Dân Chúa Âu Châu

PHÁP LỆNH TÔN GIÁO LÀ XIỀNG XÍCH SIẾT CỔ GIÁO HỘI CÔNG GIÁO VIỆT NAM

 

Kể từ mùa Hè 2004 đến nay, cái gọi là "Pháp Lệnh Tôn Giáo" của nhà cầm quyền Cộng Sản Việt Nam (CSVN) đã và đang trở thành mối ưu tư của Giáo Hội Công Giáo Hoàn Vũ và Giáo Hội Công Giáo VN. Nó cũng là mục tiêu chống đối của các tổ chức chính trị và những người tị nạn VN yêu chuộng tự do, công bình và dân chủ.


-Tại sao người ta lại chống đối cái quyết định quái gở này?
Để vấn đề được sáng tỏ, chúng tôi xin trình bày một số dữ kiện liên quan tới văn bản ngược đời và phản lại trào lưu tiến hóa của nhân loại trong thế kỷ 21.


I- NGUYÊN NHÂN RA ĐỜI VÀ PHÁP LỆNH TÔN GIÁO NHẰM MỤC ĐÍCH GÌ?


Sau 29 năm chiếm được miền Nam VN, người cộng sản đã không gặp một sự kháng cự nào đáng kể, cả về lãnh vực quân sự lẫn chính trị. Các phong trào mệnh danh cách mạng hoặc giải phóng chỉ có trên lý thuyết và hầu như chỉ còn tồn tại trên giấy tờ. Không một đảng hay phong trào nào ở ngoại quốc có sức mạnh đủ để tạo nên một thành tích đáng kể, (dù cỏn con), khiến chế độ cộng sản Hà Nội phải kiêng nể. Bên cạnh đó, phong trào trở về thăm quê hương ngày càng đông, thậm chí cả cựu Phó Tổng thống Việt Nam Cộng Hòa, một số tướng tá và công chức v.v… cũng đã "xóa mờ" cái căn cước tị nạn cộng sản của mình để trở về VN vì chính sách mời gọi ngọt ngào "khúc ruột ngàn dặm" của đối phương.
Qua thời gian, người ta nhận thấy rằng sự trở về thăm quê hương như một con dao hai lưỡi mà người cộng sản đã nắm được cán dao.
-Sự trở về có thể bất lợi cho chế độ cộng sản, nếu người về biết lợi dụng thời cơ chính trị để lập chiến khu, để tổ chức cơ sở nằm vùng, tuyên truyền và chờ ngày tổng nổi dậy.
-Sự trở về có thể bất lợi cho chế độ cộng sản, nếu số tiền khổng lồ trên dưới 3-4 tỷ Đô-la mà Việt kiều gửi hoặc đem về nước mỗi năm, được dùng vào mục tiêu nuôi kháng chiến quân, mua quân dụng và chiến cụ để lật đổ chế độ cộng sản.
Nhưng than ôi! 29 năm đã qua đi, hàng trăm ngàn người Việt về thăm quê hương, hàng trăm tỷ Đô-la đã gửi hay đem về, vẫn không đạt được một mục tiêu chính trị và quân sự nào! Cái cán dao mà CSVN nắm được là ở chỗ đó.
Về chiến thuật, khi người cộng sản không bị tấn công và bị thương, họ sẽ thừa cơ thắng thế áp đảo đối phương bằng những đòn độc, mà nếu chỉ nhìn bề ngoài, những người không am hiểu sẽ tưởng nó vô hại!


II- ĐÒN PHẢN CÔNG CỦA CSVN


Khách quan mà nói, các lực lượng chống đối có cơ hội làm cho cộng sản kiêng nể là:
- Các đảng phái và phong trào chính trị có uy tín trong quần chúng ở hải ngoại.
- Các thành phần bất mãn người miền Nam, kể cả các cán bộ đã tỉnh ngộ và bị cho về vườn ở trong nước.
- Các quốc gia ngoại bang thù nghịch với CSVN.
- Các tôn giáo lớn tại VN.


2.1: Các Đảng Phái và Phong Trào chính Trị


Như phân tích ở trên, cho tới nay, chưa có một tổ chức chính trị hay cách mạng nào có thể coi là đối thủ của CSVN. Một số tổ chức kháng chiến hay giải phóng của người Việt tị nạn đã tan rã hay đang ngụy trang và biến thể để hợp tác với nhà cầm quyền CSVN qua chính sách "Hòa Hợp Hòa Giải Dân Tộc". Sự kiện này đưa tới Nghị Quyết 36 mà mục tiêu chính yếu là nhằm chinh phục, rồi khống chế tập thể người Việt tị nạn để:


- "Cải tạo" họ thành "Việt Kiều Yêu Nước" qua chiêu bài "Đại Đoàn Kết Dân Tộc", một hình thức giống như mặt trận Việt Nam Đồng Minh Hội (VIỆT MINH) thời kháng Nhật vào những năm đầu của thập niên 1940,
- Khai thác tài năng (chất xám) của Việt kiều qua chiêu bài trở về "xây dựng quê hương". Một số Việt kiều đã trở về hay đang làm tay sai cho CSVN tại ngoại quốc là bằng chứng điển hình. 
- Che dấu sự thất bại về kinh tế và sự yếu kém về an sinh xã hội, bằng cách moi tiền người Việt ở hải ngoại. Chương trình từ thiện "quyên góp giúp đồng bào nghèo" đã và đang được phát động rộng rãi cả ở trong và ngoài nước. Chương trình này do Mặt Trận Tổ Quốc và các tòa đại sứ CSVN chủ động. Một số người "ăn cơm Quốc Gia thờ ma cộng sản" đã, đang và sẽ xuất đầu lộ diện tại các quốc gia Tây phương và Hoa Kỳ.


* Đường lối trên của CSVN đã trực tiếp hay gián tiếp chiến thắng rất dễ dàng các tổ chức kháng chiến của người Việt tị nạn cộng sản. Sự chiến thắng phát sinh từ thành quả trong thời gian qua: 
-số lượng Việt kiều về thăm quê hương đông gấp hàng trăm, ngàn lần số đảng viên hay thành viên của các tổ chức chống cộng,
-số người chống cộng còn lại bị cô lập, vì nhìn quanh mình không còn bao nhiêu người tiếp tục chí hướng!
2.2- Các Thành Phần Bất Mãn, Kể Cả Các Cán Bộ Cộng Sản Đã Về Vườn
Nếu nói sự trở về thăm quê hương của Việt kiều không đem lại lợi ích gì, thì có vẻ hơi quá đáng. Thực ra, sự trở về của hàng trăm ngàn Việt kiều mỗi năm đã "tuyên truyền" được một chút gì đó về tự do, dân chủ và nếp sống sung túc của các quốc gia Tây phương. Những câu chuyện có tính cách gia đình và thân hữu về nếp sống Âu-Mỹ, đối với CSVN, là hình thức "đầu độc tư tưởng dân chủ tự do" vào đầu óc người Việt trong nước. Kết quả của sự kiện này, tạm cho là, làm phát sinh một một vài tổ chức nho nhỏ. Một số trí thức, văn thi sĩ, cán bộ và chiến sĩ về hưu đã xuất đầu lộ diện, trực tiếp phê bình tệ nạn tham nhũng của đảng, đòi cải tổ một số luật lệ v.v... Tuy nhiên, các tổ chức này nếu có, chung qui chỉ là vấn đề muốn cải thiện Đảng chứ không phải lật đổ Đảng! Sự vô hiệu của các tổ chức này có thể kiểm chứng qua cái nhìn thực tế khách quan. Cứ dựa vào hành động từ chối vòng hoa có ghi chữ "Tướng Trần Độ" của đại tướng Võ Nguyên Giáp đem tới tang gia phúng điếu người bạn mới qua đời, người ta cũng hiểu được là các cán bộ đã về vườn, dù là "thần tượng" Võ Nguyên Giáp đi nữa, cũng chỉ là những người bình thường không còn ảnh hưởng gì đối với đảng CSVN.
Những cán bộ lão thành có "phản tỉnh" và có hành động gì đó, mà Việt kiều vội hân hoan coi là thành phần chống đối chế độ, thực tế cho thấy đa số chỉ là những con bài cũ. Đó là tình trạng bộc phát do một sự bất mãn nào đó, chứ không hẳn là sự chống đối nhằm dẹp bỏ chủ nghĩa CS!
Các hoạt động gọi là phản tỉnh đã xẩy ra nhiều năm, nhưng các cán bộ về vườn vẫn chỉ là những người đứng bên lề xã hội, tiếng nói của họ giống như tiếng kêu trong sa mạc.


2.3- Các Quốc Gia Ngoại Bang Thù Nghịch


Ngày nay, nhà cầm quyền CSVN chỉ e ngại một quốc gia thù địch duy nhất đó là Hoa Kỳ. Chính vì vậy mà họ đã bằng mọi cách "đầu tư" vào cuộc bầu cử tổng thống Mỹ, dù về tinh thần, để làm sao John F. Kerry thắng cử. Một thủ lãnh phản chiến đã đem lại chiến thắng cho CS Bắc Việt 29 năm trước đây, nay trở thành tổng thống Hoa Kỳ, thì Việt Cộng còn lo sợ gì Mỹ sẽ can thiệp vào nội tình VN?


2.4- Các Tôn Giáo 


Vấn đề then chốt ngày nay đối với CSVN là các tôn giáo, những tổ chức khá qui củ và tín hữu rất trung thành với Giáo Hội. Tuy Giáo Hội Công Giáo và các Giáo Hội thuộc các tôn giáo khác không "lợi dụng" tôn giáo như là nền tảng xây dựng các hoạt động chính trị; nhưng CSVN vẫn lo sợ. Sự lo sợ của họ dựa vào lịch sử. Dù đồng ý hay không, thực tế khách quan đã chứng minh Giáo Hội Công Giáo có ảnh hưởng khá quan trọng trong bất cứ thời kỳ trôi nổi và bối cảnh chính trị nào của đất nước. Lực lượng Công Giáo tuy không lớn, chỉ bằng khoảng 10% dân số; nhưng Giáo Hội Công Giáo có sự hậu thuẫn thế giới lớn lao gấp hàng trăm lần.

 
Đối với CSVN, lực lượng duy nhất còn lại có cơ hội làm rung chuyển chế độ CS là các tôn giáo. Muốn tránh bị tiêu diệt, CSVN phải nắm được các thủ lãnh tôn giáo, tìm cách lũng đoạn và chia rẽ các tôn giáo bằng nhiều hình thức khác nhau. Pháp Lệnh Tôn Giáo là một đòn phép.


III- PHÁP LỆNH TÔN GIÁO, MỘT "QUÁI THAI" CỦA CSVN


Bản chất của người CS là nói một đàng làm một nẻo. Hiếp pháp của CSVN công nhận quyền tự do tôn giáo. Pháp Lệnh Tôn Giáo (PLTG), dựa theo Nghị Quyết ngày 26-11-2003 của Quốc Hội, do Ủy Ban Thường Vụ Quốc Hội ban hành ngày 18.6.2004, có hiệu lực kể từ ngày 15.11.2004, cũng lập lại các qui định bịp bợm như sau:
Điều 1: Pháp Lệnh Tôn Giáo long trọng tuyên bố: "Công dân có quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo, theo hoặc không theo một tôn giáo nào. Nhà nước bảo đảm quyền tự do tín ngưỡng, tôn giáo của công dân. Không ai được xâm phạm quyền tự do ấy…" 
Tuy nhiên, thực tế ra sao? 
Nghiên cứu nội dung của Pháp Lệnh Tôn Giáo, chúng tôi nhận thấy có những qui định thiếu dân chủ. Sự thành hình Mặt Trận Tổ Quốc VN (MTTQVN) là một bằng chứng. Cái tổ chức mệnh danh của quần chúng lại tụ họp toàn những thành phần làm, nói và thi hành theo lệnh của Đảng! Từ cái tổ chức bình phong dị hợm này, MTTQVN, qua PLTG, lại được trao trọng trách khá quan trọng là nắm quyền quyết định về lãnh vực tôn giáo. Các điều khoản sau đây chứng minh sự độc tài của CSVN về lãnh vực tôn giáo:
Điều 7 của PLTG có ghi rõ quyền hành của MTTQ như sau:
1. Mặt Trận Tổ Quốc Việt Nam và các tổ chức thành viên trong phạm vi nhiệm vụ, quyền hạn của mình có trách nhiệm:
a) Tập họp đồng bào có tín ngưỡng, tôn giáo và đồng bào không có tín ngưỡng, tôn giáo xây dựng khối đại đoàn kết dân tộc, xây dựng và bảo vệ Tổ quốc; 
b) Phản ảnh kịp thời ý kiến, nguyện vọng, kiến nghị của nhân dân về các vấn đề có liên quan đến tín ngưỡng, tôn giáo với các cơ quan nhà nước có thẩm quyền;
c) Tham gia tuyên truyền, vận động chức sắc, nhà tu hành, tín đồ, người có tín ngưỡng, các tổ chức tôn giáo và nhân dân thực hiện pháp luật về tín ngưỡng, tôn giáo;
d) Tham gia xây dựng và giám sát việc thực hiện chính sách, pháp luật về tín ngưỡng, tôn giáo.
2. Trong phạm vi nhiệm vụ, quyền hạn của mình, các cơ quan nhà nước chủ động phối hợp với Ủy ban Mặt trận Tổ quốc Việt Nam và các tổ chức thành viên của Mặt trận trong việc tuyên truyền, vận động và thực hiện các chính sách, pháp luật về tín ngưỡng, tôn giáo."
Điều 11 và 25: 
CSVN hạn chế hoạt động của các Giáo Hội qua qui định độc đoán chỉ cho phép các nhà tu được hành lễ và truyền giáo tại các thánh đường, thánh thất và chùa chiền v.v... Nếu lễ nghi tôn giáo tổ chức bên ngoài các cơ sở đã được qui định thì phải xin phép trước và chỉ được thi hành khi có sự chấp thuận của nhà cầm quyền địa phương. 
Cái pháp lệnh khôi hài ở chỗ là không ai được tự do làm lễ cầu siêu tại gia, tại nghĩa trang, kể cả các lễ nghi khác ở ngoài trời… nếu CS vô thần không cho phép!
Điều 12: 
CSVN xâm phạm vào nội bộ các Giáo Hội qua quyết định bắt buộc các Giáo Hội phải nộp chương trình hoạt động hàng năm. Các hoạt động bất thường, dù nằm trong phạm vị nội bộ của tôn giáo, cũng phải có phép của nhà chức trách.
Điều 13:
Để "treo chén" các Giám mục và Linh mục, CSVN cấm tù nhân lương tâm đã bị kết án hay quản chế hành chánh không được hành đạo, truyền giáo và quản trị tổ chức tôn giáo. Như vậy, Lm Nguyễn văn Lý đương nhiên bị tước đoạt quyền hành đạo và sẽ bị đối xử như một người dân thường.
Điều 16: 
CSVN vẫn nhai lại cái giọng điệu cũ rích: "Yêu nước phải yêu Xã Hội Chủ nghĩa", nói trắng ra là yêu Đảng CS. Qui định rằng các tổ chức tôn giáo phải "gắn bó với dân tộc và phục vụ lợi ích của dân tộc" chỉ là điệp khúc cũ kỹ từ nửa thế kỷ nay.
Điều 22: 
CSVN muốn quốc doanh hóa và kìm kẹp tất cả tôn giáo, nên đã ban hành quyết định: "các Giáo hội phải đăng ký và được chấp thuận của cơ quan quản lý nhà nước về tôn giáo, về sinh hoạt, việc bầu cử, bổ nhiệm, phong chức theo đúng hiến chương, nội qui, điều lệ. " 
Muốn được chịu chức, Linh mục hay tu sĩ phải được sự chấp thuận của CSVN. Như vậy có khác gì Linh mục quốc doanh? Kẻ vô thần lại có quyền phong chức và bổ nhiệm tu sĩ thì đúng là đã tới thời kỳ Satan tái thế! 
Điều 24: 
Để nhồi sọ và bóp méo lịch sử, CSVN bắt buộc phải giảng dạy môn lịch sử Việt Nam trong những lớp đào tạo những người chuyên hoạt động tôn giáo. Lịch sử này dĩ nhiên phải có thành tích của ông Hồ đã được các cháu ngoan của Đảng nâng lên ngang hàng các anh hùng trong lịch sử dân tộc; và Đảng CS, dù đã lỗi thời trên thế giới, dù bất tài sau gần 30 năm thống trị đất nước, vẫn tiếp tục đè đầu cỡi cổ nhân dân.
Điều 32: 
Để độc quyền tư tưởng, CSVN qui định các tác phẩm tôn giáo như kinh bổn, sách báo, tạp chí v.v... sẽ phải được nhà cầm quyền kiểm soát. Cho đến nay Hội Đồng Giám Mục Việt Nam vẫn chưa được cấp giấy phép ấn hành tờ thông tin mục vụ.
Điều 33: 
CSVN khuyến khích các Giáo hội và hội đoàn tôn giáo "ăn cơm nhà, vác ngà voi cho Đảng" bằng cách tham gia và hỗ trợ các hoạt động giáo dục, y tế, từ thiện, nhân đạo. Nhưng trơ trẽn thay, Đảng lại không cho tư nhân và các hội đoàn mở các trường tư thục hay cơ sở hoạt động văn hóa, xã hội đúng nghĩa! 
Điều 39: 
Hiếp pháp CSVN công nhận quyền tự do tín ngưỡng, nhưng Đảng lại không chấp nhận các giáo hội khác, ngoài các giáo hội quốc doanh Phật Giáo, Cao Đài, Hòa Hảo, Tin Lành và Ủy ban Đoàn Kết Công Giáo do Đảng nắm đầu!
IV- PHẢN ỨNG CỦA GIÁO HỘI LA MÃ, GIÁO HỘI VIỆT NAM VÀ THẾ GIỚI
-Ngày 5.7.2004. ĐHY Phạm Minh Mẫn, Tổng giáo phận Sài Gòn đã lên tiếng cho rằng "Cái Pháp Lệnh mới tồi tệ hơn cái cũ và nó không nên được ban hành thì hơn… nếu đảng CSVN khôn ngoan thì hãy ngưng ngay việc thi hành Pháp Lệnh Tôn Giáo hủ lậu, phản văn minh, phản tiến bộ của họ …"
-Ngày 9.7.2004, hãng thông tấn của Tòa Thánh cũng đã phê phán Pháp Lệnh Tôn Giáo của nhà cầm quyền CSVN không phù hợp với tinh thần tự do tín ngưỡng. 
- Ngày 17.5.04, Bộ Ngoại giao Hoa Kỳ phổ biến bản phúc trình đặc biệt về tình hình nhân quyền và tự do tôn giáo ở VN. Chính phủ Mỹ đã tốn rất nhiều thời giờ và công sức đối thoại với CSVN mà không thấy tự do tôn giáo và nhân quyền được cải thiện. Một tháng sau thì CSVN cho ra đời Pháp Lệnh Tôn Giáo có phải để trả đũa Hoa Kỳ chăng?
- Ngày 15.7.2004, Phong Trào Giáo Dân VN Hải Ngoại phản ứng mạnh mẽ qua lời kêu gọi "Tẩy chay Pháp Lệnh Tôn Giáo". Lời kêu gọi này đã được gửi tới đồng bào và giới truyền thông khắp nơi trên thế giới.
- Ngoài ra, còn khá nhiều tổ chức chính trị và tôn giáo của người Việt tị nạn ở khắp nơi trên thế giới đã phổ biến Tuyên ngôn phản đối chính sách về tôn giáo của nhà cầm quyền CSVN.


KẾT LUẬN:
Nhà cầm quyền CSVN coi như đã nắm được cán dao và họ sẽ không còn lo sợ nhiều, nếu John F. Kerry thắng cử. Pháp Lệnh Tôn Giáo có hiệu lực vào ngày 15.11.2004 hoặc sẽ phải sửa đổi nhiều hay ít, còn tùy thuộc vào cuộc bầu cử tổng thồng Mỹ vào tháng 11.2004. Nếu người Công Giáo nói riêng và các tín đồ của các tôn giáo khác nói chung, không nhiệt tình đấu tranh cho Giáo Hội của mình, thì CSVN sẽ phớt tỉnh và tiếp tục xâm phạm vào nội bộ tôn giáo