Dân Chúa Âu Châu

GNsP (23.01.2018)Ngày 19 tháng 01 năm 2018 trôi qua hồi hộp, ở hai đầu đất nước, tượng đài Lý Thái Tổ (Hà Nội) và tượng đài Trần Hưng Đạo (Saigon), người lưu tâm nín thở theo dõi những diễn biến của các hoạt động tưởng niệm các chiến sĩ Việt Nam Cộng Hòa (VNCH) hy sinh trong trận chiến 1974. Từ lâu, một số người dân muốn tổ chức tưởng niệm các chiến sĩ VNCH thuộc lực lượng Quân Đội VNCH đã bỏ mình trong trận chiến ấy, người Miền Nam gọi cái chết đó bằng ba chữ rất thân thương: “Đền nợ nước”, tuy nhiên nhà cầm quyền cộng sản không muốn, vì thế năm nào cũng vậy, một bên quyết tâm tổ chức, mang vòng hoa và nhang đèn đến làm lễ, một bên bằng đủ mọi cách ngăn cản, phá đám, xua đuổi, bắt bớ…

Người dân Hà Nội tưởng niệm các chiến sĩ VNCH thuộc lực lượng Quân Đội VNCH đã bỏ mình trong trận chiến 1974, để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ VN.

Trôi về 44 năm cũ, khi Hoa lục đem quân đến chiếm đóng Hoàng Sa, chính quyền VNCH đứng trước tình thế bị xâm lăng đã quyết định tấn công trước để khẳng định chủ quyền trên các đảo, dù biết rằng xét về tương quan lực lượng, phía VNCH hoàn toàn yếu thế hơn, quả vậy, khi tiếng súng vang nổ một cách bát ngờ, phía Hoa cộng bị tổn thất nặng nề vì họ không ngờ VNCH dám tấn công, nhưng sự chênh lệch lực lượng quá lớn, VNCH hoàn toàn thất thủ, năm đó mất đảo, biển khơi đón nhận những anh hùng tử sĩ VNCH chôn mình dưới đại dương để đánh dấu sự bất khuất và tinh thần dân tộc của chính quyền VNCH.

Với lý luận chắc chắn sẽ mất đảo, nên VNCH chọn cách mất một cách anh hùng, không chọn giải pháp thương lượng đôi bên cùng có lợi để tránh chiến tranh, để may ra còn được nhân nhượng cho hòn đảo nào trong quần đảo đó chăng. 44 năm qua, lịch sử phơi bày sự thật, nhất là những tuyên truyền ma mị xuyên tạc dần bị bóc mở, lịch sử khách quan đánh giá quá khứ, mọi người dân việt dù trước đây thuộc VNCH hay không cũng phải công nhận quyết định đó thật đúng dắn và chính nghĩa.

Cho dù hôm nay nhà nước Việt Nam cứ cố gáng đàn áp che đậy, nhưng lòng dân càng ý thức hơn khi Biển Đông đã nằm gọn trong tay kẻ cuồng tham, không ai có lương tri mà chấp nhận bán nước cầu vinh, bán gia tài cha ông để tìm sự an toàn, bán tự do độc lập để tìm lợi nhuận.

Câu chuyện đất nước đang là bài học sống động cho các tổ chức tôn giáo hôm nay, chấp nhận mất tài sản để được an toàn, được chút quyền là của mình nhưng lại cầu cạnh người ta ban phát, chấp nhận thỏa hiệp là chấp nhận lộ trình mất tất cả. Lịch sử muôn đời khách quan và công thẳng, không lời tuyên truyền xuyên tạc nào có thể che đậy và bóp mép được mãi.

Lm. Vĩnh Sang, DCCT