Dân Chúa Âu Châu

WirsindeinVolkBài học hòa hợp và hòa giải dân tộc của nước Đức

Biến cố lịch sử ghi dấu cuối thế kỷ 20 đã xẩy ra vào ngày mùng 9.11.1989, bức tường ô nhục Bá Linh sụp đổ sau 28 năm ngăn cách giữa Đông và Tây Đức, ngăn cách giữa tự do và cộng sản, chia cách giữa đông và tây, ngăn cách giữa địa đàng và địa ngục...

Gần một năm sau, vào ngày mùng 3.10.1990, nước Đức đã thống nhất lãnh thổ: thống nhất kinh tế, thống nhất chính trị, phá bỏ mọi hàng rào ngăn cách giữa đông -tây...nhưng quan trọng nhất là thống nhất tinh thần, lòng dân và băng bó hàn gắn những vết thương lịch sử.

Không có một trại cải tạo nào ở nước Đức thống nhất. Nhưng chỉ có cả một kế hoạch khổng lồ chia cơm sẻ áo cho 16 triệu „đồng bào“ Đông Đức đang đói ăn, hơn 60 triệu dân Tây Đức đã sẵn sàng ghé vai trả thêm thuế phụ trội để xây dựng lại những đổ nát vật chất cũng như tinh thần do chế độ cộng sản đã gây ra. Ý thức hệ „cha chung không ai khóc“ hằn trong cách hành xử của dân chúng dưới thời cộng sản tam vô, nay dần dần được thay thế bằng tinh thần „ích quốc lợi dân“.

Không có một tòa án nhân dân nào trong nước Đức thống nhất, mà chỉ có một vài vụ xử án những tên thủ phạm chính của chế độ cũ. Tòa án đã xét xử tội phạm công minh, đúng theo hiến pháp. Nhưng không có một bản án tử hình nào! Không có người lính cộng sản nào, không có công an nào, không có sĩ quan cộng sản nào bị coi là „ngụy quân“, không có người dân Đông Đức nào bị coi là „dân hạng hai“. Tất cả là „đồng bào“ được hưởng quyền độc lập, tự do, dân chủ chân chính như nhau. Tất cả đều được hưởng mọi quyền công dân như nhau, được vào các trường đại học như nhau.

Không có một thời gian nào bị hoang phí để xây dựng lại những điêu tàn đổ nát do chế độ cộng sản tam vô đã tàn phá con người từ cá nhân đến gia đình trong mấy chục năm độc quyền thống trị...

Quả là một chương trình „đội đá vá trời“ xét về phương diện kinh tế chính trị, nhưng khó khăn nhất vẫn là xây dựng lại con người, tái tạo lại sự đoàn kết quốc gia, định hướng cho tương lai dân tộc. Chìa khóa để tái tạo đất nước trên mọi bình diện từ thể chất đến tinh thần, từ kinh tế đến chính trị, từ cá nhân, gia đình, học đường, xã hội chính là lòng ái quốc chân chính, chính là tôn giáo, nói cách khác là đức tin...mặc dù đức tin đã bị khủng hoảng vì cả hai hệ thống chính trị xã hội chủ nghĩa hay tư bản chủ nghĩa.

TuongBerlinNgày nay, sau gần 24 năm thống nhất nước Đức, dân tộc Đức đã hiên ngang trở thành cường quốc kinh tế đứng hàng đầu trong Liên Hiệp Châu Âu, chiếm giải quán quân xuất cảng trên trường quốc tế. Đâu đâu nhãn hiệu „made in Germany“ cũng được nể trọng và ưu chuộng, dù giá cả mắc hơn so với các sản phẩm khác. Dân tộc Đức hãnh diện với những thành quả đã đạt được trên mọi bình diện, chính nhờ quân dân như cá với nước, chính phủ vì dân, cho dân và bởi dân. Dân là chủ của đất nước. Chính phủ được dân chọn dân bầu. Từ tiểu bang cho đến liên bang, các đảng phái chính trị được tự do hoạt động. Quyền tư hữu kinh tế tư nhân được tôn trọng.

Bản thân tôi là một người tỵ nạn cộng sản, đã vượt biên cùng với gia đình trên con tầu VT 2208 cập bến Singapour vào ngày 21.05.1975 sau hai tuần lễ lênh đênh trên biển cả...Xin cúi đầu tạ ơn Thiên Chúa đã cho con thuyền chúng tôi được thuận buồm xuôi gió, được đến bến bờ tự do và được an cư lạc nghiệp tại Pháp, tại Úc, tại Mỹ.

Trong suốt 24 năm qua, được sống và phục vụ tại Đức. Được dịp chia sẻ với những đồng bào Đông Đức. Được đặt chân đến thăm thủ đô Bá Linh, đi lại những bước chân ghi dấu tự do, hòa bình của bao triệu người Đức. Được dừng chân bên các bức tường Bá Linh xưa, đã được chính phủ Đức giữ lại như chứng tích lịch sử...Tôi kính phục chí khí bất khuất của toàn dân Đức. Tôi khâm phục chương trình tái thiết đất nước cả vật chất lẫn tinh thần của chính phủ Đức. Nhờ đức tin, nhờ lòng ái quốc, nhờ biết đoàn kết hiệp nhất trong tình tương thân tương ái, nhờ chế độ tự do dân chủ. Nhờ chính phủ biết hết lòng phục vụ tổ quốc, cho dân và vì dân...nên dân tộc Đức đã trỗi dậy từ trong đống tro tàn sau hai cuộc thế chiến, đã tái thiết đất nước sau bao tan hoang đổ nát do chế độ cộng sản tam vô gây ra. Thiết nghĩ, đây là bài học lịch sử của nước Đức cho dân tộc Việt Nam:

1) Tất cả là đồng bào, không có ai là „ngụy“, nhưng tất cả là con dân của một đất nước, cùng chia sẻ một di sản lịch sử chung, cùng chung vai sát gánh để xây dựng lại đất nước.

2) Tội phạm đã được xét xử công minh: không vơ đũa cả nắm, không cần loại trừ phân biệt binh lính sĩ quan phía bên này phía bên kia. Không cần một trại cải tạo nào!

3) Chính trị, kinh tế phục vụ dân, do dân và vì dân: chế độ chính trị được xây dựng trên tam quyền biệt lập. Mọi quyền tự do dân chủ được tôn trọng. Nền pháp trị nghiêm minh và được toàn dân tôn trọng. Mọi đảng phái và chính kiến đều được hiến pháp nhìn nhận. Nhất là nhân quyền, và tự do tôn giáo được minh định và được hiến pháp bảo vệ.

4) Mọi người dân đều được hưởng đồng đều an sinh xã hội, cùng chia sẻ và đồng trách nhiệm đối với mọi nhiệm vụ công quyền. Môi sinh được tôn trọng và bảo vệ. Giáo dục có đường hướng giúp học sinh phát triển mọi khả năng con người.

Suy cho cùng, tất cả các giá trị dân chủ, bình đẳng, tự do, nhân quyền... những giá trị rường cột xây dựng căn nhà dân chủ của dân tộc Đức nói riêng và của các dân tộc tây phương nói chung, xét cho cùng, suy cho thấu: đều là các giá trị nồng cốt khởi từ cuộc cách mạng Kitô giáo từ mấy nghìn năm qua. Các giá trị đó đã ăn vào tận xương tủy của các dân tộc đa số theo Kito giáo, đã được xây dựng và bảo vệ trong hai ngàn năm lịch sử bằng xương bằng máu....

TuongBerlin2Dù nay vì phong trào tục hóa hay các ý thực hệ vô thần làm lu mời, hay một số nhà cầm quyền tây phương không quan tâm và đang có chiều hướng muốn phá đổ những chân lý và giá trị ngàn đời ấy, nhưng dựa vào chiều sâu chiều dài chiều rộng của lịch sử nhân loại và bằng kinh nghiệm xương máu của mọi dân tộc, mọi cuộc đấu tranh, chúng ta luôn xác tín rằng:

1) Tất cả những chế độ xây dựng trên gian dối, trên bạo lực, trên độc tôn độc tài phi nhân, sẽ không được loài người chấp nhận, sẽ phải có ngày bị tiêu diệt bởi chân lý và tự do.

2) Chế độ cộng sản tam vô: vô thần, vô tổ quốc, vô gia đình thực ra đã bị lịch sử khai trừ và chôn vùi từ ngày bức tường Bá Linh sụp đổ. Điều đó không có ai có thể chối cãi. Các chế độ cộng sản còn rơi rớt lại tại Việt Nam, Bắc Hàn và Tầu cộng: thực chất chỉ là một nhà nước tư bản đỏ, một đảng Mafia chính trị, một đảng cướp... đúng như nhận định của nhiều bài bình luận mà trang mạng danchua.eu đã đăng trong những ngày ghi dấu biến cố 30.04.1975 đáng đau buồn này!!!! x 10 (thật là chính đáng và phải đạo khi chúng ta ghi 40 chấm than cho chế độ csVN)

3) Đúng như tác giả Bảo Giang đã kết luận trong bài: “Viết về ngày Quốc Hận“: 30-4-1975. 30-4-1075 Mãi Mãi Là Ngày Quốc Hận. Mãi Mãi là Ngày Quốc Hận bởi vì vào ngày 30-4-1975, chỉ có một kẻ duy nhất chiến thắng, đó là đảng Cộng sản Việt Nam. Kẻ bại trận chính là Dân Tộc, là Toàn Dân Việt Nam. Vì chiến thắng trong cuộc chiến do chính CS gây ra, nên tập đoàn đảng cộng sản đã cướp, chiếm đoạt hoàn toàn chính quyền và nền chính trị tại Việt Nam. Từ đây, đảng CSVN đã biến chính quyền thành nhà nước CHXHCN, thành một tổ chức phi nhân, thành một cánh tay hợp pháp để CS chiếm đoạt, tước đoạt mọi công quyền và nhân quyền của người dân Việt Nam.

Thay lời kết: Xin mượn mấy dòng của tác giả Trần Diệu Chân trong bài: “40 năm đã quá đủ!“ để nhìn về tương lai dân tộc:

40 năm đã quá đủ để không còn có thể đổ lỗi cho chiến tranh hay bất cứ một lý do gì khác.

40 năm đã quá đủ để không còn có thể tiếp tục hiện trạng với hệ thống chính trị lạc hậu, sai lầm với những thành phần bất tài, vô lương tâm quản trị đất nước.

40 năm đã quá đủ để tiếp tục trơ tráo và vô cảm trước hiện tượng tụt hậu và phá sản toàn bộ của đất nước, kể cả những giá trị tinh thần, đạo đức và văn hóa.

Đã đến lúc, nhà cầm quyền csVN phải từ bỏ chế độ toàn trị về chính trị, về kinh tế, về văn hóa và xã hội, trao trả lại cho toàn dân: trách nhiệm xây dựng và bảo vệ Tổ Quốc Việt Nam trong tự do, trong chân lý, trong độc lập và lòng ái quốc chân chính.

Lm. chủ nhiệm