Dân Chúa Âu Châu

Đức Thánh cha Phanxicô nhắn nhủ các linh mục và tu sĩ Congo xa tránh tinh thần trần tục, vượt thắng những cám dỗ trái ngược với sứ vụ tông đồ, và hãy luôn vun trồng sự huấn luyện, chuẩn bị tinh thần để đáp ứng sứ mạng được trao phó.

Đức Thánh cha đưa ra những lời khuyên trên đây, trong buổi gặp gỡ các linh mục, tu sĩ và chủng sinh tại Congo.

Chiều thứ Năm, ngày 02 tháng Hai vừa qua, Đức Thánh cha đã đến Nhà thờ chính tòa Đức Bà Congo, cách Tòa Sứ thần Tòa Thánh 3,6 cây số để gặp gỡ các linh mục, phó tế, tu sĩ nam nữ và chủng sinh.

Nhà thờ chính tòa của Tổng giáo phận Kinshasa được xây cất hồi năm 1947, khi đất nước này còn là thuộc địa của Vương quốc Bỉ.

Đến nơi vào lúc 4 giờ 30 chiều, Đức Thánh cha được Đức Hồng y Fridolin Ambongo và cha sở giáo xứ đón tiếp và cùng tiến vào thánh đường. Ngài dừng lại tại khu mộ của các vị Tổng giám mục trước đây, tại nhà nguyện bên hông nhà thờ, trước khi tiến lên bàn thờ trong khi ca đoàn hát thánh ca.

Hiện diện trong cuộc gặp gỡ, có hàng ngàn đại diện giáo sĩ và tu sĩ toàn quốc Congo, ngồi chật thánh đường, cùng với hàng chục giám mục.

Cuộc gặp gỡ diễn ra dưới hình thức một buổi phụng vụ Lời Chúa, bắt đầu với lời chào phụng vụ và lời chào mừng, giới thiệu của Đức Hồng y Tổng giám mục sở tại, lời nguyện của Đức Thánh cha, và lần lượt một linh mục, một nữ tu và một chủng sinh trình bày chứng từ.

Bài huấn dụ của Đức Thánh cha

Trong huấn dụ sau bài đọc Tin mừng của ngày lễ Dâng Chúa vào Đền thánh, Đức Thánh cha đã nói đến sứ mạng phục vụ dân Chúa của các “linh mục và nữ tu, là những thừa sai đã cảm nghiệm niềm vui cuộc gặp gỡ giải thoát với Chúa Giêsu và cống hiến niềm vui ấy cho tha nhân”.

Đức Thánh cha nói:

Sứ mạng phục vụ dân Chúa

“Chúng ta hãy nhớ điều này: chức linh mục và đời sống thánh hiến sẽ trở nên khô cằn nếu chúng ta sống các sứ mạng này để “sử dụng” dân Chúa, thay vì phục vụ dân. Đây không phải là một nghề để kiếm chác hoặc để có một địa vị xã hội, và càng không phải để “thu xếp”, lo cho gia đình gốc gác của mình, nhưng là sứ mạng trở thành dấu chỉ sự hiện diện của Chúa Kitô, của tình yêu vô điều kiện, sự tha thứ nhờ đó Chúa muốn hòa giải chúng ta, dấu chỉ sự cảm thương của Chúa muốn chăm sóc những người nghèo. Chúng ta được kêu gọi cống hiến mạng sống vì anh chị em, mang Chúa Giêsu cho họ, là Đấng duy nhất chữa lành những vết thương của tâm hồn”.

Ba lời khuyên của Đức Thánh cha

Cụ thể hơn, Đức Thánh cha nói rằng: “Để sống ơn gọi ấy của chúng ta, chúng ta luôn có những thách đố phải đương đầu, những cám dỗ cần chiến thắng. Tôi muốn dừng lại vắn tắt ba điểm này, đó là sự tầm thường trong đời sống tâm linh, tiện nghi trần tục, và sự hời hợt.

Trước tiên là: cần thắng tình trạng tầm thường về tâm linh.

“Lễ Dâng Chúa Giêsu vào Đền thánh, theo Đông phương Kitô giáo, cũng được gọi là “lễ gặp gỡ”, nhắc nhớ chúng ta về ưu tiên trong cuộc sống là gặp gỡ Chúa, đặc biệt trong kinh nguyện bản thân, vì tương quan với Chúa là nền tảng hoạt động của chúng ta. Chúng ta đừng quên rằng bí quyết của mọi sự là kinh nguyện, vì sứ vụ và việc tông đồ của chúng ta, trước tiên không phải là hoạt động của chúng ta, không chỉ tùy thuộc các phương thế phàm nhân. Có lẽ anh chị sẽ nói với tôi: đúng vậy, nhưng những công tác phải làm, sự khẩn cấp mục vụ, những vất vả vì hoạt động tông đồ, và sự mệt mỏi có nguy cơ làm cho chúng ta không còn thời giờ và năng lực đủ cho việc cầu nguyện. Vì thế, tôi muốn chia sẻ vài lời khuyên:

Trước tiên, chúng ta hãy trung thành với nhịp độ phụng vụ kinh nguyện trong ngày, từ thánh lễ cho tới sách nguyện. Việc cử hành thánh lễ hằng ngày là con tim của đời sống linh mục và tu sĩ. Phụng vụ các giờ kinh giúp chúng ta cầu nguyện với Giáo hội và đều đặn: đừng bao giờ chúng ta lơ là.

Một lời khuyên khác, đó là chúng ta không thể chỉ giới hạn vào việc đọc các kinh, nhưng mỗi ngày cần dành một thời gian khẩn trương cho việc cầu nguyện, để tâm sự lòng với lòng cùng Chúa: một lúc thờ lạy và suy gẫm Lời Chúa, kinh Mân côi; một cuộc gặp gỡ thân mật với Đấng chúng ta yêu mến trên hết mọi sự. Và đừng chểnh mảng việc xưng tội...

Thách đố thứ hai là chiến thắng cám dỗ sống tiện nghi thoải mái, một cuộc sống, trong đó ta xếp đặt mọi sự và tiến hành theo tập quán, sống lê lết không còn phấn khởi hăng say. Nhưng làm như thế, ta đánh mất con tim của sứ vụ đi ra ngoài cái tôi để gặp gỡ anh chị em, thực hành nhân danh Chúa, nghệ thuật gần gũi. Thật là một nguy cơ lớn gắn liền với sự phàm tục, đặc biệt trong bối cảnh nghèo đói và đau khổ, lợi dụng vai trò của mình để thỏa mãn các nhu cầu của chúng ta. Thật là buồn khi ta co cụm vào mình, trở nên những công chức lạnh lùng về tinh thần. Khi ấy, thay vì phụng sự Tin mừng, thì ta lo quản trị tài chánh và tiến hành một số vụ áp-phe lợi lộc cho mình. Thật là gương mù khi điều đó xảy ra trong cuộc sống của một linh mục hay tu sĩ, thay vì là gương mẫu về sự điều độ và tự do nội tâm. Và thật là đẹp khi ta rạng ngời trong cuộc sống độc thân như dấu chỉ sự sẵn sàng hoàn toàn vì Nước Trời! Trái lại, nhiều khi xảy ra nơi chúng ta những tật xấu mà chúng ta muốn nhổ bỏ nơi những người khác và trong xã hội. Xin anh chị em hãy cảnh giác đối với tinh thần tiện nghi thế tục.

Thách đố sau cùng là chiến thắng cám dỗ về cuộc sống hời hợt. Nếu dân Chúa mong được tìm tới và an ủi bằng Lời Chúa, thì cần có những linh mục và tu sĩ được chuẩn bị, được huấn luyện và hăng say đối với Tin mừng. Một hồng ân đã được đặt trong tay chúng ta, và thật là tự phụ khi nghĩ mình có thể sống sứ vụ mà Chúa kêu gọi chúng ta thi hành, mà không làm việc mỗi ngày và không tự huấn luyện thích đáng, trong đời sống thiêng liêng cũng như trong việc chuẩn bị thần học. Dân chúng không cần những công chức thánh hoặc những người có bằng cấp sống xa dân. Chúng ta phải đi vào trọng tâm mầu nhiệm Kitô, đào sâu đạo lý, học hỏi và suy gẫm Lời Chúa, và đồng thời cởi mở đối với những lo âu của thời nay, những vấn đề ngày càng phức tạp thời nay, để hiểu cách thức làm sao giúp đỡ con người. Vì thế, việc huấn luyện của hàng giáo sĩ không phải là điều tùy ý. Tôi đã nói điều đó với các chủng sinh, nhưng điều này có giá trị đối với tất cả mọi người. Việc huấn luyện là con đường luôn phải tiến hành, suốt đời.

Sau bài giảng của Đức Thánh cha, cộng đoàn còn cầu nguyện theo những ý chỉ khác nhau, trước khi đọc kinh Lạy Cha và Đức Thánh cha ban phép lành cho mọi người.

Giã từ Nhà thờ chính tòa sau một giờ gặp gỡ, Đức Thánh cha trở về Tòa Sứ thần Tòa Thánh để gặp gỡ các tu sĩ Dòng Tên, vào lúc 6 giờ 30 chiều.