó là quyền tự do của mỗi người. Có lẽ người đã bỏ cuộc hoặc không còn nghe tăm hơi sẽ quay lại sau… Đó là con đường mà trên đó chúng ta gặp rất nhiều giằng co về mặt tâm linh.”
Để tránh kiểm soát người chúng ta giúp đỡ và để giúp họ tự đứng trên đôi chân của mình, một yếu tố thiết yếu là phải hòa nhập họ vào giáo xứ càng nhiều càng tốt. Bà Céline Bonnet lấy làm tiếc: “Thông thường, các nhóm hỗ trợ dự tòng tỏ ra dửng dưng. Khi nào những người sắp rửa tội có cơ hội gặp cộng đồng, điều mà nghi thức này nhấn mạnh nhiều nhất? Chúng ta có thể thấy nơi những người chuẩn bị kết hôn… Có rất nhiều cầu nối khả thi. Chính các người đồng hành có thể là những người làm dễ dàng cho các liên kết trong cộng đồng giáo xứ!” Bà Marie-Christine Butel nói: “Thời điểm rửa tội là lúc chúng ta chia tay họ, nhưng là lúc chúng ta giao họ cho cộng đồng, giới thiệu họ với các giáo dân khác để một tình huynh đệ thực sự nảy sinh lúc khởi đầu hành trình đến lễ rửa của họ.” Sau lễ rửa tội, giáo xứ Haut-Savoyarde không quên cập nhật thông tin và hàng năm gởi tin nhắn vào dịp lễ Phục sinh để chúc mừng kỷ niệm ngày họ rửa tội…
Một số cựu hướng dẫn viên nói, “sứ mệnh này thành công khi chúng ta thấy người được rửa tội tiến bộ trên con đường đức tin của họ mà không cần có chúng ta”. Nhưng vẫn còn những dấu vết lưu lại trong đời sống tinh thần của những người đồng hành. Bà Marie-Christine Butel kể: “Sứ mệnh này mang lại cho bà một niềm vui lớn lao trong cuộc sống và làm cho cảm thức thuộc về Giáo hội của tôi ngày càng lớn mạnh.”
Bà Geneviève cho biết, các dự tòng đã mang khía cạnh ngợi ca vào lời cầu nguyện của bà, bà ngạc nhiên trước con đường đức tin của họ cũng như các điểm khởi đầu rất đa dạng và đặc biệt trong cuộc gặp với Chúa Kitô của họ. Nhờ những câu hỏi hồn nhiên của họ mà bà có thể đào sâu ý nghĩa của một số nghi lễ mà trước đây bà làm theo thói quen hoặc một cách máy móc. Bà nhấn mạnh: “Họ trải nghiệm các nghi thức một cách sâu đậm.” Bà Fabienne Pajot bổ túc: “Họ làm chấn động đức tin của tôi, cho tôi thấy, công việc của Chúa ngày nay đang diễn ra trong trái tim của những người đến gặp chúng tôi”.
Maria Tô Diệu Lan dịch
Nguồn: phanxico.vn