Dân Chúa Âu Châu

Thứ Hai Tuần 27 TN1.

Bài đọc: Jon 1:1-2:2, 11; Lk 10:25-37.

GIỚI THIỆU CHỦ ĐỀ: Hãy thực hành những gì Thiên Chúa dạy.

Đạo là đường, là cách thế chỉ dạy cho con người biết sống làm sao để được bình an và hạnh phúc. Đạo không chỉ là những lý thuyết thuần tri thức; nhưng còn những bổn phận con người phải thi hành để sống đúng mối liên hệ với Thiên Chúa và với tha nhân. Có những tín hữu biết rất nhiều về Chúa và đạo lý Ngài dạy; nhưng lại không thực hành những gì Ngài truyền dạy. Hậu quả là kiến thức suông sẽ thành lời tố cáo họ. Trong khi đó, có những người tuy không biết, hay biết rất ít về Thiên Chúa, lại tận tâm thi hành những gì Ngài mong muốn. Thiên Chúa ưa thích những ai thi hành điều Ngài dạy hơn là chỉ tin tưởng Ngài bằng môi miệng.

Các Bài Đọc hôm nay muốn gióng lên tiếng chuông cảnh tỉnh các tiên-tri, các tư-tế, và tất cả các tín hữu của Thiên Chúa: Đừng chỉ tin Thiên Chúa bằng môi miệng; nhưng biết kính sợ Thiên Chúa và yêu thương tha nhân bằng cách thực hành những gì Ngài dạy. Trong Bài Đọc I, Jonah đã được Thiên Chúa tuyển chọn và sai đi rao giảng tại Nineveh để kêu gọi họ ăn năn thống hối trở về với đường ngay nẻo chính; Jonah từ chối và trốn qua một thành khác để khỏi làm điều Ngài truyền dạy. Ông muốn Thiên Chúa tiêu hủy Nineveh, vì họ là kẻ thù không đội trời chung với người Do-thái. Trong Phúc Âm, khi nhóm Pharisees hỏi Chúa Giêsu phải làm gì để đạt được cuộc sống đời đời, Chúa Giêsu nhấn mạnh đến lòng yêu mến Thiên Chúa và lòng thương xót dành cho tha nhân. Chúa dẫn chứng một ví dụ cho họ biết trong khi các tư-tế và Lêvi tìm kiếm lý do để khỏi tỏ lòng thương xót, một người Dân Ngoại Samaria đã thi hành những gì Thiên Chúa dạy cách tận tâm.

KHAI TRIỂN BÀI ĐỌC:

1/ Bài đọc I: "Ôi, lạy Đức Chúa, ước gì chúng con không phải chết vì mạng sống người này.''

1.1/ Jonah không vâng lời Thiên Chúa: Đức Chúa phán với ông Jonah, con ông Amittai, rằng: "Hãy đứng dậy, đi đến Nineveh, thành phố lớn, và hô cho dân thành biết rằng sự gian ác của chúng đã lên thấu tới Ta." Ông Jonah đứng dậy nhưng là để trốn đi Tarsish, tránh nhan Đức Chúa. Ông xuống Joppah và tìm được một chiếc tàu sắp đi Tarsish. Ông trả tiền, xuống tàu để cùng đi Tarsish với họ, tránh nhan Đức Chúa.

Làm sao Jonah có thể trốn chạy Thiên Chúa? Ngài tung ra một cơn gió to trên biển và liền có một trận bão lớn ngoài khơi, khiến tàu tưởng chừng như sắp vỡ tan. Thuỷ thủ sợ hãi; họ kêu cứu, mỗi người kêu lên thần của mình và ném hàng hoá trên tàu xuống biển cho nhẹ bớt. Còn ông Jonah thì đã xuống hầm tàu, nằm đó và ngủ say. Viên thuyền trưởng lại gần và nói với ông: "Sao lại ngủ thế này? Dậy! Kêu cầu thần của ông đi! May ra vị thần ấy sẽ nghĩ đến chúng ta và chúng ta khỏi mất mạng." Rồi họ bảo nhau: "Nào, chúng ta hãy bắt thăm cho biết tại ai mà chúng ta gặp tai hoạ này." Họ gieo quẻ và quẻ rơi trúng ông Jonah.

Sau khi họ điều tra và nghe Jonah thú nhận: "Tôi là người Do-thái, Đấng tôi kính sợ là Đức Chúa, Thiên Chúa các tầng trời, Đấng đã làm ra biển khơi và đất liền." Jonah biết rõ Thiên Chúa là ai và kính sợ Ngài rất mực; nhưng lại không vâng lời và tìm cách trốn tránh Ngài! Ngược lại, các thủy thủ tuy chưa biết Thiên Chúa; nhưng chỉ nghe Jonah nói, họ đã sợ hãi Thiên Chúa.

1.2/ Jonah không thương dân thành Nineveh: Hai phản ứng trái ngược nhau chúng ta nhận ra trong trình thuật hôm nay.

(1) Phản ứng của Jonah: Lý do Jonah không đi Nineveh rao giảng thống hối vì ông tin họ sẽ trở lại và Thiên Chúa sẽ không đánh phạt họ nữa. Ông muốn Thiên Chúa tiêu diệt họ.

(2) Phản ứng của các thủy thủ trên tàu: Sau khi thuyền trưởng và các thủy thủ biết rõ Jonah là nguyên nhân của cơn bão đang đe dọa họ, và được Jonah cho phép ném ông xuống biển để tránh nguy hiểm cho bao sinh mạng trên tàu; họ vẫn ngần ngại vì không dám động đến sinh mạng người của Thiên Chúa. Trước khi bất đắc dĩ phải ném Jonah xuống biển, họ đã kêu cầu Đức Chúa và thưa: "Ôi, lạy Đức Chúa, ước gì chúng con không phải chết vì mạng sống người này, và xin đừng đổ máu vô tội trên đầu chúng con; vì lạy Đức Chúa, chính Ngài đã hành động tuỳ theo sở thích."

2/ Phúc Âm: "Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy."

2.1/ Phải làm gì để được sự sống đời đời? Đây là câu hỏi rất quan trọng và thực tiễn của cuộc đời, nhưng người hỏi là thầy thông luật: tuy ông đã biết câu trả lời nhưng vẫn hỏi để thử Chúa Giêsu. Thay vì cho ông câu trả lời, Chúa Giêsu hỏi lại ông: "Trong Luật đã viết gì? Ông đọc thế nào?" Ông ấy thưa: "Ngươi phải yêu mến Đức Chúa, Thiên Chúa của ngươi, hết lòng, hết linh hồn, hết sức lực, và hết trí khôn ngươi (Dt 6:5), và yêu mến người thân cận như chính mình (Lev 19:18)." Đức Giê-su bảo ông ta: "Ông trả lời đúng lắm. Cứ làm như vậy là sẽ được sống."

2.2/ Ai là người thân cận của tôi? Tuy Jericho cách Jerusalem khỏang 20 dặm nhưng độ cao khác biệt là 3,600 ft. Đây là đọan đường rất nguy hiểm vì lối đi hẹp và có rất nhiều hang động, chỗ ẩn của trộm cướp. Rất ít ai dám đi một mình trên quãng đường này. Người bị đánh trọng thương rất có thể là người Do-Thái vì đi từ Jerusalem xuống. Chúa Giêsu liệt kê ra 3 lọai người và phản ứng của họ khi nhìn thấy người bị thương:

(1) Thầy tư tế: là người Do-Thái. Lý do tại sao ông tránh có thể vì sợ sẽ bị không sạch trong 7 ngày (Num 19:11) nếu động tay vào xác chết, và sẽ không được phục vụ trong Đền Thờ. Ông đặt việc tế tự trên lòng thương xót khi ông tránh qua bên kia mà đi.

(2) Thầy Lêvi: cũng là người Do-Thái. Nhiệm vụ của các Lêvi là phục vụ cung điện nơi Hòm Bia của Thiên Chúa ngự. Giống như các tư tế, ông có lẽ cũng sợ bị không sạch, nên tuy cũng thấy người bị trọng thương, nhưng rồi cũng tránh qua bên kia mà đi.

(3) Người Samaria xem người Do-Thái như thù địch và không muốn chung chạ gì với họ. Nhưng khi thấy người bị trọng thương, người Samaria không để ý đến nạn nhân là người Do-Thái hay không, ông chạnh lòng thương nạn nhân đau khổ: một niềm thương xót giữa người với người. Ông ta lại gần, lấy dầu lấy rượu đổ lên vết thương cho người ấy và băng bó lại, rồi đặt người ấy trên lưng lừa của mình, đưa về quán trọ mà săn sóc. Hôm sau, ông lấy ra hai quan tiền, trao cho chủ quán và nói: "Nhờ bác săn sóc cho người này, có tốn kém thêm bao nhiêu, thì khi trở về, chính tôi sẽ hoàn lại bác."

2.3/ Chúa Giêsu hỏi thầy thông luật: "Vậy theo ông nghĩ, trong ba người đó, ai đã tỏ ra là người thân cận với người đã bị rơi vào tay kẻ cướp? " Người thông luật trả lời: "Chính là kẻ đã thực thi lòng thương xót đối với người ấy." Đức Giêsu bảo ông ta: "Ông hãy đi, và cũng hãy làm như vậy."

ÁP DỤNG TRONG CUỘC SỐNG:

- Chúng ta đừng chỉ mang danh người Kitô hữu, nhưng hãy biết thực hành những gì Đức Kitô dạy bảo: Hãy kính mến Thiên Chúa trên hết mọi sự và yêu thương tha nhân như chính mình.

- Người không biết Thiên Chúa có thể vào Nước Trời trước chúng ta; nếu họ sống tốt lành, yêu thương tha nhân, và không có cơ hội để học hỏi về Thiên Chúa. Chúng ta có thể không đạt được cuộc sống đời đời, nếu chúng ta từ chối không vâng lời Chúa và giúp đỡ tha nhân.

Linh mục Anthony Đinh Minh Tiên, OP