Dân Chúa Âu Châu

𝐓𝐡𝐮̛́ 𝐍𝐚̆𝐦 𝐭𝐮𝐚̂̀𝐧 𝐕𝐈𝐈𝐈 - 𝐓𝐍 - 𝐍𝐚̆𝐦 𝐋𝐞̉
𝐁𝐚̀𝐢 đ𝐨̣𝐜: 𝐇𝐜 𝟒𝟐, 𝟏𝟓-𝟐𝟓; 𝐌𝐜 𝟏𝟎, 𝟒𝟔-𝟓𝟐.
186493105 4337349432962260 6707435525039750380 nTrong năm giác quan, đôi mắt là quan trọng nhất vì nó cung cấp cho trí khôn hình ảnh bên ngoài để suy luận. Đôi mắt dùng để thấy và đọc. Con người thấy những quang cảnh đẹp, những kỳ quan của vũ trụ mà ca ngợi Thiên Chúa. Như trong bài đọc 1, tác giả sách Huấn Ca dùng con mắt để chiêm ngưỡng những kỳ công Thiên Chúa tạo dựng, và dùng trí khôn để suy niệm sự quan phòng của Thiên Chúa, trước khi ông có thể tường thuật lại những gì Ngài làm để cho thế hệ tương lai được biết. Trong Tin Mừng, anh mù Bartimê đã cảm nghiệm được sự đau khổ của việc mù lòa, nên khi biết Đức Kitô đi ngang qua, anh nhất định la to lên xin chữa lành, và Ngài đã cho anh nhìn thấy.

𝟏. 𝐗𝐞𝐦

Khi ấy, Đức Giê-su và các môn đệ đến thành Giê-ri-khô. Khi Đức Giê-su cùng với các môn đệ và một đám người khá đông ra khỏi thành Giê-ri-khô, thì có một người mù đang ngồi ăn xin bên vệ đường, anh ta tên là Ba-ti-mê, con ông Ti-mê. Vừa nghe nói đó là Đức Giê-su Na-da-rét, anh ta bắt đầu kêu lên rằng : “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !” Nhiều người quát nạt bảo anh ta im đi, nhưng anh ta càng kêu lớn tiếng : “Lạy Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !” Đức Giê-su đứng lại và nói : “Gọi anh ta lại đây !” Người ta gọi anh mù và bảo : “Cứ yên tâm, đứng dậy, Người gọi anh đấy !” Anh mù liền vất áo choàng lại, đứng phắt dậy mà đến gần Đức Giê-su. Người hỏi : “Anh muốn tôi làm gì cho anh ?” Anh mù đáp : “Thưa Thầy, xin cho tôi nhìn thấy được.” Người nói : “Anh hãy đi, lòng tin của anh đã cứu anh !” Tức khắc, anh ta nhìn thấy được và đi theo Người trên con đường Người đi.

𝟐. 𝐗𝐞́𝐭

Đức Giê-su đang tiến về gần Giê-ru-sa-lem để chịu Khổ Nạn. Ngài phải đi qua thành Giê-ri-khô, quê hương của chà là, cách Giê-ru-sa-lem 23km phía Đông Bắc. Vừa ra khỏi Giê-ri-khô có một người mù tên Ba-ti-mê, con ông Ti-mê, chắc trước đây anh cũng thuộc cộng đoàn nào đó, nên Mác-cô biết tên anh rõ ràng và biết cả ba của anh nữa. Có tên gọi, anh ta còn hạnh phúc hơn ông phú hộ trong câu truyện Phú hộ và Ladarô. Ông Phú hộ giàu có thật đấy, ngày ngày yến tiệc linh đình, nhưng ông không có cái mà ai cũng có, đó là cái tên gọi, như vậy ông vẫn là một người nghèo.

Chúng ta biết người mù có đôi tai rất thính. Họ có thể rót nước hay đong xăng không bao giờ để tràn ra ngoài. Anh mù Ba-ti-mê này ngồi bên vệ đường, ngoài thành Giê-ri-khô, nghe người qua lại ồn ào và anh biết Đức Giê-su đang đi ngang qua đây. Đây là cơ hội mà anh hằng mong đợi để được chữa lành. Anh biết và tin chỉ có Đức Giê-su mới chữa được chứ không ai khác. Anh liền thốt lên: “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !” Anh kêu tên Giê-su và còn tuyên xưng niềm tin của mình vào Ngài “Con vua Đa-vít”, một danh xưng mà trong Kinh Thánh đã nói đến: ‘Đấng Mê-si-a sẽ đến và xuất thân từ dòng dõi Đa-vít’. Ở đó có nhiều người bắt anh phải im đi. Họ ngăn cản anh không được phép lớn tiếng. Thời nào cũng có những hàng rào ngăn cản lối đi của người nghèo, bệnh tật cả. Đây cũng là điều thử thách đức tin của anh mù Ba-ti-mê này. Anh không chùn bước, không im lặng, anh lớn tiếng hơn “Lạy ông Giê-su, Con vua Đa-vít, xin dủ lòng thương tôi !”

Đức Giê-su dừng lại. Ngài cắt bước tiến cùng với mọi người trên một con đường tiến về Giê-ru-sa-lem, để quan tâm phục vụ người khổ hạnh. Ngài bảo các môn đệ dẫn anh mù đến, thực hành bác ái cho người khổ đau ngay lúc đang tiến về Giê-ru-sa-lem thực hiện ơn cứu chuộc. Thật là ý nghĩa và là bài học sâu xa cho các môn đệ.

𝟑. 𝐋𝐚̀𝐦

Chúa Giê-su biết anh mù cần gì, nhưng Ngài vẫn hỏi anh”Anh muốn tôi làm gì cho anh?”, nghĩa là Chúa Giê-su muốn anh nói lên điều mình muốn, nói lên suy nghĩ của mình. Ngài không cấm anh nói, không cản bước anh. Sau khi anh mù nói lên điều ước muốn “Thưa Thầy, xin cho tôi được thấy” và Chúa cho anh thấy mà không đụng chạm đến anh, vì lòng tin của anh vào Chúa rất tuyệt đối. Thế rồi, khi được sáng mắt, anh đi theo Đức Giê-su trên đường Người đi. Từ nay, anh luôn hằng ca tụng Chúa.

Câu nói của anh mù “Thưa Thầy, xin cho tôi thấy được” đáng để cho chúng ta suy nghĩ. Đó cũng là lời nguyện xin của chúng ta mỗi ngày. Xin Chúa mở mắt cho chúng ta thấy những vẻ đẹp của thiên nhiên mà ca tụng Chúa; thấy được những yếu đuối mỏng giòn của kiếp người mà biết chạy đến cùng Chúa van xin phù trợ; thấy được những điều hạnh phúc mà Chúa quan phòng cho mình.

@ 𝐋𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐠𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧

𝑳𝒂̣𝒚 𝑪𝒉𝒖́𝒂, 𝒙𝒊𝒏 𝒕𝒖𝒐̂𝒏 đ𝒐̂̉ 𝒉𝒐̂̀𝒏𝒈 𝒂̂𝒏 𝒕𝒓𝒆̂𝒏 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏 𝒍𝒂̀ 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 đ𝒂𝒏𝒈 𝒌𝒆̂𝒖 𝒄𝒂̂̀𝒖 𝑪𝒉𝒖́𝒂. 𝑵𝒉𝒐̛̀ 𝒐̛𝒏 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒕𝒓𝒐̛̣ 𝒍𝒖̛̣𝒄, 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏 𝒔𝒆̃ 𝒕𝒖𝒂̂𝒏 𝒉𝒂̀𝒏𝒉 𝒏𝒉𝒖̛̃𝒏𝒈 𝒎𝒆̣̂𝒏𝒉 𝒍𝒆̣̂𝒏𝒉 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒃𝒂𝒏, đ𝒆̂̉ 𝒏𝒉𝒐̛̀ đ𝒐́ 𝒎𝒂̀ 𝒕𝒊̀𝒎 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒉𝒂̣𝒏𝒉 𝒑𝒉𝒖́𝒄 𝒐̛̉ đ𝒐̛̀𝒊 𝒏𝒂̀𝒚, 𝒗𝒂̀ đ𝒐̛̀𝒊 𝒔𝒂𝒖 𝒍𝒂̣𝒊 đ𝒖̛𝒐̛̣𝒄 𝒉𝒖̛𝒐̛̉𝒏𝒈 𝒏𝒊𝒆̂̀𝒎 𝒗𝒖𝒊 𝒃𝒂̂́𝒕 𝒕𝒂̣̂𝒏. 𝑪𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏 𝒄𝒂̂̀𝒖 𝒙𝒊𝒏 𝒏𝒉𝒐̛̀ Đ𝒖̛́𝒄 𝑮𝒊𝒆̂-𝒔𝒖 𝑲𝒊-𝒕𝒐̂, 𝑪𝒐𝒏 𝑪𝒉𝒖́𝒂, 𝒍𝒂̀ 𝑻𝒉𝒊𝒆̂𝒏 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒗𝒂̀ 𝒍𝒂̀ 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏, 𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒉𝒂̆̀𝒏𝒈 𝒔𝒐̂́𝒏𝒈 𝒗𝒂̀ 𝒉𝒊𝒆̂̉𝒏 𝒕𝒓𝒊̣ 𝒄𝒖̀𝒏𝒈 𝑪𝒉𝒖́𝒂, 𝒕𝒓𝒐𝒏𝒈 𝒔𝒖̛̣ 𝒉𝒊𝒆̣̂𝒑 𝒏𝒉𝒂̂́𝒕 𝒄𝒖̉𝒂 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝑻𝒉𝒂́𝒏𝒉 𝑻𝒉𝒂̂̀𝒏 đ𝒆̂́𝒏 𝒎𝒖𝒐̂𝒏 đ𝒐̛̀𝒊. 𝑨𝒎𝒆𝒏.

Lm. Nhan Quang