Dân Chúa Âu Châu

DTCDụ ngôn về anh Lazarô nghèo khó nằm trước cửa nhà người đàn ông giàu có, chính là trọng tâm bài giảng Thánh lễ sáng thứ Năm 16/3 của ĐTC Phanxicô tại nhà nguyện Santa Marta. Đức Thánh Cha cảnh báo về nguy cơ chúng ta sẽ mắc phải nếu chúng ta có thái độ không quan tâm đến những người nghèo khó cũng như những người vô gia cư mà chúng ta gặp gỡ xung quanh chúng ta ngày hôm nay.

Chia sẻ trình thuật Tin Mừng theo Thánh Luca về câu chuyện của anh thanh niên Lazarô nghèo khó, Đức Thánh Cha Phanxicô đã cảnh báo chống lại những người chỉ đặt niềm tin vào những điều vốn thuộc về xác thịt. Việc tin tưởng vào những điều hư không, sự kiêu hãnh cũng như sự giàu có – ĐTC Phanxicô nói – sẽ ngăn cách chúng ta khỏi Thiên Chúa. ĐTC Phanxicô nhấn mạnh đến thành quả của những ai tin tưởng vào Thiên Chúa và kết cuộc bi đát của những kẻ chỉ dựa vào chính bản thân mình cũng như những điều mà họ có thể kiểm soát trong tầm tay.

Sự giàu có thể khiến cho tâm hồn chúng ta ra nặng nề

Khi người ta sống trong một môi trường khép kín, bao quanh bởi sự giàu có cũng như sự hư ảo đồng thời tin tưởng vào ý muốn cá nhân hay sở thích của mình – ĐTC Phanxicô nói – những người này sẽ đánh mất phương hướng để rồi chẳng biết về những hạn chế của mình. Điều này đúng như đã xảy ra với người đàn ông giàu có trong Tin Mừng – một người chỉ biết dành thời gian của mình cho việc tiệc tùng chè chén mà chẳng để tâm đến một người nghèo đang nằm trước cửa nhà mình.

Hết sai lầm này đến sai lầm khác, từ tội lỗi đến trụy lạc

Người đàn ông giàu có biết biết rõ người nghèo kia là ai, thậm chí ông ta còn biết tên của anh ta, nhưng ông ta chằng thèm quan tâm, ĐTC Phanxicô nói. Liệu ông ta có phải là một kẻ tội lỗi chăng? Vâng, đúng là như thế, và mặc dù Thiên Chúa tha thứ cho những kẻ biết ăn năn hối cải, thế nhưng tâm hồn của người đàn ông này đã dẫn ông ta trên con đường chỉ có một chiều hướng tới sự chết. Có một khoảnh khắc – ĐTC Phanxicô nhấn mạnh – một lộ trình mà chúng ta đi qua khi tội lỗi biến thành trụy lạc.

Người đàn ông này không chỉ là một kẻ tội tội lỗi mà còn là một kẻ trụy lạc bởi ông ta đã nhận thức về tất cả những đau khổ nhưng ông ta cũng chẳng thèm quan tâm. Quả là đáng thương thay cho những kẻ chỉ biết đặt hy vọng vào bản thân mình – ĐTC Phanxicô nói – bởi vì chẳng có gì nguy hiểm hơn là một tâm hồn chai sạn. Một khi chúng ta bước đi trên con đường đó – ĐTC Phanxicô nhấn mạnh – quả thực tâm hồn chúng ta rất khó có thể được chữa lành.

Chúng ta cảm thấy thế nào về những đứa trẻ ăn xin?

Tâm hồn chúng ta cảm thấy thế nào khi chúng ta nhìn thấy những người vô gia cư hay những đứa trẻ phải đi ăn xin trên các ngả đường phố?, ĐTC Phanxicô chất vấn. Liệu rằng chúng ta có nói, ‘Không, đó là những kẻ ăn cắp? Chúng ta cảm thấy thế nào đối với những người nghèo khổ hoặc những người vô gia cư, thậm chí ngay cả khi họ ăn mặc đẹp nhưng họ lại không có công ăn việc làm và không thể trả tiền thuê nhà? Liệu chúng ta có nói điều này là bình thường không? Liệu chúng ta có nhìn những người vô gia cư như là một phần cảnh quan của các thành phố của chúng ta, chẳng hạn như các bức tượng, các trạm xe buýt hay bưu điện không?

Liệu chúng ta có động lòng trước hoàn cảnh khó khăn của những người nghèo khổ?

Chúng ta phải cẩn thận – Đức Thánh Cha cảnh báo – bởi vì nếu chúng ta ăn, uống và tự an ủi lương tâm mình bằng cách chỉ cho người ta một đồng xu rồi bước đi, đó thực sự không phải là một điều đúng đắn. Thay vào đó – ĐTC Phanxicô nói – chúng ta phải nhận ra đó là khi chúng ta đang ở trên con dốc trơn trượt từ tội lỗi đến sự trụy lạc. Chúng ta phải tự hỏi mình rằng: tôi cảm thấy gì khi tôi hay tin rằng một quả bom bị thả trúng vào một bệnh viện và đã khiến rất nhiều trẻ em nghèo khổ thiệt mạng? Liệu rằng tôi cũng chỉ gọi là cầu nguyện cách qua loa và rồi cũng lại tiếp tục theo lối cũ như trước đây không? Liệu tâm hồn tôi có động lòng trước người khác không, hay là tôi cũng chỉ như người giàu có không động lòng trước anh Lazarô nghèo khó, nhưng chỉ có những con chó thương hại và đến liếm ghe chốc của anh? Nếu đúng như vậy – ĐTC Phanxicô nói – chính là chúng ta đang trên đường từ tội lỗi đến sự trụy lạc.

Nguyện xin Thiên Chúa đoái thương ghé mắt nhìn đến tâm hồn chúng ta

Chính vì vậy, ĐTC Phanxicô kết luận rằng chúng ta phải cầu xin Thiên Chúa đoái thương ghé mắt nhìn đến tâm hồn chúng ta để chúng ta nhận ra rằng nếu chúng ta đang ở trên đoạn dốc trơn trượt đó đến sự trụy lạc, thì chẳng thể quay lại được nữa. Những người tội lỗi có thể ăn năn hoán cải, thế nhưng quả thực rất khó cho những ai có tâm hồn khép kín và trụy lạc, vì vậy chúng ta hãy cầu nguyện để Thiên Chúa chỉ cho chúng ta con đường để chúng ta bước theo.

B.C