Dân Chúa Âu Châu

Năm 2016, cũng như tất cả mọi năm khác trứơc đó đã trôi qua, đang đi dần vào qúa khứ. Khi các kim đồng hồ ngày 31.12.2016 chỉ chập vào nhau đúng chỗ con số 12.00 giờ lúc nửa đêm, thời điểm năm 2016 kết thúc. Và cũng từ thời điểm đó ngày 01.01.2017 bắt đầu xuất hiện mở cánh cửa tiến vào không gian năm mới, một khởi đầu mới đến trong trời đất và lòng con người. Đó là cách tính phân chia niên lịch theo tập tục nếp sống văn hóa con người trần gian.

Khi năm cũ 2016 kết thúc, nó để lại dấu vết 12 tháng đã trôi qua. Trong quãng thời gian đó có 52 tuần lễ, 366 ngày, 8784 giờ, 527040 phút cùng 31.622.400 giây đồng hồ ghi khắc lưu lại trong lịch sử, cùng với những biến cố chung cũng như cá nhân riêng tư của trời đất và của con người.

Thời gian năm tháng năm cũ trôi qua đi vào qúa khứ, nhưng tâm tình lòng con người không vì thế cũng vô tình trôi theo nhanh chóng như dòng nứơc chảy. Trái lại những suy nghĩ cùng cảm xúc của con người luôn hằng nhìn trở ngược lại thời gian năm cũ, đồng thời cũng hướng tầm nhìn suy tư vào năm mới đang ló dạng.

Tâm tình những ngày cuối cùng năm cũ sắp kết thúc nơi nhiều người là tâm tình tạ ơn. Tạ ơn Thiên Chúa, tạ ơn Trời đất, tạ ơn những bậc sinh thành nuôi dưỡng giáo dục ta nên người, mà nay đã khuất núi, cám ơn những ân nhân đã giúp đỡ trong đời sống vượt qua những bước đường khó khăn buồn tủi, cám ơn những người thân yêu ruột thịt đã cùng chung vai sát cánh nâng đỡ khuyến khích nhau cố gắng vươn lên, và cùng nhau mừng vui cũng như cùng chịu đựng trong mọi hoàn cảnh lên xuống trong đời sống.

Nhìn nghĩ lại những điều đã đạt được thành công trong đời sống, cũng như những thất bại đã phải gánh chịu, vui mừng hạnh phúc có mà cũng có những suy nghĩ thất vọng hay hối hận nữa. Suy nghĩ đi tìm nguyên nhân dẫn đến thành công hay thất bại, nhiều công việc sự kiện khách quan hay chủ quan xuất hiện dần ra trong tâm trí.

Lẽ dĩ nhiên, con người với tâm trí suy hiểu, đều muốn rút ra bài học kinh nghiệm cho mình vào thời gian tương lai năm mới ngày mai. Nhưng sau cùng ta không thể đổ lỗi tất cả cho những lý do dẫn đến thất bại, hay tự hào mình đạt được thành công là do tài trí sức lực của riêng mình.

Trong dân gian có ngạn ngữ khôn ngoan: Làm bởi bay, ban bởi ta! hay Mình lo Chúa liệu!

Ngạn ngữ khôn ngoan này không là sự an ủi rẻ tiền, hay khuyến khích sự lười biếng.

Không, ngạn ngữ này là kinh nghiệm qúy báu thấm nhuần sâu đậm tâm tình đạo đức: con người được Đấng Tạo Hóa tạo dựng nuôi dưỡng cùng phú ban cho thân xác, trí tuệ, sức khoẻ cùng cơ hội sống ở đời. Họ cần cố gắng nỗ lực làm việc phát triển, nhưng họ có giới hạn không có thể làm được tất cả mọi sự như mong muốn, hay do tài trí sức của mình làm đạt được.

Đấng tạo Hóa khi tạo dựng nên con người đã có chương trình con đường đời sống cho mỗi người. Đời sống mỗi người có cánh thư của Đấng tạo Hóa gửi cho đời họ. Cánh thư đó dần dần được mở ra bằng chính đời sống của người đó, như nhà triết học Kiekergaard đã có suy tư: „ Mỗi người đi vào lòng thế giới với một lá thư trong một phòng bì còn dán kín niêm phong.“

Con người ai chả muốn, cùng nỗ lực vượt qua mọi hàng rào cản ngăn giới hạn. Nhưng có những giới hạn ta không thể vượt qua bài trừ được. Những lằn ranh giới hạn đó có nhiều tên tuổi khác nhau, như sức khoẻ thể xác lẫn tinh thần, tuổi tác, như cơ hội thuận tiện hay không thuận tiện, nhất là chữ „ nhưng, nào ai ngờ được!“.

Điều này nói lên con người luôn cần chúc phúc lành, sự trợ giúp của Đấng Tạo Hóa đã dựng nên mình, nuôi dưỡng mình và trao cho mình lá thư còn dán kín niêm phong.

Một tâm tình vừa diễn tả thâm sâu giới hạn loài thụ tạo của mình cùng luôn cần sự phù giúp từ trên Trời Cao cho đời sống, và cũng là tâm tình tạ ơn Đấng Tạo Hóa , mà Martin Luther đã viết nói lên: Chúng ta là người hành khất!

 

Ngày cuối năm 31.12.2016

Lm. Daminh Nguyễn ngọc Long