Tin nổi bật
Các lãnh đạo Hồi giáo Pakistan bảo vệ nữ y tá Ki-tô hữu bị cáo buộc tội phạm thượng
Tabitha Nazir Gill đã bị đồng nghiệp buộc tội phạm thượng hôm 28/1 và sau đó bị kéo lê trên nền nhà bệnh viện, bị đánh đập, đe dọa, bị trói và tra tấn trong nhiều giờ, cho đến khi cảnh sát đến và bắt giam cô.
Sau khi điều tra sơ bộ, cảnh sát đã thả cô mà không buộc tội. Nhưng ngày hôm sau, sau các cuộc biểu tình của các nhóm Hồi giáo, họ đã đưa ra cáo buộc chống lại cô. Họ cáo buộc cô sử dụng các từ ngữ xúc phạm các nhà tiên tri Adam, Abraham và Mohammed, một tội ác bị trừng phạt theo điều 295 C của Bộ luật Hình sự Pakistan.
Phản ứng bảo vệ của một số lãnh đạo Hồi giáo
Ông Hafiz Tahir Mehmood Ashrafi, phụ tá đặc biệt của Thủ tướng về hòa hợp tôn giáo, đã tuyên bố rằng không ai được tự đưa ra công lý, cũng như không được lạm dụng luật phạm thượng. Ông nói: “Tất cả các tổ chức tôn giáo và các nhà lãnh đạo đã lên án việc tra tấn đối với y tá người Ki-tô giáo trong bệnh viện. Chính phủ Pakistan sẽ không dung thứ cho những lạm dụng này.” Ông hứa sẽ điều tra cẩn thận về vụ việc, để khắc phục mọi sự lạm dụng.
Nhà lãnh đạo Hồi giáo Allama Shehryar Raza Abidi đã lên án vụ tấn công và bạo lực, và nói trong một thông điệp video: “Thật đáng xấu hổ khi thấy những phụ nữ Hồi giáo đánh đập một phụ nữ Ki-tô giáo và sử dụng ngôn từ xúc phạm cô ấy. Bạo lực đó cho thấy chủ nghĩa cực đoan và bảo thủ của họ, vốn không phải là giáo lý của Hồi giáo, và truyền đạt một thông điệp và một hình ảnh sai trái về Hồi giáo. Chủ nghĩa bảo thủ này không liên quan gì đến Hồi giáo, vốn là tôn giáo không truyền bá bạo lực.” (Fides 02/02/2021)
Hồng Thủy - Vatican News
Đại Sứ quán Đài Loan cạnh Tòa Thánh giúp người vô gia cư
Đáp lời kêu gọi của Đức Thánh cha Phanxicô, các cộng sự viên của Đại Sứ quán Đài Loan cạnh Tòa Thánh đã phát động một chiến dịch giúp đỡ những người vô gia cư tại Roma.
Theo thông cáo, công bố hôm 27/1/2021 vừa qua, hôm 25/1 trước đó, Đại sứ Mathêu Lý Thế Minh (Matthew Shieh-Ming Lee) và các nhân viên sứ quán đã phân phát 50 túi, gồm các vật dụng cá nhân cho những người nam nữ vô gia cư sống quanh khu vực Quảng trường thánh Phêrô. Trong túi có mũ đội đầu, khăn quàng cổ, găng tay, máy làm ấm tay, khẩu trang, thuốc khử khuẩn, và bánh ngọt.
Trong buổi đọc kinh Truyền tin, trưa Chúa nhật 24/1, Đức Thánh cha nói đến một người Nigeria vô gia cư, 46 tuổi, tên là Edwin, chết vì giá lạnh gần Quảng trường thánh Phêrô. Ông bị nhiều người qua đường không để ý. Lời kêu gọi của ngài đã khơi lên nơi các nhân viên sứ quán Đài Loan sáng kiến tổ chức một chiến dịch bác ái.
Hồi tháng Mười năm ngoái, nhân dịp Quốc khánh của Đài Loan, Sứ quán nước này cạnh Tòa Thánh cũng đã cùng với Đức Hồng y Konrad Krajewski, Chánh sở từ thiện của Đức Thánh cha, và một tổ chức
G. Trần Đức Anh, O.P.
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Bệnh nhân Ba Lan bị bệnh viện Anh rút các ống hỗ trợ sự sống đã qua đời
Bệnh nhân R. S. là một công dân Ba Lan có quan điểm ủng hộ sự sống cách mạnh mẽ; ông đã sống ở Anh nhiều năm. Ngày 6/11 năm ngoái ông phải nhập viện sau khi tim ngừng đập và não của ông bị thiếu oxy trong ít nhất 45 phút.
Cuộc đấu tranh pháp lý
Cuối tháng 11, bệnh viện đại học Plymouth, nơi ông R. S. được điều trị, yêu cầu Tòa Bảo vệ ở London cho phép ngừng điều trị, với lý do ông bị hôn mê và tình trạng của ông có rất ít hy vọng tiến triển ngoài trạng thái ý thức tối thiểu.
Ngày 15/12, thẩm phán cho phép chấm dứt cách hợp pháp các hỗ trợ sự sống cho ông R. S., với lưu ý rằng vợ và con cái ông ủng hộ điều này. Nhưng quyết định này bị các thành viên của gia đình ông phản đối, trong đó có mẹ của ông, hiện đang sống ở Ba Lan.
Ngày 23/12, Tòa phúc thẩm đã bác bỏ kháng cáo của gia đình. Sau đó cả Tòa án châu Âu về Nhân quyền cũng bác bỏ khiếu nại của gia đình.
Phản ứng của gia đình
Mẹ của ông R. S. rất thất vọng vì chính quyền Anh đã quyết định cho con bà chết dần vì thiếu nước. Bà nói: “Những gì nhà chức trách Anh đã làm với con trai tôi là thực hiện an tử cách không chính thức. Không cung cấp dinh dưỡng và nước cho con tôi, thực tế nó cũng giống như tiêm cho con tôi một mũi tiêm để kết thúc cuộc đời, chỉ có điều toàn bộ quá trình này kéo dài hơn, đối xử tồi tệ và vô nhân đạo.”
Một tiền lệ xấu
Quyết định của quan tòa trong vụ này cũng được báo động từ các nhà sinh học và các giám mục Công giáo. Nó có thể tạo thành một tiền lệ. Các tín hữu Công giáo xem việc cung cấp dinh dưỡng và nước cho bệnh nhân hôn mê là nhân đạo, nhưng các bệnh nhân này cũng có thể bị để chết dần vì thiếu nước và dinh dưỡng, dù họ không muốn.
Nói ‘KHÔNG’ với nền văn minh chết chóc man rợ
Các giám mục Anh và Ba Lan chia buồn và cầu nguyện cho gia đình của ông R. S., Đức tổng giám mục Stanisław Gądecki, chủ tịch Hội đồng giám mục Ba Lan đau buồn về cái chết của ông R. S. và nói: “Chúng ta hãy mạnh dạn nói ‘KHÔNG’ với nền văn minh chết chóc man rợ.”
Phát ngôn viên của Hội đồng giám mục Anh và xứ Wales nói: “Chúng ta cầu nguyện rằng những gì đã xảy ra ở đây sẽ không lặp lại trong tương lai, và hy vọng rằng tất cả những người cần hỗ trợ lâm sàng về dinh dưỡng và nước sẽ được đối xử đúng với phẩm giá con người.” (CNA 26/01/2021)
Hồng Thủy - Vatican News
Cậu bé Argentina tránh được viên đạn lạc nhờ Thánh giá đeo trước ngực
Theo báo cáo từ văn phòng cảnh sát San Miguel de Tucumán, thủ phủ của tỉnh Tucumán ở miền Tây Bắc Argentina, “sự việc diễn ra vào khoảng 10 giờ tối ngày 31/12/2020: một cậu bé 9 tuổi tên Tiziano, đến từ vùng lân cận của Las Talitas, đã cùng người cha đến phòng cấp cứu của Bệnh viện Hài Nhi Giê-su ở phía nam của thủ đô với một vết thương nông ở ngực do bị súng bắn.”
Báo cáo cho biết, sau khi được kiểm tra kỹ càng trong 48 phút bởi một số bác sĩ trực, cậu bé được xuất viện.
Ngày 1/1 vừa qua gia đình bé Tiziano đã liên lạc với ông José Romero Silva, một nhà báo của Telefé, để giải thích về việc cậu bé thoát chết: viên đạn găm vào giữa cây thánh giá kim loại nhỏ, món quà cậu bé nhận được từ cha của cậu.
Dì của Tiziano đã gửi cho nhà báo Silva một bức ảnh cho thấy viên đạn đã làm hỏng cây thánh giá, và chính điều này ngăn viên đạn gây ra bất kỳ tổn thương thực sự nào cho cậu bé, ngoại trừ một vết thương nhỏ ngoài da.
Ông Silva đã chia sẻ bức ảnh trên tài khoản Twitter của mình và viết: “Phép lạ của Năm Mới: ngày hôm qua, vài phút trước nửa đêm, một viên đạn lạc găm vào ngực một cậu bé đến từ Las Talitas. Nhưng nó đâm vào một cây thánh giá mà đứa trẻ đang đeo.” (CNA 04/01/2020)
Hồng Thủy - Vatican News
‘Mọi thụ tạo ấy’: Phim truyện ngắn đoạt giải nhất ở Cannes năm 2018
TGPSG -- Với bộ phim ‘All These Creatures (Mọi thụ tạo ấy)’ dài 13 phút, nhà làm phim 36 tuổi người Sydney tên là Charles Williams đã đoạt giải nhất trong hạng mục phim ngắn tại Cannes năm 2018.
Đây là 1 trong 8 bộ phim được chọn từ 3.943 tác phẩm tham gia cuộc thi phim truyện ngắn, và đã giành giải cành cọ vàng tại lễ trao giải ở thành phố Cannes vào tối thứ Bảy 19-5-2018.
Ngoài ra, bộ phim này còn đọat giải cao trong nhiều cuộc liên hoan điện ảnh khác nữa.
Nội dung phim
Phát biểu trong chương trình truyền hình ABC News Breakfast vào sáng thứ Hai 21-5-2018, Williams nói: "Đây là bộ phim ngắn nói về chàng trai Tempest nhìn lại thời niên thiếu của mình và cố gắng tìm hiểu xem chuyện gì đã xảy ra với ông Mal, người cha thân yêu của anh: Người cha ấy bị bệnh tật hay xấu xa? Phải chăng ông đã cố gắng xóa bỏ ký ức của mình mà nó vẫn cứ dẫn đến thảm kịch?"
Bộ phim lấy cảm hứng từ những trải nghiệm cá nhân của Williams: "Tôi tìm cách biến những sự kiện và những ám ảnh từ thời niên thiếu thành một bộ phim gây xúc động cho người xem."
Bộ phim bắt đầu với cảnh nhân vật chính Tempest nhớ lại thời gian cha mình - là ông Mal - đang tìm cách xua đuổi vô số những con ve sầu không ngừng kêu râm ran ở vườn sau nhà ông. Ông rất tức giận, coi chúng như là những lời chúc dữ. Nhưng biết đâu chúng đang muốn gửi cho ông những lời nhắn nhủ nào đó? Vì thế, ông đã cố gắng lắng nghe chúng, và sau đó ông cũng nhận ra rằng: trong máu thịt của ông cũng còn có vô số các sinh vật khác. Phải chăng mọi tế bào trong thân thể ta đều là những sinh vật, và chúng đang muốn ta nghe được tiếng nói của chúng? Chúng đang râm ran lên tiếng như bao nhiêu con ve sầu ở sân sau nhà ông Mal. Ông đã chăm chú lắng nghe tất cả những tiếng nói này, và con người ông bỗng trở nên khác trước, lúc nào cũng giống như đang sống trong một thế giới xa xăm nào đó. Có khi ông hò hét điên cuồng, rồi có một lần ông đánh vợ và bỏ đi biệt tích suốt mấy ngày liền.
Một lần kia, chở Tempest trên xe, ông nói với con mình rằng mọi người chung quanh đều sống ảo, chỉ có ông là sống thật. Chỉ có mình ông mới biết lắng nghe tiếng nói của mọi thụ tạo ấy. Bỗng xe ông đụng vào một con chó. Ông vội mang nó đi bệnh viện, nhưng hình như không có ai muốn chữa trị cho nó nên con chó đã chết. Ông đi biệt tăm. Vài ngày sau, cảnh sát vớt được chiếc xe dưới sông lên, trong đó có xác chết của ông và xác chết của con chó.
Bộ phim kết thúc bằng cảnh Tempest đi vào sân sau nhà mình, lắng nghe tiếng ve sầu kêu râm ran và tự hỏi: Phải chăng mình cũng đang trở nên giống như cha mình?
Phim truyện ngắn này của Charles Williams quả là một bài thơ hiện sinh về nhiều tầng nhiều lớp khác nhau đang hình thành nên con người bên trong của ta. Một bộ phim đầy cảm xúc và cũng tràn đầy tính minh triết. Những hồi tưởng đau đớn và những chi tiết dường như vô nghĩa đã tạo thành một bức tranh ghép phức tạp, nói cho ta biết: ta đã từng là ai và đang trở thành một con người như thế nào. “Không ai biết chắc bộ phận nào trong ta bị bệnh và bộ phận nào mới chính là ta. Ta chỉ biết rằng: mọi sinh vật ấy đang nằm trong thân thể của ta.”
Quá trình thực hiện bộ phim
Williams quay trên phim 16 ly, với kinh phí eo hẹp nhất, ở ngoại ô Dandenong phía đông Melbourne. Anh cố tình làm cho các chi tiết về nhân vật chính Tempest trở nên mơ hồ, để nó có thể phù hợp với bất kỳ ai mà anh chọn vào vai nhân vật này.
Anh đã nói với Rafael Epstein của Đài ABC ở Melbourne vào tháng Tư 2018: “Có một điều rất cụ thể mà tôi cố tìm cho vai chính: Thật khó mà tìm thấy được một kiểu trưởng thành và ngây thơ xuất hiện trực quan trong một bộ phim. Để rộng bề lựa chọn, tôi đã để ngỏ về giới tính và chủng tộc: nam hay nữ hoặc chủng tộc nào cũng được."
Sau một cuộc lựa chọn trong hơn 400 đứa trẻ, anh đã tìm được Yared Scott, sinh tại Ethiopia và được cha mẹ nuôi của cậu nuôi dưỡng ở Melbourne.
"Yared đã có một số kinh nghiệm diễn xuất, là điều khiến tôi rất ngạc nhiên; tôi đã nghĩ có thể mình sẽ chỉ tìm được một đứa trẻ hoàn toàn bất ngờ nào đó thôi."
Williams đã viết lại bộ phim cho phù hợp với lý lịch của Yared, tham khảo ý kiến những người sống trong cộng đồng Ethiopia ở Melbourne để đảm bảo bộ phim vừa chính xác vừa nhạy bén với văn hóa của họ.
Nghệ thuật kể chuyện
Bộ phim đưa chúng ta đắm chìm vào thế giới của Tempest một cách rất thú vị - tạo nên sự đan xen nhuần nhuyễn giữa quá khứ và hiện tại. Mọi thứ mà Tempest kể lại đều là quá khứ, thường giống như giấc mơ, nhưng lại có tính chất tức thời của một điều gì đó đang mở ra trước mắt chúng ta.
Đôi khi lời tường thuật lùi lại, tạo nền tảng mạnh mẽ hơn cho khoảnh khắc hiện tại. Mối quan hệ này - giữa lời nói của Tempest và những hình ảnh mà chúng ta nhìn thấy - đưa chúng ta vào không gian tâm linh của Tempest, giúp ta đi vào trải nghiệm thực sự của anh trong thời điểm ấy, nhưng đồng thời cũng giúp phát hiện ra ý nghĩa sâu xa của nó.
Cha mẹ và con cái
Trong một cuộc phỏng vấn, Williams đã nói về những hình ảnh mà ta có về cha mẹ theo dòng thời gian, để cuối cùng ta xem các ngài như là người chứ không phải là huyền thoại. Lời tường thuật của Tempest thực sự là một cuộc vật lộn trong tâm thức của một người con, cố gắng tìm hiểu và minh giải cho cha mình. Mặc dù Tempest đã lắng nghe nhiều ý kiến khác nhau về cha mình: nào là người bị quỷ ám, nào là người cần quay về làm đúng ý Chúa, là người mắc bệnh tâm thần…, Tempest đã cho rằng không ai biết rõ về cha anh cả. Anh cảm thấy rằng cha mình có thể có một số kiến thức đặc biệt nào đó mà mọi người không nhận ra.
Tuy nhiên, khi kể lại những nỗ lực của một đứa con đi tìm hiểu về thân phụ của mình, bộ phim cũng cho thấy những tổn thương của đứa con do bị lạm dụng, bị bỏ rơi và sợ hãi. Khi cho thấy bệnh tâm thần của cha mẹ có thể gây ra những tiêu cực cho con mình, bộ phim quả là rất sâu sắc, đặc biệt khi Tempest nhiều lần lo lắng rằng: bất cứ điều gì cha anh vướng phải đều có thể xâm nhập vào anh. Rắc rối hơn nữa là những hành động dẫn đến cái chết của người cha, mà bộ phim không cho thấy những hình ảnh này, nhưng Tempest lại đã tường thuật một cách rõ nét cho chúng ta nghe.
Khi làm phim về một cậu bé đang đứng trên ranh giới mong manh giữa việc chữa lành và sự tổn thương lâu dài, Williams đã khôn ngoan né tránh việc giải quyết vấn đề. Tác giả để cho nhân vật Tempest của mình tự xây dựng tương lai cho bản thân. Đó là sự nhạy bén khéo léo, thấm nhuần toàn thể bộ phim, từ việc lựa chọn làm việc với các cố vấn của cộng đồng Ethiopia sau khi chọn diễn viên Yared Scott người Úc gốc Ethiopia vào vai Tempest, đến quyết định tránh miêu tả trực tiếp bạo lực.
Williams còn tỏ ra hết sức sâu sắc khi đưa những con ve sầu vào bộ phim. Chúng không chỉ là biểu tượng của sự tái sinh và biến đổi, mà còn là hình ảnh của sự điên khùng và cảm hứng thần linh.
Đoạt giải
Phát biểu ở Cannes vào cuối tuần lễ ấy, Williams mô tả rằng mình đã "choáng ngợp" khi được một thành viên của hội đồng giám khảo gọi tên.
Williams mô tả Cannes là "thánh địa” tuyệt vời của điện ảnh: “Ngay cả khi chỉ là một bộ phim ngắn được giải thưởng của Cannes thôi, thì cũng là một vinh dự rất to lớn. Và điều đó khiến bạn trở nên ‘danh chính ngôn thuận’ hơn trong tư cách là một nhà làm phim, giúp cho các tính năng chuyên môn được chuyển động hữu hiệu. Chính vì thế, tôi muốn không chỉ ăn mừng, mà còn quyết tâm làm việc chăm chỉ để tận dụng thật tốt cơ hội tuyệt vời này." (theo abc.net.au)
Nguồn: TGP Sài Gòn
Bộ Giáo lý đức tin lên tiếng về vắc-xin chống Covid-19
Corona-Impfung in Jerusalem am Sonntag | AFP or licensors
22/12/2020
Bộ Giáo lý đức tin khẳng định rằng việc sử dụng vắc-xin chống Covid-19 được chế tạo với các dòng tế bào rút từ bào thai bị phá là điều hợp luân lý Công giáo.
- Trần Đức Anh, O.P.
Các ý kiến khác nhau
Trong thông tư công bố ngày 21/12/2020 vừa qua, Bộ Giáo lý đức tin nhận định rằng trong những tháng gần đây có các cuộc thảo luận trong dư luận quần chúng về tính chất luân lý của việc sử dụng một số vắc-xin chống Covid-19 dùng các dòng tế bào rút từ các bào thai bị phá. Về vấn đề này, có những ý kiến khác nhau hoặc đôi khi trái ngược nhau của một số giám mục, các Hiệp hội Công giáo và các chuyên gia được phổ biến qua các phương tiện truyền thông. Bộ được yêu cầu cho ý kiến về tính chất luân lý của vấn đề này.
Vấn đề đã được Tòa Thánh cứu xét
“Đã có một tuyên bố quan trọng của Hàn lâm viên Tòa Thánh bênh vực sự sống về vấn đề này, được trình bày với tựa đề “Những suy tư luân lý về các vắc-xin được chế tạo từ các tế bào lấy từ bào thai người bị phá”, ngày 5/6/2005. Bộ Giáo lý đức tin cũng đã lên tiếng về điều này trong Huấn thị “Dignitas Personae” (Phẩm giá con người), ngày 8/9/2008 trong hai đoạn số 34 và 35. Năm 2017, Hàn lâm viện Tòa Thánh bảo vệ sự sống lại nói về đề tài này với một thông tư.
Phân biệt các trách nhiệm khác nhau
Bộ Giáo lý đức tin viết: “Như Huấn thị ‘Phẩm giá con người’ đã khẳng định, trong những trường hợp sử dụng các tế bào rút từ các bào thai bị phá để tạo ra những dòng tế bào được sử dụng trong việc nghiên cứu khoa học, “có những trách nhiệm khác nhau” về sự cộng tác vào sự ác. Ví dụ, “trong các xí nghiệp sử dụng các dòng tế bào có nguồn gốc bất hợp pháp, trách nhiệm của họ khác với trách nhiệm của những người quyết định phương hướng sản xuất, so với những người không có quyền quyết định nào”.
Hợp luân lý khi sử dụng vắc-xin từ tế bào bào thai bị phá
“Theo nghĩa đó, khi không có các loại vắc-xin chống Covid-19 không thể chấp nhận được về mặt luân lý (ví dụ tại những nước không cung cấp cho các bác sĩ và bệnh nhân những vắc-xin không có vấn đề luân lý, hoặc tại những nước ấy, việc phân phối vắc-xin khó khăn hơn vì những điều kiện bảo tồn và chuyên chở, hoặc khi việc phân phối các loại vắc-xin khác nhau trong cùng một nước, từ phía nhà chức trách y tế, không cho phép các công dân được chọn lựa vắc-xin để chủng ngừa) thì là điều hợp luân lý khi sử dụng vắc-xin chống Covid-19 dùng các dòng tế bào rút từ các bào thai bị phá trong tiến trình nghiên cứu và sử dụng”.
Không buộc tránh sự cộng tác ‘thụ động’ với sự ác
Bộ Giáo lý đức tin giải thích rằng: trong trường hợp sử dụng vắc-xin nói ở đây chỉ là một sự cộng tác ‘thể lý thụ động’, một sự cộng tác “xa” với sự ác. Nghĩa vụ luân lý phải tránh sự cộng tác thể lý thụ động, không phải là điều bó buộc, nếu có một nguy cơ trầm trọng như sự lan tràn Coronavirus trong đại dịch hiện nay. Vì thế, trong hoàn cảnh này, có thể sử dụng tất cả các vắc-xin được nhìn nhận là an toàn và hữu hiệu, với ý thức chắc chắn rằng việc dùng các vắc-xin ấy không có nghĩa là chính thức cộng tác vào việc phá thai, từ đó người ta rút ra những tế bào để chế tạo vắc-xin.
Nghĩa vụ phải bảo vệ sức khỏe bản thân và tha nhân
Bộ cũng khẳng định rằng việc chích ngừa vắc-xin phải có tính cách tự nguyện. Dầu sao luân lý tính của việc chích ngừa không những tùy thuộc nghĩa vụ phải bảo vệ sức khỏe của bản thân, nhưng còn phải theo đuổi công ích nữa. Nếu không có phương tiện khác để chặn đứng hoặc phòng ngừa dịch, thì nên chích ngừa, nhất là để bảo vệ những người yếu và dễ bị lây nhiễm nhất. Dầu sao, những người vì lý do lương tâm từ chối các vắc-xin được sản xuất với các dòng tế bào rút từ các bào thai bị phá, thì phải cố gắng dùng các phương thức phòng ngừa thích hợp khác để tránh trở thành người truyền bệnh.
Nghĩa vụ luân lý của các hãng dược phẩm và chính quyền
Sau cùng, Bộ Giáo lý đức tin khẳng định rằng một nghĩa vụ luân lý của các hãng dược phẩm, các chính quyền và các tổ chức quốc tế, là phải làm sao để các vắc-xin hữu hiệu và an toàn về phương diện y tế, cũng như có thể chấp nhận được về phương diện luân lý, cũng được các nước nghèo nhất có thể có được mà không tốn kém nặng nề đối với họ. Chẳng vậy, sự không thể có vắc-xin trở thành một lý do khác để kỳ thị và bất công khiến các nước nghèo tiếp tục phải sống trong sự nghèo nàn về y tế, kinh tế và xã hội.
Thông tư trên đây mang chữ ký của Đức Hồng y Luis Ladaria cùng với Đức Tổng giám mục Tổng thư ký Giacomo Morandi và được Đức Thánh cha Phanxicô cứu xét, đồng thời phê chuẩn việc công bố trong buổi tiếp kiến ngày 17/12/2020 dành cho Đức Hồng y Tổng trưởng Bộ Giáo lý đức tin.
(Rei 21-12-2020)
Đôi vợ chồng Công giáo tặng hàng trăm con gà tây cho người nghèo ở New York
Năm nay, trong bối cảnh đại dịch virus corona gây ra nhiều thiệt hại, gia đình ông bà Alphonse đã đóng góp nhiều hơn để đảm bảo rằng những người nghèo ở Brooklyn và Queens vẫn có được bữa tối Lễ Tạ ơn đầy đủ. Ông Alphonse nói: “Nhờ ơn Chúa giúp, chúng tôi sẽ tiếp tục làm việc này.”
Khi ông Alphonse còn là một cậu bé, vào tháng 11 hàng năm, cha của ông chất hàng trăm con gà tây vào một chiếc xe tải, đến trường học đón Alphonse và anh trai của ông và họ cùng nhau lái xe đến các xưởng gạch và các bãi cung cấp hàng xung quanh Brooklyn. Họ đến thăm tất cả những người làm việc chung với cha của ông trong suốt cả năm, tặng họ một con gà tây vào lúc 12 trưa ngày thứ Tư trước Lễ Tạ ơn. Sau đó, cha của ông Alphonse sẽ cho tất cả nhân viên của mình nghỉ việc sớm để họ chuẩn bị mừng lễ Tạ ơn vào ngày hôm sau.
Ông Alphonse nhớ lại: “Tôi đã không thể hiểu được tại sao chúng tôi lại làm điều này. Một ngày nọ, cuối cùng chúng tôi hỏi cha tôi và ông trả lời: ‘Con phải hiểu. Thật là tuyệt vời khi giúp đỡ mọi người và Lễ Tạ ơn là thời điểm đặc biệt trong năm.’”
Cha của ông Alphonse qua đời năm 2006. Ông Alphonse và anh trai kế thừa công việc kinh doanh của gia đình. Kể từ khi nghỉ hưu, ông làm công việc quản lý và phát triển bất động sản và điều hành một công ty chuyên nâng cấp và cải tạo căn hộ.
Ông kể rằng một ngày kia, vợ chồng ông đang ngồi nói chuyện với nhau và họ nhớ lại điều thường làm vào thời điểm lễ Tạ Ơn. Họ nhớ lại họ đã hăng hái chất những con gà tây lên xe tải, đi ra ngoài và chăm sóc mọi người." Vợ ông đề nghị tiếp tục lại truyền thống này, vì thế ông đã đến gặp Tổ chức bác ái ở Brooklyn và Queens để xem mình có thể làm gì.
Từ hơn 10 năm nay, Tổ chức bác ái ở Brooklyn và Queens đã tổ chức chương trình tặng gà tây và thực phẩm cho lễ Tạ ơn. Mỗi người sẽ nhận được một phiếu gồm một con gà tây và một giỏ gồm các món cho bữa ăn trong Lễ Tạ ơn. Năm nay tổ chức đã phân phát gần 1.600 con gà tây và 1.200 gói thực phẩm cho các gia đình thiếu thốn.
Năm 2016, ông Alphonse và bà Maria vợ ông đã trở thành nhà tài trợ chính của chương trình tặng quà, quyên góp khoảng 700 con gà tây. Từ đó họ tiếp tục công việc đóng góp đó vào dịp lễ Tạ ơn hàng năm. Ông Alphonse chia sẻ: “Bất kỳ ai cũng có thể viết chi phiếu hoặc gửi một khoản đóng góp. Nhưng tôi phải nói với bạn, đó thực sự là một cảm giác tuyệt vời khi bạn đưa cho một người một con gà tây, người đó sẽ quay lại và nhìn bạn và họ nói "cảm ơn". Và bạn biết đó là một lời cảm ơn chân thành."
Năm nay, bất chấp những thách thức do đại dịch virus corona gây ra, gia đình ông bà Alphonse đã gia tăng quyên góp. Ngoài 700 con gà tây được gửi cho Tổ chức bác ái Công giáo như thường lệ, họ cũng tặng 200 con cho một nhà thờ địa phương.
Năm nay gia đình ông Alphonse phải mua những con gà tây lớn hơn bình thường, với giá cao hơn, bởi vì những con gà tây nhỏ hơn được mua nhiều hơn và do đó khó tìm hơn. Theo ông, năm nay nhiều người chọn ở nhà và tổ chức Lễ Tạ ơn nhỏ hơn. Điều này thực sự có nghĩa là sẽ có nhiều khả năng Lễ Tạ ơn diễn ra trên toàn quốc trong năm nay. Mọi người đang mua những con gà tây nhỏ hơn cho những cuộc tụ họp nhỏ hơn này, vì thế chỉ còn lại những con gà lớn.
Ông Alphonse cho biết doanh thu của công ty của ông đã bị ảnh hưởng trong thời kỳ đại dịch, do nhiều dự án xây dựng ngừng hoạt động trong thời gian đóng cửa. Nhưng ông không thay đổi cam kết tặng gà tây hàng năm. Ông nói: “Có rất nhiều người gặp khó khăn hơn chúng tôi.” Ông biết rằng chắc chắn có nhiều người thực sự cần giúp đỡ ... Năm nay vợ chồng ông sẽ giúp 900 người. Đó là một con số nhỏ so với hàng triệu người nghèo, nhưng họ đang làm nhiều bao nhiêu có thể.
Ông Alphonse cảm thấy biết ơn vì ông đủ may mắn để có thể giúp đỡ được rất nhiều người, và ông đã khuyến khích những người khác giúp đỡ người nghèo nhiều nhất có thể. Ông nói: "Chúng ta coi rất nhiều thứ là điều hiển nhiên, ví dụ như thức ăn trên bàn của chúng ta. Nhưng khi bạn đến những nơi ở các khu phố khác nhau và thấy những người đi ra mang theo một giỏ đồ trợ giúp... bạn thực sự thấy rằng họ thiếu thốn và họ thực sự đánh giá cao điều này.” (CNA 22/11/2020)
Hồng Thủy - Vatican News
Linh Mục Phạm Sĩ Hanh, người xây nhà tĩnh tâm giữa sa mạc
LUCERNE VALLEY, Califonia (NV) – Câu chuyện một linh mục từ Việt Nam sang Mỹ du học, rồi ở lại xây một đan viện trên một mảnh đất khô cằn rộng 80 mẫu, nằm trong vùng sa mạc, quả là một chuyện khó tin.
Đức Giáo Hoàng Francis chúc lành cho công trình Đan Viện Thánh Guise. Bên cạnh là Linh Mục Phạm Sĩ Hanh. (Hình: saintjosephmonasteryca.org)
Càng khó tin hơn, khi trong tay ông không có một đồng nào, và các mối quan hệ xã hội, chỉ gói gọn từ linh mục bề trên, những người bảo lãnh ông du học, và một vài giáo dân thương mến ông.
Khởi đầu của Linh Mục M. Anthony Phạm Sĩ Hanh chỉ có thế!
Hành trình tìm mảnh đất xây dựng Đức Tin
Linh Mục Phạm Sĩ Hanh thuộc dòng Xitô (O.Cist) Hà Tĩnh, Việt Nam. Năm 2001, ông nhận được một học bổng năm năm từ nhà dòng chiêm nghiệm Biển Đức ở tiểu bang Pennsylvania.
Ông kể: “Bắt đầu bề trên cho tôi học đan tu để hướng dẫn cho các thầy sau này hiểu được nguồn gốc đời sống đan tu, hướng đi, đánh giá của giáo hội. Sau một năm, bề trên kêu tôi đổi sang học chuyên về Kinh Thánh. Học Kinh Thánh được một năm thì đổi sang học làm nhà dòng.”
Học được gần hai năm, môt số giáo dân ở Mỹ gợi ý ông mở trung tâm tĩnh tâm. Đó là nhu cầu về tâm linh, họ muốn có nơi đến để tìm lại mình qua lời kinh cầu, qua suy ngẫm, để gội rửa vẩn đục tâm hồn.
“Giáo dân biết tôi ở dòng chiêm niệm, nên mới đề nghị như thế. Đó vừa là nhu cầu của họ, vừa là tình yêu mến giáo dân dành cho tôi. Chính gợi ý đó, bề trên của tôi họp, bàn tính, hỏi han. Thực sự tôi được đi du học để về nước làm thầy giáo. Theo đức tin, những chuyện tôi làm ở đây, đều là sự an bài từng bước của Chúa.”
Nếu có “sự an bài của Chúa” như tâm tình của Linh Mục Phạm Sĩ Hanh, thì chắc chắn, “sự an bài đầu tiên” là cuộc gặp gỡ giữa ông và hai gia đình Công Giáo, anh chị Bằng-Hằng, và anh chị Hải-Hồng, tại Pennsylvania. Hai gia đình không chỉ “hối thúc” ông mua đất, mà còn sẵn sàng tặng ông 20% số tiền đặt cọc để làm thủ tục sang nhượng.
Không tìm được đất ở Pennsylvania, họ tiếp tục về California tìm tiếp, để rồi “sự an bài cuối cùng” về miếng đất xây đan viện xuất hiện.
Linh Mục Phạm Sĩ Hanh kể: “Tháng Mười, năm 2004, tôi về Quận Cam (California) tham dự ‘Hành Trình Emmaus’ lần đầu tiên được tổ chức tại đây. Hai gia đình chị em Hồng và Hải cũng về đây chở tôi đi tìm đất. Ba ngày trời tìm mệt mỏi vẫn không có miếng đất nào phù hợp để mở đan viện. Tôi quyết định mai bay về Pennsylvania. Chuyện mua đất cứ để Chúa lo.”
Buổi chiều cuối cùng ở California, trên đường xem đất về, cả nhóm ghé vào một văn phòng địa ốc chào tạm biệt cô Teresa, người đã giúp đỡ họ rất nhiều trong thời gian qua. “Dù không mua được miếng đất nào, nhưng phải cảm ơn cô ấy vì sự nhiệt tâm đáng quý,” Linh Mục Phạm Sĩ Hanh nói.
“Đúng lúc chúng tôi đến, cô Teresa đang tiếp hai vợ chồng muốn bán miếng đất 80 mẫu của họ ở sa mạc.”
Linh Mục Hanh nghĩ “như một phép lạ,” vì đúng lúc gần như tuyệt vọng, ông lại nhận được “ánh sáng cuối đường hầm.” Ông quyết định dời ngày về Pennsylvania, để đi xem đất. Miếng đất nằm ở đằng sau đường cao tốc 247, “tuyệt đẹp” như ước muốn của ông: Rộng rãi, có núi, không bị ồn vì tiếng xe cộ, không một bóng nhà. vì chẳng có ai ở, nên không có hệ thống điện, nước.
“Tôi tin đây là cách Chúa đặt trách nhiệm vào tôi, bắt tôi khởi đâu bằng một nơi nắng gió, không điện, không nước. Chúng tôi bắt đầu tạo dựng đan viện như vậy đấy.”
Khó khăn chưa hết cho người “không đồng xu dính túi” như Linh Mục Hanh. Khó khăn đến, không từ người bán đất, mà từ cộng đoàn người Mỹ ở Pennsylvania, nơi bảo lãnh ông qua Mỹ du học.
“Họ không chấp nhận cho tôi mua đất vì tôi làm gì có tiền. Luật sư của họ giải thích rất rõ, rất có lý rằng, tôi mới qua Mỹ không người thân thích, tiếng Mỹ không rành, lại không làm ra tiền, nên rất phiền toái nếu sau này có chuyện gì liên quan đến pháp luật.”
“Ngày cả Cha Viện Phó Pier, cũng dùng thành ngữ ‘you’re dead meat’ để cảnh báo rằng tôi đang gặp một rắc rối nghiêm trọng.” Linh Mục Phạm Sĩ Hanh nói tiếp: “Tôi phải thuyết phục cha viện phó rằng hai gia đình giúp tôi qua Mỹ với hai bàn tay trắng. Giờ họ là triệu phú nhờ cố gắng làm việc cật lực. Họ cho tôi 20% tiền đặt cọc mua đất, tôi không nghĩ là họ ‘ngu ngốc.’”
Cuối cùng Linh Mục Hanh cũng thuyết phục được Viện Phó Pier đồng ý. Ông như trút được gánh nặng, dù “ngài không cho tôi đứng tên mua, vì nếu có chuyện gì sẽ ảnh hưởng đến nhà dòng của ngài.”
Cuộc hành trình thực hiện Đức Tin của Linh Mục Phạm Sĩ Hanh trên đất Mỹ chỉ mới bắt đầu. Còn hàng ngàn khó khăn trước mắt, đang đợi ông.
“Dấu chỉ của Chúa qua Thánh Lễ Di Cư”
Linh Mục Phạm Sĩ Hanh chịu chức vào Tháng Năm, 2004, tại Pennsylvania. Tháng Mười, ông mua được miếng đất nằm giữa thung lũng Lucerne thuộc vùng sa mạc quận San Bernardino, California.
Để có tiền trả góp mua đất mỗi tháng $486, ông xin cha bề trên ở Việt Nam cho phép giữ lại tiền xin lễ của giáo dân, khoảng hơn $200 mỗi tháng. Giáo dân biết tin ông mua đất xây đan viện, họ không chỉ đóng góp tiền xin lễ, mà còn gởi thêm vào đó, mỗi lần năm ba chục đô la, để giúp ông đủ tiền trả nợ hàng tháng.
Trả được hơn một năm, qua hai gia đình hai chị em Hồng-Hải, ông quen một gia đình giáo dân ở Florida. Biết ông đang vất vả trả tiền mua đất hàng tháng, họ tặng ông $50,000, giúp ông trả hết tiền đất.
“Năm 2006, để chuẩn bị đón thêm các linh mục từ Việt Nam qua, tôi phải chắc chắn chỗ đó có nước.”
Linh Mục Phan Sĩ Hanh nhớ lại: “Tôi mướn người đến khoan tìm, hai tuần sau mới tìm ra nguồn nước. Còn điện thì tôi mướn hệ thống điện solar. Thế là xong hai việc quan trọng nhất trước khi bắt đầu kế hoạch xây dựng.”
Đầu năm 2007, Linh Mục Phạm Sĩ Hanh và bốn linh mục khác từ Việt Nam qua, về vùng đất “sa mạc” Lucerne Valley, California, “phó thác vào Chúa, và Thánh Giuse” như đức tin của ông, quyết tâm biến mảnh đất khô cằn thành nơi mọi người muốn tìm về để tĩnh tâm, khai sáng tâm trí.
Ông kể: “Hai gia đình đã giúp tôi từ trước đến nay, lại thêm một lần nữa thể hiện tấm lòng của họ. Họ mua một căn nhà ở thành phố Vitorville, rồi cho chúng tôi ở 14 tháng, trong thời gian xây dựng đan viện. Mỗi ngày, 7 giờ sáng chúng tôi ra khỏi nhà đến ‘sa mạc’ làm việc đến 7 giờ tối.”
Họ mướn hai xe máy ủi, nhờ người lái, cùng nhau san đất, chặt cây, dọn dẹp mọi thứ để miếng đất thật quang đãng, sạch đẹp trước khi bắt tay vào xây dựng.
“Chúng tôi làm tất cả mọi việc có thể làm. Việc không làm được, tìm cách nhờ người giúp. Việc ngoài tầm tay thì mới đành chịu bỏ tiền đi mướn. Thứ nhất, chúng tôi không có tiền; thứ hai, nếu có tiền, chúng tôi vẫn phải tiết kiệm để xây đan viện sau này.”
Tháng Mười, năm 2007, nhờ sự giúp đỡ của một số giáo dân Nam California, Linh Mục Phạm Sĩ Hanh tổ chức được một buổi tiệc gây quỹ. Công việc của ông, được cộng đồng công giáo vùng Orange County biết đến, nhờ đó cũng có thêm phần hỗ trợ đáng quý.
Năm 2008, ông mượn được $250,000 không phải trả tiền lời, mua hai căn mobile home, mỗi căn rộng 1,700 sqft. Một nhà là nơi các đan sĩ ở, một nhà dành cho khách đến tĩnh tâm.
Ngày 22 Tháng Ba, năm 2009, Đan Viện tổ chức lễ mừng Bổn Mạng Thánh Giuse, được Giám Mục Mai Thanh Lương làm chủ tế. Hai tuần trước, các đan sĩ đã chuẩn bị mọi thứ tươm tất, đắp đất, trồng cỏ, làm khán đài,… chuẩn bị cho ngày lễ trọng đầu tiên.
Linh Mục Phạm sĩ Hanh kể: “Hai giờ sáng ngày 22, trời bỗng nổi gió. Lạnh không thể tưởng. Rồi có mưa đá. Gió giật sập cả khán đài làm lễ. Tôi lo lắng vô cùng, nên ra chỗ tượng Thánh Giuse cầu nguyện. Lúc đó còn bức tượng nhỏ, chứ không lớn như bây giờ. Tôi nói với ngài rằng tại sao cả tuần nay trời đẹp, mà sao hôm nay lại như thế này? Rồi tôi thấy cuộc đời Thánh Giuse, như những thước phim chiếu trong đầu. Tôi như được soi sáng từ cuộc đời khổ hạnh của ngài, và hiểu rằng không có gì đạt được một cách dễ dàng cả. Tôi nói với ngài là nếu như đó là ý Chúa và ý Thánh Giuse, con chỉ xin một điều duy nhất là giữ cho tất cả những ai lên đây được bình an. Còn con thì Chúa muốn làm gì thì làm.”
Dự tính khai mạc lễ lúc 10 giờ, nhưng 12 giờ trưa, trời mới bớt gió, buổi lễ mới được bắt đầu. Vẫn chưa hết khó khăn, khi Giám Mục Mai Thanh Lương đọc xong bài đọc thứ nhất, thì gió lại bắt đầu thổi mạnh. Những cột cây chống bạt bị nhổ lên, những tấm bạt bay như diều đứt dây, khiến mọi người phải chạy vào nhà trốn gió.
“Chúng tôi tiếp tục làm lễ trong phòng khách của một căn nhà, sau buổi lễ mới đi tìm giáo dân tản mát các phòng để cảm tạ họ,” Linh Mục Hanh tiếp tục câu chuyện.
“Đức Cha Mai Thanh Lương đặt tên cho buổi lễ có một không hai này là ‘Thánh Lễ Di Cư.’ Khi nói lời cảm tạ các cha, tôi chia sẻ suy nghĩ như thế này: ‘Con không biết đây có phải là dấu chỉ mà Chúa qua Thánh Giuse muốn mình phải xây nhà thờ ở dây không?’ Ngay sau Thánh Lễ, rất nhiều người gọi điện thoại, gởi thư về đề nghị chúng tôi quyên tiền xây nhà thờ.”
Theo Linh Mục Phạm Sĩ Hanh, việc xây nhà thờ không nằm trong kế hoạch của ông lúc đó, nhưng vì qua sự việc xảy ra trong Thánh Lễ, giáo dân ủng hộ “dấu chỉ của Chúa” nên ông nghĩ đó chính là thời điểm thuận lợi nhất thực hiện “ngôi nhà thờ Chúa” này.
“Tháng Mười, năm 2009, chúng tôi chính thức tổ chức quyên tiền xây nhà thờ. Cuối năm 2011 bắt đầu xây, và đến năm 2013 thì xong.”
Tiếp tục “chặng đàng Thánh Giá,” xây nhà cho người tĩnh tâm
Ngôi nhà thờ được xây dựng bằng sự cộng hưởng niềm tin của những đan sĩ và mọi người, bằng tình yêu thương, vì họ tin vào “dấu chỉ của Chúa.”
Nhớ lại những ngày khó khăn, Linh Mục Phạm Sĩ Hanh cho biết: “Đó là công trình chung của mọi người. Từ việc mua đất, cho đến những công trình đã được xây dựng ở vùng đất sa mạc này, nếu tôi có ‘7 đầu, 14 tay’ cũng không chẳng làm nổi. Tôi cực thật, nhưng qua đó tôi thấy mình được Chúa chọn để thực hiện công trình của ngài. Thành quả như thế vượt quá sức tưởng tượng của chúng tôi.”
“Giờ tôi đang quyên tiền xây hội trường để có chỗ cho người đến tĩnh tâm.”
Ông chia sẻ suy nghĩ nhẹ nhàng về công trình có trị giá xây dựng khoảng $4 triệu như thế. Bởi đó là việc phải làm, nếu không muốn nói đó là công trình chính để Đan Viện Thánh Giuse thực hiện nhiệm vụ của mình.
“Cái mobile home chỉ tiếp được một lúc 15 người thôi. Từ năm 2013 đến nay, mỗi năm chúng tôi tiếp đón 2,700 đến 3,500 người đến lễ giữa sa mạc này, trong khi sức chứa của nhà thờ theo quy định, chỉ được 100 người. Chính vì vậy chúng tôi phải xây hội trường, để đáp ứng nhu cầu tĩnh tâm của rất nhiều người.”
Theo thiết kế, công trình rộng 24,000 sqft., trong đó 13,000 sqft được dùng làm hội trường, phần còn lại là phòng ở, bếp, nhà vệ sinh, có khả năng tiếp đón cả ngàn người một lúc.
“Nếu tính theo giá bình thường, công trình này phải dự trù tới $9 triệu, nhưng theo dự định ban đầu của chúng tôi thì chỉ tốn khoảng $4 triệu mà thôi.”
Vẫn theo Linh Mục Hanh, sở dĩ ông tiết giảm được hơn một nửa giá trị xây dựng vì nhờ nhiều yếu tố: Người kiến trúc sư từng thiết kế không công nhà thờ nay tiếp tục giúp thiết kế hội trường trên tinh thần tự nguyện, các kỹ sư xây dựng cũng nhận đóng góp công sức, nhiều người có tay nghề tới giúp không lương, một số chủ cơ sở kinh doanh vật liệu xây dựng sẵn sàng bán giá vốn… và “sự đóng góp quý báu đó không thể quy ra tiền được.”
Hiện công trình đang thực hiện xong phần móng, do tình hình đại dịch COVID-19, nên công việc xây dựng chậm lại.
Linh Mục Hanh cho biết thêm, kinh phí vẫn còn thiếu khoảng 30%.
“Cái khó của chúng tôi là không có nguồn thu thường xuyên như các giáo xứ khác. Điều vui mừng là các giáo dân đến đây cầu nguyện hay tĩnh tâm, dù không có bổn phận đóng góp nhưng họ vẫn gởi tiền về. Chính điều này, tôi xem đây là công trình của bề trên, Chúa an bài cho chúng tôi. Và chắc chắn, nó sẽ tạo được rất nhiều lợi ích tâm linh cho mọi người, không chỉ là người Công Giáo.”
Tìm hiểu thêm về Đan Viện Thánh Giuse: http://www.saintjosephmonasteryca.org/ [kn]
Vũ Đình Trọng/Người Việt
Nguồn: Báo Người Việt
Khoa học gia Ý chứng minh coronavirus là nhân tạo, do Trung Quốc chế ra
Asia-News, cơ quan thông tin của Hội Giáo Hoàng Truyền Giáo Hải Ngoại, cho biết theo Giáo sư Joseph Tritto, coronavirus là nhân tạo, do Trung Quốc gây ra.
Giáo sư Joseph Tritto là tác giả cuốn “Cina Covid 19. La Chimera che ha cambiato il Mondo”, nghiã là “Covid 19 của Tầu. Quái thú thay đổi Thế Giới”, vừa được nhà xuất bản Edizioni Cantagalli phát hành trong tháng 9 vừa qua.
Trong cuốn sách này, tác giả đưa ra nhiều luận cứ khoa học dẫn đến kết luận virus này không có trong tự nhiên mà được tạo ra trong phòng thí nghiệm ở Vũ Hán, nói chính xác là thuộc phòng thí nghiệm an toàn sinh học cấp 4 của Trung Quốc.
Ngoài những trách nhiệm đạo đức về những gì đã xảy ra, đại dịch Trung Quốc này đang phá vỡ cuộc sống và nền kinh tế của toàn thế giới, khi hướng đến tương lai.
Theo quan điểm của ông, có một nhu cầu cấp bách cần phải có các quy tắc an toàn trên toàn thế giới nhằm điều chỉnh các nghiên cứu liên quan đến cách tạo ra virus trong các phòng thí nghiệm, về cách các phòng thí nghiệm P4 (an toàn sinh học cấp độ 4) có thể hoạt động, về mối quan hệ giữa các phòng thí nghiệm quân sự và dân sự, và buộc Trung Quốc và các nước khác phải ký công ước về vũ khí sinh học và độc tố.
Đặng Tự Do
Source:Asia News
Chuyện vui có thật: Chết đuối kêu cứu, Chúa gửi đến một chiếc phà nổi bán rượu
( CNA ngày 8 tháng 9 năm 2020 ).Anh Jimmy Macdonald nghĩ rằng mình sẽ chết trong lúc chới với bên chiếc thuyền kayak đã bị lật ngửa ở hồ George ở New York.
Hồ George là một địa danh du lịch nổi tiếng nằm trong vùng núi rừng cũng nổi tiếng không kém là vùng núi hoang vu Adirondack cuả miền bắc tiểu bang New York.
Anh đang tận hưởng một ngày thư thái bên hồ cùng với gia đình, chiêm ngắm và chụp hình cảnh nuí rừng sông nước. Anh không mặc áo phao vì nghĩ rằng sẽ không cần đến nó.
Nhưng chiếc thuyền kayak bị nước cuốn đi, đột nhiên anh thấy mình ở xa bờ và xa cả vợ con. Mặc dù mặt hồ nổi sóng, nhưng anh nghĩ có thể quay về bờ và vì vậy đã xua tay không muốn một số thuyền đi tới giúp đỡ.
Nhưng khi chiếc kayak của anh lật nghiêng và chiếc áo phao vội vàng chỉ mặc được vào đến tai, thì anh Macdonald biết rằng anh ta thực sự khó thoát.
"Tôi nghĩ mình sẽ chết. Tôi hoàn toàn bất lực và ước gì mình đã cầu cứu sớm hơn. Tôi vùng vẫy và kêu xin Chúa giúp tôi, ”anh nói.
Chúa đã nhậm lời của anh, nhưng không giống như xưa Chuá đến bằng cách đi trên nước.
"Từ khóe mắt của tôi, tôi nhìn thấy một chiếc phà tiki." (một xà lan dựng lên một quán bar bán rượu)
Trên chiếc phà tiki đó là một đám đông chủng sinh và linh mục của dòng Phaolô đến từ Chủng viện Thánh Giuse ở Washington, DC. Nhà dòng đang tổ chức một khoá tĩnh tâm bên bờ hồ và trong lúc nghỉ ngơi đã thuê một chiếc phà cuả Tiki Tours để đi du ngoạn.
Các chủng sinh và linh mục đã trợ giúp nhân viên Tiki Tours vớt anh Macdonald lên.
Thầy Noah Ismael, một chủng sinh trên thuyền, nói với NBC Washington rằng đó là "một sự thúc đẩy của Chúa Thánh Thần" đã xảy ra cho anh Macdonald một cách đúng thời đúng chỗ.
Thầy Chris Malano thì nói với WNYT rằng với tư cách là chủng sinh dòng thánh Phaolô, họ là những nhà truyền giáo, và “ngày hôm đó, đã là một sứ mệnh của chúng tôi, là góp mặt và giúp đỡ một người nào đó đang cần đến họ”.
Còn anh Macdonald thì nói với WNYT rằng anh ấy coi sự giải cứu là một “dấu hiệu từ Chúa” rằng cuộc sống của anh vẫn có mục đích trên trái đất.
Anh nói đùa rằng anh cảm thấy cuộc giải cứu có một chút gì khôi hài trong đó. Anh Macdonald đã từng nghiện rượu và đang phục hồi, anh thường làm tư vấn cho nhiều người khác để chữa trị cơn nghiện.
"Thật là buồn cười vì sau khi đã tỉnh táo trong bảy năm và không hề uống một giọt rượu nào, thì bỗng nhiên tôi được vớt lên một cái bar tiki!"
Trần Mạnh Trác
- Dưới cây cọ của nữ họa sĩ Fabiola, các thánh giống như các nhân vật Disney
- Hội Bác ái Vincent von Paul hỗ trợ 3.500 Euro cho Bệnh viện Caritas Nhi đồng ở Bethlehem Palestin trong mùa dịch cúm tàu
- Bình đẳng nam nữ trong Giáo hội: đi bộ hành hương từ Linz, nước Áo đến Rôma
- Phép lạ của em bé George, sinh ngay giữa vụ nổ ở Beirut
- Bức ảnh bác sĩ Colombia lần hạt lan truyền nhanh trên mạng
- Bộ Giáo lý Đức tin: Cử hành Bí tích Rửa tội với nghi thức được sửa đổi tùy tiện là không thành sự
- Tài liệu về COVID-19 phiên bản tiếng việt
- Phi thường: Bệnh viện Nhi Khoa của Tòa Thánh tách được hai được hai trẻ sinh đôi đầu dính vào nhau
- Chatbot truyền giáo
- Các Giám mục Áo hoan nghênh việc đưa môn đạo đức vào chương trình giảng dạy ở trường học