Dân Chúa Âu Châu

mattheus-21-28 32Thứ Ba Tuần III Mùa Vọng Năm B

"Gioan đến và những kẻ tội lỗi tin ngài".

LỜI CHÚA: Mt 21, 28-32

Khi ấy, Chúa Giêsu phán cùng các thượng tế và các kỳ lão trong dân rằng: "Các ông nghĩ sao? Người kia có hai người con. Ông đến với đứa con thứ nhất và bảo: "Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn cho cha!" Nó thưa lại rằng: "Con không đi". Nhưng sau nó hối hận và đi làm. Ông đến gặp đứa con thứ hai và cũng nói như vậy. Nó thưa lại rằng: "Thưa cha, vâng, con đi". Nhưng nó lại không đi. Ai trong hai người con đã làm theo ý cha mình?" Họ đáp: "Người con thứ nhất". Chúa Giêsu bảo họ: "Quả thật, Ta bảo các ông, những người thu thuế và gái điếm sẽ vào nước Thiên Chúa trước các ông. Vì Gioan đã đến với các ông trong đường công chính, và các ông không tin ngài; nhưng những người thu thuế và gái điếm đã tin ngài. Còn các ông, sau khi xem thấy điều đó, các ông cũng không hối hận mà tin ngài".

Suy Niệm 1: Ví dụ hai người con

Mùa đông năm 1982, một phản lực cơ Hoa kỳ bi chết máy đã đâm nhào xuống một dòng sông. Nhiều hành khách sống sót chơi vơi giữa đòng sông giá lạnh. Giữa những người bộ hành chứng kiến, một thanh niên bất chấp dòng nước lạnh đã phóng người xuống sông cứu vớt một thiếu phụ đang chới với trên sóng nước. Hành động này khiến Tổng thống Reagan tuyên dương anh là anh hùng dân tộc. Khi được hỏi lý do việc liều mạng sống, anh trả lời: “tôi đã làm điều tôi phải làm”.

“Tôi đã làm điều tôi phải làm”, lời giải thích trên cũng có thể là lời tuyên tín sống động của những người không hề mang danh hiệu Kitô, nhưng có lẽ lại sống tinh thần Kitô một  cách sâu xa hơn những người vỗ ngực xưng mình là môn đệ Đức Kitô, nhưng cuộc sống lại hoàn toàn là một phản chứng.

Trong Tin mừng, Chúa Giêsu có lẽ muốn đề cao những tín hữu vô danh ấy. Họ có thể là người chưa một lần nghe nói đến tên Chúa. Chưa hề được chịu phép rửa, chưa hề đặt chân đến Nhà thờ; họ cũng có thể là người ngoại đạo, vô thần, nguội lạnh, chống đạo, nhưng đời sống của họ được dệt bằng những hy sinh, quên mình, phục vụ, tử tế, công bình; tôn giáo của họ, nói như Đức Đạt lai Lạt Ma, chính là lòng tử tế.

Lời Chúa hôn nay mời gọi chúng ta nhìn lại cuộc sống mình: có lẽ chúng ta cũng giống như người con thứ hai: miệng thưa vâng, nhưng tay chân chúng ta không muốn thực thi ý Chúa, miệng chúng ta cầu kinh, nhưng lòng trí và cuộc sống lại xa  Chúa.

Thiên Chúa đang đến trong từng phút giây cuộc sống, đó phải là xác tín của chúng ta trong Mùa Vọng này. Và bởi vì Thiên Chúa là Đấng đang có mặt và đang đến, cho nên mỗi phút giây, mỗi biến cố, mỗi gặp gỡ đều phải dẫn tới mối tương quan thân tình với Thiên Chúa. Và như thế cả cuộc sống chúng ta sẽ là lời kinh triền miên dâng lên Chúa.

Hãy để cho lời kinh chúng ta biến thành hành động của phục vụ, hy sinh, liên đới, chia sẻ, và lúc đó trọn cuộc sống chúng ta sẽ là tiếng xin vâng bất tận dâng lên Chúa.

Suy Niệm 2: Thấy giật mình

Các ông nghĩ sao: Một người kia có hai con trai. Ông ta đến nói với người thứ nhất: “Này con, hôm nay con hãy đi làm vườn nho.” Nó đáp: “Con không muốn đâu!” Nhưng sau đó nó hối hận, nên lại đi. (Mt. 21, 28-29)

Có rồi không, không rồi có.

Đức Giêsu không bao giờ chịu đựng nổi quân giả hình. Người luôn luôn tố giác chúng một cách thẳng thừng. Người thường xuyên phê bình Biệt phái là bọn đeo mặt nạ, kêu họ là mồ mả quét vôi. Lần này, Người dùng dụ ngôn hai đứa con thúc giục họ kiểm điểm lương tâm một chút.

Đứa con thưa vâng với cha và không giữ lời, đó là chúng ta. Chúng ta rất hay bẻm mép bằng những lời lẽ hoa mỹ mà chẳng làm. Trong Thánh lễ, chúng ta vừa thưa: “Lạy Chúa, con yêu mến Chúa”, nhưng quên không yêu anh em.

Đứa con thưa không, đã hối hận và đi làm, đó cũng là chúng ta. Thỉnh thoảng chúng ta thấy can đảm thú nhận tội lỗi. Đôi khi chúng ta sống khá tốt, khá nghiêm chỉnh nhận biết lầm lỗi, đã đi lỡ trớn, hèn nhát, và quyết tâm ăn năn hối hận trở về.

Chúng ta lần lượt lúc tốt lúc xấu, lúc thành thật, lúc gian trá, lúc trung tín, lúc bất trung với lời hứa.

Không có gì lạ đâu, thái độ chúng ta lúc thì hèn hạ giả hình, lúc thì quảng đại ngay thẳng. Chúng ta được tạo dựng nửa tối nửa sáng. Chúng ta là những kẻ tội lỗi đang đi từ từ, nặng nhọc tới thánh thiện. Nhưng cần phải chấp nhận thân phận tối sáng đó và đừng quanh co bào chữa mình để mình quá dễ lạc vào đường lắt léo muốn quẹo trái, quẹo phải thế nào cũng được.

“Những cô gái điếm vào nước Thiên Chúa trước chúng ta”.

Đức Giêsu đã đưa ra bài học qua dụ ngôn này: “Những người thu thuế và các cô gái điếm vào nước Thiên Chúa trước các anh”. Câu nói thật khó nghe, thật chướng tai gai mắt. Tuy nhiên, câu đó không làm chúng ta ngạc nhiên đâu. Bao nhiêu lần Chúa đã tiếp đón đến với Ngài những kẻ như thế.

Nếu chúng ta không hăng hái làm như mình nói, chúng ta sẽ giật mình ngạc nhiên thấy những cô gái điếm trở về với Chúa và vào nước Thiên Chúa trước chúng ta.

Ước mong chúng ta suy nghĩ về lời đó của Chúa.

J.Y.G

 

Nguồn: Giáo Phận Long Xuyên