Nay thì cuộc đón tiếp và tiễn đưa TT Hoa Kỳ Obama đã chấm dứt về phương diện hình thức ở Việt Nam. Tuy nhiên, ảnh hưởng và nội dung của nó đã không chấm dứt khi Obama vẫy tay từ biệt mảnh đất nhiều duyên nợ trái ngang này. Trái lại, nó còn mở ra một tương lai dài, hay nóí đúng hơn là mở ra một bước đi mới, không phải cho riêng Việt Nam, nhưng còn của Đông Nam Á nữa.
1. Về hình thức.
Nhà cầm quyền Hà Nội đã tỏ ra rất thiếu học thức hơn là sợ hãi, e dè TC nên không có đủ những nghi thức đón tiếp trọng thị dành cho một nguyên thủ quốc gia khi TT Obama đến Việt Nam. Đã không có loạt súng chào, cũng không có các quan cán có chức vụ cao cấp của nhà nước ra đón, thay vào đó là vàì nhân viên hàm thứ trưởng. Đây là một thái độ hoàn toàn trái ngược với cung cách nghi lễ lịch sự của những cuộc đón tiếp khách ngoại trên thế giới. Đặc biệt, nó hoàn toàn trái ngược với thái độ trọng thị mà Việt cộng đã dành cho Tạp cẩm Bình vào tháng 5-2015 với những cấp quyền trong đảng như Đinh thế Huynh, và công quyền như phó thủ tướng, kiêm bộ trưởng ngoại giao Phạm bình Minh và đoàn tùy tùng đã ra tận chân máy bay lạy chào.
Trái ngược với sự đón tiếp kém lễ độ của nhà nước dành cho TT Obama là hàng hàng tầng lớp dân chúng Hà Nội lẫn Sài Gòn đã náo nức, hân hoan đón chào TT Obamba dọc hai bên đường từ phi trường hay bất cứ nơi nào có tin là TT Hoa Kỳ sẽ đến thăm. Hình ảnh này lại hoàn toàn trái ngược với cảnh nhà nước lùa dân, xua quân đi đón Tạp cẩm Bình nhưng đường phố vẫn vắng hoe, chẳng mấy người buồn nhắc đến chuyến đi, đứng của Y. Điều này đã nói lên niềm mơ ước tự đáy lòng của người dân là được sống với Tự Do, Dân Chủ, và không bao giờ là Cộng sản và bạo tàn.
2. Về Nội dung.
Tuy cuộc đón tiếp nghèo nàn, nhưng nội dung lại là khác biệt. Trước tiên, Hoa Kỳ tuyên bỏ bãi bõ hoàn toàn lệnh cấm vận vũ khí mà họ đã áp đặt lên nhà nước CS này từ suốt hơn 40 năm qua. Có thể nói, lời công bố này đã làm bàng hoàng, choáng váng tất cả mọi cấp quyền trong hàng ngũ nhà nước cũng như trong đảng Việt cộng. Bởi lẽ, sau cuộc chiến tranh tại Đông Dương kết thúc vào ngày 30-4-1975, Hoa Kỳ mở sang trang đối đầu với VN bằng lệnh cấm vận, trong đó có cả ngoại giao và quốc phòng. Kết qủa, Việt cộng gặp qúa nhiều khốn đốn trên trường quốc tế cũng như ở trong nước. Trước cảnh khốn cùng này, cây cầu ngoại giao đã được Hoa Kỳ mở lại cách đây hơn hai mươi năm cho VC bám víu. Nay là việc tháo bỏ hoàn toàn lệnh cấm vận, trong đó có lệnh cấm bán vũ khí cho một đất nước từng được gọi là thủ địch với Hoa Kỳ. Hỏi xem, lệnh tháo bỏ này mang một ý nghĩa gì? Việt cộng nên mừng hay nên khóc?
Ai cũng biết câu trả lời rõ như mặt trời mọc lên ở phương đông là lệnh tháo bỏ này có một thông điệp dứt khoát. Hoa Kỳ không giao vũ khí sát thương của mình cho một đất nước sẽ dùng vũ khí ấy để đối kháng lại với Hoa Kỳ, hoặc gỉa, trao những vũ khí ấy lại cho đồng minh của họ để cùng chống lại, xa hơn là đả thương Hoa Kỳ. Cách riêng ở đây câu chuyện được hiểu lả, Hoa Kỷ mở cấm vận với Việt Nam CS không phải là vì Hoa Kỳ ủng hộ sách lược và hướng đi của tập đoàn cộng sản thờ Trung cộng nhằm chống lại Hoa Kỳ và thế giới Tự Do. Trái lại, là mở ra một con đường tiến cho tương lai của Việt Nam hướng đến đích Tự Do và Độc Lập cho người dân Việt Nam. Đó là lý do để TT Obama công khai hóa một câu chuyện cũ khi đến Hà Nội là: “Tương tự như mọi thoả thuận trong lãnh vự quốc phòng với tất cả các đồng minh và đối tác của Hoa Kỳ, việc bán vũ khí cua chúng tôi cần phải đi kèm theo các yêu cầu nghiêm ngặt, bao gồm các yêu cầu liên quan đến vấn đề nhân quyền” Như thế, nhân quyền chỉ là một trong chính sách của Mỹ và là điều kiện để ràng buộc Việt Nam khi họ muốn mua những loại vũ khí từ Hoa Kỳ. Nó đơn giản được hiểu là Hoa Kỳ không bao giờ bán vũ khí cho kẻ thù của họ!( yêu cầu nghiêm ngặt). Theo đó, câu chuyện mua bán này sẽ đưa Việt Nam vào hai lối rẽ hoàn toàn khác nhau.
Trước hết, nó báo hiệu cho một đổi thay. Đổi thay không phải từ một phía, nhưng là đáp ứng nhu cầu của đôi bên. Nó cũng không là một đơn thuần mà người ta thường nói tới là vấn đề Nhân Quyền tại Việt Nam. Trái lại, nó nằm trong một điều khoản quan trọng hơn mà TT Obama đã công khai là “Hồ Chí Minh đã nhắc lại Tuyên ngôn độc lập của Hoa Kỳ ( vào ngày 2-9-1945) là “mọi người sinh ra đều có quyền bình đẳng và được hưởng các quyền bất khả xâm phạm, trong đó có quyền được sống, quyền tự do, và quyền mưu cầu hạnh phúc”. Việc công khai này hẳn nhiên không mang ý nghĩa mỉa mai, khinh bỉ, nhưng là một điều xác quyết, muốn nhắn bảo với nhà cầm quyền Hà Nội là: Khi qúy vị đã sao chép đoạn văn này thì qúy vị cũng nên trưởng thành để theo đuổi, học hỏi từ đó. Đây là điều cơ bản để thực hiện những bước đi cần thiết để đáp ứng cho nhu cầu giữa đôi bên.
Kế đến, thông điệp ấy cho thấy, súng đạn HK không phải dùng để bắn lại nhân dân Hoa ký, chống lại ý thức Tự Do của thế giới! Nó cũng không được dùng để bắt giết người Việt Nam nuôi khát vọng có Tự Do và bảo vệ nhân quyền và đất nước của mình. Trái lại, nó giúp cho Việt Nam bảo vệ quyền sinh, quyền sống, quyền Tự Do cho người dân và bảo vệ sự Độc lập cho đất nước của mình và góp phần vào việc phục vụ thế giới. Nó không bao giờ mang ý nghĩa giúp cho nhà cầm quyền cộng sản có thêm khả năng để áp bức hay đàn áp người dân của mình. Đó là ý nghĩa nó muốn truyền đi.
Trước đó, ai cũng biết nhà nước Việt cộng đã từng mơ ước được nghe lệnh giải tỏa này từ lâu rồi. Tuy nhiên, cái mơ ước của họ không phải là cái mơ uớc thành thực của con người đứng đắn tìm đến hướng đi có lợi cho dân cho nước. Trái lại, nó luôn nằm trong toan tính của gian trá, lọc lừa. Theo đó, lệnh tháo bỏ cấm vận, với họ nên là trong chốn họp bàn, không là lời tuyên bố công khai. Để từ đó, nó là một công cụ, một cái gậy chống lưng, để họ nhắn bảo, đe loi người dân là: Họ đã có được Hoa Kỳ chấp thuận như là một đồng minh, như là bằng hữu, không ai có thể đạp đổ được cái guồng máy bạo quyền này nữa, đừng chống đối CS nữa. Mặt khác, lại muốn đánh tiếng với Trung cộng là, tôi sẵn sàng bắt tay với Mỹ để có được những qủa chuối, không phải chỉ là cái vỏ đâu, đồng chí nên trả công lớn hơn cho tôi trong nghề làm nô lệ!
Kết qủa, họ đã hòan toàn bất ngờ vì lệnh bãi bỏ cấm vận đến trong cảnh này. Nó công khai, rồi đặt nhà cầm quyền CSBV vào trong một thách thức của người lớn. Trước hết, nó làm cho Trần đại Quang trong vai chủ tịch nước bàng hoàng đến tím tái vì lo lắng thay vì vui mừng vỗ tay đón nhận điều mình từng xin. Nó làm cho khuôn mặt của Y và nhà nước CS đã không thể hiện được sự vui mừng đón nhận nguồn tin, còn bộc lộ rõ nét lo âu. Tại sao lại thế? Đơn giản là họ chỉ cầu mong có được nó như một tấm bình phong để che lấp yếu kém. Họ không có khả năng hay không dám bắt nhịp với cuộc thế chuyển đổi.
3. Chuyện gì sẽ đến?
Cuộc đi lại giữa Trung cộng và Việt cộng có thể sẽ bắt đầu khó khăn hơn dù rằng cuộc đón tiếp ấy, về mặt ngoại giao Việt cộng không dùng nghi lễ quốc khách với thảm đỏ hay đại bác đón chào như họ đã nâng bi TC. Tuy nhiên, những kẻ lừa đảo nhau cũng đã nhìn ra được những mánh khóe trong cuộc lừa dối. Cách riêng, Trung cộng nhận biết một cách rất rõ ràng ý muốn của người dân Việt Nam trong cuộc đón tiếp này. Điều này buộc TC sẽ phải có những sách lược mạnh tay hơn, đè thẳng xuống trên đầu trên cổ những cấp quyền Việt cộng đang nằm trong vòng tay của họ. Đồng thời sẽ đẩy mạnh ý đồ tiến đến 2020 sớm hơn. Họ sẽ làm tất cả những gì khả dĩ, kể cả bất khả dĩ, để đạt được mục đích của ngày 2020 theo mật ước Thành Đô. Theo đó, áp lực trong những ngày tới sẽ là rất nặng nề đối với cấp quyền lãnh đạo đảng cũng như nhà nước tại Hà Nội. Nó buộc nhà nước Hà Nội phải có thái độ rõ ràng dứt khoát. Muốn tiếp tục làm thân nô lệ hay để cho một cuộc Cách Mạng Tự Do của nhân dân bùng lên với sự trợ giúp của phương tây?
Đây không phải là một suy đoán xuông. Bởi lẽ, một viên thượng tướng trong cấp quyền của Hà Nội, ngay sau khi nghe lệnh bãi bỏ cấm bán vũ khí của TT Obama, Y đã vội vàng lên tiếng như là điều muốn thân thưa với Bắc Kinh nỗi khổ của Hà Nội: “Tôi xin nêu rõ rằng Việt Nam mua vũ khí chỉ để bảo vệ chủ quyền chính đáng… Chúng ta mua vũ khí không phải để chống Trung Quốc hay là một nước nào mà là để tự vệ” Sau khi phân bua với Trung cộng, Tuấn đề nghị: “chúng ta chỉ mua những khí tài không ảnh hưởng đến tương tác hệ thống vũ khí, ví như máy bay trinh sát, tàu tuần thám, máy bay, tàu cứu hộ, cứu nạn thôi. Những loại này không phải vũ khí mà là phương tiện.”. Liệu thuốc gỉai độc này có hiệu quả làm nguôi cơn giận của TC với cấp quyền tại Hà Nội hay không?
4. Việt Nam sẽ ra sao?
Có người cho rằng, chúng ta phải đương đầu với những thế lực bắc phương để bảo tồn đất nước và người dân Việt Nam. Đây là điểm chính yếu trong hướng đi của ngày mai của người dân Việt nam. Bởi lẽ, lịch sử dù chỉ là 20, 30 năm đã cho thấy không hề có, hoặc ít nhất không có sự tồn tại của thù hận giữa người Việt Nam với Hoa Kỳ, dù rằng tập đoàn cộng sản đã ngày đêm tuyên truyền từ mấy chục năm qua. Trong khi đó, sau những cái loa tuyên truyền này, người dân Việt Nam đã trở thành nạn nhân của những kẻ lừa dối cả dân tộc, chúng đã bán tháo tài sản đất đai của Tổ Quốc cho thế lực bành trướng từ phương bắc để mưu cầu lấy hai chữ nô lệ. Trước thảm kịch này, người Việt Nam không còn một chọn lựa nào khác ngoài việc đứng thẳng người lên và công khai công bố rằng: Người Việt Nam phải có quyền quyết định về số phận của mình. Dân tộc Việt Nam hoàn toàn không thể cậy nhờ tập đoàn CS đưa đất nước vào chân trời mới. Trái lại, cần một cuộc chuyển đổi. Hơn thế, nó phải đến trước ngày 2020!
Dĩ nhiên, trong cuộc chọn lựa này, dẫu chúng ta có phụ thuộc vào Hoa Kỳ để làm người lính tiền phương cho nền Tự Do, Hòa Bình của thế giới để đất nước có một ngày ca khúc Độc Lập, rồi phát triển như những Nam Hàn, Nhật Bản… thì cũng còn vinh dự gấp trăm ngàn lần việc làm tên lính đánh thuê, làm kẻ hầu hạ không được ăn no, hay làm tên nô tài cho Trung cộng. Ấy là chưa kể đến cái tên Việt Nam cuối cùng cũng không hơn Mông Cổ trong đầm lầy bắc thuộc. Trái lại, trăm ngàn tệ hại hơn thế. Bởi lẽ, Mông Cổ vẫn là một phần trong đại lục xưa kia. Họ từng chiến thắng và cai trị Trung Hoa.
Trong khi đó, Việt Nam luôn bị Trung cộng nhìn bằng con mắt đỏ. Ở đó có những Lý thường Kiệt, mà Obama có nhắc tới trong bài diễn văn, có những Ngô Quyền, Quang Trung, Nguyễn Huệ… đã không bao giờ chấp nhận một cuộc thống trị từ phương bắc. Đã thế, từng tiếng trống Đống Đa, Ngọc Hồi, dòng sông Bạch Đằng vẫn làm cho phương bắc đau suốt nghìn năm. Nay, nếu có dịp tái quy, có khi nào cái ách lại nhẹ nhàng, êm ái cho dân tộc này?
Hỏi cho có vậy. Bởi lẽ, dẫu là nặng hay nhẹ, nó cũng sẽ không bao giờ có thể đặt lại trên cổ chúng ta và con cháu chúng ta. Bởi vì, bảng đá nơi đây còn ghi rõ:
“Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư…”
Nói thế có nghĩa là, dù Việt Nam còn nằm trong tay CS, chưa có đổi thay, hướng đi toàn cầu của Hoa Kỳ nhất định vẫn có chữ Việt Nam. Họ coi việc ngăn chặn bước tiến của Tàu Ô tràn xuống phương nam là một chuyện cấp bách. Sách lược này buộc Hoa Kỳ phải liên tay với Việt Nam. Dĩ nhiên, cuộc liên tay này không phải vì là đồng minh, vì tình chiến hữu, nhưng chỉ là một cuộc trao đổi, thương lượng. Trong cuộc giao tiếp như thế, xem ra người dân Việt Nam sẽ có nhiều cơ hội hồi sinh, chuyển thể. Nó không thể nằm ngủ yên trong vòng tay đỏ, rồi chờ đổi ngôn ngữ về Tàu, hay theo một đoạn kết như Crimea!
5. Đường nào chúng ta đi?
Bất cứ ai, khi nhìn lại hình ảnh của cuộc họp gọi là chào mừng đón tiếp thượng khách nước ngoài do Nguyễn đại Quang trong vai tuồng chủ tịch nước diễn, mà không xấu hổ lây và kinh ngạc khi thấy vị TT khách nước ngoài bỏ đi vào trong mà không có lấy một cái bắt tay với đối tác. Đã thế, ông ta còn quay lại khoa tay, như đang nói điều gì đó vào cái tai điếc thì xem ra công việc đã là ngõ cụt, khó có thể tạo lại một hình ảnh nào khác khá hơn.
Có phải vì Quang nghe thấy lệnh bỏ cấm vận của Hoa Kỳ mà choáng váng, mắt mù tai điếc nên không nhìn thấy Obama rời diễn đàn chăng? Có thể, chín phần mười là thế. Sự hoảng loạn, lo lắng không chỉ chiếm lĩnh y trong lúc đó. Trái lại, còn làm Y lúng túng trong ngôn từ và đã tạo nên cái hình ảnh đến thảm hại này.
Phần bạn thế nào, có phải khi nghe TT Hoa Kỳ tuyên bố tháo bỏ lệnh cấm vận mà lo lắng cho tương lai của Việt Nam ngày mai không? Với tôi, tôi khẳng định là không, chắc chắn là không. Bởi vì, chúng ta đã nhìn thấy tương lai ấy sẽ có một cuộc đổi thay lớn. Cuộc đổi thay không chỉ dừng lại sau lệnh tháo bỏ cấm vận. Trái lại, còn đi xa hơn thế rất nhiều trong tiến trình bang giao trong khu vực và thế giới. Bởi vì, Hoa Kỳ không hào sảng đến nỗi ngu ngốc trao tay những bí mật quân sự của họ cho đối phương, cho kẻ chống Mỹ cứu nước, nên khi mở ra chương trình này thì Hoa Kỳ đã liệu định rằng nó sẽ phải đem lại lợi ích cho cả đôi bên. Nghĩa là nó cũng mở ra cho Việt Nam con đường và lối đi mới. Đường tự chủ, thoát cộng, thoát Trung. Tại sao?
Ai cũng biết, hai thể chế Tự Do và cộng sản tuy có lúc ngồi với nhau, nhưng không bao giờ là đồng minh. Trái lại, luôn luôn là đối đầu. Như thế, cuộc ngoại giao giữa hai bên là để nhận biết đối phương và kìm tỏa nhau hơn là thân thiện. Theo đó, nếu Việt cộng cầu mong và đón nhận lệnh cấm vận vũ khí từ Hoa Kỳ thì tự họ biết rằng: Họ không thể là bàn tay để chuyên chở những bí mật quốc phòng của Hoa Kỳ cho Trung cộng. Nên ngay khi Việt cộng chấp nhận lệnh cấm vận vũ khí của Hoa Kỳ và bắt đầu có những đơn đặt hàng là chính cộng sản Việt Nam đã chấp nhận một cuộc đầu hàng về chính trị. Nó không thể nằm trong thế đối đầu, mua vũ khí của Hoa Kỳ để chống Hoa Kỳ. Trái lại, phải là một cuộc đổi thay lớn bắt đầu từ ý thức hệ.
Đến khi nền móng của một cuộc triển khai vũ khí đã có tại Việt Nam, chuyện Trung cộng muốn tràn sang, không hề dễ dàng như hôm nay, như những luận điệu mà “người ta” thường nhắc chừng, hoặc như là một lời đe dọa ghê gớm. “Nếu làm cho chế độ độc đảng cộng sản Việt Nam sụp đổ, thì ngay lập tức Trung Cộng sẽ tràn sang, hiể̉m họa mất nước ập đến ngay lậ̣p tức”! Quả là một đòn thâm độc của kẻ bán nước để mong được sống đời nô lệ!
Phần tôi, tôi tin rằng. Một khi chế độ cộng sản tại Việt Nam sụp đổ, Trung cộng sẽ không còn cơ hội tràn sang đất nước ta. Hiểm họa mất nước sẽ bị triệt tiêu tức khắc. Theo đó, con đường Việt Nam ngày mai ở trong tay người Việt Nam, không phải ở trong tay CS hay những kẻ bán nước cầu vinh.
Bảo Giang.
Ngư dân Hà Tĩnh có nên ra khơi nữa không?
Viết bởi Nam Việt, GNsP
GNsP (01.06.2016) – Căn cứ vào những thông tin được công bố rộng rãi trên truyền thông đại chúng về việc Chính phủ có phương án hỗ trợ người dân tiêu thụ hết số thuỷ hải sản đánh bắt xa bờ nhằm đảm bảo ổn định cuộc sống cho Ngư dân. Nhưng trên thực tế phương án hỗ trợ đó được triển khai ra sao?
Vào ngày 29 tháng 5/2016, tàu đánh cá mang biển số HT 90128 TS và tàu HT 90016 TS, loại Tàu đánh bắt xa bờ của ông Trần Việt Hoa thuộc xóm 3, Thôn Đông Yên, xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh đã ra khơi đánh cá ở khu vực 18 – 20 vĩ độ Bắc, 106 – 28 kinh độ Đông. Phạm vi đánh bắt xa bờ ngoài 30 Hải lý.
Tàu của ông Hoa đã đánh bắt được gần 30 tấn cá mu và cập cảng Vũng Áng vào ngày 30/05 với hi vọng sẽ bán được hết số cá này, để vớt vát được phần nào chút kinh tế lúc khó khăn. Đây cũng là mẻ cá đầu tiên đánh bắt xa bờ sau hai tháng xảy ra thảm họa ô nhiễm môi trường biển ở Miền trung. Nhưng trớ trêu thay, đã 2 ngày trôi qua, số cá thu hoạch được vẫn nằm yên trong kho và đang có nguy cơ bị phân hủy vì nhà cầm quyền huyện Kỳ Anh không thu mua cá như lời Thủ Tướng Nguyễn Xuân Phúc đã cam kết.
Khi thuyền cập bến, ông Hoa đã nói rõ vấn đề này với nhà cầm quyền xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh và Sở Tài nguyên Môi trường tỉnh Hà Tĩnh, nhưng cho đến thời điểm hôm nay ngày 01.06.2016 cấp này đùn đẩy trách nhiệm cho cấp kia và hơn 30 tấn cá biển tươi vẫn chưa được bán ra thị trường.
Đứng trước sự thờ ơ của nhà cầm quyền địa phương về đời sống của người dân, ngư dân vùng này đang rất phẫn nộ, ông Hoa nói: “Nếu chính quyền không kịp thời thu mua như lời Thủ Tướng đã cam kết thì các công nhân và ngư dân vùng này sẽ đưa cá lên UBND xã và huyện để trả cho Thủ Tướng”.
30 tấn cá mu được đánh bắt xa bờ của ông Trần Việt Hoa thuộc xóm 3, Thôn Đông Yên, xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh, tỉnh Hà Tĩnh cập cảng Vũng Áng vào ngày 30.05 với hy vọng bán được giá cao.
Số cá mu với tổng số lượng hơn 30 tấn đang bị phân rữa do nhà cầm quyền địa phương không hỗ trợ thu mua, như lời ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã khẳng định vào chiều ngày 01.05.2016 trong cuộc họp với các cán bộ tỉnh Hà Tĩnh.
Nhà cầm quyền xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh và Sở Tài nguyên Môi trường tỉnh Hà Tĩnh có mặt tại Vũng Áng vào ngày 31.05.2016 để đùn đẩy trách nhiệm cho nhau và 30 tấn cá tươi vẫn còn nằm trong kho.
Chi phí đánh bắt xa bờ khá cao. Nhiều hộ gia đình đã vay vốn ngân hàng để đóng thuyền bè ra khơi đánh bắt xa bờ. Số cá thu được không ai thu mua đã đẩy ngư dân vào cảnh nợ nần chồng chất.
Được biết đã hơn hai tháng từ sau khi xảy ra thảm họa ô nhiễm môi trường biển ở Miền Trung do nhân tai gây ra, các ngư dân không dám ra biển vì số cá đánh bắt về không ai mua mà chi phí đi biển lại khá cao. Tuy nhiên, ông Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc khẳng định trong buổi họp với các cán bộ tại tỉnh Hà Tĩnh vào ngày 01.05.2016 rằng, “Nhà nước sẽ hỗ trợ ngư dân cả về vật chất và thu mua cá”. Do đó các ngư dân tại xã Kỳ Lợi, huyện Kỳ Anh đã ra khơi đánh bắt cá xa bờ với mong muốn kiếm được đồng nào hay đồng đó, để có đồng ra đồng vô trang trải cuộc sống khó khăn hiện nay, nhưng niềm hy vọng của họ đang có nguy cơ bị chính nhà cầm quyền dập tắt khi chính lời hứa của ông Thủ tướng trước nhân dân và báo chí lại không thực hiện.
Chúng tôi đang tiếp tục bám sát vụ việc, kịp thời phản ánh để công luận biết rõ hơn về chính sách “an dân” mà chính phủ đã cam kết với ngư dân trong cuộc họp chiều 1-5, tại Hà Tĩnh do Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc chủ trì và cương quyết: “triển khai đồng loạt các giải pháp tiêu thụ sản phẩm cho ngư dân đánh bắt xa bờ”.
Xem nguyên bài Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc và các bộ ngành liên quan họp ở Hà Tĩnh tại đây.
Nam Việt, GNsP
Từ “cõng thuế, cõng nợ” đến “cõng quan”
Viết bởi Hà Thạch
Hình ảnh gây phản cảm nhất trong ngày 25/5/2016 – ngày ông Obama rời khỏi Việt Nam cũng là ngày Hà Nội lụt trong biển nước, là hình ảnh một ông quan ngồi chễm chệ trên lưng bác bảo vệ gầy gò ngay trước thềm tòa nhà chính của Học viện Chính trị quốc gia, nơi đào tạo ra những vị quan từ lớn đến bé cho chế độ này.
Nhìn hình ảnh ông quan khỏe mạnh, xe biển xanh “ngồi” trên lưng một người đàn ông trung niên, trong khi ông có thể tự mình tháo giầy lội qua vũng nước như mọi người vẫn làm, khiến nhiều người nổi giận, nhất là khi nghe ông phân bua: “ông đã 60 tuổi rồi” và việc giúp đỡ như thế là chuyện bình thường?
Có lẽ, chuyện sẽ rất bình thường, nếu như không có cuộc thăm viếng cùng thời điểm của ông Obama – một vị lãnh đạo thân thiện, dễ gần, dễ mến, không kiểu cách. Sự thân thiện của ông Obama đã để lại trong lòng người dân hình ảnh một người lãnh đạo mẫu mực, biết quan tâm tới người dân, làm cho mọi người tha hồ so sánh.
Có lẽ, chuyện cũng sẽ rất bình thường, không có gì đáng nói, nếu như trận lụt vừa qua đã không nhấn chìm hàng ngàn chiếc xe hơi sang trọng, hàng trăm tuyến phố ngập trong biển nước, người dân phải bì bõm lội nước đưa con tới trường. Bởi xưa nay, người dân ai cũng đã từng quen và nếm trải cung cách hách dịch, kiểu cách, xa dân, “ngồi lên đầu lên cổ” người dân của các quan chức mỗi khi có việc cần tới cơ quan công quyền.
Mặc dù không nói ra, nhưng ai cũng hiểu rằng, có một nỗi uất ức đã tích tụ từ lâu nơi người dân về thể chế chính trị hiện nay, về những ông quan “hành dân là chính” mà hình ảnh ông quan ngồi trên lưng người bảo vệ là hình ảnh minh họa rõ nét.
Đó là một thể chế chính trị mà trong đó, người dân được gọi bằng một cái tên mỹ miều “ông chủ” và cán bộ chỉ là “đầy tớ nhân dân”, nhưng chẳng mấy khi người ta thấy những ông “đầy tớ” phục vụ “ông chủ”. Trái lại, các “ông chủ” phải nai lưng làm việc, lấy tiền đóng thuế để nuôi đám đầy tớ sáng cắp ô đi, chiều cắp ô về.
Biếm họa trên báo Tuổi trẻ cười. Ảnh từ facebook của Báo Tuổi Trẻ Cười
Không chỉ có vậy. Để bòn rút tiền của người dân nuôi cán bộ, các đầy tớ còn nghĩ ra đủ cách bóc lột, tạo ra một mê hồn trận những loại phí khác nhau, “phí cõng phí”, như: giá xăng thì cõng thêm 4000 đồng/lít phí môi trường; giá điện thì “cõng” tiền hiếu hỉ, nghỉ mát của ngành điện; phí cầu đường thì “cõng” cả tiền sửa chữa lún nứt do thi công cẩu thả… Theo cách tính hiện nay, mỗi lít xăng phải “cõng” 8000 đồng thuế, phí.
Đó là chưa kể quan bố, với vị thế và những mối quan hệ của mình, sẵn sàng “cõng quan vợ” “quan con” vào biên chế mà không phải trải qua bất cứ kỳ thi tuyển nào. Mới đây, báo chí còn phát hiện tại một địa phương nọ, một xã có 12 người họ hàng “cõng” nhau vào “làm quan”.
Nghe đâu, tới đây các quan còn đang muốn “cõng” 500 tấn vàng ra khỏi nhà người dân mà các quan cho rằng người dân đang “cố tình” cất giấu.
Điều bi đát là người dân, ngay cả người bảo vệ nghèo trong câu chuyện “cõng quan trên đây”, đều phải đóng những đồng tiền thuế trích ra từ công sức lao động, trong đó biết đâu, có cả tiền thưởng chắt bóp được từ việc cõng ông quan hôm nay.
Vấn đề là người dân ai cũng nhận ra được điều ấy, nhưng đôi lúc vì muốn an thân hay cũng vì miếng cơm manh áo mà họ đành chấp nhận thực tại đau thương đó.
Thay vì đòi hỏi các nhà lãnh đạo phải liêm chính, sống đúng mực của người làm quan, nhiều người chấp nhận quỳ gối để những ông quan tiếp tục coi việc “đè đầu cưỡi cổ người dân” là chuyện rất bình thường.
Trong thâm tâm, ai cũng mong ước đất nước, dân tộc có những người lãnh đạo như ông Obama, hết lòng vì dân, vì vị thế chính trị của đất nước. Nhưng khi gặp phải những ông quan hách dịch, họ cũng chỉ tặc lưỡi cho xong: “quan chức bây giờ nó thế”, mà không biết dùng những quyền hiến định của mình để đòi hỏi những người lãnh đạo phải lo cho công ích.
Người dân Việt hôm nay nếu không chấp nhận thay đổi, cứ tiếp tục cúi đầu, thì không những chỉ phải ‘cõng thuế, cõng phí, cõng nợ công, cõng quan, cõng thảm họa môi trường” mà sẽ còn phải cõng một nhân tính bị băng hoại do cáutrúc tội lỗi gây ra.
Hà Thạch
Nguồn: chuacuuthe.com
Báo nhà nước dịch láo, xuyên tạc diễn văn của Tổng Thống Obama
Viết bởi Phạm Trần
Tổng thống Barack Obama đã để lại hình ảnh một cường quốc Mỹ đàng hoàng và tính thân thiện ngay thẳng của Chính phủ và nhân dân dân Hiệp Chủng Quốc sau 3 ngày thăm lịch sử đất nước cựu thù Việt Nam.
Nhưng hầu hết các báo đài Nhà nước Cộng sản Việt Nam, tiêu biểu như Đài Phát thanh Quốc gia (VOV, Voice of Vietnam), Thông Tấn Xã Việt Nam (TTXVN) và báo Sài Gòn Giải Phóng đã có hành động làm mờ nhạt và xuyên tạc các ý tưởng nói về dân chủ, các quyền tự do và quyền ứng cử, bầu cử trong diễn văn của ông Obama đọc tại Hà Nội ngày 24/05/2016.
So với Bản Tiếng Anh nguyên thủy của Tòa Bạch ốc phổ biến thì các bản tiếng Việt được các báo đảng gọi là “toàn văn” lại không đầy đủ. Nhiều đọan quan trọng chỉ dịch thoáng qua hay bỏ sót.
Tệ hơn, các cơ quan báo đài nhà nước và một số báo ngoài lề khác như Lao Động và Soha News đã bỏ đi những câu nói của ông Obama được dân chúng hoan nghênh, hay đã theo lệnh ai đó tự ý “nhét chữ” vào miệng ông Obama làm sai lạc cả ý nghĩa.
Tỷ dụ như TTXVN viết:”Quan hệ của chúng ta là giải quyết sự khác biệt giữa hai chính phủ về nhân quyền. Tôi nói điều này bởi không có quốc gia nào hoàn hảo. Sau 2 thế kỷ lập nước, chúng tôi vẫn đang phải cố gắng đạt được những ý tưởng chúng tôi đã đề ra khi chúng tôi lập quốc như bất bình đẳng, định kiến từ tư pháp, hình sự. Ngày nào chúng tôi cũng nhận được phê bình nhưng những lời chỉ trích, tranh luận cởi mở giúp chúng ta nhìn nhận sự chưa hoàn hảo. Mỹ không muốn áp đặt lên bất cứ nước nào. Chúng tôi tin vào giá trị tổng quát được nêu trong Hiến pháp Việt Nam như người dân có quyền tự do ngôn luận, lập hội. Đây là những điều đã được nêu trong hiến pháp Việt Nam.”
Nguyên văn Tiếng Anh: “ Even as we cooperate more closely in the areas I’ve described, our partnership includes a third element -- addressing areas where our governments disagree, including on human rights. I say this not to single out Vietnam. No nation is perfect. Two centuries on, the United States is still striving to live up to our founding ideals. We still deal with our shortcomings -- too much money in our politics, and rising economic inequality, racial bias in our criminal justice system, women still not being paid as much as men doing the same job. We still have problems. And we're not immune from criticism, I promise you. I hear it every day. But that scrutiny, that open debate, confronting our imperfections, and allowing everybody to have their say has helped us grow stronger and more prosperous and more just.
I’ve said this before -- the United States does not seek to impose our form of government on Vietnam. The rights I speak of I believe are not American values; I think they're universal values written into the Universal Declaration of Human Rights. They're written into the Vietnamese constitution, which states that “citizens have the right to freedom of speech and freedom of the press, and have the right of access to information, the right to assembly, the right to association, and the right to demonstrate.” That’s in the Vietnamese constitution. (Applause.)
(Tạm dịch: “Như tôi đã nói điều này trước đây, Hoa Kỳ không mưu cầu áp đặt thể chế của mình vào Việt Nam. Những quyền mà tôi nói và tin tưởng không phải là những giá trị của người Mỹ mà tôi nghĩ đó là giá trị chung của nhân loại đã được viết vào Tuyên ngôn Quốc tế về Nhân quyền. Những quyền này cũng đã được viết trong Hiến pháp của Việt Nam, theo đó quy định rằng công dân có quyền tự do ngôn luận và tự do báo chí, có quyền được tiếp cận thông tin , quyền hội họp, quyền lập hội, và quyền được biểu tình. Đó là Hiến pháp của Việt Nam.” (tiếng vỗ tay của người nghe tại Hội trường)
VOV - BÁO SÀI GÒN GIẢI PHÓNG
Ở mấy dòng cuối của câu nói trước tiếng vỗ tay vang dội tại Hội trường, đài Tiếng nói Việt Nam (VOV) đã bịa ra và nhét hàng chữ này vào miệng Tổng thống Obama“Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.
VOV viết: “ Những giá trị này được ghi trong Hiến pháp Việt Nam trong đó nêu rõ: “Công dân có quyền tự do ngôn luận, tự do báo chí, tiếp cận thông tin, hội họp, lập hội, biểu tình. Việc thực hiện các quyền này do pháp luật quy định”.
Đây đúng là lập luận của Ban Tuyên giáo và Bộ Thông tin-Truyền thông đã cố tình đổi trắng thay đen lời nói của một Lãnh tụ Cường quốc và là khách mời của Việt Nam
Cũng với lời của ông Obama, báo Sài Gòn Giải Phóng lại “múa bút” lươn lẹo như như thế này:”Hoa Kỳ không muốn áp đặt lên bất kỳ nước nào, trong đó có Việt Nam. Khi chúng tôi nói rằng những giá trị Hoa Kỳ là muốn nói đến những giá trị phổ quát được nêu trong Hiến pháp Việt Nam. Đó là người dân có quyền được bày tỏ quyền tự do ngôn luận của mình, quyền tiếp cận thông tin, quyền lập hội. Đây là những điều đã được nêu rõ trong Hiến pháp Việt Nam.”
Rồi TTXVN còn bảo Tổng thống Obama nói tiếp như thế này: “Việt Nam đã đạt tiến bộ về cải cách, lập pháp như công khai ngân sách, tiếp cận được nhiều thông tin hơn. Người Việt Nam sẽ quyết định tương lai của người Việt.”
Trong khi đó, lời tiếng Anh của ông Obama thì chi tiết hơn nhiều: “ In recent years, Vietnam has made some progress. Vietnam has committed to bringing its laws in line with its new constitution and with international norms. Under recently passed laws, the government will disclose more of its budget and the public will have the right to access more information. And, as I said, Vietnam has committed to economic and labor reforms under the TPP. So these are all positive steps. And ultimately, the future of Vietnam will be decided by the people of Vietnam. Every country will chart its own path, and our two nations have different traditions and different political systems and different cultures.”
(Tạm dịch: “ Trong những năm vừa qua, Việt Nam đã có được một số tiến bộ. Việt Nam đã cam kết cải thiện luật pháp cho phù hợp với nội dung của Hiến pháp và những nguyên tắc của Quốc tế. Theo những bộ Luật mới được chấp thuận thì chính phủ sẽ công khai ngân sách và công luận có quyền được tiếp cận những thông tin này. Và như tôi cũng đã nói, Việt Nam đã cam kết sẽ có những cải cách về kinh tế và lao động theo TPP (Trans Pacific Partnership --Hiệp định Đối tác Kinh tế xuyên Thái Bình Dương). Đó là những bước khả quan. Cuối cùng thì tương lai của Việt Nam phải do chính nhân dân Việt Nam quyết định. Mỗi nước phải tự chọn lấy con đường của mình. Hai nước chúng ta có phong tục tập qúan khác nhau, chế độ chính trị cũng khác và văn hóa cũng khác biệt.” )
Bản dịch của TTXVN đã bỏ đi nhiều điều ông Obama nói về quyền của các nhà báo tự do (Bloggers) và sinh hoạt tự do của Facebook, cũng như quyền được bầy tỏ ý kiến của người dân trên các diễn đàn Internet.
Riêng về quyền ứng cử và bầu cử, TTXVN chỉ viết vắn tắt: “Trong cuộc bầu cử tự do, người dân có thể lựa chọn lãnh đạo tốt nhất cho họ…”
Nguyên văn tiếng Anh của Tổng thống Obama là: “ When candidates can run for office and campaign freely, and voters can choose their own leaders in free and fair elections, it makes the countries more stable, because citizens know that their voices count and that peaceful change is possible. And it brings new people into the system.”
(Tạm dịch: “ Khi các ứng cử viên có thể ứng cử và được tự do vận động tranh cử, cử tri có quyền tự do chọn người lãnh đạo của mình trong những cuộc bầu cử hòan tòan tự do và công bằng thì sẽ có một đất nước ổn định hơn, bởi vì người dân biết rằng tiếng nói của họ được tôn trọng và một sự thay đổi ôn hòa có thể được thực hiện. Và điêu đó sẽ đem những người mới vào hệ thống (lãnh đạo).”
Với vài thí dụ này, những ai có mặt tại Trung tâm Hội nghị Quốc gia để nghe bài diễn văn của Tổng thống Obama, hoặc coi ông trên màn truyền hình hẳn phài xấu hổ đen mặt thay cho những người được gọi là “nhà báo” hay các cơ quan báo-đài của nhà nước CSVN.
Rất nhiều người trẻ may mắn có mặt và những người không được chọn vào nghe đã chỉ trích mấy Thông dịch viên nhà nước đã không biết dịch, hoặc dịch luộm thuộm những câu nói ý nghĩa, chân tình và cảm động của Nhà lãnh đạo Mỹ.
PHẢN ỨNG CỦA DÂN
Phản ứng về bài nói chuyện của ông Obama rất cao. Nhiều người đã ca tụng nội dung bài nói chuyện như đã đem lại cho người dân Việt Nam một niềm tin mãnh liệt vào tương lai Việt-Mỹ.
Cũng có cô sinh viên vừa khóc vừa nói:”Cháu vô cùng cảm kích về những gì Tổng thống Obama nói vê tự do, dân chủ và nhân quyền. Mong sao chúng ta sớm có được như vậy.”
Một người ở Sài Gòn phóng lên mạng: “ Tạm biệt ông... Người đã thổi 1 làn gió lớn đến Việt Nam. Một làn gió xoa dịu những ngày hè nóng nực và mang lại những hi vọng lớn cho những con người Việt. Dù sau này ông không còn tại vị nhưng những ấn tượng ông để lại trên mảnh đất chữ S này thì mãi mãi còn. Chúc ông thượng lộ bình an và mãi được người dân toàn thế giới yêu thương - Soái Ca Của Mọi Soái Ca.”
Một Thanh niên thổ lộ:” Ông là ai, đến từ đâu mà sao được dân tôi đón tiếp nồng hậu không ngại mưa nắng,ông là ai mà sao nhìn gần gũi và ấm áp vầy.”
Có người còn viết: “ Một người quyền lực nhất thế giới nhưng lại rất đổi bình dân trong mắt người Việt Nam. Ông ấy thật tuyệt vời trong mắt mình mặc dù chỉ được nhìn qua báo và truyền hình nhưng đã để lại ân tượng mạnh mẽ trong tôi. Ông thật tuyệt vời. Chào Ông cảm ơn ông đã ghé thăm Việt Nam quê hương tôi.”
Một người khác cảm ơn: “Quá tuyệt vời, vô cùng náo nức dù chỉ là đọc tin về nhà lãnh đạo tài ba nhưng rất đỗi bình dân, cám ơn ngài đã ghé thăm đất nước Việt Nam tôi! Trân trọng cảm ơn...”
“Rất tiếc vì cháu chưa được gặp ông, ông Obama. Nhà cháu ở xa quá, nhưng dù thế nào đi nữa, ông sẽ vẫn ở mãi trong tim cháu. Ông là vị Tổng Thống hiền hoà, thân thiện, đã đem đến cho Việt Nam chúng cháu biết bao nhiêu là...”
Khi đọc những tâm tình này, chắc hẳn ở Việt Nam cũng có khối người cảm thấy vô cùng xấu hổ cho một đất nước có những người cầm quyền chỉ biết nói ẩu như : “dân chủ gấp vạn lần hơn so với dân chủ tư sản” (Bà Nguiyễn Thị Doan, Phó Chủ tịch Nước, 05/11/2011) , hay “dân chủ thế này là cùng, không thể dân chủ hơn” (Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng , 28/01/2016)
Bảo “dân chủ thế này là cùng” , hay “vạn lần hơn” mà đã tìm mọi cách phá cuộc họp giữa những người của các Tổ chức dân sự với Tổng thống Obama hôm 24/5/2016 tại Hà Nội thì độc tài hay dân chủ ?
Hai trong số những người bị bắt giam trái phép trên đường đi gặp Tổng thống Obama là Tiến sỹ Nguyễn Quang A và Nhà báo Đoan Trang.
Do đó, Tòa Bạch Ốc đã phổ biến lời tuyên bố của Tổng thống Obama về vấn đế này.
Ông nói:”I should note that there were several other activists who were invited who were prevented from coming for various reasons. And I think it’s an indication of the fact that, although there has been some modest progress and it is our hope that through some of the legal reforms that are being drafted and passed there will be more progress, there are still folks who find it very difficult to assemble and organize peacefully around issues that they care deeply about.”
(Tạm dịch:” Tôi muốn ghi nhận rằng một số các nhà đấu tranh được mời đã bị ngăn cấm với những lý do khác nhau. Và điều này khiến tôi nghĩ dù đã có một số tiến bộ đáng kể và chúng ta hy vọng, qua một số dự thảo luật về pháp lý đã được thông qua sẽ có thêm tiến bộ khác, nhưng hãy còn có những người không được quyền hội họp và tổ chức để thảo luận những vấn đề họ đặc biệt quan tâm.”).
Với biến cố này cộng với trò dịch và tường thuật lếu láo của báo chí đảng đối với diễn văn của Tổng thống Obama, rất khó mà tưởng tượng việc mua vũ khí Mỹ trong tương lai của Việt Nam sẽ không có vấn đề. -/-
Phạm Trần
Tuyên bố về việc nhà cầm quyền CSVN thả tù Linh mục Nguyễn Văn Lý trước hạn
Viết bởi Khối Tự do Dân chủ 8406 và Nhóm LM Nguyễn Kim Điền
GNsP(26.05.2016) – Nhà cầm quyền CSVN vừa thả linh mục Ta-đê-ô Nguyễn Văn Lý -thành viên sáng lập Khối 8406 và Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền- ra khỏi nhà tù nhỏ để về lại nhà tù lớn ngày 20-05-2006, trước hạn hơn 2 tháng, sau gần 8 năm trường đày đọa. Vị tù nhân lương tâm này đã trở về tòa Tổng Giám mục Huế với thân tàn ma dại.
Trước tình thế ấy, chúng tôi tuyên bố:
1- Nhiệt liệt vui mừng thấy Linh mục Nguyễn Văn Lý, vị chiến hữu đấu tranh cho tự do dân chủ nhân quyền ra khỏi tù cộng sản dù thể xác suy kiệt nhưng ý chí vẫn hiên ngang, khí phách vẫn kiên cường. Ai cũng thấy rõ điều này qua các tuyên bố của linh mục Nguyễn Văn Lý với nhà cầm quyền trong trại giam và tại thành phố Huế cũng như với thân nhân bằng hữu trong những ngày này (chẳng hạn không coi đây là sự đặc xá của chủ tịch nước cộng sản). Ước mong linh mục sớm phục hồi sức khỏe để tiếp tục con đường đấu tranh chung, vốn vẫn còn dài và đầy gian khổ, nhất là giờ đây nhân dân có tới hai kẻ thù mà ngày càng ngang nhiên cấu kết với nhau và lộ diện rõ rệt: giặc nội xâm và giặc ngoại xâm!
2- Kịch liệt lên án chế độ cộng sản bất chính và ác gian đã giam giữ nhà đấu tranh cho tự do tôn giáo và dân chủ nhân quyền Nguyễn Văn Lý 4 lần trong trên 20 năm với những bản án bất công và những “tội danh” lếu láo man rợ như: “phá hoại khối đoàn kết toàn dân và phá rối an ninh” (lần 2 và 3), “tuyên truyền chống nhà nước xã hội chủ nghĩa” (lần 1 và 4). Sau lần 4 này, vị tù nhân lương tâm đã trở về với một thân xác tiều tụy vì chế độ giam giữ bạo tàn của nhà tù cộng sản.
3- Chân thành cảnh giác quốc dân và quốc tế: việc thả linh mục Nguyễn Văn Lý trước thời điểm Tổng thống Hoa Kỳ thăm viếng Việt Nam chẳng phải là một dấu hiệu cải thiện nhân quyền của Hà Nội mà chỉ là một kiểu đem công dân của chế độ làm con cờ mặc cả, đồ vật trao đổi với các chính phủ dân chủ giàu mạnh để được những mối lợi về chính trị và kinh tế cho riêng đảng cộng sản. Cho dẫu nhà cầm quyền Việt Nam có thả hết tù nhân, nhưng nếu chỉ vì bị thế giới gây áp lực, thì việc này vẫn là một cách đối phó nhất thời, một kiểu tính toán thuần túy. Hết áp lực thì cộng sản sẽ tiếp tục bắt các nhà hoạt động nhân quyền để bù lại số người đã thả để tiếp tục có những con tin làm vật trao đổi trong những thương lượng quốc tế.
4- Tha thiết kêu mời toàn thể đồng bào tiếp tục cuộc đấu tranh vì một sinh thái an lành trong bối cảnh môi trường sống vừa bị nhiễm độc nghiêm trọng: biển chết, cá chết, rồi người cũng sẽ chết. Đang khi nhà cầm quyền cộng sản tiếp tục bưng bít thông tin về thảm họa, bao che dung dưỡng nghi can, thiếu nỗ lực thanh tẩy chất độc, lại còn đàn áp tàn bạo cách này cách khác những công dân lên tiếng về vụ việc. Tha thiết kêu mời toàn thể đồng bào tiếp tục cuộc đấu tranh vì một chế độ dân chủ trong bối cảnh cuộc bầu cử Quốc hội vừa kết thúc với sự thao túng lũng đoạn hoàn toàn của đảng Cộng sản. Tập đoàn lãnh đạo chính trị này tiếp tục dùng gian trá và bạo lực để biến cơ quan quyền lực mà trên danh nghĩa được cho là cao nhất ấy thành con dấu cao su và công cụ ngoan ngoãn, ngõ hầu hợp thức hóa việc duy trì sự thống trị bất chính, bất nhân, bất tài và bất lực của đảng CSVN trên toàn đất nước Việt Nam.
Làm tại Huế ngày 23-05-2016
Ban điều hành Khối Tự do Dân chủ 8406
1- Kỹ sư Đỗ Nam Hải – Sài Gòn – Việt Nam.
2- Linh mục Phan Văn Lợi – Huế – Việt Nam.
3- Nhà văn Nguyễn Xuân Nghĩa – Hải Phòng – Việt Nam
4- Giáo sư Nguyễn Chính Kết – Houston – Hoa Kỳ.
5- Bà Lư Thị Thu Duyên – Boston – Hoa Kỳ.
Với sự hiệp thông của cựu trung tá Trần Anh Kim, luật sư Nguyễn Văn Đài và các tù nhân lương tâm Khối 8406 khác đang ở trong lao tù Cộng sản.
Nhóm Linh mục Nguyễn Kim Điền
Đại diện
1- Linh mục Phê-rô Nguyễn Hữu Giải, Giáo phận Huế
2- Linh mục Phê-rô Phan Văn Lợi, Giáo phận Bắc Ninh
3- Linh mục Giu-se Nguyễn Công Bình, Giáo phận Vinh
Những cơn mưa mang lại “sự thật”
Viết bởi Gioan Nguyễn Thạch Hà
Những ngày qua, người dân Việt được hưởng những cơn mưa mát mẻ, bộc lộ những sự thật gây nhiều cảm xúc.
Bầu cử Quốc hội: vỡ trận
Cơn mưa đầu tiên mang tới chút hy vọng cho nhiều người phải kể đến là kỳ bầu cử Quốc hội và Hội đồng Nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2016-2021, vốn được cho là “ngày hội của toàn dân”.
Khác với các kỳ bầu cử lần trước, kỳ bầu cử Quốc hội – “ngày hội của toàn dân” lần này, đã không diễn ra như mong đợi của chính quyền. Phong trào tẩy chay bầu cử rộng khắp từ thành thị đến thôn quê, trên mạng xã hội cũng như trong thực tế.
Mặc dù truyền thông nhà nước vẫn bổn cũ soạn lại, rằng thì là có những địa phương 100% người dân đi bầu, chí ít cũng 97-98%, nhưng nhà cầm quyền cũng không thể che giấu nổi một thực tế: có những địa phương như ở Nam Định, số lượng cử tri đi bầu không quá 50% hay số lượng đại biểu được qui định 500 đại biểu trúng cử đã không thể đạt được, vì có quá nhiều người gạch tên toàn bộ các đại biểu hoặc gạch hết chỉ trừ duy nhất một đại biểu.
Đây là lần đầu tiên trong lịch sử bầu cử tại Việt Nam, nhiều người đã biết sử dụng lá phiếu của mình một cách có trách nhiệm, cho thấy rõ một thực tế từ bao năm qua giữa chính quyền và người dân: lòng dân đã không theo ý đảng.
Cơn mưa tẩy chay bầu cử – tạm gọi như vậy, theo các cách thức khác nhau trong cuộc bầu cử lần này, từ việc nhiều ứng cử viên tự do ra ứng cử với một mục đích duy nhất là bóc trần sự giả dối của thể lệ bầu cử dưới chế độ xã hội chủ nghĩa, cho tới việc một số công dân can đảm tới điểm bỏ phiếu giám sát bầu cử, hay tự tay gạch bỏ những người “đảng cử” một cách không thương tiếc khi tham gia bầu cử, không khác gì một gáo nước lạnh hắt vào toàn bộ hệ thống chính trị Việt Nam, bóc trần những giả tạo, dối trá mà chính quyền xưa nay áp đặt xuống trên dân.
Sự kiện người dân tẩy chay bầu cử còn cho thấy người dân đã không còn u mê như trước. Đây có thể sẽ là khởi đầu cho nhiều điều mới mẻ khác.
Ông Obama thăm Việt Nam – ngày hội của toàn dân
Vậy là “ngày hội của toàn dân” – ngày toàn dân tích cực tham gia bầu cử Quốc hội, đã không diễn ra như nhà cầm quyền mong đợi.
Trái với việc tẩy chay bầu cử, những ngày Tổng thống Mỹ Obama đến Việt Nam lại là ngày hội thực sự của toàn dân. Khắp nơi, đâu đâu người dân cũng nói về biến cố được coi là sự kiện lịch sử này.
Hàng vạn người đã đổ ra đường đón chào ông Obama, với lá cờ Mỹ trên tay, miệng hô vang tên ngài Tổng thống mỗi khi xe ông đi qua. Đây không phải lần đầu tiên một Tổng thống Mỹ tới thăm Việt Nam, nhưng đây là lần đầu tiên, sự hiện diện của ông tạo nên một không khí cuồng nhiệt chưa từng thấy đối với một vị Tổng thống của một quốc gia từng bị coi là địch thù.
Không chỉ có người dân hân hoan về chuyến viếng thăm này, ngay cả các cơ truyền thông nhà nước cũng đồng loạt, rầm rộ đưa tin, “truyền hình trực tiếp” mọi bước đi của Tổng thống Mỹ. Đây là điều chưa hề thấy ngay cả khi chính quyền Việt Nam đón tiếp ông Tập Cận Bình, người bạn vàng 4 tốt của Đảng Cộng sản.
Mặc dù chính quyền đã đón tiếp ông Obama với một nghi lễ đơn giản, không hàng rào danh dự, không có phát đại bác nào, không quan chức cấp cao ra đón tại phi trường, nhưng với người dân cả nước, ông thực sự là “bạn của dân”. Sự hiện diện của ông như phần nào “giải khát” cho những khát vọng tự do, dân chủ, nhân quyền mà người dân hằng mong đợi.
Nhiều người ví cuộc viếng thăm của ông như một cơn mưa mang tới sự tươi mát, mở ra cho đất nước một cơ hội mới.
Hình ảnh bà Nguyễn Thi Kim Ngân – Chủ tịch Quốc hội, đưa ông đi thăm nhà sản của “bác”, rồi dùng cả một xô thức ăn hắt xuống ao cho cá ăn trong một nghi thức ngoại giao, chắc đã gây ngỡ ngàng cho ông Obama. Phải chăng bà muốn khẳng định lập trường kiên vững là tiếp tục đường lối chủ nghĩa xã hội, lấy mục đích biện minh cho phương tiện, không quan tâm tới nhân cách, nghi lễ ngoại giao, cá chết hay không miễn là xong việc? Dù sao thì vẫn có một sự thật không thể khước từ: khát vọng tự do, dân chủ là một khát vọng có thật của người dân Việt Nam hôm nay.
Lụt lội, cá chết, lạm phát gia tăng
Một người dân Hà Nội mang thuyền ra đường bơi sáng ngày 25/5/2016. ảnh: Zing
Ngay khi ông Obama rời khỏi Hà Nội, cơn mưa lớn đầu tiên của mùa hè ập xuống thủ đô. Điệp khúc “Hà Nội lụt từ nhà ra ngã tư đường phố” tiếp tục vang lên khắp nơi. Hàng trăm chiếc xe hơi đã bị nước nhấn chìm. Đến trưa hôm nay (25/5) khi ông Obama chuẩn bị rời khỏi Việt Nam, thì nhiều tuyến phố Hà Nội vẫn chìm trong biển nước.
Bên cạnh sự kiện mưa gây lụt, truyền thông nhà nước còn đưa tin: hải quan vừa bắt một xe chở 4 tấn cá chết nhập vào thủ đô Hà Nội.
Tiếp theo là thông tin tình trạng lạm phát đang ngày càng tăng cao trong 4 tháng đầu năm 2016 này. Theo đó, Báo cáo ngày 24/5 của Tổng cục Thống kê cho thấy chỉ số giá tiêu dùng (CPI) tháng 5/2016 tăng 0,54% so với tháng trước và tăng 2,28% so với cùng kỳ năm trước. CPI bình quân 5 tháng đầu năm 2016 so với cùng kỳ năm trước tăng 1,59%. Trong 11 nhóm hàng hóa và dịch vụ chính, nhóm giao thông tăng cao nhất, ở mức 2,39%.
Những thông tin này, cách riêng chuyện các thành phố trở thành sông khi có những cơn mưa, một lần nữa cho thấy cách quản lý xã hội yếu kém của cả hệ thống chính trị hiện nay; đồng thời cũng cho thấy cần phải có một cuộc cải cách chính trị sâu rộng, nếu không muốn thấy vận mạng của đất nước bị nhấn chìm trước họa diệt vong.
Thay cho lời kết
Qua viêc tẩy chay bầu cử và nhất là cuộc đón tiếp Tổng thống Obama cách rầm rộ của nhân dân cả nước, đã đến lúc nhà cầm quyền Việt Nam phải hiểu rằng “lòng dân chưa bao giờ hợp ý đảng”. Trước đây, chỉ vì sợ hãi mà người dân đành phải chấp nhận cúi đầu, nhưng giờ đây lòng dân đã đổi khác. Họ sẵn sàng tẩy chay bầu cử giả hiệu, công khai bày tỏ khát vọng dân chủ mà không sợ hãi như trước.
Đó là một tín hiệu đáng mừng. Tuy nhiên, như ông Obama nói, “Người Việt sẽ phải quyết định tương lai của người Việt”. Sẽ chẳng thể có một tương lai tốt đẹp nào cho dân tộc, nếu mọi công dân tiếp tục cúi đầu, để mặc vận mệnh đất nước cho một nhóm người thao túng.
Gioan Nguyễn Thạch Hà
Nguồn: chuacuuthe.com
Việc bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí cho Việt Nam là một sai lầm?
Viết bởi Trần Mạnh Trác
Theo 'CNA / EWTN News' ngày 23 tháng 5, thì nhiều nhân vật ủng hộ nhân quyền đã cho rằng việc Tổng thống Barack Obama bãi bỏ lệnh cấm vận vũ khí của Mỹ với Việt Nam là hấp tấp, vì Việt Nam đã không có thành tích nào chứng tỏ họ cải tiến về mặt nhân quyền.
Nhóm vận động Human Rights Watch bày tỏ rằng họ đã thất vọng nghiêm trọng về thoả thuận này. "Tổng thống Obama đã thưởng cho Việt Nam một điều mà họ không xứng đáng", là lời cuả ông John Sifton, giám đốc về chính sách cuả khu vực châu Á cuả nhóm, trong một tuyên bố ngày 23 tháng 5.
Sau khi Hoa Kỳ đã áp lực Việt Nam "trong nhiều năm" để cải thiện "nhân quyền", ông tiếp tục, họ đã không đáp ứng một cách cụ thể nào. "Họ không hề bãi bỏ bất kỳ một luật lệ đàn áp nào, cũng không thả tù nhân chính trị bằng bất kỳ một số lượng đáng kể nào, cũng không hề đưa ra bất kỳ một lời hứa hẹn đáng kể nào," ông nói.
Nhiều tuần trước khi ông Obama đến Việt Nam, những người hoạt động nhân quyền đã cổ động là Hoa Kỳ phải đổi lấy những nhượng bộ về nhân quyền với bất kỳ thỏa thuận nào từ phía Hoa Kỳ. Thậm chí Dân Biểu Chris Smith (R-N.J.) đã đòi hỏi là chuyến đi sẽ không được thực hiện, trừ phi chính phủ Việt Nam thả những tù nhân tôn giáo ra. "Không nên có một thoả thuận nào cho đến khi có những cải thiện đáng kể, có thể kiểm chứng được và không thể đảo ngược được về vấn đề nhân quyền tại Việt Nam," ông nói.
Trong cuộc họp báo hôm thứ hai, Tổng thống Obama nói rằng việc dỡ bỏ lệnh cấm vận xuất phát từ "một tiến trình dài dòng của việc bình thường hóa với Việt Nam."
Nhân quyền, ông tiếp tục, đã "không trực tiếp gắn liền" với việc dỡ bỏ lệnh cấm vận, và ông thú nhận rằng "đây là một vấn đề mà hai bên vẫn có sự khác biệt." Chủ tịch Nhà Nước Việt Nam là ông Trần đại Quang thì nói, qua một thông dịch viên, là "quan điểm trước sau như một của nhà nước và chính phủ Việt Nam là bảo vệ và thúc đẩy quyền con người. "
Toà Bạch Cung, trong cuộc họp báo ngày thứ Hai, bào chữa rằng họ có thúc đẩy Việt Nam cải thiện. "Trong sự kiện thường niên là cuộc Đối thoại Nhân quyền giữa Mỹ và Việt Nam từ ngày 25-cho tới 26 Tháng tư, Hoa Kỳ đã kêu gọi Việt Nam phóng thích tất cả tù nhân lương tâm và ngừng quấy rối các cá nhân sử dụng quyền tự do cơ bản của họ, là tự do phát biểu, hội họp, và tôn giáo."
Tuy nhiên, những người ủng hộ nhân quyền nói đó là những từ ngữ rỗng tuyếch không hề được hỗ trợ bởi hành động của chính quyền.
Gần ngày thăm viếng của tổng thống HK, chính phủ VN đã thả một linh mục Công Giáo và tù nhân tôn giáo nổi tiếng ra, Cha Nguyễn Văn Lý, hai tháng sớm hơn bản án cuả Ngài. Tuy nhiên, "chính phủ VN lại xúc phạm ông tổng thống bằng cách quấy rối và bắt giữ nhiều người bất đồng chính kiến vào ngày hôm qua và hôm nay," ông Sifton cho biết hôm thứ Hai.
Việc thả cha Lý ra không là "một bước đột phá lớn", Dân biểu Smith cảnh báo như thế.
Nhìn một cách tổng quát, thì tình trạng nhân quyền tại Việt Nam vẫn còn là "tàn khốc" ("Dire") , Human Rights Watch báo cáo, vì Chính phủ Cộng sản "duy trì độc quyền chính trị" và phải chịu trách nhiệm về những vi phạm nhân quyền tràn lan như tra tấn, tịch thu tài sản "mà không đền bù thỏa đáng, "và bỏ tù các người cổ võ cho nhân quyền và dân chủ.
Riêng về tự do tôn giáo, thì đó là "một sắc thái phức tạp", theo báo cáo hằng năm cuả Uỷ ban Hoa Kỳ về Tự do Tôn giáo Quốc tế, và vì có nhiều bằng chứng chính phủ đã ngược đãi một số tôn giáo, ủy ban đã khuyến cáo coi VN là một "quốc gia cần quan tâm đặc biệt" từ năm 2001.
Theo thuật ngữ cuả Bộ Ngoại giao, thì việc chỉ định đó là dành cho các nước "mà chính quyền đã thực hiện hoặc dung túng cho các hành vi vi phạm có hệ thống, nghiêm trọng và liên tục của tự do tôn giáo."
Việt Nam bị đặt vào tiêu chí này bởi vì chính phủ đã sách nhiễu, bỏ tù, và hành hung nhiều thành viên của một số tôn giáo. Sự việc đã kéo dài nhiều năm và không có dấu hiệu dừng lại, bản báo cáo giải thích.
Mặc dù chính phủ Việt Nam có cho phép mở cửa một số nhà thờ mới và một trường đại học Công Giáo mới, và "Quan hệ giữa chính phủ Việt Nam và Vatican đã cải thiện vào năm 2015", bản báo cáo cũng cho biết không phải tất cả mọi người Công Giáo đều được hưởng sự tự do tôn giáo như vậy.
Có nhiều báo cáo cho biết nhiều trường Công Giáo đang bị chính quyền đe dọa sẽ phá bỏ, và "người Công Giáo, kể cả các nữ tu" đã bị hành hung trên địa bàn tỉnh Gia Lai. Các vị mục sư Tin Lành khác và nhiều linh mục đang bị chính quyền giam cầm, tra tấn, hoặc đe dọa; Một số nhà hoạt động cũng vẫn còn bị quấy nhiều ngay sau khi họ ra khỏi tù.
Việt Nam đang có từ 100-150 "tù nhân lương tâm", họ bị giam cầm vì niềm tin tôn giáo của họ.
Bà vợ của một luật sư nhân quyền đang bị cầm tù, bà Vũ Minh Khánh, đã viết lời điều trần trước Tiểu ban Hạ Viện về 'châu Phi, Y tế Toàn cầu, Nhân quyền Toàn cầu, và các tổ chức quốc tế' vào ngày 10 tháng tháng 5, rằng chồng bà bị bắt giữ trong năm 2007 vì "Tội tuyên truyền chống nhà nước."
Sau khi đã chấm dứt hạn tù - bốn năm tù giam và bốn năm câu lưu tại gia - ông đã bị bắt trở lại vào tháng Mười Hai vừa qua và có thể bị kết án từ 3-20 năm tù nữa, theo lời khai cuả bà.
"Chồng tôi đã bị giam giữ gần 5 tháng rồi, nhưng tôi không nhận được một thông tin nào về ông ấy," theo lời bà viết, ông ta không được liên lạc với luật sư và gia đình. Bà nói thêm rằng "nếu trong thực tế chồng tôi đã bị tra tấn về thể chất hoặc về tinh thần, hoặc thậm chí bị lừa với những thông tin sai sự thật, thì tôi cũng không được biết."
Bây giờ thì thỏa thuận về vũ khí đã xong rồi, vấn đề là Mỹ phải làm việc với nó "để tạo động lực cho Việt Nam cải thiện hồ sơ nhân quyền," ông Sifton nhấn mạnh.
"Tổng thống Obama và Quốc hội Mỹ cần phải nói cho Hà Nội một cách rõ ràng rằng những cuộc mua bán một loại vũ khí cụ thể nào đó cũng vẫn có thể bị hạn chế nếu chính phủ VN không bắt đầu thả tù nhân chính trị ra, bãi bỏ các bộ luật đàn áp đang sử dụng để truy tố họ, và chấm dứt những quấy rối và hạn chế nhắm vào những người bất đồng chính kiến và nhà báo. "
Trần Mạnh Trác
Bài diễn văn Tổng thống Obama gửi người dân Việt Nam
Viết bởi RFA
Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama đã hoàn tất ngày thứ nhì của ông ở Việt Nam, với nhiều hoạt động kéo dài từ buổi sáng sớm ở Hà Nội cho đến chiều tối ở Sài Gòn, từ cuộc gặp gỡ với đại diện những tổ chức xã hội dân sự, bài diễn văn gửi nhân dân Việt Nam, cho đến bài nói chuyện trước các doanh nghiệp để thúc đẩy quan hệ thương mại song phương.
Trong bài diễn văn gửi nhân dân Việt Nam đọc trước 2,000 người ngồi chật cứng Trung Tâm Hội Nghị Quốc Gia Hà Nội, Tổng Thống Hoa Kỳ đã thu hút sự chú ý của cử tọa khi ông mở đầu bài phát biểu bằng hai câu “Xin Chào, Xin Chào Việt Nam”, trước khi cho hay sự thân thiện mà người dân Việt dành cho ông đã tạo niềm xúc động đến trái tim của ông và của phái đoàn.
Ông cũng nói đùa rằng trong đời, ông chưa bao giờ bao giờ thấy có nhiều xe máy chạy trên dường phố như ở Việt Nam, nói thêm ông chưa thử đi qua đường, nhưng khi nào có dịp trở lại đất nước này, thế nào ông cũng phải nhờ mọi người chỉ cho ông cách làm thế nào qua đường cho an toàn.
Sau những lời mở đầu duyên dáng, Tổng Thống Obama đi thẳng vào vần đề, cho biết ông không phải là vị Tổng thống Mỹ đầu tiên đặt chân đến Việt Nam, nhưng cũng như đa số người dân Việt, ông là vị tổng thống Hoa Kỳ đầu tiên trưởng thành sau cuộc chiến, và ông cho hay những người trẻ bây giờ chỉ biết đến hòa bình, đến bình thường hóa quan hệ giữa 2 nước, bảo thêm rằng mọi người đều ý thức về quá khứ, ý thức về một lịch sử khó khăn, nhưng tất cả đều hướng về tương lai, hướng tới thịnh vượng, an ninh và ổn định, vì hòa bình bao giờ cũng tốt đẹp hơn chiến tranh.
Tổng Thống Hoa Kỳ cũng khiến cho mọi người xúc động khi ông mời mọi người cùng ông đi theo chiều dài của lịch sử, cho hay cá nhân ông trân quý quá khứ lịch sử huy hoàng của Việt Nam, lịch sử mà ông nói rằng “đã được viết lên những chiếc trống đồng Đông Sơn, Hà Nội đã đứng vững trên dòng sông Hồng hơn một nghìn năm, thế giới đều biết đến lụa và những bức tranh của Việt Nam và Văn Miếu là bằng chứng kiến thức của Việt Nam.”
Với lịch sử huy hoàng đáng kính trọng đó, nhà lãnh đạo nước Mỹ không quên nói đến chuyện từng có thời kỳ kéo dài nhiều thế kỷ, vận mệnh của người dân Việt Nam lại bị quyết định bởi người khác, đất nước thân yêu của người Việt có lúc không nằm trong tay của người Việt, ý muốn nói đến thời kỳ Việt Nam bị đô hộ bởi người Trung Hoa. Nhưng, ông bảo thêm rằng như những cây tre đứng thẳng ở các ngôi làng, “tinh thần bất khuất của người Việt Nam như Lý Thường Kiệt đã ghi lại: Sông núi nước Nam vua Nam ở-Rành rành đã định tại sách trời”.
Tổng Thống Hoa Kỳ không quên nhắc đến những hình ảnh của chiến tranh, và những gì còn sót lại, khi ông nói và chúng tôi xin trích dẫn nguyên văn như sau: “Trong các nghĩa trang liệt sĩ, trên bàn thờ của các gia đình Việt Nam chứa đựng đầy những nỗi đau. Có khoảng 3 triệu người Việt Nam, dân thường và binh sĩ ở cả hai phía, đã mất đi. Trên bức tường tưởng niệm ở đất nước chúng tôi, người ta có thể chạm vào tên của 58.315 binh sĩ vĩnh viễn không trở về. Hôm nay chúng ta cùng với nhau, người Việt và người Mỹ, cùng nhận thức nỗi đau và mất mát mà chiến tranh đem đến.”
Khi nói đến điều này, ông Obama đưa ra thí dụ của 2 người lính được xem là tiêu biểu cho nước Mỹ và Việt Nam là Thượng Nghị Sĩ John McCain và Đại Tướng Võ Nguyên Giáp, những người đã đồng ý quên quá khứ chiến tranh để mở một trang sử thân tình mới, nhắc lại việc Thượng Nghị Sĩ John McCain đã gặp Đại tướng Võ Nguyên Giáp và nói rằng “Hai nước chúng ta không nên là kẻ thù, nên làm bạn”, giúp nhân dân hai nước cơ hội đến gần với nhau, như câu hát của Văn Cao: “Từ nay người biết quê người. Từ nay người biết thương người.”
Ông nói rằng với vai trò của người đang lãnh đạo nước Mỹ, ông muốn tiếp tục những sự tiến bộ này của quan hệ hai nước và với quan hệ đối tác toàn diện, nhấn mạnh mục tiêu của ông trong chuyến viếng thăm Việt Nam là 2 nước cùng nhau xây dựng nền tảng ngày càng vững chắc hơn cho quan hệ hai nước trong nhiều thập kỷ tới vì ngày hôm nay, hai nước đã trở thành bạn bè, đối tác của nhau.
Theo lời Tổng Thống Hoa Kỳ, quan hệ đối tác giữa Mỹ với Việt Nam dựa trên những điều căn bản: Việt Nam là một nước có chủ quyền độc lập và không có quốc gia nào khác có thể áp đặt lên ý chí của người dân Việt Nam. Độc lập, chủ quyền ấy, ông nói tiếp “do người dân Việt Nam quyết định”.
Liên quan đến Biển Đông, Tổng Thống Hoa Kỳ nhắc lại mặc dù nước Mỹ không phải là một bên tranh chấp, nhưng Washington khẳng định và đề cao quyền tự do hàng hải và hàng không; tự do thương mại không bị ngăn trở; giải quyết các tranh chấp thông qua pháp lý và luật pháp quốc tế. Vì vậy, Hoa Kỳ sẽ đưa tàu và máy bay di chuyển ở bất kỳ nơi nào mà luật pháp quốc tế cho phép, và ủng hộ quyền của các nước khác hành động như vậy.
Tổng Thống Obama cũng nhắc lại hôm qua (23/5/2016), ông đã tuyên bố Mỹ sẽ dỡ bỏ lệnh hoàn toàn cấm bán vũ khí sát thương cho Việt Nam, không chỉ để thể hiện Hoa Kỳ bình thường hóa quan hệ toàn diện với Việt Nam, mà còn nhằm mục đích đảm bảo Việt Nam có thể có vũ khí cần thiết để đảm bảo an ninh.
Bài diễn văn gửi nhân dân Việt Nam của Tổng thống Hoa Kỳ cũng nhắc đến nhân quyền, điều được ông gọi là một trong những điểm quan trọng trong việc xây dựng quan hệ giữa 2 nước, thẳng thắn nhìn nhận “vẫn còn những khác biệt cần phải giải quyết”.
Theo lời Tổng Thống Obama, không một quốc gia nào hoàn hảo, ngay chính nước Mỹ cũng đang nỗ lực để đi đến hoàn hảo bằng cách chấp nhận, lắng nghe những lời phê bình của người dân, vì những lời phê phán đó giúp dất nước tiến bộ hơn về mọi mặt.
Vì thế, Tổng Thống Obama nói thêm rằng Hoa Kỳ không bao giờ áp đặt với Việt Nam, nhưng ông nhấn mạnh ở điểm những giá trị căn bản, quyền căn bản của con người phải được thể hiện, đặc biệt những quyền căn bản, giá trị căn bản đó được nêu trong hiến pháp của Việt Nam, như người dân có quyền tự do ngôn luận, quyền tự do bày tỏ tư tưởng hay quyền được lập hội, nhấn mạnh ở điểm quốc gia sẽ tiến bộ hơn khi nhân quyền được tôn trọng.
Tổng Thống Hoa Kỳ nhắc lại Chủ tịch Hồ Chí Minh của Việt Nam đã trích tuyên ngôn độc lập của Mỹ, nói rằng mọi người sinh ra bình đẳng, tạo hóa cho họ các quyền không thể xâm phạm trong đó có quyền sống, quyền tự do, quyền mưu cầu hạnh phúc, để giải thích thêm, và chúng tôi cũng xin trích dẫn nguyên văn lời ông như sau: “Khi có quyền tự do bày tỏ ý kiến, tự do ngôn luận, và khi mọi người có thể chia sẻ ý tưởng qua internet và mạng xã hội mà không gặp một cấm đoán nào thì điều đó sẽ thúc đẩy sự sáng tạo mà mọi nền kinh tế đều cần để phát triển. Chính như vậy mới có những ý tưởng mới. Chính như vậy mà Facebook đã bắt đầu. Những công ty lớn của chúng tôi đã ra đời như thế, bởi vì một ai đó đã có một ý tưởng mới mẻ. Ý tưởng này rất khác biệt. Và họ đã có thể chia sẻ những ý tưởng đó với nhau”.
Khi có tự do báo chí, khi các nhà báo và bloggers có thể đưa ra ánh sáng những nỗi bất công, những sự lạm quyền, điều đó bắt các giới chức có thẩm quyền phải chịu trách nhiệm, và điều đó làm cho công chúng tin rằng chúng ta đang có một chế độ tốt.
Tổng thống Hoa Kỳ nói tiếp: “Khi mọi người có thể ra ứng cử, và vận động tranh cử một cách tự do, khi mà cử tri có thể lựa chọn người lãnh đạo của mình trong những cuộc bầu cử công bằng, thì điều đó làm cho đất nước ổn định, bởi vì dân chúng biết rằng tiếng nói của họ được lắng nghe, và những thay đổi hòa bình có thể xảy ra. Và xã hội sẽ giang rộng vòng tay đón những người mới”.
“Khi có tự do tín ngưỡng thì không chỉ giúp con người có điều kiệu biểu đạt tình yêu của họ đối với các tôn giáo lớn, mà các nhóm tinh thần khác nhau có thể phục vụ cộng đồng bằng các hoạt động giáo dục, giúp đỡ bệnh viện, những người nghèo, và những người dễ bị tổn thương của xã hội. Và khi người dân có quyền tự do tụ họp thì họ được tự do tổ chức trong xã hội dân sự. Điều đó sẽ giúp chính quyền giải quyết các thách thức mà đôi khi họ không thể một mình làm được. Vì thế nhân quyền không làm tổn hại sự ổn định mà giúp nền tảng xã hội ổn định hơn, và tiến bộ hơn”.
Ông bảo thêm: “Nói cho cùng, những điều đó đã làm cho mọi người khắp nơi trên thế giới lật đổ chế độ thuộc địa. Và tôi tin rằng tôn trọng nhân quyền là cách diễn đạt đầy đủ nhất nền độc lập, của một dân tộc tuyên bố tuyên bố rằng chính quyền của mình là của dân, do dân và vì dân”.
Bài diễn văn dài nửa giờ đồng hồ Tổng Thống Hoa Kỳ Barack Obama gửi người dân Việt Nam kết thúc với lời nhắn gửi của ông là chính người Việt quyết định tương lai cho người Việt, nước Mỹ luôn luôn là đối tác và cũng là người bạn tốt của Việt Nam.
Ông bảo thêm rằng mai sau, khi người dân Hoa Kỳ và Việt Nam cùng nhau học hỏi, cùng phối hợp sáng tạo chung với nhau, ông hy vọng mọi người nhớ đến khoảnh khắc ông đứng ở Việt Nam để đưa ra cái nhìn hy vọng chung cho tương lai của 2 nước, như đại thi hào Nguyễn Du đã nói: "Rằng trăm năm cũng từ đây. Của tin gọi một chút này làm ghi”.
Nguồn: RFA.org
Gỡ bỏ cấm vận vũ khí cho Việt Nam là một sai lầm?
Viết bởi Paul Minh Nhật, GNsP (Theo CNA)
GNsP(24.05.2016) – Hoa Kỳ đã công bố gỡ bỏ cấm vận vũ khí đã kéo dài trong hàng thập niên qua trong chuyến công du Việt Nam của Tổng Thống Obama, các nhà hoạt động nhân quyền đã phản ứng lại rằng Việt Nam chưa cải thiện đầy đủ hồ sơ nhân quyền để bảo đảm cho thỏa thuận này.
Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền bày tỏ vô cùng thất vọng về thỏa thuận này. Hôm 23 tháng Năm, ông John Sifton, Giám đốc chính sách Châu Á của HRW nói “Tổng thống Obama đã ban cho Việt Nam một phần thưởng mà nó không xứng đáng.”
Ông nói sau khi Hoa Kỳ đã gây áp lực Việt Nam “trong nhiều năm” nhằm yêu cầu cải thiện “hồ sơ nhân quyền”, Việt Nam vẫn không phản hồi cách thực tế. Ông nói tiếp: “Việt Nam đã không thay đổi bất kỳ luật áp bức nào, không thả bất kỳ người tù chính trị nào, hay đưa ra cam kết nào đáng kể”.
Những tuần trước chuyến thăm Việt Nam của tổng thống Obama, các nhà hoạt động nhân quyền đã khẳng định rằng Hoa Kỳ nên thương thảo gắn liền với sự nhượng bộ về nhân quyền. Dân biểu Chris Smith (R-N.J.) yêu cầu rằng không nên tiến hành chuyến công du nếu chính quyền Việt Nam không thả tự do cho các tù nhân tôn giáo. Sẽ không có một thỏa thuận mang tính bước ngoặt nào “cho đến khi có những cải thiện ý nghĩa, có thể kiểm chứng và không thể đảo ngược về nhân quyền tại Việt Nam”.
Trong buổi họp báo chung vào hôm thứ Hai, Tổng Thống Obama nói việc gỡ bỏ lệnh cấm vận vũ khí bắt nguồn từ một “tiến trình dài tiến tới bình thường hóa với Việt Nam.”
Ông nói rằng nhân quyền “không liên hệ trực tiếp” với việc dỡ bỏ lệnh cấm vận, và thừa nhận rằng “về lĩnh vực này chúng ta vẫn còn nhiều khác biệt”. Chủ tịch nước Việt Nam, ông Quang nói, thông qua phiên dịch, rằng “lập trường và quan điểm nhất quán của nhà nước và chính quyền Việt Nam là bảo vệ và thúc đẩy nhân quyền”.
Nhà Trắng từng nói rằng Mỹ đang hối thúc Việt Nam cải thiện hồ sơ nhân quyền. Hôm thứ Hai Nhà Trắng nói “Trong Buổi Đối Thoại Nhân Quyền Việt – Mỹ hôm 25-26 tháng Tư, Hiệp Chủng Quốc kêu gọi Việt Nam phóng thích tất cả các tù nhân lương tâm và ngừng sách nhiễu các cá nhân thực hành quyền tự do căn bản của mình bao gồm quyền tự do ngôn luận, lập hội và tôn giáo”. Nhưng các nhà hoạt động nhân quyền nói rằng những điều đó không nhận được hành động ủng hộ từ phía hành pháp.
Trước chuyến thăm của tổng thống, chính quyền Việt Nam đã thả tự do cho một linh mục Công Giáo và là một tù nhân tôn giáo nổi tiếng, cha Nguyễn Văn Lý, trước ngày mãn án hai tháng. Tuy nhiên, ông Sifton hôm thứ Hai nói “chính quyền Việt Nam đã sỉ nhục tổng thống bằng cách giam giữ và sách nhiễu các nhà bất đồng hôm qua và hôm nay”.
Dân biểu Smith lưu ý rằng việc trả tự do cho cha Lý không phải là “một đột phá nhân quyền lớn”. Tổ Chức Theo Dõi Nhân Quyền báo cáo rằng “Trên tất cả, tình trạng nhân quyền của Việt Nam vẫn “kỳ cục”, bởi vì nhà cầm quyền cộng sản “vẫn độc quyền về sức mạnh chính trị” và nhà nước phải chịu trách nhiệm cho việc vi phạm quyền con người như tra tấn, cướp tài sản cá nhân mà “không đền bù thỏa đáng,” và việc bỏ tù các nhà hoạt động dân chủ nhân quyền.
Về quyền tự do tôn giáo tại đất nước này, Ủy Ban Tự Do Tôn Giáo Quốc Tế Hoa Kỳ đã trình bày trong bản báo cáo thường niên 2016 rằng tình trạng chung là “cá biệt và phức tạp”, do chính phủ ngược đãi các nhóm tôn giáo cụ thể, Ủy ban này đã khuyến nghị đưa Việt Nam vào lại danh sách “quốc gia đáng quan ngại” từ năm 2011.
Thuật ngữ ngữ này là một định chức mà Bộ Ngoại Giao gán cho các quốc gia mà “chính quyền tham gia vào hay dung túng hành vi xâm phạm quyền tự do tôn giáo cách hệ thống, liên tục và trầm trọng”.
Bản báo cáo giải thích rằng Việt Nam đạt những tiêu chuẩn này bởi vì chính phủ sách nhiễu, bỏ tù, và tấn công thể lý thành viên của các nhóm tôn giáo cụ thể trong hàng năm trời và không dừng lại. Trong khi chính phủ Việt Nam đã cho phép xây dựng các nhà thờ và thành lập một đại học Công Giáo mới trong nước, và “bang giao giữa chính quyền Việt Nam và Vatican đã cải thiện trong năm 2015” bản phúc trình lưu ý, nhưng không phải tất cả người Công Giáo đều được hưởng quyền tôn giáo của mình.
Các báo cáo cho thấy trường học Công Giáo bị đe dọa phá hủy bởi nhà cầm quyền, và “người Công Giáo, bao gồm cả các nữ tu” bị tấn công tại tỉnh Gia Lai. Các mục sư và linh mục bị bỏ tù, hành hung và đe dọa bởi chính quyền; Một số nhà hoạt động bị hành hung ngay cả sau khi họ được mãn án tù.
Theo báo cáo, hiện tại Việt Nam đang có từ 100 đến 150 “tù nhân lương tâm” bị giam giữ vì niềm tin tôn giáo của mình.
Hôm 10 tháng Năm, vợ của một luật sư nhân quyền Tin Lành đang bị cầm tù, bà Vũ Minh Khánh, đã làm chứng trước Tiểu Ban Phi Châu, Y Tế Toàn Cầu, Nhân Quyền Toàn Cầu và các Tổ Chức Quốc Tế. Trong bản điều trần, bà nói chồng của mình bị bắt từ năm 2007 với cáo buộc “tuyên truyền chống nhà nước”.
Bà nói, sau khi mãn hạn tù 4 năm và thêm án quản chế tại gia – ông lại tiếp tục bị bắt giam trở lại vào tháng Mười Hai và đối mặt với mức án từ 3 tới 20 năm tù. Bà khẳng định “chồng tôi đã bị giam giữ hơn 5 tháng rồi, nhưng tôi chưa nhận được bất kỳ thông tin nào về anh”, đáng nói là ông chưa được tiếp cận luật sư hay gia đình. Bà nói thêm rằng “thực tế chồng tôi đã bị tra tấn thể lý hay tinh thần, hay bị ép khai báo gian, tôi cũng không biết.”
Trong tuyên bố của mình, ông Sifton nhấn mạnh bây giờ thỏa thuận buôn bán vũ khí đã được đưa ra, Hoa Kỳ phải làm việc với Việt Nam “để tạo động lực cho Việt Nam cải thiện hồ sơ nhân quyền của mình”.
“Tổng thống Obama và Quốc Hội Hoa Kỳ sẽ cần phải nói cho Hà Nội rõ ràng rằng việc mua vũ khí đặc biệt sẽ bị hạn chế nếu chính quyền không bắt đầu thả các tù nhân chính trị, thay đổi luật pháp dùng để truy tố họ, và ngừng ngay những hành động sách nhiễu và giới hạn nhằm vào các nhà bất đồng chính kiến và nhà báo”.
Paul Minh Nhật, GNsP
(Theo CNA)
Người dân Việt Nam tẩy chay cuộc bầu cử Quốc hội khóa XIV
Viết bởi Huyền Trang, GNsP
GNsP (23.05.2016) – Trên các diễn đàn xã hội, nhiều công dân Việt Nam -đặc biệt là các bạn trẻ- lên tiếng, nêu rõ quan điểm chính trị “tẩy chay” cuộc bầu cử khi cuộc bầu cử đại biểu Quốc hội khóa XIV và đại biểu Hội đồng nhân dân các cấp nhiệm kỳ 2016-2021 diễn ra vào ngày 22.05.2016.
Các phiếu cử tri của các công dân này đã bị chính họ đem đi đốt, hoặc xé, hoặc viết vài hàng chữ trên tờ phiếu cử tri để khẳng định rõ lập trường của họ, như Blogger Lã Việt Dũng viết: “Quốc hội toàn đảng viên lập ra chỉ để tốn tiền, mị dân. Bầu để chúng nó cướp vàng? Bầu để chúng nó đầu hàng China? Không điên?”. Hoặc bạn trẻ Trịnh Bá Tư, sống ở Hòa Bình, cũng tẩy chay cuộc bầu cử với quan điểm: “Tẩy chay bầu cử vì đảng độc tài – Công an trị”… Thậm chí một bạn trẻ tên Trang, sống ở Sài Gòn, đã thu gom tất cả các phiếu cử tri của gia đình và xé các phiếu này với lập trường: “Tôi không thích nô lệ vào cái đcs VN. Còn đi bầu cử là còn ủng hộ. Việc làm này không ai xúi cả chỉ có lương tâm mách bảo mà thôi.”
Vậy, những công dân kiên quyết không đi bầu cử là vi phạm pháp luật?
Bầu cử là nghĩa vụ của công dân?
Theo Wikipedia cho biết, “bầu cử là một quá trình đưa ra quyết định của người dân để chọn ra một cá nhân nắm giữ các chức vụ thuộc chính quyền. Đây là cơ chế thông thường mà các nền dân chủ hiện dùng để phân bổ chức vụ trong bộ máy lập pháp, thỉnh thoảng ở bộ máy hành pháp, tư pháp, và ở chính quyền địa phương. Bầu cử là một trong những chế định quan trọng trong ngành Luật Hiến pháp, là cơ sở pháp lý cho việc hình thành ra các cơ quan đại diện cho quyền lực của Nhà nước.”
Và, tại Điều 79 Hiến Pháp năm 2013 của Nhà nước Cộng hòa Xã hội Chủ nghĩa Việt Nam quy định: “1. Đại biểu Quốc hội là người đại diện cho ý chí, nguyện vọng của Nhân dân ở đơn vị bầu cử ra mình và của Nhân dân cả nước.
Đại biểu Quốc hội liên hệ chặt chẽ với cử tri, chịu sự giám sát của cử tri; thu thập và phản ánh trung thực ý kiến, nguyện vọng của cử tri với Quốc hội, các cơ quan, tổ chức hữu quan; thực hiện chế độ tiếp xúc và báo cáo với cử tri về hoạt động của đại biểu và của Quốc hội; trả lời yêu cầu và kiến nghị của cử tri; theo dõi, đôn đốc việc giải quyết khiếu nại, tố cáo và hướng dẫn, giúp đỡ việc thực hiện quyền khiếu nại, tố cáo.
Đại biểu Quốc hội phổ biến và vận động Nhân dân thực hiện Hiến pháp và pháp luật.”
Đó là Hiến pháp hiến định, còn thực tế cuộc bầu cử ở VN đã và đang diễn ra như thế nào, cũng như các Đại biểu Quốc hội này đã giúp được gì cho người dân VN sau khi họ “đắc cử”?
Bầu cử ở Việt Nam
Các Đại biểu Quốc hội được xem là “người đại diện cho ý chí, nguyện vọng của Nhân dân”, nhưng trên thực tế thì các Đại biểu này do chính đảng viên cộng sản được sắp xếp đưa vào đề cử, cụ thể là 870 người chính thức đề cử cho 500 nghế Quốc hội và chỉ có hơn 11% các Đại biểu này không phải là đảng viên ĐCS, nhưng cũng là những người “thân” cộng, bởi những người có tiếng nói khác hoặc có lập trường khác với đcs đã “thất cử” ngay từ vòng hiệp thương như Blogger Hoàng Dũng, Trang Nhung, ca sĩ Mai Khôi…
Chính vì thế, ĐCS đề cử 870 ĐBQH này để “ép” người dân đề cử trong lá phiếu của họ nhằm hợp thức hóa “Nhà nước được thành lập của dân, do dân và vì dân” mặc dù người dân chưa một lần tìm hiểu các thông tin cơ bản, lý lịch, cũng như các phương án làm việc của các ĐBQH sẽ mang lại ích lợi gì cho người dân trong tương lai… Điển hình của vụ viêc này là một tấm hình của một cán bộ sống ở Huế đang ghi chép trên một bàn giấy có ghi “BÀN GẠCH GIÚP” nghĩa là cán bộ này sẽ “bầu hộ” cho những cử tri vắng mặt, hoặc những cử tri đi bầu mà không biết bầu cho ai!
Facebooker Nguyễn Linh nói: “Tại một tổ bỏ phiếu ở TP Huế, có một người trực ngay ở cửa ra vào nơi hòm phiếu với tấm bảng BÀN GẠCH GIÚP, bảo mình đưa phiếu để họ gạch giúp cho. Mình cảm ơn, nói tự làm được và gạch rẹt rẹt trong vòng hai nốt nhạc xong 4 phiếu bầu. Trong khi đó người này cầm cả xấp phiếu bầu của người dân gạch liên tục theo ý ông ta. Vậy là sao ta?”.
Tuy nhiên, báo nhà nước lại nói rằng, tỷ lệ cử tri đi bầu cử trên cả nước đạt 98,77%, khép lại cuộc bầu cử thành công. Báo nhà nước còn mô tả: “Ở tất cả các điểm bầu cử, an ninh trật tự được đảm bảo, công tác tổ chức bầu cử diễn ra tốt đẹp, người dân đi bầu cử phấn khởi, không khí thực sự là một ngày hội của cả nước.”
Nhưng Facebooker Lang Anh nhận xét rằng, các cán bộ nô bộc của Nhà nước có nhiều hành vi vi phạm pháp luật trong cuộc “bầu cử”. Facebooker Lang Anh nói: “Sáng 22/05/2016 tôi đến đơn vị bầu cử của mình và mang theo 04 (bốn) thẻ cử tri. Đứng quan sát tại bàn hướng dẫn và phát phiếu bầu, tôi thấy không có bất cứ một ai đến nhận phiếu bầu phải xuất trình chứng minh thư nhân dân. Cử tri chỉ việc đơn giản đến nhận phiếu bằng thẻ cử tri không dán ảnh, không ai biết người cầm phiếu đó là ai. Và điều kinh khủng là hầu hết những người đến bầu đều cầm vài thẻ cử tri, nghĩa là bầu hộ. Và toàn bộ ban tổ chức bầu cử điềm nhiên phát số phiếu theo đúng số lượng thẻ, họ chỉ giở sổ để đánh dấu những thẻ cử tri đã được xuất trình là đã đến bầu. Không hề có thắc mắc, không hề có chất vấn. Một sự vi phạm pháp luật công khai của chính quyền.”
Và, những hành động này của các cán bộ chứng tỏ một điều rằng “một chính quyền tội phạm” khi “những kẻ phạm pháp công khai và có hệ thống lại chính là các viên chức nhà nước, sẽ không thể dùng từ gì khác hơn ngoài việc gọi chính quyền ấy là tội phạm”, Facebooker Lang Anh nhận định.
Thậm chí, trường Đại học Duy Tân – Đà Nẵng ra chỉ thị “buộc” các sinh viên phải đi “bầu”. Một sinh viên theo học ở đây tên Nga cho biết: “Mỗi công dân đều có quyền đi bỏ phiếu, bầu cử,… nếu như thế thì sao trường lại có thể yêu cầu bắt buộc sinh viên phải đi và nếu không đi sẽ trừ hạnh kiểm… Từ bao giờ mà hạnh kiểm của sinh viên được đánh giá qua việc đi bầu cử hay không?… Cuối cùng, đi bầu cử hay không thì tùy các bạn. Còn tớ, chắc là không. Vì tớ sống theo sự thật và những điều rõ ràng.”
Trước khi cuộc bầu cử diễn ra, trên các trang mạng xã hội xuất hiện các văn bản “Định hướng đắc cử Đại biểu Quốc hội khóa XIV và HĐND các cấp nhiệm kỳ 2016-2021”.
Do đó, Quốc hội và Hội đồng Nhân dân được lập ra do chính các đảng viên cs làm đại biểu thì chỉ là công cụ của đcs, là cánh tay nối dài của nhà cầm quyền để nghe theo những mệnh lệnh hại dân, bán nước bất chấp những luân thường đạo lý, bởi những thảm họa ô nhiễm môi trường xảy ra vào tháng 4.2016 vừa qua tại các tỉnh Miền Trung không được một đại biểu quốc hội nào lên tiếng, thậm chí suốt hơn 1 tháng qua mà vẫn chưa tìm ra được nguyên nhân cá biển chết hàng loạt.
Người dân mong muốn gì ở các cuộc bầu cử?
Chính vì các ĐBQH không “…thu thập và phản ánh trung thực ý kiến, nguyện vọng của cử tri…” đã khiến người dân mất niềm tin vào đcs, đất nước ngày càng rơi vào bế tắc từ khi đcs nắm quyền nên nhiều công dân VN chỉ đi bầu cử khi và chỉ khi “cuộc bầu cử đa đảng được tổ chức, với các ứng viên từ nhiều đảng phái chính trị khác nhau tự do vận động tranh cử một cách công bằng, thì chúng ta mới sử dụng lá phiếu đúng nguyện vọng của mình”, đó là ý nguyện của Cựu TNLT – LS Lê Công Định, sống ở Sài Gòn, cho biết trên facebook cá nhân của ông.
Bạn trẻ Dương Văn Tuyến, sống ở Hà Nội, thẳng thắn nêu quan điểm: “Tôi thẳng thắn quan điểm của một công dân là bãi bỏ và tẩy chay trò bầu cử lố bịch, trơ trẽn này vì không ai biết chính xác về năng lực, phẩm chất đạo đức của đội ngũ đã được sắp đặt vào hàng ghế lãnh đạo ấy. Ở trong trại, chắc chắn mẹ tôi cũng ý thức rõ: Thực tế bọn họ là ai? bọn họ có bảo vệ quyền và những lợi ích hợp pháp của người dân? Hay chỉ những cái bù nhìn vẽ nên từ Đảng CS. Sau hôm nay, truyền thông của Đảng đừng có chém gió bô bô rằng 100% người dân cả nước đi bỏ phiếu.”
Còn bạn sinh viên tên Nga chia sẻ: “Các đại biểu, cử tri ở đây tớ không biết một ai, làm thế nào để biết ai có tài có đức mà xứng đáng bầu chọn vào hàng ngũ, để đại diện cho người dân nói lên sự thật, bảo vệ nhân phẩm, quyền tự do,… nếu đi bầu cử cho có, thì tớ sẽ không làm, vì mình không biết sự thật ai lại ai cả.”
Bức hình của bạn trẻ Trần Long Vi cầm biểu ngữ “bầu cử không phải là nghĩa vụ” đã lan truyền nhanh trên các trang mạng xã hội với thông điệp “tôi không kêu gọi mọi người không đi bỏ phiếu, tôi chỉ muốn các trường học thật sự tôn trọng quyền bầu cử của sinh viên, nhà nước tôn trọng quyền bầu cử của người dân. Vì đó là lẽ phải.”
Và bạn Trần Long Vi cũng kêu gọi người dân: “Dù bạn không hành động để phản đối những điều sai trái nhưng xin bạn hãy giữ sự tin tưởng và cổ vũ cho lẽ phải, đừng bao giờ nghi ngờ lẽ phải, đừng bao giờ làm ảnh hưởng đến những người muốn bảo vệ lẽ phải, cũng là để bảo vệ bạn.”
Phong trao ‘tẩy chay các cuộc bầu cử giả hiệu” đã có từ lâu, xuất phát từ quý cha Phêrô Phan Văn Lợi, cha Phêrô Nguyễn Hữu Giải, cha Tađêô Nguyễn Văn Lý và chính vì điều này đã đẩy các ngài vào tù. Cách đây 5 năm, 4 bạn trẻ sống ở Vinh là Đậu Văn Dương, Trần Hữu Đức, Chu Mạnh Sơn và Hoàng Phong đã bị tuyên án nhiều tháng tù giam khi các bạn trẻ kêu gọi người dân “tẩy chay các cuộc bầu cử giả hiệu này”.
Chính những người tiên phong này đã khai trí giúp người dân thoát nỗi sợ hãi, để có thể mạnh mẽ bày tỏ chính kiến riêng của bản thân và thực trạng của đất nước như hôm nay.