Dân Chúa Âu Châu

BARACK OBAMA, Người Mỹ Da Đen Đầu Tiên Trong Lịch Sử Hoa Kỳ

BY: ĐỖ ĐỨC THỐNG

Cứ bốn năm, người dân Mỹ lại nô nức đi bầu tổng thống. Tuy là một quốc gia đứng hàng đầu về tự do dân chủ, nhưng Hoa Kỳ chỉ có hai đảng lớn nhất đủ uy tín và trường tồn trên sân khấu chính trị là đảng Cộng Hòa (Republican Party) và đảng Dân Chủ (Democatic Party). Các ứng cử viên của cả hai đảng đã gay go tranh cử vòng đầu để được chỉ định là ứng cử viên chính thức ra tranh cử tổng thống Mỹ nhiệm kỳ 2009-2011. Dù mới chỉ tranh cử vòng đầu mà các ứng cử viên đã phải tốn hàng chục triệu Mỹ-kim. Chính vì vậy người ta thường nói "không tài giỏi và giầu có, đừng hòng tranh cử tổng thống Mỹ!"
Để quí độc giả có thể theo dõi cuộc tranh cử tổng thống Mỹ, chúng tôi sẽ lần lượt trình bày hai bài:
Bài 1: Barack Obama, người Mỹ da đen đầu tiên trong lịch sử Hoa Kỳ, ra tranh cử tổng thống. (DCÂC tháng 10/2008)
Bài 2: John McCain, anh hùng trong chiến tranh Việt Nam, có đánh bại được Barack Obama trong cuộc tranh cử tổng thống Mỹ năm 2008 không? (DCÂC tháng 11/2008)

I-Đôi hàng tiểu sử Barack Obama

Barack Hussein Obama sinh ngày 4.8.1962 tại Honolulu, Hawaii trong một gia đình cha là Barack Obama.Sr người da đen ở Nyang’oma Kogelo, vùng Siaya, Kenya Phi Châu; mẹ là Ann Dunham người Mỹ da trắng ở Wichita, tiểu bang Kansas. Cha là sinh viên du học gặp mẹ khi cùng học đại học Hawaii ở Manoa. Sau đó hai người lấy nhau, rồi ly dị lúc Barack Obama mới 2 tuổi. Gia đình tan vỡ, cha Obama trở về Kenya và chỉ gặp mặt con một lần nữa trước khi chết trong một tai nạn xe hơi vào năm 1982. Khi Obama lên 6 thì mẹ lại kết hôn với nhà địa chất Lolo Soetora và gia đình dời về nhà chồng ở Indonesia năm 1967. Lúc 10 tuổi Barack Obama học trường địa phương ở thủ đô Jakarta, nhưng sau đó trở về Honolulu sống với ông bà ngoại, tiếp tục chương trình học vấn tại trường Punahou cho tới khi mãn khoá trung học vào năm 1979. Mẹ Obama chết vì bệnh ung thư năm 1995.
Thời kỳ còn học trung học, Obama tự thú từng hút marijuana, cocaine và nghiện rượu. Ông thú nhận đó là thời kỳ luân lý suy đồi nhất. Sau trung học phổ thông, Obama di chuyển về Los Angeles và học ngành khoa học chính trị tại đại học Columbia ở Nữu Ước. Obama đậu cử nhân năm 1983 tại đại học Columbia và làm việc một năm cho công ty dịch vụ quốc tế (Business International Corporation) và nhóm nghiên cứu lợi ích công chúng Nữu Ước (New York Public Interest Reasearch Group).
Sau 4 năm ở thành phố Nữu Ước, Obama di chuyển về Chicago làm việc như một nhà tổ chức, từ tháng 6/1985 tới tháng 5/1988, giám đốc của Chương trình Phát triển Các cộng đồng (The Development Communities Project: DCP), một tổ chức Cộng đồng Giáo hội bao gồm 8 giáo xứ Thiên Chúa giáo ở Greater Roseland. Trong nhiệm kỳ giám đốc 3 năm, nhóm tham mưu của Obama gia tăng từ 1 tới 13 nhân viên, ngân sách tăng từ 70.000MK lên tới 400.000MK; thành lập chương trình huấn nghệ, sư phạm và thành lập tổ chức bênh vực quyền lợi của những người thuê mướn nhà cửa ở khu Aligeld Gardens. Obama cũng làm cố vấn và huấn luyện cho Hội Gamaliel, một viện tổ chức cộng đồng.
Obama học luật khoa đại học Hardvard năm 1988. Cuối năm đầu, dựa trên khả năng và bài viết thi đua, Obama được chọn làm chủ bút tạp chí trường luật và qua năm thứ hai được chọn làm chủ tịch (chủ nhiệm) của ban biên tập có 80 cộng sự viên. Năm 1990, Obama là người da đen đầu tiên được chọn vào chức vụ chủ nhiệm tạp chí trường luật Harvard và tốt nghiệp tiến sĩ luật năm 1991.

Việc được chọn làm chủ nhiệm tạp chí trường luật của đại học Harvard là cơ hội tốt khiến đại học luật Chicago trao tặng Obama bằng hữu nghị và cung cấp một văn phòng để viết sách. Ban đầu Obama tính viết xong quyển sách trong vòng một năm. Nhưng sách bị kéo dài vì có liên quan tới hồi ký cá nhân. Để công việc không bị gián đoạn, Obama và vợ du lịch tới Bali, Indonesia, nơi Obama dùng thời gian rỗi và cảnh trí yên tĩnh để viết sách trong nhiều tháng. Bản thảo kết thúc và in thành sách có tựa đề "Những ước mơ từ cha tôi" (The Dreams from My Father) xuất bản giữa năm 1995.
Obama gặp vợ, nữ luật sư Michelle Robinson, vào tháng 6/1989, khi ông được nhận làm việc cho công ty luật pháp Sidley Austin. Hai người thành hôn vào ngày 3/10/1992 và cho ra đời hai con gái: Malia sinh năm 1998 và Natasha năm 2001. Do lợi tức bán sách, năm 2005 gia đình dời Hyde Park thuộc tiểu bang Chicago tới căn nhà trị giá 1,6 triệu Mỹ-kim (MK) ở vùng phụ cận Kenwood. Tháng 12/2007, tạp chí Money ước lượng gia đình Obama có khoảng 1,3 triệu MK. Dựa vào số tiền thuế trả lại người ta biết lợi tức của gia đình Obama khoảng 4,2 triệu MK, gia tăng 1 triệu so với năm 2006 và 1,6 triệu so với năm 2005. Lợi tức thu được phần lớn do việc bán các tác phẩm của Obama: "Những ước mơ từ cha tôi" (The Dreams from My Father (1995) – "Sự dũng cảm của Hy vọng" (The Audacity of Hope (2006) - "Quốc gia của người Mỹ da đen" (The State of Black America (2007) - "Cải tiến lãnh đạo Mỹ" (Renewing American Leadership (2007) -"Ông ta tin gì?" (What He Believes In (2008) – "Barack Obama và John McCain" (Barack Obama vs. John McCain 2008).
Về bên cha, Obama có 7 anh chị em cùng cha khác mẹ, 6 người còn sống. Về bên mẹ Obama có cô em gái cùng mẹ khác cha tên Maya Soetoro-Ng. Cô Maya kết hôn với một người Tầu quốc tịch Gia Nã Đại. Trong tác phẩm "Những ước mơ từ cha tôi", Obama thắt chặt tình liên đới với gia đình mẹ để chứng minh tiền nhân là dòng dõi Mỹ, giống như hoàn cảnh của Jefferson Davis, tổng thống Liên bang miền Nam trong cuộc nội chiến Hoa Kỳ.
Trong tác phẩm "Sự dũng cảm của Hy vọng" Obama viết ông không lớn lên trong một gia đình có tín ngưỡng, mẹ sinh trưởng trong một gia đình không tôn giáo (có nơi ông nói không thực hành đạo giáo phái Phúc Âm (Methoist) và Rửa Tội (Baptist). Cha ông lớn lên là người Muslim, nhưng coi như vô thần khi cha mẹ cưới nhau; còn người cha ghẻ thì coi tôn giáo không đặc biệt hữu dụng. Trong sách Obama giải thích rằng qua làm việc với các nhà thờ người da đen lúc 20 tuổi, với tư cách người tổ chức, ông hiểu được sức mạnh phong tục tôn giáo của người Mỹ gốc Phi Châu có khả năng kích thích sự thay đổi xã hội.

II-Các Hoạt động của Barack Obama

-Về dân sự:

Obama là giảng sư dậy luật hiến pháp tại đại học luật Chicago 12 năm (1992-2004). Năm 1993, Obama cộng tác với công ty Barnhill & Galland gồm 12 luật sư nghiên cứu về dân quyền và phát triển kinh tế vùng phụ cận. Năm 1992, Obama là một trong các hội viên của ủy ban giám đốc thành lập công ty vô vị lợi "Public Allies" nhằm phát triển tài năng lãnh đạo của tuổi trẻ. Sau đó ông từ chức trước khi vợ (Michelle) trở thành giám đốc điều hành của công ty Public Allies Chicago vào năm 1993. Obama còn làm việc trong ban giám đốc điều hành của Quỹ Bác ái (Woods Fund of Chicago) nhằm giúp đỡ người nghèo (1985) và Hội Bác ái Joyce Foundation (1994-2002), Phát triển chuyên nghiệp và trợ giúp kỹ thuật.

-Về chính trị

Obama được bầu thượng nghị sĩ tiểu bang Illinois năm 1996 và tái đắc cử năm 1998 và 2002. Năm 2003, Obama trở thành chủ tịch Ủy ban y tế và nhân sự của Thượng viện Illinois. Ông từ chức thượng nghị sĩ tiểu bang để tranh cử vào Thượng Viện Hoa Kỳ vào tháng 11/2004
Với bằng tiến sĩ luật, kinh nghiệm hành nghề và khả năng ăn nói trước quần chúng, Obama đã tiến nhanh trên chính trường Hoa Kỳ. Sự nổi tiếng đầu tiên bắt đầu vào tháng 7/2004, khi Obama xuất hiện và phát biểu tại đại hội quốc gia của Đảng Dân Chủ nhân cuộc tranh cử tổng thống Mỹ. Trong đại hội này Obama đề cập tới hai sự kiện quan trọng:
-Đề cao cựu chiến binh trong Đệ Nhị Thế chiến; trong đó có ông ngoại của mình;
-đề cao chương trình "Sự phân phối mới" (New Deal) mà tổng thống Franklin D. Roosevelt đã đề ra từ năm 1933-1939, sau cuộc khủng hoảng tài chính và kinh tế thế giới năm 1929, nhằm mục tiêu giúp đỡ người nghèo, cải tổ hệ thống tài chính và phục hồi kinh tế;
-đề cao Đạo luật Chiến binh "G.I.Bill" (tên chính là Servicemen’s Readjustment Act of 1944) nhằm giúp lính Mỹ trở về từ chiến trường Đệ II Thế chiến được đền bù một năm lương thất nghiệp; cho họ vay tiền mua nhà và mở mang nghề nghiệp.
Dựa vào lịch sử Hoa Kỳ, Obama phê bình quan điểm của người tham gia bầu cử và đặt vấn đề dân chúng Mỹ phải tìm ra sự thống nhất trong các khác biệt qua lời phát biểu: "Không có một nước Mỹ tự do và một nước Mỹ bảo thủ; chỉ có Hiệp Chủng Quốc Mỹ" (There is not a liberal America and a conservative America; there’s the United States of America).
Dựa vào lịch sử và thành quả của các chính sách của cố tổng thống Roosevelt, Obama chú tâm vào chương trình thay đổi kinh tế và các ưu tiên về xã hội của chính phủ Mỹ. Obama đặt vấn đề với chính quyền Bush về điều khiển chiến tranh Iraq và trách nhiệm của Hoa Kỳ đối với các chiến binh.
Bài diễn văn được phần lớn hệ thống truyền thông và báo chí phổ biến khiến Obama trở thành một nhân vật chính trị được nhiều người biết tiếng. Nhờ vậy, Obama thành công trong cuộc tranh cử vào Thượng Viện Hoa Kỳ năm 2004. Tháng 11/2004, Obama đạt được 70% số phiếu, tỷ lệ cao nhất trong lịch sử bầu cử của tiểu bang Illinois. Đối thủ Alan Keyes chỉ được 27%. Obama là thượng nghị sĩ da đen thứ năm trong Thượng Viện Hoa Kỳ và là người thứ ba được dân bầu.

Tranh cử tổng thống năm 2008:

Ngày 10.2.2008, Barack Obama tuyên bố ra tranh cử tổng thống Mỹ từ mặt tiền của thủ đô cũ của tiểu bang Illinois là tòa nhà Springfield, nơi vào năm 1858, cố tổng thống Abraham Lincoln đã đọc bài diễn văn vang danh trong lịch sử "The House Divided Speech" vào ngày 16.6.1858, khi được đảng Cộng Hòa chỉ định làm ứng cử viên Thượng Viện Mỹ.
Dưới con mắt của các nhà bình luận chính trị thì Obama khá khôn ngoan khi gợi lại cho dân chúng biết quá trình lịch sử thành hình của quốc gia Hoa Kỳ. Biến cố quan trọng nhất là chính sách về sự thống nhất lãnh thổ và xóa bỏ chế độ nô lệ mà tổng thống Abraham Lincoln đã đề ra.
Những người am hiểu lịch sử và đối lập cho rằng Obama khá láu cáy và tư cao tự đại, dám đem trường hợp tranh cử của mình so với đường lối của một trong các tổng thống lừng danh nhất của Hoa Kỳ, tổng thống Abraham Lincoln. Ngày 7.6.2008, sau khi phu nhân cựu tổng thống Bill Clinton thất bại trong cuộc vận động để được đảng Dân Chủ đề cử, Obama đương nhiên trở thành ứng cử viên chính thức của đảng Dân Chủ tranh cử tổng thống.

III-Nhận định

Câu hỏi 1: Tại sao Barack Obama từ một người không mấy ai biết tiếng bỗng trở thành nhân vật nổi danh trên chính trường Hoa Kỳ?
Ngoài bắng cấp tiến sĩ luật, chủ nhiệm tạp chí đại học luật Harvard, giám đốc các tổ chức từ thiện; Obama được nhiều người biết tiếng sau khi ông đọc một bài diễn văn xuất sắc tại đại hội đảng Dân Chủ đề cử thượng nghị sĩ John Kerry ra tranh cử tổng thống năm 2004 tại Boston. Những câu đặc biệt trong bài phát biểu được nhiều người vỗ tay như:
"Các chuyên viên có thói quen chia Hoa Kỳ ra làm vùng xanh và vùng đỏ. Vùng xanh là Dân chủ phóng khoáng, vùng đỏ là Cộng hòa bảo thủ. Nhưng cũng giống như ở vùng đỏ, trong vùng xanh dân chúng cũng có đức tin tôn giáo, cũng không muốn cảnh sát rình rập xem chúng ta đọc gì, và cũng khuyến khích con nít chơi baseball quốc hồn quốc túy. Trên quê hương này có những người yêu nước nhưng chống chiến tranh tại Iraq, và cũng có người yêu nước ủng hộ cuộc chiến Iraq. Tóm lại chúng ta là một dân tộc đồng nhất. Chúng ta đều trung thành với lá cờ và sẵn sàng hy sinh tính mạng bảo vệ tổ quốc này."

Bài diễn văn giúp Obama trở thành ngôi sao sáng của đảng Dân Chủ và giúp ông đắc cử TNS Hoa Kỳ của bang Illinois tháng 11 năm 2004. Đây cũng là cơ hội giúp ông thắng Hillary Clinton, phu nhân cựu tổng thống Bill Clinton, trong cuộc tranh cử để được đảng Dân Chủ chọn là ứng cử viên của đảng. Nhiều người đã yểm trợ tài chính cho Obama và hiện nay quỹ tranh cử của Obama gia tăng hàng trăm triệu Mỹ-kim. Ông được người da đen coi như thần tượng và giới trẻ rất ngưỡng mộ, một hiện tượng hiếm có trong lịch sử Hoa Kỳ.
Dựa vào tiểu sử của Obama, người ta thấy ông là trẻ da đen mồ côi, nhưng đã vất bỏ mặc cảm, cố gắng học thành tài và thành công trên chính trường. Văn bằng tiến sĩ luật khoa đại học Harvard, một đại học nổi tiếng nhất của Hoa Kỳ, và chức vụ thượng nghị sĩ là hai chứng minh thực tế để dân chúng Mỹ, da trắng cũng như da đen, mến phục.
Dựa vào quá trình hoạt động trong các tổ chức từ thiện và dân quyền, phát triển khả năng lãnh đạo của tuổi trẻ và tranh đấu cho người nghèo là các hoạt động có tính cách nhân đạo, người ta thấy Obama là gương mẫu đáng cho tuổi trẻ Mỹ noi theo.
Dựa vào tài ăn nói trước quần chúng và chính sách đổi mới, trong khi Hoa Kỳ đang rơi vào tình trạng kinh tế suy thoái và quan hệ quốc tế bị khủng hoảng vì chiến tranh xâm lăng Iraq, người ta thấy dân chúng Mỹ lắng nghe Obama, muốn có sự thay đổi chính quyền và hy vọng Obama sẽ làm được việc này.
Dựa vào lịch sử lập quốc Hoa Kỳ, lấy gương tổng thống Abraham Lincoln làm phương châm: thống nhất đất nước, không phân biệc mầu da, dẹp bỏ chế độ nô lệ, phát triển kinh tế, phục hồi uy tín của Hoa Kỳ theo chính sách của cố tổng thống Franklin D. Roosevelt v.v… người ta coi Obama như là một biểu tượng cần thiết trong giai Hoa Kỳ cần dành lại uy tín trên chính trường thế giới.
Chúng tôi hy vọng sẽ có dịp trình bày ba bài thuyết trình, cũng là ba chính sách, đã đưa tên tuổi của tổng thống Abram Lincoln lên đỉnh cao và đi vào lịch sử của Hoa Kỳ: "The House Devided Speech" (1858), "The Gettysburg Address" (1863) và "The second inaugural address" (1865).
Câu hỏi 2:Tại sao Barack Obama đáng phục như vậy lại bị chống đối và tính mạng bị đe dọa?

1-Biến cố Mục sư Jeremiah Wright

Obama từng là giáo dân của Cộng đoàn Giáo hội Thống Nhất Ba Ngôi của Chúa Ki-tô (Trinity United Church of Christ) ở tiểu bang Chicago do Mục sư (MS) Jeremiah Wright cai quản. Trong bài thuyết trình "Một Liên hiệp Hoàn hảo hơn" (A More Perfect Union) tại trung tâm hiếp pháp quốc gia ở Philadelphia, Obama đã nhắc lại vấn đề hiến pháp, nô lệ, mầu da mà Mục sư Wright cũng đã thuyết giảng trước đây. Nhắc lại các vấn đề này, người ta nghĩ Obama muốn đả kích người da trắng và các chính sách của các chính phủ Mỹ trước đây theo luận điệu của MS Wright, người đã rửa tội cho Obama.
Tháng 3/2008, đài truyền hình ABC nhắc lại nhiều bài giảng của Mục sư Wright trong đó có hai bài đáng chú ý nhất là "Ngày sụp đổ của Jerusalem" (The Day of Jerusalem’s Fall) giảng ngày 16.9.2001 và "Lẫn lộn giữa Thiên Chúa và Chính quyền" (Confusing God and Government) giảng ngày 13.4.2003.

-Ngày sụp đổ của Jerusalem:

Dựa vào biến có khủng bố Trung tâm Thương mại Thế giới (The World Trade Center) ngày 11.9.2001, MS Wright đã lên án Hoa Kỳ như: chiếm đất của các bộ lạc da đỏ là khủng bố; bỏ bom Grenada, Panama, Libya, Hiroshima, Nagasaki và ủng hộ quốc gia khủng bố (ám chỉ Do Thái) chống lại Palestina và chống Nam Phi (ám chỉ Anh quốc) là khủng bố. MS Wright nói với bổn đạo hãy xét lại vấn đề liên hệ với Thiên Chúa, đừng đi từ căm thù kẻ thù có vũ trang đến căm thù người vô tội. Ông cũng nói bóng gió là "Những con gà của Mỹ đang về nhà để đậu" ("American’s chickens are coming to roost’’ được giới am tường diễn nghĩa là Mỹ đã tự đem vụ khủng bố 11.9.2001 đổ lên đầu mình). MS Wright nói tiếp: "Bạo lực đẻ ra bạo lực, căm thù đẻ ra căm thù, và khủng bố đẻ ra khủng bố v.v…" Bài giảng này được hiểu ngày sụp đổ của Hoa Kỳ đang đến và nhắc nhở người tín hữu nhớ lời Đức Giê-Su đã tiên báo thành Jerusalem sẽ bị sụp đổ "Thầy bảo thật anh em: tại đây, sẽ không còn tảng đá nào trên tảng đá nào!" (Mt.24,2). Lời tiên đoán của Đức Giê-Su đã trở thành sự thật. Đền thánh Jerusalem bị phá hủy hoàn toàn vào năm 73 bởi quân đội La Mã dưới quyền chỉ huy của tư lệnh chiến trường, tướng Titus Flavius Vespasianus (sau trở thành Hoàng Đế La Mã) và phó tư lệnh, tướng Tiberius Julius Alexander

-Lẫn lộn Giữa Thiên Chúa và chính quyền:

MS Wright cho rằng nhiều chính quyền đã thất bại vì dối trá và thay đổi; nhưng Thiên Chúa không dối trá và không thay đổi. Chính quyền Mỹ dối trá về niềm tin mọi người được sinh ra bình đẳng. Sự thật là họ tin rằng mọi người da trắng được sinh ra bình đẳng. Sự thật là họ vẫn không tin người phụ nữ da trắng được sinh ra bình đẳng, trong sự tạo thành hay văn minh … Chính quyền dối trá về biến cố Trân Châu Cảng (Pearl Harbor), Vịnh Bắc Việt (Gulf of Tonkin), Campuchea, Nigaragua, và Nelson Mandela, (người tranh đấu cho Nam Phi độc lập, bị CIA giúp bỏ tù ông ta và chính quyền Nam Phi dối trá về Mandela) v.v… Chính quyền dối trá về bệnh HIV như một phượng tiện tiêu diệt dân da mầu Phi Châu, dối trá về tổng thống Saddam Hussein có liên hệ với tổ chức khủng bố Al-Qaeda và biến cố khủng bố ngày 11.9.2001 để mở cuộc hành quân xâm lăng Iraq v.v…
Chính vì Obama có liên hệ mật thiết tới MS. Wright, nên người ta nghĩ bài thuyết trình của Obama cũng hàm ý như nội dung của hai bài giảng trên: Hoa Kỳ kỳ thị mầu da và chính quyền Mỹ dối trá!
Để bác bỏ dư luận cố tình gán cho mình đồng quan điểm chống chính quyền Mỹ và người da trắng như ông thầy của mình, Barack Obama và vợ Michelle đã tuyên bố rút khỏi Cộng đoàn của MS Wright vào ngày 31.5.2008.

2-Tổng thống Mỹ dễ bị ám sát

Ngược dòng thời gian, người ta vẫn chưa quên tổng thống Abraham Lincoln đã bị tài tử John Wilkes bắn chết trong rạp hát năm 1865 vì chính sách thống nhất đất nước và giải phóng nô lệ da đen; TT. John F. Kennedy bị Harvey Oswall bắn chết năm 1963; TT. Ronald Reagon bị một thanh niên 26 tuổi bắn chết hụt vào năm 1981; TT. George H. Bush (cha) bị nhóm 16 người của Saddam Hussein mưu toan nổ bom khi ông đọc diễn văn nhân kỷ niệm ngày giải phóng Kuwait năm 1993; năm 1994, TT. Bill Clinton đang ngồi trong Tòa Bạch Ốc bị một cựu chiến binh bắn vào tòa nhà nhưng không gây thiệt hại gì; năm 2001, TT. George W. Bush đang làm việc trong Tòa Bạch Ốc bị một kế toán viên bắn hàng loạt đạn vào tòa nhà, nhưng không sao; năm 2005 khi TT. George W. Bush đọc bài diễn văn tại Georgia, một tên khủng bố ném lựu đạn vào khán đài, nhưng may mắn cho ông, trái lựu đạn không nổ.
Người ta cũng không quên Mục sư Martin Luther King (1929-1968), một người da đen nổi tiếng về tranh đấu cho dân quyền, đặc biệt cho dân da đen, được giải thưởng Nobel Hòa bình năm 1964, đã bị ám sát khi đang đứng trên lan can của một quán trọ (Motel) ở Memphis, Tennessee vào chiều ngày 4.4.1968. Câu nói để đời "Tôi có một ước mơ" (I have a dream) của MS Martin Luther King trong cuộc biểu tình tại thủ đô Hoa Thịnh Đốn (Washington D.C) vào ngày 28.8.1968 được coi như châm ngôn đối với người da đen và nay được Obama lập lại nhiều lần.
Hình ảnh và cái chết của MS King như nhắc nhở Obama có cha là da đen cũng sẽ không tránh khỏi sự kỳ thị của các nhóm da trắng cực đoan và có thể sẽ bị ám sát vào bất cứ lúc nào.
Theo tin tức ngày 27.8.2008, có 4 thanh niên da trắng đã bị bắt vì can tội chủ mưu ám sát Obama. Thanh niên tên Tharin Robert Gartrell, 28 tuổi, lái chiếc xe thuê đã bị cảnh sát chặn tại ngã tư đèn xanh-đỏ dẫn vào hội trường Denver, nơi Obama sẽ xuất hiện trước khoảng 80.000 đại biểu trong Đại hội Quốc gia của đảng Dân Chủ. Khám xe cảnh sát bắt được 2 khẩu súng, một ống nhòm, nhiều máy điện thoại nhỏ, nhiều két đạn, áo giáp, bằng lái xe giả và nhiều thuốc methamphetamine. Theo cảnh sát trưởng Victor Ross đây là một đe dọa tới tính mạng của Obama. Sau khi Gartell bị bắt, tại một khách sạn gần đó, bạn của Gartrell là Shawn Robert Adolf đã nhẩy ra khỏi cửa sổ để tẩu thoát; nhưng bị gẫy khuỷu tay và bị cảnh sát tóm được. Nathan Johnson, một bạn khác của Gartrell cũng bị FBI bắt tại khách sạn và đang điều tra. Đây không phải là lần đầu tiên Obama bị hăm dọa. Trong tháng giêng 2008, vợ Obama cũng đã thổ lộ nỗi lo lắng của mình về số phận của chồng. Kể từ tháng 5/2007, khi Obama tuyên bố ra tranh cử tổng thống thì vấn đề bảo vệ an ninh chặt chẽ, không thua gì tổng thống Bush, đã được FBI thi hành.

3-Khủng bố 11.9.2001 do Muslims thực hiện, nay tại sao dân Mỹ lại bầu cho Obama, một người Muslim?

Mặc dù Barack Hussein Obama đã theo Thiên Chúa Giáo và trở thành giáo dân của Cộng đồng của Mục sư Wright; nhưng dưới con mắt Hồi giáo thì Obama vẫn là người Muslim. Các quan điểm dưới đây đã được các giới Hồi giáo nhận định:
-Để làm sáng tỏ vấn đề, Obama cần xác nhận trước quần chúng: không bao giờ là người Muslim, luôn luôn là tín đồ Thiên Chúa giáo; hoặc là một bằng hữu của Muslim hay một người bỏ đạo Islam. Thế giới Hồi giáo ít khi nhìn nhận ông là tín đồ Thiên Chúa giáo; nhưng là Muslim hay người Muslim bỏ đạo.
-Theo Lee Smith thuộc Viện Nghiên cứu Hudson thì cha của Obama là người Muslim và theo Luật Hồi Giáo thì con ông ta là người Muslim. Mặc dù trong các điều luật giải thích không có sự ép buộc trong tôn giáo, một trẻ Muslim theo đạo cha hay mẹ… nhưng đối với người Muslim trên thế giới thì Obama là người Muslim. Hơn thế, danh sách của trường học tại Nam Dương (Indonesia) đã ghi ông là người Muslim.

-Nhật báo Ai Cập, tờ Al-Masri al-Youm, ghi nhận Obama là người Muslim.

-Tổng thống Mu’ammar al-Qaddafi của Libya cho rằng Obama là người Muslim với nguồn gốc Phi Châu và Islam.

-Một nhà phân tích của đài truyền hình Al-Jazzera gọi Obama không phải là tín đồ Thiên Chúa Giáo, người khác nói cha Muslim Kenya và Naseem Jamail nói Obama không muốn gọi mình là Muslim; nhưng người Muslim vẫn coi ông là đồng đạo.
-Một số thủ lãnh Hồi giáo tại Hoa Kỳ vẫn coi Obama là người Muslim. Sayyid M. Syeed, Chủ tịch Xã hội Islam Bắc Mỹ, phát biểu trong Hội nghị ở Houston rằng: Obama dù thắng hay thất bại trong cuộc bầu cử thì đó cũng là gương cho tuổi trẻ Muslim có thể trở thành tổng thống của đất nước này.
-Louis Farrakhan trong tổ chức Quốc gia Islam (Nation of Islam) có khoảng 50.000 người Muslim, cho rằng Obama là niềm hy vọng của thế giới và so sánh Obama giống như nhà sáng lập đạo Islam, Fard Muhammad. Lời phát biểu này có nghĩa Quốc gia Islam đã được thành lập tại Hoa Kỳ mà không tốn xương máu hay vật chất, vì Obama một người Muslim đã trở thành tổng thống Mỹ, tổng thống của quốc gia Islam.

-Về phía đối lập, người Hồi giáo cho rằng Obama đã phản bội tôn giáo lúc được sinh ra, đã bỏ đạo Islam. Theo đạo Hồi thì người phản lại đạo sẽ bị tử hình và bất cứ người Muslim nào cũng có quyền giết chết kẻ bỏ đạo. Như vậy, Obama không chỉ bị nhóm da trắng quá khích giết chết mà cả người Muslim cũng có thể thủ tiêu ông ta vì theo Thiên Chúa giáo. Bằng chứng cho thấy rằng Tổ chức khủng bố Al-Qaeda đã thổi phồng lời tuyên bố của Obama "Tôi không là người Muslim".
-Bà Shireen K. Burki của đại học Mary Washington coi Obama như là ứng cử viên ước mơ của trùm khủng bố Ossama bin-Laden. Bà tin rằng nếu Obama trở thành tổng tư lệnh của Hoa Kỳ thì Al-Qaeda thích khai thác nguồn gốc của Obama để chứng minh rằng, một kẻ bỏ đạo đang lãnh đạo thế giới chống khủng bố hầu kích thích những người đồng tình hành động".
Qua các sự kiện nêu trên, người ta lo ngại cho số phận của Obama, đặc biệt khi ông trở thành tổng thống Mỹ.
Về phía Hồi Giáo chắc cũng có người vui mừng và hãnh diện vì Hoa Kỳ sẽ được lãnh đạo bởi một người Muslim gốc da đen!