Dân Chúa Âu Châu

Trong suốt dọc đời sống, ai cũng đều đã, đang cùng luôn sống tâm tình tạ ơn. Nói cách khác sống lòng biết ơn.

Nhưng biết ơn ai và về điều gì?

Theo chiều ngang đường chân trời, chúng ta nghĩ nhớ ngay đến những người chung quanh mình từ ngày mở mắt chào đời, cùng về những việc họ đã làm xây dựng đời sống cho ta.

Những người chung quanh gần ta nhất là cha mẹ sinh thành nuôi dưỡng giáo dục đào tạo ta nên người.

Rồi những người thân yêu ruột thịt trong gia đình họ hàng: ông bà, anh chị em, cậu cô, chú bác. Và xa hơn là những bạn bè, những người làm ơn cho ta mà ta không biết họ là ai.

Tầm nhìn suy tư theo đường thẳng hướng lên cao, con người nhận ra mình còn mắc nợ cám ơn Đấng Tạo Hóa đã tạo dựng nên sự sống cùng hằng nuôi sống con người.

Công trình tạo dựng thiên nhiên, mà Đấng Tạo Hóa làm ra cho mọi thế hệ con người không biết có từ bao ngàn năm lâu nay rồi, và hằng còn tiếp tục không chỉ tồn tại, nhưng luôn còn đổi mới phát triển mãi mãi từ thế hệ này nối tiếp sang tới thế hệ khác

Công trình tạo dựng thiên nhiên là ngôi nhà cho con người sinh sống, là trường học, thư viện cho tâm trí con người được khai tâm, nghiên cứu học hỏi, là nguồn suối gợi cảm hứng đề tài cho trí khôn con người phát triển cùng cộng tác sáng tạo xây dựng, là kho tàng tài nguyên nuôi sống mọi loài cho luôn phát triển tồn tại do Đấng Tạo Hóa dựng nên, và đồng thời cũng là ngôi thánh đường giúp cho cầu nguyện, cho ăn ăn hối lỗi tìm lại sự bình an.

Càng đi sâu vào công trình tạo dựng thiên nhiên, con người càng khám phá ra những ngạc nhiên mới lạ gây bỡ ngỡ thích thú khác nhiều hơn: những thứ loại cây cối bông hoa khác nhau, những chủng loại động vật, thú vật mới lạ cùng hiếm qúy khác nhau ở những vùng núi rừng trên trái đất, những kho tàng tài nguyên ẩn chứa trong lòng đất, những hình thể rừng núi sông biển ao hồ...

Và „ Ngoài ra chúng ta là Kitô hữu, còn được mời gọi, đón nhận "vũ trụ như một bí tích của cộng đoàn, như một phương tiện chia sẻ với Thiên Chúa và tha nhân trong chiều kích vũ trụ . (Laudato Si , số 9).

Trong chiều hướng đó, Thánh Phanxicô thành Assi khi chiêm ngắm công trình thiên nhiên đã thốt lên tâm tình:

„ Lạy Thiên Chúa Tối Cao,
Toàn năng và Tốt lành,
Lời ngợi khen, tôn vinh, danh dự
và mọi lời chúc tụng đều thuộc về Ngài,
và xứng hợp cho riêng mình Ngài,
ôi Đấng Tối Cao,
và không ai xứng đáng gọi Danh Ngài.
Ngợi khen Chúa, lạy Chúa tôi,
với muôn loài thọ tạo."

Lễ Thánh Phanxico, 04.10.

Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long