Dân Chúa Âu Châu

𝐓𝐡𝐮̛́ 𝐒𝐚́𝐮 𝐭𝐮𝐚̂̀𝐧 𝐕𝐈𝐈𝐈 - 𝐓𝐍 - 𝐍𝐚̆𝐦 𝐋𝐞̉
𝐁𝐚̀𝐢 đ𝐨̣𝐜: 𝐇𝐜 𝟒𝟒, 𝟏. 𝟗-𝟏𝟑; 𝐌𝐜 𝟏𝟏, 𝟏𝟏-𝟐𝟔.
187137816 4340536595976877 4517563054325446465 nThiên Chúa tạo thành mọi sự tốt đẹp. Tất cả đều có mục đích nhắm tới và theo ý Ngài. Chẳng hạn, cỏ cây là để làm lương thực cho trâu bò… Trâu bò giúp con người cày bừa ruộng nương và cũng là lương thực cho con người. Con người phát triển giúp cho tha nhân hay rao truyền Tin Mừng cho họ nhận biết Thiên Chúa. Tất cả nằm trong tiến trình có mục đích theo sự quan phòng của Chúa. Như Trong bài đọc 1, tác giả Sách Huấn Ca so sánh giữa hai dòng dõi: Một bên là dòng dõi vô danh, chẳng để lại gì cho hậu thế, họ qua đi như chẳng bao giờ có mặt trong cuộc đời, và con cháu họ cũng sống cuộc đời vô nghĩa như họ vậy. Một bên là dòng dõi của những người công chính, họ biết sống theo mục đích mà Thiên Chúa đã tiền định cho họ, con cháu họ cũng biết noi gương sống cuộc đời công chính và ngay lành như họ; và cứ thế dòng dõi họ sẽ tồn tại đến muôn đời. Trong Tin Mừng, Đức Giê-su cho mọi người biết rõ mục đích của Đền thờ được xây là để cầu nguyện chứ không phải trao đổi giao dịch.

𝟏. 𝐗𝐞𝐦

Đang khi đám đông reo hò vang dậy, Đức Giê-su tiến vào Giê-ru-sa-lem và đi vào Đền Thờ. Người rảo mắt nhìn xem mọi sự, và vì giờ đã muộn, Người đi ra Bê-ta-ni-a cùng với Nhóm Mười Hai. Hôm sau, khi thầy trò rời khỏi Bê-ta-ni-a, thì Đức Giê-su cảm thấy đói. Trông thấy ở đàng xa có một cây vả tốt lá, Người đến xem có tìm được trái nào không. Nhưng khi lại gần, Người không tìm được gì cả, chỉ thấy lá thôi, vì không phải là mùa vả. Người lên tiếng bảo cây vả : “Muôn đời sẽ chẳng còn ai ăn trái của mày nữa !” Các môn đệ đã nghe Người nói thế. Thầy trò đến Giê-ru-sa-lem. Đức Giê-su vào Đền Thờ, Người bắt đầu đuổi những kẻ đang mua bán trong Đền Thờ, lật bàn của những người đổi bạc, và xô ghế của những kẻ bán bồ câu. Người không cho ai được mang đồ vật gì đi qua Đền Thờ. Người giảng dạy và nói với họ : “Nào đã chẳng có lời chép rằng : Nhà Ta sẽ được gọi là nhà cầu nguyện của mọi dân tộc sao ? Thế mà các người đã biến thành sào huyệt của bọn cướp !” Các thượng tế và kinh sư nghe thấy vậy, thì tìm cách giết Đức Giê-su. Quả thế, họ sợ Người, vì cả đám đông đều rất ngạc nhiên về lời giảng dạy của Người. Chiều đến, Đức Giê-su và các môn đệ ra khỏi thành. Sáng sớm, khi đi ngang cây vả, các ngài thấy nó đã chết khô tận rễ. Ông Phê-rô sực nhớ lại, liền thưa Đức Giê-su : “Kìa Thầy xem : cây vả Thầy rủa đã chết khô rồi !” Đức Giê-su nói với các ông : “Anh em hãy tin vào Thiên Chúa. Thầy bảo thật anh em : nếu có ai nói với núi này : ‘Dời chỗ đi, nhào xuống biển !’, mà trong lòng chẳng nghi nan, nhưng tin rằng điều mình nói sẽ xảy ra, thì sẽ được như ý. Vì thế, Thầy nói với anh em : tất cả những gì anh em cầu xin, anh em cứ tin là mình đã được rồi, thì sẽ được như ý. Khi anh em đứng cầu nguyện, nếu anh em có chuyện bất bình với ai, thì hãy tha thứ cho họ, để Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng tha lỗi cho anh em. [Nhưng nếu anh em không tha thứ, thì Cha của anh em là Đấng ngự trên trời, cũng sẽ không tha lỗi cho anh em].”

𝟐. 𝐗𝐞́𝐭

Hôm nay chúng ta bắt đầu đọc chương 11 của Tin Mừng Mác-cô. Chương này trình bày Chúa Giê-su thực hiện sứ vụ tại Giê-ru-sa-lem. Ngài đến Giê-ru-sa-lem lần này là để chị Khổ Nạn ban ơn cứu độ. Khi gần đến thành, Ngài vào làng Bê-ta-ni-a, quê hương 3 chị em Matta, ở đây Ngài sai 2 môn đệ đến làng trước mặt kia dẫn con lừa về để Ngài cỡi lên và tiến vào thành. Người ta tung hô Ngài “Hoan hô! Chúc tụng Đấng ngự đến nhân danh Đức Chúa!”. Vào trong thành Ngài rảo mắt nhìn xem. Chắc chắn Ngài đã thấy cảnh bát nháo trong Đền thờ, nhưng Marcô viết: “và lúc trời đã xế chiều, Người ra về Bêtania cùng với nhóm mười hai”. Như vậy Chúa Giêsu lại ra khỏi thành Giêrusalem, về lại Bêtania để hôm sau Ngài mới thực hiện sứ vụ. Đêm ấy, chắc chắn Thầy trò ở nhà của 3 chị em Matta, những người thân của Chúa, được tiếp đãi nồng hậu.

Bài Tin mừng hôm nay (Mc 11, 11-26) bao gồm 2 trình thuật:
+ Trình thuật cây vả bị chúc dữ
+ Trình thuật Thanh tảy Đền thờ.
Cả hai trình thuật đều nói về sự nổi giận của Chúa Giêsu làm cho các môn đệ phải sửng sốt. Vì các ông chưa bao giờ thấy Ngài giận dữ như vậy. Trình thuật Thanh tảy Đền thờ được đặt xen kẽ trong trình thuật cây vả bị chúc dữ.

Điều chúng ta thắc mắc, tại sao Đức Giê-su chúc dữ cho cây vả? Ngài thừa biết chưa tới mùa trổ hoa trái làm gì có cái mà ăn. Chúa thiết định luật tự nhiên tới mùa có trái thì chắc chắn Chúa không hủy bỏ luật đó. Nhưng khi ta thấy Chúa thực hiện cuộc thanh tẩy Đền thờ ta mới hiểu tại sao Chúa chúc dữ cây vả không trổ trái trái mùa. Cây trổ trái theo mùa là đúng luật tự nhiên, còn ‘hoa trái thiêng liêng’ không chỉ theo mùa mà còn phải xuyên suốt trổ sinh. Như mạch nước từ Đền thờ chảy lai láng không dừng, nước chảy đến đâu cây cối xanh tươi, trổ hoa trái đến đó. Đền thờ là nơi cầu nguyện sinh hoa trái thiêng liêng, không phải là nơi giao dịch trao đổi buôn bán làm hoen ố Đền thờ. Điều này nhắc cho chúng ta hiểu rằng, việc sinh hoa trái thiêng liêng phải làm xuyên suốt chứ đừng theo mùa. Cứ mùa Giáng Sinh, Phục Sinh đến là lo xưng tội, tham dự thánh lễ, còn những ngày khác bỏ bê không gì cả.

𝟑. 𝐋𝐚̀𝐦

Sau khi thanh tẩy Đền thờ xong, Đức Giê-su cùng các tông đồ ra khỏi thành và trở về Bê-ta-ni-a. Như vậy, những ngày này Thầy trò ra vào thành liên tục. Sáng hôm sau, khi đi ngang cây vả, các ngài thấy nó đã chết khô tận rễ. Ông Phê-rô sực nhớ lại, liền thưa Đức Giê-su : “Kìa Thầy xem : cây vả Thầy rủa đã chết khô rồi !”. Cây vả trước đó sum xuê, tươi tốt, đầy sức sống mà giờ nó chết tận rễ. Thật khủng khiếp! Chỉ một lời của Chúa Giê-su mà thành hiện thực. Các tông đồ ngạc nhiên hết sức. Trước thái độ sửng sốt của các môn đệ, Chúa Giêsu đã ban ra lời giáo huấn cho các ông. Ngài dạy các ông: “Hãy tin vào Thiên Chúa”, tin tưởng một cách tuyệt đối. Nếu ai đã có niềm tin vững mạnh như vậy, họ có thể làm được những việc vĩ đại, ngay cả bảo một ngọn núi dời đi và gieo mình xuống biển, nó cũng làm theo. Nhưng Marcô nhấn mạnh: “Mà trong lòng không hồ nghi”, có nghĩa phải tin một cách tuyệt đối. Ngay cả trong việc cầu xin, nếu ai tin tưởng vào Thiên Chúa một cách tuyệt đối, thì họ sẽ được Thiên Chúa ban cho.

Chúng ta nên nhớ rằng, cuộc sống làm con Chúa phải luôn biết gắn bó với Chúa, làm sinh hoa trái thiêng liêng xuyên suốt không ngừng nghỉ. Đừng sống đạo theo mùa, nhưng hãy gắn bó mật thiết với Chúa từng ngày qua lời kinh, cầu nguyện, tham dự các bí tích, đặc biệt là thánh lễ để nghe Lời Chúa và đón nhận chính Chúa làm trổ hoa thiêng liêng tốt đẹp.

@ 𝐋𝐨̛̀𝐢 𝐧𝐠𝐮𝐲𝐞̣̂𝐧

𝑳𝒂̣𝒚 𝑻𝒉𝒊𝒆̂𝒏 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒍𝒂̀ 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏, 𝒙𝒊𝒏 𝒔𝒐𝒊 𝒕𝒓𝒊́ 𝒎𝒐̛̉ 𝒍𝒐̀𝒏𝒈 𝒄𝒉𝒐 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏 𝒂𝒎 𝒉𝒊𝒆̂̉𝒖 𝑲𝒊𝒏𝒉 𝑻𝒉𝒂́𝒏𝒉, 𝒏𝒉𝒖̛ 𝒗𝒂̣̂𝒚, 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏 𝒔𝒆̃ 𝒄𝒐́ 𝒕𝒉𝒆̂̉ 𝒍𝒂̀𝒎 𝒄𝒉𝒖̛́𝒏𝒈 𝒄𝒉𝒐 𝑪𝒐𝒏 𝑴𝒐̣̂𝒕 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒍𝒂̀ Đ𝒂̂́𝒏𝒈 đ𝒂̃ 𝒄𝒉𝒆̂́𝒕 𝒗𝒊̀ 𝒄𝒉𝒖́𝒏𝒈 𝒄𝒐𝒏, 𝑵𝒈𝒖̛𝒐̛̀𝒊 𝒍𝒂̀ 𝑻𝒉𝒊𝒆̂𝒏 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝒉𝒂̆̀𝒏𝒈 𝒔𝒐̂́𝒏𝒈 𝒗𝒂̀ 𝒉𝒊𝒆̂̉𝒏 𝒕𝒓𝒊̣ 𝒄𝒖̀𝒏𝒈 𝑪𝒉𝒖́𝒂, 𝒉𝒐̛̣𝒑 𝒏𝒉𝒂̂́𝒕 𝒗𝒐̛́𝒊 𝑪𝒉𝒖́𝒂 𝑻𝒉𝒂́𝒏𝒉 𝑻𝒉𝒂̂̀𝒏 đ𝒆̂́𝒏 𝒎𝒖𝒐̂𝒏 𝒕𝒉𝒖𝒐̛̉ 𝒎𝒖𝒐̂𝒏 đ𝒐̛̀𝒊.

Lm.Nhan Quang