Dân Chúa Âu Châu

𝐓𝐡𝐮̛́ 𝐁𝐚 𝐭𝐮𝐚̂̀𝐧 𝐈𝐗 𝐓𝐍 - 𝐍𝐚̆𝐦 𝐥𝐞̉
𝐁𝐚̀𝐢 đ𝐨̣𝐜: 𝐓𝐛 𝟐, 𝟗-𝟏𝟒; 𝐌𝐜 𝟏𝟐, 𝟏𝟑-𝟏𝟕.
190166431 4353090614721475 5353456006164257397 nTrong một đất nước, muốn được bình an và phát triển cần có: luật pháp, hành pháp, tư pháp. Mỗi ngành độc lập và không giẫm lên nhau, để khỏi làm xáo trộn xã hội. Mồi tương quan giữa con người với Thiên Chúa cũng vậy, con người phải biết khả năng và giới hạn của mình, đừng thử thánh và can thiệp vào những chuyện của Thiên Chúa. Các bài đọc hôm nay, đưa ra một vài ví dụ minh họa cho chúng ta thấy, một khi vượt khỏi giới hạn của mình là có bất hòa. Trong bài đọc 1, Tô-bít vượt quá giới hạn của mình khi phán đoán vợ mua dê con của phường trộm cắp. Bà Anna, vợ ông, cũng vượt quá giới hạn của mình khi thắc mắc về sự quan phòng của Thiên Chúa, và sự "quá đạo đức" của chồng mình rồi được gì? Trong Tin Mừng, những người thuộc nhóm Biệt phái và nhóm Herode đã vượt quá khả năng của mình khi đặt câu hỏi và gài bẫy Chúa: "Có nên nộp thuế cho Caesar hay không?"

𝟏. 𝐗𝐞𝐦

Khi ấy, người ta cử mấy người Pha-ri-sêu và mấy người thuộc phe Hê-rô-dê đến cùng Đức Giê-su để Người phải lỡ lời mà mắc bẫy. Những người này đến và nói : “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật. Thầy chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta, nhưng theo sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Vậy có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không? Chúng tôi phải nộp hay không phải nộp ?” Biết họ giả hình, Đức Giê-su nói : “Tại sao các người lại thử tôi ? Đem một đồng bạc cho tôi xem !” Họ liền đưa cho Người. Người hỏi : “Hình và danh hiệu này là của ai đây ?” Họ đáp : “Của Xê-da.” Đức Giê-su bảo họ : “Của Xê-da, trả về Xê-da ; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.” Và họ hết sức ngạc nhiên về Người.

𝟐. 𝐗𝐞́𝐭

Chương 12 của Tin Mừng Mác-cô, trình bày những cuộc tranh luận của hầu hết các nhóm trong Do thái với Chúa Giê-su.
+ Mở đầu là Dụ ngôn Tá điền sát nhân (Mc 12, 1 – 12), dụ ngôn này Chúa Giêsu nhắm thẳng vào nhóm Thượng tế, kỳ lão.
+ Tiếp đến là Bài Tin mừng hôm nay (Mc 12, 13 – 17), Marcô trình bày cuộc tranh luận giữa Chúa Giêsu và nhóm Biệt phái và nhóm Hêrôđê về vấn đề nộp thuế cho Xê-da-rê. Đây là vấn đề tế nhị giữa lòng yêu nước và sự “phản động”.
+ Tiếp đến là nhóm Sa-đốc về vấn đề kẻ chết sống lại (Mc 12, 18 – 27).
+ Sau cùng là nhóm kinh sư và luật sĩ về giới răn quan trọng nhất (Mc 12, 28 – 34).

Trong Tin Mừng hôm nay, vào đầu Mác-cô cho chúng ta biết 2 nhóm, Biệt phái và Hê-rô-đê, không thuận nhau bao giờ lại liên minh nhau gài bẫy Đức Giê-su. Đúng như người ta thường nói: “Kẻ thù của kẻ thù tôi, chính là bạn tôi”. Phương châm đó để phân biệt “bạn và thù”, mặc dù là “bạn hay thù” chỉ trong một giai đoạn nào đó thôi. Không ai là bạn suốt đời và cũng chẳng ai là kẻ thù suốt đời. Bạn hay thù chỉ trong một giai đoạn nào đó, hoặc vì quyền lợi nào đó. Như thế, lúc này đây khi Đức Giê-su nổi tiếng, hai nhóm này liên minh đặt câu hỏi với Đức Giê-su: “Thưa Thầy, chúng tôi biết Thầy là người chân thật. Thầy chẳng vị nể ai, vì Thầy không cứ bề ngoài mà đánh giá người ta, nhưng theo sự thật mà dạy đường lối của Thiên Chúa. Vậy có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không? Chúng tôi phải nộp hay không phải nộp?” Họ khôn khéo khen ngợi Đức Giê-su trước, đây cũng là cách của các nhà ngoại giao, “chúng tôi biết Thầy là người chân thật. Thầy chẳng vị nể ai”. Họ nhận xét rất đúng về Đức Giê-su, vì Ngài “chính là Đường, là Sự Thật và là Sự Sống”. Sau đó, họ mới đi vào phần chính là gài bậy bằng một câu hỏi đầy nhạy cảm về vấn đề thuế má: “Vậy có được phép nộp thuế cho Xê-da hay không? Chúng tôi phải nộp hay không phải nộp?”

Hai nhóm này không bắt bẻ việc làm của Đức Giê-su, vì những việc làm của Ngài được đông đảo dân chúng khen ngợi. Họ chỉ bắt bẻ trong lời nói, vì người ta thường bị lỡ lời nhiều hơn. Cho nên, họ tìm cách gài bậy trong lời nói. Vời câu hỏi hốc búa đó, họ nắm chắc phần thắng. Nếu Đức Giê-su trả lời: phải nộp thuế, nhóm Biệt phái sẽ bắt Đức Giê-su, vì người Do thái nào cũng yêu nước và không muốn đế quốc đô hộ mình; nếu Ngài trả lời: Không nộp thuế, nhóm Herode cho là ‘phản động’ chống chính quyền. Trả lời thế nào cũng chết! Nhưng Đức Giê-su đầy khôn ngoan, vì thế Ngài thoát cái bẫy này dễ dàng. Ngài không trả lời câu hỏi, nhưng Ngài đặt một câu hỏi khác, và rồi Ngài dạy các ông bài học đáng giá với câu nói: “Của Xê-da, trả về Xê-da ; của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa.”

𝟑. 𝐋𝐚̀𝐦

Chúa nhắc khéo cho những người Biệt phái đừng giả hình, vì họ cũng từng lấy mọi thứ thuế của dân đóng vào Đền Thờ. Các tín hữu có hai bổn phận: Họ có bổn phận phải trả lại cho Thiên Chúa những gì Ngài đã ban cho họ. Họ cũng có bổn phận nộp thuế cho chính phủ để bảo vệ an ninh, tu bổ đường xá, và cung cấp các dịch vụ công cộng. Chúa cũng nhắc nhở cho những người thuộc phe Herode biết giới hạn của mình. Họ chỉ có quyền trên những gì thuộc quyền con người; những gì thuộc quyền Thiên Chúa, họ không được đụng tới.

Đó cũng là bài học Chúa muốn nhắn gửi mỗi người chúng ta: Một khi chúng ta đã được hưởng nhờ ơn lộc của ai, thì phải đền ơn đáp nghĩa: con người đã nhận lãnh nhiều ơn huệ của Thiên Chúa, nên cũng phải đền đáp ơn Ngài. Chúa Giêsu nhìn nhận vai trò đúng đắn của của quyền bính trần thế: “Của Xê-da, trả về Xê-da”, nhưng Ngài thêm: “Của Thiên Chúa, trả về Thiên Chúa”.

Chúa nhắc nhở rằng quyền bính trần thế không phải là quyền bính duy nhất trên con người, mà còn có quyền bính của Thiên Chúa nữa. Có những điều con người phải trả cho Thiên Chúa, vì con người đã được tạo dựng theo và giống hình ảnh Ngài; con người mắc nợ Thiên Chúa sự sống, nên con người buộc phải dâng hiến mạng sống cho Ngài và để Ngài chiếm chỗ ưu tiên trong cuộc sống của mình.

@ 𝐋𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐠𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧

𝑳𝒂̣𝒚 𝑪𝒉𝒖́𝒂, 𝒗𝒂̀𝒐 𝒈𝒊𝒐̛̀ 𝒃𝒂 𝒏𝒈𝒂̀𝒚 𝒍𝒆̂̃ 𝑵𝒈𝒖̃ 𝑻𝒖𝒂̂̀𝒏, 𝑪𝒉𝒖́𝒂 đ𝒂̃ 𝒄𝒖̛̉ 𝑻𝒉𝒂́𝒏𝒉 𝑻𝒉𝒂̂̀𝒏 𝑪𝒉𝒖́𝒂 đ𝒆̂́𝒏 𝒖̉𝒊 𝒂𝒏 𝒅𝒂̣𝒚 𝒅𝒐̂̃ 𝒄𝒂́𝒄 𝑻𝒐̂𝒏𝒈 Đ𝒐̂̀ 𝒗𝒂̀ 𝒎𝒐̂𝒏 đ𝒆̣̂. 𝑮𝒊𝒐̛̀ đ𝒂̂𝒚, 𝒙𝒊𝒏 𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒄𝒖̃𝒏𝒈 𝒏𝒈𝒖̛̣ 𝒙𝒖𝒐̂́𝒏𝒈 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏, 𝒈𝒊𝒖́𝒑 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏 𝒕𝒓𝒖𝒏𝒈 𝒕𝒉𝒂̀𝒏𝒉 𝒍𝒂̀𝒎 𝒄𝒉𝒖̛́𝒏𝒈 𝒄𝒉𝒐 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒕𝒓𝒖̛𝒐̛́𝒄 𝒎𝒂̣̆𝒕 𝒎𝒐̣𝒊 𝒏𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊. 𝑪𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏 𝒄𝒂̂̀𝒖 𝒙𝒊𝒏 𝒏𝒉𝒐̛̀ Đ𝒖̛́𝒄 𝑮𝒊𝒆̂-𝒔𝒖 𝑲𝒊-𝒕𝒐̂, 𝑪𝒐𝒏 𝑪𝒉𝒖́𝒂, 𝒍𝒂̀ 𝑻𝒉𝒊𝒆̂𝒏 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒗𝒂̀ 𝒍𝒂̀ 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏, 𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒉𝒂̆̀𝒏𝒈 𝒔𝒐̂́𝒏𝒈 𝒗𝒂̀ 𝒉𝒊𝒆̂̉𝒏 𝒕𝒓𝒊̣ 𝒄𝒖̀𝒏𝒈 𝑪𝒉𝒖́𝒂, 𝒕𝒓𝒐𝒏𝒈 𝒔𝒖̛̣ 𝒉𝒊𝒆̣̂𝒑 𝒏𝒉𝒂̂́𝒕 𝒄𝒖̉𝒂 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝑻𝒉𝒂́𝒏𝒉 𝑻𝒉𝒂̂̀𝒏 đ𝒆̂́𝒏 𝒎𝒖𝒐̂𝒏 đ𝒐̛̀𝒊. 𝑨𝒎𝒆𝒏. 

Lm. Nhan Quang