Tin Thế Giới
Tin Thế Giới
Đức cha Hinder: Thảm trạng đau thương của dân Yemen
- Viết bởi G. Trần Đức Anh, O.P.
Đức cha Paul Hinder, Đại diện Tông tòa nam Arabia, tố giác thảm trạng đau thương của dân chúng tại Yemen: nạn nghèo đói gia tăng, thiếu lương thực, giá cả tăng vọt vì lạm phát, thêm vào đó là bệnh dịch tả và thiếu nước trong lành đang gây hại cho dân chúng
Trong cuộc phỏng vấn dành cho hãng tin Fides của Bộ truyền giáo, hôm 14/11/2020 vừa qua, Đức cha Paul Hinder, 76 tuổi, người Thụy Sĩ, thuộc dòng Capuchino, cho biết chiến tranh tại Yemen giữa phe chính phủ và phiến quân đã làm cho hơn 120.000 người thiệt mạng trong 5 năm qua. Ngoài ra, toàn thể dân chúng ở bán đảo Arập cũng bị thương tổn trầm trọng về kinh tế do đại dịch. Đa số các tín hữu Kitô tại bán đảo Arập là những công nhân di dân và trong thời buổi đại dịch hiện nay, họ không có công ăn việc làm và phải trở về nước.
Đức cha Paul Hinder cho biết Giáo hội địa phương tìm cách giúp đỡ các tín hữu gặp khó khăn, đặc biệt dân nghèo tại Yemen, những người bị bỏ rơi. Ví dụ, tại thành phố Sanaa, các thừa sai bảo đảm việc săn sóc miễn phí cho các bệnh nhân và những người túng thiếu. Các Nữ tu thừa sai bác ái của Mẹ Têrêsa giữ một vai trò rất quan trọng trong lãnh vực này, và công việc phục vụ của các chị thu hút thiện cảm và lòng quí mến của dân chúng.
Đức cha Hinder cũng cho biết thách đố lớn mà Yemen phải đương đầu hiện nay, là làm sao cải tiến những điều kiện sống của dân chúng. Theo Chương trình Phát triển của Liên Hiệp Quốc (UNDP), Yemen trở thành nước nghèo nhất thế giới, nếu cuộc xung đột hiện nay kéo dài cho đến năm 2022. Phúc trình của Liên Hiệp Quốc cho thấy chiến tranh khiến nền kinh tế của Yemen bị sụp đổ, và từ năm 2015 đến nay đã bị mất đi 89 tỷ Mỹ kim. Tổng sản lượng nội địa sụt từ 3.577 Mỹ kim mỗi đầu người, xuống còn 1.950 Mỹ kim, một mức độ chưa từng thấy kể từ năm 1960. Năm 2014, 25% dân Yemen bị suy dinh dưỡng, nhưng nay tỷ này lên tới 36% và sắp lên tới 50% trong thời gian tới đây.
Theo Đức cha Hinder, vấn đề bây giờ là làm sao đưa viện trợ từ nước ngoài vào Yemen.
G. Trần Đức Anh, O.P.
Cơ quan liên bang xác nhận bầu cử 2020 ‘an toàn nhất lịch sử Mỹ’
- Viết bởi Th. Long
Cơ quan liên bang xác nhận bầu cử 2020 ‘an toàn nhất lịch sử Mỹ’
Nov 12, 2020 cập nhật lần cuối Nov 12, 2020
WASHINGTON, DC (NV) – Một cơ quan liên bang thuộc Bộ Nội An (DHS) xác nhận cuộc bầu cử năm nay là “an toàn nhất lịch sử Mỹ,” theo ABC News hôm Thứ Năm, 12 Tháng Mười Một.
Trong thông báo của Cơ Quan An Ninh Mạng và Cơ Sở Hạ Tầng (CISA), thuộc DHS, cơ quan này tuyên bố không có bằng chứng bất kỳ hệ thống bỏ phiếu nào bị phá hoại.
Một cử tri bỏ phiếu ở Richland, Iowa, trong ngày bầu cử 3 Tháng Mười Một. (Hình minh họa: Mario Tama/Getty Images)
“Không có bằng chứng bất kỳ hệ thống bỏ phiếu nào xóa bỏ hoặc làm mất phiếu bầu, đổi phiếu bầu, hoặc bị phá hoại theo bất kỳ cách nào,” thông báo cho biết.
“Dù biết có nhiều tuyên bố vô căn cứ và cơ hội tung tin giả về tiến trình bầu cử, chúng tôi có thể bảo đảm với người dân rằng chúng tôi hết sức tin tưởng tính trung thực và độ an toàn của cuộc bầu cử, và người dân cũng nên tin tưởng như vậy,” thông báo cho hay.
“Mỗi khi có thắc mắc gì, người dân hãy xem các giới chức bầu cử là nguồn đáng tin cậy vì họ chịu trách nhiệm về bầu cử,” vẫn theo thông báo.
Từ ngày bầu cử 3 Tháng Mười Một đến nay, Tổng Thống Donald Trump cùng các cố vấn liên tục cáo buộc gian lận lan tràn và cho rằng có hàng ngàn phiếu bầu bất hợp pháp, đồng thời, đâm đơn kiện ở một loạt tiểu bang nơi ông thua ứng cử viên đảng Dân Chủ Joe Biden.
Đến nay, ban tranh cử của ông Trump cũng như nhóm luật sư của họ chưa đưa ra được bằng chứng đáng kể nào.
Trong khi đó, Tổng Thống Trump vẫn chưa chấp nhận thua cuộc, và chỉ có vài nhà lập pháp Cộng Hòa công khai chúc mừng Tổng Thống đắc cử Biden. (Th.Long) [qd]
Nguồn: https://www.nguoi-viet.com/election-2020/co-quan-lien-bang-xac-nhan-bau-cu-2020-an-toan-nhat-lich-su-my/
Hội nghị đầu tiên về “Phụ nữ, đức tin và ngoại giao”
- Viết bởi Ngọc Yến - Vatican News
Có hơn 1.000 đại diện của Ấn Độ giáo, Phật giáo, Do Thái giáo, Kitô giáo, Hồi giáo và các tôn giáo khác tham gia thảo luận trực tuyến về các hình thức chính trị mới.
Ban tổ chức cho biết trong các buổi gặp gỡ, các bài tham luận nhằm tìm kiếm “những cách thức mới để thúc đẩy đối thoại liên tôn trong những thời điểm khó khăn và trên các mặt trận khác nhau: xây dựng hòa bình và chống khủng bố, môi trường, lãnh đạo, kích động thù địch, di cư và bạo lực giới”.
Thủ tướng Đức, bà Angela Merkel nói rõ trong bài phát biểu khai mạc cuộc họp rằng: “Chúng ta thường bỏ qua những gì phụ nữ có thể làm để chung sống hòa bình.” Bà nhận định: “Những người nhận giải Nobel Hòa bình là những mẫu gương truyền cảm hứng cho nhiều người khác bằng lòng dũng cảm của họ; nhưng cho đến nay trong số 135 người được trao, chỉ có 17 người là phụ nữ”. Và thủ tướng Đức kết luận: “Không nghi ngờ gì nữa, có rất nhiều phụ nữ xứng đáng nhận được giải thưởng vì hoạt động xây dựng hòa bình của họ”.
Các chủ đề thảo luận có thể theo dõi trực tuyến (https://www.rfp.org/women-faith-diplomacy/) bao gồm: thứ Tư về bình đẳng giới và thách thức đối lại hận thù; Thứ Năm nói về giáo dục và bảo vệ môi trường; trong phiên họp cuối cùng, vào ngày thứ Sáu 13/11, “lời kêu gọi thay đổi” sẽ được trình bày. (Sir.11/11/2020)
Ngọc Yến - Vatican News
Hệ lụy cuả một chính quyền Biden với Công Giáo Hoa Kỳ.
- Viết bởi Trần Mạnh Trác
Khi ông Biden được làm chủ Toà Bạch Cung thì ông sẽ trở thành người Công Giáo thứ hai nhận chức tổng thống Hoa Kỳ. Người đầu tiên là Tổng thống John F. Kennedy, đắc cử năm 1960 và bị ám sát năm 1963.
Từng làm phó cho ông Obama, người ta nghĩ rằng ông sẽ tiếp tục mối giao hảo ngoại giao thân tình với Vatican và kỳ vọng sẽ giống như ông Obama, được đón tiếp nồng nhiệt tại Vatican (3-2014) và đổi lại là một cuộc tông du cuả Đức Giáo Hoàng Phanxicô sang Hoa Kỳ, giống như chuyến tông du tháng 9-2015, từng là một biến cố sôi nổi toàn cầu làm lu mờ cả việc ông Tập Cận Bình tới thăm Hoa Kỳ ngay sau đó.
Đó sẽ là một sự đối nghịch với sự giao hảo giữa Vatican và chính quyền cuả ông Trump, có vẻ dè dặt hơn. Cuộc viếng thăm Giáo hoàng cuả ông Trump (5-2017) rõ ràng có những sai biệt giữa đôi bên về vấn đề di dân và khí hậu. Ông Trump sau đó đã bổ nhiệm bà Callista Gingrich làm đại sứ thường trực. Bà là một phụ nữ sùng đạo, tác giả cuả nhiều cuốn sách giaó dục cho trẻ em và năm 2020 đã được ban huân chương cao quí nhất cuả Vatican với chức Hậu (Dame) cuả dòng Hiệp sỹ Tông Toà Đại Thập Tự hiệu toà Piô IX (Dame Grand Cross of the Order of Pius IX.)
Nhưng ông Trump “tuy nói dữ mà lại không làm”, nghiã là dù cho những bất đồng về chính sách và cả về tính khí bề ngoài nữa, nhưng trong suốt thời gian ông cầm quyền, ông không hề một lần nào gây thiệt hại cho giáo hội Hoa Kỳ và đã được các giám mục Hoa Kỳ ca ngợi rộng rãi vì đã ban hành các biện pháp bảo vệ quyền tự do tôn giáo, thúc đẩy các biện pháp hạn chế phá thai và tài trợ liên bang cho các phòng khám phá thai. Ông cũng được khen ngợi vì đã bổ nhiệm thẩm phán Amy Coney Barrett vào Tòa án Tối cao.
Ông Trump dĩ nhiên vẫn bị giáo hội Hoa kỳ chỉ trích vì đã hạn chế số lượng người tị nạn nhập cảnh vào Mỹ, và đã tái lập án tử hình liên bang.
Còn ông Biden thì sao?
Ông là một nhà chính trị lão luyện chuyên nghiệp, chỉ biết làm chính trị mà thôi, và do đó người ta nghĩ rằng ông sẽ ‘nói rất ngọt’ giống như ông Obama vậy nhưng ‘làm dữ’! Hoàn toàn đảo ngược với người tiền nhiệm là ông Trump.
Người ta dự kiến ông sẽ thaó dỡ tất cả các biện pháp bảo vệ sự sống và tự do tôn giáo mặc dù hôm nay ông còn dùng những lời lẽ ôn hoà như sau:
“Đây là lúc tranh cử kết thúc, là lúc chúng ta hãy dẹp bỏ sự tức giận và những lời lẽ gay gắt đằng sau chúng ta và xích lại gần nhau như một quốc gia. Đã đến lúc nước Mỹ phải đoàn kết và chữa lành. Là Hợp chủng quốc Hoa Kỳ, không có gì chúng ta không thể làm, nếu chúng ta cùng làm với nhau.”
Trong chiến dịch tranh cử, ông Biden đã cam kết bãi bỏ các lệnh cấm viện trợ nước ngoài đối với các nhóm quảng bá hoặc thực hiện phá thai và hủy bỏ các biện pháp bảo vệ tự do tôn giáo khỏi việc bảo hiểm tránh thai.
Hai việc vừa nói trên thì ông Biden có thể thực hiện dễ dàng với một chử ký trên một sắc lệnh hành pháp, và người ta nghĩ rằng các nhà thương Công Giáo, các dịch vụ cô nhi cuả Công Giáo, các dịch vụ di dân và các nữ tu viện dưỡng lão v.v… sẽ lại một lần nữa phải lao đao với việc ‘vác chiếu lên toà’ qua các vụ kiện cáo liên miên…giống như thời cuả ông Obama.
Hơn thế nữa, ông còn cam kết đưa các biện pháp bảo vệ phá thai và các biện pháp bảo vệ giới tính sâu rộng nhất vào luật liên bang. Hai biện pháp sau thì còn tuỳ vì đảng Cộng hòa vẫn còn kiểm soát Thượng viện.
Trước cuộc bầu cử, chủ tịch Hạ viện Nancy Pelosi đã cam kết bỏ Tu chính án Hyde, một lệnh cấm tài trợ cho hoạt động phá thai. Ông Biden đã từng ủng hộ Tu chính án Hyde nhưng trong cuộc bầu cử sơ bộ của đảng Dân chủ năm 2019, khi phải đối mặt với áp lực từ những người tranh cử khác, ông đã xoay tròn 180 độ và nói rằng ông cũng phản đối Tu chính án này…
Thực ra chúng ta chưa thể đánh giá chính quyền Biden một cách chính xác được vì chính quyền đó chưa bắt đầu, nhưng trong khi hy vọng những sự xấu nhất sẽ không xẩy ra, có lẽ chúng ta cũng cần chuẩn bị cho một mối giao hảo khó khăn giống như những sự thoả thuận giữa Vatican và Trung Hoa vậy.
Ngay sau khi ký vào thoả thuận Vatican-Trung Hoa còn chưa ráo mực(2018, 2020), thì các nhà thờ Công Giáo bị đóng cửa, các thánh giá bị đập phá, các giám mục, linh mục, tu sĩ, nữ tu bị tống cổ ra ngoài tu viện. Tất cả là nhân danh Thoả Thuận…
Nói một đằng làm một nẻo, đó là trò chính trị lươn lẹo mà…Câu nói bất hủ cuả ông Thiêu hình như vẫn còn văng vẳng ở đâu đây: ”Đừng nghe những gì CS nói, hảy xem những gì CS làm”
LHQ: tự do báo chí là điều chính yếu cho công lý và hòa bình trên thế giới
- Viết bởi Thanh Quàng SDB
Tổng Thư ký Liên hợp quốc và Tổng Giám đốc UNESCO đã đưa ra các thông điệp cho Ngày Quốc tế Chấm dứt tình trạng đối xử bất công với các ký giả vào ngày 2/11.
(Tin Vatican)
Ông Tổng thư ký Liên hợp quốc kêu gọi một nền báo chí tự do và bảo vệ các ký giả khỏi những đe dọa: thủ tiêu, bạo lực và các mối nguy hiểm đặt để các phóng viên trong tình trạng bất ổn, làm cho họ phải thông tin sai lạc và không trung thực!
“Khi thế giới chống lại đại dịch COVID-19, tôi nhắc lại lời kêu gọi cho một nền báo chí tự do có thể đóng vai trò quan yếu đối với nền hòa bình, công lý, phát triển bền vững và nhân quyền”, Ông Antonio Guterres, Tổng thư ký Liên hợp quốc đề cập trong thông điệp nhân Ngày Quốc tế Chấm dứt bạo lực chống lại các ký giả được đánh dấu vào hôm thứ Hai 2/11.
Đạo luật ngày 2 tháng 11 đã được Thượng hội đồng LHQ thông qua vào tháng 12 năm 2013, thúc đẩy các quốc gia thành viên thực hiện các biện pháp cụ thể nhằm chống lại trào lưu uy hiếp hiện nay, liên quan đến tội ác chống lại các ký giả, nhằm thúc đẩy một môi trường an toàn và tạo điều kiện cho các ký giả làm việc độc lập và không bị áp lực thái quá. Ngày này được chọn để kỷ niệm vụ ám sát hai nhà báo người Pháp bị giết ở Mali vào ngày 2 tháng 11 năm 2013.
Đại dịch và báo chí
Trong thông điệp của mình, Ông Guterres lưu ý rằng cơn đại dịch đã dấy lên những nguy cơ mới đối với các ký giả và nhân viên truyền thông, nguy cơ an toàn cho họ ngày càng tăng. “Đã có ít nhất 21 vụ tấn công vào các ký giả lúc họ đưa tin về các cuộc biểu tình trong nửa đầu năm 2020 - bằng với số vụ tấn công như vậy trong cả năm 2017”
Theo UNESCO, một Tổ chức Giáo dục, Khoa học và Văn hóa của Liên hợp quốc thống kê thì có gần 1.200 ký giả đã thiệt mạng từ năm 2006 đến 2019 vì cố gắng đưa tin cho công chúng.
Xã hội phải trả giá khi các ký giả thiếu an toàn
Các ký giả cũng phải chịu những áp lực như đe dọa, truy tố, bắt giữ, bỏ tù, cô lập và giam giữ không điều tra và truy tố tội ác cho họ.
Ông Tổng thư ký Liên Hợp Quốc lập luận "khi các ký giả bị tấn công thì toàn thể xã hội phải trả giá". “Nếu chúng ta không bảo vệ các ký giả,” ông nói, “khả năng của chúng ta trong việc duy trì thông tin và đưa ra các quyết định dựa trên bằng chứng sẽ bị cản trở nghiêm trọng.” "Khi các ký giả không thể thực hiện công việc của họ một cách an toàn, chúng ta sẽ mất đi một sự bảo vệ quan trọng trước đại dịch thông tin sai lệch và thông tin sai lệch đã và đang tràn lan trên các trang mạng."
Ông Guterres nói: "Tin tức và phân tích dựa trên sự thật, phụ thuộc vào sự bảo vệ và an toàn cho các ký giả ", những người thực hiện các báo cáo độc lập, bắt nguồn từ nguyên lý cơ bản của "báo chí là không sợ hãi hoặc bị mua chuộc!"
"Nói sự thật với sức mạnh"
Bà Audrey Azoulay, Tổng giám đốc UNESCO cũng đưa ra một thông điệp tương tự cho Ngày Quốc tế chấm dứt tội ác chống lại ký giả rằng “một trong những vai trò quan trọng nhất của ký giả là đưa sự thật ra ánh sáng, tức là “nói sự thật trước quyền lực”. Tuy nhiên, bà ấy lấy làm tiếc vì đối với quá nhiều ký giả, “sự thật và quyền lực không phải lúc nào cũng được đặt ra trước mắt”. Từ năm 2010 đến năm 2019, gần 900 ký giả đã thiệt mạng khi đang làm công việc của họ, hơn 150 ký giả thiệt mạng trong hai năm qua.
Bà Azoulay lưu ý rằng hầu hết các ký giả đang bị sát hại trước các tình huống xung đột, để điều tra các vấn đề như tham nhũng, buôn người, lạm quyền chính trị, vi phạm nhân quyền và các vấn đề môi trường. Bà lấy làm tiếc là bảy trong tám vụ giết người, thủ phạm của những tội ác này không bị trừng phạt. Các ký giả cũng phải đối diện với các mối đe dọa, bắt cóc, bắt bớ, bỏ tù hoặc quấy nhiễu và đặc biệt là nhắm vào phụ nữ.
Năm nay, chiến dịch “Chống tội phạm” của UNESCO đang nêu bật một số rủi ro cụ thể mà các ký giả phải đối diện trong khi phanh phui sự thật. Người đứng đầu UNESCO đã kêu gọi mọi người hãy tham gia vào chiến dịch, đồng thời kêu gọi tất cả các Quốc gia Thành viên, các tổ chức quốc tế và phi chính phủ hợp lực để đảm bảo an toàn cho các ký giả và xử lý nghiêm minh tội ác chống lại các ký giả.
Bà Azoulay nói: “Chỉ bằng cách điều tra và truy tố tội ác chống lại các chuyên gia truyền thông, chúng ta mới có thể đảm bảo quyền truy cập thông tin và quyền tự do ngôn luận.” "Chỉ bằng cách nói sự thật với quyền lực, chúng ta mới có thể thúc đẩy một nền hòa bình, công lý và phát triển bền vững trong xã hội của chúng ta."
Thanh Quảng, SDB
Tòa án Brazil cấm một tổ chức vận động phá thai dùng tên “Công giáo”
- Viết bởi Hồng Thủy - Vatican News
Thẩm phán Jose Carlos Ferreira của San Paolo quyết định rằng “Việc bảo vệ quyền quyết định phá thai, điều Giáo hội lên án rõ ràng và nghiêm khắc, có một sự xuyên tạc rõ ràng và không tương thích về tên được sử dụng liên quan đến mục đích và hành động cụ thể của hiệp hội, trực tiếp tấn công đạo đức và phong tục tốt đẹp, cộng thêm việc làm tổn hại đến thiện ích và công ích.”
Hiệp hội Đức tin và Văn hóa của trung tâm Don Bosco đã đệ đơn kiện với lý do là từ “Công giáo” được nhóm ủng hộ phá thai dùng là không hợp lý, vì “với lý do bảo vệ ‘quyền sinh sản của phụ nữ’, nó thực sự cổ vũ cho việc giết trẻ sơ sinh trong bụng mẹ”.
Một tòa án cấp dưới đã bác đơn khiếu nại vì cho là nó vô căn cứ và nói rằng chỉ có một vị lãnh đạo Giáo hội mới có thẩm quyền để đưa ra khiếu nại như vậy. Nhưng Trung tâm Don Bosco đã đệ đơn kháng cáo lên tòa án cao hơn, và hôm 27/10, tòa án này đã ra phán quyết có lợi cho trung tâm.
Thẩm phán Ferreira đã viết trong quyết định của mình rằng tổ chức “Những người Công giáo vì Quyền được quyết định” trình bày một sự “không tương thích công khai, hiển nhiên, hoàn toàn và tuyệt đối với các giá trị” của “Giáo hội Công giáo nói chung và cách phổ quát”.
Ngoài ra, thẩm phán ra phán quyết rằng “quyền tự do ngôn luận sẽ không bị xâm phạm và hiệp hội có thể bảo vệ các giá trị và ý tưởng của mình (bao gồm cả việc phá thai) nếu hiệp hội cho là phù hợp, miễn là nó sử dụng một cái tên phù hợp, không giới thiệu nó với xã hội dưới danh nghĩa của một tổ chức khác áp dụng một cách công khai và rõ ràng các giá trị đối lập.” (CNA 01/11/2020)
Hồng Thủy - Vatican News
Gần 100 ngàn trẻ em Yemen có nguy cơ tử vong vì suy dinh dưỡng nặng
- Viết bởi Văn Yên, SJ - Vatican News
Đại dịch virus corona, nền kinh tế suy giảm, chiến tranh và viện trợ quốc tế cắt giảm đã làm trầm trọng thêm cuộc khủng hoảng nhân đạo vốn đã tàn khốc tại Yemen, làm gia tăng tình trạng suy dinh dưỡng ở thanh thiếu niên đến mức chưa từng có trước đây.
Các chuyên gia cảnh báo rằng: Tại một số khu vực trên cả nước, số liệu về tình trạng suy dinh dưỡng cấp tính ở trẻ vị thành niên đang ở mức đáng báo động, với “gần 100 nghìn trẻ em có nguy cơ tử vong”.
Theo số liệu do Liên hợp quốc công bố hôm 27/10, đã có hơn nửa triệu trường hợp trẻ em dưới 5 tuổi bị suy dinh dưỡng cấp tính tại một số khu vực phía nam Yemen. Một cuộc điều tra ở phía bắc (do phiến quân Houthi kiểm soát) vẫn đang diễn ra, chắc chắn cũng sẽ đưa ra kết quả tương tự.
Cuộc chiến ở Yemen bùng phát năm 2014 do xung đột nội bộ giữa chính phủ thân Ả Rập Xê-út và phiến quân Shiite Houthi thân Iran, đã suy thoái vào tháng 3 năm 2015 với sự can thiệp của liên quân Ả Rập do Riyadh dẫn đầu. Cuộc chiến này đã làm cho hơn 10 nghìn người chết và 55 nghìn người bị thương. Trong khi đó, các cơ quan độc lập đã ước tính (vào cuối 7/2018) có khoảng 57 nghìn người chết.
Theo Liên Hiệp Quốc, cuộc xung đột đã gây ra “cuộc khủng hoảng nhân đạo tồi tệ nhất trên thế giới”, cộng với virus corona, đang khiến hàng triệu người đang cận kề với nạn đói và trẻ em sẽ phải gánh chịu hậu quả trong 20 năm tới. (Asianews 28/10)
Văn Yên, SJ - Vatican News
Nguồn: Đài Chân Lý Á Châu
Muốn ‘Make American Great Again’, Cần Giúp Dân Việt Nam
- Viết bởi Hà Minh Thảo
Chữ Again nhắc chúng ta biết là, trong quá khứ, nước Mỹ đã có ít nhất một lần Vĩ Ðại. Thật vậy, lịch sử Mỹ cận đại đã và đang chứng minh điều đó.
I. - DÒNG LỊCH SỬ MỸ - VIỆT
Sau khi hoàn thành trách vụ Tư lịnh Tối cao Quạn đội Ðồng minh và chiến thắng Ðệ Nhị Thế chiến ngày 08.05.1945, Thống tướng Dwight D. Eisenhower đã vinh quang nhậm chức Tổng thống Mỹ ngày 20.01.1953. Lúc đó, Mỹ là cường quốc duy nhất kinh tế và quân sự. Ðối với cộng sản, Tổng thống Eisenhower đã de dọa sử dụng vũ khí nguyên tử để buộc Trung cộng phải ngưng bắn trong chiến tranh Triều tiên và gây áp lực với Liên xô trong thời Chiến tranh lạnh.
Ðối với Quốc gia Việt Nam thân yêu, Pháp đã yêu cầu Tổng thống Mỹ giúp đỡ Ðông Dương thuộc Pháp chống lại Việt Nam cộng sản (VNCS) được Liên xô và Trung cộng chi viện dồi dào. Năm 1953, Tổng thống phái Tướng John O’Daniel đến Việt Nam nghiên cứu và năm 1954, Mỹ đã viện trợ kinh tế và quận sự cho nước này và, sau đó, từ 1955, cho Việt Nam Cộng hòa (VNCH).
Ngày 06.05.1957, ông Ngô Đình Diệm và phái đoàn chỉ gồm 7 thành viên đáp phi cơ đến Honolulu, 21 phát đại bác chào mừng. Bộ trưởng Ngoại giao John F. Dulles tiếp đón và mời phái đoàn cùng đáp phi cơ riêng Tổng thống Mỹ để bay đến phi trường Andrew (Hoa thạnh đốn), Tổng thống Việt Nam được Tổng thống Mỹ tiếp đón tại cầu thang phi cơ với 21 phát đại bác nổ vang. Theo Wikipedia, dọc theo đại lộ từ phi trường vào thủ đô, khoảng 50.000 người đứng hai bên vệ đường để vẫy tay chào Người.
Hôm sau, Tổng thống Diệm đã danh dự đọc Diễn văn tại Lưỡng viện Quốc hội Mỹ, trước các Dân biểu và Nghị sĩ Liên bang. Số lãnh đạo Á châu được hưởng niềm danh dự này chỉ đếm được trên các ngón tay. Nhân dịp này, ông cám ơn Nhân dân Mỹ đã hỗ trợ Việt Nam: « Trong một thời gian kỷ lục, nhờ sự hy sinh của toàn dân chúng tôi và sự trợ giúp của quý Quốc, Việt Nam Tự do đã thắng được tình trạng hỗn loạn do chiến tranh và Hiệp định Genève gây ra, hoàn thành cuộc phục hưng xứ sở và ổn định tình thế để 860 ngàn người di cư có thể dự vào nền kinh tế chung với 13 triệu đồng bào khác ».
Năm 1961, John F. Kennedy, đảng Dân chủ, nhậm chức Tổng thống Mỹ. Ngày 19.04.1961, Mỹ thảm bại trong cuộc đỗ bộ tại Vịnh Con Heo để chống chế độ cộng sản F. Castro, gây thương vong và bị băét cho nhiều ngàn di dân Cuba. Ðám cố vấn cho Kennedy ghét ông Diệm vì ông chống sự trung lập hóa Lào và, sau khi Lào trung lập đã cho phép cộng sản mở đường mòn Hồ Chí Minh, đưa bộ đội và vũ khí vào Miền Nam. Ông Diệm từ chối dứt khoát việc mang lính chiến Mỹ vào Miền Nam vì sự hiện diện của họ sẽ làm cho người dân nhớ quân Pháp thời đô hộ. Ngày 02.11.1963, đám thực dân Mỹ thuê kẻ giết dã man hai anh em ông Diệm. Chúng loan báo nhị Vị đã tự tử, nhưng đồng bào không tin và, sau đó, báo Mỹ đã đăng hình hai ông chết với các tay bị trói thì lấy gì để tự tử? Hai mươi ngày sau, hôm 22.11.1963, Tổng thống Kennedy bị bắn chết.
Lyndon B. Johnson nối ngôi và ngày 08.03.1965, đã phi pháp đổ bộ 3.500 lính Mỹ tại Ðà Nẵng và ép buộc Thủ tướng Phan Huy Quát điều chỉnh bằng thư mời lính Mỹ vào Việt Nam vì chê các phản tướng quá tệ. Từ 1965, các thành phố có lính Mỹ đóng thêm tưng bừng với các snack bars, thu hút những gái Việt son phấn nhậu ‘saigon tea’ thanh toán bằng đô la xanh, rồi vì loại tiền này bị rơi vào túi việt cộng quá nhiều, nên phải có ‘đô la đỏ’. Rồi PX (chợ Mỹ) cung cấp sản phẩm ngoại, được buôn bán ‘đen’ ở chợ trời khiến Bộ Tài chính thất thu thuế. Rác Mỹ cũng được tranh nhau đấu thầu. Ðặc biệt nhất là lính Mỹ khó (hay không) phân biệt ai là dân Việt và ai là việt cộng, nên đã có những vụ thảm sát như tại Mỹ Lai…
Ðối với người dân thế giới, quốc tế cộng sản đứng sau Hà nội đã tuyên truyền tâm lý bằng hình ảnh một tên Mỹ hung dữ và to xác đánh việt cộng ốm, rách rưới và thiếu ăn. Do đó, đa số họ bị lường gạt đã lên án ‘tên Mập hiếp Yếu’. Các tên trí thức Aâu Mỹ đã lên án Hoa kỳ và, sau khi chiến tranh chấm dứt, người Việt, kể cả giới làm ruộng, đánh cá phải bỏ nước ra đi, khi đó, giới ‘trí thức salon’ này mới mở mắt.
Sau biến cố Tết Mậu Thân 1968, Johnson thất kinh, phải cầu hòa và xin Bắc Việt họp hội nghị tại Paris bằng cách ‘vừa đánh, vừa đàm’. Thất bại trên chiến trường, Johnson không dám ứng cử Tổng thống năm 1968. Cùng lúc các cuộc biểu tình phản chiến đã nổ ra do chính bọn John Kerry, đảng Dân chủ, là một trong những tên cầm đầu phản chiến, dù hắn từng tham chiến ở Việt Nam.
Ngày 20.01.1969, Richard Nixon vào Bạch Cung với chiêu bài kém khôn ngoan ‘Việt Nam hóa chiến tranh’, phù hợp với tuyên truyền của cộng sản là Mỹ xâm lăng Việt Nam, nên họ có bổn phận đánh đuổi. Cùng lúc, Henry Kissinger quị luỵ để Tàu cộng ảnh hưởng với Bắc Việt ký Hiệp ước Paris ngày 27.01.1973 để Mỹ tháo chạy. Kissinger và Lê Ðức Thọ chia nhau giải Nobel Hòa bình 1973, nhưng Thọ chê, không nhận. Tháng 08/1974, Nixon từ chức để Gerald Ford tiếp nối.
Một chuyện vô cùng nực cười và dã man khác là sau khi Bắc Việt chiếm Ban Mê Thuột, vi phạm trầm trọng Hiệp định Paris, Tổng thống Ford yêu cầu viện trợ khẩn cấp, Quốc hội đa số Dân chủ bỏ đi nghỉ Phục sinh và bác đề nghị Hành pháp để gọi là trả thù Tổng thống Thiệu đã vận động để Nixon tái đắc cử năm 1972. Sau ngày 30.04.1975, Mỹ cấm vận với Việt Nam cộng sản.
Ngày 20.01.1981, ông Ronald Reagan tựu chức Tổng thống Mỹ, cùng thời với Thánh Giáo Hoàng Gioan-Phaolô II, đã chấm dứt Chiến tranh Lạnh, Liên Xô và khối Varsovie tan rã. Sau khi tuyên bố về Việt Nam ‘Chiến tranh chấm dứt không chỉ là việc rút quân về, còn phải nghĩ đến nhiều thế hệ sau cuộc Chiến. Do đó, Ngài đã thương thuyết với VNCS phải để các quân, cán, chính VNCH đi tị nạn tại Mỹ.
Ngày 11.07.1995, Tổng thống Bill Clinton tuyên bố bình thường hóa ngoại giao với Việt Nam. Hiệp ước Thương mại Song phương được ký 12/2001.
Năm 2014, lúc đầu, Obama định mời chủ tịch nước Trương Tấn Sang, cho đúng nguyên tắc ngoại giao. Nhưng Bộ Chính trị CSVN muốn Mỹ chính thức mời Nguyễn Phú Trọng và phải đón tiếp như quốc khách. Ngoại trưởng Phạm Bình Minh nhờ sự can thiệp của Ðồng vị Mỹ John Kerry. Sau đó, Obama đồng ý, nhưng không chịu đứng mời, giao việc cho bộ Ngoại giao hay đảng Dân chủ. Cuối cùng, Obama viết thư cho Nguyễn Phú Trọng và nhờ bà Nancy Polosi trao tay. Bất ngờ, việc chuẩn bị Bạch Ốc đình lại vì xảy ra vụ giàn khoan HD 981. Ba tháng sau, khi Bắc Kinh rút giàn khoan đi, Phạm Bình Minh sang gặp Kerry vào trung tuần tháng 10/2014, để ông này thông báo hai tin :
1. Mỹ chính thức bãi bỏ lệnh cấm bán vũ khí sát thương cho CSVN.
2. Mỹ chính thức mời Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng viếng thăm Hoa Kỳ vào tháng 7/2015.
Ông Obama đã tiếp ông Trọng tại Bạch Ốc ngày 07.07.2015 và hai ông đã đồng ý nhau : « Phát triển hữu nghị và hợp tác trên tinh thần ‘gác qua quá khứ, vượt qua khác biệt, phát huy tương đồng, hướng tới tương lai ». Họ tự cho như hoàn thành tiến trình ‘Hòa giải’ giữa hai kẻ thù. Ðúng ra, đó chỉ là hành động nhà nước Mỹ thu tiền thuế người dân Mỹ để tặng kẻ thắng hầu được quyêàn kinh doanh và buôn bán. VNCS đòi ‘Hòa giải’ với người Việt tị nạn ở Mỹ. Một số người đã về trong vòng tay Ðảng. Những đồng bào này chỉ có thể giúp đồng bào hay không. Chỉ có một sự ‘Hòa giải duy nhất’ là Ðộc Ðảng trả lại Chủ quyền Quốc gia cho Toàn dân. Tại sao? Xin mời đọc tiếp sẽ rõ.
Sau đó, Ted Osius bay đến báo cho côäng đồng người Việt tị nạn cộng sản ở Cali là ‘Mỹ không có kế hoạch thay đổi chế độ chánh trị của Việt Nam’, tức hoàn toàn ủng hộ cộng sản toàn trị. Xin nhắc lại : Năm 2016, khi Obama viếng Việt Nam, Ted Osius đã mời các vị vận động Tự do và Nhân quyền cho đồng bào đến gặp Obama và chính hắn đã lờ đi để công an tạm giữ nhiều người trong họ cho đến khi chấm dứt cuộc tiếp xúc.
Ngày 20.01.2017, Tổng thống D. Trump tiếp thu Tòa Bạch ốc, tiếp tục chính sách ‘thân cộng’ đối với Việt Nam y như Obama và, sau đó, cử Daniel Kritenbrink vào vị trí đại sứ Mỹ để tiếp nối ‘chị’ Ted Osius nhiệm vụ ‘phò cộng’.
Ngày 19.09.2017, trong diễn văn đọc tại Ðại hội đồng Liên Hiệp Quốc, Tổng thống Donald Trump đã đả kích các chế độ xã hội chủ nghĩa (XHCN) tước đoạt mọi quyền tự do của người dân như Bắc Hàn, Cuba hay Venezuala. Tại đây, chế độ Madura đã biến một quốc gia từng rất thịnh vượng thành một nước bên bờ vực thẩm. Tuyệt nhiên, ông không đề cập gì đến một nước XHCN từng buộc Mỹ phải tháo chạy, sau khi tập đoàn Obama đã hồ hởi đẻ ra cái gọi là ‘đối tác toàn diện’ và nước Mỹ đang chờ đồng chí ‘thượng cấp’ tái cử (?) để ký ‘đối tác chiến lược’. Nhớ thời các Tổng thống Eisenhower và Ngô Ðình Diệm, quốc dân VNCH đâu có cần biết đến các loại đối tác này.
Binh vực lập trường này, có người Mỹ gốc Việt lên tiếng dạy ‘ông Trump chống XHCN, nhưng khuyên người dân Việt phải tự cứu lấy mình’ vì ‘Freedom is not free’.
Có thể đúng vậy, nhưng thật ác ý đối với đồng bào chúng ta không muốn hay không thể bỏ nước ra đi, đành phải đối đầu với ‘kẻ hèn với giặc, ác với dân’. Hơn ai hết trong những người này là các Thương Phế Binh QL/VNCH đã hy sinh một phần thân thể vì Tổ Quốc và an ninh cho thế hệ chúng ta, lúc đó, đang trau dồi kinh sử, học làm người lương thiện nhờ nền Giáo Dục từ thời Ðệ Nhất Cộng hòa :
1./ Giáo dục Nhân bản là triết lý chủ trương con người giữ một địa vị quan trọng trong quốc gia (lấy con người làm gốc và cuộc sống của họ là căn bản; xem con người là cứu cánh chứ không phải là phương tiện hay công cụ phục vụ cho mục tiêu của bất cứ cá nhân, đảng phái, hay tổ chức nào.
2./ Giáo dục dân tộc tôn trọng giá trị truyền thống Dân tộc trong mọi sinh hoạt liên hệ tới gia đình, nghề nghiệp và quốc gia. Giáo dục phải bảo tồn và phát huy được những tinh hoa cùng những truyền thống tốt đẹp của văn hóa Dân tộc. Dân tộc tính trong văn hóa cần được các thế hệ biết đến, bảo tồn và phát huy, để không bị mất hay tan biến trong những nền văn hóa khác.
3./ Giáo dục khai phóng không nhất thiết phải bảo thủ tinh thần Dân tộc, nhưng phải biết mở rộng cửa hầu tiếp nhận những kiến thức khoa học kỹ thuật tân tiến trên thế giới, tiếp nhận tinh thần dân chủ, phát triển xã hội, giá trị văn hóa nhân loại để góp phần vào việc hiện đại hóa quốc gia và xã hội, làm cho xã hội tiến bộ, tiếp cận với văn minh thế giới.
Đã 45 năm sau ngày 30.04.1975, nền giáo dục này đã bị thay thế bằng chế độ giáo dục XHCN chỉ biết ‘vâng và dạ’. Một du sinh nói với chúng tôi: ‘Đó là nền giáo dục đồng phục’, tức muốn dễ đậu, thí sinh chỉ cần viết lại nguyên văn Thầy, Cô dạy. Gần đây, vài du sinh tốt nghiệp ở Mỹ về lưu ý: « Chỉ được áp dụng những kiến thức tới mức độ đảng cho phép. Nếu không, có thể bị chụp mũ ‘diễn tiến hòa bình’ và nhà tù rộng mở cửa…
Người Mỹ gốc Việt này còn lên tiếng dạy phải Hành Ðộng xóa bỏ chế độ tàn bạo XHCN, giành lại Quyền Tự quyết cho Dân tộc. Khi đó Mỹ mới sát cánh cùng dân tộc đó giúp đở hành động như Mỹ hành xữ đối với dân Veneuela (đã thành công tới đâu?). Vị này còn dạy tiếp : ‘Aide–toi, USA t’aidera’ (Hãy tự cứu, Mỹ sẽ giúp mình sau). Xin lỗi ngàn lần. Ở đây, Mỹ giúp dân Venezuela chống lại nhà nước XHCN. Trong khi, tại VNCS, Mỹ ủng hộ nhà nước độc tài đàn áp dân tộc Việt. Tại Ohio, ngày 06.08.2020, ông Trump tuyên bố : ‘các lãnh đạo Việt Nam rất tốt với chúng ta’.
II./ BUÔN BÁN THẮNG NHÂN QUYỀN.
A.- Ðọc Tin Mừng theo Thánh Luca 19.45-46. Ðức Giêsu đuổi những kẻ buôn bán trong Ðền Thờ : « Nhà Ta là nhà cầu nguyện, thế mà các ngươi đã biến thành sào huyệt của bọn cướp ». Những người này, thật ra, cũng chỉ bán những vật tế lễ trong Ðền Thờ, nhưng việc thương mãi bao giờ cũng bao gồm những sự gian dối về phẫm chất hay giá cả… nên Ðức Giêsu đã ví họ như ‘bọn cướp’.
B.- Nếu giữa Mỹ và Việt có rất nhiều điểm khác biệt. Nhưng khi buôn bán, họ rất giống nhau như nói láo và gian lận. Mỹ và các nước Tây phương khi cần ký các thương ước với VNCS đều hứa ‘lèo’ với quốc dân Việt sẽ đòi hỏi nhà nước Việt tôn trọng Nhân Quyền. Việt cộng cứ hứa càng để, sau đó, lờ đi, Nhân Quyền ngày càng tệ hại. Những kẻ tóm mỹ kim làm giàu càng nhiều thì số người đòi Tự do cho đồng bào hay vì bảo vệ ‘Hoàng sa, Trường sa, Việt Nam’ bị bắt vào tù ngày càng đông. Hởi lương tri Con Người, ngoại quốc hay ‘gốc Việt’ còn thức hay đã chết?
C.- Ðể biểu quyết Hiệp ước Thương mại Song phương (United States-Vietnam Bilateral Trade Agreement), Quốc Hội Mỹ muốn biết rõ sự thực thi Tự do Tôn giáo ở Việt Nam, đã tham ý Ủy hội Tự do Tôn giáo Hoa Kỳ (United States Commission on International Religious Freedom, USCIRF). Vì thế, Ủy ban này đã mời nhiều thuyết trình viên nguời Việt lẫn ngoại quốc, trong v à ngoài nước, gồm cả Linh mục Tađêô Nguyễn Văn Lý (Tổng Giáo phận Huế), tham gia cuộc điều trần ngày 13.02.2001. Sau đó, Ủy ban đưa ra các khuyến cáo nhà nước Việt Nam mà các điểm chính là:
- Quốc hội chỉ chấp thuận Thương ước Việt-Mỹ sau khi đã thông qua nghị quyết đòi Việt Nam phải cải thiện Tự do Tôn giáo,
- Trả tự do cho mọi người bị giam cầm và bị quản chế vì lý do tôn giáo,
- Các Tôn giáo được tự do hành động (tự quản lý, đề cử lãnh đạo, phân phối các ấn phẩm tôn giáo), thực hiện các công tác giáo dục, từ thiện, nhân đạo.
Do chậm hiểu, Ban Đối thoại về Việt Nam Quốc hội Mỹ lại mời Cha Lý điều trần tại Viện Dân biểu ngày 16.05.2001. Cha vẫn không thể đến được, Mục sư Kiều tuấn Nam, thay mặt đọc bản điều trần của Cha. Chỉ vài giờ sau đó, Linh mục Lý bị 600 công an đến bắt khi Cha đang chuẩn bị dâng Thánh Lễ sáng ngày 17.05.2001, lúc 6 giờ. Ngày 19.10.2001, tòa án Huế đã tuyên phạt Cha 15 năm tù và 5 năm quản chế vì phạm tội ‘phá hoại đoàn kết quốc gia’. Trước áp lực của các quốc gia tây phương và các tổ chức phi chính phủ, Linh mục Lý đã được trả tự do ngày 01.02.2005, nhưng bị quản chế tại Nhà Chung Tòa Tổng Giám mục Huế.
Nhận xét :
a. USCIRF và các dân biểu đã mời Linh mục Lý đến điều trần hầu cung cấp Sự Thật về Tự do Tôn giáo tại Việt Nam, nhưng khi Cha bị bắt và nhốt tù, thì họ đã không lên tiếng hay bất lực trong việc chan thiệp cho Cha;
b. USCIRF được thành lập để cố vấn Hành và Lập pháp, đành rằng những góp ý của Ủy ban không buộc phải lắng nghe hết, nhưng rất hiếm được đáp ứng thì sự chi tiêu bằng tiền thuế của người dân thật là điều oan phí.
D.- Các cuộc vận động vẫn tiếp diễn và USCIRF đã yêu cầu Bộ Ngoại giao ghi tên Việt Nam vào danh sách các ‘Quốc Gia Đáng Quan Tâm Đặc Biệt’ (Country of Particular Concern) nhiều lần và, đến lúc, phải thành công…, dù chỉ một lần duy nhất.
Năm 2004 là năm có Bầu cử Tổng thống. Ngày 15.09.2004 Ngoại Trưởng Colin Powell chính thức chỉ định Việt Nam vào danh sách này, bên cạnh 7 nước khác. Vô cùng tiếc, sau khi đắc cử nhiệm kỳ 2, Bush (con), năm 2006, đã cùng bà Condoleezza Rice, Ngoại trưởng, bỏ tên Việt Nam khỏi danh sách này để làm quà biếu làm cho Việt cộng vô cùng thỏa thích.
Đ.- Người Tàu dạy con ‘Phi thương bất phú - vi phú bất nhân’, tức muốn làm giàu thì phải buôn bán, và muốn mau giàu thì phải bất lương. Thêm vào đó, chủ nghĩa cộng sản không tạo nên người lương thiện, phải nói dối để sinh tồn. Với hai yếu tố này, việc buôn bán Mỹ – Việt tràn đầy lưu manh.
E.- Kết quả khá rõ ràng.
Ngày 13.07.2020, đài VOA, tiếng nói nước Mỹ, có bài ‘Quan hệ Việt-Mỹ sau 25 năm ‘đồng sàng dị mộng’ về đối tác chiến lược’. Hiện nay, theo Đại sứ Daniel Kritenbrink, mối quan hệ giữa Mỹ và Việt Nam mạnh hơn bao giờ hết, khi hai quốc gia đi từ không có bất kỳ quan hệ thương mại nào tới chỗ có dòng chảy thương mại hai chiều trị giá hơn 77 tỷ Mỹ kim.
Ðối lại, theo tổ chức ‘Người Bảo vệ Nhân quyền’, hiện Việt Nam đang giam giữ 239 Tù nhân Lương tâm. Từ ngày 1/1 đến ngày 30/6/2020, VNCS đã bắt giữ 21 nhà hoạt động và 29 người khiếu kiện đất đai ở xã Đồng Tâm. Có tới 12 nhà hoạt động đã bị bắt với cáo buộc ‘tuyên truyền chống nhà nước’ theo Điều 117 Luật Hình sự về các bài viết của họ và trả lời phỏng vấn cho báo chí ngoại quốc cũng như báo cáo vi phạm nhân quyền cho các nhà ngoại giao quốc tế.
Ghi chú. Các thành quả về thương mại do chánh phủ các nước công bố, kèm ngoại tệ ‘mạnh’ viện trợ cho Việt Nam lấy từ tiền người dân đóng thuế. Ngược lại, thành viên các Tổ chức phi Chánh phủ hành động theo lương tâm và tôn trọng sự thật. USCIRF làm việc theo công tâm, nhưng bị chận đứng bởi nhà nước Mỹ. Lý do : sợ làm phiền cộng đảng Việt.
Ê.- Hậu quả.
Do kinh doanh, buôn bán gia tăng, nhà đầu tư cần đất đai để phát triển sản xuất. Họ nhờ chính quyền địa phương thu mua nhà đất của dân chúng với giá bèo khiến người dân không thể chấp nhận bán. Khi đó, công an, côn đồ được phái đến đánh đuổi, đỗ máu phải bỏ chạy với số tiền bồi thường không đủ tìm nơi nương thân khác, đành trở thành Dân Oan, nằm qua đêm tại các công viên, vĩa hè… Khi trắng tay, đoàn người này phải biểu tình ‘cộng hòa cấp nhà, cộng sản cướp nhà’. Ðôi khi, nhiều phụ nữ đã phải khỏa thân để chống bạo quyền. Ðó có phải là sự vi phạm Nhân Quyền không? Thưa quý Ngài ngoại giao đoàn?
Hiện tại, biến cố đẫm máu Đồng Tâm, từ hiện trường tới tòa án, đã là một bằng chứng hùng hồn cho chế độ VNCS mà Mỹ đề cao việc buôn bán. Nội vụ đã gây tổn thất bao nhiêu tài sức và cướp đi 6 đời sống (4 chết ngày 09.01.2020 và 2 bản án tử hình ‘bỏ túi’).
G.- Ngài Ðại sứ, ông có biết vụ này?
Ngày 01.07.2020, RFA loan tin ‘Người nhà TNLT* Nguyễn Trung Tôn bị giam lỏng, sách nhiễu’. Hôm 26.06.2020, an ninh xã Quảng Yên (Thanh Hóa) đến nhà bà Nguyễn Thị Lành, vợ Mục sư Tôn, ra lệnh miệng cấm mọi người không được ra khỏi nhà trong vài ngày tới.
Tối 29.06.2020, công an dùng dây sắt khoá cổng nhà bà Lành để ngăn không ai ra khỏi nhà. Sáng hôm sau, bà phải dùng kiềm phá khóa để ra chợ bán hàng mưu sinh. Ở chợ, có một người lạ mặt mua hàng xong rồi quay trở lại mắng bà cân thiếu, gian dối. Bà trả tiền lại nhưng họ không chịu, đòi lên công an giải quyết. Một lúc sau, công an cho xe đến đưa bà Lành về đồn.
Đến 16 giờ, con trai bà là Nguyễn Trung Trọng Nghĩa lo lắng chạy bộ từ nhà đến đồn tìm mẹ. Vừa ra khỏi nhà, anh Nghĩa bị 2 kẻ bịt mặt, dùng dùi cui đánh liên tục. Tại đồn, anh được một cán bộ cho biết rằng gia đình anh bị ‘giam lỏng’ mấy ngày qua là vì Đại sứ Mỹ Daniel J. Kritenbrink có chuyến thăm huyện Quảng Xương, Thanh Hoá vào sáng hôm đó. Sau khi ông này rời đi lúc 17 giờ, công an canh nhà bà Lành nhiều ngày qua cũng rút đi.
* [TNLT (tù nhân lương tâm) Nguyễn Trung Tôn là Mục sư, bị bắt lần 2 vào tháng 7/2017 với cáo buộc ‘hoạt động nhằm lật đổ chính quyền nhân dân’ và bị kết án 12 năm tù giam và 3 năm quản chế trong phiên tòa diễn ra vào tháng 4/2018.]
Chúng ta nghĩ sao khi Ngài Ðại sứ tuyên bố ‘Trong 25 năm bang giao với Việt Nam, Mỹ luôn can thiệp Nhân Quyền cho người Việt trong nước’. Kết quả : nói chơi hay bất lực?. Dưới chính quyền Trump, vấn đề thặng dư thương mại ngày càng tăng của Việt Nam được chú ý. Tổng thống Trump tháng 26.06.2019 đã gọi Việt Nam là ‘kẻ lạm dụng thương mại ‘tồi tệ’ hơn cả Trung Quốc’.
H.- Ăn Miếng Trả Miếng.
1.- Ngày 03.09.2020, Ủy ban Tự do Tôn giáo Quốc tế Hoa Kỳ (USCIRF) đã gửi chúc mừng đến nhà nước Việt Nam nhân Ngày Quốc khánh, và khuyến khích họ thực hiện các bước cải thiện các điều kiện tự do tôn giáo trong nước. Các lời khuyến tuy nhẹ nhàng nhưng khá nhiều và được kết luận bằng ‘Chúng tôi kêu gọi chính phủ Việt Nam trả tự do cho tất cả những cá nhân bị giam giữ vì biểu đạt tín ngưỡng một cách ôn hòa’. Ngoài ra, USCIRF vẫn tiếp tục kêu gọi chính phủ Mỹ chỉ định Việt Nam vào danh sách các nước cần quan tâm đặc biệt (CPC) theo Đạo luật Tự do Tôn giáo Quốc tế. Nhưng vì để lấy lòng kẻ thắng trận, nên Obama và Trump đã lờ đi.
Lập tức, phát ngôn viên Bộ Ngoại giao Việt Nam Lê Thị Thu Hằng nói ‘… ghi nhận Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ* đã nêu những thành tựu và tiến triển của Việt Nam’, nhưng ‘vẫn có những thông tin thiếu khách quan, không chính xác và chưa được kiểm chứng’. Ðồng thời, báo Nhân Dân cho rằng mặc dù đã được Việt Nam cung cấp tài liệu cụ thể, chính xác, nhưng ‘báo cáo vẫn sử dụng rất nhiều tin tức do thế lực thù địch, thiếu thiện chí bịa đặt để vu cáo, vu khống, xuyên tạc vấn đề tự do tôn giáo ở Việt Nam’. Hành động của cơ quan Mỹ giống như ‘tiêu chuẩn kép’, trong thời điểm nước Mỹ cần phải ‘xem xét một số vấn đề liên quan nhân quyền qua cái chết của hàng trăm nghìn người vì đại dịch Covid-19 và các hệ lụy tiêu cực xảy ra từ sự kiện người da màu G. Floyd bị cảnh sát giết hại.
2.- Trong vụ án Bưu điện Cầu Voi (xin xem Wikipedia.org) mà Hồ Duy Hải đã bị tuyên án tử hình thay thế cho cháu một lãnh đạo đảng. Ðể đáp trả dư luận phản đối bản án sai trái do không có ‘tam quyền phân lập’, phát ngôn viên bộ công an có video so sánh Tòa án Mỹ, có ‘tam quyền phân lập’, vẫn có những bản án oan sai.
III./ ĐIỂM KHÁC BIỆT VIỆT NAM VÀ HOA KỲ.
Việt Nam áp dụng, theo đúng Trung Quốc, nền kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Ðây là hai nước duy nhất trên thế giới áp dụng nó, tức một cơ chế quản lý kinh tế được đảng Cộng sản Việt triển khai trong nước từ thập niên 1990. Nhưng quan trọng nhất là khác biệt về Tổ chức công quyền.
A./ Hoa Kỳ thực thi Tam quyền phân lập (Lập pháp, Hành pháp và Tư pháp nhằm mục tiêu kiềm chế quyền lực để hạn chế lạm quyền, bảo vệ tự do và công bằng trước pháp luật. Những quyền này được trao cho ba cơ quan khác nhau, độc lập nhưng không biệt lập với nhau : Quốc hội lưỡng viện, Chính phủ và hệ thống Tòa án các cấp. Do không biệt lập, các cơ quan này có thể kiểm tra và giám sát hoạt động lẫn nhau. Trong thể chế này, không một cơ quan hay cá nhân nào có quyền lực tuyệt đối trong sinh hoạt chính trị quốc gia. Ngoài ra, Hoa kỳ có hệ thống chính trị đa đảng với lưỡng đảng (Cộng hòa và Dân chủ) đủ mạnh để thực thi nguyên tắc Đa số và Thiểu số, hay Đối lập tại cơ quan Lập pháp.
B./ Việt Nam có độc đảng Cộng sản, toàn quyền nhưng vô trách nhiệm. Đảng ban chức quyền cho nhân viên các cơ quan, hầu hết đều có đảng tịch. Đa số vừa làm luật lẫn thi hành luật hay vừa làm luật kiêm nhiệm xử án. Điều đó chứng minh không có dân chủ ở Việt Nam vì người dân có quyền bầu trực tiếp đâu. Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã khẳng định ‘Nhà nước ta không tam quyền phân lập’ và Cương lĩnh Ðảng đứng trên Hiến pháp’.
Trong chính trị học, mối tương quan giữa đảng chính trị lãnh đạo đất nước và quốc gia được chứng minh bằng chỉ số chính danh. Theo khảo sát của Economist Intelligence Unit năm 2019, chỉ số chính danh thể hiện qua bầu cử tại Việt Nam là 0.00, tức Đảng CSVN hoàn toàn không có chính danh để lãnh đạo Việt Nam. (The Democracy Index compiled by the UK-based company the Economist Intelligence Unit).
C. Nước Mỹ Dân Chủ. Hành pháp (Tổng thống, Thống đốc) và Lập pháp (Nghị sĩ, Dân biểu) Liên bang hay Tiểu bang đều do người dân tự do ứng cử và bầu cử kín.
D. Cộng hòa XHCN Việt Nam độc đảng hoàn toàn khác.
1. / Ðảng chỉ định Tứ Trụ.
(Ðặc biệt trong thời gian sắp tới, cử tri Mỹ có dịp bầu chọn thành viên Hành và Lập pháp. Cùng lúc, các đồng chí đảng viên cộng sản tranh nhau Tứ Trụ, tức bốn chức Tổng Bí thư, Chủ tịch nước, Thủ tướng và Chủ tịch Quốc hội). Lưu ý, chức Chủ tịch Quốc hội được chỉ định, không cần dân bầu như các đại biểu đồng viện khác.
a. Ðại Hội Ðảng cứ 5 năm họp một lần. Khóa 13 tới sẽ diễn ra vào tháng 01/2021, nhưng không công bố ngày nào. Ðại hội thông qua các lãnh đạo nhà nước mới cho đến năm 2026. Chỉ các ủy viên Bộ Chính trị mới được xét bầu vào 4 vị trí đứng đầu nước.
Theo chỉ thị số 35 Bộ Chính trị ngày 30.05.2019, thời điểm tính độ tuổi tham gia các cấp trực thuộc trung ương là tháng 9/2020. Do đó, các đồng chí hiện tại đã đủ 65 tuổi trước đó sẽ phải nghỉ hưu, trừ chức Tổng bí thư nhiệm kỳ tiếp. Vậy liệu tuyên bố của Phó trưởng Ban Tuyên giáo Trung ương Nguyễn Hồng Diên ‘đồng chí Tổng bí thư, Chủ tịch nước, có thể nói là trường hợp đặc biệt mang hạnh phúc của Đảng, dân tộc, ngày 27.05.2020’ có phải là rao trước khả năng ông Nguyễn Phú Trọng sẽ tiếp tục ở lại giữ chức Tổng bí thư?
Vuốt đuôi theo, trong buổi tiếp xúc cử tri của đoàn đại biểu Hà Nội ngày
24.06.2020, nữ cử tri Nguyễn Xuân Thắng nói: « Mong muốn ông Tổng bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng sẽ tiếp tục lãnh đạo đất nước thêm một nhiệm kỳ nữa. Hiện đất nước đang còn nhiều khó khăn, mong Tổng Bí thư tiếp tục nhiệm kỳ tới để chèo lái con thuyền đi đến bến bờ cuối cùng ». Tại Ðại hội 12 năm 2016, ông Trọng, đã quá tuổi tại chức, đã hứa xin được lưu lại nửa nhiệm kỳ, nhưng đã ngồi lại đủ 5 năm, lại hy sinh gánh thêm chức chủ tịch nhà nước.
B.- Ðảng cử, Dân bầu Quốc hội.
Điều 7.1 Hiến pháp ngày 28.11.2013 ghi: « Việc bầu cử đại biểu Quốc hội và đại biểu Hội đồng nhân dân được tiến hành theo nguyên tắc phổ thông, bình đẳng, trực tiếp và bỏ phiếu kín ». Trên giấy trắng mực đen, ‘Quyền ứng cử của công dân là một quyên căn bản được pháp luật Việt Nam tôn trọng và bảo vệ’. Nhưng, khi áp dụng thì không hề như vậy! Để là một ứng cử viên không ‘đảng cử’ thì phải là một công dân vô cùng can đảm để vượt qua nhiều rào cản được tạo ra bằng những quy định vi hiến hoặc nhiều thủ đoạn độc ác để loại những ứng cử viên độc lập. Phải là người Việt sống thời cộng sản mới có thể hiểu những rào cản này.
Mặt trận Tổ quốc là cơ quan có quyền lập danh sách ứng cử viên đại biểu Quốc hội. Họ phải qua 3 lần hiệp thương mới được ghi tên vào danh sách ứng cử viên chính thức. Cách thức 'hiệp thương' này của cơ chế ‘Đảng cơ cấu, dân bầu', được cho là đem lại lợi thế độc tôn cho Đảng :
Hiệp thương lần 1. Ứng viên độc lập vẫn có thể nộp hồ sơ cá nhân cho ủy ban bầu cử và phải chịu nhiều thử thách qua các lần hiệp thương. Do là nước độc đảng, nên ứng viên không thể có lập trường khác đảng. Quốc hội sẽ có khoảng 5% đại biểu không là đảng viên. Hiệp thương lần này là lấy phiếu tín nhiệm nơi làm việc xác nhận đương sự có xứng đáng ứng cử không?
Hiệp thương lần 2 để đưa các ‘dự tuyển ứng cử viên’ ra lấy ý kiến của cử tri nơi cư trú. Ðây là hội nghị lấy ý kiến nhận xét và tín nhiệm của cử tri nơi cư trú và là cuộc thử thách nặng nề nhất với bản lĩnh và sức chịu đựng của đương sự, thường được tiến hành như một cuộc ‘đấu tố’.
Năm 1997, sinh viên Luật Lê Quốc Quân tự ứng cử, nhưng đã bị dọa đuổi học và phải rút đơn. Tháng 3/2007, khi đang cầm trên tay Hồ sơ ứng cử đại biểu Quốc hội khóa 12 thì bị bắt. Năm 2011, tại 2 lần hiệp thuơng :
Nơi làm việc. Sáng 29.03.2011, đại diện Công ty Giải pháp Việt, nơi ông Quân làm việc, đã đến Văn phòng Mặt trận Tổ quốc Hà nội nộp Biên bản lấy tín nhiệm của ông tại cơ quan. Tổng số 14 nhân viên trong công ty đã bày tỏ sự tin tưởng vào đạo đức, khả năng và tâm huyết của ông đối với đất nước và với nghề luật. 100% nhân viên tin tưởng rằng ông có thể làm tốt nhiệm vụ là người đại diện nhân dân.
Nơi cư ngụ. Tối ngày 30.03.2011, để hoàn tất thủ tục tự ứng cử đại biểu Quốc hội do Ủy ban Nhân dân phường tổ chức. Lúc 20 giờ, ông và các thân hữu đến nơi gọi là hội trường diễn ra cuộc hội đêm ấy. Nó tối tăm, nhỏ bé cạnh một trường trung học, tưởng như nhà bảo vệ trường, hóa ra là nhà văn hóa của một tổ dân cư khác nơi ông Quân cư trú. Rất đông những kẻ đeo băng ‘bảo vệ’ toàn các gương mặt già nua, ốm yếu, tay lăm lăm cầm dùi cui đứng chặn trước cửa ra vào. Câu chuyện bắt đầu hồi gay cấn, nó diễn ra lối một giờ. Khi tới nơi, mọi người mới té ngửa ra biết mình không được tham dự, bốn bảo vệ đứng chặn trước cổng cùng nhiều người không đeo băng bảo vệ khác. Chúng tuyên bố ‘tao là bảo vệ, tao có quyền cho ai vào thì người đó được vào’, nên không một cử tri nào vào được.
Anh em ông Quân thấy xuất hiện rất nhiều gương mặt lạ và tỏ vẻ vô cùng hung hăng. Khi trưởng ban tổ chức đến, ông Quân chất vấn ông này việc tại sao lại thay đổi địa điểm tổ chức từ tổ 64 là tổ ông Quân ở sang tổ 50, hoàn toàn xa lạ. Hơn nữa, nơi này là một nhà 2 tầng, hội trường trên lầu và chỉ có một cầu thang nhỏ hẹp. Hắn lúng túng đáp ‘chúng tôi chỉ thuê được ở đây’. Nếu tổ chức tại tổ 64 thì nhiều người trong tổ ông Quân sẽ đến dự (vì gần) và bỏ phiếu tín nhiệm ông. Vì thế, chính quyền ‘gian lận’ đã chuyển ra tổ 50 thì nhiều người trong tòa nhà ông Quân ở đều là trí thức và ngại chuyện chính trị nên sẽ không đi tham dự. Ngoài ra, các cử tri hôm nay được chính quyền phường Yên hòa đã cử người đi vận động từng gia đình trong khắp phường đi dự và chống lại ông Quân.
Người chủ tọa và 4-5 cử tri nêu ra chuyện ông Quân bị an ninh bắt giam 100 ngày từ 19.03.2007. Theo viên chủ tọa, trích các tài liệu của công an, ông bị bắt vì tội hình sự ‘hành vi tham gia tổ chức phản động, chống chính quyền nhân dân’ theo điều 79 Bộ Luật Hình sự. Ông Quân phản bác lại, cho rằng đó là một vụ ‘bắt oan’ và không hề có bản án của Tòa sau đó, nên ông hoàn toàn vô tội. Khi bỏ phiếu bằng giơ tay, do dốt luật hay cố tình làm vậy, trong khoảng 40 người, chỉ có 3 người ủng hộ ông Quân. Đối với người cộng sản: khi bị bắt là có tội, chớ không đợi đến khi có án tòa.
c./ Hiệp thương lần 3. Phiên họp sẽ không có mặt người tự ứng cử.
Kết quả, những đồng bào tài đức không có quyền được phục vụ Ðất Nước và Ðồng Bào. Dù được ăn trên, ngồi trước, bổng lộc cao sang, các đại biểu quốc hội vẫn phải tìm mua quốc tịch các nước (Nguyễn thị Nguyệt Hường, Phạm Phú Quốc). Bởi thế, đã có bao nhiêu người Việt đã phải bỏ thiên đàng đỏ ra đi, ngoài 39 khổ dân chết trong xe tải đông lạnh ở Anh.
IV.- NGUYỆN VỌNG DÂN TỘC VIỆT.
A./ Công dân trên Quê hương.
Ngày 23.06.2020, nữ công dân Nguyễn Thùy Ðương gởi thư cho Tổng Bí Thư Nguyễn Phú Trọng có đoạn :
Thưa Ông!
Năm vừa qua, con đã tiếp xúc với người dân nhiều nơi trên Đất nước, nghe kể và thấy các thảm cảnh đau đớn. Tuy rất nhiệt huyết, nhiều lúc, con thấy mình bất lực và tuyệt vọng. Ở nhiều nơi, Hội đồng Nhân dân như Hội đồng Bảo kê, con không bịa đâu. Con ước gì ông thấy được những người nông dân bị thu hồi đất với giá rẻ mạt, bị đẩy đuổi khỏi phần đất của mình. Họ kiên quyết bám đất thì bị cưỡng chế, để rồi mảnh đất đó được phân lô bán nền, làm Dự àÙn khu dân cư. Đồng Nai và rất nhiều nơi nữa như Bình Dương, Vũng Tàu, Quảng Ngãi… và thậm chí là trung tâm như TP. Hồ Chí Minh vẫn xảy ra bất cập về đất đai.
Đảng có sau Nhân Dân, sau Đất Nước, vậy tại sao lãnh đạo luôn luôn là Đảng viên mà không có một Nhân Dân bình thường nào có thể làm lãnh đạo Nhà Nước? Nếu chỉ bó buộc trong phạm vi Đảng viên làm lãnh đạo là Đất nước đang phí phạm nhân tài. Sự cố chấp về mặt tư tưởng chỉ làm khổ cho Nhân Dân mà thôi. Đảng Cộng sản Việt Nam là Đảng lãnh đạo toàn diện ở Việt Nam, vậy có gì phải ngại khi lãnh đạo Tỉnh/ Thành không là Đảng viên đâu? Vẫn là Tỉnh Ủy/ Thành Ủy lãnh đạo, Nhân Dân - Hội đồng Nhân dân/ Quốc Hội giám sát. Không những vẫn sẽ an toàn mà còn mở rộng con đường cho những người tài cống hiến cho Đất Nước. Dĩ nhiên vẫn phải trả lương cao cho họ. Chẳng thà trả lương cao còn hơn để cán bộ tham nhũng hậu quả nặng nề hơn.
B./ Người Việt tị nạn Hải ngoại.
Thưa đồng bào Mỹ gốc Việt,
Ngày 03.11.2020, quý vị có diễm phúc là công dân Mỹ gốc Việt Tự do thực thi quyền Dân chủ của mình qua Lá Phiếu để bầu chọn Tổng thống (Hành pháp) và Lưỡng viện Lập pháp. Ước gì quý vị nhớ đồng bào trong nước bị cướp quyền tự do ứng cử và bầu cử cùng các Nhân Quyền khác như Tín ngưỡng, Nhà ở, Ngôn luận… Trong thời gian trước sau ngày 30.04.2020, chúng ta đành gạt nước mắt rời bỏ Quê hương, Gia đình thể hiện sự ‘bỏ phiếu bằng chân’ chống Cộng sản.
Các chính quyền Mỹ liên tiếp, Dân chủ lẫn Cộng hòa, tuyên truyền cái gọi là ‘hòa giải giữa hai cựu thù’ Mỹ và VNCS. Họ dùng tiền thuế do lao lực của quý vị để tặng cho đảng và nhà nước cộng sản hầu chúng có tiền thuê côn(g) an đánh đập dã man người dân vì chống Trung cộng (do yêu nước, chị Nguyễn Ð ặng Minh Mẫn viết ‘HS-TS-VN’ (Hoàng Sa, Trường Sa của Việt Nam) đã bị xử 8 năm tù trong hoàn cảnh ăn ở không vệ sinh, nhất là phụ nữ, vì cái gọi là tội ‘lật đổ chánh quyền nhân dân’. Cả trăm đồng bào yêu nước đã bị như vậy.
Những thanh niên nam, nữ này bị tù khi ‘không tội’, mất cả tuổi thanh xuân… cũng chống Tàu như Tổng thống Donald Trump vậy, nhưng sao ông không giúp để họ có đời sống với Nhân Quyền như mọi người Mỹ gốc Việt sống tại Mỹ.
Do đó, tôi viết bài này để khẩn cầu quý cử tri Mỹ gốc Việt khi sử dụng lá phiếu nhớ đến khổ nạn của đồng bào trong nước. Thiết tưởng những vị quân, cán, chính Việt Nam Cộng hòa cao niên khi phải bỏ nước ra đi, đều mang ước muốn giúp dân mình. Tôi, cựu sĩ quan VNCH cũng vậy, nhưng trong tay không có lá phiếu của cường quốc Mỹ, nước có nhiều liên hệ lịch sử với VNCH cũng như với VNCS. Tôi ước ao có được sự cộng tác của quý cử tri Mỹ gốc Việt hậu duệ VNCH, sinh trưởng tại Hoa Kỳ.
Trong hoàn cảnh thế giới hiện nay, không chỉ tại Mỹ, hầu như không nước nào có thể bầu chọn một Nguyên thủ Quốc gia xứng đáng tài đức. Do đó, nếu có quyền bầu cử, tôi sẽ dành sự tín nhiệm cho ông Donald Trump vì ông Biden đã phản VNCH trong lúc hấp hối và từ chối tiếp nhận người Việt tị nạn vào Mỹ.
Ngoài ra, chúng tôi khẩn cầu hai phe đảng đừng lợi dụng Quốc Kỳ linh thiêng Việt Nam Cộng hòa để tranh cử. Xin đừng quảng cáo gian và chia rẽ tranh chấp. Hãy dồn phiếu cho những ứng cử viên nào giúp đồng bào trong nước dành quyền ứng cử để thực thi Dân Chủ như Hoa Kỳ và các nước khác.
Cũng vậy, xin đừng đem Tôn Giáo, Ðạo Ðức gắn cho các ứng cử viên, chỉ yêu cầu họ sống đúng Luật Thiên nhiên và thực thi thẩm quyền đúng Hiến Pháp và Học thuyết Xã hội Công Giáo (Chương 8 : Cộng đồng Chánh trị) nếu muốn.
Hà Minh-Thảo
Cựu nhân viên bệnh viện: Trung Quốc cưỡng bức phá thai, tàn sát trẻ sơ sinh người Uyghur
- Viết bởi Minh Tuệ (theo CNA)
Theo một cựu nhân viên bệnh viện trong khu vực, các bệnh viện ở tỉnh Tân Cương của Trung Quốc thường xuyên cưỡng bức phá thai trong giai đoạn cuối của thai kỳ đối với những người phụ nữ Duy Ngô Nhĩ (Uyghur) và đồng thời giết hại những đứa trẻ sơ sinh người Duy Ngô Nhĩ để thực thi chính sách kế hoạch hóa gia đình của Trung Quốc.
Phát biểu với Đài Á Châu Tự do, Hasiyet Abdulla, hiện đang sinh sống ở Thổ Nhĩ Kỳ, đã mô tả tình trạng tại các bệnh viện ở Tân Cương. Nhiều người Duy Ngô Nhĩ, một nhóm sắc tộc thiểu số ở Trung Quốc, đã trốn chạy sang Thổ Nhĩ Kỳ.
Theo Abdulla, các khoa sản tại các bệnh viện ở Tân Cương thực thi nghiêm túc luật kế hoạch hóa gia đình, bao gồm việc giới hạn người Duy Ngô Nhĩ sinh ba con ở khu vực nông thôn hoặc hai con ở thành thị. Ngoài ra, một phụ nữ Duy Ngô Nhĩ phải đợi một vài năm nhất định giữa các lần sinh con.
“Các quy định rất nghiêm ngặt: những đứa trẻ phải cách nhau ba hoặc bốn tuổi. Có những đứa trẻ được sinh ra ở tháng thứ chín bị chúng tôi hạ sát sau khi bắt đầu chuyển dạ. Họ đã làm điều đó trong các khoa sản, bởi vì đó là những mệnh lệnh”, Abdulla chia sẻ.
Chị Abdulla chia sẻ với Đài Á Châu Tự do rằng trong nhiều trường hợp, những đứa trẻ sinh ra còn sống đã bị loại bỏ khỏi cha mẹ, bị hạ sát và sau đó bị vứt bỏ. Abdulla cho biết rằng hành vi này xuất phát từ “một chỉ thị được đưa ra từ cấp trên” và các bệnh viện bị phát hiện vi phạm các chính sách này sẽ bị phạt tiền hoặc các hình phạt khác.
Những tuyên bố về hành vi cưỡng bức phá thai trong giai đoạn cuối thai kỳ đối với những người phụ nữ Duy Ngô Nhĩ và việc giết hại những đứa trẻ sơ sinh được đưa ra chưa đầy hai tháng sau khi có thông tin rằng chính quyền Trung Quốc đã cưỡng bức các dân tộc thiểu số phải triệt sản. Hãng tin AP hôm 29/6 đưa ra một báo cáo nêu chi tiết về việc những phụ nữ bị bỏ tù vì tội sinh quá nhiều con và những phụ nữ bị giam giữ trong các trại tập trung thường xuyên bị khám xem có mang thai hay không.
Trong một số trường hợp, phụ nữ bị cưỡng bức cấy dụng cụ tử cung để tránh mang thai trong tương lai.
Bất cứ nơi nào trong số từ 1 triệu đến 1,8 triệu người Duy Ngô Nhĩ hiện nay được ước tính nằm trong hệ thống hơn 1.300 trại giam giữ do chính quyền Trung Quốc thiết lập, bề ngoài là vì mục đích “cải tạo”. Những người sống sót đã báo cáo việc bị cải tạo tư tưởng, bị đánh đập, bị lao động cưỡng bức và bị tra tấn trong các trại giam giữ. Trung Quốc ban đầu phủ nhận sự tồn tại của các trại giam giữ này, nhưng buộc phải chính thức thừa nhận sự tồn tại của chúng vào năm 2018.
Một chuyên gia phát biểu với hãng tin AP vào tháng 6 rằng chiến dịch kiểm soát sinh sản cưỡng bức là “tội ác diệt chủng, cần phải bị chấm dứt hoàn toàn”.
“Đó không phải là kiểu diệt chủng tức thì, gây chấn động, giết người hàng loạt tại chỗ, mà là kiểu diệt chủng tiệm tiến, đau đớn, rùng rợn”, Tiến sĩ Joanne Smith Finley, một giảng viên cao cấp về nghiên cứu Trung Quốc tại Đại học Newcastle tại Vương quốc Anh phát biểu với hãng tin AP.
Tiến sĩ Finley mô tả chương trình này là “phương tiện trực tiếp để giảm dân số Uyghur về mặt di truyền”.
Tỷ lệ sinh của tỉnh Tân Cương đã giảm đáng kể kể từ khi thực hiện các phương pháp kế hoạch hóa gia đình cưỡng bức này.
Trên toàn tỉnh Tân Cương, tỷ lệ sinh đã giảm 24% chỉ trong năm 2019 và ở một số khu vực nhất định trong tỉnh, tỷ lệ sinh đã giảm hơn 60% trong khoảng thời gian từ năm 2015 đến năm 2018.
Ngược lại, tỷ lệ đặt vòng tránh thai ở Tân Cương đã gia tăng theo tỷ lệ phần trăm tương tự. Trong năm 2014, có 200.000 vòng tránh thai được đặt trong tỉnh, con số đã tăng lên 330.000 vào năm 2018. AP báo cáo rằng sự gia tăng số lượng vòng tránh thai được đặt này trái ngược với phần còn lại của Trung Quốc, vốn đã chứng kiến thiết bị tránh thai không được phụ nữ Trung Quốc ưa chuộng.
Những người vợ của những người đàn ông Uyghur đang bị giam giữ trong các trại “cải tạo” đã báo cáo việc họ bị ép buộc kết hôn với những người đàn ông Hán. Người Hán là nhóm sắc tộc chiếm đa số ở Trung Quốc.
Chính phủ Hoa Kỳ đã trừng phạt các quan chức Trung Quốc có liên quan đến việc đàn áp người Uyghur.
Minh Tuệ (theo CNA)
Nguồn: dcctvn.org
Biden-Harris Có Thể Thắng Trump-Pence ?
- Viết bởi Phạm Trần
Biến cố lịch sử đã diễn ra ở Mỹ ngày thứ Ba, 11/08/2020 khi cựu Phó Tổng thống Jose Biden, chuẩn ứng cử viên Tổng thống của đảng Dân chủ chọn Thượng nghị sỹ da mầu, bà Kamala Harris là ứng viên Phó Tổng thống chống lại liên danh dương nhiệm của đảng Cộng hòa, Donald Trump-Mike Pence.
Nhưng bà Harris là ai, và liệu chính trị gia có hai dòng máu gốc Phi Châu và Ấn Độ có thể giúp đảng Dân chù dành lại tòa Bạch Ốc và nắm đa số cả Thượng và Hạ viện trong cuộc bầu củ ngày 3/11/2020?
CUỘC ĐỜI KAMALA HARRIS
Nghị sỹ Harris sinh ngày 20/10/1964 tại Oakland, California. Bà là con cả trong hai chị em của bà Shyamala Gopalan, nhà nghịên cứu bệnh Ung thư người Mỹ gốc Ấn Độ và ông bố Donald Harris, Giáo sư Kinh tế gốc Jamaica.
Cha mẹ bà gặp nhau tại Đại học University of California, Berkeley, sau năm 1960 khi hai người theo đuổi học trình cấp cao sau Đại học. Nhưng cha mẹ bà đã chia tay khi bà lên 7.
Tuổi ấu thơ của bà Harris gặp nhiều khó khăn về kinh tế gia đình vì bà mẹ phải gánh vác một mình. Ở bậc tiểu học, bà từng phải đi học xa nhà mỗi ngày theo kế hoạch pha lẫn chủng tộc của Tiểu bang California.
Hết Trung học, Nghị sỹ Kamala Harris lên Đại học Howard University, một trường nổi tiếng của người da mầu ở Hoa Thịnh Đốn. Sau đó, bà tốt nghiệp ngành Luât tội phạm (Criminal law) tại Hastings College of the Law, University of California.
Sự nghiệp chính trị của bà Harris khởi sắc từ khi bà là phụ nữ đầu tiên được bầu làm Chánh án thứ 27 của quận hạt San Francisco, giữ chức từ ngày 8/02/2004 đến ngày 03/01/2011.
Sau đó, bà cũng là phụ nữ đầu tiên đắc cử chức Bộ trưởng Tư pháp tiểu bang California từ ngày 3/01/2011 đến ngày 3/01/2017.
Không chỉ có vậy, trong cuộc tranh cử chức Thượng nghị sỹ tháng 11 năm 2016, bà Harris đã đánh bại bà Loretta Sanchez, cùng đảng Dân chủ, sau 20 năm giữ ghế Dân biểu liên bang(1997-2017). Thống kê kiểm phiếu cho thấy ứng cử viên Kamala Harris thắng phiếu tại 54 trên tổng số 58 quân hạt, kể cả Orange county, quận nhà của bà Sanchez.
Không ứng viên nào của đảng Cộng hòa hội đủ tiêu chuẩn tranh cử, sau cuộc bầu sơ bộ.
Với chiến thắng năm 2016, bà Harris trở thành Nghị sỹ nữ da mầu thứ hai tại Thượng viện, sau Nghị sỹ Carol Moseley Braun của Tiểu bang Illinois, chỉ phục vụ một nhiệm kỳ từ 1993 đến 1999. Tuy nhiên, bà Harris là Nghị sỹ gốc Ấn Độ (Nam Á, South Asia) đầu tiên vào Thượng viện.
MỸ GỐC ẤN-AFRICA-NAM MỸ
Theo thống kê năm 2018, dân số người Mỹ gốc Ấn là 3, 852, 293 người sống rải rác ở Hoa Kỳ. Nổi bật trong số các viên chức gốc Ấn Độ đắc cử vào guồng máy chính trị bản xứ đã có hai Thống đốc Cộng hòa Bobby Jindal, Louisiana và Nikki Haley của South Carolina.
Ngoài ra cử tri cũng đã bầu các Thị trưởng gốc Ấn Độ tại Hoboken (New Jersey), Anaheim (California) và San Antonio (Texas).
Đến nay, bà Kamala Harris là phụ nữ thứ 4 ở Mỹ được một đảng chính trị lớn chọn là ứng cử viên Phó Tổng thống. Ba người kia gồm ứng cử viên Tổng thống, cựu Ngoại trưởng Hillary Clinton của đảng Dân Chủ, năm 2016. Hai ứng viên Phó Tổng thống khác là bà Thống đốc Alaska, Sarah Palin trong liên danh Cộng hòa John McCain năm 2008 và bà Dân biểu liên bang, Geraldine Ferraro, trong liên danh Walter Mondale năm 1984.
Tuy nhiên tất cả các phụ nữ trước bà Harris đều thất cử.
Như vậy, ứng viên Harris có thể thay đổi cuộc cờ tranh cử cho đảng Dân chủ năm 2020, hay sẽ thất bại trước liên danh đương nhiệm Cộng hòa Donald Trum và Mike Pence?
Trước hết, bà Harris có 3 yếu tố thuận lợi hơn Trump-Pence, đó là bà có triển vọng thu được phiếu của cử trị:
-Gốc Ấn và Nam Á Châu (South Asia) như Pakistan và Afghanistan.
-Gốc Phi châu vì bố bà Harris có nguồn gốc từ nô lệ Phi Châu được người Anh đem đến Jamaica.
-Cũng rất có thể ứng viên Harris sẽ thu được nhiều phiếu của cộng đồng 23 triệu cử tri di dân, đa số gốc Hispanic, ở Mỹ. Các cuộc thăm dò dư luận cho thấy ông Joe Biden được 55% cử tri di dân ủng hộ, trong khi Donald Trump chỉ có 33%.
Cử trị gốc di dân cự ngụ đông nhất tại các Tiểu bang: California (5.5 triệu), New York (2.5 triệu), Florida (2.5 triệu); Texas và New Jersey, mỗi nơi có từ 1.2 triệu đến 1.8 triệu.
Các hãng thăm dò còn cho biết có tới 62% cử tri gốc Nam Mỹ nghiêng hay ủng hộ đảng Dân chủ, trong khi chỉ có 34% nghiêng về hay ủng hộ đảng Cộng hòa.
Với số thống kê mới này, các chuyên viên thăm dò dư luận chứng minh, cho đến ngày 12/8 (2020) ông Joe Biden dẫn đầu từ 10 đến 13 điểm trên toàn quốc hơn Tổng thống Donald Trump. Ông Biden cũng dẫn đầu từ 3 đến 4 điểm ở các Tiểu Bang ông Trump thắng cử năm 2016, đó là Michigan, Wisconsin và Pennsykvania.
Ngoài ra hai Tiểu bang, từng được coi chắc chắn đã “nằm trong tay” Cộng Hòa, nay lại nghiêng về Dân chủ là Florida và North Carolina.
YẾU TỐ GEORGE FLOYD-COVID 19
Tại sao có sự chuyển hướng này? Hai lý do: Vụ George Perry Floyd Jr và dịch Covid 19.
Anh Floyd bị cảnh sát viên Derek Chauvin dùng gối chấn đè lên cổ lâu gần 8 phút khiến anh tắt thở ngày 25/05/2020 tại Minneapolis, Minnesota.
Sau đó bạo loạn và chiến dịch chống Cảnh sát lan tràn nước Mỹ. Tổng thống Trump và đảng Cộng hòa đã không có những giải pháp tích cực để giải tỏa áp lực phẫn nộ của quần chúng. Ngược lại ông Trump đã có một số lời nói và tuyên bố đổ dầu vào lửa khiến dư luận người dân thiểu số, đặc biệt là người da mầu bất mãn.
Bên cạnh tình trạng kỳ thị không nguội đi sau vụ anh Floyd, chính quyền Donald Trump đã thất bại trong kế hoạch kiểm soát nạn dịch Vũ Hán, Covid 19. Tính đến ngày 12/08 (2020), nước Mỹ có 5, 356, 629 vụ lây nhiễm. Trong số này có 168, 992 người chết.
Nạn dịch cũng đã làm cho nhiều nhà hàng, công ty, xí nghiệp đóng cửa làm số người thất nghiệp vượt qua 16 triệu, tính đến tháng 7/2020. Tính chung, số thất nghiệp hiện nay từ 10.2 đến 11.1%.
Các sự kiện trên đây đã làm cho Tổng thống Trump mất úy tính lãnh đạo với nhân dân. Các cuộc thăm dò dư luận ghi nhận ông chỉ được từ 39% đến 42% người dân tín nhiệm, trong khi số không chấp nhận trung bình từ 54% đến 59%.
Các hãng thăm dò ỳ dân đã thống nhất kết luận hầu hết ý kiến cho rằng Tổng thống Trump không có khả năng đối phó với cuộc khủng hoảng kỳ thị mầu da, dịch Covid 19 và tình trạng kinh tế suy sụp do nạn dịch gây ra. Đa số người được hỏi ý kiến cũng đồng ý, chính quyền Trump rất ít có khả năng làm cho tình hình sáng sủa hơn trước ngày bầu cử 3/11/2020. Nếu đúng như thế thì cán cân sẽ nghiêng về phía liên danh Joe Biden-Kamala Harris.
Như vậy, cuộc tranh cử trong 80 ngày tới giữa Tổng thống Trump và nguyên Phó Tổng thống Joe Biden sẽ tập trung vào những vấn đề của nước Mỹ và đời sống người Mỹ hơn bất cứ vấn đề nào khác. -/-
Phạm Trần
(08/020)
- Các nhà lãnh đạo Công giáo tham gia kêu gọi hành động để ngăn chặn tội ác tàn bạo đối với người Duy Ngô Nhĩ ở Trung Quốc
- Ý xem xét việc cho phép uống thuốc phá thai mà không cần đến bệnh viện
- Trung Quốc: Các nơi thờ phượng buộc phải dâng cúng cho Đảng Cộng sản Trung Quốc hoặc phải đóng cửa
- Đài Công Giáo EWTN phỏng vấn Tổng thống Donald Trump
- Đức Tổng giám mục của Juba lên án vụ giết ba trẻ em ở Nam Sudan
- Bom nổ như ngày tận thế tại thủ đô Beirut - Khủng bố Hồi Giáo tái tổ chức tấn công khắp nơi
- Đại sứ Hoa Kỳ về Tự do tôn giáo cảnh báo Vatican: ‘Không thể tin tưởng Trung Quốc’
- Dự luật gây tranh cãi của Hà Lan cho phép người trên 75 tuổi còn khỏe mạnh được trợ tử
- Joe Biden và Nhân tố Công Giáo
- Những cái chết do đại dịch COVID-19 tại Brazil là "một cuộc diệt chủng"