Tin Việt Nam
Anh Pierre Rollier Nguyễn Văn Thạch - Tiểu đệ Chúa Giêsu
- Viết bởi Lm. FX. Lê Văn Nhạc
WGPSG (15-06-2020) – Chân Phước Charles de Foucauld, vị sáng lập Dòng Tiểu đệ Chúa Giêsu đã viết : “Hãy sống ngày hôm nay, từng ngày, từng phút như thể chiều nay anh sẽ phải tử đạo”… Hôm nay, một Tiểu đệ Chúa Giêsu, anh Pierre Rollier Nguyễn Văn Thạch, đã đi theo con đường của Cha Charles de Foucauld đến giây phút cuối đời.
Sinh ngày 21.6.1933 tại nước Bỉ. Năm 20 tuổi anh gia nhập Dòng Tiểu đệ Chúa Giêsu và khấn lần đầu năm 1955. Hai năm sau, anh từ bỏ quê cha đất tổ để đến Việt Nam (1957). Trong tinh thần của Cha Charles, anh muốn đi đến những vùng đất xa xôi nhất, với những người xa lạ nhất, những người nghèo khổ nhất, những người bị bỏ rơi nhất, để đem Tin Mừng Tình Yêu của Chúa đến cho họ, như Cha Charles đã đi sâu vào sa mạc Sahara, đến với thổ dân vùng Touareg.
Được biết, gia đình anh có 6 anh và 3 chị. Gia đình đã dâng cho Chúa trong đời sống thánh hiến: 2 anh làm linh mục Dòng Tên, một chị nữ tu Dòng Kín Cát-Minh (Carmelite) và 2 anh Tiểu đệ. Năm 1957 Anh từ giả gia đình để qua Việt Nam, ở nhà tại Sàigòn với Anh Yves (Yếng, + 24.4.2019). Trước đó ba năm, vào năm 1954, đã có 2 Anh người Pháp đến Việt Nam: anh Bernard (gọi tên Việt là anh Sáu Vọng) và anh Charles Bazin đặt nền móng cho Dòng Tiểu đệ Chúa Giêsu tại Việt Nam.
Tại đây, để trở thành người Việt Nam với người Việt Nam, Anh Pierre Thạch đã nhập quốc tịch Việt Nam, lấy tên gọi Việt Nam : Pierre tiếng Pháp là Đá (Phêrô, anh là Đá) được gọi trong tiếng Việt là Thạch. Anh là Phêrô Nguyễn Văn Thạch, rồi Anh còn phải học tiếng Việt nữa. Anh nói sành sỏi tiếng Việt với người Việt. Nhờ đó, Anh đã dễ dàng sống giữa khu dân cư lao động, nghèo khó, tiếp xúc và gặp gỡ mọi người, để trở thành “anh em của mọi người” ở sâu trong hẻm của khu xóm dân nghèo Khánh Hội, Quận 4, Sàigòn.
Lúc đầu, Anh xin vào làm công nhân trong một xưởng mộc do người Pháp làm chủ, sống với nghề thợ mộc như Thánh Giuse ở xưởng mộc Nazarét, đến khi Anh về lại Âu châu và khấn trọn trong Dòng tại Tây Ban Nha năm 1961. Trở lại Việt Nam vào năm 1963, Anh được nhận vào làm công nhân lái xe cần cẩu ở Bến Cảng Sàigòn. Công việc vất vả nặng nhọc, nhưng với tác người cao lớn, khỏe mạnh, khuôn mặt luôn hồng hào và tươi cười, Anh đã sống và làm chứng cho Tin Mừng giữa môi trường lao động, đồng lao cộng khổ với anh em công nhân ở Bến Cảng. Các bạn công nhân người Việt của Anh rất ngạc nhiên khi được một “Ông Tây” nói tiếng Việt, chia sẻ mọi công việc vất vả với mình. Họ đã đặt câu hỏi trong đầu? “Ông này là ai?” giống như dân chúng Do thái đã đặt câu hỏi này với Chúa Giêsu. Cha Charles đã từng nói: “Việc tông đồ của tôi phải là tông đồ bằng lòng tốt: khi nhìn thấy tôi, người ta phải tự nhủ rằng: “Bởi vì ông này tốt như thế nên tôn giáo của ông phải tốt” – Nếu người ta hỏi rằng tại sao tôi hiền từ và tốt lành, thì tôi phải nói: “Bởi vì tôi là tôi tớ của Đấng còn tốt lành hơn tôi nhiều, nếu các bạn biết Thầy GIÊSU của tôi tốt lành đến mức nào”(CdF. Sổ tay Tamanrasset, 188). “Con người ngày nay không tin những “ông thầy” cho bằng tin những chứng nhân” (x.Tông huấn Loan báo Tin Mừng, Phaolô VI) . Anh đã không rao giảng bằng lời nói, nhưng bằng chứng tá của cuộc sống đơn sơ, nghèo khó, tốt lành với mọi người.
Sau ngày Giải Phóng Miền Nam, 1975, người ta không cho Anh làm công nhân lái xe cần cẩu ở Cảng Sàigòn nữa, Anh phải xoay xở thuê mướn xích lô để đạp. Cũng lại thật ngỡ ngàng: một “Ông Tây” đạp xích lô! Đây lại là một chứng tá khác của Tin Mừng. Anh đạp xích lô đưa đón khách đi đây đi đó, không phải vì tiền bạc hơn là vì tình người. Khách trả giá nào Anh cũng sẵn sàng đạp. Vì thế Anh đã tạo được nhiều thiện cảm với khách và giữ được nhiều mối đưa đón hằng ngày.
Một thời gian sau, Cảng Sàigòn cần công nhân lái xe cần cẩu, Anh đã đến trình diện, nhằm ngay ông bạn cũ ngày xưa, nay làm “sếp” ở Cảng, vì thế Anh được nhận trở lại lái xe cần cẩu cho đến tuổi về hưu vào năm 2011.
Thời gian về hưu là thời gian Anh sống cuộc đời Nazareth với Chúa Giêsu nghèo khó, làm việc nội trợ, gặp gỡ anh em, cầu nguyện và sống bên Chúa Giêsu Thánh Thể. Thánh Thể là mầu nhiệm nhập thể, mầu nhiệm trung tâm trong linh đạo của Cha Charles. Thánh Thể là Hy lễ của Chúa Giêsu để đem lại sự sống cho muôn người. Trong thời gian này và nhất là trong thời gian lâm bệnh, anh đã kết hợp nỗi đau đớn bệnh tật của anh với Hy lễ Thập giá của Chúa Kitô cho đến lúc anh an nghỉ trong Chúa, vào lúc 8 giờ sáng thứ sáu 12.6.2020. Anh hưởng thọ 87 tuổi đời, 67 năm Khấn Dòng, 55 năm sống đời công nhân lao động, chứng tá giữa đời thường. “Anh đã chọn nơi này làm quê hương, dẫu cho khó thương!”
“Hãy sống ngày hôm nay từng ngày, từng phút như thể chiều nay anh sẽ phải tử đạo”… Lời của Cha Charles còn vang dội đến hôm nay bên tai chúng ta, qua cuộc “ tử đạo không đổ máu” của anh Pierre Thạch. Anh đã sống theo sát linh đạo của Cha Charles đến giây phút cuối đời. Một tấm gương lớn của “Người Em Nhỏ Chúa Giêsu” cho tất cả chúng ta. Trong môi trường xã hội chúng ta ngày nay, hơn bao giờ hết, chúng ta càng phải sống mạnh mẽ và trọn vẹn cuộc đời của Thiên Chúa Nhập Thể làm người và ở cùng chúng ta. Bởi vì người nghèo vẫn còn đó và ngày càng có những người nghèo mới bên cạnh chúng ta. Người chưa biết Chúa vẫn có và có thêm một lớp người mới không muốn biết Chúa. Chính ở đây, trên đất nước Việt Nam thân yêu này, chứ không phải ở phương trời xa xôi nào khác, đây phải là môi trường chúng ta phải dấn thân, nhập thế để cho tình yêu Thiên Chúa và tình huynh đệ đại đồng giữa con người được thấm nhập, lan rộng và lớn mạnh, như hoa quả nẩy sinh từ những hạt mầm đầu tiên của hai anh: Anh Yếng, Anh Thạch đã từ Âu Châu đến gieo vào lòng đất Mẹ Việt Nam chúng ta.
Xin đại gia đình Chân Phước Charles de Foucauld - sắp được phong thánh - hiệp thông trong lời tạ ơn, vì ân huệ sự sống Chúa trao ban cho Anh Pierre Rollier Nguyễn Văn Thạch, vì ơn gọi là Tiểu đệ của Chúa Giêsu và mầu nhiệm sự chết và phục sinh mà Chúa đang cho anh trọn hưởng trong Nước Trời. Xin Chúa đón nhận anh trong Lòng Thương Xót của Ngài.
Tưởng nhớ và thương tiếc Anh Thạch,
14.6.2020
Lm. FX. Lê Văn Nhạc
Nguồn: WGPSG
Lung Tung Beng, Lộn Tùng Phèo
- Viết bởi Phạm Trần
Giáo sư Đặng Hùng Võ, Nguyên Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên-Môi trường dẫn lời Tổng Bí thư, Chủ tịch Nước Nguyễn Phú Trọng nói như than, như khóc rằng:” Trong đội ngũ hiện nay, cán bộ có biểu hiện xấu còn nhiều, "không để lọt vào Trung ương cán bộ giàu nhanh, nhiều nhà, nhiều đất".
Tuy nhiên ông Trọng, sau 9 năm cầm quyền từ 2011, đã không biết làm cách nào để không cho lọt vào Trung ương những kẻ tham nhũng, hay tập đoàn “ăn của dân không từ cái gì” (tuyên bố của Bà Nguyễn Thị Doan, khi còn là Phó Chủ tịch nước, ngày 11/09/2013).
Trước khi bàn thêm, hãy nhìn vào bức tranh tham nhũng và bè cánh trong đảng cầm quyền đang ăn hại trong guồng mày nhà nước như thế nào, qua quan sát của Giáo sư Võ.
Ông viết:”Nhìn vào thực tế về cán bộ và điều hành đang diễn ra từ cấp cơ sở tới trung ương. Vào một cơ quan, nhìn thấy những người anh em, chú cháu, họ mạc, đồng hương, đồng liêu... của người đứng đầu và vợ người đứng đầu thì thấy công tác cán bộ ở đây ra sao.
Vào những lúc mở lòng khi trà dư tửu hậu, ta có thể nghe thấy những chuyện cụ thể về giá để chạy một chức vụ hiện nay, cách đưa tiền và những "tín hiệu" là đủ hay chưa. Nhiều nơi còn đặt ra nhiều nấc thang phụ cho một chức vụ. Bước một là chạy lên được phó phụ trách, bước hai lên quyền trưởng, rồi bước ba mới lên được trưởng. Có nơi còn gọi thầm thủ trưởng là "thợ đóng ghế bậc cao". Nghe thật đau lòng! (Trích bài “Chọn những người đứng đầu”, báo VnExpress, ngày 04/06/2020)
Sau đó, ông Võ nêu bằng chứng đảng chỉ biết đánh võ mồm, và vẫn còn cái thói giơ cao đánh khẽ những phần tử tham nhũng to đầu. Ông nêu bằng chứng:”Suốt từ 2014 tới 2017, Giám đốc Sở Tài nguyên và Môi trường Yên Bái đã xây dựng một biệt phủ rất lớn, không thực hiện đúng quy định về kê khai, minh bạch tài sản và thu nhập cá nhân. Vị này sau đó chỉ bị giáng chức, nộp phạt 500 triệu Đồng và cho tồn tại mọi loại tài sản không thể giải trình được đầy đủ nguồn gốc.”
Đáng chú ý là chuyện ở Yên Báy đã xẩy ra, sau 3 năm ông Trọng lên chức Tổng Bí thư khóa đảng XI (2011), và sau 1 năm ông tái chức đứng đầu Đàng khóa XII, bắt đấu từ năm 2016.
Vậy chẳng nhẽ ông Trọng không hay biết gì. Hơn nữa ông Trọng còn là Trưởng ban Chỉ đạo phòng, chống Tham nhũng Trung ương của đảng từ ngày 01/02/2013 mà để xẩy ra như thế thì ông có “tâm tư” không, hay ông biết mà không làm gì được?
THAM NHŨNG QUYỀN LỰC
Nhìn sâu hơn vào cách cơ cấu nhân viên, lãnh đạo của Bộ Tài nguyên-Môi trường (TN-MT) là lĩnh vực chuyên môn của mình, Giáo sư nguyên Thứ trưởng Đặng Hùng Võ nêu ra những khuất tất:”Tôi cũng mới đọc Thông báo số 372/TB-TTBNV của Thanh tra Bộ Nội vụ (TTNV)về kết luận thanh tra việc tuyển dụng, quản lý và bổ nhiệm công chức, viên chức của Bộ Tài nguyên và Môi trường. Rồi tôi thấy buồn vì có tới 58 trường hợp thiếu bằng lý luận chính trị, 4 trường hợp thiếu chứng chỉ ngạch chuyên viên, chuyên viên chính, 36 trường hợp chưa có chứng chỉ bồi dưỡng năng lực lãnh đạo nhưng vẫn được bổ nhiệm. Pháp luật đã quy định cụ thể về tiêu chuẩn cán bộ, nhưng họ vẫn được bổ nhiệm dù không đạt. Tôi hỏi lại về các trường hợp trên, người ta cho biết, họ vẫn được cho tồn tại, chưa xử lý gì.”
Với những việc làm chà đạp lên luật pháp và quy chế bổ nhiệm của Bộ TN-MT như thế, ban TTNV đã quyết từ ngày 09/08/2019 :”Với những hạn chế nêu trên, Thanh tra Bộ Nội vụ kiến nghị Bộ trưởng Bộ TN&MT rà soát các văn bản quy định, hướng dẫn thực hiện về sử dụng và quản lý công chức, viên chức để kịp thời bổ sung, thay thế cho phù hợp quy định của Đảng, pháp luật của Nhà nước và phù hợp với tình hình thực tiễn của ngành. Chỉ đạo thực hiện đúng, đầy đủ các quy định của pháp luật về quản lý biên chế công chức; số lượng người làm việc trong các đơn vị SNCL; tuyển dụng công chức, viên chức; bổ nhiệm công chức, viên chức lãnh đạo, quản lý và số lượng cấp phó; đảm bảo thực hiện chính sách tinh giản biên chế trong các cơ quan hành chính, đơn vị SNCL (sự nghiệp công lập) theo đúng chỉ tiêu kế hoạch và quy định của pháp luật.
Đối với các đơn vị chưa tự chủ hoàn toàn, Thanh tra Bộ Nội vụ kiến nghị Bộ trưởng Bộ TN&MT thực hiện số lượng người làm việc theo đúng chỉ tiêu được cơ quan có thẩm quyền giao; chỉ đạo các đơn vị rà soát, chấm dứt số LĐHĐ (lao động hợp đồng)làm công tác chuyên môn, nghiệp vụ vượt so với số lượng cơ quan có thâm quyền giao; đến năm 2020 không sử dụng LĐHĐ làm công tác chuyên môn, nghiệp vụ trong các đơn vị SNCL chưa được giao tự chủ hoàn toàn.”
Lạ chưa? Chuyện “tham nhũng quyền lực” của Bộ Tài Nguyên-Môi trường (TN-MT) đến nay, sau gần một năm bị phanh phui, mà hai ông đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng và Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc vẫn để nguyên cho số càn bộ này tồn tại thì có phải họ chỉ chống nạn bè phái bằng mồm không?
TÀI SẢN Ở ĐÂU -AI BIẾT?
Lan man qua chuyện “không để lọt vào Trung ương” khóa đảng XIII (Đại hội đầu năm 2021) những kẻ mà ông Nguyễn Phú Trọng gọi là “cán bộ giàu nhanh, nhiều nhà, nhiều đất", ông Đặng Hùng Võ hiến kế:”Công khai tài sản của cán bộ và những người thân kèm theo giải trình nguồn gốc là việc có thể làm trước nhất. Tài sản gồm tiền, vàng, ngoại tệ, nhà, đất, xe cộ đều là những thứ định lượng được. Phần tài sản không giải trình được nguồn gốc chắc chắn là bất hợp pháp và phải xử lý, công khai toàn bộ với dân.”
Ông Đặng Hùng Võ đề nghị tiếp:”Trung ương có thể khảo sát tín nhiệm những vị trí lãnh đạo cần thiết theo ý kiến của đại biểu Quốc hội, của một số tổ chức xã hội, một số chuyên gia và người dân. Đánh giá cán bộ và chất lượng công việc của cán bộ không thể thiếu những ý kiến khách quan từ dân, ít nhất là những người có thông tin…”
Nhưng liệu có thể tin các “đại biểu Quốc hội” trong công tác chọn nhân sự vào Trung ương hay không? Hỏi như vậy là vì chưa thấy có Đại biểu Quốc hội nào dám đứng ra tố cáo tham nhũng, hay đi điều tra những kẻ đã “ăn của dân không từ cái gì”.
Theo dõi sinh hoạt Quốc hội thì thấy số Đại biểu có trình độ sinh hoạt nghị trường và có khả năng nêu vấn đề chất vấn hoặc đòi điều tra minh bạch quốc nạn tham nhũng, lãng phí chỉ đếm trên đầu ngón tay. Tuy nhiên, nhiều Đại biểu lại có “mẫu số chung” là trốn họp, thích đi ra nước ngòai du lịch và mua đồ ngoại nhưng dưới vỏ bọc “đi nghiên cứu” !
Bằng chứng như bà Chủ tịch Quốc hội Nguyễn Thị Kim Ngân đã từng than phiền rằng bên cạnh tồn tại triền miên qua nhiều kỳ họp là hồ sơ, tài liệu của Chính phủ gửi sang QH chậm thì kỳ họp thứ 7 (10/5 – 13/6/2019) là kỳ họp ĐB vắng nhiều nhất trong tất cả các kỳ họp QH.
Bà nói:“Mỗi ngày đều vắng không dưới 30 người. Có ngày vắng trên dưới 100 người. Có đoàn có hôm vắng 50% như TP.HCM, TP.Hà Nội. Có đoàn 7 ĐB thì vắng 4, 6 ĐB thì vắng 3”.
Bà Ngân còn cho biết:”Nguyên nhân chính là các ĐB đi công tác nước ngoài trong thời gian diễn ra kỳ họp quá nhiều.” (theo báo Thanh Niên, ngày 17/07/2020)
Ăn lương của dân để làm Đại biểu cho Dân ở Quốc hội mà hành động phản dân như thế thì có xấu xa nào hơn không?
Do đó, việc dựa vào ý kiến của Đại biểu Quốc hội để chọn “lãnh đạo cần thiết”, theo ý kiến của Giáo sư Võ, cũng cần phải nghĩ lại cho chín, để tránh hậu họa.
Trở lại với bài viết của nguyên Thứ trưởng Bộ TN-MT thì ông đã kết luận dè dặt rằng:”Đánh giá con người theo định lượng là cách khoa học và hiệu quả nhất để có cán bộ đủ năng lực điều khiển nhà nước tại mọi vị trí. Việt Nam sẽ trở nên thịnh vượng nếu không thất bại trong khâu chọn cán bộ.”
Chữ “nếu” của Giáo sư Đặng Hùng Võ không viển vông mà là một thách thức trong thực tế đời sống chính trị “nói nhiều làm ít” kinh niên của đảng Cộng sản Việt Nam.
Vì rằng chuyện gọi là “kê khai tài sản” của cán bộ, đảng viên, quân đội, công an”, nhất là những người có chức, có quyền đã thực hiện ở Việt Nam từ lâu, nhưng có bao nhiêu tài sản do tham nhũng mà có đã được tìm thấy, hay được công khai cho dân biết, dù đảng vẫn oang oang tuyên truyền khẩu hiệu “dân biết, dân bàn, dân làm, dân kiểm tra”.
Lý do vì khai xong, tờ khai chỉ được phổ biến trong nội bộ, niêm yết tại cơ quan, tại doanh nghiệp nơi người khai làm việc. Nhân dân, nhất là ở địa phương người khai, không được phép dòm vào, vì Thủ trưởng của người khai đã cất vào tủ khóa lại.
Vậy mà ông đảng trưởng Nguyễn Phú Trọng vẫn phán phải loại không những kẻ “chạy” chức, “chạy” quyền mà còn không để lọt vào Trung ương những kẻ :“Kê khai tài sản không trung thực, có biểu hiện giàu nhanh, nhiều nhà, nhiều đất, nhiều tài sản khác mà không giải trình rõ được nguồn gốc; bản thân hoặc vợ, chồng, con có lối sống thiếu gương mẫu, lợi dụng chức quyền để thu lợi bất chính..” (Trích bài “Một số vấn đề cần đặc biệt quan tâm về chuẩn bị nhân sự Đại hội XIII”, phổ biến ngày 26/04/2020.)
Nhưng ai, tổ chức nào trong đảng CSVN biết cán bộ, đảng viên tham nhũng mà không dám nói ra, hay vì anh chị nào cũng dính mép nên đánh bài ngậm miệng, mũ ni che tai cho yên ổn cả làng?
Bằng chứng sinh hoạt đảng từ cấp Chi bộ lên tận Trung ương, đâu đâu cũng đầy hồ sơ khai báo lý lịch cá nhân, họ hàng, hang hốc của mỗi đảng viên. Thậm chí cái kim cũng khó lọt qua lời khai, nhưng khối lượng tài sản giấu kín và những ngôi biệt thự bạc tỷ, xe hơi bạc triệu thì lại không bao giờ thấy. Lý do những cơ ngơi này toàn do người khác đứng tên, khó mà tìm ra chủ nhân thật.
Nguyên Tổng bí thư đảng khóa VIII Lê Khả Phiêu đã từng nói tài sản tham nhũng đã được phân tán cho người khác đứng tên nên rất khó giải quyết.
DÂN BIẾT NHƯNG AI NÓI
Vì vậy, bây giờ trong làng báo nhà nước, đã máy mó có bài khuyến cáo cần có yếu tố nhân dân, phải hỏi ý dân, lắng nghe tiếng nói của dân, và hãy tin dân để tìm ra cán bộ tốt, những người xứng đáng ngồi vào Trung ương XIII.
Dưới Tiêu đề “Cán bộ có bao nhiêu nhà, xe dân biết cả, phải có cơ chế để dân nói ra“, đài Tiếng nói Việt Nam (VOV, Voice of Vietnam) viết :” Ông Dương Quang Phái, nguyên Vụ trưởng, Ủy ban Kiểm tra Trung ương cho rằng, cần tin dân, dựa vào dân để lựa chọn cán bộ.”
Ông nói:“Nhiều ý kiến chia sẻ là những người giàu nhanh, nhiều xe sang, nhiều nhà đất thì không đưa vào Trung ương. Theo tôi ý kiến đó là đúng, nhưng làm sao để kết luận được họ? Đây là vấn đề rất khó, cho nên để giải quyết được vấn đề này thì vai trò của cấp ủy quản lý đảng viên rất quan trọng, nhưng quan trọng nhất là phải dựa vào nhân dân. Cán bộ có bao nhiêu nhà, bao nhiêu xe, dân biết cả. Nhưng phải có cơ chế để người dân nói ra.”
Bài học để lọt cán bộ suy thoái từ nhiệm kỳ khóa 12 cho thấy, công tác cán bộ đòi hỏi hết sức thận trọng. Trong đó có vai trò quan trọng của công tác tổ chức trong lựa chọn cán bộ. Đặc biệt, cần tin dân, dựa vào dân để lựa chọn cán bộ đủ đức, đủ tài. (theo VOV, ngày 15/05/2020)
Nhưng tại sao lại phải sắp xếp hay tổ chức để lấy ý dân về chọn lựa cán bộ lãnh đạo, hay còn được gọi mỹ miều là “cấp chiến lược”? Lý do vì từ lâu đảng CSVN đã quen thói quy chụp những ý kiến trái chiều với lãnh đạo nên người dân không muốn tham gia thật lòng với các cuộc “lấy ý kiến nhân dân” của đảng.
Hơn nữa ai cũng biết phần lớn chuyện đảng giả vờ lấy ý dân chỉ diễn ra sau khi cấp trên hay Trung ương đã quyết rồi nên người dân, trong trường hợp này, chỉ đóng vai bung xung, bị đảng sử dụng để trang điểm cho đảng.
Vì vậy, Giáo sư-Tiến sỹ Phùng Hữu Phú – Phó Chủ tịch Thường trực Hội đồng Lý luận Trung ương, Tổ phó thường trực Tổ biên tập Văn kiện Đại hội XIII mới nhìn nhận:”Bên cạnh những kết quả đã đạt được cũng cần thẳng thắn nhìn nhận trong thực tế, có lúc, có nơi việc lấy ý kiến còn sơ sài, hình thức, quy mô, đối tượng lấy ý kiến còn hẹp.
Từ những bài học kinh nghiệm đã làm được và chưa làm được từ nhiệm kỳ trước, lần này Đảng ta tiếp tục nhấn mạnh việc mở rộng diện lấy ý kiến của nhân dân trong quá trình giám sát xây dựng Đảng nói chung và xây dựng đội ngũ cán bộ nói riêng. Đặc biệt, trong dự thảo Văn kiện nhấn mạnh việc phải có cơ chế tạo điều kiện cho nhân dân thật sự tham gia vào quá trình xây dựng, giám sát đội ngũ cán bộ.”
Ông Phú nói tiếp:” Muốn chọn được cán bộ có đức, có tài vào bộ máy thì không gì tốt hơn bằng việc lắng nghe ý kiến của nhân dân. Bởi vì cán bộ ở trong lòng dân nên cái gì người dân cũng biết, vấn đề là phải tổ chức thế nào để lấy được ý kiến thật sự của họ…Dân thông qua mọi mối quan hệ nên họ biết hết. Người dân biết cán bộ nào tham nhũng, cán bộ có bao nhiêu đất, bao nhiêu nhà, biết lắng nghe dân sẽ kể cho nghe. Tất nhiên không phải tất cả ý kiến đều chính xác nhưng cơ bản là nếu chúng ta biết lắng nghe, biết phân tích thì sẽ hiểu cán bộ đầy đủ hơn.” (trích VOV, ngày 30/05/2020)
Rất đúng là dân biết hết. Cả chuyện ông quan nào có bồ nhí cũng khộng lọt qua được mắt dân. Nhưng, với lề lối làm việc “anh có ăn thì em cũng được nhờ” hay trong cơ chế “còn đảng còn mình” mà bảo dân hãy can đảm đứng lên “phất cờ khởi nghĩa” tố cáo những cán bộ, đảng viên tham nhũng giúp đảng thì rất khó. Lý do vì đảng không bảo vệ được miếng cơm manh áo và mạng sống cho dân, trong khi kẻ tham nhũng ở sát bên dân lại có hàng lọat “quân xanh, quân đỏ và côn đồ”, kể cả các phe phái trong Đảng bảo vệ thì có cho ăn vàng cũng không ai dám hé răng.
Hơn nữa, ông bà ta đã bảo:”Chờ được vạ thì má đã sưng” nên dân ta mới để mặc thây cho đảng tự đối phó. Người dân đã từng bị Công an và Công an giả dạng Côn đồ đàn áp dã man khi họ biểu tình chống Trung Quốc xâm lược Biển Đông và đàn áp ngư dân thì cán bộ đã nhiều lần bảo họ :“hãy về nhà đi, mọi chuyện đã có đảng lo”
Do đó, chỉ khi nào người dân được quyền trực tiếp chọn Lãnh đạo qua bầu cử tự do, công bằng và dân chủ thì khi ấy những kẻ bất tài, có thành tích xấu, hay chỉ biết thu vét cho đầy túi tham, lợi ích nhóm hay làm tay sai cho Ngoại bang mới bị loại khỏi đội ngũ cầm quyền.
Ngược lại, nếu vẫn tiếp tục chọn người theo thông lệ “đảng cử dân bầu” hay “đảng chọn, cán bộ bỏ phiếu” thì có trăm năm, nhân dân Việt Nam vẫn chưa tìm thấy ánh sáng ở cuối đường hầm. -/-
Phạm Trần
Đừng giáo dục con em của dân tộc mình bất kính với Trời
- Viết bởi Nguyễn Văn Nghệ - Diên Khánh- Khánh Hòa
Trước ngày Miền Nam gọi là được “giải phóng”, tôi đã được sinh ra và lớn lên tại một vùng quê Diên Khánh, Khánh Hòa. Và được hấp thụ bởi một nền giáo dục nhân bản từ gia đình cũng như ở trường học. Ông bà, cha mẹ tôi luôn giáo dục con cháu sống theo truyền thống đạo lý từ bao đời của dân tộc, đó là: Biết thờ Trời, biết kính Trời: “ Lạy Trời mưa xuống/ Lấy nước tôi uống…”, chửi Trời đất, gió mưa cũng là một cái tội.
Lúc nhỏ, chúng tôi đặt câu hỏi với ông bà, cha mẹ: làm sao ta biết có Ông Trời (Thượng Đế)? Chúng tôi đã nhận được câu giải đáp: Cứ nhìn xem mọi sự trật tự lạ lùng trong vũ trụ liền biết có Ông Trời.
Càng có tuổi càng thấy câu giải đáp tuy đơn sơ nhưng rất là tinh tế, vi diệu. Trong vũ trụ có hàng tỷ tỷ tinh tú, và qua biết bao “ âm vô cực” năm rồi mà các tinh tú vẫn vận hành một cách có trật tự. Vậy phải có sự điều khiển của Đấng Toàn Năng mà chúng ta gọi là Ông Trời, chứ không thể tự nhiên mà có “trật tự lạ lùng”như vậy được!
Sau ngày Miền Nam được “giải phóng”, chúng tôi được nhồi nhét bởi một cái chủ nghĩa duy lý hung hăng, xóa bỏ cả niềm tin tôn giáo, hạ bệ Ông Trời: “ Thằng trời đứng lại một bên/ Để cho nông hội đứng lên làm trời” hoặc “Vắt đất ra nước, thay trời làm mưa”.
Tháng 7-1955 tại Phân hiệu II Trường Nguyễn Ái Quốc, ông Hồ Chí Minh đã nói chuyện với học viên và ông gọi Trời là “địch trời”, “trời phản động”: “ Về kinh tế cũng như về chính trị, cuộc đấu tranh đều gian khổ, phức tạp. Ngoài Mỹ- Diệm, thực dân ngoan cố, còn có địch trời: lụt, bão, hạn, bệnh tật, v.v…Phải làm sao lấy sức người chống lại sức thiên nhiên. Thời kỳ kháng chiến, ta đã làm và ta đã thắng. Bây giờ có sự giúp đỡ của các nước bạn thì chống Mỹ- Diệm và trời phản động, ta cũng sẽ thắng”[1].
Những “Bố già Mafia” tay họ đã lỡ nhúng chàm nhưng họ vẫn còn biết gởi con cái vào các trường có tiếng đạo đức học tập để con cái không đi theo con đường của họ. Ngược lại, ở Việt Nam, thế hệ ông, cha, anh đã lỡ bất kính với Trời, đi theo con đường vô thần để được vào đảng và làm lãnh đạo lại tiếp tục giáo dục thế hệ trẻ đi vào vết xe đổ của mình là bất kính với Trời. Sách Giáo khoa lớp 4 trước đây có bài “ Trời đành chịu thua”: “ Ngày xưa hạn hán cầu trời/ Ngày nay hạn hán thì người trị ngay/ Trị đêm rồi lại trị ngày/ Cho tên giặc hạn biết tay của người/ Vừa làm vừa thách cả trời/ Có muốn tắm mát thì mời xuống đây/ Nước kia ở dưới đất này/ Đào sâu vét kỹ nước đầy mương ao/ Thách trời cứ hạn nữa nào/ Đồng ta đủ nước hoa màu vẫn xanh/ Chiều chiều nghe tiếng phát thanh/ Người chăm thủy lợi, trời đành chịu thua”[2]
Theo thông lệ vào thời điểm hiện nay (tháng 6/2020) ở Khánh Hòa đã sạ lúa cho vụ Hè- Thu rồi nhưng hiện nay đang hạn hán, đọc những bài viết đăng trên báo Khánh Hòa cho biết các trạm bơm nước phục vụ sản xuất nông nghiệp trên sông Cái Nha Trang nghỉ hoạt động phục vụ sản xuất nông nghiệp vụ Hè- Thu 2020 để “Ưu tiên nước sinh hoạt cho người dân”. Trời hạn, sao đảng không lãnh đạo dân chúng “ Thay trời làm mưa”, “ Nghiêng sông đổ nước lên đồng”, “Vắt đất ra nước” hoặc “Đào sâu vét kỹ nước đầy mương ao” mà lại bắt nông dân ngưng sản xuất vụ Hè Thu 2020? [3]
Những đảng viên cộng sản khi còn đương chức đương quyền thì xưng là vô thần, có lời bất kính với Trời nhưng khi đến tuổi già và nhất là lúc sắp lâm chung thì lại là hữu thần. Cán bộ cấp Trung ương khi chết có bàn thờ Phật, mời chư tăng đến tụng kinh cho hương hồn mau siêu thoát. Hành động tiền hậu bất nhất của các đảng viên ấy làm tôi liên tưởng đến bài học “Biển bức” (Con dơi) trong cuốn Hán văn của Trần Trọng San: “Điểu dữ thú hống, biển bức thường trung lập. Điểu thắng, tắc biển bức phi nhập điểu quần, viết: “ Ngô hữu lưỡng dực, cố điểu dã”. Thú thắng, tắc biển bức tẩu nhập thú quần, viết: “ Ngô hữu tứ túc, cố thú dã” (Chim và muông đánh nhau huyên náo, dơi thường trung lập. Khi chim thắng, thì dơi bay nhập vào đàn chim, nói rằng: “ Tôi có hai cánh vốn loài chim”. Khi muông thắng, dơi nhập vào đàn muông, nói rằng: “Tôi có hai chân, vốn là loài muông”.
Đúng là “miệng chuột, hàm dơi”!
Đương chức, đương quyền thì vô thần, bất kính với Trời nhưng khi về hưu, gần chết lại là hữu thần: “Từ đáy sâu thẳm tâm hồn, con người thời nào và ở đâu cũng hướng về một Tuyệt Đối, một thần thánh hoặc một Thượng Đế.
“Không một cá nhân nào suốt cuộc đời phủ nhận thần nhan trong sâu thẳm con người, không tập thể nào phủ nhận được thần nhan trong khát khao của lịch sử dân tộc mình.
“ Nếu phủ nhận thần thiêng, người ta phải dựng một cá nhân hoặc một tập thể nào lên làm thần tượng sờ mó được…”[4].
Hãy dạy dỗ con em của dân tộc mình sống nhân bản, chớ phủ nhận thần thiêng, chớ bất kính với Trời.
Nguyễn Văn Nghệ
Diên Khánh- Khánh Hòa
Chú thích
tennguoidepnhat.net/2012/05/20/bai-noi-tai-phan-hieu-ii-truong-nguyen-ai-quoc-7-1955/
2- tamcominh.wordpress.com/2011/03/15/hồi-ky-toi-di-hoc-phổ-thong-cấp-1/
mekong-cuulong.blogspot.com/2016/06/mot-trieu-nguoi-vet-nam-can-khan-cap.html
3- baokhanhhoa.vn/kinh-te/202004/uu-tien-nuoc-sinh-hoat-cho-nguoi-dan-8159653/
baokhanhhoa.vn/phong-su/202005/quay-quat-vi-kho-han-8164285/
4- Lm. JMT Nguyễn Thế Thoại, Vấn đề Thượng đế (Thần lý học), Lưu hành nội bộ, tr.227
Thời mạt vận đã ló dạng
- Viết bởi Phạm Trần
Đồng hành với "Tiếng nói của người không có tiếng nói" - Đừng để câu hỏi mãi bỏ ngỏ!
- Viết bởi Cam Châu
Khi thực thi và làm tròn sứ mệnh với bạn đọc, trách nhiệm với vận mệnh quốc gia, Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn đang chia sẻ với Giáo hội Công giáo niềm khát khao phổ quát về đức công chính.
Dư luận đang dậy sóng việc Báo Phụ Nữ – cơ quan ngôn luận trực thuộc Hội Liên hiệp Phụ nữ TP.Sài Gòn – bị “trừng trị” do thông tin “sai sự thật” về “những sự thật không được phép sai” liên quan hành vi huỷ hoại môi trường của Tập đoàn “tư bản đỏ” Sun Group. Ai cũng biết, tập đoàn mệnh danh “ông trời” này được “chống lưng” bởi “tiền máu” và dáng dấp uỷ viên Bộ chính trị – đã có hàng loạt hành vi xâm hại đến tài nguyên thiên nhiên tại các dự án của họ tại Khu bảo tồn thiên nhiên Bà Nà – Núi Chúa (TP.Đà Nẵng), Vườn Quốc gia Tam Đảo (tỉnh Vĩnh Phúc)… Và liên tiếp trong các số báo từ 23/9 đến 4/11/2019, Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn đã đăng tài loạt bài phản ánh, điều tra về những sai phạm phá rừng đặc dụng, huỷ hoại môi trường này.
Thật ra ngay từ những dòng thông tin đầu tiên được công bố, người trong cuộc đều đã biết trước cái kết sẽ đắng nghét dành cho bất kỳ tờ báo nào “dám” động vào “ông trời không từ trên cao” này. Ngay lập tức, Sun Group gửi “khiếu nại” đến Bộ Thông tin truyền thông, Ban Tuyên giáo Trung ương… hòng “đòi”, “buộc” phải xử lý thái độ “coi trời bằng vung” của Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn. Tương tự, kéo theo sau “ông trời” là “sức ép” từ tổ chức chính quyền địa phương các tỉnh, thành liên quan mà các dự án hay công trình chiếm ngự.
Chiều 28/5, Cục Báo chí (Bộ Thông tin truyền thông) đã ra Quyết định số 114/QĐ-XPVPHC xử phạt hành chính Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn 55 triệu đồng, kèm hình thức phạt bổ sung đình bản một tháng đối với ấn bản điện tử của báo. Quyết định xác định Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn “thông tin sai sự thật gây ảnh hưởng rất nghiêm trọng”, cụ thể là sai “5 thông tin, nhóm thông tin” trong loạt bài về bảo vệ môi trường Sun Group – “Ông trời” không từ trên cao.
Theo thông tin trên ấn bản giấy ra ngày 29/5/2020 của báo này, ngay sau khi có thông tin xử phạt lan truyền trên mạng xã hội, hàng ngàn cuộc gọi, tin nhắn, email của bạn đọc khắp nơi đã gửi về tòa soạn hỏi về những “sai phạm”. Trên khối lượng thông tin trải dài trên 5 trang báo, họ đã minh định sòng phẳng và rõ ràng với công luận về quan điểm của mình với những “cáo buộc” của Cục Báo chí, tức cũng là của Tập đoàn Sun Group.
Trong quá trình thực hiện bài viết, phóng viên của họ đã không nhận được sự hợp tác của các cơ quan chức năng cũng như chính quyền địa phương. “Mọi cánh cửa đều đóng trước bao nhiêu tiếng gõ kiên nhẫn của Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn. Vì nhận thấy điều bất thường trên nên chúng tôi đã dùng nhiều hình thức tiếp cận khác để tìm hiểu thông tin và công bố những sự thật đã được thu thập, chứng minh”, bài báo viết.
Dự án tại Bà Nà, Đà Nẵng đã rõ những sai phạm. Dự án Tam Đảo II, tại văn bản số 190/SKHĐT-KTĐN ngày 6/2/2020, Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Vĩnh Phúc thừa nhận với dự án Khu du lịch sinh thái Tam Đảo II – Bến Tắm – Thác 75, Vườn Quốc gia Tam Đảo chưa bàn giao ranh giới, diện tích khu vực cho thuê môi trường rừng. Tức dù cơ sở pháp lý đầu tiên để thực hiện dự án chưa có, Ban Thường vụ Tỉnh ủy tỉnh Vĩnh Phúc đã đồng ý chủ trương thực hiện dự án này giai đoạn 1; UBND tỉnh Vĩnh Phúc đã chấp thuận cho Công ty TNHH Mặt trời Tam Đảo được thực hiện dự án giai đoạn 1; Sở Xây dựng tỉnh Vĩnh Phúc đã cấp giấy phép xây dựng cho Công ty TNHH Mặt trời Tam Đảo được phép xây dựng hạng mục nhà ga đi cáp treo của dự án giai đoạn 1; Sở Kế hoạch và Đầu tư tỉnh Vĩnh Phúc đã cấp giấy chứng nhận đăng ký kinh doanh cho dự án; và dự án đã thực hiện san lấp một phần diện tích (2ha/15ha) để xây dựng nhà ga đi… đều đã vi phạm Luật Bảo vệ và phát triển rừng năm 2004, Luật Lâm nghiệp năm 2017, Luật Xây dựng năm 2014 và các quy định pháp luật khác có liên quan.
Một chi tiết khá “tởm lợm” đã được đăng tải, theo điều tra của Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn, hơn 60 người dân thuộc huyện Tam Đảo và Đại Từ (tỉnh Thái Nguyên), sống xung quanh dự án, đã bị làm giả ý kiến, chữ ký khống trong bản ĐTM được ký vào ngày 26/12/2016. Sau khi báo lên tiếng, người của dự án Tam Đảo II đã đi cùng cán bộ kiểm lâm đến tận nhà hơn 60 người dân để biếu số tiền 2 triệu đồng/nhà để xin lỗi và nhờ vả: “Khi có đoàn kiểm tra hỏi thì nói tốt về dự án Tam Đảo II và phủ nhận thông tin báo đăng”.
Trước sau như một, Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn khẳng định mình đã hoàn toàn tôn trọng sự thật. Thế nhưng, tờ báo có lẽ đành phải “chấp hành” quyết định xử phạt? Và điều đó một lần nữa nhắc chúng ta, nếu như có niềm tin ngây ngô nào đối với công lý trong một môi trường “độc quyền bính” thì đó chỉ có thể “sự im lặng của bầy cừu” trước sói dữ.
Học thuyết xã hội của Giáo hội Công giáo luôn xác quyết, cá nhân hay tập thể xã hội hoặc bất cứ quyền bính nhân loại nào – vốn luôn bị cám dỗ làm bá chủ – cũng không được phép cưỡng ép người khác hành động ngược với niềm tin của mình. Dấn thân vào sự thật, Báo Phụ Nữ TP.Sài Gòn cùng với nhân loại đều chờ đợi Đấng Công Chính nhưng luôn bị lâm vào cảnh “hư ảo” như thế. Với niềm hy vọng vươn lên của toàn thể thụ tạo, với xác quyết mà quan điểm xã hội mình đã đưa ra, Giáo hội phải thực thi sứ mệnh đồng hành cùng những người anh em đang “rên xiết” ấy ngay trong hoàn cảnh hôm nay!
Cam Châu
Nguồn: dcctvn.org
Lãnh đạo Việt Nam ngủ mê trong vòng tay người Tầu
- Viết bởi Phạm Trần
Có nhiều bằng chứng Lãnh đạo đảng và nhà nước Cộng sản Việt Nam đã ngủ mê trong vòng tay người Tầu từ đất liền ra Biển Đông.
Trước hết, hãy nói về chuyện đất liền. Từ năm 2010, các Công ty gốc Tâu từ Trung Hoa, Hồng Kông và Đài Loan đã đồng loạt nhảy vào Việt Nam thuê đất đầu nguồn, dọc biên giới Việt-Trung, Việt-Lào và Việt-Kampuchea để trồng cây nguyên liệu. Các dự án trồng rừng được chính quyền địa phương cho thuê dài hạn 50 năm, đa số nằm ở vị trí chiến lược quốc phòng, hay còn được gọi là “nhạy cảm”.
Thời năm 2014, Thiếu tướng Nguyễn Kim Khoa - Chủ nhiệm Ủy ban Quốc phòng - An ninh của Quốc hội cho báo chí biết “đã có 19 dự án được cấp trên địa bàn 18 tỉnh với diện tích trên 398.374ha.”
Theo báo Đất Việt lúc bấy giờ thì:”Trong số diện tích này có những dự án nằm ở vị trí, khu vực trọng yếu về quốc phòng, an ninh, có khu vực là rừng phòng hộ, rừng đầu nguồn.”
Báo này viết tiếp:”Trước đó năm 2010, báo cáo của các tỉnh Cao Bằng, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kon Tum và Bình Dương... cho biết các địa phương đã cho 10 DN nước ngoài thuê đất rừng đầu nguồn dài hạn (50 năm) trồng rừng nguyên liệu với tổng diện tích hơn 300 ngàn ha (chính thức là 305, 3534 nghìn ha), trong đó doanh nghiệp từ Hongkong, Đài Loan, Trung Quốc chiếm trên 264 ngàn ha, 87% ở các tỉnh xung yếu biên giới.”
Ngay từ lúc đấu đã có 10 tỉnh cho doanh nghiệp nước ngoài thuê đất trồng rừng, gồm: Lạng Sơn, Cao Bằng, Quảng Ninh, Nghệ An, Hà Tĩnh, Quảng Nam, Bình Định, Kontum, Khánh Hòa và Bình Dương.
Công ty InnovGreen (Hồng Kông, Trung Quốc ) thuê nhiều đất nhất, nhưng nhiều nơi chỉ khai thác trồng cây một phần rồi bỏ đất hoang như đã xẩy ra tại Quảng Ninh, Nghệ An và Quảng Nam. (theo báo Thanh Niên, ngày 25/05/2019).
Trước nguy cơ người Tầu chiếm đất để “Tầu hóa Việt Nam” ngày nào đó, hai ông Trung Tướng Đồng Sỹ Nguyên và Thiếu tướng Nguyễn Trọng Vĩnh, Cựu Đại sứ CSVN tại Trung Hoa (1974-1989), vào ngày 22/01/2010, đã công bố bài viết chung cảnh tỉnh chính phủ và người dân.
Cả hai ông đã qua đời, nhưng lời cảnh giác khi đó nay vẫn còn giá trị. Họ nói:”Đây là một hiểm hoạ cực lớn liên quan đến an ninh nhiều mặt của quốc gia. Hám lợi nhất thời, vạn đại đổ vào đầu cháu chắt. Mất của cải còn làm lại được, còn mất đất là mất hẳn. Cho Hồng Kông, Đài Loan, Trung Quốc khai thác rừng đầu nguồn là tiềm ẩn đầy hiểm hoạ. Họ đã thuê được thì họ có quyền chặt phá vô tội vạ. Rừng đầu nguồn bị chặt phá thì hồ thuỷ lợi sẽ không còn nguồn nước, các nhà máy thuỷ điện sẽ thiếu nước không còn tác dụng, lũ lụt, lũ quét sẽ rất khủng khiếp. Năm qua nhiều tỉnh miền Trung đã hứng chịu đủ, chẳng phải là lời cảnh báo nghiêm khắc hay sao?
Các tỉnh bán rừng là tự sát và làm hại cho đất nước. Còn các nước mua rừng của ta là cố tình phá hoại nước ta và gieo tai hoạ cho nhân dân ta một cách thâm độc và tàn bạo. Nếu chúng ta không có biện pháp hữu hiệu, họ có thể đưa người của họ vào khai phá, trồng trọt, làm nhà cửa trong 50 năm, sinh con đẻ cái, sẽ thành những “làng Đài Loan”, “làng Hồng Kông”, “làng Trung Quốc”. Thế là vô tình chúng ta mất đi một phần lãnh thổ và còn nguy hiểm cho quốc phòng.” (theo Bauxite ViệtNam)
HẬU QỦA NHÃN TIỀN
Mười năm sau bài viết của hai ông Tướng có uy tín cao trong Quân đội, tình hình người Tâu có mặt ở Việt Nam đã gia tăng chóng mặt với muôn hình vạn trạng. Họ đã làm chủ nhiều vùng đất vàng và chiếm cứ các địa điểm chiến lược an ninh, quốc phòng dọc biên giới và ven biển.
Ông Đặng Hùng Võ, Nguyên Thứ trưởng Bộ Tài Nguyên Môi trường viết trên báo VNExpress ngày 20/05 (2020): ” Tôi từng bồn chồn về việc người Trung Quốc thuê những cánh rừng ở vị trí quốc phòng quan trọng. Họ thuê xong, rừng bị rào lại.
Mươi năm trước, báo chí ồn ào bởi thông tin nhiều nhà đầu tư Trung Quốc đã được ủy ban nhân dân các tỉnh cho thuê những cánh rừng rộng lớn, có vị trí quốc phòng quan trọng. Họ rào kín đất thuê, cơ quan và dân ta đều không được vào, không biết cái gì đang diễn ra bên trong…”
Ngay chính Trung tướng Đồng Sỹ Nguyên khi còn sống đã có ý định vào xem khu kinh tế của người Tầu xem họ làm gì mà rào kín. Lập tức, ông và người tài xế đã bị chận lại ngoài cửa. Tướng Nguyên nói ông là Trung tướng, nhưng nhân viên gác cổng người Hoa vẫn không cho phép ông vượt qua cây rào cản.
Khi ấy Trung tướng Đồng Sỹ Nguyên đã lên tiếng lưu ý Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng, nhưng rồi mọi chuyện cũng trôi qua.
Bây giờ, tại kỳ họp Quốc hội 9 ngày 18/05/2020, cử tri khắp nơi đã lên tiếng lo ngại về 2 việc: Người Tầu mua đất, và người Tầu “lập xóm”, “lập phố” ở Việt Nam.
Thứ nhất, báo chí Việt Nam đã đồng loạt đưa tin:”Bộ Quốc phòng nêu hàng loạt bất cập trong việc người Trung Quốc, người có yếu tố Trung Quốc thu mua đất ở các khu vực trọng yếu.
Cử tri TP Hải Phòng kiến nghị về tình trạng người Trung Quốc nhập cảnh vào Việt Nam đầu tư, kinh doanh và thu mua đất đai gần các khu vực trọng yếu về quốc phòng, an ninh hiện nay là rất đáng ngại.”
Thứ hai, Bộ Quốc phòng trả lời:” Tính đến ngày 30/11/2019, có 149 DN có yếu tố Trung Quốc (92 DN 100% vốn Trung Quốc, 57 DN vốn liên doanh) đang hoạt động ở khu vực biên giới của 22/44 tỉnh, thành biên giới (khu vực biên giới đất liền 24, khu vực biên giới biển 125).
Số DN đang hoạt động 134, số DN đã triển khai nhưng tạm ngưng hoạt động 15; tổng diện tích 162.467, 7ha (khu vực biên giới đất liền 943, 7ha, khu vực biên giới biển 5.393, 7ha kể cả mặt biển); tổng vốn đầu tư 30, 872 tỉ USD.”
Bộ Quốc phòng cũng báo cáo:”Có 4.239 lao động người Trung Quốc đang làm việc tại các DN này; thời hạn thuê đất từ 5 - 50 năm; lĩnh vực hoạt động chủ yếu là kinh doanh khách sạn, nhà hàng, du lịch, vui chơi giải trí, may mặc, nuôi trồng thủy sản, giầy da, sản xuất bao bì, đồ chơi trẻ em, linh kiện điện tử...
Địa bàn tập trung nhiều ở các tỉnh, thành: Đà Nẵng 22, Quảng Ninh 17, Hải Phòng 16, Bình Định 9, Hà Tĩnh 5, Bình Thuận 5... Các DN có yếu tố Trung Quốc ở khu vực biên giới đều hình thành từ tháng 12/2018 trở về trước (năm 2019 không có DN mới nào); trước khi cấp phép, đầu tư đã được các cơ quan chức năng thẩm định, phê duyệt. (theo VietNamNet, ngày 18/05/2020)
LÀM CHUI-MA TÚY
Về chuyện các Doanh nghiệp Trung Quốc đã lén lút đưa công nhận lậu vào Việt Nam, hay thuê người Tầu du lịch sang Việt Nam làm công nhân, thay vì mướn công nhân Việt như hợp đồng đã quy định, là chuyện đã xẩy ra từ 10 năm trước. Tình hình bây giờ phức tạp hơn mà Bộ Lao động và Tổng công đoàn Lao động Việt Nam không tháo gỡ được, vì các Công ty Tầu tìm đủ mọi cách tránh thanh tra, hối lộ và lách luật.
Bằng chứng như báo cáo của Bộ Quốc phòng đã thừa nhận với Quốc hội:”Tuy nhiên, còn nổi lên một số vấn đề đáng chú ý. Cụ thể, một số DN đưa lao động người Trung Quốc sang làm việc nhập cảnh dưới hình thức du lịch; sử dụng lao động Trung Quốc không khai báo, đăng ký theo quy định, thậm chí có DN không có tư cách pháp nhân tuyển dụng lao động người nước ngoài nhưng vẫn tuyển dụng (Bình Định, Đà Nẵng, Bình Thuận).
Một số trường hợp đầu tư “núp bóng” danh nghĩa DN Việt Nam hoạt động trong các lĩnh vực du lịch, nuôi trồng, chế biến, thu mua hải sản nhưng thực chất việc điều hành, quản lý do người Trung Quốc đảm nhiệm (Khánh Hòa, Quảng Ninh).
Một số DN dưới vỏ bọc kinh doanh, sản xuất nhưng đã có hoạt động tội phạm công nghệ cao, sản xuất ma túy (Quảng Ninh, Hải Phòng, Đà Nẵng, Phú Yên, Kon Tum); có DN trốn thuế, gây ô nhiễm môi trường (Hà Tĩnh, Hải Phòng).
Cơ quan chức năng đã xử lý một số vụ việc có yếu tố liên quan đến người Trung Quốc. Trong đó, có 3 vụ với 63 người không khai báo tạm trú, 3 vụ/87 người không có giấy phép lao động, 1 vụ với 285 công nhân Trung Quốc xô xát với công nhân Việt Nam, 1 vụ có 3 trường hợp kết hôn trái phép, 4 vụ có 310 lao động không chấp hành quy định trong quá trình làm việc tại các DN.
Lợi dụng kẽ hở để giành quyền sở hữu
Bộ Quốc phòng cho hay, từ năm 2011 - 2015, trên địa bàn khu vực biên giới biển TP Đà Nẵng có 134 lô, 1 thửa đất liên quan đến cá nhân, DN người Trung Quốc đang sở hữu, “núp bóng” sở hữu và thuê của UBND TP tại các vị trí: dọc các khu đô thị ven biển; ven tường rào sân bay Nước Mặn, đường Hoàng Sa, Võ Nguyên Giáp, thuộc phường Khuê Mỹ, quận Ngũ Hành Sơn; khu đô thị các phường Phước Mỹ, Thọ Quang, quận Sơn Trà.
Cụ thể:
Từ năm 2011- 2015, có 2 trường hợp cá nhân đã đầu tư tiền cho 8 người (trong đó 6 người Việt gốc Hoa) đứng tên mua 84 lô đất với diện tích khoảng 20.000 m2, giá trị giao dịch khoảng trên 100 tỷ đồng.
Có 7 DN có yếu tố Trung Quốc sở hữu một số lô đất ven biển và thuê đất 50 năm. Cụ thể, công ty TNHH Thương mại và dịch vụ Nguyên Thịnh Vượng, năm 2014 đã nhận quyền sử dụng đất đối với 10 lô đất trên mặt đường Hoàng Sa. Công ty TNHH Thương mại du lịch và dịch vụ SiiverPark, đứng tên mua 4 lô đất ở dải đất ven tường rào sân bay Nước Mặn.
Công ty TNHH Silver Sea Triệu Nghiệp, đứng tên sử dụng 2 lô đất ở dải đất ven tường rào sân bay Nước Mặn. Công ty TNHH Thương mại Du lịch & Dịch vụ Hoàng Gia Trung, sử dụng 13 lô đất mặt đường Võ Nguyên Giáp.” (VietNamNet, ngày 18/05/2020)
LẬP XÓM-LẬP PHỐ
Cũng tại kỳ họp 9 của Quốc hội, các Đại biểu đã được nghe cả chuyện người dân Tỉnh Bình Dương than phiền và lo ngại “về tình trạng người nước ngoài, nhất là người Trung Quốc “lập xóm, lập phố” tại một vài địa phương.”
Chuyện này không mới vì ở Bình Dương đã có một phố Tầu màng tên Đông Đô Đại Phố, thành lập từ chục năm trước mà ngay cả gia đình nguyên Chủ tịch nước, ông Nguyễn Minh Triết, cự ngụ không xa mà cũng chả làm gì nổi.
Tuy nhiên, theo báo chí Việt Nam, khi: ”Trả lời về việc này, Bộ Công an cho biết, trong những năm gần đây, nước ta có nhiều khu dự án kinh tế, thu hút một lượng lớn người nước ngoài, nhất là người Trung Quốc nhập cảnh để xây dựng, làm việc. Tại các khu dự án chưa phát hiện tình hình phức tạp về an ninh, trật tự liên quan đến người nước ngoài….”
Bộ Công an đã nói dối. Bằng chứng đã có những vụ xung đột đổ máu giữa người Việt với những thành phần công nhân Tầu bất hảo, rượi chè tại khu khai thác Bauxite ở Tân Rai, Lâm Đồng và tại Nhà máy Gang Thép Formosa Hà Tĩnh.
Cũng tại những khu có Doanh nghiệp Trung Quốc, nhiều xóm, nhiều phố “Tầu đặc sản” bất hợp pháp đã mọc lên như nấm để sống chen và cạnh tranh làm ăn, buôn bán với người dân Việt ngay trước mũi Công an mà luật pháp Việt Nam cũng đành cúi mặt đi chỗ khác chơi.
MẤT TRỘM MỚI RÀO GIẬU
Sụ bất lực này, Bộ Công an đã chữa lửa bằng báo cáo đãi môi rằng:”Tuy nhiên, để bảo đảm an ninh, trật tự đối với các hoạt động của người nước ngoài trên lãnh thổ Việt Nam, Bộ Công an đã và đang chỉ đạo tập trung thực hiện một số việc. Cụ thể, Bộ phối hợp với các đơn vị chức năng nghiên cứu, đề xuất sửa đổi, bổ sung các văn bản quy phạm pháp luật liên quan đến người nước ngoài cư trú tại Việt Nam, nhất là quy định về phân công, phân cấp trách nhiệm trong Công an nhân dân, về công tác quản lý nhập cảnh, xuất cảnh, cư trú và hoạt động của người nước ngoài tại Việt Nam….”
Việc làm này cũng đâu khác gì chuyện ông Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư (Bộ KH&ĐT) Nguyễn Chí Dũng cho biết: ”Sẽ nghiên cứu, tham mưu để Chính phủ ban hành chỉ thị mới để quản lý vấn đề người nước ngoài thuê, mua đất vị trí trọng yếu.”
Lý do ông Dũng nói thế vì luật hiện hành quy định chuyện cho thuê đất, kể cả đối với người và Doanh nghiệp nước ngoài, thuộc trách nhiệm của chính quyền địa phương.
Ông Dũng nói với Báo chí tại hành lang Quốc hội:"Bộ không thể quản lý được toàn bộ ở dưới cơ sở. Tuy nhiên, tất cả các vấn đề liên quan đến việc người nước ngoài đầu tư chúng tôi đang nghiên cứu, có thể tham mưu để Chính phủ ban hành một chỉ thị mới, trong đó có cả vấn đề người nước ngoài thuê, mua đất.” (theo VTCNews, ngày 25/05/020)
Lạ thật, chuyện người Tầu, Công ty có yếu tố Tầu làm chủ đã thao túng mua đất Việt Nam từ chục năm qua mà Bộ Kế hoạch-Đầu tư vẫn đứng ngoài nhìn vào, bây giờ mới tính chuyện “tham mưu” cho Chính phủ ban hành quy chế mới, thì có nhố nhăng không?
Rõ là chuyện “cha chung không ai khóc”. Lãnh đạo thì cứ ì ra đấy để “ sống chết mặc bay, tiền thấy đút túi” để diễn tiếp chuyện “việc nhà nhếch nhác, việc chú bác siêng năng”.
Bằng chứng như chuyện Tầu đang chuẩn bị khóa chặt Việt Nam ở Biển Đông trong thời gian không xa thì lãnh đạo Việt Nam lại nuôi mộng há miệng chờ sung từ Hoa Kỳ, nhưng lại không dám “xoay trục” để thoát Trung.
Rõ ràng, qua chuyện người Tầu chiếm đất và lấn biển thì chỉ có người dân là biết lo, biết băn khoăn cho tiền đồ Tổ quốc. Trong khi lãnh đạo cấp dưới không dám ngo ngoe thì cấp cao lại tiếp tục ngủ mê trong vòng tay người Trung Quốc.-/-
Phạm Trần
Chẳng lẽ Dân cũng ngu ngơ như Đảng ?
- Viết bởi Phạm Trần
Theo dõi tình hình Việt Nam sẽ thấy đảng nói sao thì dân nghe vậy, không ai dám cãi nhưng không biết ai là người nói thật. Dân cứ giả câm giả điêc cho cho xong chuyện vì cán bộ đã bảo “mọi việc đã có nhà nước lo”, dù đảng cứ ì ra đấy từ năm này qua năm khác.
Miết rồi chuyện không thành có, việc đúng thành sai. Cả xã hội cùng phấn khởi lên đồng với đảng cho trăm họ cùng vui. Tuyên giáo đảng thì luôn khua chiêng đánh trống inh ỏi rằng mọi việc đảng làm đều đúng và trúng, lời nói của lãnh tụ đều là khuôn vàng thước ngọc và văn kiện đảng là “Văn bia, còn để lại đời sau”, như ông Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng đã khoe hôm 14/02/2020.
Nhưng lịch sử không dễ dàng như thế. Trước sau sẽ được phân minh, dù thế hệ đi trước có lươn lẹo cách mấy đi chăng nữa.
Chuyện nói sai mà cứ nói dai và nói dài của đảng Cộng sản Việt Nam (CSVN) đã có từ khi người khai sinh ra đảng và nhà nước gọi là công nông Cộng sản Việt Nam, ông Hồ Chí Minh, còn sống.
NGÀY SINH VÀ UNESCO
Nhưng chuyện tự biên tự diễn có liên quan đến ông Hồ đã xẩy ra từ bao giờ? Trươc hết hãy nói về việc Đảng mới tổ chức linh đình kỷ niệm 130 ngày sinh (19/5/1890 - 19/5/2020) của ông nhưng không ai biết đúng hay không trúng.
Hãy nghe ông Nguyễn Phú Trọng nói trong diễn văn:”Hôm nay, tại Hà Nội - Thủ đô ngàn năm văn hiến và anh hùng, hào hoa và thanh lịch; Thủ đô của lương tri và phẩm giá con người; Thành phố vì hoà bình, với tất cả niềm kính yêu và lòng biết ơn vô hạn, chúng ta long trọng tổ chức Lễ kỷ niệm 130 năm Ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh (19/5/1890 - 19/5/2020) - Vị cha già của Dân tộc, Lãnh tụ thiên tài, Người thầy vĩ đại của cách mạng Việt Nam, Anh hùng giải phóng dân tộc, Danh nhân văn hóa thế giới, Người chiến sĩ cộng sản quốc tế mẫu mực, Người bạn thân thiết của các dân tộc yêu chuộng hòa bình và tiến bộ xã hội trên toàn thế giới. ”
Nhưng, cố nhà báo Bùi Tín, nguyên đại tá quân đội, phó tổng biên tập báo Nhân Dân, người đã tị nạn chính trị và qua đời tại Pháp ngày 11/8/2018, nói với đài Á châu Tự do ngày 19/05/2008: ”Tôi theo dõi vấn đề này đến 15 năm nay và hiện nay tôi cũng vẫn chưa xác định được ngày sinh đúng của ông Hồ là ngày nào, bởi vì ổng khai đều là chính thức cả đến 5 chỗ, mà 5 chỗ đó là 5 ngày sinh khác nhau. Và ngày sinh gốc thì ngay sổ sinh ở quê ổng là làng Kim Liên cũng là khác, theo ngày âm lịch mà chuyển sang (dương lịch) cũng không phải là Ngày 19-5-1890.
Thế rồi ngày mà ổng sang Moscow đáng lẽ phải khai đúng với Quốc Tế Cộng Sản III (Đệ Tam Quốc Tế) cũng lại khai khác đi là Tháng 4 chứ không phải là Tháng 5.
Thế rồi đến ngày khi ở Pháp khi ổng trả lời phỏng vấn trên tờ Le Paria với tờ L'Humanité cũng lại khác nữa. Cho đến nay thì tôi nghĩ là không ai có thể chứng minh được ngày sinh chính thức của ông Hồ là ngày nào, nhưng chỉ biết đích xác Ngày 19 Tháng 5 là một ngày giả. ”
Như vậy là chẳng ai biết, hay có bằng chứng về ngày sinh của ông Hồ. Từ lâu đảng CSVN đã nổi tiếng nhét chữ vào miệng người dân nên nhiều chuyện không thật đã thành lịch sử trong sách Giáo khoa.
Thứ hai là chuyện có thật Cơ quan Văn hóa Liên hiệp quốc (UNESCO, United Nations Educational, Scientific and Cultural Organizatio) đã vinh danh ông Hồ Chí Minh là “Danh nhân văn hóa thế giới” như lời ông Nguyễn Phú Trọng nói tại Hà Nội hôm 19/05 (2020)?
Hoàn toàn “không” vì trong Nghị quyết 18. 65 trong cuộc họp lần thứ 24 của UNESCO vào tháng 10 năm 1987 có đoạn quyết định nguyên văn như sau:
"1990 marquera le centième anniversaire de la naissance du Président Hô Chi Minh, héros de la libération nationale et éminent homme de culture du Viet Nam. "
Tạm dịch: “Ghi chú rằng năm 1990 sẽ đánh dấu bách niên ngày sinh của chủ tịch Hồ Chí Minh, anh hùng giải phóng dân tộc người Việt và là một danh nhân văn hoá của Việt Nam. ”
Ngay đến tài liệu của Bảo tàng Hồ Chí Minh cũng viết: ”
Ghi nhận năm 1990 sẽ đánh dấu 100 năm Kỷ niệm Ngày sinh của Chủ tịch Hồ Chí Minh, Anh hùng giải phóng dân tộc và Nhà văn hóa kiệt xuất của Việt Nam. ”
Nên biết UNESCO đã quyết định theo yêu cầu của ông Võ Đông Giang, cấp Bộ trường, Chủ tịch Ủy ban UNESCO tại Việt Nam. Đây là việc làm bình thường của quốc gia hội viên Liên Hiệp Quốc nếu muốn để UNESCO cứu xét.
Thư của ông Võ Đông Giang khi đó viết:”Nước Cộng Hoà Xã Hội Chủ Nghĩa Việt Nam quyết định đề nghi hội nghị lần thứ hai mươi bốn thông qua nghị quyết kỷ niệm sinh nhật của chủ tịch Hồ Chí Minh.
Tôi trân trọng đề nghị tên của chủ tịch Hồ Chí Minh được nằm trên danh sách các danh nhân thế giới được vinh danh vào năm 1990 và đề nghị này được đưa ra như một điểm độc lập trong nghị trình của cuộc họp lần thứ hai mươi bốn. Tôi khẩn thiết hy vọng rằng UNESCO sẽ hoàn tất và trợ giúp mọi sinh hoạt ở Việt Nam nhằm chào mừng lần thứ 100 ngày sinh của chủ tịch Hồ Chí Minh. "
Nguyên bản bức thư bằng tiếng Việt do Võ Đông Giang gởi cho Amadou Mahtar M'Bow, tổng giám đốc UNESCO vào tháng 5 năm 1987
Như vậy rõ ràng như đen và trắng rằng UNESCO không hề vinh danh ông Hồ la “Danh nhân văn hóa thế giới”, như lãnh đạo và nhà nước Việt Nam Cộng sản đã bịa ra để tuyên truyền.
CHUYỆN TẦU-CHUYỆN TA
Song song với chuyện có í xít ra nhiều để khoe khoang tự sướng, Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc đã xum xoe nói trước diễn đàn Quốc hội sáng 20/05 (2020) về chuyện chống dịch Vũ Hán (Covid 19) rằng:”Đến nay chúng ta đã cơ bản kiểm soát được dịch bệnh. Tổng số trường hợp nhiễm bệnh được ghi nhận là 324 ca, trong đó 263 ca đã được chữa khỏi và chưa có trường hợp tử vong…Qua đó góp phần củng cố vững chắc niềm tin của nhân dân vào sự lãnh đạo của Đảng, Nhà nước và khẳng định tính ưu việt, bản chất tốt đẹp của chế độ ta, của hệ thống chính trị nước ta. ”
“Ưu việt” và “bản chất tốt đẹp của chế độ ta” đang ở đâu mà trong diễn văn, ông Phúc đã nói lăng nhăng rằng:”Quốc phòng, an ninh được giữ vững; hoạt động đối ngoại đạt kết quả thực chất; bảo vệ vững chắc chủ quyền biển đảo. Việt Nam đã gửi Công hàm lên Tổng Thư ký Liên hợp quốc phản đối những yêu sách, hành động sai trái, vi phạm chủ quyền của nước ta trên Biển Đông. ”
Vững chắc hay đang chết ngắc với các hành động đàn áp ngư dân, và cấm đánh bắt của Trung Cộng đối với Việt Nam ở Biển Đông từ tháng 4 (2020)?
Ngoài ra ông Phúc cũng không dám nói đến tên Trung Cộng khi đề cập đên Công hàm của Việt Nam gửi Tổng thư ký Liên hiệp quốc để phàn đối “những yêu sách, hành động sai trái, vi phạm chủ quyền của nước ta trên Biển Đông. ”
Tại sao lại sợ hãi đến mức độ nhu nhược này trước diễn đàn Quốc hội?
Ngoài ra, cũng tại kỳ họp 9 của Quốc hội, Chủ tịch Ủy ban Trung ương Mặt trận Tổ Quốc Việt Nam Trần Thanh Mẫn đã báo cáo rằng: ” Cử tri và Nhân dân đánh giá cao chính sách đối ngoại của Đảng, Nhà nước ta, đồng tình với các giải pháp đấu tranh bảo vệ chủ quyền của Việt Nam trên biển Đông. ”
Ô hay, tại sao lại có chuyện ngớ ngẩn và tối dạ như thế? Chính sách đối ngoại lệ thuộc và sợ Tầu hơn sợ ma của đảng và nhà nước đã không lừa được ai mà “nhân dân” vẫn có thể “đánh giá cao” và “đồng tình” với “các giải pháp đấu tranh bảo vệ chủ quyền” trên Biển Đông thì chỉ có những người mắc bệnh tâm thần nặng mới ăn nói như thế.
Hay là ông Trần Thanh Mẫn đã nhét chữ vào miệng dân để lấy điểm với Quốc hội trước thềm Đại hội đảng XIII? -/-
Phạm Trần
Ông Trọng Lại Ấm Ớ Hội Tề
- Viết bởi Phạm Trần
Từ điển tiếng Việt định nghĩa “ấm ớ hội tề” là “thái độ không dứt khoát”. Đem nghĩa này gắn vào những tuyên bố của Tổng Bí thư, Chủ tịch nước Nguyễn Phú Trọng liên quan đến công tác chuẩn bị nhân sự cho Đại hội đảng XIII, dự kiến diễn ra trong tháng 01 năm 2021, thì sẽ thấy vẫn chỉ là chuyện nói nhiều mà làm chẳng được bao nhiêu, hay chỉ nhằm tung hòa mù để hù họa nhau.
Riêng ông Trọng thì có vẻ như muốn đảng ghi công, người dân nhớ đến nhiều hơn các Tổng Bí thư tiền nhiệm với câu nói “Văn kiện là văn bia, còn để lại đời sau”.
CHUYỆN DÂN VÀ VIỆC ĐẢNG
Nhưng trước hết, từ xưa tới nay, chuyện chọn người vào Trung ương của mỗi kỳ Đại hội là việc riêng của đảng cầm quyền, làm theo kế hoạch tiến cử đã được thỏa hiệp giữa các ban, ngành và địa phương của đảng, Lưc lượng Võ trang nhân dân gồm Quân đội và Công an, Bộ Chính trị và Ban Bí thư. Cán bộ, đảng viên, đặc biệt là người dân chỉ được đóng vai khán giả vỗ tay và phải chấp hành những quyết định của Đại hội. Mọi việc đều diễn ra theo như chương trình đã hoạch định, hầu như không có phản biện. Nếu có, cũng không được công khai.
Mặt trận Tổ quốc, nơi quy tụ các tổ chức chính trị và xã hội do đảng thành lập, đóng vai thu góp ý kiến, nếu có, của cán bộ, đảng viên và người dân tại các cuộc họp của tổ chức và địa phương.
Báo chí và các cơ quan thông tin, tuyên truyền của đảng, có nhiệm vụ phổ biến các Dự thảo văn kiện để thu góp ý kiến (nếu có) của độc giả và khán, thính giả rồi gửi cho Ban Tuyên giáo trước khi đến tay Ban Bí thư.
Những việc làm này diễn ra tuần tự như tiến, suôn sẻ từ đầu đến cuối nên luôn luôn có kết luận quen thuộc như: “thành công mỹ mãn”, “đoàn kết, thống nhất” và “đáp lại nguyện vọng của toàn đảng, toàn quân và toàn dân” v.v…
Những sáo ngữ này được lập đi lập lại nghe đến mỏi tai nhưng kỳ nào lãnh đạo cũng chăm chỉ làm cho đúng thủ tục và lớp lang của màn trình diễn dù rất tốn phí đồng tiền của dân.
Riêng kỳ đảng XIII này, xem ra công tác tổ chức được chuẩn bị bài bản hơn vì ông Nguyễn Phú Trọng đã một mình đứng đầu 2 Ủy ban quan trọng nhất là Trưởng Tiểu ban Văn kiện và Tiểu ban Nhân sự. Ba Tiểu ban còn lại gồm Tiểu ban Kinh tế-Xã hội, Tiểu ban Điều lệ Đảng, và Tiểu ban Tổ chức phục vụ Đại hội.
Theo Điều lệ đảng, ông Trọng không thể làm qúa 2 nhiệm kỳ Tổng Bí thư, sau khi đã cầm quyền 10 năm (2011-2021) qua 2 khóa đảng XI và XII.
Trước đây từng có nỗ lực của một số thành phần trong Đảng muốn sửa Điều lệ để ông Trọng có thể ngồi lại, ít nhất thêm một nhiệm kỳ thứ 3, nhưng Hội nghị Trung ương XI/khóa XII, họp từ ngày 7/10 đến ngày 12/10/2020, tại Hà Nội đã tán thành trình Đại hội XIII của Đảng cho giữ Điều lệ Đảng hiện hành (không bổ sung, sửa đổi).
Như vậy, ông Trần Quốc Vượng, sinh ngày 05/02/1953 tại xã An Ninh, huyện Tiền Hải, tỉnh Thái Bình, Ủy viên Bộ Chính trị,Thường trực Ban Bí thư Trung ương Đảng XII, được coi là người có triển vọng cao nhất kế vị ông Nguyễn Phú Trọng.
THAM VỌNG VÀ BIA MIỆNG
Nhưng xuyên qua những những phát biểu và bài viết của ông Trọng trong vòng một năm qua, không khó để thấy ông muốn để lại một điểm son khi mãn nhiệm. Vì vậy ông đã tập trung vào 2 vấn đề then chốt: Phải tiếp tục kiên định và tuyệt đối trung thành với Chủ nghĩa Cộng sản Mác-Lenin và tư tưởng Hồ Chí Minh; và phải tổ chức thành công đảng khóa XIII để “chuyển giao thế hệ từ lớp cán bộ sinh ra, lớn lên, được rèn luyện, trưởng thành trong những năm tháng kháng chiến, chủ yếu được đào tạo ở trong nước và tại các nước xã hội chủ nghĩa trước đây, sang lớp cán bộ sinh ra, lớn lên, trưởng thành trong hòa bình và được đào tạo từ nhiều nguồn, nhiều nước có thể chế chính trị khác nhau.”
Về văn kiện đảng XIII gồm có 4 dự thảo đang thảo luận trong đảng gồm: (1) Dự thảo Báo cáo chính trị; (2) Dự thảo Báo cáo tổng kết thực hiện Chiến lược phát triển kinh tế - xã hội 10 năm 2011-2020, xây dựng Chiến lược phát triển kinh tế - xã hội 10 năm 2021-2030; (3) Dự thảo Báo cáo đánh giá kết quả thực hiện nhiệm vụ phát triển kinh tế - xã hội 5 năm 2016-2020 và phương hướng, nhiệm vụ phát triển kinh tế - xã hội 5 năm 2021-2025 và (4)Dự thảo Báo cáo tổng kết công tác xây dựng Đảng và thi hành Điều lệ Đảng nhiệm kỳ Đại hội XII.
Tại cuộc họp duyệt xét lần đầu các Dự thảo ngày 14/02/2020, ông Trong tự đề cao “Văn kiện là văn bia, còn để lại đời sau.”
Nhưng ông đã để lại nhiều thắc mắc trong bài viết, phổ biến ngày 26/04/2020, có nhan đề “Một số vấn đề cần đặc biệt quan tâm về chuẩn bị nhân sự Đại hội XIII”,
Ông nói Ban Chấp hành Trung ương XIII:”Là đội ngũ cán bộ cấp chiến lược, là tinh hoa của Đảng, đòi hỏi phải thật sự vững vàng, có đủ bản lĩnh, phẩm chất, trí tuệ và có uy tín cao để giải quyết những công việc ở tầm chiến lược, xử lý kịp thời, đúng đắn, có hiệu quả những tình huống phức tạp có quan hệ đến sự nghiệp xây dựng, phát triển và bảo vệ đất nước, sự sống còn của chế độ.”
Nhưng ai đánh giá những người này? Nếu cứ theo như tập quán “đảng cử, đảng bầu” thì có phải anh vừa đá bóng vừa thổi còi không?
Ông Tổng Bí thư, Chủ tịch nước còn nói:” Đại hội XIII sẽ là một dấu mốc rất quan trọng, có ý nghĩa định hướng tương lai, cổ vũ, động viên toàn Đảng, toàn dân, toàn quân tiếp tục đẩy mạnh toàn diện, đồng bộ công cuộc đổi mới, đưa đất nước phát triển nhanh và bền vững vì mục tiêu dân giàu, nước mạnh, dân chủ, công bằng, văn minh, vững bước đi lên chủ nghĩa xã hội.”
Nhưng căn cứ vào đâu mà ông khẳng định chủ quan như thế? Ông có chắc thành phần nhân sự đảng XIII sẽ thành công đến mức cao như thế không, và thứ “chủ nghĩa xã hội” mà đảng sẽ tiến lên, sau Đại hội XIII, là thứ chủ nghĩa xã hội gì, ở đâu, còn bao nhiều năm nữa mới tới đích?
Hơn nữa, sau 35 năm đổi mới, đảng CSVN vẫn đang còn “qúa độ lên Xã hội chủ nghĩa cơ mà”? Và, hẳn ông chưa quên khi phát biểu tại tổ về dự thảo sửa đổi Hiến pháp 1992 tại Hà Nội ngày 24/10/2013, ông đã nói:”Đổi mới chỉ là một giai đoạn, còn xây dựng CNXH còn lâu dài lắm. Đến hết thế kỷ này không biết đã có CNXH hoàn thiện ở Việt Nam hay chưa.”
Như vậy là phiêu lưu rồi còn gì nữa mà ông Nguyễn Phú Trọng lại tự tung, tự hứng rằng:” Ủy viên Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII phải thật sự là những đồng chí tiêu biểu của Đảng về bản lĩnh chính trị, phẩm chất đạo đức và năng lực công tác; Có ý chí chiến đấu cao, gương mẫu thực hiện nguyên tắc, kỷ luật của Đảng, pháp luật của Nhà nước; dám nghĩ, dám nói, dám làm, dám chịu trách nhiệm; nói đi đôi với làm, gắn bó mật thiết với nhân dân, dám đương đầu với khó khăn, thử thách, quyết liệt trong hành động.”
Hay:” Công tác nhân sự Đại hội phải được tiến hành theo một quy trình chặt chẽ, khoa học và nhất quán, bảo đảm thật sự công tâm, thật sự trong sáng, khách quan, đặc biệt phải "có con mắt tinh đời" trong việc đánh giá, giới thiệu, lựa chọn; lấy tiêu chuẩn về phẩm chất chính trị, đạo đức, lối sống và hiệu quả công tác, uy tín của bản thân và gia đình làm thước đo chủ yếu.”
Nhưng nếu chỉ nghe ông Trọng nói mà lãnh đạo đảng làm được như thế thì thật là đại phúc cho dân cho nước. Chỉ có điều là chừng nào chưa chấm dứt được tệ nạn “đảng cử dân bầu”, hay “đảng bỏ phiếu cho nhau” để bảo vệ quyền lợi phe nhóm, và vẫn còn nạn chạy chức, chạy quyền như bấy lâu nay, thì dân còn khổ, nước còn nghèo nàn và tụt hậu lâu dài.
VẠCH TAI MÀ NGHE
Ngoài ra quanh chuyện ông Nguyễn Phú Trọng nói nhiều về nhân sự đảng XIII, cũng nên đọc những lời phát biểu khá thẳng thắn của ông Vũ Ngọc Hoàng - nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Phó Trưởng ban Thường trực Ban Tuyên giáo Trung ương, trong cuộc phỏng vấn của phóng viên Đài Tiếng nói Việt Nam (VOV.VN—Voice of Vietnam), ngày 13/05/2020.
Ông nói:”Lần này tôi thấy (và cảm giác) hình như Tổng Bí thư, Chủ tịch nước muốn lưu ý vấn đề uy tín của cán bộ trước nhân dân. Đó là chuyện lớn, rất lớn. Thực ra đó mới chính là tiêu chuẩn quan trọng nhất, thậm chí chỉ cần một tiêu chuẩn đó là xong (nhiều nước họ đã làm vậy lâu rồi) - được nhân dân tín nhiệm cụ thể bằng lá phiếu của một cuộc bầu cử thật sự dân chủ và minh bạch thông tin.”
Ông Hoàng nói tiếp:”Ở nước ta cũng không ít lần nói đến sự tín nhiệm của nhân dân, nhưng thực hiện thì chưa nhiều, nói nhưng không có cơ chế cho rõ ràng. Biết thế nào là có hay không có uy tín, nếu không có cách đo đếm. Những năm gần đây, khi bầu cử thì phải có số dư, đó cũng là một bước tiến bộ, nhưng vẫn còn rất ít, không có số dư khi bầu chủ chốt vẫn nhiều và người đứng đầu cơ quan Nhà nước các cấp cũng chưa được dân bầu trực tiếp, mà còn qua Quốc hội và Hội đồng nhân dân.
Nước ta cũng chưa có tranh cử, các ứng cử viên chưa tranh luận với nhau, chưa có chương trình hành động được công khai. Cho nên, câu chuyện về tín nhiệm của nhân dân là chuyện rất lớn mà nước ta phải tích cực chủ động tiến tới để văn minh tiến bộ hơn.”
Ngoài ra ông Hoàng còn muốn nói với ông Nguyễn Phú Trọng rằng:”Đánh giá con người trên công việc cụ thể chứ không phải tự hình dung ra, mặc dù linh cảm nhiều khi cũng đúng. Tốt nhất là có biện pháp cụ thể và hữu hiệu để dựa vào dân mà chọn người. Được dân tín nhiệm thật sự là tiêu chuẩn cao nhất, quyết định nhất, chứ không phải nêu ra nhiều tiêu chuẩn nhưng chung chung trừu tượng, khó đo đếm. Bầu cử dân chủ, có tranh cử thực chất, lấy lá phiếu của dân mà quyết định. Đảng lãnh đạo bằng cơ chế dân chủ, bảo đảm dân chủ và minh bạch, tuyên truyền về tiêu chuẩn, chống gian lận và giới thiệu người ra tham gia tranh cử bình đẳng, chứ không phải sắp đặt theo chủ quan của một tổ chức nào, càng không được áp đặt.”
TẠI SAO BÍ MẬT?
Liên quan đến “tin Mật” đã có 600 cán bộ được quy hoạch vào Danh sách “cán bộ chiến lược” thuộc diện Bộ Chính trị, Ban bí thư quản lý, ông Vũ Ngọc Hoàng nói trằng ra ý mình rằng:”Tôi rất nhất trí việc cho công khai sớm danh sách quy hoạch để nhân dân tham gia giám sát. Có ý kiến sợ làm thế người ta có thể phá hỏng quy hoạch. Tôi nghĩ khác, danh sách quy hoạch không chuyện gì lại phải “bí mật bất ngờ” với mọi người như là chuyện “đánh trận”. Đúng bản chất vấn đề thì danh sách quy hoạch là phát hiện những người có triển vọng để đào tạo, bồi dưỡng, thử thách qua thực tế và giới thiệu cho công chúng, chứ đâu phải giữ chỗ, xí phần và không cho người khác lọt vào.”
Hiển nhiên, sau khi nghe những điều nói thẳng ruột ngựa của ông Vũ Ngọc Hoàng, hẳn ông Trong cũng nhức nhối lắm, nhưng ông Trọng là người điếc không sợ súng, vẫn chưa thoát khỏi tư duy dĩ hòa vi qúy cho tứ bề cùng vui nên ông chỉ biết nói nhiều mà làm chẳng được bao nhiêu.
Đấy là chưa bàn tời chuyện quân Tầu đang hoành hành và đe dọa Việt Nam ở Biển Đông ngày một gay gắt hơn nên viễn ảnh một Việt Nam có dân chủ và bầu cử tự do hãy còn xa vời vợi, chừng nào ông đầu đảng Nguyên Phú Trọng vẫn còn ấm ớ hội tề và đảng CSVN chưa gỡ được chiếc gông ngàn cân đeo cổ của Trung Cộng. -/-
Phạm Trần
(05/020)
Trò Đùa Tài Sản Ngoạn Mục
- Viết bởi Phạm Trần
Tổng Bí thư, Chủ tịch nước CSVN Nguyễn Phú Trọng là người thích nói dai và nói dài chuyện “chuẩn bị nhân sự Đại hội đảng XIII”, diễn ra vào thượng tuần tháng 01 năm 2021, nhưng ông lại không dám thanh toán những kẻ khai gian tài sản. Và một lần nữa, vẫn húc đầu vào chủ nghĩa lỗi thời Mác-Lenin và tư tưởng Cộng sản Hồ Chí Minh để cai trị độc tài, độc đảng.
Trong bài viết, phổ biến ngày 26/04/2020, có nhan đề “Một số vấn đề cần đặc biệt quan tâm về chuẩn bị nhân sự Đại hội XIII”, ông Trọng lập lại 6 tiêu chuẩn “không để lọt vào Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII những người có một trong các khuyết điểm sau :
(1) Bản lĩnh chính trị không vững vàng; không kiên định đường lối, quan điểm của Đảng; có biểu hiện cơ hội chính trị, tham vọng quyền lực, xu nịnh, chạy chọt, tham nhũng, quan liêu, cục bộ, vận động cho cá nhân, phe cánh, lợi ích nhóm; thiếu chính kiến, thấy đúng không bảo vệ, thấy sai không đấu tranh;
(2) Vi phạm nguyên tắc tập trung dân chủ, mị dân, chuyên quyền, độc đoán; không công bằng, công minh trong đánh giá, sử dụng cán bộ, trù dập người thẳng thắn đấu tranh, phê bình;
(3) Để nội bộ mất đoàn kết nghiêm trọng hoặc để xảy ra tham nhũng, thất thoát, vụ việc tiêu cực lớn ở địa phương, cơ quan, đơn vị;
(4) Không chịu nghiên cứu học hỏi; bảo thủ, trì trệ, làm việc kém hiệu quả, nói nhiều làm ít, nói không đi đôi với làm; ý thức kỷ luật kém, không chấp hành sự điều động, phân công của tổ chức, uy tín giảm sút;
(5) Kê khai tài sản không trung thực, có biểu hiện giàu nhanh, nhiều nhà, nhiều đất, nhiều tài sản khác mà không giải trình rõ được nguồn gốc; bản thân hoặc vợ, chồng, con có lối sống thiếu gương mẫu, lợi dụng chức quyền để thu lợi bất chính;
(6) Vi phạm quy định về lịch sử chính trị hoặc chính trị hiện nay.
(Chú thích điểm 6: Nhằm vào lý lịch của người thân trong gia đình bao gồm lập trường và quan điểm chính trị trong qúa khứ và hiện tại, song song với việc chấp hành đường lối, chủ trương, chính sách của Đảng, pháp luật của Nhà nước.)
PHẢI KIÊN TRÌ MÁC-LÊNIN
Vấn đế “bản lĩnh chính trị không vững vàng” quy định ở điểm 1 có nghĩa là phải bị loại nếu không “tuyệt đối trung thành với chủ nghĩa Mác-Lênin, tư tưởng Hồ Chí Minh, Cương lĩnh, đường lối của Đảng, Hiến pháp của Nhà nước…”
Điều này cũng cho thấy ông Trọng đã loại bỏ mọi khả năng đổi mới chính trị, trong đó có đề nghị của 127 trí thức và nhiều cựu lãnh đạo đảng cao cấp, đưa ra từ năm 2015. Những người này muốn đảng hãy can đảm vượt qua chính mình, gỡ bỏ những ràng buộc lỗi thời để thoát khỏi gông cùm ý thức hệ Cộng sản với nước láng giềng nham hiểm Trung Cộng.
Hồi đó, trong Thư đề ngày 09/12/2015, trong số những người ký tên nổi tiếng, nay đã qua đời, có Thiếu tướng Nguyễn trọng Vĩnh, nguyên Đại sứ tại Bắc Kinh và Giáo sư Hoàng Tụy.
Nhưng những điều họ viết 5 năm trước, nay đọc lại vẫn còn giá trị so với tình hình hiện nay (năm 2020), đó là:
“Thực trạng kinh tế đang có nhiều bất ổn (nổi lên là ngân sách và cán cân thanh toán quốc tế thâm hụt nặng kéo dài, nợ công tăng quá nhanh); nhiều tài nguyên bị khai thác cạn kiệt; môi trường bị tàn phá và ô nhiễm nghiêm trọng; văn hóa xuống cấp; đạo đức xã hội bị băng hoại; nhân dân ngày càng mất lòng tin vào thể chế chính trị.
Mặt khác, Trung Quốc ngày càng ngang nhiên thực hiện mưu đồ bành trướng, hòng biến nước ta thành một chư hầu kiểu mới, liên tục xâm phạm chủ quyền và lãnh thổ của nước ta cả trên biên giới đất liền và biển đảo, tăng sự uy hiếp và chi phối đối với nước ta trên nhiều mặt. Thời gian gần đây, trong khi vẫn dùng những lời hoa mỹ về hòa bình, hữu nghị, nhà cầm quyền Trung Quốc đã có những bước leo thang thực hiện mưu đồ bành trướng trên Biển Đông bất chấp luật pháp quốc tế, không chỉ trắng trợn xâm phạm chủ quyền của Việt Nam mà còn gây bất ổn cho hòa bình, an ninh, hợp tác và phát triển trong khu vực và trên thế giới.”
Cả hai nhận xét này trùng hợp với những điều do chính ông Nguyễn Phú Trọng viết ngày 26/04/2020, cũng như hành động của Trung Cộng ở Biển Đông.
Theo ông Trọng thì :“Ở trong nước, công cuộc đổi mới và hội nhập quốc tế ngày càng đi vào chiều sâu, sức mạnh tổng hợp và uy tín, vị thế quốc tế của Việt Nam ngày càng được nâng cao, tạo tiền đề để đất nước phát triển nhanh, bền vững. Tuy nhiên, sự nghiệp cách mạng của Đảng và nhân dân ta vẫn đứng trước nhiều khó khăn, thách thức; bốn nguy cơ (tụt hậu xa hơn về kinh tế; chệch hướng xã hội chủ nghĩa; nạn tham nhũng và tệ quan liêu; "diễn biến hòa bình") mà Đảng ta đã chỉ ra vẫn còn hiện hữu, có mặt gay gắt hơn; tình hình an ninh chính trị, trật tự, an toàn xã hội vẫn tiềm ẩn những nhân tố dễ gây mất ổn định. Sự chống phá của các thế lực thù địch, phản động ngày càng tinh vi, nguy hiểm, phức tạp trong điều kiện phát triển kinh tế thị trường, mở cửa hội nhập, sự bùng nổ của hệ thống thông tin truyền thông toàn cầu, chiến tranh mạng,...”
Trong khi đó, Trung Cộng đã lợi dụng tình hình nạn dịch Vũ Hán (Trung Quốc), Covid 19, đang gây chết người và suy thoái kinh tế trên toàn thế giới để gia tăng áp lực quân sự ở Biển Đông nhằm vào Việt Nam, Phi Luật Tân, Nam Dương và Mã Lai Á.
Từ hành động đâm chìm tầu cá Việt Nam ngày 2/4 (2020) đến việc xây dựng thêm hai "trạm nghiên cứu" mới tại đá Chữ Thập và đá Subi, trước khi đặt tên cho 80 vị trí chìm và nổi troing phạm vi hình Lưỡi bò để dành chủ quyền.
Ngoài ra, Trung Cộng cũng đã thành lập 2 Huyện Hoàng sa và Trường Sa và gửi Liên Hiệp Quốc Công hàm năm 1958 của nguyên Thủ tướng CSVN Phạm Văn Đồng, với ngụ ý xác nhận Việt Nam đã thừa nhận quyền chủ quyển của Trung Cộng trên Hoàng Sa và Trướng Sa.
Phía Hà Nội bác bỏ lập luận của Bắc Kinh với quan điểm Công hàm Phạm Văn Đồng chỉ công nhận quyền lãnh hải 12 hải lý mà không nói gì đến Hoàng Sa và Trường Sa, vì khi ấy (năm 1958), hai quần đảo này thuộc quyền kiểm soát của Việt Nam Cộng hòa.
TƯ TƯỞNG GÌ?
Cũng nên biết hồi năm 2015, các Trí thức đã viết rằng:” Thực tiễn của nước ta cũng như trải nghiệm của nhiều nước trên thế giới đã cho thấy rõ sai lầm và thất bại của đường lối xây dựng chủ nghĩa xã hội theo chủ nghĩa Mác – Lênin. Công cuộc đổi mới ở Việt Nam trong nhiều năm qua về thực chất đã từ bỏ những nguyên lý cơ bản về xây dựng nền kinh tế xã hội chủ nghĩa theo chủ nghĩa Mác – Lênin. Vậy mà các văn kiện trình Đại hội XII của Đảng Cộng sản Việt Nam vẫn nhấn mạnh lấy chủ nghĩa Mác – Lênin làm nền tảng tư tưởng, kiên định theo con đường xã hội chủ nghĩa, đặt độc lập dân tộc, xây dựng nhà nước pháp quyền và nền kinh tế thị trường phải gắn với chủ nghĩa xã hội.”
Điều này cũng đã phản ảnh đúng quan điểm của ông Trọng và Bộ Chính trị trong nội dung dự thảo Văn kiện đảng XIII, đang lưu truyền trong nội bộ đảng, với điều cốt lõi hàng đầu là phải “kiện định và trung thành tuyệt đối với Chủ nghĩa Mác-Lênin và tư tưởng Hồ Chí Minh”.
Vì vậy, Hội đồng lý luận Trung ương, tổ chức chủ trì soạn thảo Văn kiện đảng XIII, Ban Tuyên giáo đảng và Tổng cục Chính trị Bộ Quốc phòng đã không ngừng hô hào phải bảo vệ tư tưởng đảng, bao gồm Chủ nghĩa Mác-Lênin-Tư tưởng Hồ Chí Minh, Cương lĩnh đảng (bổ sung, phát triển 2011), Điều lệ đảng và chủ trương, đướng lối đảng.
Nhưng nhiều cán bộ và đảng viên, kể cả một số không nhỏ cấp lãnh đạo từ Trung ương xuống cơ sở đã phạt nhạt lý tường và đang “tự diễn biến” và “tự chuyển hóa” khỏi Chủ nghĩa giáo điều Cộng sản.
Bằng chứng như ông Trọng đã bộc lộ trong bài viềt:”Tình hình tư tưởng trong Đảng và tâm trạng trong nhân dân, bên cạnh mặt tích cực là cơ bản, cũng có những biểu hiện đáng lo ngại. Nhất là tình trạng suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống; tệ quan liêu, tham nhũng, tiêu cực trong một bộ phận cán bộ, đảng viên, công chức mới chỉ bước đầu được ngăn chặn, đẩy lùi. Tình hình trên cho thấy nhiệm vụ của toàn Đảng sắp tới là rất nặng nề.”
Người đứng đầu đảng và nhà nước còn thừa nhận:”Không ít cán bộ trẻ thiếu bản lĩnh, ngại rèn luyện. Một bộ phận cán bộ phai nhạt lý tưởng, giảm sút ý chí, làm việc hời hợt, ngại khó, ngại khổ, thậm chí có người suy thoái về tư tưởng chính trị, đạo đức, lối sống, có biểu hiện "tự diễn biến," "tự chuyển hóa." Một số cán bộ lãnh đạo, quản lý, trong đó có cả cán bộ cấp cao, thiếu gương mẫu, uy tín thấp, phẩm chất, năng lực chưa ngang tầm nhiệm vụ, vi phạm nguyên tắc và quy chế làm việc, nói nhiều làm ít, nói không đi đôi với làm, quan liêu, xa dân, cá nhân chủ nghĩa, vướng vào tham nhũng, lãng phí, tiêu cực, lợi ích nhóm.”
TÀI SẢN CỦA AI?
Bên cạnh những lo âu suy thoái tư tưởng, ông Nguyễn Phú Trọng còn muốn loại khỏi Ban Chấp hành Trung ương khóa XIII những ai :”Kê khai tài sản không trung thực, có biểu hiện giàu nhanh, nhiều nhà, nhiều đất…”
Nhưng chuyện này đã xưa như trái đất vì cho đến bây giờ, kể từ khi có Luật Phòng, chống Tham nhũng năm 2005, sau đó thay bằng Luật năm 2018, có hiệu lực ngày 01/07/2019, chưa bao giờ đảng cho dân xem và kiểm soát các bản khai tài sản của cán bộ, đảng viên.
Từ xưa đến nay, người có bổn phận phải khai thì cứ khai rồi giao cho Thủ trưởng cất vào tủ cho mọt ăn dần hay niêm yết nơi làm việc để cho nắng mưa ăn nát chứ có ai được dòm đến đâu. Đăc biệt, các bản khai này lại không được công khai nơi cư trú của người phải khai nên dân mờ mịt như thầy bói sờ voi.
Hãy đọc những lời nói thật của Tiến sỹ Đinh Văn Minh, hiện giữ chức Vụ trưởng Vụ Pháp chế, Thanh tra Chính phủ.
Ông nói (khi còn là Viện trưởng Viện Chiến lược và Khoa học Thanh tra):”Kiểm soát tài sản, thu nhập của người có chức vụ, quyền hạn luôn là một giải pháp quan trọng trong tổng thể các biện pháp phòng, chống tham nhũng. Giải pháp này, dù đã được thực hiện nhiều năm nay nhưng được đánh giá là “mang nặng tính hình thức”. Nghĩa là, hiệu quả của nó trong việc góp phần vào ngăn chặn và đẩy lùi tham nhũng còn khá thấp. “
Theo bài viết đăng trong báo điện tử Xây dựng Đảng thì:”
Cho đến hiện nay, chúng ta mới quan tâm nhiều đến việc kiểm soát kê khai tài sản, thu nhập của cán bộ, công chức mà chưa thực sự quan tâm đến việc kiểm soát tài sản của những người này. Điều đó có nghĩa rằng, pháp luật mới chỉ quan tâm nhiều đến việc kê khai tài sản đi vào nề nếp, đúng pháp luật mà chưa có biện pháp để bảo đảm việc kê khai đó giúp cho Nhà nước và xã hội kiểm soát được tài sản cũng như sự biến động về tài sản của cán bộ, công chức. Qua đó phát hiện những dấu hiệu bất minh và có biện pháp ngăn chặn sự tẩu tán và cuối cùng là có thể thu hồi tài sản đó khi chứng minh được mối quan hệ của nó với hành vi tham nhũng.
Chưa hề có việc tài sản của những người bị coi là kê khai không trung thực được đụng đến. Những khối tài sản “sừng sững” mà dường như pháp luật đang bất lực đứng nhìn. “
(Theo xaydungdang.org.vn, ngày 27/11/2018)
Những “khối tài sản kếch xù này”, như có lần nhìn nhận của nguyên Tổng Bí thư đảng Lê Khả Phiêu (Khóa VIII), thì chúng đã bị giao cho người khác đứng tên thì làm sao mà moi ra được.
Như vậy thì liệu ông Nguyễn Phú Trọng có thành công trong đề xướng không cho vào Trung ương XIII những kẻ “Kê khai tài sản không trung thực, có biểu hiện giàu nhanh, nhiều nhà, nhiều đất, nhiều tài sản khác mà không giải trình rõ được nguồn gốc”, hay ông sẽ đứng trơ ra mà nhìn cho mỏi mắt? -/-
Phạm Trần
(05/06/020)
Những ngôi mộ tình thương của lính Việt Nam Cộng Hòa
- Viết bởi BBC / Bùi Thư
BBC -- tháng 5 2020 -- Đã 45 năm trôi qua, nhiều quân nhân VNCH tử trận còn nằm lại nơi rừng thiêng nước độc hoặc bị lãng quên trong nghĩa trang hoang tàn.
Buổi sáng trước ngày 30/4, thị xã nhỏ ở tỉnh Bình Thuận trở lại nhộn nhịp sau khi chỉ thị cách ly xã hội chống dịch Covid-19 được nới lỏng.
Ở cổng chào đi vào thị xã, dòng chữ đỏ "Nhiệt liệt chào mừng ngày giải phóng Miền Nam…" bằng đèn LED đập vào mắt người đi đường. Trên phố, bên cạnh những khẩu hiệu kêu gọi phòng dịch là cờ và băng rôn nhắc nhớ lễ kỷ niệm "Ngày đại thắng".
Một góc lặng lẽ khác, các bà sơ, những người không thân thích đang chăm sóc những ngôi mộ màu xanh giữa nghĩa trang mênh mông. Đó là những mộ phần của lính VNCH, mộ được xây chỉn chu, có cắm nhiều hoa cúc vàng rực, khói nhang tỏa ra dưới ánh nắng mai thơm ngát.
20 năm đưa người về từ miền hoang phế
Bà sơ là giám đốc một mái ấm tình thương tiếp chuyện phóng viên BBC News Tiếng Việt qua điện thoại, kể rằng năm 1975, bà mới là nữ tu 20-21 tuổi, đến giờ vẫn không quên cuộc vật đổi sao dời.
"Các ngài chết trong chiến trận, rồi thời cuộc đổi thay, mộ các ngài bị bỏ hoang. Tôi cùng các sơ ở đây quy tập về, khâm liệm tươm tất, mồ mả đàng hoàng," bà chia sẻ.
Năm 2000, bà cùng các sơ tại mái ấm tình thương bắt đầu quy tập các mộ phần vô danh hoặc những ngôi mộ không có người chăm sóc, trẻ sơ sinh tử vong về chôn cất trong khu nghĩa trang. Đến năm 2003, bà phát hiện các khu nghĩa trang hoang phế của quân đội Việt Nam Cộng Hòa và một hành trình mới bắt đầu.
"Chúng tôi quy tập mộ cho những người tứ cố vô thân, chứ không chỉ quân nhân VNCH. Xung quanh đây có những nghĩa trang cũ. Tôi đến đó, thấy mồ mả hoang lạnh. Có những nơi xói lở hoặc bị đào bới khiến xương cốt lộ ra, rất xót xa," bà kể. "Đa phần là mộ vô danh. Chỉ một số ít có bia hoặc có thẻ bài thì mới xác định danh tính được."
"Khi đưa các ngài về đây, chúng tôi tổ chức tang lễ trang trọng," bà nói. Các ngôi mộ ở đây đều có màu xanh, và được đặt tên là "mộ tình thương". Nhiều "mộ tình thương" là của quân nhân Việt Nam Cộng Hòa, có hàng trăm ngôi mộ như vậy được cải táng. Một số khác là mộ những người không bà con thân thích, chết trong thời loạn lạc chiến tranh và cả sau này.
Phía trước các "mộ tình thương" của quân nhân VNCH thường có kèm chữ viết tắt biểu thị nghĩa trang mà họ được táng trước khi đưa về đây.
Sau khi các ngôi mộ được cải táng về nơi mới, nhiều người thân đã tìm đến viếng. "Một số gia đình tìm đến viếng, họ ngỏ ý đóng góp, nhưng chúng tôi không nhận. Với người nghèo, chúng tôi không nhận đâu," bà tâm sự. Tất nhiên là với một trung tâm nuôi dạy trẻ mồ côi, lại lo cả chuyện hậu sự cho tha nhân thì rất cần sự hỗ trợ.
"Ở đây luôn có khói nhang, có hoa và người thăm viếng," bà nói khi đứng giữa những ngôi mộ màu xanh được đặt tên là "mộ tình thương". Đa phần "mộ tình thương" là của tử sĩ VNCH, có hàng trăm ngôi mộ như vậy được cải táng về đây. Một số khác là mộ những người không bà con thân thích, chết trong thời loạn lạc chiến tranh và cả sau này.
Thỉnh thoảng có người thân ghé đến thăm, họ nhang khói, cầu khấn rồi gửi lại tiền nhưng các sơ không nhận. "Khi chúng tôi cải táng một ngôi mộ lính VNCH, thấy có rễ cây đi xuyên qua đầu," bà kể. "Sau vài ngày thì con trai người đó vào thăm, cậu ta kể đêm nào cũng nằm mơ thấy cha mình bị ai đó đâm xuyên qua đầu, chỉ mới hết cách đây vài hôm. Thế là cậu ta đi kiếm, rốt cuộc đã gặp chúng tôi và tìm được mộ của cha cậu ấy."
Hài cốt lính VNCH: "39 năm, anh em nằm dưới nền đất lạnh"
Người Việt trẻ gọi 30/4 là 'một biến cố buồn'
"Chúng tôi không lấy tiền của các gia đình nghèo, dù rất cần nguồn tài trợ để tiếp tục công việc," bà chia sẻ. "Có ông ấy từ Canada về tìm được người thân, sau đó tài trợ cho trung tâm để thực hiện tiếp việc cải táng. Chỉ có các bà sơ và trẻ con thì đâu có thể làm được."
Ở các khu vực xa hơn còn nhiều nghĩa trang cũ nằm trong các dự án bất động sản, đang được phân lô bán nền.
Những con người đã ra đi trong "cuộc chiến 10.000 ngày", họ chết trong bom đạn, trong khói súng. Sau khi được các sơ và người thân tìm kiếm hài cốt, họ mới thực sự được an nghỉ. Họ nằm bên nhau, bốn bề cây cối, núi đồi chở che. Những ân oán của cõi dương gian không còn quấy rầy họ.
"Tôi mong một ngày mồ mả của các ngài hết cảnh hoang phế, điêu tàn và được phép mang các ngài về đây trước khi người ta san ủi. Nhìn mồ mả hoang tàn, không ai thắp cho một nén nhang, rất đau lòng," bà nói.
"Vì đâu hận thù vẫn còn ở lại?"
Chiến tranh Việt Nam, một trong những cuộc chiến tranh thảm khốc nhất thế kỷ XX, để lại mất mát cho tất cả các bên. Quân nhân tử trận, dù là của Việt Nam cộng sản, Việt Nam Cộng Hòa hay Mỹ thì đều còn rất nhiều người mất tích, nằm lại nơi rừng sâu, hoặc dưới những ngôi mộ vô danh.
Tuy nhiên, trong khi hai nhóm kia được các nhà nước tổ chức kiếm tìm với nguồn tài lực, vật lực, công nghệ đồ sộ thì những quân nhân VNCH tử trận, ở về phía bên thua cuộc và chính thể mà họ phụng sự không còn nữa, bị đẩy ra bên lề của các mối quan tâm dòng chính.
Các cuộc tìm kiếm hài cốt lính VNCH hoặc quy tập, sửa sang mộ phần ở các nghĩa trang bị bỏ hoang thường được tiến hành trong thầm lặng, lễ tưởng niệm được tổ chức kín đáo, tránh sự để ý của chính quyền.
Cho đến hôm nay, 45 năm đã trôi qua kể từ khi chiến tranh kết thúc, những nỗi lo sợ vẫn còn ám ảnh nhiều quân nhân, người thân trong hành trình tìm kiếm hài cốt. Rất nhiều nỗ lực tiếp cận của BBC News Tiếng Việt đã bất thành do nhân vật lo ngại gặp phiền phức.
Có rất nhiều những uẩn ức, những nỗi niềm trong các cuộc kiếm tìm. Bà sơ ở Bình Thuận đã khóc khi nói về thân phận những người lính trong các mộ phần ở nghĩa trang bị bỏ hoang. "Các ngài có người chết từ năm 1960, có người chết sau đó. Hơn nửa thế kỷ rồi, phải có ai chăm sóc chứ," bà chia sẻ.
Năm 2007, nhà thơ Linh Phương, người từng được biết đến với bài thơ "Để trả lời một câu hỏi" được nhạc sĩ Phạm Duy phổ thành bài hát "Kỷ vật cho em" rất nổi tiếng, đã viết những dòng đầy day dứt:
Những người lính Bắc Việt chết- đều được trở về nhà
Những người lính Mỹ chết- đều được trở về Tổ quốc
Những người lính Việt Nam Cộng Hòa chết - vẫn còn nằm nơi rừng thiêng- nước độc
Trong cuộc trò chuyện với BBC News Tiếng Việt hôm 28/4, nhà thơ Linh Phương, cũng là một cựu thủy quân lục chiến, chia sẻ: "Cho đến bây giờ, tôi vẫn rất đau xót khi nghĩ về chuyện đó, nghĩ về những đồng đội chưa trở về dù chỉ là nắm xương khô. Đau xót, buồn tủi lắm."
Nhà thơ Linh Phương nói ông đau xót khi nghĩ về những đồng đội còn nằm lại nơi chiến trường xưa
Sau 45 năm, nước mắt của ông vẫn đầy qua điện thoại khi nói về thân phận của các cựu quân nhân VNCH: "Sau chiến tranh, tôi phải đi cải tạo, rồi đi lang bạt khắp các tỉnh thành để kiếm sống, không có điều kiện gặp lại đồng đội còn sống, cũng không thể cùng anh em đi tìm kiếm những người đã tử trận. Tôi làm bài thơ này là trong niềm tâm sự đó, chứ không phải về một trường hợp cụ thể nào," ông ngậm ngùi kể về chặng đời buồn tủi của chính ông cũng như thân phận của các đồng đội.
Các nghĩa trang cũ của VNCH vốn là đề tài "nhạy cảm" tại Việt Nam sau năm 1975. Tại Đồng Nai, Nghĩa trang Quân đội Biên Hòa trước đây đã được chính quyền mới đổi tên thành Nghĩa trang nhân dân Bình An. Như một cử chỉ biểu thị thiện chí hòa giải, từng có quan chức Việt Nam tới viếng nghĩa trang này.
Nhưng những ngôi mộ bị bỏ hoang nằm phơi dưới nắng, những người cựu quân nhân VNCH là hiện thân bi kịch của một cuộc chiến tưởng chừng như đã trôi vào quá khứ xa lắc. Nhưng thực ra, vết thương của nó vẫn hiện diện trong mọi ngõ ngách, trên từng phận người và trên bình diện quốc gia.
Một vết chém xẻ ngang mình đất nước, cắt chia những con người Việt Nam, đẩy họ đứng về những chiến tuyến khác nhau. Để rồi, suốt 45 năm sau khi tiếng súng ngưng bặt, người ta vẫn còn ngại nhau, e dè nhau, nghi kị nhau.
Bài thơ "Tôi xin được hỏi đồng bào của tôi" của nhà thơ Linh Phương kết thúc bằng câu hỏi tu từ:
"Ba mươi hai năm cuộc chiến trôi qua
Vì đâu hận thù vẫn còn ở lại?"
Câu hỏi của ông từ 13 năm trước, đến bây giờ vẫn chưa có câu trả lời, cũng như số phận các đồng đội ông vẫn còn nơi rừng thiêng nước độc, 45 năm sau khi cuộc chiến trôi qua.
(Nguồn: https://www.bbc.com/vietnamese/vietnam-52497351)
BBC / Bùi Thư